Hạ Á trong lòng khó chịu, ngay cả khi Green bước tới ôm lấy vai hắn, hắn cũng cố ý lạnh lùng né tránh, tự mình lên ngựa của bản thân, lạnh lùng nói: Đi thôi!
Green cười một tiếng, mang theo người đi trước dẫn đường, đoàn người cùng nhau vào trong thành.
Dọc theo đường đi tâm tình của Hạ Á rất xấu, hắn không còn tâm tư nhìn cảnh sắc xung quanh, rốt cục đi theo đám người của Green vào trong phủ phòng giữ, nơi này vốn là chiến khu quân bộ, sau khi chiến tranh kết thúc quân bộ rời đi, nơi này lại lần nữa trở thành phủ phòng giữ của địa phương.
Đi tới trước cửa phủ, mắt thấy vệ binh bảo vệ nơi này miễn cưỡng mới có chút bộ dáng quân nhân, quân phục áo giáp đều đầy đủ, uy nghiêm đứng gác ở trước cổng.
Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, trong vài năm sắp tới, nơi này chính là dinh thự của Hạ Á.
Đi vào trong phủ phòng giữ, một hơi xông vào đại sảnh, Hạ Á lập tức hét lớn : Tất cả mọi người cút ra ngoài ngay cho ông ! Green ở lại !
Bên trong phủ còn có một ít sĩ quan binh sĩ, những người này còn chưa nhận ra Hạ Á, chỉ tưởng là khách do Green mang đến, mắt thấy Hạ Á ngang ngược như vậy, cả bọn đều có chút bất mãn, Green thở dài, cười khổ nói: Đều cút hết đi ! Đây chính là tướng lĩnh phòng giữ đại nhân vừa mới tới, các ngươi không phụng mệnh, muốn tìm cái chết sao!
Lời này vừa nói ra, nhất thời người người biến sắc, sợ hãi nhìn Hạ Á một chút, sau đó như bầy ong vỡ tổ chạy hết ra ngoài.
Chờ tới lúc đại sảnh không còn ai, Hạ Á cũng không ngồi xuống, vươn tay vỗ lên cái bàn gần đó, một tay đặt lên cán hỏa xoa, nhìn chằm chằm Green, lạnh lùng nói: Ngươi nói đi ! Nếu như ngươi không có đạo lý chính đáng, hôm nay ông đây sẽ chém người !
Green cười một tiếng, nhìn bàn tay của Hạ Á đang đặt lên cán hỏa xoa ở bên hông, hắn nhẹ nhàng cười cười : Ta tin ngươi sẽ dám làm thế, ta cũng biết rõ cơn tức giận hiện tại của ngươi, nếu như đổi lại là ta, chỉ sợ ta thật sự cũng muốn giết người.
Nói xong, hắn khoát khoát tay: Trước hết ngươi hãy nhẫn nại một chút.
Hắn xoay người đi vào bên phía sau đại sảnh, một lát sau hắn quay ra, trên tay còn cầm theo vài cái túi da lớn, đặt lên cái bàn trước mặt Hạ Á, nhất thời tạo ra một đợt âm thanh va chạm 'keng keng' của kim loại, Green lấy ra một thanh chủy thủ cắt miệng một bao, thì thấy bên trong là từng đống từng đống to to nhỏ nhỏ toàn bộ đều là tiền, có đồng tệ có ngân tệ, thậm chí còn có một chút kim tệ.
Một túi đây tiền như thế này tính ra cũng là một con số không hề nhỏ !
Sau đó Green lấy ra một quyển sổ từ trong ngực nhét vào tay Hạ Á.
Cái gì đây? Hạ Á 'hừ' một tiếng, rốt cục nhướng một mí mắt lên.
Sổ ghi chép. Green cười: Từ lúc ta tới nơi này nhận chức, những lão sĩ quan có gốc gác lâu năm tại nơi này đều hướng về ta mượn sức, xa lánh, mua chuộc, nương tựa. Ta tới nơi này nhiều ngày như vậy, tổng cộng cũng thu không ít tiền hối lộ, hơn nữa ta và mấy con chuột trong quân đội cùng nhau ăn chặn bỏ túi riêng, chia được một phần trong tiền lương của binh sĩ khai khống, những tên sĩ quan cao cấp này hầu như toàn bộ đã thông đồng, dựa theo khai khống nhiều ít mà phân chi tỉ lệ, mỗi người đều được một phần nhất định gọi là lợi ích cùng hưởng... Tính đi tính lại tính tới cuối cùng ta thu được khá nhiều tiền bất nghĩa, lớn thì chia được tiền lương binh sĩ khai khống, nhỏ thì nhận được hối lộ từ thương nhân, còn có bỏ mặc cho đám vô lại làm hại địa phương, cướp đoạt tiền tài của dân lành... Tất cả thu nhập, mỗi một điều khoản ta đều ghi rõ trong quyển sổ này. Tiền từ đâu đạt được, do ai đưa, người nào hối lộ, hợp pháp hay không hợp pháp... Ngươi xem trong đó liền sẽ rõ ràng.
Hạ Á ngây người ngẩn ngơ, nhìn quyển sổ đang ở trong tay, vô thức đưa tay lật ra vài trang thì lập tức trong lòng kinh ngạc, xụ mặt nhìn Green, 'hanh hanh' hai tiếng, không vui không giận nói: Ngươi giao ra một quyển sổ là xem như qua cửa sao? Green, ta cũng có thể coi như là ngươi cướp đoạt tiền của, bản thân ngươi vì muốn lưu trữ nên mới viết quyển sổ này. Hiện tại ta tới, ngươi mắt thấy không thể lừa dối cho nên mới giao ra quyển sổ này nhằm qua mặt ta.
Green sửng sốt, mở to hai mắt nhìn nhìn Hạ Á, liền sau đó cười ha ha vài tiếng, lắc đầu cười nói: Ha ha ha ha! Tốt tốt tốt, Hạ Á, xem ra ngươi đã thành thục hơn không ít, cũng biết phòng bị những việc này. Ân, suy tính của ngươi không tồi, xem ra cũng rất chu toàn. Nếu như chỉ dựa vào một quyển sổ như thế này cũng không đủ chứng minh sự trong sạch của ta.
Green cười vài tiếng, sau đó thu hồi bộ mặt vui cười, nghiêm mặt chậm rãi nói: Hạ Á, ngươi phải hiểu một điều, thế đời hiện tại, bất kỳ địa phương nào cũng đều coi trọng quy củ trước lạ sau quen. Loại quy củ này trong quân đội so với những nơi khác càng thêm đặc biệt ! Ngươi và ta tuy rằng đều là quan viên do quân bộ phái tới, thế nhưng lại không có căn cơ tại nơi này, hơn nữa lại không có lý giải đối với những sĩ quan nhiều năm an cư tại đây, cô đơn một mình đơn thương độc mã cầm một giấy ủy nhiệm của quân bộ đi tới nhận chức... Hừ, ngươi còn không biết sự lợi hại của truyền thống ma cũ ăn hiếp ma mới trong quân đội. Có một vài kiêu binh hãn tướng cực kỳ kiêu ngạo, nếu như ngươi tùy tiện dùng thân phận cấp trên mới tới mà nói chuyện với bọn họ, hơn phân nửa là không thể thực sự trấn áp được bọn họ, còn có vài tên lợi hại, tùy tiền tạo cho ngươi vài cái bẫy liền có thể đùa chết cấp trên mới tới như ngươi. Ngươi và ta đều là từ xa đến nơi này, căn cơ tại nơi này cũng không sâu, lại không có được thế lực của địa phương giúp đỡ, trong đám gia hỏa bên dưới cũng khó tránh khỏi có vài tên kiêu ngạo gây rối, đối với ngươi cũng không phải chỗ tốt.
Hạ Á 'hừ' một tiếng, căm giận nói: Gặp phải loại vương bát đản này thì trực tiếp dùng quân pháp trừng phạt, nên đánh thì đánh, đáng giết thì cho một đao ! Lẽ nào ông đây không dám giết người sao!
Green lắc đầu: Giết người lập uy cũng là một biện pháp, nhưng người phía dưới không phải là bọn ngốc, nếu như người ta đã cố tình muốn 'chơi' ngươi thì cũng sẽ không cùng ngươi đấu tranh ngoài mặt, tối đa cũng sẽ kích động người bên dưới cùng nhau gây rối, đến lúc đó pháp không trách chúng, cho dù ngươi có quân pháp nghiêm minh, chẳng lẽ lại có thể chém đầu toàn bộ thủ hạ !? Việc này xem như là còn đơn giản ! Hiện tại điểm chết người chính là đám lão binh ở nơi này quá dày dạn kinh nghiệm, có việc gì mà bọn họ chưa thấy qua? Bọn họ giảo hoạt trước mặt ngươi thì cũng không sợ, chỉ sợ nhất là loại cung kính trước mặt ngươi nhưng đối với mệnh lệnh của ngươi lại bằng mặt không bằng lòng, đứng ở phía sau âm thầm xếp đặt-- hừ, trước mặt ngươi thì làm ra bộ dáng anh dũng trung thành, sau lưng lại là nam đạo nữ xướng hoặc hung ác độc địa, trong lúc nhất thời làm sao ngươi có thể phân biệt được rõ? Ngươi đang muốn thi triển kế sách, đối phương cấp cho ngươi vài cái bẫy, một khi ngươi không cẩn thận liền sẽ bị đại nạn lâm đầu. Ngươi vừa mới đến, làm sao nhận rõ ai là người xấu ai là người tốt, cả bọn ngoài mặt đều trung lương nhưng thật ra trong bụng đầy dao găm !
Hạ Á nghe xong liền minh bạch vài phần, tức giận trên mặt không khỏi giảm đi một ít, nhìn thẳng vào Green: Ý của ngươi là...
Ý của ta rất đơn giản, nếu như ta vừa tới đã lộ ra bộ dáng ngay thẳng ghét xấu, chỉ sợ ngay cả một điểm cũng sẽ không thể hiểu rõ tình hình người bên dưới ! Ta lẻ loi một mình đi tới nhận chức, bên cạnh ngay cả một tâm phúc đáng tin cũng không có, nếu như người địa phương muốn cố tình lừa gạt ta, chẳng khác nào ta bị che mắt bịt tai, căn bản là không hiểu rõ tình huống nơi này. Cho dù tương lai có nhận biết được chỉ sợ cũng lãng phí không ít thời gian. Cho nên, chi bằng thẳng thắn -- tự mình nhúng chàm ! Nếu muốn bọn bại hoại trong địa phương không phòng bị ta, như vậy việc đầu tiên ta cần làm chính là giả dạng thành bộ dáng giống bọn họ.
