Trẻ em ngày nay thực sự cái gì cũng biết mà.
Ông cụ Lục đã đến, Hạ Phi và Tiểu Vũ theo ông cụ Lục đi vào.
Vạn Nhất vẫn ngơ ngác đứng đó tiếp khách, một lúc sau mới liếc nhìn thời gian, đã gần tám giờ.
"Cha, mẹ, hai người đi chiêu đãi khách trước, con có chuyện phải đi, một tí rồi quay lại."
Vạn Nhất kiếm cớ rồi rời đi.
Nhà họ Vạn tổ chức hôn lễ cho con gái, đám cưới diễn ra hoành tráng và sôi động.
Vợ chồng Lý Mộc Sinh cũng đến, Lưu Tuyết Lam vừa đến hôn lễ thì ngay lập tức đi tìm Tô Yên, bà rất quan tâm đến Tô Yên và bà coi cô như con gái mình vậy.
Cùng Lưu Tuyết Lam trò chuyện, Tô Yên cảm thấy đỡ nhàm chán hơn bao nhiêu.
Đây là lần đầu tiên Tô Yên tham dự một sự kiện lớn dưới thân phận bà chủ nhà họ Lục.
Bụng dưới của Tô Yên vốn đã phình lên rõ ràng, cho dù cô mặc quần áo rộng rãi đi chăng nữa, thì người tinh tường vẫn có thể nhìn ra Tô Yên đang mang thai.
Nhiều người đến chúc mừng Tô Yên, và thầm khen, ngưỡng mộ Tô Yên có một cuộc sống, cuộc hôn nhân tốt đẹp, hạnh phúc.
Trong những dịp như vậy, không thể thiếu việc cùng người ta nói qua nói lại, Tô Yên cười nhẹ, đang định nói thì Lục Cận Phong xuất hiện ở phía sau ôm lấy vai cô, nói: "Có thể lấy được Yên Yên là phúc góp được mấy đời của nhà tôi rồi đấy."
Ai cũng cho rằng Tô Yên lấy chồng cao, trèo cao nhà họ Lục.
Lục Cận Phong nói một tiếng để cho mọi người biết chính là anh mới là người theo đuổi Tô Yên, khiến mọi người phải ngưỡng mộ không thôi.
Tô Yên quay lại nhìn Lục Cận Phong, ôn nhu nói: "Anh đi nói chuyện với mọi người đi, em có mẹ nuôi đi cùng rồi."
Nhân cơ hội như vậy, Tô Yên cho Lục Cận Phong chút mặt mũi, hoá thành chú cừu non ôn nhu.
Lục Cận Phong đột nhiên cảm thấy không quen, cúi người nói nhỏ bên tai Tô Yên: "Vợ à, anh vẫn thích bộ dạng nhe nanh múa vuốt của em hơn."
"Anh đây là đang thèm đòn à?"
Tô Yên lườm Lục Cận Phong, rất có khí thế, dám chọc cô, cô đành dùng gia pháp để dạy bảo vậy.
Cuối cùng Lục Cận Phong mới hài lòng đi qua mấy nhóm đàn ông bên kia.
Ông cụ Lục dẫn Hạ Phi với Tiểu Vũ bên mình mãi, đi khoe với người khác: "Đây là cháu trai Tiểu Vũ với Hạ Phi nhà chúng tôi, đến chào các cô chú đi con."
Ở cái tuổi này của ông cụ Lục, không còn là chuyện ai có nhiều tiền, có địa vị nữa mà là người nào có nhiều cháu hơn người nào, nhà càng có nhiều cháu trai cháu gái mới có tiền đồ.
Lúc trước Tiểu Vũ và Hạ Phi cũng đã xuất hiện trong bữa tiệc thọ yến của ông cụ Lục, về phần ngoại hình của hai đứa trẻ này thì thật sự không có gì để nói, hoàn toàn thừa hưởng đặc điểm của Tô Yên và Lục Cận Phong.
Rõ ràng hôm nay là hôn lễ con gái nhà họ Vạn, vậy mà Tô Yên và hai đứa con của cô đã trở thành tiêu điểm của mọi người.
"Chú rể đã đón cô dâu về."
Không biết người nào gào to một câu, mọi người nhanh chóng nhìn về phía cửa.
