*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tuy lo lắng, nhưng Lâm Du vẫn tin tưởng Lâm Thiển hơn, dặn dò thêm mấy câu rồi mới cúp điện thoại.
Có một loại tình cảm, mình mắng con mình được, nhưng không cho phép người khác mắng con mình. Lâm Thiển thầm nghĩ, tình cảm của mẹ chồng dành cho cô chính là như vậy. Điện thoại di động hôm nay rung cháy máy, hết cuộc nọ đến cuộc kia. Đến cả Sở Mặc Phong tám trăm năm không hề liên lạc cũng gọi điện đến hỏi han. “Chuyện gì xảy ra với thím vậy?” “Ui, cậu cũng biết hả? Xem ra tôi nổi tiếng thế giới rồi. Ông bạn già giờ đang hưởng lạc nơi nào?” “Iceland.”
“Ôi chao, thật ngưỡng mộ.” “Ngưỡng mộ cái khỉ gì. Thím đến đây2thử xem, cháu đảm bảo thím không chịu được một tuần.”
“Được rồi, cậu yên tâm đi. Bên này tôi còn rất nhiều việc phải xử lý.” “Thím phải tự chăm sóc mình, đừng làm chủ Hai cháu lo lắng.”
“Chú Hai cậu cũng không dông dài như cậu. Ngắt đây.”
Nói chuyện xong, Lâm Thiển nghĩ có thể bây giờ Cố Thành Kiêu đang đi huấn luyện. Để tránh anh thấy tin tức thì giận dữ nên cô chủ động nhắn tin WeChat báo cáo _ “Em tự có cách đối phó chuyện trên mạng, anh đừng lo lắng nhé! Muah muah muah.”
Thật sự Phan Khả Vận chuẩn bị rất kỹ lưỡng. Dưới sự chỉ dẫn tỉ mỉ của Dương Liễu Nhi, hai chị em người trước người sau cùng tiến, thường xuyên7gây chuyện, làm cho chuyện xung quanh hai người họ đều luôn được chú ý cao.
Mọi việc suôn sẻ, áo cưới Mina của Phan Khả Vận cũng trình diện áp phích tuyên truyền mới nhất. Dương Liễu Nhi và Phan Khả Vận tự mình ra mặt, chụp chân dung trong bộ váy cưới tuyệt mỹ.
Lâm Thiển nhìn thấy không nhịn được mà phàn nàn một câu, “Phan Khả Vận cũng muốn vào showbiz à? Đây là hai chị em đồng thời tấn công giới giải trí sao?”
Chuyện này chưa xong lại có chuyện khác. Vì chuyện của Đặng Phong mà Lương Diệu Thần đang bị đóng băng đột nhiên xông vào phòng làm việc của Lâm Thiển. “Tại sao lại hủy hết việc của tôi?”
Lâm Thiển có chút nhức đầu, “Chuyện9Đặng Phong chưa qua bao lâu, cô nghỉ ngơi một thời gian đi. Ông ngoại cô mới phẫu thuật xong, cô chăm sóc ông nhiều một chút. Tai tiếng qua đi rồi tôi sẽ cho cô làm việc.”
Nét mặt Lương Diệu Thần tràn đầy nghi ngờ. Nếu mọi chuyện yên ổn thì cô ta cũng không nóng ruột, chỉ cần dựa vào hào quang “Sư muội Phương Tiểu Hi” thôi thì cô ta có lợi không ít. Có điều Lâm Thiển bị kiện, sau đó Phương Tiểu Hi mất hợp đồng đại diện, Phan Khả Vân lại gây chuyện, chỉ sợ Lâm Thiển phải cuốn gói ra khỏi làng giải trí. Đến lúc đó thì cô ta biết làm sao đây?