Green cười khổ một tiếng: Mấy ngày qua, ta coi như là làm không ít chuyện xấu, vừa đến nơi này ta liền làm ra bộ dáng nóng lòng muốn vơ vét của cải, vừa mới nhận chức, phía dưới đưa tới hối lộ ta đều không từ chối, một mực tiếp nhận, như vậy người bên dưới mới thở phào nhẹ nhõm, không có quá đề phòng ta.
Vừa nhận chức thì có hối lộ? Hạ Á cau mày: Ngươi bất quá chỉ là một tiểu đoàn trưởng mà thôi, ai lại cho tiền một người có chức vụ nhỏ như ngươi?
Hừ, nếu như là binh đoàn chính quy của trung ương đương nhiên sẽ không có. Thế nhưng hiện tại là quân phòng giữ địa phương, việc hối lộ đã sớm trở thành quy tắc không thể thiếu.
Green xốc lại tinh thần, ngồi xuống bên cạnh Hạ Á, hắn nói chuyện nãy giờ khiến cho miệng có chút khô, cầm lấy bình trà gần đó một hơi uống cạn, sau đó bẻ ngón tay bắt đầu giải thích cho Hạ Á:
Ta vừa tới nơi này thì làm ra bộ mặt 'có tiền mọi người cùng chia', sau đó mới lý giải một ít đạo lý của đám người ở đây. Hệ thống quân phòng giữ địa phương quận Moll hầu như đã hư nát tới tận gốc rễ ! Đầu tiên nói tới khai khống binh sĩ đi, việc này hầu như đã tạo thành một đoàn thể giai cấp có cùng chung lợi ích ! Nhỏ thì đội trưởng, lớn thì tướng lĩnh phòng giữ tiền nhiệm, còn có sĩ quan liên quan trong phủ phòng giữ, hậu cần, quân nhu, v.v.. rốt cuộc đều thông đồng một mạch! Để ta tính cho ngươi nghe, quận Moll quận có biên chế là một trung đoàn, hẳn là có tất cả 6 tiểu đoàn, đầu tiên là đám người trong bộ phận quân nhu sẽ ăn hết một tiểu đoàn ! Đây là quy củ! Hậu cần quân nhu phụ trách cấp phát quân nhu vật tư còn có quân lương, sự tình khai không binh sĩ có thể qua mặt được người khác nhưng không thể qua mặt được bọn họ. Tiếp theo đo bộ phận quân pháp ăn một tiểu đoàn, cái này cũng là quy củ. Mấy sĩ quan của các tiểu đoàn còn lại hợp sức ăn một tiểu đội, trung đoàn trưởng tướng lĩnh phòng giữ độc chiếm một tiểu đoàn... Như thế tính lại, ngoài mặt quân phòng giữ quận Moll là một trung đoàn nhưng số người thật tế chỉ là 2 tiểu đoàn... Thế nhưng hai cái tiểu đoàn này có thể có bao nhiêu sức chiến đấu thì lại càng khó nói. Trong số đám binh sĩ thực sự, ngày hôm nay ngươi cũng thấy rồi đấy, không ít tên đều là bọn du côn đầu đường xó chợ mới được thu nạp gần đây, người như thế này chí ít cũng có quan hệ họ hàng bà con với đám sĩ quan phòng ngự, không thì cũng là một đám tay sai sẳn sàng góp sức phá hoại... Ngày thường mặc một lớp da hổ vơ vét tài sản của dân lành trong địa phương, nhưng lúc ra trận chiến tranh thì ngươi tốt nhất đừng đặt hy vọng vào bọn họ.
Hạ Á nghe xong liền đấu tranh trong đầu: Quân nhu hậu cần cùng bộ phận quân pháp cũng công nhiên ăn tiền binh sĩ khai khống?
Đương nhiên. Green cười nhạt: Khai khống chỉ là chuyện nhỏ. Hắn cười lạnh nói: Con đường phát tài của bọn chúng vẫn còn nhiều lắm.
Hắn tiếp tục tính ra: Dựa theo quân pháp của đế quốc, phàm là người tòng quân trở thành binh lính của quân phòng ngự địa phương thì sẽ được miễn trừ tất cả thuế má, quân phòng giữ của địa phương này vốn không dùng cho lữ chiến, thường ngày cũng chỉ duy trì một chút trị an trong địa phương, có thể miễn thuế lại có thể cáo mượn oai hùm vơ vét của cải dân lành, đương nhiên sẽ trở thành chức nghiệp béo bở trong mắt mọi người. Mà sĩ quan trong phủ phòng giữ địa phương cũng đem việc này thành con đường phát tài. Muốn tòng quân? Dễ lắm ! Trực tiếp nạp tiền cho bọn họ, một binh nhất giá tiền bao nhiêu, một binh nhì giá tiền bao nhiêu, một tiểu đội trưởng giá tiền bao nhiêu, đều được niêm yết thành một cái bảng giá ! Thậm chí tiền nhiệm của ngươi còn ác liệt hơn, chức vị tiểu đoàn trưởng mà hắn cũng dám bán ! Hằng năm thu được bao nhiêu tiền từ việc bán chức cũng đều thống kê sau đó chia theo tỷ phần, mưa dần thấm đất, liền hình thành một tập đoàn có cùng lợi ích, một người vinh quanh cả bọn vinh quang, một người tổn thương cả bọn tổn thương! Cứ như vậy trên dưới thông đồng, cho dù ngươi muốn đánh đám chuột này cũng không thể nào ra tay. Nếu như ngươi thẳng thắn nói ra muốn chỉnh đốn quân vụ, bọn họ lập tức sẽ co rút đầu lại, ngươi làm sao biết ai tốt ai xấu? Không có hơn một năm rưỡi thời gian thì ngươi cũng đừng hy vọng phân biệt rõ ràng, mà trong một năm rưỡi này, bọn họ âm thầm liên kết với nhau tạo cho ngươi vài cái bẫy rập, hung hăng cho ngươi vài cái bài học, thậm chí nói không chừng còn cấp cho ngươi đại họa liền trực tiếp điều ngươi đi nơi khác. Loại chuyện này trong quân ngũ không phải là chưa từng phát sinh.
Cho nên ngươi mới dùng tới thủ đoạn này. Hạ Á gật đầu.
Không sai. Green cũng gật đầu cười khổ: Ngươi và ta đều đã tới nơi này đương nhiên sẽ không ngồi ăn chờ chết, nếu như đã tới nơi này thì phải làm ra một hồi sự nghiệp thật lớn, như vậy việc đầu tiên cần làm chính là phải chỉnh đốn thật tốt quân phòng ngự trong quận Moll ! Muốn chỉnh đốn thì phải thâm dò cặn kẽ từ trên xuống dưới tình hình thật tế của hệ thống quân đội, người nào tốt người nào gian. Ta vừa tới đây thì đã giả dạng một tên gia hỏa tham tiền, sau vài lần thử, bất kỳ tiền của ai mang tới ta đều không cự tuyệt, lúc này mới xem như bọn họ rất nhanh sẽ thu nạp ta, rốt cuộc ta cũng có thể lẻn vào trong hệ thống. Tình huống từ trên xuống dưới sẽ nhanh chóng điều tra rõ ràng. Hừ, một mặt ta nhận tiền, một mặt ta đều ghi chép lại. Trong hệ thống quân phòng giữ của quận Moll, người nào đã thối nát, người nào bị xa lánh... đều đã được ghi chép đầy đủ. Ta càng cố ý xúi giục bọn thủ hạ làm bậy, ở trong thành cướp đoạt trắng trợn, lại còn công bố ra ngoài rằng ta cần tiền, cứ như vậy, đám người phía dưới càng lúc càng không phòng bị, một ít tên vốn còn đang dấu mặt gần đây cũng bắt đầu lộ diện, bọn này đều là sĩ quan cao cấp, cũng đều bị ghi nhớ vào trong đầu. Những con chuột này đã bắt đầu nổi lên mặt nước, chỉ cần ngươi tới liền có thể thu lưới, bắt một lần trọn ổ đám chuột này! Sau đó dùng thủ đoạn sét đánh không kịp bưng tai chỉnh đốn quân vụ, tranh thủ thời gian nhanh nhất chỉnh đốn một lần toàn bộ quận Moll ! Về sau ngươi muốn triển khai sách lược cũng có thể làm chuyện ra chuyện lớn!
Hay ! Hạ Á vỗ bàn.
Hơn nữa... Green cười hắc hắc, trong ánh mắt hiện ra một tia sáng quái dị, thấp giọng cười lạnh nói: Những con chuột này đã dưỡng mập lâu năm, một đao chém chết... bọn chúng vơ vét súc tích nhiều năm như vậy, vừa lúc có thể dùng số tiền đó làm quân phí. Ta biết quân phí eo hẹp, trong tay ngươi cũng không có nhiều tiền, nếu muốn thành lập một chi quân đội chính quy thì không thể không bỏ ra một số tiền lớn, quân phí trong quận là bao nhiêu thì ta cũng rất rõ ràng... Hừ, hiện tại cứ để bọn gia hỏa kia vui mừng nhảy nhót đi, tiền tài bọn họ vơ vét được, ác danh cũng sẽ đi kèm với chúng. Đến lúc đó ngươi nổi gió to quét sạch lá thu, một lần xóa bỏ cả bọn, vừa lúc tận dụng của cải vơ vét của bọn chúng làm quân phí, cùng lúc còn có thể đạt được lòng tin của dân chúng...
Hạ Á nghe xong trong lòng cả kinh, trừng mắt nhìn tên Green, trong lòng mơ hồ có chút phát lạnh: mẹ nó, tên Green này nhìn thật thà, hóa ra cũng là một tên ác độc a!
Green mỉm cười, nhìn ra sự kiêng kỵ trong ánh mắt của Hạ Á, hắn chậm rãi nói: Phi thường thì kỳ hành phi thường sự (DG: thời gian đặc biệt làm việc đặc biệt), thủ đoạn này tuy rằng không chính đạo, nhưng mà chúng ta muốn làm việc lớn, sớm muộn gì cũng phải tranh giành, lúc đó cũng phải làm ra một ít thủ đoạn không chính quy. Dùng loại biện pháp này để vơ vét của cải, thực sự có chút không quang minh chính đại, bất quá... cũng là bất đắc dĩ.
