Chương 64: Bẫy đá.
Diệp Từ đứng ở dưới cầu thang thật dài của Thần miếu Sajia, quay đầu nhìn thoáng qua Mark đang lui đầu rụt chân, nhẹ giọng hỏi: Anh chắc là những người đó tiến vào đây chứ?
Đúng vậy, bằng hữu, tôi lấy tất cả tài sản của tôi và thần linh thề, bọn họ thực sự đã vào trong này. Mark tựa hồ như đang nhớ lại tình huống lúc đó liền nhìn không được lạnh run, hai tay anh ta nắm chặt, không ngừng run rẩy: Thật đáng sợ xong, bọn họ lại không có đầu, không có đầu a! !
Diệp Từ khoát tay, tỏ ý anh ta dừng lại, để cho anh ta đừng tiếp tục xúc động, bởi vì cô nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của YaLaNa đã ái nhợt, bây giờ càng trắng bệch: Được rồi được rồi, tôi biết rồi. Cô quay đầu lại nhìn thần điện nguy nga hùng vĩ kia, lần nữa hỏi Mark: Anh có muốn đi vào đó cùng tôi không?
Không không không, tôi không muốn! Tôi ở đây chờ các bạn là được rồi. Mark khoát tay lắc đầu lia lịa, bất quá anh ta nhìn vẻ mặt âm tình bất định của Diệp Từ, lại ngay ngập tức cười khan mấy tiếng: Nga, bằng hữu, thân thể của tooi quá yếu ớt, nếu như đi vào cùng các bạn, tôi nhất định sẽ mang đến nhiều phiền toái cho các bạn, tôi tuyệt đối không thể liên lụy tới các bạn, cho nên, tôi ở ngay đây chờ các bạn là được rồi.
Diệp Từ gật đầu, cô dĩ nhiên biết những nhiệm vụ như thế này, NPC như Mark tốt nhất không nên đi vào, nếu anh ta vào theo thì sẽ thành nhiệm vụ hộ tống, vậy thì cô lại phải mất sức phân thân, còn không bằng để cho annh ta ở bên ngoài ngây ngô còn tốt hơn: Được rồi, vậy anh ở ngoài này phải cẩn thận.
Bạn tốt nhất của tôi, nếu như có thể... Mark chả chà 2 tay gầy đét, ánh mắt nhìn Diệp Từ liền nhiều hơn 1 tia tham lam: Nếu như có thể, có thể đem hàng hóa đã mất của tôi tìm về được không? Tôi bảo đảm, tôi nhất định, nhất định sẽ không bạc đãi các bạn.
Diệp Từ hừ một tiếng, từ chối cho ý kiến, chỉ nói với YaLaNa mặt đã trắng bệch: Đi thôi, chúng ta vào đi thôi.
Ya LaNa nắm thật chặt pháp trượng tỏng tay, khẩn trương nhìn Mark một cái, sau đó dùng sức gật đầu, theo sau Diệp Từ đi lên cầu thang dẫn về thần điện. Mark đã tránh ra xa xa, nhìn hai người đã đi xa thở dài một hơi: Các người có chết cũng đừng trách tôi, tôi cũng là do bị bắt buộc, đương nhiên, nếu như các người có thể sống sốt thì thật tốt, hàng hóa của ta, hàng hóa của ta a...
Những lời lẩm bầm này của hắn đương nhiên không thể nói với Diệp Từ và YaLaNa, chẳng qua thời điểm hai người đang bước trên bậc thang trống trải, gió đang không ngừng thổi, thổi lên mảng cát vàng cuồn cuộn, đánh vào người trên người ít nhiều cũng có chút đau. Ya La Na cau mày, đi theo phía sau Diệp Từ nhẹ nói: Bạch Tinh Linh, thương nhân đó nói là quái vật không đầu à ?
Tôi không biết, chờ nhìn thấy thì biết ngay. Diệp Từ cũng nói thật, ở Vận Mệnh thì quái vật không đầu tương đối nhiều, cô làm sao biết ở chỗ này xuất hiện là loại nào.
Bạch Tinh Linh, sao em luôn thấy lời của thương nhân đó nói có chút không đáng tin chứ? Ya La Na cẩn thận nói: Nếu như những quái vật không đầu kia hung hãn như vậy, đáng sợ như vậy, có thể cướp sạch thương đội của hắn, có thể giết toàn bộ người trong thương đội của hắn, còn có thể cướp hết hàng hóa của hắn, tại sao phải lưu lại hắn chứ ?
Diệp Từ nhìn thoáng qua Ya La Na, trong lòng hơi có chút kinh ngạc, một NPC phổ thông lại có thể nghĩ đến vấn đề này, xem ra, khoảng cách để cậu ta thăng cấp không còn bao xa.
Hắn vốn không đáng tin. Diệp Từ dửng dưng thừa nhận suy đoán của YaLaNa, đối với Diệp Từ mà nói, Mark là một NPC nhiệm vụ phổ thông, vô luận hắn nói thật cũng được, nói láo cũng được, chỉ cần có thể đem cô tới thần miếu là tốt rồi. Dẫu sao, cô phải rời khỏi bản đồ này, chuyện trọng yếu nhất chính là tiến vào thần miếu kích hoạt thông tin của Hệ Thống. Là đánh chết BOSS hay là bắt đầu một nhiệm vụ khác, điều này thì không thể biết được. Bất quá, đối với Ya La Na mà nói, Mark là một người ngoài không thể tin, bởi vì sự gian trá và giả dối của hắn sẽ ảnh hưởng tới sinh mệnh của cậu.
Hai người đứng ở hai góc độ bất đồng đương nhiên nhận thức sự việc cũng bất đồng, Diệp Từ đối với điều này cũng không cảm thấy có gì ngoài ý muốn. Nhưng là, vì có thể mài dũa tâm tư cho YaLaNa, cô vẫn đứng ở góc độ của YaLaNa trả lời vấn đề của cậu: Hắn nhất định có liên quan tới những quái vật không đầu kia, thậm chí có hiệp nghị gì đó, cho nên mới đột nhiên xuất hiện ở trước mặt của chúng ta. Huống chi, tốc độ xuất hiện của hắn nhanh một cách quỷ dị, thậm chí ngay cả tôi cũng không phát hiện, điều này cũng có thể cho thấy hắn có vấn đề.
Ya La Na nghe Diệp Từ nói, không chút do dự đưa tay ra, bắt lấy cánh tay Diệp Từ: Bạch Tinh Linh, vậy chúng ta đừng vào trong có được hay không? Nếu chị cũng cảm thấy tên Mark đó không phải người tốt, sao chúng ta lại phải nghe lời hắn tới nơi này chứ ? Còn phải đi vào cái thần miếu này nữa? Cậu vừa nói vừa ngẩng đầu nhìn lịa kiến trúc nguy nga hùng vĩ trước mặt, rùng mình một cái: Chúng ta đừng đi vào nữa nhé.
Ya La Na, trên thế giới có một số việc không phải vì sợ hãi mà chúng ta liền tránh không đối mặt. Nếu cậu muốn trở thành một anh hùng,nhất định phải đối mặt với khó khăn. Huống chi, nếu như không đến cái thần miếu này, chúng ta vĩnh viễn cũng không thể thoát khỏi cái sa mạc này... Đó là điều cậu hy vọng? Đến khi chúng ta hết thức ăn nước uống, liền sẽ biến thành một trong số những bộ khô lâu trong biển cát này, cứ thế mà chết đói chết khát, sau đó bị kên kên mổ ăn sạch sẽ. Tôi thì không sao, chẳng qua cậu, vĩnh viễn sẽ không gặp được Hellen và Mara nữa, đây cũng là mong muốn của cậu sao?
Ya La Na mặc dù là một trợ thủ tốt, hơn nữa bây giờ hỏa lực cũng cực kỳ mạnh mẽ, bất quá, là một NPC phổ thông nên cậu vẫn có không ít tật xấu, ví như gan nhỏ, gặp tình huống nguy hiểm liền tìm cách rút lui, thật sự là không hiếm thấy. Nếu muốn để cho cậu ta từ bỏ tật xấu này, phải biết hốt thuốc đúng bệnh, đánh vào những điều cậu ta quan tâm.
Đúng như dự đoán, nghe xong lời của Diệp Từ, Ya La Na liền trở nên dũng cảm hơn, cậu quay đầu nhìn những bộ hài cốt hoặc phơi bày hoặc chôn sâu trong cát vàng cuồn cuộn, không nhịn được rùng mình một cái. Vội vàng chạy nhanh theo Diệp Từ, Bạch Tinh Linh, chị nói, năm đó sau khi Tháp Khố rời khỏi bộ lạc, có gặp nhiều khó khăn không? Đối với một người luôn khao khát được trở thành Pháp Sư như YaLaNa, Tháp Khố là mục tiêu cao nhất, cũng là mộng tưởng vĩnh viễn không thể chạm tới.
Dĩ nhiên, chỉ sợ so với chút trắc trở này còn khó khăn hơn nhiều lắm. Diệp Từ nhìn Ya La Na một cái, vân đạm phong khinh nói: Nếu muốn trở thành anh hùng thì làm sao có thể sống đơn giản? Bọn họ nhất định đã trải qua những khổ cực và khó khăn mà chúng ta không thể tưởng tượng tại những nơi mà chúng ta không thể nào biết được
Diệp Từ nói tới đây liền dừng lại, cô lẳng lặng đứng ở trên thang lầu, nhìn từng hàng cột bên ngoài đại điện kiat, tựa hồ như cảm giác được điều gì đó.
Làm sao vậy? Bạch Tinh Linh? Ya La Na đứng ở sau lưng Diệp Từ, mặc dù cậu bây giờ cố lấy dũng khí, nhưng là, một chút phản ứng khác thường của Diệp Từ cũng sẽ tạo thành áp lực không nhỏ trong lòng YaLa Na, nhìn Diệp Từ đột ngột dừng bước, đứng ở nơi đó, Ya La Na liền vội vàng lại gần hỏi rõ ràng.
Ya La Na, chúng ta phải chuẩn bị chiến đấu rồi. Diệp Từ vừa nói, đã lắp xong lên, vèo vèo mấy cái pháo sáng bắn về phía hàng cột, đem nơi đó chiếu sáng.