Trong giới luôn luôn có người mới xuất hiện, càng ngày1càng thêm nhiều người trẻ trung xuất sắc hơn cô ta ra mắt. Cô ta sợ mình sẽ nhanh chóng bị công chúng quên lãng. “Đặng Phong bị bắt là đáng đời. Chẳng phải chúng ta đã giải thích rồi à? Tôi không phải thoát chuyện rồi sao?” “Có vậy cô cũng đừng khoe khoang ra ngoài như thế. Người không biết chân tướng có thể tin chúng ta. Cô cho rằng những người trong nghề đều tin hết sao? Người trong giới này, chỉ cần vào ba năm, có ai mà không thành Hỏa Nhãn Kim Tinh? Chuyện nào là thật, chuyện nào là giả, bọn họ nhìn qua là biết ngay.” Lương Diệu Thần dùng lời của cô hỏi vặn lại, “Vậy thím cảm thấy, những người trong nghề1thầy Phan Khả Vận tố cáo như vậy thì nghĩ chuyện này là thật hay là giả? Tòa án thấy đơn kiện của Phan Khả Vận thì có còn là giả nữa không?”
Trong lòng Lâm Thiển thoáng xót xa. Cô vì Lương Diệu Thần như vậy, đáng tiếc người ta biển lòng tốt của cô thành long lang dạ sói.
Cô hít sâu một hơi, kiềm chế cảm xúc của mình rồi nói: “Tôi cũng không đóng băng cô. Sở dĩ bản thông báo của cô hủy bỏ là do bên hoạt động đưa ra, không phải do tôi từ chối.” “Tất nhiên bây giờ thím nói thế nào chả được!”
“Cô cũng đâu phải người ngu. Ảnh cô vui đùa với Đặng Phong ở quán bar có bị làm nhòe không? Đặng Phong lộ ra những tấm ảnh khủng khiếp như vậy, dù có làm nhòe nhưng có thể che đậy được cái gì? Cô cho rằng tất cả mọi người đều là quần chúng ăn dưa sao? Bên chương trình cũng vì những lời gièm pha này mới hủy hợp đồng với cô. Trong lòng cô không rõ sao?” “Tôi...” Lương Diệu Thần ấp úng. Xét về tranh luận thì chưa bao giờ cô ta là đối thủ của Lâm Thiển. “Tôi biết cô đang lo lắng chuyện gì. Cô đã không tín nhiệm tôi thì có tiếp tục hợp tác cũng chỉ thêm phiền não thôi. Lúc đầu tôi giúp cô cũng chỉ để trả nợ ân tình của nhà họ Cổ. Tôi không nợ cô cái gì. Cô không muốn ở thì có thể đi. Tôi sẽ không truy cứu cô vi phạm hợp đồng.” “... Không phải thế, không phải là tôi muốn đi...” Lương Diệu Thần ấp úng, vô cùng mơ hồ về tương lai của mình. Lâm Thiển thở dài khuyên bảo: “Nếu không đi thì thành thật nghe tôi sắp xếp. Studio không chỉ mở ra cho riêng cô. Ai ai cũng muốn kiếm cơm cả.”
Sự mạnh mẽ dứt khoát của Lâm Thiển khiến Lương Diệu Thần không nhoi lên nổi. Lâm Thiển tự mình lăn lộn mới từng bước lên đến được vị trí này. Còn Lương Hiệu Thần, trước kia dựa vào Kim Trang Sùng, bây giờ dựa vào Lâm Thiển, chính là cô ta không có chủ kiến.
Cô ta đứng trước bàn làm việc, trong lòng có nhiều lời nhưng không thể nào thốt ra. Lâm Thiển thấy vậy cúi xuống lục lọi lịch chương trình, nói: “Buổi thu hình chương trình tạp kỹ ngày mai ở đài truyền hình vẫn không có thông báo hủy bỏ. Cô có định đi hay không?”
Lương Diệu Thần gật đầu lia lịa, “Đi chứ đi chứ.” “Vậy sao không về chuẩn bị đi?”
