Một mũi tên nhọn bay tới mục tiêu, nhất thời đâm trúng đầu một con lợn rừng đang chạy ở trong lùm cỏ, mũi tên nhọn đâm xuyên qua đầu con lợn, nó rống lên một tiếng trực tiếp ngã lăn ra đất.
- Tài bắn cung khá thật!
Tiếng hoan hô vang lên, hai người dong binh chạy vội về phía trước, dùng chân đá vào thân mình con lợn, sau đó xoay người lại cười nói:
- Xuyên đầu chết ! Đêm nay chúng ta có một bữa ngon rồi!
Người bắn tên chính là tên trung niên võ sĩ Russelll, đội trưởng dong binh đoàn Russell, hắn buông cung ở trong tay xuống, bộ dáng của hắn có chút đắc ý với âm thanh hoan hô ở xung quanh, nhưng hắn làm ra vẻ khiêm tốn, mỉm cười nói:
- Vừa vào xuân, đám dã thú còn chưa có nhiều mỡ, nếu như là trời thu mà nói, những con thú này sẽ toàn thân là mỡ thịt. Khi đó dùng lửa nướng một chút, mỡ chảy đều ra xung quanh như vậy mới đạt được mùi vị thơm ngon nhất.
Hạ Á cười cười, hắn còn chưa mở miệng thì một người to con nhất trong đám đã mở miệng không phục, người này chính thị là thủ lĩnh Hawk của dong binh đoàn Tê Giác Lửa, Hawk không bằng lòng nhìn Russell một mình biểu diện, hắn cười lớn một tiếng nói:
- Đội trưởng Russell, tài bắn cung của ngươi quả nhiên không tồi, thế nhưng một con thú như thế làm sao có thể chia đủ cho mọi người, xem ta đem về vài con mồi cho mọi người này!
Nói xong, hắn xoay người lại quát một tiếng, vài tên dong binh thân tín lập tức giục ngựa chạy theo hắn, cả bọn chạy nhanh vào trong rừng. Hạ Á trong lòng khẽ động, cũng giục ngựa chạy theo. Hawk quay đầu nhìn lại, mắt thấy Hạ Á chạy theo sau, hắn liền cười nói:
- Đại nhân cũng ngứa tay?
Hạ Á cười ha ha:
- Ngươi không biết rồi, trước khi tòng quân ta từng là thợ săn của Dã Hỏa nguyên, mấy chuyện săn thú này là thứ ta rất thích.
Vài người đang chạy bôn ba trong rừng thì bỗng nhiên Hạ Á khoát tay:
- Dừng lại!
Hạ Á ngồi trên ngựa hít hít vài cái, ngửi được trong không khí có mùi lạ, liền cười nói:
- Ha ! Có một con thú không nhỏ.
Vài người đều xuống ngựa, tản ra xung quanh tìm kiếm một chút. Mũi của Hạ Á rất nhạy bén, chỉ chốc lát đã phát hiện ra nơi phát ra mùi lạ, ở bên cạnh một lùm cây hắn tìm thấy một vũng nước có mùi khai, Hạ Á cười nói:
- Đây là một con thú lớn, những con thú này rất thích dùng nước tiểu đánh dấu địa bàn, chúng ta sợ rằng đã xông vào lãnh địa của nó, cẩn thận một chút.
Hawk sôi nổi hẳn lên, vung tay một cái, mấy người võ sĩ mấy tên thủ hạ đều tháo búa cán ngắn ở trên lưng xuống.
Vài người đi vào trong rừng cây tìm tòi một chút, không bao lâu sau, bỗng nhiên nghe thấy một tiếng gầm rú gào , một con mèo rừng to lớn toàn thân da lông sặc sỡ từ trong rừng cây chạy ra, con thú này thân mình hùng tráng. Nhưng dù sao đám người Hạ Á nhân số đông đảo, con thú thấy vậy không dám đả thương người, liền quay đầu hướng vào trong rừng chạy trốn.
Hawk cười ha ha, bỗng nhiên liền huýt một tiếng sáo dài, tiếng sáo nọ rất chói tai, Hạ Á con chưa hồi phục lại tinh thần thì thấy mấy người của dong binh đoàn Tê Giác Lửa đã hét to một tiếng. Vài người đứng chung một chỗ, cùng lúc vung cánh tay, vài thanh búa cán ngắn liền bị ném ra!
