Lâm Du lạnh run cầm cập: “Ừ, khi chưa theo đuổi được anh, em thật sự rất thích anh, theo đuổi được rồi, thì cũng thế này thôi.”
Tầm mắt Cố Đông Quân bị phủ tầng sương, anh nhìn Lâm Du chằm chằm, cảm giác mắt mình hơi sưng lên.
Theo đuổi được rồi cũng thế này thôi. Ha, câu này nói quá nhẹ nhàng. Sao cô lại nói như thế?
Là thật lòng ư?
“Xin lỗi anh, em nghĩ, hay là hai chúng ta...”
“Dừng lại!” Cố Đông Quân cắt lời cô, đứng bật dậy thình lình, xoa tay nói: “Lạnh quá, về sớm thôi, anh còn phải chiêu đãi nhóm khách quý nữa.”
“Tổng Đình Uy tâm địa xấu xa, lần sau em đừng qua lại với anh ta nữa. Nếu có việc gì thì em tìm anh, biết chưa?”
Sau đó, Cố Đông Quân không chờ Lâm Du nói gì mà đã đút tay vào túi, vội vàng bước đi.
Lâm Du chỉ biết ngây người câm nín, khó khăn lắm mới kích động chuẩn bị nói ra miệng, nhưng lại bị cắt ngang giữa chừng, cô sẽ không còn cơ hội nói được nữa. Nhìn bóng dáng hấp tấp bỏ đi của anh, cô rất muốn đuổi theo ôm lấy anh, nói với anh rằng, những lời vừa nãy cô nói là giả hết. Cô muốn nói với anh rằng, cô rất yêu anh, từ đầu đến cuối vẫn không thay đổi. Gió lạnh căm thổi vù vù, câu nói mà Cổ Đông Quân không để cô nói ra vẫn nghẹn ngang cổ họng.
Cô cảm thấy đó là câu nói tàn nhẫn nhất thế gian.
***
Tống Đình Uy và Lâm Tiêu thuận lợi tiến hành thỏa thuận ly hôn rất nhanh. Nhà họ Tống bồi thường cho nhà họ Lâm không ít. Lâm Tiêu vẫn ở trong bệnh viện hồn nhiên không hay biết, vẫn là lúc điên lúc tỉnh, lúc tốt lúc xấu. Chu Mạn Ngọc vẫn vì Lâm Bồi mà cầu xin khắp nơi, bôn ba khắp chốn. Nhưng phần lớn những việc bà ta làm đều vô ích, dần dà bà ta cũng từ bỏ, chỉ có thể ở nhà chờ tin. Còn Lâm Bồi, ngoài những thông cáo mà bên phía cảnh sát công bố ra thì những tin tức có liên quan tới ông ta đều không có.
Tin đồn nổi khắp phố phường, đủ loại phiên bản.
Song, tin tức về tập đoàn Lâm thị chỉ nóng hổi được một khoảng thời gian thì tin Dương Liễu Nhi quay về đã dẫn tới muôn lời bàn tán xôn xao của cộng đồng mạng, dường như chiếm trọn bảng hot search. Có cư dân mạng đột ngột tung tin, nói rằng bà nội mình ngồi máy bay đột nhiên bị đau tim, được nữ hành khách kịp thời cứu giúp. Mà nữ hành khách đó chính là đại minh tinh Dương Liễu Nhi bặt vô âm tín đã lâu.
Cư dân mạng vừa tung tin ra lập tức nhận được điện thoại phỏng vấn của giới truyền thông.
“Có thể nói cụ thể tình hình lúc đó được không?”
“Được chứ, lúc đó máy bay đã hạ cánh rồi, bà nội đang ngồi tự dưng ngất xỉu, chúng tôi rất hoảng sợ, không biết nên làm gì. Chị Dương Liễu Nhi ngồi phía sau chúng tôi, lúc đó chị ấy vô cùng bình tĩnh nói với chúng tôi rằng bà nội bị đau tim. Sau đó mọi người cùng đỡ bà nội nằm thẳng xuống đất, động tác của chị ấy rất thành thạo, liên tục hồi sức tim cho bà nội đến khi nhân viên y tế chạy đến. Bác sĩ nói may mà chị Dương kịp thời sơ cứu mới giữ được tính mạng của bà nội. Nhân cơ hội này, tôi chân thành cảm ơn chị Dương Liễu Nhi, cũng rất cảm ơn những hành khách khác trên máy bay đã giúp đỡ và cảm thông cho chúng tôi.”