“Ừ, tối đi ngay đây.” Lâm Thiển thấy nhức đầu. Lương Diệu Thần chính là “đàn chị” không có đầu óc, sớm muộn gì rồi cũng bị người ta gài bẫy. Trở lại với dự luận, lúc này đề tài #Lâm Thiển cướp giật# lại bị đẩy lên vị trí đứng đầu bảng hot search. Phan Khả Vận như người bị hại tranh thủ cảm tình của dư luận. Còn Dương Liễu Nhi ngồi mát ăn bát vàng, thừa dịp sóng gió này mà một lần nữa quay trở lại trong tầm nhìn của công chúng.
Đến lúc rồi, chính là lúc này!
Lâm Thiển tin tưởng một quy tắc, đó chính là Sự vật phát triển tới cực đoan sẽ chuyển hóa ngược chiều. Chín giờ ngày hôm sau, đúng giờ làm việc, Cổ Thành Kiểu đi cùng Lâm Thiển và luật sư đến tòa án để điều trần.
Cùng lúc đó, một đoạn video “Không ảnh chân tướng trên ban công” được phát ra. Chỉ trong vòng vài phút ngắn ngủi đã bị đẩy lên bảng hot search, phối hợp chặt chẽ với đề tài #Lâm Thiển cướp giật# tạo thành một sự trùng hợp vô cùng đặc biệt.
Video quay từ không trung do Đội đặc nhiệm Dã Lang cung cấp, từ góc độ nào cũng rõ ràng, hoàn hảo, hình ảnh sắc nét. Thậm chí người xem có thể nhìn thấy rõ ràng màu sắc gót giày của Lâm Thiển.
Theo hình ảnh trong video, đúng là Lâm Thiển hắt rượu trước, cũng đúng là Lâm Thiển cầm giày cao gót đánh người trước. Nhưng cảm xúc của Lâm Thiển rõ ràng là không thể nhịn được nữa sau khi bị khiêu khích.
Tuy lo lắng, nhưng Lâm Du vẫn tin tưởng Lâm Thiển hơn, dặn dò thêm mấy câu rồi mới cúp điện thoại.
Có một loại tình cảm, mình mắng con mình được, nhưng không cho phép người khác mắng con mình. Lâm Thiển thầm nghĩ, tình cảm của mẹ chồng dành cho cô chính là như vậy. Điện thoại di động hôm nay rung cháy máy, hết cuộc nọ đến cuộc kia. Đến cả Sở Mặc Phong tám trăm năm không hề liên lạc cũng gọi điện đến hỏi han. “Chuyện gì xảy ra với thím vậy?” “Ui, cậu cũng biết hả? Xem ra tôi nổi tiếng thế giới rồi. Ông bạn già giờ đang hưởng lạc nơi nào?” “Iceland.”
“Ôi chao, thật ngưỡng mộ.” “Ngưỡng mộ cái khỉ gì. Thím đến đây2thử xem, cháu đảm bảo thím không chịu được một tuần.”
“Được rồi, cậu yên tâm đi. Bên này tôi còn rất nhiều việc phải xử lý.” “Thím phải tự chăm sóc mình, đừng làm chủ Hai cháu lo lắng.”
“Chú Hai cậu cũng không dông dài như cậu. Ngắt đây.”
Nói chuyện xong, Lâm Thiển nghĩ có thể bây giờ Cố Thành Kiêu đang đi huấn luyện. Để tránh anh thấy tin tức thì giận dữ nên cô chủ động nhắn tin WeChat báo cáo _ “Em tự có cách đối phó chuyện trên mạng, anh đừng lo lắng nhé! Muah muah muah.”
Thật sự Phan Khả Vận chuẩn bị rất kỹ lưỡng. Dưới sự chỉ dẫn tỉ mỉ của Dương Liễu Nhi, hai chị em người trước người sau cùng tiến, thường xuyên7gây chuyện, làm cho chuyện xung quanh hai người họ đều luôn được chú ý cao.