Con mèo rừng kia vẫn còn đang chạy trốn trong rừng cây, bỗng nhiên vài thanh búa cán ngắn bay tới, cùng lúc chém lên người của nó, con thú nọ kêu rẹn một tiếng nhất thời bị chém ngã lăn xuống đất.
Hawk hoan hô một tiếng, chạy nhanh về phía trước, vóc người của hắn hùng tráng, một mình hắn liền mang con mèo rừng nọ khiêng lên, cười to nói:
- Được rồi! Con thú này đã đủ cân lượng!
Hạ Á trong lòng khẽ động, nhìn thoáng qua mấy người dong binh Tê Giác Lửa ở bên cạnh: bọn gia hỏa này vừa rồi ném búa động tác vừa mạnh vừa nhịp nhàng, hiển nhiên là một loại chiến thuật đã qua rèn luyện! Nếu như có thể tụ tập hơn vài trăm người kết thành đội ngũ, những người này rõ ràng có cánh tay tráng kiện rất có lực lượng, hơn một trăm búa cùng lúc ném ra, uy lực sẽ lợi hại đến mức nào?
Trên mặt Hạ Á hiện ra một vẻ tươi cười, trong lòng càng lúc càng động tâm.
Đêm đó đoàn người cắm trại ngay trong phiến rừng cây, một con mèo rừng lớn cùng một con lợn rừng, trọng lượng cũng có hơn hai trăm cân, đám dong binh đều là những tay già đời lăn lộn tại dã ngoại, lột da mổ bụng nhóm lửa thịt quay, hơn ba trăm người mỗi người đều được một miếng thịt quay lớn thơm phức.
Hạ Á lại cho người lấy ra vài thùng rượu mạnh mà hắn đã chuẩn bị trước ở trong Dã Hỏa trấn, nhất thời cả đám dong binh đều mừng rỡ, đám dong binh này suốt ngày đều phải mạo hiểm kiếm ăn nên không ai không thích uống rượu. Bọn họ đều là hào kiệt trong quán rượu, vài thùng rượu mạnh được chia phát ra, nhất thời dẫn tới một trận hoan hô.
Hạ Á cùng Hawk còn có Russell ngồi cùng một chỗ, hai người này đều là mục tiêu cố ý chiêu mộ của Hạ Á, mà nếu như đem ra so sánh, trong lòng hắn càng ưa thích tên khôi ngô Hawk hơn một tý, tuổi của Hawk cũng không lớn, tướng mạo uy mãnh, tính tình hào sảng cương trực, rất giống với tính tình của Hạ Á. Còn về Russell thì tuổi tác lớn hơn một chút, nhưng lại càng cứng cỏi giàu kinh nghị, tính tình tinh tế, lời nói cùng việc làm cũng đều có thể bảo lưu.
Một mạch đi liền ba ngày, mang theo một lượng lớn xe ngựa lên đường cũng khó tránh khỏi tốc độ hơi chậm, dọc theo đường đi Hạ Á cố ý kết giao cùng đám dong binh. Hắn vốn là thợ săn nơi rừng núi, lúc này tuy rằng làm quan lớn nhưng cũng không có ra vẻ ta đây, ăn uống ngủ nghỉ đều chung một chỗ với những người dong binh. Hawk cùng Russell mắt thấy vị đại nhân này không có làm ra vẻ kiêu ngạo, trong lòng cũng có vài phần thân cận đối với hắn. Qua vài lần nói chuyện, Hạ Á đại khái đã xác định một chút nguồn gốc của đối phương.
Dong binh đoàn Tê Giác Lửa do Hawk chỉ huy vốn là một dong binh đoàn lớn hàng đầu trong Dã Hỏa trấn, danh khí rất cao, tín dự cũng vô cùng tốt, chỉ là năm trước, cha của Hawk cũng chính là đoàn trưởng trước đây của dong binh đoàn Tê Giác Lửa, trong một lần bảo vệ thương đoàn đi qua thung lũng màu xanh của người lùn. Kết quả không biết vì sao lại bị người lùn vây công. Cha của Hawk vì bảo vệ khách hàng nên chết trận, đám thuộc hạ còn lại liều mạng mới chạy thoát.