Mặc dù bây giờ là ban ngày, pháo sáng không có nhiều tác dụng, nhưng là, ở nơi pháo sáng chiếu đến, vẫn có thể rõ ràng nhìn thấy, rất nhiều bóng dáng người cưỡi ngựa màu đem chậm rãi hiện lên, đi quanh quẩn giữa đại điện. Bọn họ toàn bộ đều là quái ẩn thân, nếu vừa rồi Diệp Từ tùy tiện tiến vào khu vực này, chỉ sợ sớm đã kinh động xong bọn họ rồi, mà bây giờ chắc đã bị chết thảm rồi.
Rất nhiều người cưỡi ngựa. Ya La Na nuốt nước miếng một cái, sau đó liền vào tư thế chiến đấu: Bạch Tinh Linh, em đã chuẩn bị xong rồi.
Chỉ lát sau, Diệp Từ phát hiện được một cái công dụng đạc thù của Miêu Trảo. Nó không những có thể làm công cụ leo trèo, hơn nữa còn có một chức năng rất hữu dụng, đó chính là... Diệp Từ lấy ra một cái Miêu Trảo, thẳng tắp quăng về phía Ám kỵ sĩ gần mình nhất, sau đó cổ tay lắc nhẹ một cái, tên ám kỵ sĩ đó còn đang mờ mịt đã bị Diệp Từ bắt lại. Ya La Na, Lão Tứ, thêm cả Diệp Từ ba tên lập tức nhào tới, dùng sức đánh, khiến tên Ám kỵ sĩ đó còn chưa kịp phản ứng đã gục.
Diệp Từ từ trên thi thể Ám kỵ sĩ nhặt lên mấy kim tệ cùng một trang bị trắng, nhét vào ba lô, tiếp tục làm như trước, đem từng tên Ám kỵ sĩ từng con kéo về, sau đó lại đánh ngã từng con một.
Tấm bản đồ này là một bản đồ ẩn, tương tự với phó bản, cho nên, quái trong này một khi bị người chơi giải quyết xong sẽ không làm mới nữa, Diệp Từ cũng không cần lo lắng sau lưng mình sẽ gặp tập kích, chỉ cần một mực không ngừng công kích quái vật trước mặt là xong.
Mặc dù Ám kỵ sĩ cấp bậc lên đến 85, bất quá đối với bọn Diệp Từ thì cũng không có gì khó khăn, đặc biệt là giải quyết từng con, lại càng dễ dàng, không bao lâu sau, bọn họ đã dọn dẹp sạch sẽ bên ngoài đại điện. Đứng trước đại điện, Diệp Từ đưa tay ra, muốn đẩy cửa, nhưng tay còn cưa chạm được vào cửa, đã thấy cánh cửa kia chậm rãi mở ra.
Diệp Từ hơi sững sờ, sau đó lập tức ôm lấy Ya La Na, lộn một vòng sang trái nuos sau một cây cột, Lão Tứ cũng liền vội vàng vọt tới sau cây cột cùng Diệp Từ, thận trọng giấu kỹ thân thể to mập của mình.
Làm sao vậy... Ya La Na quả thực không hiểu Diệp Từ đột nhiên xảy ra chuyện gì, rúc vào bên người Diệp Từ, ngẩng đầu nhìn cô có chút nghi ngờ.
Diệp Từ đưa ngón tay đặp lên môi nhẹ nhàng suỵt một tiếng, tỏ ý cậu đừng nói. Ya La Na liền ngậm miệng lại, mà thời điểm cửa đại điện chậm rãi mở rộng, liền nghe thấy tiếng gió khiến người nghe nổi gai ốc truyền ra từ trong đại điện, thanh âm kia thật sự là đủ khiếp người.
Rồi sau đó, chỉ nghe một giọng nói trầm muộn vang lên, ngôn ngữ hắn nói rất tốt nghĩa khó hiểu, nghe qua cũng không phải loại ngôn ngữ thông dụng. Bất quá Diệp Từ lại cảm thấy có chút quen thuộc, loại ngôn ngữ này ngược lại rất thường gặp ở những phụ bản lớn thời gian sau, nếu cô đoán không sai, loại ngôn ngữ này hẳn là ngôn ngữ của Ác ma. Điều này cũng làm rõ, Sajia là nhanh vuốt của ma vương Nagas, mà những sinh vật trong đại điện này chỉ sợ đều là sinh Ác ma.
Đối lập với Ác ma chính là Thần thánh, mà đối với Ác ma, công kích Thần thánh có giá trị thương tổn lớn hơn hẳn, cho nên ở giai đoạn sau, bởi vì đặc tính của nhiều sinh vật, yêu cầu đối với những sở trường của các nghề nghiệp cũng ngày càng cao. Tỷ như, ở bây giờ, phần lớn Pháp sư đều là 3 hệ: băng hệ, hỏa hệ, pháp hệ. Những thứ này có tổn thương không cao tới quái ở giai đoạn hiện tại, cũng giống như mỗi chức nghiệp hiện giờ đều không có nhiều kỹ năng, giai đoạn hiện giờ các chức nghiệp cũng tương đối nhiều.
Tới giai đoạn sau, kỹ năng càng ngày càng nhiều, giai đoạn sau này muốn đánh ngã quái vật cũng yêu cầu ngày càng cao. Thế nhưng không phải bác học đa nghệ là tốt, chẳng qua có rất ít người có khả năng tồn trữ nhiều kỹ năng bị động nghịch thiên như Diệp Từ, đương nhiên không thể xài lam hoài không hết. Trong lúc chiến đấu, điểm mana đại biểu cho lực công kích và giá trị thương tổn, nếu như bạn vĩnh viễn không thiếu lam, dĩ nhiên có thể học thật nhiều. Chỉ tiếc, tình huống như vậy rất hi hữu, ở giai đoạn giữa thì mana ít nhiều đã trở thành hạn chế cúa nhiều chức nghiệp trọng yếu, vào lúc đó, người chơi chỉ có thể căn cứ vào sở trường của mình và số điểm mana để điều chỉnh phương hướng phát triển cho bản thân.
Trừ mana hạn chế hướng phát triển của người chơi , dĩ nhiên, còn có điểm trọng yếu nhất, đó chính là điểm thiên phú.
Điểm thiên phú càng cao thì phạm vi lựa chọn của bạn càng lớn, bất quá, điểm thiên phú đều là cố định, trừ phi người chơi có thể tham gia giành first hoặc hoàn thành nhiệm vụ ẩn nào đó, Hệ Thống mới có thể thưởng thêm vài điểm thiên phú.
Có lúc Diệp Từ khó tránh khỏi sẽ nghĩ, thật ra thì first kill thưởng điểm thiên phú là nằm trong dự liệu, chính là Hệ Thống cố ý kéo giãn khoảng cách giữa người chơi và người chơi. Người chơi nhiều không đếm xuế, nhưng phụ bản, BOSS lại có hạn, first kill lại càng ít. Chỉ có trang bị tốt hơn, thực lực mạnh hơn, đoàn đội hợp tác tốt hơn mới có khả năng giành được first kill, mới có thể lấy thêm điểm thiên phú, mà, điểm thiên phú lại tăng cường điểm thuộc tính cho trang bị, bọn họ lại càng có thể đoạt được nhiều first kill hơn...
Đây là một sự việc tuần hoàn.
Thời gian đầu thì không thể thấy được có bao nhiêu chênh lệch, nhưng tụ sa thành tháp*, tích thiểu thành đại, đến thời điểm hậu kỳ, điểm thiên phú ít nhiều sẽ mang tới thay đổi rõ ràng. Tỷ như, có thể học thêm nhiều ký năng, có thể thêm được nhiều điểm HP và Mana, có thể tăng cường công kích, phòng ngự và các thuộc tính khác, có thể học được hai - ba hoặc nhiều hơn thiên phú sở trường, vân vân và vê vê, chỗ tốt nhiều đến mức nói không hêta. Đây cũng là nguyên nhân Diệp Từ hết sức khoái cướp first kill.
(*: đắp cát thành tháp.)
Cho tới giờ cô vẫn không cho rằng tham lam là chuyện gì xấu, bất quá là phải nhìn ở nhiều góc độ, có một số việc, tham lam lại là đường tắt để một người có thể trưởng thành.
Chỉ tiếc, người như vậy dù sao cũng là số ít, cường giả như vậy cũng là số ít. Vô luận bất cứ lúc nào, không có công bằng tuyệt đối, đó chính là định nghĩa về thế giới này.
Mặc dù không thể không nói đó là một điều đáng tiếc, nhưng nhìn ở một hướng khác, cũng không phải chuyện không tốt. Tỷ như ở giai đoạn sau, nếu là phó bản hỏa hệ, chức nghiệp băng hệ sẽ có sát thương cao hơn, cho nên, đoàn đội có thể an bài nhiều hơn DPS băng hệ, mà để chiến đấu cùng ám hệ, có thể an bài nhiều Tế Tự hơn, dùng Xua tan và Thánh quang để thêm dame. Vân vân, loại chiến thuật này ở giai đoạn sau rất thường gặp, bất quá ở giai đoạn đầu còn tương đối hiếm thấy.
Diệp Từ nghe kia ngôn ngữ tựa như Ác ma kia, mặc dù cô nghe không hiểu đối phương đang nói gì, bất quá, một chuối ngôn ngữ xa lạ kia vang lên hữu lực, trầm bổng, ngược lại gây ấn tượng rất mạnh mẽ, Diệp Từ tư cho là, điều này giống như trước khi một đội quân xuất chinh, có người đang tuyên thệ.
Chẳng qua là, quân đội ở đâu?
Có lúc, Diệp Từ cảm thấy mình thật rất nhọ. Bất luận là vận may, hay phán đoán, thậm chí bây giờ đã phát triển thành ý nghĩ rồi. Chỉ cần cô nghĩ tới chuyện không tốt trên căn bản đều sẽ hoa hoa lệ lệ xảy ra, đây rốt cuộc là sấm truyền cái quỷ gì a?
