*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong mắt cô ta, chị họ xinh đẹp, rộng lượng, hiểu lòng người
Sau này chị họ trở thành đại minh tinh nổi tiếng ai ai cũng biết, cô ta càng ngưỡng mộ chị họ hơn, mơ ước có một ngày có thể trở thành người giống như chị ấy
Cho nên từ trước tới nay, cô ta rất ủng hộ chị ta, rất nghe lời chị ta nói
Cô ta và chị ta là hai sợi dây thừng xoắn chặt vào nhau.
Dương Liễu Nhi nhìn bộ dạng chần chừ của Phan Khả Vận thì thề thốt đảm bảo: “Khả Vận, chị không cần em thật sự đối phó Lâm Thiển
Sự nghiệp của em bị hủy rồi, em có quyền bảo vệ hợp pháp đúng không? Chị biết băn khoăn của em, nhà em có quan hệ thân thích với nhà Đông3Quân, bối cảnh nhà họ Cố rất sâu, em không dám đắc tội nhà họ Cổ
Chị biết những điều này.”
“Nếu chị đã biết đắn đo của em, thể tại sao vẫn muốn em đối phó Lâm Thiển?”
“Chị chỉ hi vọng em có thể kéo chân Lâm Thiển, phân tán tinh thần sức lực của cô ta.”
Phan Khả Vận có rất nhiều lo lắng
Khởi kiện Lâm Thiển thì không phải đang đối đầu với nhà họ Cố sao? Trước không nói những cái khác, quan hệ giữa trưởng bối e rằng cũng không giải quyết tốt được, “Chị, không được đâu
Em sẽ không chuốc họa vào thân, em sẽ không làm liên lụy tới ba em
Em không chọc Lâm Thiển được, càng không thể chọc nhà họ Cố.” Mềm không được thì cứng thối, Dương Liễu Nhi dần thu lại0nụ cười dịu dàng, vẻ mặt từ từ lạnh bằng
Chị ta đặt ly rượu xuống, đôi mắt nhìn chằm chằm đứa em họ, trịnh trọng nói: “Em không chọc nổi thì cũng đã chọc rồi đấy thôi
Lúc em vu tội Lâm Thiên, chửi mắng Lâm Thiên, sao không nghĩ tới việc em sẽ đắc tội nhà họ Cố?” “Em..
em đã xin lỗi, chuyện đó đã qua rồi.” “Qua rồi mà cô ta còn cho người đập phá tiệm của em?”
“...” Phan Khả Vận muốn nói chưa chắc là Lâm Thiên, nhưng ngay một giây ấy, cô ta bị khí thể hung ác của chị họ dọa sợ, rụt đầu không dám nói.
“Lâm Thiển chỉ nể mặt trưởng bối thôi, nên tha thứ cho em trước mặt trưởng bối
Lâm Thiển là đứa ranh mãnh, ngoài sáng không làm gì được5em thì lén lút ra tay với em
Nếu em không phản kháng thì cô ta được một tấc lần thêm một thước.”
“Nhưng..
nhưng...”
“Nhưng cái gì, chị nói rồi, em khởi kiện nó cũng sẽ không thành công
Vì phía sau nó có Cố Thành Kiêu chống lưng
Mục đích em kiện nó là cảnh cáo nó, nói cho nó biết em không phải là đứa dễ bị ăn hiếp, nhân tiện phân tán lực chú ý của nó, để nó không có thời gian bảo vệ Lâm Du, em hiểu không hả?”
Phan Khả Vận hiểu, thật sự hiểu rõ
Chị họ nói nhiều như thế, thật ra là muốn phá rối cuộc sống của Lâm Thiên, để Lâm Thiên không quấy rầy kế hoạch báo thù của chị ta
“Chuyện không tổn thương đến Lâm Thiển thì Cố Thành Kiêu sẽ không ra tay
Trái4lại mối thù giữa em với Lâm Thiên đã kết rồi, cắt đứt đường làm ăn của người khác cũng giống như giết cha mẹ người ta vậy
Sự nghiệp của em bị Lâm Thiển hủy hoại, em lại không lên tiếng phản kháng, em dễ bị ăn hiếp vậy à?”
Dường như Dương Liễu Nhi đang vắt hết đầu óc để tìm đủ lý do, ngay cả việc đe dọa cũng dùng tới, “Nếu em không phản kháng tiếng nào thì nó sẽ cho rằng em chỉ là đứa miệng hùm gan sứa, rồi xem thường em hơn
Lần sau không đơn giản là phá cửa hàng của em thôi đâu, ngay cả em cũng sẽ bị nó chơi chết.”