Con mẹ nó... Vừa được tiền, lại vừa được lòng tin của dân, về phần tai tiếng thì để bọn chuột kia nhận... Hiểm chiêu này của Green, con mẹ nó, đúng là quá đẹp a!
Trong lòng Hạ Á âm thầm nhớ kỹ, xem như là một thủ đoạn đáng học.
Ở đây còn có một danh sách, mấy trang đầu là bọn sâu mọt thối nát trong hệ thống quân phòng giữ địa phương. Về phần mấy trang cuối chính là một ít sĩ quan trong quân đội địa phương nhưng bị tập đoàn sâu mọt đồng liêu xa lánh, theo ta xem, nếu là người bị đám sâu mọt xa lánh, vậy có nghĩa những người này đều là người chính trực không muốn thông đồng làm bậy, tên của những người này đều được ta âm thầm ghi nhận, tương lai sau khi chỉnh đốn quân ngũ cũng có thể đề bạt những người này vào chức vụ bị thiếu. Ngươi và ta đều không quen biết nơi này, nếu ta không dùng tới hiểm chiêu thực sự trong tương lai chúng ta sẽ gặp không ít phiền phức.
Sau một phen trò chuyện, mọi khúc mắc trong lòng Hạ Á đều biến mất, hắn hướng về Green khom lưng thật sâu hành lễ, nghiêm mặt nói: Green tướng quân, đa tạ ngươi rồi ! Vừa rồi ta không rõ tình huống liền đối với ngươi có nhiều chỗ không khách khí, ân, ta thực sự là một tên tiểu tử vô tri, nếu như trong lòng ngươi có điều buồn bực, vậy thì cứ hung hăng mắng chửi ta vài câu, nếu như còn chưa hết giận, vậy thì đấm ta vài cái cũng được!
Green cười ha ha, nhìn Hạ Á chậm rãi nói: Ta và ngươi mới gặp đã thân, tuy rằng giao tình không sâu, thế nhưng coi như là thành thật kết giao... Sau này đừng có gọi cái gì 'Green tướng quân', về sau ta chỉ là một tiểu đoàn trưởng dưới trướng của ngươi mà thôi, đẳng cấp trong quân đội rất nghiêm minh, đặc biệt là trật tự trên dưới, ngươi trăm triệu lần cũng đừng tiếp tục xưng hô như thế đối với ta ! Về phần mắng ngươi... đương nhiên ta sẽ không làm, ngươi căm ghét tham ô hút máu dân lành, ta thật sự rất hài lòng, Hạ Á nhà ngươi nếu không phải là người như thế, ông đây cũng sẽ không theo ngươi lăn lộn. Đánh ngươi thì... ta cũng không dám.
Hạ Á cười một tiếng, khuôn mặt chân chất của hắn hiện ra một tia giảo hoạt: Ta cũng biết ngươi không dám đánh ta.
Liền sau đó hai người ha ha, sau đó cẩn thận trò chuyện một chút, thời gian tới làm thế nào để chỉnh đốn quân bị, làm thế nào thu lưới, làm thế nào để trùng trấn quân vụ, đều tính toán một cách chu đáo. Nói tới cuối cùng, Hạ Á cau mày nói: Xóa sạch đám chuột này xem ra cũng dễ, trực tiếp chém cho một đao là xong. Nhưng sau khi quét sạch bọn chúng, từ trên xuống dưới sẽ có rất nhiều chức vị bị trống, ta làm thế nào có thể tìm được nhiều người như vậy để thay vào? Còn nữa... Sau khi chỉnh đốn quân bị, trên địa bàn của ta đương nhiên sẽ không có chuyện khai khống quân sĩ, nhưng muốn thu nạp đầy biên chế của một trung đoàn, ta làm gì có thể chiêu nạp nhiều người đến như vậy ? Quân phòng giữ của quận đã thối nát tới tận gốc, chỉ sợ sau khi chúng ta quét sách, trên dưới cũng không còn nhiều ít bao nhiêu người. Nếu như muốn thu nạp đầy quân đội, đầu tiên phải có vài thành viên nồng cốt mới được, chí ít phải có một nhóm lão binh làm chỉ huy, sau đó...
Hai người đều đã từng ở trong quân đội chính quy, đều biết tầm quan trọng của lão binh, nhưng hiện tại chạy đi đâu để lão binh đây?
Hạ Á nhớ tới đội trưởng nông binh ở trong thôn nhỏ mà bản thân đã từng gặp, liền nói: Bản địa hình như cũng có một vài lão binh xuất ngũ, trên đường tới đây ta gặp phải một đội trưởng nông binh trong một thôn nhỏ, trước đây là người binh đoàn 6 của tên gia hỏa Ruhr, hình như còn có chút bộ dáng quân nhân, chỉ là tuổi tác hơi lớn một ít, lại còn có thương tích... Ai, theo quân pháp của đế quốc các lão binh xuất ngũ đều sẽ là tuổi tác quá lớn, hoặc là có thương tật nặng trên người không có cách nào có thể tiếp tục sử dụng.
Green cười một tiếng: Ngươi quá suốt ruột, chiêu nạp một đội ngũ không thể quá hấp tấp. Ta cũng không nghĩ một lần chiêu nạp đầy một trung đoàn, theo cách của ta thì đầu tiên chúng ta chỉ thỉnh tinh anh ! Trước hết chúng ta có thể chiêu một một nhóm binh sĩ có chút tinh nhuệ tạo thành một tiểu đoàn, sau đó chúng ta huấn luyện bọn họ thật tốt, đợi đến lúc huấn luyện hoàn thành thì kéo nhau đi ra ngoài. Nơi này là biên cương, phía bắc chính là Dã Hỏa nguyên, xung quanh còn có không ít mã tặc đoàn đạo tặc đội, chúng ta đem theo tiểu đoàn này tiến hành tiêu diệt trộm cướp, đánh qua vài trận tắm qua vài lần máu tanh, coi như cơ bản có thể trở thành chính binh, có một tiểu đoàn làm vốn sau đó chọn ra một ít binh sĩ ưu tú trở thành sĩ quan nòng cốt, tạo được nòng cốt cho trung đoàn mới tiến hành mở rộng chiêu binh, đến lúc này mới sơ bộ tạo thành một trung đoàn. Quá trình này ta tính thế nào cũng phải mất trọn một năm. Đây chỉ mới là bước đầu tiên, hao phí một năm kiến tạo một trung đoàn, sau đó chính là luyện binh chỉnh võ, quân chế của quân phòng giữ nơi này thật sự có chút thiếu sót, các tiểu đoàn đống quân rải rác khắp nơi, năm bè bảy mảng, căn bản là không có tác dụng quá lớn, cho nên sau này trùng kiến xong quân đội thì phải đem toàn bộ tập trung một nơi, như thế sẽ thuận tiện cho thao luyện, sau đó thỉnh thoảng kéo ra ngoài một lần, để cho tân binh tắm máu, dù sao nơi này là biên cảnh, nếu như thật sự không đủ thì chúng ta kéo nhau tới Dã Hỏa nguyên đi đánh mấy hắc bộ lạc, xóa sạch bọn trộm cướp còn đạt đươc một số ít chiến lợi phẩm, bổ sung quân phí, cái này coi như là dùng chiến dưỡng chiến, như thế lại tốn thêm một năm chúng ta có thể có một trung đoàn không tồi, sau này thật sự xảy ra chiến tranh cũng có thể đem quân ra tiền tuyến, không đến mức vừa đến chiến trường thì đã tan vỡ.
Hai năm...
Hạ Á thở dài, hắn tuy rằng cũng biết loại chuyện như thế này không thể vội vàng, thế nhưng dù sao hắn đã quen nhìn các binh sĩ tinh nhuệ của kỵ binh đoàn Luodeliya, hiện tại bản thân lĩnh quân, thanh niên trẻ tuổi đương nhiên trong lòng hấp tấp, hận không thể lập tức có ngay một chi quân đội tinh nhuệ xuất sắc. Bất quá hắn hiểu rõ tình thế của bản thân không cách nào có thể nhanh hơn, hai năm thời gian, cũng bất quá chỉ tạo thành một chi quân đội đã qua rèn luyện, so ra còn kém xa so với binh sĩ tinh nhuệ trong kỵ binh đoàn Luodeliya.
Hai người chụm đầu bàn tán một hồi lầu, sau đó Green mới rời đi.
Lúc này Hạ Á coi như là chính thức tiến vào cư ngụ trong phủ phòng giữ.
Hắn là tướng lĩnh phòng giữ vừa tới nhận chức, lập tức liền có không ít sĩ quan trên dưới của quân phòng giữ địa phương tiến tới xin cầu kiến, nhưng Hạ Á cũng đã thương nghị kế hoạch cùng Green, cho nên sự tình đầu tiên hắn công cáo chính là do đi đường mệt nhọc tạm thời không tiếp bất kỳ người khách nào. Liền sau đó hắn cho thôi việc toàn bộ người hầu tạp dịch trong phủ phòng giữ, một người cũng không để lại.
Các công văn vốn thuộc về tướng lĩnh phòng giữ tiền nhiệm để trong phủ phòng giữ ghi rõ quân nhu vật phẩm dự trữ v.v..., hắn cũng không hề kiểm tra, các nhân viên làm việc trong phủ phòng giữ vốn trong lòng có chút bất an, hành động ngày hôm nay của Hạ Á trước cửa thành khiến cho bọn sâu mọt có chút lo lắng, chỉ sợ tướng lĩnh phòng giữ đại nhân vừa mới tới này là một tên gia hỏa không hiểu nhân tình, sau này con đường phát tài của mọi người chỉ sợ có chút nguy hiểm.
Mắt thấy Hạ Á vừa tới thì đóng cửa không tiếp khách, cũng không làm ra bất kỳ động tĩnh, ngay cả sổ sách giả vốn chuẩn bị trước hắn cũng không hề liếc mắt xem qua, điều này càng khiến cho đám sâu mọt bắt đầu nghi hoặc.
Ngay trong đêm đó, đám đầu não sâu mọt bên trong thành Danzeer âm thầm họp khẩn, trên dưới đám sâu mọt bắt đầu thương nghị kế sách đối phó vị cấp trên vừa mới tới. Cuối cùng làm ra một cái quyết định chung: trước tiên dùng tiền lót đường, nếu như vị đại nhân này đồng ý nhận tiền như vậy sự tình sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều, nếu như không chịu nhận tiền mà nói, chứng tỏ tên gia hỏa mới tới là một tên muốn kiếm chuyện, một gia đình lớn như bọn họ cũng không cần khách khí, âm thầm đẩy hắn vào vài cái bẫy, khiến cho hắn nếm thử mùi vị cay đắng.
