Người đàn ông kia lại tới.
Hắn ta đã quen thuộc với chuyện này, đóng chặt cửa, hất chăn ra, cởi sạch quần áo của cô.
Không được, mau dừng lại đi, Dương Nại Nại muốn hét lớn, muốn báo công an, nhưng cô lại không thể động đậy được.
“Tránh ra, ai đó hãy mau tới đây cứu tôi đi.”
Người đàn ông dựa vào những tia sáng ngoài cửa sổ mà vuốt ve thân thể của cô, lại bắt đầu từ mắt cá chân, lúc này hắn dùng đầu lưỡi liếm một đường từ mắt cá chân lên tới đùi cô.
Đầu lưỡi nóng rát ướt át, giống như đang thiêu đốt từng lỗ chân lông của Dương Nại Nại.
Người đàn ông bị da thịt của cô làm cho mê muội, giống như một con mãnh thú, dùng cái mũi từ từ ngửi và cảm nhận mùi hương cơ thể của cô sau khi tắm.
Cho đến khi chạm vào chỗ giữa hai chân cô, người này cười nói "Đồ dâm đãng, chưa gì đã ướt rồi sao?"
Không, không có chuyện đó.
Dương Nại Nại muốn phủ nhận, nhưng chất lỏng chảy ra từ tiểu huyệt khiến cô xấu hổ.
Tại sao lại như vậy, rõ ràng là cô còn chưa bao giờ nhìn thấy mặt mũi người đàn ông này, sao cô có thể dâm đãng như vậy chứ.
Cô muốn khóc Cô muốn hét lên
Người đàn ông đút ngón tay vào trong, thao tác thong thả, chậm rãi, Dương Nại Nại có thể cảm giác được đầu ngón tay đang co lại, lúc duỗi ra, đã gần chạm tới màng trinh của cô.
Lúc tới gần màng trinh, người đàn ông dùng đầu ngón tay xoay tròn, chạm vào mọi ngóc ngách trong cô bé, đôi lúc lại xoa và ấn nhẹ, làm cho chỗ đó của Dương Nại Nại tự động mút lấy ngón trỏ của hắn ta.
Cuối cùng cũng vào được tới màng trinh, đột nhiên người đàn ông dừng lại rồi rút ngón tay ra, một dòng dâm thủy̠ chảy ra từ cô bé, như níu kéo mời gọi ngón tay trỏ của người đàn ông quay trở lại, không muốn cho nó rời đi.
Người đàn ông mỉm cười, giọng nói vô cùng quen thuộc "Vừa ướt át vừa khít, ngón tay của tôi như bị hút trở lại vậy, nếu thay bằng côn thịt của tôi, sợ là không thể rút ra nổi, đúng không?"
Đương nhiên là Dương Nại Nại không thể trả lời hắn ta, người đàn ông muốn nghe được câu trả lời của cô, hắn ta nằm áp sát vào người cô, vừa nằm xoa bóp ngực cô, vừa thì thầm vào tai cô những lời nói kích thích.
"Đồ dâm đãng này, cô chảy nhiều nước như vậy, để tôi đút thằng nhỏ vào, chặn dòng nước này lại cho cô, được không?"
Không được, không thể được, làm ơn, kết thúc nó nhanh đi, đồ biến thái.
Hơi thở của Dương Nại Nại trở nên dồn dập hơn, người đàn ông cười, không nói thêm gì nữa, rút côn thịt to lớn ra, ngồi lên trên ngực của Dương Nại Nại.
Dương Nại Nại vẫn chưa hiểu rõ mục đích của hắn ta, đột nhiên cảm nhận được người đàn ông đang dùng hai tay ép hai bầu ngực của cô lại, bao bọc lấy côn thịt của hắn ta.
Nhũ... Nhũ giao? Dương Nại Nại miễn cưỡng, đối phương định mỗi lần cô mơ sẽ làm với cô một tư thế khác sao?