Phan Khả Vân nghe thể thì trong lòng rối loạn cả lên
“Chị không cần em giúp chị đối phó Lâm Du là9vì chị biết cái khó của em
Chị chỉ cần em kéo chân Lâm Thiển, tiện thể nói cho nó biết em không phải là người dễ chọc
Chẳng lẽ cái này cũng không được? Chẳng lẽ một cửa hàng áo cưới cao cấp ở trung tâm thành phố còn không đủ để em mạo hiểm một lần?”
“Khả Vân, công ty ba em gặp phải khó khăn, lẽ nào em không muốn nhanh chóng kiếm tiền giúp ông ấy hay sao? Em muốn bị Lâm Thiển dắt mũi mới chịu à? Lâm Thiển thấy bộ dạng trắng tay của em thì ắt hẳn nó thẩm vui vẻ ở nhà đấy.”
Cuối cùng Phan Khả Vận cũng sụp đỗ trước sự ép buộc liên tục của Dương Liễu Nhi: “Được rồi, em đồng ý với chị được chưa?” Trong nhà chốc lát yên tĩnh lại, Phan Khả Vận che lỗ tại, nhắm chặt mắt, dáng vẻ bị ép buộc không còn cách nào
Dương Liễu Nhi nhếch môi, bộ dạng cười thầm trộm mừng, tạo thành hình ảnh đối lập rõ ràng
“Vậy mới đúng chứ
Em là em họ của chị, chúng ta là chị em thân thiết nhất, chị tuyệt đối sẽ không hại em đâu, em nói đúng không?”
Phan Khả Vận gật đầu.
“Nhưng chị cũng cần em đấy
Chị không thể nói chuyện này với người ngoài, chỉ có thể nói với em, người có quan hệ thân nhất với chị thôi, em nói đúng không?” Phan Khả Vân lại gật đầu, cô ta từ từ bỏ tay ra, cũng chầm chậm mở mắt, “Vâng.” “Được rồi được rồi
Không phải chị dọa em đâu, chị đang phân tích chuyện này cho em nghe thôi
Em hiểu là được
Chị sẽ chuyển tiền cho em ngay
Còn em thì vừa chuẩn bị kiện Lâm Thiển vừa sắp xếp khai trương cửa hàng mới, cẩn thận đấy, thả lỏng nào, được không?”
Phan Khả Vận ủ rũ gật đầu, tựa hồ cô ta chỉ có thể đồng ý.
Sau khi Phan Khả Vận ăn xong bữa ăn Tây khó nuốt này thì rời khỏi nhà chị họ
Cô ta nghĩ, dù sao khởi kiện cũng chỉ là làm dáng thôi, đồng ý cũng đã đồng ý rồi
Cám dỗ mở cửa hàng mới này thật sự quá lớn, cô ta từ chối không nổi.
***
Đội đặc nhiệm Dã Lang, trong phòng làm việc của Thủ trưởng
“Cốc cốc.”
“Vào đi.”
Thẩm Tự An mở cửa bước vào, trên mặt là nụ cười tự tin
Anh ta thuần thục nghiêm chào quân lễ với Cố Thành Kiêu rồi nói: “Lão Đại, tra ra rồi.”
Cố Thành Kiêu thích nụ cười tranh công khoe khoang của anh ta: “Nói.”
“Phòng khách sạn của Lam Cúc là đặt trên mạng, thanh toán trên mạng, tài khoản chuyển khoản cũng là thẻ ngân hàng của Lam Cúc
Tất cả thao tác đều giao dịch trên mạng, thoạt nhìn giống như là hành động cá nhân của Lam Cúc, nhưng chúng ta đều biết, Lam Cúc không có khả năng kinh tế này
Chắc chắn có người đã chuyển tiền vào thẻ cô ta.” Thẩm Tự An úp mở: “Anh đoán là ai?”
Cố Thành Kiêu nhìn bộ dạng nóng lòng chờ đợi của Thẩm Tự An thì nghĩ người đó là người anh biết, cho nên mạnh dạn đoán: “Lâm Tiêu?”
“Lão Đại, sau này không cần tôi điều tra rồi, anh đoán là trúng.”
“Thật sự?”