Ngày hôm sau, đương nhiệm tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn hai của quân phòng giữ quận Moll, là một lão làng làm sĩ quan tại quận Moll nhiều năm, rốt cục trở thành đại biểu của bọn sâu mọt, lấy danh nghĩa ra mắt cấp trên, cùng lúc mang theo hai tên tùy tùng lái theo một chiếc xe ngựa, trong xe ngựa đầy các lễ vật, trong đó đương nhiên không quên kèm theo một lượng lớn các vật màu vàng hay màu bạc. Lần này để nghênh tiếp vị cấp trên mới tới, hệ thống tập đoàn sâu mọt của quận Moll không tiếc tiền vốn, tung ra một số tiền không tính là ít, bất quá mọi người đều nghĩ dùng tiền mua bình an, cho nên cũng không có ai phản đối, nếu như có thể mua đứt vị đại nhân mới tới này, gia đình sâu mọt về sau lại tiếp tục phát tài, số tiền lần này bỏ ra... không lâu sau là có thể hoàn vốn.
Kết quả khi vị tiểu đoàn trưởng kia đến thăm hỏi Hạ Á đại nhân, chờ ở trước cửa phủ phòng giữ không lâu thì bên trong phủ đi ra một người, Tatara thay mặt Hạ Á đi ra khỏi cửa hồi đáp: Tướng lĩnh phòng giữ đại nhân đi đường mệt nhọc, không thể tiếp khách, chỉ bảo ta truyền lời rằng các vị có ý, thì ta đa tạ .
Người ta tuy rằng không tiếp kiến, thế nhưng lễ vật được đưa vào, vị Hạ Á lão gia kia cũng không có trả trở về, xem ra đã chịu ăn. Nghe đâu vị tùy tùng của Hạ Á đại nhân, cái tên người hầu gọi là Tatara, còn rất khách khí nói rằng Hạ Á đại nhân rất cao hứng.
Câu trả lời này khiến cho gia đình sâu mọt có chút nghi hoặc, thế nhưng lại an tâm không ít.
Bất luận như thế nào... Hắn đã chịu nhận tiền, sự tình sẽ dễ dàng được giải quyết.
Nhưng mà, đóng cửa không gặp... chẳng lẽ là do chúng ta đưa quá ít tiền?
Gia đình sâu mọt lại lần nữa tập trung, kết quả cuối cùng mọi người đều đập bàn: nếu đã chê ít, vậy thì chúng ta sẽ đưa nhiều hơn nữa !
Cuối cùng mọi người đều thảo luận thống nhất, thẳng thắn xuất ra toàn bộ thu hoạch của một năm, chỉ trong một lần hối lộ liền đem vị đại nhân kia đè bẹp ! ! Chỉ cần mọi người bảo vệ được cục diện hiện tại, quan chức vẫn còn, sau này vẫn còn trong quân đội, khai khống lấy tiền binh lương, còn có lạm dụng chức quyền, tham nhũng quân nhu, đầu cơ quan chức, còn có các trạm kiểm soát trước cửa thành thu không ít tiền tài từ các thương đội... Sau này không sợ không thu lại tiền vốn !
Kết quả đêm đó, cũng là vị tiểu đoàn trưởng kia, cũng là dẫn theo hai tùy tùng lái một chiếc xe ngựa đến phủ phòng giữ thăm hỏi Hạ Á, thế nhưng lần này trong xe ngựa lại là 5000 kim tệ dùng để hối lộ !
Một khoản tiền lớn như thế này vừa tung ra quả nhiên liền đạt được hiệu quả. Vị tiểu đoàn trưởng vừa đưa lễ vật vào trong phủ, hắn đứng bên ngoài chờ đợi chưa tới nửa phút thì tên người hầu Tatara lại đi ra, vẻ mặt tươi cười, rất nhiệt tình mang hắn đi vào trong phủ, nói rằng Hạ Á đại nhân đã chịu tiếp kiến hắn.
Vị tiểu đoàn trưởng kia rốt cuộc cũng nhìn thấy Hạ Á, nghe đâu còn ngồi xuống trò chuyện một hồi, vị Hạ Á đại nhân này xem ra cũng không khó đối phó như tưởng tượng, tính tình thô bỉ hào sảng, hơn nữa ra mòi tuổi còn trẻ, bộ dáng cũng không có tâm cơ quá sâu, hiển nhiên sau khi nhận được tiền liền rất vui sướng, cùng vị tiểu đoàn trưởng kia hỏi thăm vài câu, hỏi một ít quân tình của địa phương, đều là một ít hàn huyên đối đáp giữa các quan quân, đến lúc cuối cùng còn khách khí đưa tiễn vị tiểu đoàn trưởng đi về. Hơn nữa hắn còn nói, hắn vừa mới tới quận Moll, còn cần nhờ vào các người sĩ quan lâu năm ở địa phương giúp đỡ mới có thể ổn định cục diện v.v....
Tin tức này truyền về, nhất thời từ trên xuống dưới gia đình sâu mọt đang chờ đợi ở nhà đều thở phào nhẹ nhõm.
Sáng sớm hôm sau, người bên dưới lập tức hành động, nếu vị đại nhân này đã chịu ăn hối lộ thì mọi người cũng không nhất thiết phải lo sợ, cả bọn đều đồng loạt tới cửa phủ xin cầu khiến, nhưng kết quả mọi người đều bật ngửa!
Không hề thấy Hạ Á đại nhân ở trong phủ phòng giữ ! Hắn chỉ để lại một câu nói rằng sáng nay có việc bận nên đã mang theo ba người tùy tùng rời khỏi phủ phòng giữ, sau đó lại nhận được tin tức từ cửa thành, vị đại nhân này sáng sớm đã nhanh chóng rời khỏi cổng thành, mà khi ra khỏi cổng thành thì xem phương hướng của họ hẳn là tới Dã Hỏa trấn.
※※※※
Hạ Á mang theo ba người Tatara Philip còn có Shaerba, lên đường chạy về phía bắc, rất nhanh đã vượt qua biên giới, tiến nhập vào khu vực Dã Hỏa nguyên.
Lần này mới thực sự trở về quên nhà, Hạ Á nhìn bình nguyên bằng phẳng ở xung quanh, trong lòng khoan khoái, ngồi trên lưng ngựa nhịn không được la hét vài tiếng vui sướng.
Khởi hành lần này mọi người đã chuẩn bị rất tốt, mỗi người hai con ngựa, còn mang theo không ít tiền tài cùng trang bị, một mạch đi về phía bắc hướng thẳng tới Dã Hỏa trấn.
Dựa theo kế hoạch định trước với Green, trước tiên cứ để mặc cho đám sâu mọt trong quân phòng giữ địa phương quận Moll nhảy nhót, chờ đến lúc toàn bộ cá nổi lên mặt nước thì thu lưới một lần tóm gọn, như vậy bản thân sẽ có một vài ngày ngồi chơi, thừa dịp trong khoảng thời rảnh này, hắn mang theo Tatara đi tới bộ lạc thổ dân Zhaku trên Dã Hỏa nguyên tìm kiếm ma vẫn hương dụ, giải quyết xong sự tình cấp bách này. Chờ đến lúc quay về cũng không sai biệt lắm so với thời gian thu lưới.
Dã Hỏa trấn cách thành Danzeer cũng không xa, cưỡi ngựa nhanh thì chỉ tốn khoảng một ngày một đem, bọn họ sáng sớm đã rời khỏi thành, dọc đường cũng không chút ngừng nghỉ, buổi tối bọn họ đã tiến nhập vào bình nguyên, sáng sớm ngày hôm sau thì đã thấy tường thành bên ngoài của Dã Hỏa trấn đang ở xa xa.
Một lần nữa nhìn thấy Dã Hỏa trấn, nhìn thấy tường thành loang lỗ kiến tạo từ đất đỏ đặc thù trên Dã Hỏa nguyên, trong lòng Hạ Á lại lần nữa phát nhiệt.
Trái lại Tatara ở bên cạnh lại thở dài-- tên ma pháp sư đáng thương, số phận của hắn quá bi thảm, nếu như tỉ mỉ mà nói, đều là bắt đầu từ lúc hắn gặp phải Hạ Á ở trong địa phương này...
Bốn người một mạch chạy nhanh tới bên dưới tường thành Dã Hỏa trấn, sau lần chiến tranh lần trước quân đội Byzantine cũng đã thối lui, Dã Hỏa trấn lại lần nữa trở lại bộ dáng vô chính phủ, cũng bởi vì chiến tranh vừa kết thúc, cho nên vẫn chưa có dong binh đoàn nào chiếm cứ nơi này, vì thế trong khoảng thời gian này, Dã Hỏa trấn rốt cuộc cũng không có thành chủ, đoàn người Hạ Á đi tới nơi này, nhìn thấy trước cửa thành không có người thu thuế, Hạ Á liền cười cười, nhớ tới lần trước bản thân đi vào cánh cổng này, trong túi chỉ còn một đồng tệ cuối cùng cũng phải giao nộp cho người thu thuế, cả người không còn một xu... May là gặp được tên gia hỏa Tatara, bị bản thân cướp đoạt áo khoác, bán cũng được vài cái đồng tệ...
Đi tới trước cửa thành Dã Hỏa trấn, hiển nhiên sau khi đại chiến, thị trấn này lại lần nữa hồi phục lại bộ dáng phồn vinh như xưa, dưới cửa thành không ít thương đội qua lại, còn có một ít người mang theo vũ khí bộ dàng rất giống dong binh, nhưng trái lại vô cùng trật tự.
Đám người Hạ Á hạ thấp tốc độ, đang chuẩn bị đi theo đoàn người vào trong thành...
Bỗng nhiên, ở bên cạnh vang lên một âm thanh giống như sấm rền!
Âm thanh nọ phảng phất như mang theo vô hạn hưng phấn, vô hạn kích động, một thân ảnh màu xanh đang ở bên đường giống như một con báo lao ra, chặn ngay trước ngựa Hạ Á, ôm lấy cổ ngựa, một cái đầu to lớn trụi lũi ra sức lung lay, thân thể khôi ngô rắn chắc thiếu chút nữa tông ngã con ngựa của Hạ Á.