Diệp Từ mới chợt suy nghĩ đội quân này đang ở chỗ nào, liền nghe được một trận hoan hô như sấm giật, từ trong đại điện truyền ra. Thanh âm kia cực lớn, khiến cho Diệp Từ cảm thấy nền gạch dưới chân đang run rẩy.
Chuyện gì xảy ra? Ya La Na khẩn trương nuốt nước miếng.
Diệp Từ khẽ lắc đầu, ra hiệu im lặng, sau đó nhìn về phía địa điện kia. Không baoo lâu, liền nghe được từ trong đại điện truyền tới tiếng vó ngựa chỉnh tề, đại khái là bên trong đại điện cũng không trống trải như bên ngoài,thời điểm tiếng vó ngựa vang lên, chỉ cảm tiếng vang ùng ùng chấn cho váng đầu hoa mắt. Rất nhanh, Diệp Từ đã nhìn thấy một con ngựa màu đen đặc biệt to lớn đi ra từ trong đại điện, sau mông có treo một ngọn cờ thật cao, mà trên lưng ngồi một kỵ sỹ mặc khôi giáp!
Khôi giáp tên kỵ sĩ đó nhàn nhạt sáng, càng làm bộ khôi giáp màu đen kia tăng thêm vài phần ma khí, bên hông hắn mang trường kiếm thật dài, thân kiếm ngân quang lòe lòe, hàn khí bức người. Dĩ nhiên, trên người những tên kỵ sĩ khác ở nơi này khoong có những trang bị đó, mà phía trên bả vai hắn lại trống không!
Kỵ sĩ không đầu.
Trong lòng Diệp Từ trầm xuống.
Kỵ sĩ không đầu là loại quái không dễ đối phó nhất, bọn chúng kháng pháp tương đối cao, né tránh vật lý cũng tương đối cao, biện pháp hữu hiệu nhất để đối phó với bọn chúng chính là Thánh quang thuật của Tế Tư. Bất quá Thánh quang thuật cấp thấp có tỷ lệ thành công tương đối thấp, nếu cấp cao, ngược lại một chiêu Thánh quang thuật liền có thể lấy mạng 1 tên trong chớp mắt. Chỉ tiếc, bây giờ bên người Diệp Từ cũng không có Tế Tự, chỉ có một Thợ săn nửa vật lý nửa pháp hệ là cô, còn có một con khủng long thuần vật lý và một Pháp Sư thuần pháp hệ, đối phó với bọn người này vẫn có chút khó khăn.
Diệp Từ ném một cái Thuật Trinh Sát vào Kỵ sĩ không đầu, không khỏi chắc lưỡi hít hà. Hay thật, tên này lại là Boss cấp 95. Mà tên cuả hắn là Dark. Ở Vận Mệnh, chỉ cần là quái NPC có tên thì lực công kích của hắn thực sự không thể khinh thường, huống chi đây là một quái cấp Boss, muốn từ trên người của hắn chiếm được tiện nghi tuyệt đối không dễ dàng.
Ngay tại thời điểm Diệp Từ còn đang suy nghĩ làm sao đối phó tên Dark này, cô bỗng nhiên nhìn thấy Dark đi về phía bậc thang, mà đi theo phía sau hắn là từng hàng từng hàng Kỵ sĩ không đầu, bọn chúng từ trong đại điện lục tục đi ra, mỗi một hàng có chừng hai mươi người, mặc dù không có trang bị oai phong như Dark nhưng cũng là khôi giáp chỉnh tề, khí thế bất phàm. Diệp Từ đếm, đại khái đi ra hơn 20 hàng, trong đại điện không còn âm thanh nào, xem ra là đã ra hết.
Mà toàn bộ chúng đi theo sau Dark về phía cầu thang, chỉnh tề xuyên qua biển cát.
Diệp Từ sợ những Kỵ sĩ không đầu này phát hiện ra mình, liền lắc người, trốn sau cây cột trong cùng, thuận tiện thu hồi Lão Tứ. Cây cột bên ngoài đại điện tuy lớn, bất quá, Diệp Từ cảm thấy muốn che kín được vóc người mập mạp của Lão Tữ quả thực bất khả thi, ở đây dù sao nguy cơ rình rập thời khắc, vẫn là để nó biến đi thì hơn.
Dark đem những Kỵ sĩ không đầu đó tập trung trên khoảng cát trước thần miếu, để cho bọn chúng bắt đầu xong thao luyện, lúc tụm lại lúc tách ra, luyện tập các loại luyện tập đội ngũ. Cứ như vậy một hồi lâu, Dark lại vung lên trường kiếm trong tay, đem bọn chúng tập trung lại, xếp thành một đội rất chỉnh tề, sau đó lại nữa lệnh lui ra. Rốt cuộc hắn nói gì thì Diệp từ nghe không hiểu, bất quá hắn nói những gì cũng không trọng yếu, trọng yếu chính là Diệp Từ biết, những Kỵ sĩ không đầu này một tên cũng không thể lưu.
Thế nhưng phải giết bọn chúng bằng cách nào? Đây cũng là một vấn đề lớn.
YaLaNa núp kỹ sau cây cột, bản thân lại tiến vào trạng thái Tiềm Hành, đi xung quanh thần miếu xem xét một hồi, tiêu phí hơn 10’, bất quá Dark vẫn chưa thao luyện xong, hắn tiếp tục ở nơi đó không ngừng hô hào, ngược lại khiến cho Diệp Từ có chút kỳ quái xong, chẳng lẽ những sinh vật hắc ám này cũng chú trọng mở đại hội khai tiểu hội* miệt mài sao? Sao lại dông dài như vậy?
(*: chắc là tỷ ví như mấy ông ở TW hay thích mở đại hội các kiểu thích dông dài báo cáo thành tích .)
Dĩ nhiên, đây cũng không phải điều khiến Diệp Từ đặc biệt chú ý, cái chính là cô muốn kiếm một địa phương vừa an toàn, vừa có diện tích đủ lớn để đối phó những tên này. Rất nhanh, Diệp Từ đã thấy thần điện trước mặt 1 tên kỵ sĩ đứng phía đươi, có hai khối đá lớn. Hai khối đá mỗi khối cao gần bằng người, vừa dày vừa lớn, chồng cùng một chỗ, tạo nên một góc 45 độ, vừa vặn có thể chứa 2-3 người tránh bên trong. Mà hai khối đá này dựa vào phần móng của thần điện, chỉ có phía đông chừa ra một khe hẹp đủ 1 nguoiwfd di vào, chỉ cần có người chận tại lối vào, hai khối đá lớn ấy vừa vặn có thể tạo thành một góc chết.
Diệp Từ dựa vào kinh nghiệm kiếp trước, trong bản đồ xuất hiện loại đá lớn như thế này, 90 % có thể đều có thể dùng để bẫy quái, chỉ bất quá, vị trí cái bẫy này quá mức xảo diệu. Diệp Từ quyết định tự mình đi qua chỗ hai khối đá đó xem thử một chút, tìm một vị trí có thể chứa mình và YaLaNa mà không quá nguy hiểm, cũng có thể giảm bớt được công kích của những tên Kỵ sĩ không đầu này, từ đó cứ thế mà mài chết bọn chúng.
Bò vào giữa hai khối đá, Diệp Từ trên dưới trái phải nhìn một chút, phát hiện nơi này muốn bẫy quái cũng không tệ lắm, nơi này có thể cũng coi là một cái BUG, hai khối đá lớn dựa lưng vào nền thần miếu tạo thành hình tam giác, mà trên phiến đá, mái thần miếu có phiến đã vươn ra xảo diệu trùm lên tàng đá lớn, thoạt nhìn, lại giống như một căn phòng đá vững chắc, chỉ cần lát sau đem Lão Tứ ngăn ở phía cửa, là có thể tránh được quái xông vào.
Sau khi thí nghiệm tốt, Diệp Từ liền lặng lẽ gọi Ya La Na tới.
Bây giờ Ya La Na đã lên level 86, dựa theo cấp bậc của cậu ta, bây giờ cùng một lúc có thể cắm 14 đồ đằng, Diệp Từ để cậu ta tạo đồ đằng xung quanh tảng đá lớn, tạo thành một cái miệng, chỉ cần chờ lát nữa quái xông vào, liền có thể dễ dnagf giết chết.
Làm xong xong hết thảy chuẩn bị, Diệp Từ liền len lén lặn ra ngoài, đi về phóa Dark vẫn còn đang làm nhảm ở cửa thần điện. Diệp Từ cẩn thận đánh quá một chút, nơi này đại khái có 3-400 Kỵ sĩ không đầu, thêm một tên Dark, bọn họ đều là quái chủ động. Chỉ cần công kích 1 tên, bọn họ sẽ không khách khí xông tới, dùng thời gian nhanh nhất giết chết đối phương.
Mình có hai chân, mà đối phương là cưỡi ngựa bốn chân, Diệp Từ thấy mình chạy không lại bọn chúng, nhưng coongj thêm một chai dược tăng tốc thì chưa biết được. Diệp Từ nhớ thời điểm vừa rồi đánh những tên Kỵ sĩ không đầu kia có bạo ra bình dược tăng tốc, bây giờ vừa vặn có chỗ dùng, cô một bên lấy ra một lọ, một bên kéo cung, bắn vào tên Dark gần mình nhất.
Xuất huyết Tiễn!
Trúng mục tiêu, liên tục xuất huyết!
Điều này khiến Diệp Từ có chút kinh ngạc, mình thật đúng là vận cứt chó, quái cao hơn mình 35 cấp, lại bị mình một kích trúng mục tiêu , mẹ kiếp, cái tỷ lệ này cũng quá nhỏ đi! Bất quá, bây giờ cô không có thời gian quản loại chuyện này, cô thậm chí không kịp nhìn một chútXuất huyết Tiễn kia trúng mục tiêu có sát thương bao nhiêu, lập tức xoay người đem dược tăng tốc rót vào xong trong miệng, chạy như bay về phái hai khối đá.