Côn thịt của người đàn ông như một thanh sắt nóng bỏng, trườn lên trườn xuống trong khe ngực của Dương Nại Nại, bởi vì thằng nhỏ quá dài nên liên tiếp đụng vào cằm cô.
Cái giường phát ra tiếng động dưới sự chuyển động của người đàn ông, hắn ta thở đều, vừa nhũ giao vừa nói "Đồ dâm đãng, có muốn ăn thằng bé của tôi không? Tôi sẽ chịch cô tới lúc cô ngất đi."
Thấy Dương Nại Nại không có phản ứng, người đàn ông bỗng nhiên mất đi hứng thú, buông bầu ngực của cô ra, xoay người cô lại, đặt cô vào tư thế quỳ.
Một tiếng bốp vang lên, giống như đang rất tức giận, hắn ta liên tiếp tát vào cặp mông trắng trẻo của cô, làm nó rung lên, tạo ra những gợn sóng nhỏ.
"Đồ lẳng lơ, dám dụ dỗ tôi, tôi chịch cô tới chết, tôi chịch cô tới chết." Vừa nói, người đàn ông vừa đút côn thịt vào giữa hai chân cô, bắt đầu thúc thật mạnh.
Dương Nại Nại nghe thấy tiếng thở dốc của hắn ta, người đàn ông phía sau càng ngày càng cảm thấy kích thích, rất nhanh sau đó đã rùng mình và bắn tinh.
Những dòng tinh dich nóng bỏng bắn lên mông cô, trông vô cùng dâm đãng, người đàn ông nhìn chằm chằm cảnh tượng này, ánh mắt trở nên sâu thẳm.
Dương Nại Nại cảm thấy đối phương đang đè lên người cô từ phía sau, vừa dùng tay xoa bóp mông cô, vừa dùng thằng nhỏ cọ xát vào đùi cô.
Bên tai cô là giọng nói u ám của hắn ta "Đồ lẳng lơ, sớm muộn gì tôi cũng xoạc cô tới chết."
Dương Nại Nại bỗng nhiên mở mắt ra, trời đã sáng.
Cô thấy mình đang ngủ trong tư thế nằm sấp, giống như tư thế tối qua, nhưng khác ở chỗ, cô vẫn đang mặc quần áo.
Dương Nại Nại ngồi dậy, cởi hết quần áo để xem xét, trên mông không có dấu vết, cô không bị người đàn ông nào đánh cả.
Dương Nại Nại cảm thấy yên tâm hơn, cô vừa mặc quần áo vừa mở điện thoại ra, dạo này cô rất hay bị mộng xuân, hơn nữa mỗi lần như vậy, lại càng táo tạo hơn lần trước.
Cô không dám hỏi ai, chỉ có thể tự kiểm tra thử xem bản thân có gì không ổn không?
Có lẽ nào do cô sắp trưởng thành, vậy nên các hormon trong cơ thể mới thôi thúc cô đi làm t̠ình?
Trên mạng nói, mộng xuân là tình trạng sinh trưởng và phát triển bình thường của thanh thiếu niên, đến tuổi dậy thì, nam sẽ bị mộng tinh còn nữ thì bị mộng xuân.
Cho nên..... chỉ là thú tính của cô đang trỗi dậy, thôi thúc cô giao hợp Mẹ kiếp, cũng đâu phải là mùa xuân, giao hợp gì chứ Hơn nữa vật đó của người đàn ông thật sự rất xấu xí.
Trong đầu cô lại hồi tưởng về ngày hôm đó, Hoắc Dật Hiên ép cô thủ dâm cho anh, không hiểu tại sao, bên tai Dương Nại Nại lại vang lên hơi thở dồn dập khi Hoắc Dật Hiên bắn tinh lúc lên đỉnh, cùng với sự nóng bỏng của vật vừa to vừa dài kia.
"Không không không, không được nghĩ tới chuyện đó." Dương Nại Nại vội vàng lắc đầu, tập trung đánh răng rửa mặt.