Trong trận chiến ấy, tinh nhuệ của dong binh đoàn Tê Giác Lửa tử thương rất nhiều, nhất thời thanh thế không còn lớn như trước. May là bản thân Hawk có vũ kỹ không tầm thường, hơn nữa trời sinh tính hào sảng. Ở trong dong binh đoàn được lòng tin của mọi người. Cho nên sau khi cha chết, hắn từng bước lên nắm quyền chỉ huy. Trời sinh hắn tính tình cương liệt ngay thẳng, rất giữ chữ tín, nói là làm. Không tới hai năm, dưới sự chỉ huy của hắn, thanh thế của dong binh đoàn Tê Giác Lửa dần dần hồi phục không ít. Mấy cái thương đoàn lớn đều rất nguyện ý thuê Hawk - người luôn giữ chữ tín- làm hộ vệ cho bản thân.
Còn Russell là một tay già đời trong nghề, mười tám tuổi đã làm vào nghề, hơn hai mươi năm làm dong binh, dong binh đoàn Russell chính là do hắn cùng một đám anh em cũ kiến tạo vào mười năm trước, tính tình của hắn tinh tế và cẩn thận, vũ kỹ bản thân cũng rất cao cường, nhiều năm qua dựa vào tính cẩn thận của hắn đã giúp cho dong binh đoàn Russell phát triển tới quy mô như ngày hôm này, ở trong Dã Hỏa trấn xem như là bài danh trong nhóm năm dong binh đoàn lớn mạnh nhất.
Tính tình của Hawk nóng như lửa, còn Russell thì lão luyện trầm ổn, tính tình của hai người thủ lĩnh này khác nhau, cho nên hành sự của thuộc hạ hai người cùng khác nhau một trời một vực.
Trời sáng đoàn ngươi lại gất rút lên đường, vài chục cổ xe ngựa xếp thành một hàng dài, trên xe chở đầy lương thực dùng vải dầu phủ kín. Người của hai dong binh đoàn phụ trách bảo vệ đoàn xe, phân công đám người của Hawk cảnh giới ở vòng ngoài, mà Russell thì bảo hộ bên cạnh đoàn xe.
Dọc theo đường đi, phong cách hành xử của các võ sĩ dong binh đoàn Tê Giác Lửa đều giống y chang thủ lĩnh của bọn họ đều nóng tính như lửa, đám tuổi trẻ bưu hãn này ngồi ở trên lưng ngựa, chỉ an tĩnh trong một chốt lát thì lại từng người từng người cưỡi ngựa chạy dọc lên xuống đoàn xe, còn không thì cũng ngồi yên trên ngựa la hét vài tiếng.
Mà người của dong binh đoàn dong binh đoàn Russell bảo vệ dọc sát hai bên sườn đoàn xe, đại bộ phận đều không kêu la một tiếng, chỉ là áo giáp vũ khí đều chỉnh tề, đội ngũ nghiêm chỉnh, phân công hai người bảo vệ một xe, im lặng cưỡi ngựa.
Rời khỏi Dã Hỏa trấn cũng đã ba ngày cũng không có gặp phải bất kỳ phiền phức, tuy rằng trên Dã Hỏa nguyên có rất nhiều ma thú thường xuyên lui tới, thế nhưng ma thú lợi hại đều có linh tính, một đội ngũ nhiều người như thế này, một con ma thú đơn lẽ nhìn thấy đều phải tránh xa. Về phần mấy cái đạo tặc đoàn, mã tặc đoàn, hắc bộ lạc trên Dã Hỏa nguyên cũng không có xuất hiện một cái, có lẽ do có hai dong binh đoàn lớn bảo vệ hàng hóa, đám mã tặc đoàn, đạo tặc đoàn hay hắc bộ lạc bình thường có nghe được tin tức cũng không dám lỗ mãng.
Chỉ là một đường an bình, đám người Russell hình như rất là thoả mãn, nhưng trái lại đám người Hawk đã bắt đầu có chút buồn chán, nhịn không được liền oán giận, lần bảo vệ này thật sự là cực kỳ buồn chán, bọn người của hắn đã sớm ngứa tay ngứa chân, hận không thể xuất hiện vài đám mâu tặc cho bọn họ giải buồn.