Vạn Linh San mặc trên cười bộ váy cưới và được phù dâu dẫn vào phòng chờ ở phía sau, Sở Hướng Nam mặc trang phục chú rể, đi giày Tây, đẹp trai ngời ngợi, thật xứng đáng với câu ngọc thụ lâm phong.
Mọi người thấy vậy tinh thần bỗng sảng khoái, vui tươi hơn nhiều, còn Sơ Hướng Nam của ngày hôm nay thoạt nhìn thuật mắt hơn nhiều.
“Sở Hướng Nam hôm nay ăn mặc dạng chó hình người.” An Hinh nghiêng người đi đến bên cạnh Tô Yên: “Khoan hẵng nói, tuy rằng anh ta là một tên cặn bã, nhưng anh ta thực sự rất đẹp trai.”
Nhà họ Vạn và nhà họ An gần đây cũng có giao dịch làm ăn, vì vậy mà nhà họ An cũng được mời đến dự đám cưới.
Trong sảnh lớn có hàng trăm vị khách, trong đó có cả khách làm ăn của nhà họ Vạn và khách nhà họ Sở.
Tô Yên nói: "Nếu không phải anh ta có khuôn mặt ưa nhìn như vậy, lúc trước mình đã không khỏi chướng mắt."
An Hinh khinh thường nói: "Tô Yên, mình thích dáng vẻ này."
Tô Yên cảm nhận được ớn lạnh sau lưng, nói thêm: "Nhưng không ai đẹp trai bằng chồng mình, chồng mình bỏ xa anh ta tận ba dãy phố thôi.
Chồng mình không chỉ đẹp trai mà còn xuất sắc về mọi mặt.
Một người đàn ông hết sức ưu tú, hào phóng từ trước tới giờ chưa từng biết bụng dạ hẹp hòi là gì.
"
Sau khi cô nói xong, Tô Yên quay đầu lại, Lục Cận Phong xuất hiện ở phía sau cô, cô thấy vậy giả bộ kinh ngạc: "Ông xã, sao anh lại đứng ở phía sau em."
Lục Cận Phong thấy dáng vẻ của cô trước mặt có chút...quen thuộc?
Anh nhớ rằng anh đã từng dùng thủ đoạn này với Tô Yên một lần.
Anh dám cá rằng Tô Yên sẽ thay đổi lời nói ngay lập tức nếu biết anh đứng sau lưng mình.
Vợ khen anh rộng lượng, chưa bao giờ nhỏ nhen thì sao anh lại đi ghen được chứ.
“Anh tình cờ đi ngang qua.” Lục Cận Phong cầm lấy một ly rượu, lịch sự giơ lên nói: “Em cùng An Hinh từ từ trò chuyện.”
“Được rồi!” Tô Yên cười híp mắt.
Lục Cận Phong vừa đi, An Hinh ngay lập tức vỗ vỗ ngực: "Nguy hiểm quá, Tô Yên, thật may vì cậu phản ứng kịp thời."
“Cái đó chính là.” Tô Thanh cười tự đắc: “Gậy ông đập lưng ông.”
An Hinh không hiểu: "Ý của cậu là sao?"
"Tương lai nếu cậu có bạn trai thì cậu sẽ hiểu được thôi."
Vừa mới nói xong, Lý Văn ở đâu xông đến: "Hinh Hinh, hoá ra em ở đây."
Nhìn thấy Lý Văn, sắc mặt An Hinh lập tức biến sắc xuống trầm trọng: "Tô Yên, thất lễ rồi, mình phải đi vệ sinh."
Ngay khi An Hinh rời đi, Tô Yên không khỏi tò mò hỏi Lý Văn: "Có chuyện gì xảy ra với cậu và cô ấy à?"
Khi người ta theo đuổi người mình thích, ít ra mối quan hệ cũng phải tăng tiến ít nhiều, những đây thì không, Lý Văn theo đuổi An Hinh lâu như vậy, mà mối quan hệ chẳng tiến triển gì cả, có khi cồn tồi tệ hơn cả hồi trước.