Đoạn ghi âm phỏng vấn qua điện thoại này đã nhanh chóng đứng đầu bảng hot search. Những bình luận ở phía dưới nhanh chóng bùng nổ.
“Dương Liễu Nhi quyên góp từ thiện hơn cả mười triệu, không thể chỉ vì một lần giả vờ quyên góp mà xóa sạch hết những công đức trước kia của chị ấy.”
“Tôi nghĩ chuyện này chắc chắn có hiểu lầm. Chắc Liễu Nhi không hiểu rõ mỗi phân đoạn trong đó, hoặc có lẽ chỉ là chưa theo kịp phân đoạn đó thôi.” - “Đối diện với cái chết ai mà không sợ chứ? Liễu Nhi cũng chỉ là một người bình thường, có ai quy định rằng chị ấy nhất định phải cứu người khác trước rồi mới cứu mình không?” - “Mình vẫn luôn chờ Liễu Nhi quay trở lại. Cho dù ai nói thế nào thì mình vẫn một lòng tin tưởng Liễu Nhi.”
*****
Sau đó, một loạt chủ đề rửa oan cho Dương Liễu Nhi chiếm vị trí cao trên bảng hot search, lần lượt thay nhau chiếm ba vị trí đầu tiên.
Dường như chỉ trong một đêm, những lời công chúng chửi mắng dành cho Dương Liễu Nhi đã đổi thành những lời khen ngợi và bao dung. Mà đối với những người trong giới giải trí thì thủ đoạn quay lại của Dương Liễu Nhi rất vụng về, nhưng họ cũng phải khâm phục lượng fans não tàn của cô ta.
Nói cho cùng thì cô ta có quần chúng ủng hộ, ngôi vị ảnh hậu cũng không phải cầm cho có.
Sau đó, Quốc tế Lam Thành tuyên bố, Dương Liễu Nhi là người phát ngôn toàn cầu cho các sản phẩm mới dưới cờ. Điều này cũng làm cho Quốc tế Lam Thành đứng trong top hot search, cổ phiếu tăng vùn vụt. Sau khi lặn mất tăm nửa năm, Dương Liễu Nhi quay về lần này lại trở thành minh tinh chói mắt, làm củ trở mình tuyệt đẹp, cũng như tát một cái thật mạnh vào những kẻ đã cười nhạo cô ta nửa năm trước. Hôm đó, Dương Liễu Nhi xong việc sớm, đẩy lùi các bữa tiệc và những hoạt động, nhanh chóng về căn hộ của mình. Vừa ra khỏi thang máy, chậm chầm bước đến cửa, nhưng cô ta không định mở cửa nhà mình mà quay người đứng trước cửa nhà Cổ Đông Quân.
Cô ta đứng trước cửa nhà anh hồi lâu, chần chừ suy nghĩ xem có nên bấm chuông hay không.
“King coong.” Cô ta lấy hết dũng khí bấm chuông cửa, nhưng trong nhà không có động tĩnh. Anh ấy vẫn chưa về à?
Đang lúc Dương Liễu Nhi ủ ê định quay về nhà mình thì thang máy “đing” một tiếng, Cố Đông Quân bước ra.
Dương Liễu Nhi lúng ta lúng túng đứng đó, vừa hoảng lại vừa mừng, lại cũng không biết nên làm gì: “Hi, lâu quá không gặp anh.” Cổ Đông Quân ngạc nhiên khi thấy cô ta ở đây: “Đã lâu không gặp, cô về nước rồi à?”
“...” Trong lòng Dương Liễu Nhi hơi thất vọng. Cô ta về nước đã được một tuần rồi, trong một tuần này, cô ta luôn nhận được chú ý rầm rộ từ mọi tầng lớp xã hội. Nhưng nghe giọng điệu của Cổ Đông Quân thì hình như anh ấy không chú ý đến mình. Dương Liễu Nhi lúng túng cười: “Ha ha, ừ, em về rồi, em muốn bắt đầu lại sự nghiệp diễn viên của mình.”