Russell nghe xong lời này chỉ mỉm cười, sau đó thoáng trầm ngâm mới nghiêm chỉnh khuyên nhủ:
- Hawk, chúng ta làm dong binh, lưỡi đao luôn dính máu, dùng mạng vất vả kiếm tiền đó là bổn phận của chúng ta, thế nhưng dù sao mạng của anh em đều là của bản thân, có thể không liều mạng tốt nhất là đừng liều mạng, trong lòng hy vọng lên đường bình an là tốt rồi. Mạo hiểm là bổn phận, nếu có nguy hiểm, mọi người đều mang mạng ra liều, thế nhưng cũng nên quan tâm đến an toàn của anh em, tính tình của ngươi vẫn quá nôn nóng, làm một đoàn trưởng, cũng không thể nhất mực thích đấu tranh tàn nhẫn.
Hawk nghe xong, tuy rằng ngoài mặt biểu hiện rằng đã nhận thức được, thế nhưng trong lòng vẫn có chút không cho là đúng, chỉ là cảm thấy vị đoàn trưởng Russell này tuổi tác cũng lớn, lời nói hẳn là có đạo lý, cho nên giận dữ cùng dũng khí trong lòng hắn cũng phai bớt vài phần.
Hạ Á ở một bên nghe xong, trong lòng bỗng nhiên khẽ động, hắn lập tức làm ra một quyết định: bắt đầu từ ngày mai, người của Russell cùng người của Hawk sẽ hoán đổi nhiệm vụ. Người của Russell phụ trách cảnh giới cùng tìm tòi vòng ngoài, người của Hawk đi theo bảo vệ đoàn xe.
Dụng ý của Hạ Á rất rõ ràng, người của Hawk tuy rằng rất bốc đồng, thế nhưng làm việc không tinh tế bằng người của Russell, việc cảnh giới ở vòng ngoài giống như là trinh sát trong quân đội, cần phải giao cho người tinh tế cẩn thận mới đúng.
Hạ Á không nghĩ tới, quyết định này của bản thân rõ ràng là đạt được kết quả to !
Trong ngày thứ tư, an bình trên đường đi rốt cục cũng tan vỡ!
Khí trời ngày hôm này là một nhiều nắng, tuy rằng mùa này không có nóng bức, nhưng một ngày nhiều nắng như thế này cũng làm cho tinh thần mọi người phấn chấn, đoàn xe tiếp tục đi về phía tây bắc, địa hình trên Dã Hỏa nguyên đại bộ phận đều là bình nguyên cùng rừng cây, đi lại trên bình nguyên có thể nhìn thấy địa thế xung quanh đều là đất trống trải, chỉ có thỉnh thoảng xa xa có một ngọn núi hay một vài cánh rừng thưa thớt.
Người của Hawk bị ước thúc đi theo bảo vệ đoàn xe, đám thanh niên trẻ tuổi hiếu động này có chút rầu rĩ không vui, ngay cả Hawk cũng nhịn không được vài lần giục ngựa chạy từ đầu đội ngũ tới đuôi đội ngũ, rồi lại từ đuôi đội ngũ chạy lên đầu đội ngũ, xem ra tên gia hỏa này trời sinh đã là một người không chịu ngồi yên.
Ngay buỗi trưa, đoàn người vẫn tiến về phía trước, Russell mang theo vài người dong binh giục ngựa chạy về. Từ xa nhìn lại, đầu của Russell đầy mồ hôi, một mạch chạy thẳng lên phía đầu đội ngũ, đi tới bên cạnh Hạ Á. Hạ Á vừa nhìn thấy sắc mắt của Russell khác thường, trong lòng khẽ động, mở hồ phát hiện có chuyện phát sinh.
Quả nhiên, Russell đi tới gần Hạ Á, nhìn trái phải một chút, hạ giọng nói:
- Đại nhân, chỉ sợ có chút vấn đề.
- Vấn đề gì? - Hạ Á cau mày.
Russell hít vào một hơi, thấp giọng nói:
- Đại nhân, nhỏ tiếng một chút, sự tình còn chưa rõ ràng đừng nên kinh động đoàn người.