“Thật sự!” Cố Thành Kiêu cảm thấy kinh ngạc
Anh thật sự chỉ đoán bừa một cái tên
Chỉ vì dạo này Lâm Tiêu hơi không an phận, đồng thời liên quan tới Cố Đông Quân và Lâm Du cho nên anh mới nghĩ tới cô ta
Thật không ngờ, quả nhiên là có liên quan tới cô ta
Trong mắt cô ta, chị họ xinh đẹp, rộng lượng, hiểu lòng người
Sau này chị họ trở thành đại minh tinh nổi tiếng ai ai cũng biết, cô ta càng ngưỡng mộ chị họ hơn, mơ ước có một ngày có thể trở thành người giống như chị ấy
Cho nên từ trước tới nay, cô ta rất ủng hộ chị ta, rất nghe lời chị ta nói
Cô ta và chị ta là hai sợi dây thừng xoắn chặt vào nhau.
Dương Liễu Nhi nhìn bộ dạng chần chừ của Phan Khả Vận thì thề thốt đảm bảo: “Khả Vận, chị không cần em thật sự đối phó Lâm Thiển
Sự nghiệp của em bị hủy rồi, em có quyền bảo vệ hợp pháp đúng không? Chị biết băn khoăn của em, nhà em có quan hệ thân thích với nhà Đông3Quân, bối cảnh nhà họ Cố rất sâu, em không dám đắc tội nhà họ Cổ
Chị biết những điều này.”
“Nếu chị đã biết đắn đo của em, thể tại sao vẫn muốn em đối phó Lâm Thiển?”
“Chị chỉ hi vọng em có thể kéo chân Lâm Thiển, phân tán tinh thần sức lực của cô ta.”
Phan Khả Vận có rất nhiều lo lắng
Khởi kiện Lâm Thiển thì không phải đang đối đầu với nhà họ Cố sao? Trước không nói những cái khác, quan hệ giữa trưởng bối e rằng cũng không giải quyết tốt được, “Chị, không được đâu
Em sẽ không chuốc họa vào thân, em sẽ không làm liên lụy tới ba em
Em không chọc Lâm Thiển được, càng không thể chọc nhà họ Cố.” Mềm không được thì cứng thối, Dương Liễu Nhi dần thu lại0nụ cười dịu dàng, vẻ mặt từ từ lạnh bằng
Chị ta đặt ly rượu xuống, đôi mắt nhìn chằm chằm đứa em họ, trịnh trọng nói: “Em không chọc nổi thì cũng đã chọc rồi đấy thôi
Lúc em vu tội Lâm Thiên, chửi mắng Lâm Thiên, sao không nghĩ tới việc em sẽ đắc tội nhà họ Cố?” “Em..
em đã xin lỗi, chuyện đó đã qua rồi.” “Qua rồi mà cô ta còn cho người đập phá tiệm của em?”
“...” Phan Khả Vận muốn nói chưa chắc là Lâm Thiên, nhưng ngay một giây ấy, cô ta bị khí thể hung ác của chị họ dọa sợ, rụt đầu không dám nói.
“Lâm Thiển chỉ nể mặt trưởng bối thôi, nên tha thứ cho em trước mặt trưởng bối
Lâm Thiển là đứa ranh mãnh, ngoài sáng không làm gì được5em thì lén lút ra tay với em
Nếu em không phản kháng thì cô ta được một tấc lần thêm một thước.”
“Nhưng..
nhưng...”
“Nhưng cái gì, chị nói rồi, em khởi kiện nó cũng sẽ không thành công
Vì phía sau nó có Cố Thành Kiêu chống lưng
Mục đích em kiện nó là cảnh cáo nó, nói cho nó biết em không phải là đứa dễ bị ăn hiếp, nhân tiện phân tán lực chú ý của nó, để nó không có thời gian bảo vệ Lâm Du, em hiểu không hả?”
Phan Khả Vận hiểu, thật sự hiểu rõ
Chị họ nói nhiều như thế, thật ra là muốn phá rối cuộc sống của Lâm Thiên, để Lâm Thiên không quấy rầy kế hoạch báo thù của chị ta
“Chuyện không tổn thương đến Lâm Thiển thì Cố Thành Kiêu sẽ không ra tay
Trái4lại mối thù giữa em với Lâm Thiên đã kết rồi, cắt đứt đường làm ăn của người khác cũng giống như giết cha mẹ người ta vậy
Sự nghiệp của em bị Lâm Thiển hủy hoại, em lại không lên tiếng phản kháng, em dễ bị ăn hiếp vậy à?”
Dường như Dương Liễu Nhi đang vắt hết đầu óc để tìm đủ lý do, ngay cả việc đe dọa cũng dùng tới, “Nếu em không phản kháng tiếng nào thì nó sẽ cho rằng em chỉ là đứa miệng hùm gan sứa, rồi xem thường em hơn
Lần sau không đơn giản là phá cửa hàng của em thôi đâu, ngay cả em cũng sẽ bị nó chơi chết.”