Dĩ nhiên, bởi vì kém 35 cấp, giá một Tiễn Xuất huyết Tiễn cũng không lấy được bao nhiêu máu của Dark, bất quá, dbuff Xuất huyết kia lại khiến cho hắn mỗi giây rơi mất 1-200 điểm HP, chỉ tiếc, chút máu này không ăn thua so với tốc độ khôi phụ của hắn, căn bản chẳng thấm vào đâu. Hắn quay đầu, nhìn về phía Diệp Từ, mặc dù không có đầu, nhưng Diệp Từ vẫn có thể cảm thấy ánh mắt lạnh băng như độc xà của hắn găm vào lưng mình!
Dark đã phát hiện ra mình!
Nói nhảm!? Dark là quái caoo cấp, thời điểm đối phó Diệp Từ cũng chả tốn bao nhiêu sức là có thể đưa cô vào chỗ chết, làm sao có thể bị đánh xong còn không phát hiện tung tích của cô? Chỉ nghe Dark phát ra một âm thanh hết sức bén nhọn, sau đó Diệp Từ cảm thấy toàn bộ mặt đất bắt đầu run rẩy.
Cô căn bản không dám quay đầu nhìn, chỉ cần nghe âm thanh là có thể biết thế trận phía sau có bao nhiêu đáng sợ.
Bản thân Diệp Từ tốc độ không tính là chậm, hơn nữa lại uống một chai dược tăng tốc trung cấp, nhưng dưới tình huống này, Diệp Từ vẫn cảm thấy mình chạy không lại đám quái 4 chân kia. Cô liều mạng chạy như điên, chạy bán sống bán chết!
Dark tỏ ra hết sức tức giận, hắn xông lên phía trước đội ngũ tức giận gầm thét về phía Diệp Từ , thanh âm kia tựa hồ như có ma lực vậy, đánh vào trên ngườDiệp Từ, khiến cho tốc độ của cô lập tức giảm xuống.
TMD! Lại là sóng công kích! Diệp Từ bùng nổ. Cô thấy trên người trúng DUFF, lại là giảm 50% tốc độ di chuyển! Nếu cứ như vậy, cô hẳn phải chết không thể nghi ngờ? Cô ngẩng đầu nhìn, mình cáchhai khối đá lớn kia đã rất gần rồi, cô cắn răng, mở kỹ năng trên chiếc nhẫn Xua tan hắc ám !
Đoạn đường tiếp theo này, Dark chắc sẽ không ra thêm kỹ năng này nữa! Hắn cũng có cooldown phải không?
Xua tan hắc ám!
Lập tức, Dbuff giảm 50 % tốc độ di chuyển trên người Diệp Từ biến mất, Diệp Từ lại lập tức chạy như điên về phía hai phiến đá lớn.
Dark rõ ràng không nghĩ tới trúng kỹ năng khống chế của mình mà đối phương vẫn có thể chạy nhanh như vậy, khiến cho ưu thế hắn vừa kéo được lại biến mất, điều này làm cho lửa giận của hắn sôi trào, dùng sức kẹp bụng ngựa, liều mạng vọt về phía Diệp Từ.
Bạch Tinh Linh, mau lên a! Tên đại gia hỏa kia ngay phía sau chị! Ya La Na núp bên trong phiến đá, từ trong khe hở nhìn ra phía ngoài, vừa hướng Diệp Từ lớn tiếng kêu.
Diệp Từ dĩ nhiên cũng biết Dark đang sát phía sau mình, nhưng mình còn cách chỗ tảng đá 7-8m, ít nhất còn 2s mới chạy tới nơi.
Thời điểm chỉ còn 1s, bất quá chỉ trong nháy mắt, thế nhưng đôi khi lại rất dài, đủ để quyết định sinh tử của một người.
Bên tai truyền tới tiếng gió rít, Diệp Từ theo bản năng lắc mình sang trái, lăn! Một thanh trường kiếm lứt qua bên tai cô đam ra ngoài, mặc dù không có trúng mục tiêu, nhưng cũng lấy mất xấp xỉ 3 phần máu của cô, Diệp Từ giật mình một cái, lại chạy nhanh hơn.
Lần này Dark đannhs trật mục tiêu, thân thể thoáng sững lại, 1s không hơn không kém, rồi sau đó rít gào, giật cương con ngựa tung cao vó, vọt về phía Diệp Từ đnag lao như bay!
Nói thì chậm làm thì nhanh, cũng chính trong nháy mắt đó, Diệp Từ lại tại chỗ lăn một vòng, lăn vào giữa 2 phiến đá, vó ngựa của Dark hiểm hiểm sượt qua thân thể cô đạp lên mặt đất, ở nơi cát xốp tạo nên một dấu vó ngựa sâu hoắm. Diệp Từ quay đầu nhìn lại, thầm rùng mình, cô biết, nếu một cước này dẫm lên người cô, chỉ sợmạng nhỏ của mình đã ô hô ai tai rồi. Cô không dám dừng lại, lập tức xuất ra Lão Tứ, thêm thuộc tính ohongf ngự cho nó, chận kín lối vào.
Giương mắt nhìn xuyên qua khe hở, Diệp Từ chỉ thấy gió cát tung bay, vô số Kỵ sĩ không đầu chạy như bay về phía khe đá. Bây giờ tất cả cừu hận đều dồn lên đầu Diệp Từ, nếu như cô không thoát cuuwaf hận, khó tránh được Lão Tứ sẽ bị chém chét trong chố lát, cho nên việc đầu tiên Diệp từ cần làm là chuyển cừu hận lên người YaLaNa.
Cô chăm chú nhìn Kỵ sĩ không đầu bên ngoài, nhìn thấy sau khi bọn chúng tiến vào phạm vi đồ đằng, liền nói với YaLaNa: Bắt đầu công kích!
Ya La Na mặc dù có chút khẩn trương, bất quá bởi vì cùng Diệp Từ chung một chỗ nên cũng bớt sợ hãi, cậu gật đầu thật mạnh, lập tức bắt đầu ngâm xướng pháp thuật. Mà Diệp Từ sau khi những đồ đằng phía ngoài của YaLaNa tạo ra thương tổn liên tục, lập tức liền giả chết.
Ngài đã thoát chiến! Hệ Thống nhắc nhở như vậy.
Chỉ cần Diệp Từ thoát chiến, cuuwaf hận trên người cô sẽ mất hết, Lão Tứ chỉ cần đứng ở cửa, những con quái kia cũng không công kích được nó. Đây chính là quy tắc của trò chơi, cá nhân công kích cao nhất sẽ gánh thù hận, cá nhân không có thù hận sẽ không bị công kích...
Liên xích thiểm điện chẳng những gây ra tổn thương rất lớn, cũng mang đến hiệu quả tê dại trên diện tích lớn, động tác của những tên Kỵ sĩ không đầu rõ ràng đã chậm lại. Diệp Từ hít một hơi thật sâu, một bên dặn dò Ya La Na tiếp tục công kích, một bên mở túi ra, cô nhớ trên người cô còn dư 3 quả lựu đạn, xem ra bây giờ là lúc sử dụng thích hợp nhất!
Ngay tại thời điểm bọn Kỵ sĩ không đầu vì bị tê liệt lẫn chịu ảnh hưởng quả quán tính mà loạn như ruồi, một quả tạc đạn lặng yên không tiếng động rơi vào giữa, thế nhưng không tên nào phát hiện.
Ầm Ầm Ầm” một tiếng!
Trên nền cát xuất hiện một cái hố lớn, theo tiếng nổ lớn còn có mạt cát như lợi kiếm bắn văng, bọn chúng nện lên hai khoois đá lớn, lại bị hai khối đá ngăn mất lượng lớn công kích, bất quá vẫn có cát văng vào qua khe hở, tạo thành tổn thương cho hai người, bất quá không tính lớn, Ya La Na tụng một cái Hồi Xuân thuật, lượng máu 2 người lại đầy như cũ.
Nhìn qua khe hở, mờ mịt bụi mù, không nhìn rõ được gì, một hồi lâu, bụi bậm lắng xuống, chỉ thấy trên nền cát xuất hiện một cái hố lớn, mà trong hố và xung quanh tan tác không ít thi thể Kỵ sĩ không đầu, bất quá, vẫn có một bộ phận Kỵ sĩ không đầu tránh thoát quả lựu đạn này, nhưng bọn chúng cũng không còn bao nhiêu máu, hơn nữa sóng âm của lựu đạn mang đến tác dụng phụ, khiến chúng mất tinh thần, lắc lư nghiêng ngã.
Dark mặc dù cũng tránh thoát khỏi lần công kích này, nhưng nhìn hăn cũng không qua sổn, ít nhất dáng vẻ lảo đảo nghiêng ngả kia cũng không thấy mấy lạc quan. Diệp Từ lại ném cho nó một cái Thuật Trinh Sát, phát hiện một kích vừa rồi đã làm hắn rơi mất hơn phân nửa huyết, bây giờ còn dư lại không tới 1/3.
Ya La Na tiếp tục công kích! Diệp Từ nhìn thấy bộ dnags này của Dark, trong lòng mừng thầmt, mặc dù mình đánh tên này không ăn thua, nhưng có Ya La Na ở đây, muốn giết chết dark cũng không quá khó, huống chi mình và Ya La Na còn chỗ kiên cố như pháo đài này, thực sự an toàn tới cực điểm.
Ya La Na gật đầu, quả lựu đạn vừa rồi đã làm cậu tăng lên không ít tự tin, bây giờ mặc dù bên ngoài vô số Kỵ sĩ không đầu, nhưng trong lòng cậu đã không còn bất kỳ chút sợ hãi nào! Cậu nhắm mắt lại, bắt đầu ngâm xướng thần chú, những đồ đằng bên ngoài cảm ứng được lời chủ nhân kêu gọi, đã bắt đầu tí tách rung động, lần nữa phóng ra năng lượng to lớn.
Từ khe hở nhìn ra ngoài, Diệp Từ chỉ thấy một mảnh sát thương đỏ rợp, chit chít, hết sức sảng khoái, hơn nữa giá trị khinh nghiệm rất khả quan, cô từ trong thâm tâm cảm thấy phương pháp chà kinh nghiệm như vậy thật thoải mái. Chẳng qua là đáng tiếc, phương pháp chà kinh nghiệm này cần thiên thời địa lợi nhân hòa, thiếu một cái thì không được, bất quá mặc dù như vậy, Diệp Từ vẫn cảm thấy hôm nay thật sự thu hoạch rất lớn!