Cố Đông Quân khẽ gật đầu rồi quay người mở cửa nhà mình. “...” Dương Liễu Nhi bị bỏ rơi đứng bên cạnh vội vàng tìm đề tài để nói, “Anh ăn gì chưa?” Cổ Đông Quân vừa mở cửa vừa nói: “Chưa.”
“Vừa hay em cũng chưa ăn, chúng ta cùng đi ăn nhé?” Cổ Đông Quân vừa bước một chân vào nhà, nghe thấy câu nói này liền ngừng bước, quay lại đáp: “Không tiện đâu.”
“Cho dù không làm người yêu thì chúng ta cũng là bạn bè lớn lên bên nhau từ nhỏ, lẽ nào ăn một bữa cơm cũng không được?” Cổ Đông Quân im lặng. “Thật ra em cũng đã chịu nhiều oan ức về chuyện ở Đại Thanh Sơn. Khoảng thời gian này em đã trải qua rất nhiều việc thăng trầm ở đời, em cũng không thể kể cho người ngoài nghe tâm sự của mình.”
Cổ Đông Quân vẫn không phản ứng, Dương Liễu Nhi giống như đang tự nói với mình, “Nếu anh lo Lâm Du hiểu lầm thì có thể gọi cô ấy tới đây.” Vừa nhắc tới Lâm Du thì Cố Đông Quân chợt cười giễu, “Vậy đến nhà tôi ăn đi, trong tủ lạnh có nhiều thứ nếu không ăn thì sẽ hết hạn.”
Dương Liễu Nhi vô cùng vui mừng, vội vàng nói: “Được, vậy em về nhà cất đồ rồi qua ngay, lát nữa gặp.” Cố Đông Quân gật đầu, sắc mặt vẫn lạnh nhạt. Kể từ lần ấy, dù Cổ Đông Quân có bận rộn thế nào anh cũng cố gắng dành thời gian đi siêu thị mua thức ăn tươi về nhà, để bất cứ lúc nào Lâm Du đến cũng có thể nấu cơm ăn. Đáng tiếc, đã rất lâu rồi Lâm Du không đến đây nữa, thậm chí cô còn muốn chia tay với anh. Những ngày này anh không dám liên lạc với Lâm Du, rất sợ cô sẽ nói “Chúng ta chia tay đi”. Anh rất ghét trạng thái bây giờ, nhưng lại không thay đổi được gì.
Tầm mắt Cố Đông Quân bị phủ tầng sương, anh nhìn Lâm Du chằm chằm, cảm giác mắt mình hơi sưng lên.
Theo đuổi được rồi cũng thế này thôi. Ha, câu này nói quá nhẹ nhàng. Sao cô lại nói như thế?
Là thật lòng ư?
“Xin lỗi anh, em nghĩ, hay là hai chúng ta...”
“Dừng lại!” Cố Đông Quân cắt lời cô, đứng bật dậy thình lình, xoa tay nói: “Lạnh quá, về sớm thôi, anh còn phải chiêu đãi nhóm khách quý nữa.”
“Tổng Đình Uy tâm địa xấu xa, lần sau em đừng qua lại với anh ta nữa. Nếu có việc gì thì em tìm anh, biết chưa?”
Sau đó, Cố Đông Quân không chờ Lâm Du nói gì mà đã đút tay vào túi, vội vàng bước đi.
Lâm Du chỉ biết ngây người câm nín, khó khăn lắm mới kích động chuẩn bị nói ra miệng, nhưng lại bị cắt ngang giữa chừng, cô sẽ không còn cơ hội nói được nữa. Nhìn bóng dáng hấp tấp bỏ đi của anh, cô rất muốn đuổi theo ôm lấy anh, nói với anh rằng, những lời vừa nãy cô nói là giả hết. Cô muốn nói với anh rằng, cô rất yêu anh, từ đầu đến cuối vẫn không thay đổi. Gió lạnh căm thổi vù vù, câu nói mà Cổ Đông Quân không để cô nói ra vẫn nghẹn ngang cổ họng.
Cô cảm thấy đó là câu nói tàn nhẫn nhất thế gian.