Mọi việc suôn sẻ, áo cưới Mina của Phan Khả Vận cũng trình diện áp phích tuyên truyền mới nhất. Dương Liễu Nhi và Phan Khả Vận tự mình ra mặt, chụp chân dung trong bộ váy cưới tuyệt mỹ.
Lâm Thiển nhìn thấy không nhịn được mà phàn nàn một câu, “Phan Khả Vận cũng muốn vào showbiz à? Đây là hai chị em đồng thời tấn công giới giải trí sao?”
Chuyện này chưa xong lại có chuyện khác. Vì chuyện của Đặng Phong mà Lương Diệu Thần đang bị đóng băng đột nhiên xông vào phòng làm việc của Lâm Thiển. “Tại sao lại hủy hết việc của tôi?”
Lâm Thiển có chút nhức đầu, “Chuyện9Đặng Phong chưa qua bao lâu, cô nghỉ ngơi một thời gian đi. Ông ngoại cô mới phẫu thuật xong, cô chăm sóc ông nhiều một chút. Tai tiếng qua đi rồi tôi sẽ cho cô làm việc.”
Nét mặt Lương Diệu Thần tràn đầy nghi ngờ. Nếu mọi chuyện yên ổn thì cô ta cũng không nóng ruột, chỉ cần dựa vào hào quang “Sư muội Phương Tiểu Hi” thôi thì cô ta có lợi không ít. Có điều Lâm Thiển bị kiện, sau đó Phương Tiểu Hi mất hợp đồng đại diện, Phan Khả Vân lại gây chuyện, chỉ sợ Lâm Thiển phải cuốn gói ra khỏi làng giải trí. Đến lúc đó thì cô ta biết làm sao đây?
Trong giới luôn luôn có người mới xuất hiện, càng ngày1càng thêm nhiều người trẻ trung xuất sắc hơn cô ta ra mắt. Cô ta sợ mình sẽ nhanh chóng bị công chúng quên lãng. “Đặng Phong bị bắt là đáng đời. Chẳng phải chúng ta đã giải thích rồi à? Tôi không phải thoát chuyện rồi sao?” “Có vậy cô cũng đừng khoe khoang ra ngoài như thế. Người không biết chân tướng có thể tin chúng ta. Cô cho rằng những người trong nghề đều tin hết sao? Người trong giới này, chỉ cần vào ba năm, có ai mà không thành Hỏa Nhãn Kim Tinh? Chuyện nào là thật, chuyện nào là giả, bọn họ nhìn qua là biết ngay.” Lương Diệu Thần dùng lời của cô hỏi vặn lại, “Vậy thím cảm thấy, những người trong nghề1thầy Phan Khả Vận tố cáo như vậy thì nghĩ chuyện này là thật hay là giả? Tòa án thấy đơn kiện của Phan Khả Vận thì có còn là giả nữa không?”
Trong lòng Lâm Thiển thoáng xót xa. Cô vì Lương Diệu Thần như vậy, đáng tiếc người ta biển lòng tốt của cô thành long lang dạ sói.
Cô hít sâu một hơi, kiềm chế cảm xúc của mình rồi nói: “Tôi cũng không đóng băng cô. Sở dĩ bản thông báo của cô hủy bỏ là do bên hoạt động đưa ra, không phải do tôi từ chối.” “Tất nhiên bây giờ thím nói thế nào chả được!”