Nói xong, hắn cùng Hạ Á giục ngựa đi sang một bên, Russell mới dùng vẻ mặt nghiêm túc thấp giọng nói:
- Người của ta phân ra làm vài đội, đi tới mảnh rừng bên trái còn có ngọn núi ở phía trước tìm tòi một chút, xem thử có chút dấu vết nào không. Cánh rừng bên trái hiển nhiên là có dấu vết đóng quân của một đội kỵ mã không nhỏ, đối phương cũng là tay già đời, đem vết tích toàn bộ đều xử lý qua, nhưng người của ta tinh tế, cho nên nhìn ra một ít vết tích, thảm cỏ trong rừng cây không được chỉnh tề, hiển nhiên là có đội kỵ mã khá lớn đã đi qua, thảm cỏ đã bị ngựa đạp bằng!
Hạ Á cau mày.
Russell tiếp tục nói:
- Còn có ngọn núi ở phía trước chúng ta, người của ta cũng tới đó tìm tòi một chút, cũng thấy dấu vết của thảm cỏ bị giẫm đạp, hơn nữa dấu vết trên thảm cỏ đều rất mới, hẳn là gần nhất trong hai ngày đã có một lượng lớn người ngựa đóng quân. Ta tính toán một chút, số lượng của đối phương chí ít phải hơn 500 người.
Nói xong, hắn rút một thanh chủy thủy từ trong giày của bản thân, thấp giọng nói:
- Ta tự mình kiểm tra một ít, trên mặt đất đào vài cái hố, quả nhiên phát hiện một vài thứ, có người đem xương cốt dã thú chôn dưới đất, còn có phân và nước tiểu! Hiển nhiên đối phương là đang tận lực che giấu vết tích. Ta nghĩ, bọn gia hỏa này đã theo chúng ta chí ít là hai ngày!
Nói đến đây, Russell nhìn thoáng qua Hawk ở bên cạnh. Nhất thời sắc mặt của Hawk đỏ lên, hai ngày trước là do hắn phụ trách bảo vệ tìm tòi vòng ngoài, nhưng không có phát hiện chút nào, như vậy coi như là người của hắn không làm tròn trách nhiệm.
Hạ Á gật đầu, thoáng trầm mặc, cao giọng hét lớn :
-Shaerba!!!
Shaerba vốn đang đi ở phía sau đội ngũ, nghe thấy Hạ Á gọi, lập tức giục ngựa chạy vội tới, ánh mắt của Hạ Á ánh mắt, thấp giọng nói:
- Chúng ta gặp phải phiền phức, có khả năng có người theo dõi chúng ta, ngươi mang theo vài người, chạy ngược về phía sau! Xem xét động tĩnh!
Shaerba hoàn toàn không hãi sợ, nhếch miệng cười:
- Bọn chim cút này thật to gan lớn mật, ngay cả chúng ta mà cũng dám cướp.
Hạ Á biết tên gia hỏa này dũng mãnh, nghiêm mặt nói:
- Đừng khinh thường ! Chúng ta hiện tại không giống như lúc ở trong quân đội!!!
Lúc này sắc mặt của Shaerba mới cẩn thận một ít -- nếu như mang theo một trung đoàn, không, chỉ cần là một đại đội kỵ binh thép Luodeliya, thì ở trên Dã Hỏa nguyên ngang ngược cũng không ai dám chọc vào, thế nhưng hiện tại bên cạnh chỉ có hơn một trăm võ sĩ dong binh, những võ sĩ dong binh này tuy rằng vũ kỹ cá nhân không tồi, thế nhưng với lão binh tinh nhuệ như Shaerba, xem ra, chỉ là một đám đám ô hợp. Nếu là gặp phải kỵ binh Luodeliya, một đoàn người như thế này, chỉ cần xuất ra một tiểu đội, hai người xung phong là có thể đánh tan tành những người này.
- Chạy ra phía sau tìm tòi, đừng chạy quá xa, nếu như gặp phải địch nhân, đừng có làm bừa, lập tức trở về, chú ý an toàn!
Shaerba tuy rằng dũng mãnh, thế nhưng lại cực kỳ phục tùng Hạ Á, dù sao Hạ Á cũng đã từng có ân cứu hắn, ghi nhớ mọi thứ vào đầu sau đó hướng về Russell yêu cầu vài người, một mạch dẫn theo vài người trở về tìm tòi ở phía sau.