Ouke ouke! ! Ngươi! Ngươi! Rốt cục ta cũng chờ được ngươi ! ! Lão bà! Lão bà! Ta muốn lão bà! Trả lão bà cho ta! !
Green cười một tiếng, mang theo người đi trước dẫn đường, đoàn người cùng nhau vào trong thành.
Dọc theo đường đi tâm tình của Hạ Á rất xấu, hắn không còn tâm tư nhìn cảnh sắc xung quanh, rốt cục đi theo đám người của Green vào trong phủ phòng giữ, nơi này vốn là chiến khu quân bộ, sau khi chiến tranh kết thúc quân bộ rời đi, nơi này lại lần nữa trở thành phủ phòng giữ của địa phương.
Đi tới trước cửa phủ, mắt thấy vệ binh bảo vệ nơi này miễn cưỡng mới có chút bộ dáng quân nhân, quân phục áo giáp đều đầy đủ, uy nghiêm đứng gác ở trước cổng.
Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, trong vài năm sắp tới, nơi này chính là dinh thự của Hạ Á.
Đi vào trong phủ phòng giữ, một hơi xông vào đại sảnh, Hạ Á lập tức hét lớn : Tất cả mọi người cút ra ngoài ngay cho ông ! Green ở lại !
Bên trong phủ còn có một ít sĩ quan binh sĩ, những người này còn chưa nhận ra Hạ Á, chỉ tưởng là khách do Green mang đến, mắt thấy Hạ Á ngang ngược như vậy, cả bọn đều có chút bất mãn, Green thở dài, cười khổ nói: Đều cút hết đi ! Đây chính là tướng lĩnh phòng giữ đại nhân vừa mới tới, các ngươi không phụng mệnh, muốn tìm cái chết sao!
Lời này vừa nói ra, nhất thời người người biến sắc, sợ hãi nhìn Hạ Á một chút, sau đó như bầy ong vỡ tổ chạy hết ra ngoài.
Chờ tới lúc đại sảnh không còn ai, Hạ Á cũng không ngồi xuống, vươn tay vỗ lên cái bàn gần đó, một tay đặt lên cán hỏa xoa, nhìn chằm chằm Green, lạnh lùng nói: Ngươi nói đi ! Nếu như ngươi không có đạo lý chính đáng, hôm nay ông đây sẽ chém người !
Green cười một tiếng, nhìn bàn tay của Hạ Á đang đặt lên cán hỏa xoa ở bên hông, hắn nhẹ nhàng cười cười : Ta tin ngươi sẽ dám làm thế, ta cũng biết rõ cơn tức giận hiện tại của ngươi, nếu như đổi lại là ta, chỉ sợ ta thật sự cũng muốn giết người.
Nói xong, hắn khoát khoát tay: Trước hết ngươi hãy nhẫn nại một chút.
Hắn xoay người đi vào bên phía sau đại sảnh, một lát sau hắn quay ra, trên tay còn cầm theo vài cái túi da lớn, đặt lên cái bàn trước mặt Hạ Á, nhất thời tạo ra một đợt âm thanh va chạm 'keng keng' của kim loại, Green lấy ra một thanh chủy thủ cắt miệng một bao, thì thấy bên trong là từng đống từng đống to to nhỏ nhỏ toàn bộ đều là tiền, có đồng tệ có ngân tệ, thậm chí còn có một chút kim tệ.
Một túi đây tiền như thế này tính ra cũng là một con số không hề nhỏ !
Sau đó Green lấy ra một quyển sổ từ trong ngực nhét vào tay Hạ Á.
Cái gì đây? Hạ Á 'hừ' một tiếng, rốt cục nhướng một mí mắt lên.
Sổ ghi chép. Green cười: Từ lúc ta tới nơi này nhận chức, những lão sĩ quan có gốc gác lâu năm tại nơi này đều hướng về ta mượn sức, xa lánh, mua chuộc, nương tựa. Ta tới nơi này nhiều ngày như vậy, tổng cộng cũng thu không ít tiền hối lộ, hơn nữa ta và mấy con chuột trong quân đội cùng nhau ăn chặn bỏ túi riêng, chia được một phần trong tiền lương của binh sĩ khai khống, những tên sĩ quan cao cấp này hầu như toàn bộ đã thông đồng, dựa theo khai khống nhiều ít mà phân chi tỉ lệ, mỗi người đều được một phần nhất định gọi là lợi ích cùng hưởng... Tính đi tính lại tính tới cuối cùng ta thu được khá nhiều tiền bất nghĩa, lớn thì chia được tiền lương binh sĩ khai khống, nhỏ thì nhận được hối lộ từ thương nhân, còn có bỏ mặc cho đám vô lại làm hại địa phương, cướp đoạt tiền tài của dân lành... Tất cả thu nhập, mỗi một điều khoản ta đều ghi rõ trong quyển sổ này. Tiền từ đâu đạt được, do ai đưa, người nào hối lộ, hợp pháp hay không hợp pháp... Ngươi xem trong đó liền sẽ rõ ràng.
Hạ Á ngây người ngẩn ngơ, nhìn quyển sổ đang ở trong tay, vô thức đưa tay lật ra vài trang thì lập tức trong lòng kinh ngạc, xụ mặt nhìn Green, 'hanh hanh' hai tiếng, không vui không giận nói: Ngươi giao ra một quyển sổ là xem như qua cửa sao? Green, ta cũng có thể coi như là ngươi cướp đoạt tiền của, bản thân ngươi vì muốn lưu trữ nên mới viết quyển sổ này. Hiện tại ta tới, ngươi mắt thấy không thể lừa dối cho nên mới giao ra quyển sổ này nhằm qua mặt ta.
Green sửng sốt, mở to hai mắt nhìn nhìn Hạ Á, liền sau đó cười ha ha vài tiếng, lắc đầu cười nói: Ha ha ha ha! Tốt tốt tốt, Hạ Á, xem ra ngươi đã thành thục hơn không ít, cũng biết phòng bị những việc này. Ân, suy tính của ngươi không tồi, xem ra cũng rất chu toàn. Nếu như chỉ dựa vào một quyển sổ như thế này cũng không đủ chứng minh sự trong sạch của ta.
Green cười vài tiếng, sau đó thu hồi bộ mặt vui cười, nghiêm mặt chậm rãi nói: Hạ Á, ngươi phải hiểu một điều, thế đời hiện tại, bất kỳ địa phương nào cũng đều coi trọng quy củ trước lạ sau quen. Loại quy củ này trong quân đội so với những nơi khác càng thêm đặc biệt ! Ngươi và ta tuy rằng đều là quan viên do quân bộ phái tới, thế nhưng lại không có căn cơ tại nơi này, hơn nữa lại không có lý giải đối với những sĩ quan nhiều năm an cư tại đây, cô đơn một mình đơn thương độc mã cầm một giấy ủy nhiệm của quân bộ đi tới nhận chức... Hừ, ngươi còn không biết sự lợi hại của truyền thống ma cũ ăn hiếp ma mới trong quân đội. Có một vài kiêu binh hãn tướng cực kỳ kiêu ngạo, nếu như ngươi tùy tiện dùng thân phận cấp trên mới tới mà nói chuyện với bọn họ, hơn phân nửa là không thể thực sự trấn áp được bọn họ, còn có vài tên lợi hại, tùy tiền tạo cho ngươi vài cái bẫy liền có thể đùa chết cấp trên mới tới như ngươi. Ngươi và ta đều là từ xa đến nơi này, căn cơ tại nơi này cũng không sâu, lại không có được thế lực của địa phương giúp đỡ, trong đám gia hỏa bên dưới cũng khó tránh khỏi có vài tên kiêu ngạo gây rối, đối với ngươi cũng không phải chỗ tốt.
Hạ Á 'hừ' một tiếng, căm giận nói: Gặp phải loại vương bát đản này thì trực tiếp dùng quân pháp trừng phạt, nên đánh thì đánh, đáng giết thì cho một đao ! Lẽ nào ông đây không dám giết người sao!
Green lắc đầu: Giết người lập uy cũng là một biện pháp, nhưng người phía dưới không phải là bọn ngốc, nếu như người ta đã cố tình muốn 'chơi' ngươi thì cũng sẽ không cùng ngươi đấu tranh ngoài mặt, tối đa cũng sẽ kích động người bên dưới cùng nhau gây rối, đến lúc đó pháp không trách chúng, cho dù ngươi có quân pháp nghiêm minh, chẳng lẽ lại có thể chém đầu toàn bộ thủ hạ !? Việc này xem như là còn đơn giản ! Hiện tại điểm chết người chính là đám lão binh ở nơi này quá dày dạn kinh nghiệm, có việc gì mà bọn họ chưa thấy qua? Bọn họ giảo hoạt trước mặt ngươi thì cũng không sợ, chỉ sợ nhất là loại cung kính trước mặt ngươi nhưng đối với mệnh lệnh của ngươi lại bằng mặt không bằng lòng, đứng ở phía sau âm thầm xếp đặt-- hừ, trước mặt ngươi thì làm ra bộ dáng anh dũng trung thành, sau lưng lại là nam đạo nữ xướng hoặc hung ác độc địa, trong lúc nhất thời làm sao ngươi có thể phân biệt được rõ? Ngươi đang muốn thi triển kế sách, đối phương cấp cho ngươi vài cái bẫy, một khi ngươi không cẩn thận liền sẽ bị đại nạn lâm đầu. Ngươi vừa mới đến, làm sao nhận rõ ai là người xấu ai là người tốt, cả bọn ngoài mặt đều trung lương nhưng thật ra trong bụng đầy dao găm !
Hạ Á nghe xong liền minh bạch vài phần, tức giận trên mặt không khỏi giảm đi một ít, nhìn thẳng vào Green: Ý của ngươi là...
Ý của ta rất đơn giản, nếu như ta vừa tới đã lộ ra bộ dáng ngay thẳng ghét xấu, chỉ sợ ngay cả một điểm cũng sẽ không thể hiểu rõ tình hình người bên dưới ! Ta lẻ loi một mình đi tới nhận chức, bên cạnh ngay cả một tâm phúc đáng tin cũng không có, nếu như người địa phương muốn cố tình lừa gạt ta, chẳng khác nào ta bị che mắt bịt tai, căn bản là không hiểu rõ tình huống nơi này. Cho dù tương lai có nhận biết được chỉ sợ cũng lãng phí không ít thời gian. Cho nên, chi bằng thẳng thắn -- tự mình nhúng chàm ! Nếu muốn bọn bại hoại trong địa phương không phòng bị ta, như vậy việc đầu tiên ta cần làm chính là giả dạng thành bộ dáng giống bọn họ.