“Cô cũng đâu phải người ngu. Ảnh cô vui đùa với Đặng Phong ở quán bar có bị làm nhòe không? Đặng Phong lộ ra những tấm ảnh khủng khiếp như vậy, dù có làm nhòe nhưng có thể che đậy được cái gì? Cô cho rằng tất cả mọi người đều là quần chúng ăn dưa sao? Bên chương trình cũng vì những lời gièm pha này mới hủy hợp đồng với cô. Trong lòng cô không rõ sao?” “Tôi...” Lương Diệu Thần ấp úng. Xét về tranh luận thì chưa bao giờ cô ta là đối thủ của Lâm Thiển. “Tôi biết cô đang lo lắng chuyện gì. Cô đã không tín nhiệm tôi thì có tiếp tục hợp tác cũng chỉ thêm phiền não thôi. Lúc đầu tôi giúp cô cũng chỉ để trả nợ ân tình của nhà họ Cổ. Tôi không nợ cô cái gì. Cô không muốn ở thì có thể đi. Tôi sẽ không truy cứu cô vi phạm hợp đồng.” “... Không phải thế, không phải là tôi muốn đi...” Lương Diệu Thần ấp úng, vô cùng mơ hồ về tương lai của mình. Lâm Thiển thở dài khuyên bảo: “Nếu không đi thì thành thật nghe tôi sắp xếp. Studio không chỉ mở ra cho riêng cô. Ai ai cũng muốn kiếm cơm cả.”
Sự mạnh mẽ dứt khoát của Lâm Thiển khiến Lương Diệu Thần không nhoi lên nổi. Lâm Thiển tự mình lăn lộn mới từng bước lên đến được vị trí này. Còn Lương Hiệu Thần, trước kia dựa vào Kim Trang Sùng, bây giờ dựa vào Lâm Thiển, chính là cô ta không có chủ kiến.
Cô ta đứng trước bàn làm việc, trong lòng có nhiều lời nhưng không thể nào thốt ra. Lâm Thiển thấy vậy cúi xuống lục lọi lịch chương trình, nói: “Buổi thu hình chương trình tạp kỹ ngày mai ở đài truyền hình vẫn không có thông báo hủy bỏ. Cô có định đi hay không?”
Lương Diệu Thần gật đầu lia lịa, “Đi chứ đi chứ.” “Vậy sao không về chuẩn bị đi?”
“Ừ, tối đi ngay đây.” Lâm Thiển thấy nhức đầu. Lương Diệu Thần chính là “đàn chị” không có đầu óc, sớm muộn gì rồi cũng bị người ta gài bẫy. Trở lại với dự luận, lúc này đề tài #Lâm Thiển cướp giật# lại bị đẩy lên vị trí đứng đầu bảng hot search. Phan Khả Vận như người bị hại tranh thủ cảm tình của dư luận. Còn Dương Liễu Nhi ngồi mát ăn bát vàng, thừa dịp sóng gió này mà một lần nữa quay trở lại trong tầm nhìn của công chúng.
Đến lúc rồi, chính là lúc này!
Lâm Thiển tin tưởng một quy tắc, đó chính là Sự vật phát triển tới cực đoan sẽ chuyển hóa ngược chiều. Chín giờ ngày hôm sau, đúng giờ làm việc, Cổ Thành Kiểu đi cùng Lâm Thiển và luật sư đến tòa án để điều trần.
Cùng lúc đó, một đoạn video “Không ảnh chân tướng trên ban công” được phát ra. Chỉ trong vòng vài phút ngắn ngủi đã bị đẩy lên bảng hot search, phối hợp chặt chẽ với đề tài #Lâm Thiển cướp giật# tạo thành một sự trùng hợp vô cùng đặc biệt.
Video quay từ không trung do Đội đặc nhiệm Dã Lang cung cấp, từ góc độ nào cũng rõ ràng, hoàn hảo, hình ảnh sắc nét. Thậm chí người xem có thể nhìn thấy rõ ràng màu sắc gót giày của Lâm Thiển.
Theo hình ảnh trong video, đúng là Lâm Thiển hắt rượu trước, cũng đúng là Lâm Thiển cầm giày cao gót đánh người trước. Nhưng cảm xúc của Lâm Thiển rõ ràng là không thể nhịn được nữa sau khi bị khiêu khích.
/1000
|