Diệp Từ đứng ở dưới cầu thang thật dài của Thần miếu Sajia, quay đầu nhìn thoáng qua Mark đang lui đầu rụt chân, nhẹ giọng hỏi: Anh chắc là những người đó tiến vào đây chứ?
Đúng vậy, bằng hữu, tôi lấy tất cả tài sản của tôi và thần linh thề, bọn họ thực sự đã vào trong này. Mark tựa hồ như đang nhớ lại tình huống lúc đó liền nhìn không được lạnh run, hai tay anh ta nắm chặt, không ngừng run rẩy: Thật đáng sợ xong, bọn họ lại không có đầu, không có đầu a! !
Diệp Từ khoát tay, tỏ ý anh ta dừng lại, để cho anh ta đừng tiếp tục xúc động, bởi vì cô nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của YaLaNa đã ái nhợt, bây giờ càng trắng bệch: Được rồi được rồi, tôi biết rồi. Cô quay đầu lại nhìn thần điện nguy nga hùng vĩ kia, lần nữa hỏi Mark: Anh có muốn đi vào đó cùng tôi không?
Không không không, tôi không muốn! Tôi ở đây chờ các bạn là được rồi. Mark khoát tay lắc đầu lia lịa, bất quá anh ta nhìn vẻ mặt âm tình bất định của Diệp Từ, lại ngay ngập tức cười khan mấy tiếng: Nga, bằng hữu, thân thể của tooi quá yếu ớt, nếu như đi vào cùng các bạn, tôi nhất định sẽ mang đến nhiều phiền toái cho các bạn, tôi tuyệt đối không thể liên lụy tới các bạn, cho nên, tôi ở ngay đây chờ các bạn là được rồi.
Diệp Từ gật đầu, cô dĩ nhiên biết những nhiệm vụ như thế này, NPC như Mark tốt nhất không nên đi vào, nếu anh ta vào theo thì sẽ thành nhiệm vụ hộ tống, vậy thì cô lại phải mất sức phân thân, còn không bằng để cho annh ta ở bên ngoài ngây ngô còn tốt hơn: Được rồi, vậy anh ở ngoài này phải cẩn thận.
Bạn tốt nhất của tôi, nếu như có thể... Mark chả chà 2 tay gầy đét, ánh mắt nhìn Diệp Từ liền nhiều hơn 1 tia tham lam: Nếu như có thể, có thể đem hàng hóa đã mất của tôi tìm về được không? Tôi bảo đảm, tôi nhất định, nhất định sẽ không bạc đãi các bạn.
Diệp Từ hừ một tiếng, từ chối cho ý kiến, chỉ nói với YaLaNa mặt đã trắng bệch: Đi thôi, chúng ta vào đi thôi.
Ya LaNa nắm thật chặt pháp trượng tỏng tay, khẩn trương nhìn Mark một cái, sau đó dùng sức gật đầu, theo sau Diệp Từ đi lên cầu thang dẫn về thần điện. Mark đã tránh ra xa xa, nhìn hai người đã đi xa thở dài một hơi: Các người có chết cũng đừng trách tôi, tôi cũng là do bị bắt buộc, đương nhiên, nếu như các người có thể sống sốt thì thật tốt, hàng hóa của ta, hàng hóa của ta a...
Những lời lẩm bầm này của hắn đương nhiên không thể nói với Diệp Từ và YaLaNa, chẳng qua thời điểm hai người đang bước trên bậc thang trống trải, gió đang không ngừng thổi, thổi lên mảng cát vàng cuồn cuộn, đánh vào người trên người ít nhiều cũng có chút đau. Ya La Na cau mày, đi theo phía sau Diệp Từ nhẹ nói: Bạch Tinh Linh, thương nhân đó nói là quái vật không đầu à ?
Tôi không biết, chờ nhìn thấy thì biết ngay. Diệp Từ cũng nói thật, ở Vận Mệnh thì quái vật không đầu tương đối nhiều, cô làm sao biết ở chỗ này xuất hiện là loại nào.
Bạch Tinh Linh, sao em luôn thấy lời của thương nhân đó nói có chút không đáng tin chứ? Ya La Na cẩn thận nói: Nếu như những quái vật không đầu kia hung hãn như vậy, đáng sợ như vậy, có thể cướp sạch thương đội của hắn, có thể giết toàn bộ người trong thương đội của hắn, còn có thể cướp hết hàng hóa của hắn, tại sao phải lưu lại hắn chứ ?
Diệp Từ nhìn thoáng qua Ya La Na, trong lòng hơi có chút kinh ngạc, một NPC phổ thông lại có thể nghĩ đến vấn đề này, xem ra, khoảng cách để cậu ta thăng cấp không còn bao xa.
Hắn vốn không đáng tin. Diệp Từ dửng dưng thừa nhận suy đoán của YaLaNa, đối với Diệp Từ mà nói, Mark là một NPC nhiệm vụ phổ thông, vô luận hắn nói thật cũng được, nói láo cũng được, chỉ cần có thể đem cô tới thần miếu là tốt rồi. Dẫu sao, cô phải rời khỏi bản đồ này, chuyện trọng yếu nhất chính là tiến vào thần miếu kích hoạt thông tin của Hệ Thống. Là đánh chết BOSS hay là bắt đầu một nhiệm vụ khác, điều này thì không thể biết được. Bất quá, đối với Ya La Na mà nói, Mark là một người ngoài không thể tin, bởi vì sự gian trá và giả dối của hắn sẽ ảnh hưởng tới sinh mệnh của cậu.
Hai người đứng ở hai góc độ bất đồng đương nhiên nhận thức sự việc cũng bất đồng, Diệp Từ đối với điều này cũng không cảm thấy có gì ngoài ý muốn. Nhưng là, vì có thể mài dũa tâm tư cho YaLaNa, cô vẫn đứng ở góc độ của YaLaNa trả lời vấn đề của cậu: Hắn nhất định có liên quan tới những quái vật không đầu kia, thậm chí có hiệp nghị gì đó, cho nên mới đột nhiên xuất hiện ở trước mặt của chúng ta. Huống chi, tốc độ xuất hiện của hắn nhanh một cách quỷ dị, thậm chí ngay cả tôi cũng không phát hiện, điều này cũng có thể cho thấy hắn có vấn đề.
Ya La Na nghe Diệp Từ nói, không chút do dự đưa tay ra, bắt lấy cánh tay Diệp Từ: Bạch Tinh Linh, vậy chúng ta đừng vào trong có được hay không? Nếu chị cũng cảm thấy tên Mark đó không phải người tốt, sao chúng ta lại phải nghe lời hắn tới nơi này chứ ? Còn phải đi vào cái thần miếu này nữa? Cậu vừa nói vừa ngẩng đầu nhìn lịa kiến trúc nguy nga hùng vĩ trước mặt, rùng mình một cái: Chúng ta đừng đi vào nữa nhé.
Ya La Na, trên thế giới có một số việc không phải vì sợ hãi mà chúng ta liền tránh không đối mặt. Nếu cậu muốn trở thành một anh hùng,nhất định phải đối mặt với khó khăn. Huống chi, nếu như không đến cái thần miếu này, chúng ta vĩnh viễn cũng không thể thoát khỏi cái sa mạc này... Đó là điều cậu hy vọng? Đến khi chúng ta hết thức ăn nước uống, liền sẽ biến thành một trong số những bộ khô lâu trong biển cát này, cứ thế mà chết đói chết khát, sau đó bị kên kên mổ ăn sạch sẽ. Tôi thì không sao, chẳng qua cậu, vĩnh viễn sẽ không gặp được Hellen và Mara nữa, đây cũng là mong muốn của cậu sao?
Ya La Na mặc dù là một trợ thủ tốt, hơn nữa bây giờ hỏa lực cũng cực kỳ mạnh mẽ, bất quá, là một NPC phổ thông nên cậu vẫn có không ít tật xấu, ví như gan nhỏ, gặp tình huống nguy hiểm liền tìm cách rút lui, thật sự là không hiếm thấy. Nếu muốn để cho cậu ta từ bỏ tật xấu này, phải biết hốt thuốc đúng bệnh, đánh vào những điều cậu ta quan tâm.
Đúng như dự đoán, nghe xong lời của Diệp Từ, Ya La Na liền trở nên dũng cảm hơn, cậu quay đầu nhìn những bộ hài cốt hoặc phơi bày hoặc chôn sâu trong cát vàng cuồn cuộn, không nhịn được rùng mình một cái. Vội vàng chạy nhanh theo Diệp Từ, Bạch Tinh Linh, chị nói, năm đó sau khi Tháp Khố rời khỏi bộ lạc, có gặp nhiều khó khăn không? Đối với một người luôn khao khát được trở thành Pháp Sư như YaLaNa, Tháp Khố là mục tiêu cao nhất, cũng là mộng tưởng vĩnh viễn không thể chạm tới.
Dĩ nhiên, chỉ sợ so với chút trắc trở này còn khó khăn hơn nhiều lắm. Diệp Từ nhìn Ya La Na một cái, vân đạm phong khinh nói: Nếu muốn trở thành anh hùng thì làm sao có thể sống đơn giản? Bọn họ nhất định đã trải qua những khổ cực và khó khăn mà chúng ta không thể tưởng tượng tại những nơi mà chúng ta không thể nào biết được
Diệp Từ nói tới đây liền dừng lại, cô lẳng lặng đứng ở trên thang lầu, nhìn từng hàng cột bên ngoài đại điện kiat, tựa hồ như cảm giác được điều gì đó.
Làm sao vậy? Bạch Tinh Linh? Ya La Na đứng ở sau lưng Diệp Từ, mặc dù cậu bây giờ cố lấy dũng khí, nhưng là, một chút phản ứng khác thường của Diệp Từ cũng sẽ tạo thành áp lực không nhỏ trong lòng YaLa Na, nhìn Diệp Từ đột ngột dừng bước, đứng ở nơi đó, Ya La Na liền vội vàng lại gần hỏi rõ ràng.
Ya La Na, chúng ta phải chuẩn bị chiến đấu rồi. Diệp Từ vừa nói, đã lắp xong lên, vèo vèo mấy cái pháo sáng bắn về phía hàng cột, đem nơi đó chiếu sáng.