Green cười khổ một tiếng: Mấy ngày qua, ta coi như là làm không ít chuyện xấu, vừa đến nơi này ta liền làm ra bộ dáng nóng lòng muốn vơ vét của cải, vừa mới nhận chức, phía dưới đưa tới hối lộ ta đều không từ chối, một mực tiếp nhận, như vậy người bên dưới mới thở phào nhẹ nhõm, không có quá đề phòng ta.
Vừa nhận chức thì có hối lộ? Hạ Á cau mày: Ngươi bất quá chỉ là một tiểu đoàn trưởng mà thôi, ai lại cho tiền một người có chức vụ nhỏ như ngươi?
Hừ, nếu như là binh đoàn chính quy của trung ương đương nhiên sẽ không có. Thế nhưng hiện tại là quân phòng giữ địa phương, việc hối lộ đã sớm trở thành quy tắc không thể thiếu.
Green xốc lại tinh thần, ngồi xuống bên cạnh Hạ Á, hắn nói chuyện nãy giờ khiến cho miệng có chút khô, cầm lấy bình trà gần đó một hơi uống cạn, sau đó bẻ ngón tay bắt đầu giải thích cho Hạ Á:
Ta vừa tới nơi này thì làm ra bộ mặt 'có tiền mọi người cùng chia', sau đó mới lý giải một ít đạo lý của đám người ở đây. Hệ thống quân phòng giữ địa phương quận Moll hầu như đã hư nát tới tận gốc rễ ! Đầu tiên nói tới khai khống binh sĩ đi, việc này hầu như đã tạo thành một đoàn thể giai cấp có cùng chung lợi ích ! Nhỏ thì đội trưởng, lớn thì tướng lĩnh phòng giữ tiền nhiệm, còn có sĩ quan liên quan trong phủ phòng giữ, hậu cần, quân nhu, v.v.. rốt cuộc đều thông đồng một mạch! Để ta tính cho ngươi nghe, quận Moll quận có biên chế là một trung đoàn, hẳn là có tất cả 6 tiểu đoàn, đầu tiên là đám người trong bộ phận quân nhu sẽ ăn hết một tiểu đoàn ! Đây là quy củ! Hậu cần quân nhu phụ trách cấp phát quân nhu vật tư còn có quân lương, sự tình khai không binh sĩ có thể qua mặt được người khác nhưng không thể qua mặt được bọn họ. Tiếp theo đo bộ phận quân pháp ăn một tiểu đoàn, cái này cũng là quy củ. Mấy sĩ quan của các tiểu đoàn còn lại hợp sức ăn một tiểu đội, trung đoàn trưởng tướng lĩnh phòng giữ độc chiếm một tiểu đoàn... Như thế tính lại, ngoài mặt quân phòng giữ quận Moll là một trung đoàn nhưng số người thật tế chỉ là 2 tiểu đoàn... Thế nhưng hai cái tiểu đoàn này có thể có bao nhiêu sức chiến đấu thì lại càng khó nói. Trong số đám binh sĩ thực sự, ngày hôm nay ngươi cũng thấy rồi đấy, không ít tên đều là bọn du côn đầu đường xó chợ mới được thu nạp gần đây, người như thế này chí ít cũng có quan hệ họ hàng bà con với đám sĩ quan phòng ngự, không thì cũng là một đám tay sai sẳn sàng góp sức phá hoại... Ngày thường mặc một lớp da hổ vơ vét tài sản của dân lành trong địa phương, nhưng lúc ra trận chiến tranh thì ngươi tốt nhất đừng đặt hy vọng vào bọn họ.
Hạ Á nghe xong liền đấu tranh trong đầu: Quân nhu hậu cần cùng bộ phận quân pháp cũng công nhiên ăn tiền binh sĩ khai khống?
Đương nhiên. Green cười nhạt: Khai khống chỉ là chuyện nhỏ. Hắn cười lạnh nói: Con đường phát tài của bọn chúng vẫn còn nhiều lắm.
Hắn tiếp tục tính ra: Dựa theo quân pháp của đế quốc, phàm là người tòng quân trở thành binh lính của quân phòng ngự địa phương thì sẽ được miễn trừ tất cả thuế má, quân phòng giữ của địa phương này vốn không dùng cho lữ chiến, thường ngày cũng chỉ duy trì một chút trị an trong địa phương, có thể miễn thuế lại có thể cáo mượn oai hùm vơ vét của cải dân lành, đương nhiên sẽ trở thành chức nghiệp béo bở trong mắt mọi người. Mà sĩ quan trong phủ phòng giữ địa phương cũng đem việc này thành con đường phát tài. Muốn tòng quân? Dễ lắm ! Trực tiếp nạp tiền cho bọn họ, một binh nhất giá tiền bao nhiêu, một binh nhì giá tiền bao nhiêu, một tiểu đội trưởng giá tiền bao nhiêu, đều được niêm yết thành một cái bảng giá ! Thậm chí tiền nhiệm của ngươi còn ác liệt hơn, chức vị tiểu đoàn trưởng mà hắn cũng dám bán ! Hằng năm thu được bao nhiêu tiền từ việc bán chức cũng đều thống kê sau đó chia theo tỷ phần, mưa dần thấm đất, liền hình thành một tập đoàn có cùng lợi ích, một người vinh quanh cả bọn vinh quang, một người tổn thương cả bọn tổn thương! Cứ như vậy trên dưới thông đồng, cho dù ngươi muốn đánh đám chuột này cũng không thể nào ra tay. Nếu như ngươi thẳng thắn nói ra muốn chỉnh đốn quân vụ, bọn họ lập tức sẽ co rút đầu lại, ngươi làm sao biết ai tốt ai xấu? Không có hơn một năm rưỡi thời gian thì ngươi cũng đừng hy vọng phân biệt rõ ràng, mà trong một năm rưỡi này, bọn họ âm thầm liên kết với nhau tạo cho ngươi vài cái bẫy rập, hung hăng cho ngươi vài cái bài học, thậm chí nói không chừng còn cấp cho ngươi đại họa liền trực tiếp điều ngươi đi nơi khác. Loại chuyện này trong quân ngũ không phải là chưa từng phát sinh.
Cho nên ngươi mới dùng tới thủ đoạn này. Hạ Á gật đầu.
Không sai. Green cũng gật đầu cười khổ: Ngươi và ta đều đã tới nơi này đương nhiên sẽ không ngồi ăn chờ chết, nếu như đã tới nơi này thì phải làm ra một hồi sự nghiệp thật lớn, như vậy việc đầu tiên cần làm chính là phải chỉnh đốn thật tốt quân phòng ngự trong quận Moll ! Muốn chỉnh đốn thì phải thâm dò cặn kẽ từ trên xuống dưới tình hình thật tế của hệ thống quân đội, người nào tốt người nào gian. Ta vừa tới đây thì đã giả dạng một tên gia hỏa tham tiền, sau vài lần thử, bất kỳ tiền của ai mang tới ta đều không cự tuyệt, lúc này mới xem như bọn họ rất nhanh sẽ thu nạp ta, rốt cuộc ta cũng có thể lẻn vào trong hệ thống. Tình huống từ trên xuống dưới sẽ nhanh chóng điều tra rõ ràng. Hừ, một mặt ta nhận tiền, một mặt ta đều ghi chép lại. Trong hệ thống quân phòng giữ của quận Moll, người nào đã thối nát, người nào bị xa lánh... đều đã được ghi chép đầy đủ. Ta càng cố ý xúi giục bọn thủ hạ làm bậy, ở trong thành cướp đoạt trắng trợn, lại còn công bố ra ngoài rằng ta cần tiền, cứ như vậy, đám người phía dưới càng lúc càng không phòng bị, một ít tên vốn còn đang dấu mặt gần đây cũng bắt đầu lộ diện, bọn này đều là sĩ quan cao cấp, cũng đều bị ghi nhớ vào trong đầu. Những con chuột này đã bắt đầu nổi lên mặt nước, chỉ cần ngươi tới liền có thể thu lưới, bắt một lần trọn ổ đám chuột này! Sau đó dùng thủ đoạn sét đánh không kịp bưng tai chỉnh đốn quân vụ, tranh thủ thời gian nhanh nhất chỉnh đốn một lần toàn bộ quận Moll ! Về sau ngươi muốn triển khai sách lược cũng có thể làm chuyện ra chuyện lớn!
Hay ! Hạ Á vỗ bàn.
Hơn nữa... Green cười hắc hắc, trong ánh mắt hiện ra một tia sáng quái dị, thấp giọng cười lạnh nói: Những con chuột này đã dưỡng mập lâu năm, một đao chém chết... bọn chúng vơ vét súc tích nhiều năm như vậy, vừa lúc có thể dùng số tiền đó làm quân phí. Ta biết quân phí eo hẹp, trong tay ngươi cũng không có nhiều tiền, nếu muốn thành lập một chi quân đội chính quy thì không thể không bỏ ra một số tiền lớn, quân phí trong quận là bao nhiêu thì ta cũng rất rõ ràng... Hừ, hiện tại cứ để bọn gia hỏa kia vui mừng nhảy nhót đi, tiền tài bọn họ vơ vét được, ác danh cũng sẽ đi kèm với chúng. Đến lúc đó ngươi nổi gió to quét sạch lá thu, một lần xóa bỏ cả bọn, vừa lúc tận dụng của cải vơ vét của bọn chúng làm quân phí, cùng lúc còn có thể đạt được lòng tin của dân chúng...
Hạ Á nghe xong trong lòng cả kinh, trừng mắt nhìn tên Green, trong lòng mơ hồ có chút phát lạnh: mẹ nó, tên Green này nhìn thật thà, hóa ra cũng là một tên ác độc a!
Green mỉm cười, nhìn ra sự kiêng kỵ trong ánh mắt của Hạ Á, hắn chậm rãi nói: Phi thường thì kỳ hành phi thường sự (DG: thời gian đặc biệt làm việc đặc biệt), thủ đoạn này tuy rằng không chính đạo, nhưng mà chúng ta muốn làm việc lớn, sớm muộn gì cũng phải tranh giành, lúc đó cũng phải làm ra một ít thủ đoạn không chính quy. Dùng loại biện pháp này để vơ vét của cải, thực sự có chút không quang minh chính đại, bất quá... cũng là bất đắc dĩ.
Con mẹ nó... Vừa được tiền, lại vừa được lòng tin của dân, về phần tai tiếng thì để bọn chuột kia nhận... Hiểm chiêu này của Green, con mẹ nó, đúng là quá đẹp a!