Phan Khả Vân nghe thể thì trong lòng rối loạn cả lên
“Chị không cần em giúp chị đối phó Lâm Du là9vì chị biết cái khó của em
Chị chỉ cần em kéo chân Lâm Thiển, tiện thể nói cho nó biết em không phải là người dễ chọc
Chẳng lẽ cái này cũng không được? Chẳng lẽ một cửa hàng áo cưới cao cấp ở trung tâm thành phố còn không đủ để em mạo hiểm một lần?”
“Khả Vân, công ty ba em gặp phải khó khăn, lẽ nào em không muốn nhanh chóng kiếm tiền giúp ông ấy hay sao? Em muốn bị Lâm Thiển dắt mũi mới chịu à? Lâm Thiển thấy bộ dạng trắng tay của em thì ắt hẳn nó thẩm vui vẻ ở nhà đấy.”
Cuối cùng Phan Khả Vận cũng sụp đỗ trước sự ép buộc liên tục của Dương Liễu Nhi: “Được rồi, em đồng ý với chị được chưa?” Trong nhà chốc lát yên tĩnh lại, Phan Khả Vận che lỗ tại, nhắm chặt mắt, dáng vẻ bị ép buộc không còn cách nào
Dương Liễu Nhi nhếch môi, bộ dạng cười thầm trộm mừng, tạo thành hình ảnh đối lập rõ ràng
“Vậy mới đúng chứ
Em là em họ của chị, chúng ta là chị em thân thiết nhất, chị tuyệt đối sẽ không hại em đâu, em nói đúng không?”
Phan Khả Vận gật đầu.
“Nhưng chị cũng cần em đấy
Chị không thể nói chuyện này với người ngoài, chỉ có thể nói với em, người có quan hệ thân nhất với chị thôi, em nói đúng không?” Phan Khả Vân lại gật đầu, cô ta từ từ bỏ tay ra, cũng chầm chậm mở mắt, “Vâng.” “Được rồi được rồi
Không phải chị dọa em đâu, chị đang phân tích chuyện này cho em nghe thôi
Em hiểu là được
Chị sẽ chuyển tiền cho em ngay
Còn em thì vừa chuẩn bị kiện Lâm Thiển vừa sắp xếp khai trương cửa hàng mới, cẩn thận đấy, thả lỏng nào, được không?”
Phan Khả Vận ủ rũ gật đầu, tựa hồ cô ta chỉ có thể đồng ý.
Sau khi Phan Khả Vận ăn xong bữa ăn Tây khó nuốt này thì rời khỏi nhà chị họ
Cô ta nghĩ, dù sao khởi kiện cũng chỉ là làm dáng thôi, đồng ý cũng đã đồng ý rồi
Cám dỗ mở cửa hàng mới này thật sự quá lớn, cô ta từ chối không nổi.
***
Đội đặc nhiệm Dã Lang, trong phòng làm việc của Thủ trưởng
“Cốc cốc.”
“Vào đi.”
Thẩm Tự An mở cửa bước vào, trên mặt là nụ cười tự tin
Anh ta thuần thục nghiêm chào quân lễ với Cố Thành Kiêu rồi nói: “Lão Đại, tra ra rồi.”
Cố Thành Kiêu thích nụ cười tranh công khoe khoang của anh ta: “Nói.”
“Phòng khách sạn của Lam Cúc là đặt trên mạng, thanh toán trên mạng, tài khoản chuyển khoản cũng là thẻ ngân hàng của Lam Cúc
Tất cả thao tác đều giao dịch trên mạng, thoạt nhìn giống như là hành động cá nhân của Lam Cúc, nhưng chúng ta đều biết, Lam Cúc không có khả năng kinh tế này
Chắc chắn có người đã chuyển tiền vào thẻ cô ta.” Thẩm Tự An úp mở: “Anh đoán là ai?”
Cố Thành Kiêu nhìn bộ dạng nóng lòng chờ đợi của Thẩm Tự An thì nghĩ người đó là người anh biết, cho nên mạnh dạn đoán: “Lâm Tiêu?”
“Lão Đại, sau này không cần tôi điều tra rồi, anh đoán là trúng.”
“Thật sự?”
“Thật sự!” Cố Thành Kiêu cảm thấy kinh ngạc
Anh thật sự chỉ đoán bừa một cái tên
Chỉ vì dạo này Lâm Tiêu hơi không an phận, đồng thời liên quan tới Cố Đông Quân và Lâm Du cho nên anh mới nghĩ tới cô ta
Thật không ngờ, quả nhiên là có liên quan tới cô ta
/1000
|