Vừa nghe thấy đoàn người có khả năng bị theo dõi, Russell cùng Hawk đều có vẻ rất là nghiêm túc, nhưng trái lại thần sắc của Hạ Á rất thong dong, dù sao hắn đã trải qua quân ngũ, binh đoàn mấy vạn người cũng đã từng thấy qua, lúc trước hắn còn dám mang theo 300 kỵ binh không chính quy công phá vòng vây của đại quân Heisiting, huống hồ gì một đám đạo tặc ở trên trên Dã Hỏa nguyên?
Hắn thậm chí còn không hạ lệnh cho đội ngũ tiến nhanh về phía trước, trái lại giao cho Russell hạ lệnh đội ngũ chậm rãi mà đi, sau đó gọi người những người của thương đoàn Jialun-Si đến. Những người trong thương đoàn Jialun-Si đã đi lại trên Dã Hỏa nguyên nhiều năm, Hạ Á kiếm bọn họ yêu cầu một tấm địa đồ, thoáng nhìn một chút, sau đó ngẩng đầu cười:
- Xem ra là không sai, chúng ta đang bị theo dõi.
Nói xong, hắn đặt địa đồ trên đất, dùng chủy thủ chỉ lên bản đồ:
- Nhìn đi, ở phía trước là hai mảnh rừng rậm, ở giữa là một con đường dài hẹp, nếu như muốn phục kích chúng ta, nơi này chính là địa điểm tốt nhất.
Hawk cùng Russell ở bên cạnh nhìn vào địa đồ cũng đều gật đầu, bất quá Hạ Á lập tức cười nói:
- Bọn gia hỏa kia cũng rất giảo hoạt, chúng ta tuy rằng phát hiện ra kế sách của bọn chúng, nhưng vẫn phải tiếp tục đi đường này.
Lời nói của Hạ Á đương nhiên là có đạo lý, Russell cùng Hawk hai người nghe xong, sắc mặt cũng không hiện lên vẻ khó hiểu.
Phải biết rằng, khó khăn lớn nhất khi đi lại ở trên bình nguyên là cái gì?
Không phải thực vật, mà là nước!
Thực vật mang theo một ít cũng không khó khăn, thế nhưng nước uống lại rất khó mang theo nhiều. Cho dù trong đoàn xe vẫn dự trữ nước, thế nhưng mấy trăm người, người muốn uống ngựa cần nước, mặc dù có chuẩn bị một ít nước, nhưng cũng không cho người ngựa dùng trong thời gian dài.
Cho nên, bình thường các thương đội đi lại trên trên Dã Hỏa nguyên đều đi theo một lộ tuyến cố định, đi dọc theo mấy nguồn nước mà mọi người đều biết, dựa theo địa hình của những nguồn nước mà đi, thậm chí đôi khi cũng tiếc phải đi đường vòng.
- Chúng ta phải đi tới phía trước, chạy tới nguồn nước tiếp theo để bổ sung, nếu không thì người còn có thể chịu đựng, nhưng ngựa thì không có biện pháp kiên trì, một khi ngựa không đi được, chúng ta cũng không có khả năng khiêng những vật dụng mà đi.
Hạ Á cười cười:
- Cho nên, con đường này chúng ta phải đi qua, chúng ta cũng không thể đi đường vòng, đi đường vòng cũng phải mất thêm hai ngày lộ trình, trong hai ngày này chúng ta sẽ thiếu nước. Ngựa trong đội ngũ sẽ bất động, một khi chúng ta bất động, như vậy bọn gia hỏa đang theo sau chúng ta sẽ nhân cơ hội mà tấn công. Bọn họ hơn phân nửa là một đám mã tặc, tốc độ đi về rất nhanh, cưỡi ngựa đánh bất ngờ mà nói, chúng ta cũng chỉ có thể phòng thủ, nói không chừng còn bị bọn họ đánh tan.
Russell cùng Hawk hai người nghe xong, sắc mặt đều nghiêm nghị.
Nếu là chém giết đao thật thương thật , hai người đều là lão dong binh từng trải qua mạo hiểm, đương nhiên sẽ không sợ, thế nhưng... thiếu nước, cũng không thể dùng dũng khí bù đắp ! Hai người đều có kinh nghiệm sinh tồn phong phú tại dã ngoại, đều biết một khi đội ngũ không có nước, người ngựa sẽ chịu khát mất lực, ngay cả những đội ngũ tinh nhuệ nhất cũng phải bó tay. Trên một bình nguyên bao la như vậy lại còn thiếu nước, thực sự sẽ bị vây khốn cho tới chết.