Trong lòng Hạ Á âm thầm nhớ kỹ, xem như là một thủ đoạn đáng học.
Ở đây còn có một danh sách, mấy trang đầu là bọn sâu mọt thối nát trong hệ thống quân phòng giữ địa phương. Về phần mấy trang cuối chính là một ít sĩ quan trong quân đội địa phương nhưng bị tập đoàn sâu mọt đồng liêu xa lánh, theo ta xem, nếu là người bị đám sâu mọt xa lánh, vậy có nghĩa những người này đều là người chính trực không muốn thông đồng làm bậy, tên của những người này đều được ta âm thầm ghi nhận, tương lai sau khi chỉnh đốn quân ngũ cũng có thể đề bạt những người này vào chức vụ bị thiếu. Ngươi và ta đều không quen biết nơi này, nếu ta không dùng tới hiểm chiêu thực sự trong tương lai chúng ta sẽ gặp không ít phiền phức.
Sau một phen trò chuyện, mọi khúc mắc trong lòng Hạ Á đều biến mất, hắn hướng về Green khom lưng thật sâu hành lễ, nghiêm mặt nói: Green tướng quân, đa tạ ngươi rồi ! Vừa rồi ta không rõ tình huống liền đối với ngươi có nhiều chỗ không khách khí, ân, ta thực sự là một tên tiểu tử vô tri, nếu như trong lòng ngươi có điều buồn bực, vậy thì cứ hung hăng mắng chửi ta vài câu, nếu như còn chưa hết giận, vậy thì đấm ta vài cái cũng được!
Green cười ha ha, nhìn Hạ Á chậm rãi nói: Ta và ngươi mới gặp đã thân, tuy rằng giao tình không sâu, thế nhưng coi như là thành thật kết giao... Sau này đừng có gọi cái gì 'Green tướng quân', về sau ta chỉ là một tiểu đoàn trưởng dưới trướng của ngươi mà thôi, đẳng cấp trong quân đội rất nghiêm minh, đặc biệt là trật tự trên dưới, ngươi trăm triệu lần cũng đừng tiếp tục xưng hô như thế đối với ta ! Về phần mắng ngươi... đương nhiên ta sẽ không làm, ngươi căm ghét tham ô hút máu dân lành, ta thật sự rất hài lòng, Hạ Á nhà ngươi nếu không phải là người như thế, ông đây cũng sẽ không theo ngươi lăn lộn. Đánh ngươi thì... ta cũng không dám.
Hạ Á cười một tiếng, khuôn mặt chân chất của hắn hiện ra một tia giảo hoạt: Ta cũng biết ngươi không dám đánh ta.
Liền sau đó hai người ha ha, sau đó cẩn thận trò chuyện một chút, thời gian tới làm thế nào để chỉnh đốn quân bị, làm thế nào thu lưới, làm thế nào để trùng trấn quân vụ, đều tính toán một cách chu đáo. Nói tới cuối cùng, Hạ Á cau mày nói: Xóa sạch đám chuột này xem ra cũng dễ, trực tiếp chém cho một đao là xong. Nhưng sau khi quét sạch bọn chúng, từ trên xuống dưới sẽ có rất nhiều chức vị bị trống, ta làm thế nào có thể tìm được nhiều người như vậy để thay vào? Còn nữa... Sau khi chỉnh đốn quân bị, trên địa bàn của ta đương nhiên sẽ không có chuyện khai khống quân sĩ, nhưng muốn thu nạp đầy biên chế của một trung đoàn, ta làm gì có thể chiêu nạp nhiều người đến như vậy ? Quân phòng giữ của quận đã thối nát tới tận gốc, chỉ sợ sau khi chúng ta quét sách, trên dưới cũng không còn nhiều ít bao nhiêu người. Nếu như muốn thu nạp đầy quân đội, đầu tiên phải có vài thành viên nồng cốt mới được, chí ít phải có một nhóm lão binh làm chỉ huy, sau đó...
Hai người đều đã từng ở trong quân đội chính quy, đều biết tầm quan trọng của lão binh, nhưng hiện tại chạy đi đâu để lão binh đây?
Hạ Á nhớ tới đội trưởng nông binh ở trong thôn nhỏ mà bản thân đã từng gặp, liền nói: Bản địa hình như cũng có một vài lão binh xuất ngũ, trên đường tới đây ta gặp phải một đội trưởng nông binh trong một thôn nhỏ, trước đây là người binh đoàn 6 của tên gia hỏa Ruhr, hình như còn có chút bộ dáng quân nhân, chỉ là tuổi tác hơi lớn một ít, lại còn có thương tích... Ai, theo quân pháp của đế quốc các lão binh xuất ngũ đều sẽ là tuổi tác quá lớn, hoặc là có thương tật nặng trên người không có cách nào có thể tiếp tục sử dụng.
Green cười một tiếng: Ngươi quá suốt ruột, chiêu nạp một đội ngũ không thể quá hấp tấp. Ta cũng không nghĩ một lần chiêu nạp đầy một trung đoàn, theo cách của ta thì đầu tiên chúng ta chỉ thỉnh tinh anh ! Trước hết chúng ta có thể chiêu một một nhóm binh sĩ có chút tinh nhuệ tạo thành một tiểu đoàn, sau đó chúng ta huấn luyện bọn họ thật tốt, đợi đến lúc huấn luyện hoàn thành thì kéo nhau đi ra ngoài. Nơi này là biên cương, phía bắc chính là Dã Hỏa nguyên, xung quanh còn có không ít mã tặc đoàn đạo tặc đội, chúng ta đem theo tiểu đoàn này tiến hành tiêu diệt trộm cướp, đánh qua vài trận tắm qua vài lần máu tanh, coi như cơ bản có thể trở thành chính binh, có một tiểu đoàn làm vốn sau đó chọn ra một ít binh sĩ ưu tú trở thành sĩ quan nòng cốt, tạo được nòng cốt cho trung đoàn mới tiến hành mở rộng chiêu binh, đến lúc này mới sơ bộ tạo thành một trung đoàn. Quá trình này ta tính thế nào cũng phải mất trọn một năm. Đây chỉ mới là bước đầu tiên, hao phí một năm kiến tạo một trung đoàn, sau đó chính là luyện binh chỉnh võ, quân chế của quân phòng giữ nơi này thật sự có chút thiếu sót, các tiểu đoàn đống quân rải rác khắp nơi, năm bè bảy mảng, căn bản là không có tác dụng quá lớn, cho nên sau này trùng kiến xong quân đội thì phải đem toàn bộ tập trung một nơi, như thế sẽ thuận tiện cho thao luyện, sau đó thỉnh thoảng kéo ra ngoài một lần, để cho tân binh tắm máu, dù sao nơi này là biên cảnh, nếu như thật sự không đủ thì chúng ta kéo nhau tới Dã Hỏa nguyên đi đánh mấy hắc bộ lạc, xóa sạch bọn trộm cướp còn đạt đươc một số ít chiến lợi phẩm, bổ sung quân phí, cái này coi như là dùng chiến dưỡng chiến, như thế lại tốn thêm một năm chúng ta có thể có một trung đoàn không tồi, sau này thật sự xảy ra chiến tranh cũng có thể đem quân ra tiền tuyến, không đến mức vừa đến chiến trường thì đã tan vỡ.
Hai năm...
Hạ Á thở dài, hắn tuy rằng cũng biết loại chuyện như thế này không thể vội vàng, thế nhưng dù sao hắn đã quen nhìn các binh sĩ tinh nhuệ của kỵ binh đoàn Luodeliya, hiện tại bản thân lĩnh quân, thanh niên trẻ tuổi đương nhiên trong lòng hấp tấp, hận không thể lập tức có ngay một chi quân đội tinh nhuệ xuất sắc. Bất quá hắn hiểu rõ tình thế của bản thân không cách nào có thể nhanh hơn, hai năm thời gian, cũng bất quá chỉ tạo thành một chi quân đội đã qua rèn luyện, so ra còn kém xa so với binh sĩ tinh nhuệ trong kỵ binh đoàn Luodeliya.
Hai người chụm đầu bàn tán một hồi lầu, sau đó Green mới rời đi.
Lúc này Hạ Á coi như là chính thức tiến vào cư ngụ trong phủ phòng giữ.
Hắn là tướng lĩnh phòng giữ vừa tới nhận chức, lập tức liền có không ít sĩ quan trên dưới của quân phòng giữ địa phương tiến tới xin cầu kiến, nhưng Hạ Á cũng đã thương nghị kế hoạch cùng Green, cho nên sự tình đầu tiên hắn công cáo chính là do đi đường mệt nhọc tạm thời không tiếp bất kỳ người khách nào. Liền sau đó hắn cho thôi việc toàn bộ người hầu tạp dịch trong phủ phòng giữ, một người cũng không để lại.
Các công văn vốn thuộc về tướng lĩnh phòng giữ tiền nhiệm để trong phủ phòng giữ ghi rõ quân nhu vật phẩm dự trữ v.v..., hắn cũng không hề kiểm tra, các nhân viên làm việc trong phủ phòng giữ vốn trong lòng có chút bất an, hành động ngày hôm nay của Hạ Á trước cửa thành khiến cho bọn sâu mọt có chút lo lắng, chỉ sợ tướng lĩnh phòng giữ đại nhân vừa mới tới này là một tên gia hỏa không hiểu nhân tình, sau này con đường phát tài của mọi người chỉ sợ có chút nguy hiểm.
Mắt thấy Hạ Á vừa tới thì đóng cửa không tiếp khách, cũng không làm ra bất kỳ động tĩnh, ngay cả sổ sách giả vốn chuẩn bị trước hắn cũng không hề liếc mắt xem qua, điều này càng khiến cho đám sâu mọt bắt đầu nghi hoặc.
Ngay trong đêm đó, đám đầu não sâu mọt bên trong thành Danzeer âm thầm họp khẩn, trên dưới đám sâu mọt bắt đầu thương nghị kế sách đối phó vị cấp trên vừa mới tới. Cuối cùng làm ra một cái quyết định chung: trước tiên dùng tiền lót đường, nếu như vị đại nhân này đồng ý nhận tiền như vậy sự tình sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều, nếu như không chịu nhận tiền mà nói, chứng tỏ tên gia hỏa mới tới là một tên muốn kiếm chuyện, một gia đình lớn như bọn họ cũng không cần khách khí, âm thầm đẩy hắn vào vài cái bẫy, khiến cho hắn nếm thử mùi vị cay đắng.