Mặc dù bây giờ là ban ngày, pháo sáng không có nhiều tác dụng, nhưng là, ở nơi pháo sáng chiếu đến, vẫn có thể rõ ràng nhìn thấy, rất nhiều bóng dáng người cưỡi ngựa màu đem chậm rãi hiện lên, đi quanh quẩn giữa đại điện. Bọn họ toàn bộ đều là quái ẩn thân, nếu vừa rồi Diệp Từ tùy tiện tiến vào khu vực này, chỉ sợ sớm đã kinh động xong bọn họ rồi, mà bây giờ chắc đã bị chết thảm rồi.
Rất nhiều người cưỡi ngựa. Ya La Na nuốt nước miếng một cái, sau đó liền vào tư thế chiến đấu: Bạch Tinh Linh, em đã chuẩn bị xong rồi.
Chỉ lát sau, Diệp Từ phát hiện được một cái công dụng đạc thù của Miêu Trảo. Nó không những có thể làm công cụ leo trèo, hơn nữa còn có một chức năng rất hữu dụng, đó chính là... Diệp Từ lấy ra một cái Miêu Trảo, thẳng tắp quăng về phía Ám kỵ sĩ gần mình nhất, sau đó cổ tay lắc nhẹ một cái, tên ám kỵ sĩ đó còn đang mờ mịt đã bị Diệp Từ bắt lại. Ya La Na, Lão Tứ, thêm cả Diệp Từ ba tên lập tức nhào tới, dùng sức đánh, khiến tên Ám kỵ sĩ đó còn chưa kịp phản ứng đã gục.
Diệp Từ từ trên thi thể Ám kỵ sĩ nhặt lên mấy kim tệ cùng một trang bị trắng, nhét vào ba lô, tiếp tục làm như trước, đem từng tên Ám kỵ sĩ từng con kéo về, sau đó lại đánh ngã từng con một.
Tấm bản đồ này là một bản đồ ẩn, tương tự với phó bản, cho nên, quái trong này một khi bị người chơi giải quyết xong sẽ không làm mới nữa, Diệp Từ cũng không cần lo lắng sau lưng mình sẽ gặp tập kích, chỉ cần một mực không ngừng công kích quái vật trước mặt là xong.
Mặc dù Ám kỵ sĩ cấp bậc lên đến 85, bất quá đối với bọn Diệp Từ thì cũng không có gì khó khăn, đặc biệt là giải quyết từng con, lại càng dễ dàng, không bao lâu sau, bọn họ đã dọn dẹp sạch sẽ bên ngoài đại điện. Đứng trước đại điện, Diệp Từ đưa tay ra, muốn đẩy cửa, nhưng tay còn cưa chạm được vào cửa, đã thấy cánh cửa kia chậm rãi mở ra.
Diệp Từ hơi sững sờ, sau đó lập tức ôm lấy Ya La Na, lộn một vòng sang trái nuos sau một cây cột, Lão Tứ cũng liền vội vàng vọt tới sau cây cột cùng Diệp Từ, thận trọng giấu kỹ thân thể to mập của mình.
Làm sao vậy... Ya La Na quả thực không hiểu Diệp Từ đột nhiên xảy ra chuyện gì, rúc vào bên người Diệp Từ, ngẩng đầu nhìn cô có chút nghi ngờ.
Diệp Từ đưa ngón tay đặp lên môi nhẹ nhàng suỵt một tiếng, tỏ ý cậu đừng nói. Ya La Na liền ngậm miệng lại, mà thời điểm cửa đại điện chậm rãi mở rộng, liền nghe thấy tiếng gió khiến người nghe nổi gai ốc truyền ra từ trong đại điện, thanh âm kia thật sự là đủ khiếp người.
Rồi sau đó, chỉ nghe một giọng nói trầm muộn vang lên, ngôn ngữ hắn nói rất tốt nghĩa khó hiểu, nghe qua cũng không phải loại ngôn ngữ thông dụng. Bất quá Diệp Từ lại cảm thấy có chút quen thuộc, loại ngôn ngữ này ngược lại rất thường gặp ở những phụ bản lớn thời gian sau, nếu cô đoán không sai, loại ngôn ngữ này hẳn là ngôn ngữ của Ác ma. Điều này cũng làm rõ, Sajia là nhanh vuốt của ma vương Nagas, mà những sinh vật trong đại điện này chỉ sợ đều là sinh Ác ma.
Đối lập với Ác ma chính là Thần thánh, mà đối với Ác ma, công kích Thần thánh có giá trị thương tổn lớn hơn hẳn, cho nên ở giai đoạn sau, bởi vì đặc tính của nhiều sinh vật, yêu cầu đối với những sở trường của các nghề nghiệp cũng ngày càng cao. Tỷ như, ở bây giờ, phần lớn Pháp sư đều là 3 hệ: băng hệ, hỏa hệ, pháp hệ. Những thứ này có tổn thương không cao tới quái ở giai đoạn hiện tại, cũng giống như mỗi chức nghiệp hiện giờ đều không có nhiều kỹ năng, giai đoạn hiện giờ các chức nghiệp cũng tương đối nhiều.
Tới giai đoạn sau, kỹ năng càng ngày càng nhiều, giai đoạn sau này muốn đánh ngã quái vật cũng yêu cầu ngày càng cao. Thế nhưng không phải bác học đa nghệ là tốt, chẳng qua có rất ít người có khả năng tồn trữ nhiều kỹ năng bị động nghịch thiên như Diệp Từ, đương nhiên không thể xài lam hoài không hết. Trong lúc chiến đấu, điểm mana đại biểu cho lực công kích và giá trị thương tổn, nếu như bạn vĩnh viễn không thiếu lam, dĩ nhiên có thể học thật nhiều. Chỉ tiếc, tình huống như vậy rất hi hữu, ở giai đoạn giữa thì mana ít nhiều đã trở thành hạn chế cúa nhiều chức nghiệp trọng yếu, vào lúc đó, người chơi chỉ có thể căn cứ vào sở trường của mình và số điểm mana để điều chỉnh phương hướng phát triển cho bản thân.
Trừ mana hạn chế hướng phát triển của người chơi , dĩ nhiên, còn có điểm trọng yếu nhất, đó chính là điểm thiên phú.
Điểm thiên phú càng cao thì phạm vi lựa chọn của bạn càng lớn, bất quá, điểm thiên phú đều là cố định, trừ phi người chơi có thể tham gia giành first hoặc hoàn thành nhiệm vụ ẩn nào đó, Hệ Thống mới có thể thưởng thêm vài điểm thiên phú.
Có lúc Diệp Từ khó tránh khỏi sẽ nghĩ, thật ra thì first kill thưởng điểm thiên phú là nằm trong dự liệu, chính là Hệ Thống cố ý kéo giãn khoảng cách giữa người chơi và người chơi. Người chơi nhiều không đếm xuế, nhưng phụ bản, BOSS lại có hạn, first kill lại càng ít. Chỉ có trang bị tốt hơn, thực lực mạnh hơn, đoàn đội hợp tác tốt hơn mới có khả năng giành được first kill, mới có thể lấy thêm điểm thiên phú, mà, điểm thiên phú lại tăng cường điểm thuộc tính cho trang bị, bọn họ lại càng có thể đoạt được nhiều first kill hơn...
Đây là một sự việc tuần hoàn.
Thời gian đầu thì không thể thấy được có bao nhiêu chênh lệch, nhưng tụ sa thành tháp*, tích thiểu thành đại, đến thời điểm hậu kỳ, điểm thiên phú ít nhiều sẽ mang tới thay đổi rõ ràng. Tỷ như, có thể học thêm nhiều ký năng, có thể thêm được nhiều điểm HP và Mana, có thể tăng cường công kích, phòng ngự và các thuộc tính khác, có thể học được hai - ba hoặc nhiều hơn thiên phú sở trường, vân vân và vê vê, chỗ tốt nhiều đến mức nói không hêta. Đây cũng là nguyên nhân Diệp Từ hết sức khoái cướp first kill.
(*: đắp cát thành tháp.)
Cho tới giờ cô vẫn không cho rằng tham lam là chuyện gì xấu, bất quá là phải nhìn ở nhiều góc độ, có một số việc, tham lam lại là đường tắt để một người có thể trưởng thành.
Chỉ tiếc, người như vậy dù sao cũng là số ít, cường giả như vậy cũng là số ít. Vô luận bất cứ lúc nào, không có công bằng tuyệt đối, đó chính là định nghĩa về thế giới này.
Mặc dù không thể không nói đó là một điều đáng tiếc, nhưng nhìn ở một hướng khác, cũng không phải chuyện không tốt. Tỷ như ở giai đoạn sau, nếu là phó bản hỏa hệ, chức nghiệp băng hệ sẽ có sát thương cao hơn, cho nên, đoàn đội có thể an bài nhiều hơn DPS băng hệ, mà để chiến đấu cùng ám hệ, có thể an bài nhiều Tế Tự hơn, dùng Xua tan và Thánh quang để thêm dame. Vân vân, loại chiến thuật này ở giai đoạn sau rất thường gặp, bất quá ở giai đoạn đầu còn tương đối hiếm thấy.
Diệp Từ nghe kia ngôn ngữ tựa như Ác ma kia, mặc dù cô nghe không hiểu đối phương đang nói gì, bất quá, một chuối ngôn ngữ xa lạ kia vang lên hữu lực, trầm bổng, ngược lại gây ấn tượng rất mạnh mẽ, Diệp Từ tư cho là, điều này giống như trước khi một đội quân xuất chinh, có người đang tuyên thệ.
Chẳng qua là, quân đội ở đâu?
Có lúc, Diệp Từ cảm thấy mình thật rất nhọ. Bất luận là vận may, hay phán đoán, thậm chí bây giờ đã phát triển thành ý nghĩ rồi. Chỉ cần cô nghĩ tới chuyện không tốt trên căn bản đều sẽ hoa hoa lệ lệ xảy ra, đây rốt cuộc là sấm truyền cái quỷ gì a?