***
Tống Đình Uy và Lâm Tiêu thuận lợi tiến hành thỏa thuận ly hôn rất nhanh. Nhà họ Tống bồi thường cho nhà họ Lâm không ít. Lâm Tiêu vẫn ở trong bệnh viện hồn nhiên không hay biết, vẫn là lúc điên lúc tỉnh, lúc tốt lúc xấu. Chu Mạn Ngọc vẫn vì Lâm Bồi mà cầu xin khắp nơi, bôn ba khắp chốn. Nhưng phần lớn những việc bà ta làm đều vô ích, dần dà bà ta cũng từ bỏ, chỉ có thể ở nhà chờ tin. Còn Lâm Bồi, ngoài những thông cáo mà bên phía cảnh sát công bố ra thì những tin tức có liên quan tới ông ta đều không có.
Tin đồn nổi khắp phố phường, đủ loại phiên bản.
Song, tin tức về tập đoàn Lâm thị chỉ nóng hổi được một khoảng thời gian thì tin Dương Liễu Nhi quay về đã dẫn tới muôn lời bàn tán xôn xao của cộng đồng mạng, dường như chiếm trọn bảng hot search. Có cư dân mạng đột ngột tung tin, nói rằng bà nội mình ngồi máy bay đột nhiên bị đau tim, được nữ hành khách kịp thời cứu giúp. Mà nữ hành khách đó chính là đại minh tinh Dương Liễu Nhi bặt vô âm tín đã lâu.
Cư dân mạng vừa tung tin ra lập tức nhận được điện thoại phỏng vấn của giới truyền thông.
“Có thể nói cụ thể tình hình lúc đó được không?”
“Được chứ, lúc đó máy bay đã hạ cánh rồi, bà nội đang ngồi tự dưng ngất xỉu, chúng tôi rất hoảng sợ, không biết nên làm gì. Chị Dương Liễu Nhi ngồi phía sau chúng tôi, lúc đó chị ấy vô cùng bình tĩnh nói với chúng tôi rằng bà nội bị đau tim. Sau đó mọi người cùng đỡ bà nội nằm thẳng xuống đất, động tác của chị ấy rất thành thạo, liên tục hồi sức tim cho bà nội đến khi nhân viên y tế chạy đến. Bác sĩ nói may mà chị Dương kịp thời sơ cứu mới giữ được tính mạng của bà nội. Nhân cơ hội này, tôi chân thành cảm ơn chị Dương Liễu Nhi, cũng rất cảm ơn những hành khách khác trên máy bay đã giúp đỡ và cảm thông cho chúng tôi.”
Đoạn ghi âm phỏng vấn qua điện thoại này đã nhanh chóng đứng đầu bảng hot search. Những bình luận ở phía dưới nhanh chóng bùng nổ.
“Dương Liễu Nhi quyên góp từ thiện hơn cả mười triệu, không thể chỉ vì một lần giả vờ quyên góp mà xóa sạch hết những công đức trước kia của chị ấy.”
“Tôi nghĩ chuyện này chắc chắn có hiểu lầm. Chắc Liễu Nhi không hiểu rõ mỗi phân đoạn trong đó, hoặc có lẽ chỉ là chưa theo kịp phân đoạn đó thôi.” - “Đối diện với cái chết ai mà không sợ chứ? Liễu Nhi cũng chỉ là một người bình thường, có ai quy định rằng chị ấy nhất định phải cứu người khác trước rồi mới cứu mình không?” - “Mình vẫn luôn chờ Liễu Nhi quay trở lại. Cho dù ai nói thế nào thì mình vẫn một lòng tin tưởng Liễu Nhi.”
*****
Sau đó, một loạt chủ đề rửa oan cho Dương Liễu Nhi chiếm vị trí cao trên bảng hot search, lần lượt thay nhau chiếm ba vị trí đầu tiên.
Dường như chỉ trong một đêm, những lời công chúng chửi mắng dành cho Dương Liễu Nhi đã đổi thành những lời khen ngợi và bao dung. Mà đối với những người trong giới giải trí thì thủ đoạn quay lại của Dương Liễu Nhi rất vụng về, nhưng họ cũng phải khâm phục lượng fans não tàn của cô ta.
Nói cho cùng thì cô ta có quần chúng ủng hộ, ngôi vị ảnh hậu cũng không phải cầm cho có.