- Vậy thì cứ xông tới ! - Đây là đề nghị của Hawk, tên to con trẻ tuổi cương trực hạ quyết tâm.
Russell trầm ngâm một chút, cau mày nói: Hoặc là chúng ta đi về phía đông đi, né tránh bọn họ, tìm một cái nguồn nước khác bổ sunh, sau đó nhìn lại tiếp tục tùy theo tình huống. Đây là cách làm cẩn thận.
Hạ Á cười cười, nhìn hai người một chút, ánh mắt của hắn chớp động, trong ánh mắt hiện ra một tia ánh sáng, trong thời khắc này, ánh mắt của Hạ Á hiện lên một tia sát phạt, dù sao hắn cũng là người từng trải qua chiến tranh, xông phá vòng vây của thiên quân vạn mã, hiện tại thực sự tỏ ra khí thế khiến cho Hawk cùng Russell đều rung động trong lòng!
Đều không cần. Hạ Á cười nhạt, lúc này bộ dáng tươi cười của hắn còn pha vài phần lành lạnh, phảng phất như thực sự khôi phục lại vài phần khí khái lúc dẫn quân đại chiến với binh đoàn của Heisiting trên Dã Hỏa nguyên.
Chúng ta tiếp tục đi về phía trước, chậm rãi mà đi. Hạ Á lạnh lùng nói: Không cần đi nhanh, cứ dựa theo tốc độ chậm chậm hiện tại, sau đó chờ bọn chúng tới tấn công!
Cái này không phải ngồi chờ chết sao? Hawk hít vào vài ngụm khí lạnh !
Nhưng Russell liếc liếc mắt nhìn Hạ Á, trầm giọng nói:
- Hawk, đừng có gấp! Đại nhân nhất định là còn chủ ý khác.
Hạ Á 'hừ' một tiếng:
- Chủ ý đương nhiên là có, hừ... nếu như vọt nhanh tới điểm mai phục cũng không giảm được bao nhiêu độ nguy hiểm.
Sau khi hắn nói những lời này, Hawk cùng Russell trong lòng đều có chút không tin. Dù sao tại trên bình nguyên nếu như gặp phải mấy trăm mã tặc, lấy tốc độ di chuyển của mọi người, muốn tiến nhanh về phía trước cũng thật sự là khó khăn, mà xe ngựa cũng không thể chạy nhanh. Hơn nữa, nhân số phía bản thân cũng đang ở thế yếu-- bọn họ cho tới bây giờ vẫn không biết bản lĩnh cá nhân của Hạ Á sâu hay cạn, càng không biết người thanh niên trước mặt chính là người đạt được tiếng tâm lừng lẫy trong trận đại chiến trước đây, đánh nhau với Heisiting, một trận đánh thành danh - Hạ Á Lôi Minh!
- Ý nghĩ của ta chính là hung hăng dạy cho bọn dám chú ý tới ông đây một bài học. - Hạ Á nện một quyền lên bản đồ.
Hai người bên cạnh đều hít vào một ngụm khí lạnh, chỉ có đám võ sĩ Landisi trước khi xuất phát đã nhận được lệnh của thương hội, dọc theo đường đi phải nghe theo phân phó của vĩ Hạ Á đại nhân vị này, hiện tại sắc mặt của cả bọn đều hờ hững, dù sao Hạ Á nói như thế nào bọn họ cũng sẽ làm theo thế ấy.
- Quá khó khăn. - Russell lắc đầu - Chúng ta đang bị vây trong hoàn cảnh xấu, có thể an toàn tiến về phía trước coi như là may mắn, nếu muốn...
- Chúng ta chia ra. - Hạ Á cười nhạt.
Lời này vừa ra, Hawk cùng Russell nhất thời đều sợ hãi!