Ngày hôm sau, đương nhiệm tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn hai của quân phòng giữ quận Moll, là một lão làng làm sĩ quan tại quận Moll nhiều năm, rốt cục trở thành đại biểu của bọn sâu mọt, lấy danh nghĩa ra mắt cấp trên, cùng lúc mang theo hai tên tùy tùng lái theo một chiếc xe ngựa, trong xe ngựa đầy các lễ vật, trong đó đương nhiên không quên kèm theo một lượng lớn các vật màu vàng hay màu bạc. Lần này để nghênh tiếp vị cấp trên mới tới, hệ thống tập đoàn sâu mọt của quận Moll không tiếc tiền vốn, tung ra một số tiền không tính là ít, bất quá mọi người đều nghĩ dùng tiền mua bình an, cho nên cũng không có ai phản đối, nếu như có thể mua đứt vị đại nhân mới tới này, gia đình sâu mọt về sau lại tiếp tục phát tài, số tiền lần này bỏ ra... không lâu sau là có thể hoàn vốn.
Kết quả khi vị tiểu đoàn trưởng kia đến thăm hỏi Hạ Á đại nhân, chờ ở trước cửa phủ phòng giữ không lâu thì bên trong phủ đi ra một người, Tatara thay mặt Hạ Á đi ra khỏi cửa hồi đáp: Tướng lĩnh phòng giữ đại nhân đi đường mệt nhọc, không thể tiếp khách, chỉ bảo ta truyền lời rằng các vị có ý, thì ta đa tạ .
Người ta tuy rằng không tiếp kiến, thế nhưng lễ vật được đưa vào, vị Hạ Á lão gia kia cũng không có trả trở về, xem ra đã chịu ăn. Nghe đâu vị tùy tùng của Hạ Á đại nhân, cái tên người hầu gọi là Tatara, còn rất khách khí nói rằng Hạ Á đại nhân rất cao hứng.
Câu trả lời này khiến cho gia đình sâu mọt có chút nghi hoặc, thế nhưng lại an tâm không ít.
Bất luận như thế nào... Hắn đã chịu nhận tiền, sự tình sẽ dễ dàng được giải quyết.
Nhưng mà, đóng cửa không gặp... chẳng lẽ là do chúng ta đưa quá ít tiền?
Gia đình sâu mọt lại lần nữa tập trung, kết quả cuối cùng mọi người đều đập bàn: nếu đã chê ít, vậy thì chúng ta sẽ đưa nhiều hơn nữa !
Cuối cùng mọi người đều thảo luận thống nhất, thẳng thắn xuất ra toàn bộ thu hoạch của một năm, chỉ trong một lần hối lộ liền đem vị đại nhân kia đè bẹp ! ! Chỉ cần mọi người bảo vệ được cục diện hiện tại, quan chức vẫn còn, sau này vẫn còn trong quân đội, khai khống lấy tiền binh lương, còn có lạm dụng chức quyền, tham nhũng quân nhu, đầu cơ quan chức, còn có các trạm kiểm soát trước cửa thành thu không ít tiền tài từ các thương đội... Sau này không sợ không thu lại tiền vốn !
Kết quả đêm đó, cũng là vị tiểu đoàn trưởng kia, cũng là dẫn theo hai tùy tùng lái một chiếc xe ngựa đến phủ phòng giữ thăm hỏi Hạ Á, thế nhưng lần này trong xe ngựa lại là 5000 kim tệ dùng để hối lộ !
Một khoản tiền lớn như thế này vừa tung ra quả nhiên liền đạt được hiệu quả. Vị tiểu đoàn trưởng vừa đưa lễ vật vào trong phủ, hắn đứng bên ngoài chờ đợi chưa tới nửa phút thì tên người hầu Tatara lại đi ra, vẻ mặt tươi cười, rất nhiệt tình mang hắn đi vào trong phủ, nói rằng Hạ Á đại nhân đã chịu tiếp kiến hắn.
Vị tiểu đoàn trưởng kia rốt cuộc cũng nhìn thấy Hạ Á, nghe đâu còn ngồi xuống trò chuyện một hồi, vị Hạ Á đại nhân này xem ra cũng không khó đối phó như tưởng tượng, tính tình thô bỉ hào sảng, hơn nữa ra mòi tuổi còn trẻ, bộ dáng cũng không có tâm cơ quá sâu, hiển nhiên sau khi nhận được tiền liền rất vui sướng, cùng vị tiểu đoàn trưởng kia hỏi thăm vài câu, hỏi một ít quân tình của địa phương, đều là một ít hàn huyên đối đáp giữa các quan quân, đến lúc cuối cùng còn khách khí đưa tiễn vị tiểu đoàn trưởng đi về. Hơn nữa hắn còn nói, hắn vừa mới tới quận Moll, còn cần nhờ vào các người sĩ quan lâu năm ở địa phương giúp đỡ mới có thể ổn định cục diện v.v....
Tin tức này truyền về, nhất thời từ trên xuống dưới gia đình sâu mọt đang chờ đợi ở nhà đều thở phào nhẹ nhõm.
Sáng sớm hôm sau, người bên dưới lập tức hành động, nếu vị đại nhân này đã chịu ăn hối lộ thì mọi người cũng không nhất thiết phải lo sợ, cả bọn đều đồng loạt tới cửa phủ xin cầu khiến, nhưng kết quả mọi người đều bật ngửa!
Không hề thấy Hạ Á đại nhân ở trong phủ phòng giữ ! Hắn chỉ để lại một câu nói rằng sáng nay có việc bận nên đã mang theo ba người tùy tùng rời khỏi phủ phòng giữ, sau đó lại nhận được tin tức từ cửa thành, vị đại nhân này sáng sớm đã nhanh chóng rời khỏi cổng thành, mà khi ra khỏi cổng thành thì xem phương hướng của họ hẳn là tới Dã Hỏa trấn.
※※※※
Hạ Á mang theo ba người Tatara Philip còn có Shaerba, lên đường chạy về phía bắc, rất nhanh đã vượt qua biên giới, tiến nhập vào khu vực Dã Hỏa nguyên.
Lần này mới thực sự trở về quên nhà, Hạ Á nhìn bình nguyên bằng phẳng ở xung quanh, trong lòng khoan khoái, ngồi trên lưng ngựa nhịn không được la hét vài tiếng vui sướng.
Khởi hành lần này mọi người đã chuẩn bị rất tốt, mỗi người hai con ngựa, còn mang theo không ít tiền tài cùng trang bị, một mạch đi về phía bắc hướng thẳng tới Dã Hỏa trấn.
Dựa theo kế hoạch định trước với Green, trước tiên cứ để mặc cho đám sâu mọt trong quân phòng giữ địa phương quận Moll nhảy nhót, chờ đến lúc toàn bộ cá nổi lên mặt nước thì thu lưới một lần tóm gọn, như vậy bản thân sẽ có một vài ngày ngồi chơi, thừa dịp trong khoảng thời rảnh này, hắn mang theo Tatara đi tới bộ lạc thổ dân Zhaku trên Dã Hỏa nguyên tìm kiếm ma vẫn hương dụ, giải quyết xong sự tình cấp bách này. Chờ đến lúc quay về cũng không sai biệt lắm so với thời gian thu lưới.
Dã Hỏa trấn cách thành Danzeer cũng không xa, cưỡi ngựa nhanh thì chỉ tốn khoảng một ngày một đem, bọn họ sáng sớm đã rời khỏi thành, dọc đường cũng không chút ngừng nghỉ, buổi tối bọn họ đã tiến nhập vào bình nguyên, sáng sớm ngày hôm sau thì đã thấy tường thành bên ngoài của Dã Hỏa trấn đang ở xa xa.
Một lần nữa nhìn thấy Dã Hỏa trấn, nhìn thấy tường thành loang lỗ kiến tạo từ đất đỏ đặc thù trên Dã Hỏa nguyên, trong lòng Hạ Á lại lần nữa phát nhiệt.
Trái lại Tatara ở bên cạnh lại thở dài-- tên ma pháp sư đáng thương, số phận của hắn quá bi thảm, nếu như tỉ mỉ mà nói, đều là bắt đầu từ lúc hắn gặp phải Hạ Á ở trong địa phương này...
Bốn người một mạch chạy nhanh tới bên dưới tường thành Dã Hỏa trấn, sau lần chiến tranh lần trước quân đội Byzantine cũng đã thối lui, Dã Hỏa trấn lại lần nữa trở lại bộ dáng vô chính phủ, cũng bởi vì chiến tranh vừa kết thúc, cho nên vẫn chưa có dong binh đoàn nào chiếm cứ nơi này, vì thế trong khoảng thời gian này, Dã Hỏa trấn rốt cuộc cũng không có thành chủ, đoàn người Hạ Á đi tới nơi này, nhìn thấy trước cửa thành không có người thu thuế, Hạ Á liền cười cười, nhớ tới lần trước bản thân đi vào cánh cổng này, trong túi chỉ còn một đồng tệ cuối cùng cũng phải giao nộp cho người thu thuế, cả người không còn một xu... May là gặp được tên gia hỏa Tatara, bị bản thân cướp đoạt áo khoác, bán cũng được vài cái đồng tệ...
Đi tới trước cửa thành Dã Hỏa trấn, hiển nhiên sau khi đại chiến, thị trấn này lại lần nữa hồi phục lại bộ dáng phồn vinh như xưa, dưới cửa thành không ít thương đội qua lại, còn có một ít người mang theo vũ khí bộ dàng rất giống dong binh, nhưng trái lại vô cùng trật tự.
Đám người Hạ Á hạ thấp tốc độ, đang chuẩn bị đi theo đoàn người vào trong thành...
Bỗng nhiên, ở bên cạnh vang lên một âm thanh giống như sấm rền!
Âm thanh nọ phảng phất như mang theo vô hạn hưng phấn, vô hạn kích động, một thân ảnh màu xanh đang ở bên đường giống như một con báo lao ra, chặn ngay trước ngựa Hạ Á, ôm lấy cổ ngựa, một cái đầu to lớn trụi lũi ra sức lung lay, thân thể khôi ngô rắn chắc thiếu chút nữa tông ngã con ngựa của Hạ Á.
Ouke ouke! ! Ngươi! Ngươi! Rốt cục ta cũng chờ được ngươi ! ! Lão bà! Lão bà! Ta muốn lão bà! Trả lão bà cho ta! !
/247
|