Sau đó, Quốc tế Lam Thành tuyên bố, Dương Liễu Nhi là người phát ngôn toàn cầu cho các sản phẩm mới dưới cờ. Điều này cũng làm cho Quốc tế Lam Thành đứng trong top hot search, cổ phiếu tăng vùn vụt. Sau khi lặn mất tăm nửa năm, Dương Liễu Nhi quay về lần này lại trở thành minh tinh chói mắt, làm củ trở mình tuyệt đẹp, cũng như tát một cái thật mạnh vào những kẻ đã cười nhạo cô ta nửa năm trước. Hôm đó, Dương Liễu Nhi xong việc sớm, đẩy lùi các bữa tiệc và những hoạt động, nhanh chóng về căn hộ của mình. Vừa ra khỏi thang máy, chậm chầm bước đến cửa, nhưng cô ta không định mở cửa nhà mình mà quay người đứng trước cửa nhà Cổ Đông Quân.
Cô ta đứng trước cửa nhà anh hồi lâu, chần chừ suy nghĩ xem có nên bấm chuông hay không.
“King coong.” Cô ta lấy hết dũng khí bấm chuông cửa, nhưng trong nhà không có động tĩnh. Anh ấy vẫn chưa về à?
Đang lúc Dương Liễu Nhi ủ ê định quay về nhà mình thì thang máy “đing” một tiếng, Cố Đông Quân bước ra.
Dương Liễu Nhi lúng ta lúng túng đứng đó, vừa hoảng lại vừa mừng, lại cũng không biết nên làm gì: “Hi, lâu quá không gặp anh.” Cổ Đông Quân ngạc nhiên khi thấy cô ta ở đây: “Đã lâu không gặp, cô về nước rồi à?”
“...” Trong lòng Dương Liễu Nhi hơi thất vọng. Cô ta về nước đã được một tuần rồi, trong một tuần này, cô ta luôn nhận được chú ý rầm rộ từ mọi tầng lớp xã hội. Nhưng nghe giọng điệu của Cổ Đông Quân thì hình như anh ấy không chú ý đến mình. Dương Liễu Nhi lúng túng cười: “Ha ha, ừ, em về rồi, em muốn bắt đầu lại sự nghiệp diễn viên của mình.”
Cố Đông Quân khẽ gật đầu rồi quay người mở cửa nhà mình. “...” Dương Liễu Nhi bị bỏ rơi đứng bên cạnh vội vàng tìm đề tài để nói, “Anh ăn gì chưa?” Cổ Đông Quân vừa mở cửa vừa nói: “Chưa.”
“Vừa hay em cũng chưa ăn, chúng ta cùng đi ăn nhé?” Cổ Đông Quân vừa bước một chân vào nhà, nghe thấy câu nói này liền ngừng bước, quay lại đáp: “Không tiện đâu.”
“Cho dù không làm người yêu thì chúng ta cũng là bạn bè lớn lên bên nhau từ nhỏ, lẽ nào ăn một bữa cơm cũng không được?” Cổ Đông Quân im lặng. “Thật ra em cũng đã chịu nhiều oan ức về chuyện ở Đại Thanh Sơn. Khoảng thời gian này em đã trải qua rất nhiều việc thăng trầm ở đời, em cũng không thể kể cho người ngoài nghe tâm sự của mình.”
Cổ Đông Quân vẫn không phản ứng, Dương Liễu Nhi giống như đang tự nói với mình, “Nếu anh lo Lâm Du hiểu lầm thì có thể gọi cô ấy tới đây.” Vừa nhắc tới Lâm Du thì Cố Đông Quân chợt cười giễu, “Vậy đến nhà tôi ăn đi, trong tủ lạnh có nhiều thứ nếu không ăn thì sẽ hết hạn.”
Dương Liễu Nhi vô cùng vui mừng, vội vàng nói: “Được, vậy em về nhà cất đồ rồi qua ngay, lát nữa gặp.” Cố Đông Quân gật đầu, sắc mặt vẫn lạnh nhạt. Kể từ lần ấy, dù Cổ Đông Quân có bận rộn thế nào anh cũng cố gắng dành thời gian đi siêu thị mua thức ăn tươi về nhà, để bất cứ lúc nào Lâm Du đến cũng có thể nấu cơm ăn. Đáng tiếc, đã rất lâu rồi Lâm Du không đến đây nữa, thậm chí cô còn muốn chia tay với anh. Những ngày này anh không dám liên lạc với Lâm Du, rất sợ cô sẽ nói “Chúng ta chia tay đi”. Anh rất ghét trạng thái bây giờ, nhưng lại không thay đổi được gì.
/1000
|