Lý Văn gãi đầu: "Em làm sao hiểu được tâm tình phụ nữ được chứ, để hiểu được tâm tư của phụ nữ, như mà kim giới đáy bể vậy, em đã quan sát cô ấy rất kỹ lưỡng, làm thế nào đi chăng nữa thì cô gái này cũng tuyệt tình, cô ấy đúng là không có tình người."
“Cậu quan sát kiểu gì?" Tô Yên càng thêm tò mò.
"Hôm trước bà dì của Hinh Hinh đến, cô ấy bị đau bụng.
Em ngay lập tức lên trên Baidu để tìm cách đối phó với chuyện này."
"Rồi sau đó?"
"Em bảo cô ấy uống nhiều nước nóng."
Tô Yên trợn tròn mắt: "..."
"Đúng, đúng rồi, biểu hiện của cô ấy giống hệt của chị bây giờ, sau đó em nói, nếu đau quá để em đi mua thuốc giảm đau cho, cô ấy lại đuổi em đi."
Lý Văn rất phiền muộn: "Chị ơi, chị thấy đấy, cô gái này rất khó dỗ."
Tô Yên cứng họng: "Sao không mua thuốc cầm máu!"
Lý Văn vỗ trán: "Em hiểu rồi, lẽ ra em nên mua thuốc cầm máu, cảm ơn chị, em đi ngay đây."
Tô Yên trợn to hai mắt nhìn Lý Văn vội vàng đi ra ngoài mua thuốc, thằng nhóc này thật sự không còn thuốc chữa nữa.
Thẳng nam mỗi năm đều có, nhưng riêng năm nay sao lại nhiều đến thế này.
Tô Yên chưa kịp gọi Lý Văn trở về, thì bóng người đã không hơi tăm tích rồi.
Tô Yên lập tức vui mừng vì Lục Cận Phong có chỉ số EQ và IQ cao, nếu không, cô sớm đã hộc máu cơ tim rồi.
Sau khi uống quá nhiều nước trái cây, Tô Yên cũng định đi vô phòng vệ sinh.
Chỉ là cô không may mắn, sau khi đi qua sảnh phụ, cô tình cờ gặp được một người quen, là Tô Vân.
Thật đúng là, vừa mới ra tù đã không an phận rồi, chưa gì đã lập tức tìm tới đây gây chuyện rồi.
Tô Vân đang lén la lén lút, giống như đang định qua phòng nghỉ ngơi của cô dâu, hiện tại người được gả cho Sở Hướng Nam là Vạn Linh San, vì vậy cô ta đã trở thành tình địch của Tô Vân.
Tô Vân định mở cửa phòng đi vào, nhưng lại không thành công, Sở Hướng Nam đột nhiên đi tới, Tô Vân quay lưng về phía Sở Hướng Nam, anh ta nhất thời chỉ thấy bóng lưng nên không nhận ra Tô Vân, hắng giọng hỏi: "Cô là bạn của Linh San hả? "
Tô Vân vừa nghe thấy giọng nói của Sở Hướng Nam, cô ta vô cùng phấn khích, tức thì quay người lại và nhìn chằm chằm Sở Hướng Nam trong đôi mắt đẫm lệ.
"Cậu Sở."
Một tiếng cậu Sở này vang lên réo rắt, thê lương đến cảm động lòng người.
“Sao lại là cô chứ, cô làm gì ở đây, nhanh chóng đi ngay cho tôi, hôm nay là ngày trọng đại của tôi, cô đừng tới làm phiền.” Sắc mặt của Sở Hướng Nam đột ngột thay đổi, cố gắng kéo Tô Vân ra: “Cô tính ở đây phá hôn lễ của tôi hả.
Xem tôi xử lý cô thế nào”.
Tô Yên cũng chẳng muốn xen vô, cũng không có hứng thú xem cuộc vui, yên lặng bỏ đi.
Trước khi bước lên hai bước, Tô Vân đột nhiên chạy về phía cô, khoác tay cô, hằn học nói với Sở Hướng Nam: "Nếu anh cưới Vạn Linh San, thì em sẽ cùng Tô Yên nhảy xuống đây, có thể anh không quan tâm tới em, nhưng em không tin là anh sẽ bỏ mặc Tô Yên như này.
"
Tô Yên trợn to mắt ngạc nhiên: "..."
Gì vậy, chuyện này làm gì liên quan đến cô..
/516
|