"Dương Nại Nại, đó là củ cải, là củ cải, hôm đó mày không làm gì cả, chỉ là nhổ củ cải mà thôi, bình tĩnh."
Cô nhìn vào gương, cố gắng thôi miên bản thân, mãi cho đến khi trong lòng cảm thấy dễ chịu hơn, cô mới thay đồ đi học.
Cô vừa tạo cho mình một bức tường bảo vệ trong lòng, đột nhiên lại đụng phải Hoắc Dật Hiên, tất cả đều tan thành khói bụi, cô giống như một con đà điểu, cúi đầu đi về phía trước, tỏ vẻ không nhìn thấy Hoắc Dật Hiên .
Hoắc Dật Hiên thấy bộ dạng trốn tránh của cô, anh cũng không vội vàng đuổi theo, chỉ đi theo phía sau, cười đến mức suồng sã.
Dương Nại Nại không chịu nổi ánh mắt nóng rực của anh, chạy một mạch đến trạm xe buýt, bước lên chiếc xe vừa mới tới, ngồi vào hàng ghế trong cùng.
Lúc cô tưởng là mình đã cắt đuôi được Hoắc Dật Hiên, thì anh đã theo cô lên xe.
Dương Nại Nại trơ mắt nhìn anh đi đến bên cạnh cô rồi ngồi xuống, cô sợ tới mức lập tức đứng lên định đổi chỗ, đột nhiên Hoắc Dật Hiên dùng chân cản cô, kéo cô ngồi lại xuống ghế.
Dương Nại Nại lo lắng ôm chặt cặp sách, ngồi sát vào trong, không muốn bị anh đụng vào người, nhưng không gian trên xe lại có hạn, Hoắc Dật Hiên đưa tay ra, sờ lên đùi cô.
"Cậụ...."
"Đừng hét lên, người khác sẽ nghe thấy đấy." Hoắc Dật Hiên mỉm cười nhìn về phía trước, chỉ có bàn tay của anh bị cặp sách che lấp, không thèm quan tâm xung quanh, sờ đùi Dương Nại Nại.
Thấy tay anh không ngừng sờ mó, thậm chí càng ngày càng vào sâu bên trong, Dương Nại Nại dùng đùi siết chặt bàn tay đó lại, không cho anh làm bậy.
Đáng tiếc là ngón tay của Hoắc Dật Hiên rất dài, anh đẩy quần lót sang một bên, cảm nhận sự mềm mại của da thịt.
Dương Nại Nại sắp khóc, trên xe càng ngày càng nhiều người, nếu bị người ta nhìn thấy rồi chụp hình lại, chắc chắn cô sẽ bị mọi người bàn tán, tới lúc đó thì sao cô có thể nhìn mặt người khác được chứ?
"Cậụ.. cậu đừng như vậy..."
Hoắc Dật Hiên đeo tai nghe, giả vờ như đang nghe bài tiếng Anh, tỏ vẻ không biết xung quanh đang xảy ra chuyện gì.
Thấy thế, Dương Nại Nại kéo tai nghe của anh xuống, hung dữ nói "Cậu muốn làm gì vậy?"
Giọng của cô khá lớn, hành khách trên xe quay lại nhìn chằm chằm vào cô, Dương Nại Nại ngại ngùng, giả vờ như không có việc gì, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Hoắc Dật Hiên đắc ý nở nụ cười, không nói gì cả, tiếp tục dùng ngón tay chơi đùa với miếng thịt mềm mại ở chỗ đó.
Dương Nại Nại chỉ hận một điều, tháng này bà dì của cô tới sớm quá, nếu tới trễ hơn dù chỉ một ngày, cô đã có thể ngăn cản được tên biến thái này.
Cứ như vậy, Dương Nại Nại bị Hoắc Dật Hiên trêu chọc suốt đoạn đường tới trường, quần lót ướt đẫm, vô cùng khó chịụ
Tài xế vừa báo tới trạm, cô lập tức chạy ra khỏi xe.
/113
|