Diệp Từ mới chợt suy nghĩ đội quân này đang ở chỗ nào, liền nghe được một trận hoan hô như sấm giật, từ trong đại điện truyền ra. Thanh âm kia cực lớn, khiến cho Diệp Từ cảm thấy nền gạch dưới chân đang run rẩy.
Chuyện gì xảy ra? Ya La Na khẩn trương nuốt nước miếng.
Diệp Từ khẽ lắc đầu, ra hiệu im lặng, sau đó nhìn về phía địa điện kia. Không baoo lâu, liền nghe được từ trong đại điện truyền tới tiếng vó ngựa chỉnh tề, đại khái là bên trong đại điện cũng không trống trải như bên ngoài,thời điểm tiếng vó ngựa vang lên, chỉ cảm tiếng vang ùng ùng chấn cho váng đầu hoa mắt. Rất nhanh, Diệp Từ đã nhìn thấy một con ngựa màu đen đặc biệt to lớn đi ra từ trong đại điện, sau mông có treo một ngọn cờ thật cao, mà trên lưng ngồi một kỵ sỹ mặc khôi giáp!
Khôi giáp tên kỵ sĩ đó nhàn nhạt sáng, càng làm bộ khôi giáp màu đen kia tăng thêm vài phần ma khí, bên hông hắn mang trường kiếm thật dài, thân kiếm ngân quang lòe lòe, hàn khí bức người. Dĩ nhiên, trên người những tên kỵ sĩ khác ở nơi này khoong có những trang bị đó, mà phía trên bả vai hắn lại trống không!
Kỵ sĩ không đầu.
Trong lòng Diệp Từ trầm xuống.
Kỵ sĩ không đầu là loại quái không dễ đối phó nhất, bọn chúng kháng pháp tương đối cao, né tránh vật lý cũng tương đối cao, biện pháp hữu hiệu nhất để đối phó với bọn chúng chính là Thánh quang thuật của Tế Tư. Bất quá Thánh quang thuật cấp thấp có tỷ lệ thành công tương đối thấp, nếu cấp cao, ngược lại một chiêu Thánh quang thuật liền có thể lấy mạng 1 tên trong chớp mắt. Chỉ tiếc, bây giờ bên người Diệp Từ cũng không có Tế Tự, chỉ có một Thợ săn nửa vật lý nửa pháp hệ là cô, còn có một con khủng long thuần vật lý và một Pháp Sư thuần pháp hệ, đối phó với bọn người này vẫn có chút khó khăn.
Diệp Từ ném một cái Thuật Trinh Sát vào Kỵ sĩ không đầu, không khỏi chắc lưỡi hít hà. Hay thật, tên này lại là Boss cấp 95. Mà tên cuả hắn là Dark. Ở Vận Mệnh, chỉ cần là quái NPC có tên thì lực công kích của hắn thực sự không thể khinh thường, huống chi đây là một quái cấp Boss, muốn từ trên người của hắn chiếm được tiện nghi tuyệt đối không dễ dàng.
Ngay tại thời điểm Diệp Từ còn đang suy nghĩ làm sao đối phó tên Dark này, cô bỗng nhiên nhìn thấy Dark đi về phía bậc thang, mà đi theo phía sau hắn là từng hàng từng hàng Kỵ sĩ không đầu, bọn chúng từ trong đại điện lục tục đi ra, mỗi một hàng có chừng hai mươi người, mặc dù không có trang bị oai phong như Dark nhưng cũng là khôi giáp chỉnh tề, khí thế bất phàm. Diệp Từ đếm, đại khái đi ra hơn 20 hàng, trong đại điện không còn âm thanh nào, xem ra là đã ra hết.
Mà toàn bộ chúng đi theo sau Dark về phía cầu thang, chỉnh tề xuyên qua biển cát.
Diệp Từ sợ những Kỵ sĩ không đầu này phát hiện ra mình, liền lắc người, trốn sau cây cột trong cùng, thuận tiện thu hồi Lão Tứ. Cây cột bên ngoài đại điện tuy lớn, bất quá, Diệp Từ cảm thấy muốn che kín được vóc người mập mạp của Lão Tữ quả thực bất khả thi, ở đây dù sao nguy cơ rình rập thời khắc, vẫn là để nó biến đi thì hơn.
Dark đem những Kỵ sĩ không đầu đó tập trung trên khoảng cát trước thần miếu, để cho bọn chúng bắt đầu xong thao luyện, lúc tụm lại lúc tách ra, luyện tập các loại luyện tập đội ngũ. Cứ như vậy một hồi lâu, Dark lại vung lên trường kiếm trong tay, đem bọn chúng tập trung lại, xếp thành một đội rất chỉnh tề, sau đó lại nữa lệnh lui ra. Rốt cuộc hắn nói gì thì Diệp từ nghe không hiểu, bất quá hắn nói những gì cũng không trọng yếu, trọng yếu chính là Diệp Từ biết, những Kỵ sĩ không đầu này một tên cũng không thể lưu.
Thế nhưng phải giết bọn chúng bằng cách nào? Đây cũng là một vấn đề lớn.
YaLaNa núp kỹ sau cây cột, bản thân lại tiến vào trạng thái Tiềm Hành, đi xung quanh thần miếu xem xét một hồi, tiêu phí hơn 10’, bất quá Dark vẫn chưa thao luyện xong, hắn tiếp tục ở nơi đó không ngừng hô hào, ngược lại khiến cho Diệp Từ có chút kỳ quái xong, chẳng lẽ những sinh vật hắc ám này cũng chú trọng mở đại hội khai tiểu hội* miệt mài sao? Sao lại dông dài như vậy?
(*: chắc là tỷ ví như mấy ông ở TW hay thích mở đại hội các kiểu thích dông dài báo cáo thành tích .)
Dĩ nhiên, đây cũng không phải điều khiến Diệp Từ đặc biệt chú ý, cái chính là cô muốn kiếm một địa phương vừa an toàn, vừa có diện tích đủ lớn để đối phó những tên này. Rất nhanh, Diệp Từ đã thấy thần điện trước mặt 1 tên kỵ sĩ đứng phía đươi, có hai khối đá lớn. Hai khối đá mỗi khối cao gần bằng người, vừa dày vừa lớn, chồng cùng một chỗ, tạo nên một góc 45 độ, vừa vặn có thể chứa 2-3 người tránh bên trong. Mà hai khối đá này dựa vào phần móng của thần điện, chỉ có phía đông chừa ra một khe hẹp đủ 1 nguoiwfd di vào, chỉ cần có người chận tại lối vào, hai khối đá lớn ấy vừa vặn có thể tạo thành một góc chết.
Diệp Từ dựa vào kinh nghiệm kiếp trước, trong bản đồ xuất hiện loại đá lớn như thế này, 90 % có thể đều có thể dùng để bẫy quái, chỉ bất quá, vị trí cái bẫy này quá mức xảo diệu. Diệp Từ quyết định tự mình đi qua chỗ hai khối đá đó xem thử một chút, tìm một vị trí có thể chứa mình và YaLaNa mà không quá nguy hiểm, cũng có thể giảm bớt được công kích của những tên Kỵ sĩ không đầu này, từ đó cứ thế mà mài chết bọn chúng.
Bò vào giữa hai khối đá, Diệp Từ trên dưới trái phải nhìn một chút, phát hiện nơi này muốn bẫy quái cũng không tệ lắm, nơi này có thể cũng coi là một cái BUG, hai khối đá lớn dựa lưng vào nền thần miếu tạo thành hình tam giác, mà trên phiến đá, mái thần miếu có phiến đã vươn ra xảo diệu trùm lên tàng đá lớn, thoạt nhìn, lại giống như một căn phòng đá vững chắc, chỉ cần lát sau đem Lão Tứ ngăn ở phía cửa, là có thể tránh được quái xông vào.
Sau khi thí nghiệm tốt, Diệp Từ liền lặng lẽ gọi Ya La Na tới.
Bây giờ Ya La Na đã lên level 86, dựa theo cấp bậc của cậu ta, bây giờ cùng một lúc có thể cắm 14 đồ đằng, Diệp Từ để cậu ta tạo đồ đằng xung quanh tảng đá lớn, tạo thành một cái miệng, chỉ cần chờ lát nữa quái xông vào, liền có thể dễ dnagf giết chết.
Làm xong xong hết thảy chuẩn bị, Diệp Từ liền len lén lặn ra ngoài, đi về phóa Dark vẫn còn đang làm nhảm ở cửa thần điện. Diệp Từ cẩn thận đánh quá một chút, nơi này đại khái có 3-400 Kỵ sĩ không đầu, thêm một tên Dark, bọn họ đều là quái chủ động. Chỉ cần công kích 1 tên, bọn họ sẽ không khách khí xông tới, dùng thời gian nhanh nhất giết chết đối phương.
Mình có hai chân, mà đối phương là cưỡi ngựa bốn chân, Diệp Từ thấy mình chạy không lại bọn chúng, nhưng coongj thêm một chai dược tăng tốc thì chưa biết được. Diệp Từ nhớ thời điểm vừa rồi đánh những tên Kỵ sĩ không đầu kia có bạo ra bình dược tăng tốc, bây giờ vừa vặn có chỗ dùng, cô một bên lấy ra một lọ, một bên kéo cung, bắn vào tên Dark gần mình nhất.
Xuất huyết Tiễn!
Trúng mục tiêu, liên tục xuất huyết!
Điều này khiến Diệp Từ có chút kinh ngạc, mình thật đúng là vận cứt chó, quái cao hơn mình 35 cấp, lại bị mình một kích trúng mục tiêu , mẹ kiếp, cái tỷ lệ này cũng quá nhỏ đi! Bất quá, bây giờ cô không có thời gian quản loại chuyện này, cô thậm chí không kịp nhìn một chútXuất huyết Tiễn kia trúng mục tiêu có sát thương bao nhiêu, lập tức xoay người đem dược tăng tốc rót vào xong trong miệng, chạy như bay về phái hai khối đá.
Dĩ nhiên, bởi vì kém 35 cấp, giá một Tiễn Xuất huyết Tiễn cũng không lấy được bao nhiêu máu của Dark, bất quá, dbuff Xuất huyết kia lại khiến cho hắn mỗi giây rơi mất 1-200 điểm HP, chỉ tiếc, chút máu này không ăn thua so với tốc độ khôi phụ của hắn, căn bản chẳng thấm vào đâu. Hắn quay đầu, nhìn về phía Diệp Từ, mặc dù không có đầu, nhưng Diệp Từ vẫn có thể cảm thấy ánh mắt lạnh băng như độc xà của hắn găm vào lưng mình!
Dark đã phát hiện ra mình!
Nói nhảm!? Dark là quái caoo cấp, thời điểm đối phó Diệp Từ cũng chả tốn bao nhiêu sức là có thể đưa cô vào chỗ chết, làm sao có thể bị đánh xong còn không phát hiện tung tích của cô? Chỉ nghe Dark phát ra một âm thanh hết sức bén nhọn, sau đó Diệp Từ cảm thấy toàn bộ mặt đất bắt đầu run rẩy.
Cô căn bản không dám quay đầu nhìn, chỉ cần nghe âm thanh là có thể biết thế trận phía sau có bao nhiêu đáng sợ.
Bản thân Diệp Từ tốc độ không tính là chậm, hơn nữa lại uống một chai dược tăng tốc trung cấp, nhưng dưới tình huống này, Diệp Từ vẫn cảm thấy mình chạy không lại đám quái 4 chân kia. Cô liều mạng chạy như điên, chạy bán sống bán chết!
Dark tỏ ra hết sức tức giận, hắn xông lên phía trước đội ngũ tức giận gầm thét về phía Diệp Từ , thanh âm kia tựa hồ như có ma lực vậy, đánh vào trên ngườDiệp Từ, khiến cho tốc độ của cô lập tức giảm xuống.
TMD! Lại là sóng công kích! Diệp Từ bùng nổ. Cô thấy trên người trúng DUFF, lại là giảm 50% tốc độ di chuyển! Nếu cứ như vậy, cô hẳn phải chết không thể nghi ngờ? Cô ngẩng đầu nhìn, mình cáchhai khối đá lớn kia đã rất gần rồi, cô cắn răng, mở kỹ năng trên chiếc nhẫn Xua tan hắc ám !
Đoạn đường tiếp theo này, Dark chắc sẽ không ra thêm kỹ năng này nữa! Hắn cũng có cooldown phải không?
Xua tan hắc ám!
Lập tức, Dbuff giảm 50 % tốc độ di chuyển trên người Diệp Từ biến mất, Diệp Từ lại lập tức chạy như điên về phía hai phiến đá lớn.
Dark rõ ràng không nghĩ tới trúng kỹ năng khống chế của mình mà đối phương vẫn có thể chạy nhanh như vậy, khiến cho ưu thế hắn vừa kéo được lại biến mất, điều này làm cho lửa giận của hắn sôi trào, dùng sức kẹp bụng ngựa, liều mạng vọt về phía Diệp Từ.
Bạch Tinh Linh, mau lên a! Tên đại gia hỏa kia ngay phía sau chị! Ya La Na núp bên trong phiến đá, từ trong khe hở nhìn ra phía ngoài, vừa hướng Diệp Từ lớn tiếng kêu.
Diệp Từ dĩ nhiên cũng biết Dark đang sát phía sau mình, nhưng mình còn cách chỗ tảng đá 7-8m, ít nhất còn 2s mới chạy tới nơi.
Thời điểm chỉ còn 1s, bất quá chỉ trong nháy mắt, thế nhưng đôi khi lại rất dài, đủ để quyết định sinh tử của một người.
Bên tai truyền tới tiếng gió rít, Diệp Từ theo bản năng lắc mình sang trái, lăn! Một thanh trường kiếm lứt qua bên tai cô đam ra ngoài, mặc dù không có trúng mục tiêu, nhưng cũng lấy mất xấp xỉ 3 phần máu của cô, Diệp Từ giật mình một cái, lại chạy nhanh hơn.
Lần này Dark đannhs trật mục tiêu, thân thể thoáng sững lại, 1s không hơn không kém, rồi sau đó rít gào, giật cương con ngựa tung cao vó, vọt về phía Diệp Từ đnag lao như bay!
Nói thì chậm làm thì nhanh, cũng chính trong nháy mắt đó, Diệp Từ lại tại chỗ lăn một vòng, lăn vào giữa 2 phiến đá, vó ngựa của Dark hiểm hiểm sượt qua thân thể cô đạp lên mặt đất, ở nơi cát xốp tạo nên một dấu vó ngựa sâu hoắm. Diệp Từ quay đầu nhìn lại, thầm rùng mình, cô biết, nếu một cước này dẫm lên người cô, chỉ sợmạng nhỏ của mình đã ô hô ai tai rồi. Cô không dám dừng lại, lập tức xuất ra Lão Tứ, thêm thuộc tính ohongf ngự cho nó, chận kín lối vào.
Giương mắt nhìn xuyên qua khe hở, Diệp Từ chỉ thấy gió cát tung bay, vô số Kỵ sĩ không đầu chạy như bay về phía khe đá. Bây giờ tất cả cừu hận đều dồn lên đầu Diệp Từ, nếu như cô không thoát cuuwaf hận, khó tránh được Lão Tứ sẽ bị chém chét trong chố lát, cho nên việc đầu tiên Diệp từ cần làm là chuyển cừu hận lên người YaLaNa.
Cô chăm chú nhìn Kỵ sĩ không đầu bên ngoài, nhìn thấy sau khi bọn chúng tiến vào phạm vi đồ đằng, liền nói với YaLaNa: Bắt đầu công kích!
Ya La Na mặc dù có chút khẩn trương, bất quá bởi vì cùng Diệp Từ chung một chỗ nên cũng bớt sợ hãi, cậu gật đầu thật mạnh, lập tức bắt đầu ngâm xướng pháp thuật. Mà Diệp Từ sau khi những đồ đằng phía ngoài của YaLaNa tạo ra thương tổn liên tục, lập tức liền giả chết.
Ngài đã thoát chiến! Hệ Thống nhắc nhở như vậy.
Chỉ cần Diệp Từ thoát chiến, cuuwaf hận trên người cô sẽ mất hết, Lão Tứ chỉ cần đứng ở cửa, những con quái kia cũng không công kích được nó. Đây chính là quy tắc của trò chơi, cá nhân công kích cao nhất sẽ gánh thù hận, cá nhân không có thù hận sẽ không bị công kích...
Liên xích thiểm điện chẳng những gây ra tổn thương rất lớn, cũng mang đến hiệu quả tê dại trên diện tích lớn, động tác của những tên Kỵ sĩ không đầu rõ ràng đã chậm lại. Diệp Từ hít một hơi thật sâu, một bên dặn dò Ya La Na tiếp tục công kích, một bên mở túi ra, cô nhớ trên người cô còn dư 3 quả lựu đạn, xem ra bây giờ là lúc sử dụng thích hợp nhất!
Ngay tại thời điểm bọn Kỵ sĩ không đầu vì bị tê liệt lẫn chịu ảnh hưởng quả quán tính mà loạn như ruồi, một quả tạc đạn lặng yên không tiếng động rơi vào giữa, thế nhưng không tên nào phát hiện.
Ầm Ầm Ầm” một tiếng!
Trên nền cát xuất hiện một cái hố lớn, theo tiếng nổ lớn còn có mạt cát như lợi kiếm bắn văng, bọn chúng nện lên hai khoois đá lớn, lại bị hai khối đá ngăn mất lượng lớn công kích, bất quá vẫn có cát văng vào qua khe hở, tạo thành tổn thương cho hai người, bất quá không tính lớn, Ya La Na tụng một cái Hồi Xuân thuật, lượng máu 2 người lại đầy như cũ.
Nhìn qua khe hở, mờ mịt bụi mù, không nhìn rõ được gì, một hồi lâu, bụi bậm lắng xuống, chỉ thấy trên nền cát xuất hiện một cái hố lớn, mà trong hố và xung quanh tan tác không ít thi thể Kỵ sĩ không đầu, bất quá, vẫn có một bộ phận Kỵ sĩ không đầu tránh thoát quả lựu đạn này, nhưng bọn chúng cũng không còn bao nhiêu máu, hơn nữa sóng âm của lựu đạn mang đến tác dụng phụ, khiến chúng mất tinh thần, lắc lư nghiêng ngã.
Dark mặc dù cũng tránh thoát khỏi lần công kích này, nhưng nhìn hăn cũng không qua sổn, ít nhất dáng vẻ lảo đảo nghiêng ngả kia cũng không thấy mấy lạc quan. Diệp Từ lại ném cho nó một cái Thuật Trinh Sát, phát hiện một kích vừa rồi đã làm hắn rơi mất hơn phân nửa huyết, bây giờ còn dư lại không tới 1/3.
Ya La Na tiếp tục công kích! Diệp Từ nhìn thấy bộ dnags này của Dark, trong lòng mừng thầmt, mặc dù mình đánh tên này không ăn thua, nhưng có Ya La Na ở đây, muốn giết chết dark cũng không quá khó, huống chi mình và Ya La Na còn chỗ kiên cố như pháo đài này, thực sự an toàn tới cực điểm.
Ya La Na gật đầu, quả lựu đạn vừa rồi đã làm cậu tăng lên không ít tự tin, bây giờ mặc dù bên ngoài vô số Kỵ sĩ không đầu, nhưng trong lòng cậu đã không còn bất kỳ chút sợ hãi nào! Cậu nhắm mắt lại, bắt đầu ngâm xướng thần chú, những đồ đằng bên ngoài cảm ứng được lời chủ nhân kêu gọi, đã bắt đầu tí tách rung động, lần nữa phóng ra năng lượng to lớn.
Từ khe hở nhìn ra ngoài, Diệp Từ chỉ thấy một mảnh sát thương đỏ rợp, chit chít, hết sức sảng khoái, hơn nữa giá trị khinh nghiệm rất khả quan, cô từ trong thâm tâm cảm thấy phương pháp chà kinh nghiệm như vậy thật thoải mái. Chẳng qua là đáng tiếc, phương pháp chà kinh nghiệm này cần thiên thời địa lợi nhân hòa, thiếu một cái thì không được, bất quá mặc dù như vậy, Diệp Từ vẫn cảm thấy hôm nay thật sự thu hoạch rất lớn!
/457
|