- Russell. - Hạ Á nhìn người trung niên - Ngươi làm việc rất cẩn thận tỉ mỉ, ngươi mang theo toàn bộ người của ngươi, lập tức rời khỏi đoàn người đi về phía tây tìm kiếm nguồn nước mang về! Đại khái đi về phía tây một ngày đường sẽ có nguồn nước, người của ngươi cưỡi ngựa nhanh mà đi, ta cho ngươi hai ngày thời gia ! Các túi da cùng ngựa trong đoàn đều cấp cho ngươi, thủ hạ của ngươi 50 người, mỗi người hai ngựaa ! Như vậy cũng đủ cho ngươi bảo trì tốc độ! Nhiệm vụ của ngươi chính là mang nước trở về.
Hạ Á cười hắc hắc:
- Nhân số của chúng ta vốn ít, đám mã tặc kia cũng không nghĩ tới chúng ta sẽ phân chia ! Cho nên có lẽ bọn họ cũng sẽ cảnh giới xung quanh, nhưng tối đa cũng chỉ là vài đội nhỏ, chắc chắn không làm khó dễ được người của ngươi.
Russell nghe xong, vẻ mặt động dung:
- Đại nhân, bọn ta vừa đi, trong đội ngũ chỉ còn lại người của Hawk, nhân số quá ít, đối phương tới công, các ngươi... đỡ...
- Chống đỡ được. - Hạ Á cười ngạo nghễ, sắc mặt rất là khinh thường - Chỉ là một đám mã tặc mà thôi, hừ...
Hawk liếc mắt thật sâu nhìn Hạ Á, cắn cắn răng:
- Hạ Á, ngươi có nắm chắc không!
Hắn tuy rằng dũng mãnh, nhưng dù sao không phải là thằng ngu, khi người của Russell rời đi, người có thể chiến đấu trong đội ngũ chỉ còn vài chục người. Hơn vài chục người lại không có ngựa, ở trên bình nguyên muốn chống lại mấy trăm mã tặc chạy nhanh, thật sự là độ khó quá lớn.
Hạ Á cười hanh hanh:
- Mã tặc? Nực cười! Ông đây xuất thân là kỵ binh đoàn Luodeliya ! So tài cưỡi ngựa với ông đây ? Ông đây sẽ đùa chết bọn chúng!!!
Sắc mặt của Russell thăng trầm bất định, rốt cuộc cũng cắn răng một cái:
- Được ! Ngươi là khách hàng, nếu như ngươi đã quyết định, bọn ta cũng sẽ làm theo là được ! Bất quá...
Hắn do dự một chút, nhìn chằm chằm Hạ Á chậm rãi nói:
- Nếu như thực sự không thể chống đỡ, các ngươi cứ chạy về phía tây, người của ta sẽ tiếp ứng các ngươi.
- Không cần. - Hạ Á lắc đầu - Ngươi chỉ cần nhớ kỹ, hai ngày sau phải mang nước trở về, còn nếu không, bọn ta cho dù có đánh thắng mã tặc, nhưng lại không có nước, cũng sẽ khát mà chết.
Nói xong, Hạ Á liếc mắt nhìn Russell, bỗng nhiên cười cười:
- Khi ngươi quay về, chúng ta vừa lúc nội ứng ngoại hợp, cấp cho bọn gia hỏa kia một bài học.
Bộ dáng của Russell lúc này cũng lộ ra vài phần quả quyết, lập tức đứng lên, nhanh chóng triệu tập thủ hạ, Hạ Á cũng nghiêm túc, liền sau đó tu tập ngựa của mọi người. Russell dẫn theo 50 thủ hạ, bảo đảm một người hai ngựa, đồng thời đem đại bộ phận túi nước đưa cho đám người Russell, trong đoàn xe chỉ giữ lại lượng nước miễn cưỡng đủ dùng cho hai ngày.
Russell cũng không nhiều lời, trực tiếp dẫn theo người, lên ngựa rời khỏi đoàn xe chạy về phía tây.
Mắt thấy Russell rời đi, Hawk cũng âm trầm sắc mặt đi tập trung thủ hạ chuẩn bị đánh nhau, lúc này đám người Landisi nãy giờ vẫn đứng bên ngoài mới bước tới, dẫn đầu đám người này là một thũ lĩnh trong thương hội Jialun-Si, thấp giọng nói:
- Hạ Á đại nhân... Tên Russell kia có hay không sẽ nhân cơ hội này chạy trốn?
Hạ Á vừa nghe xong, liếc mắt nhìn người này, thản nhiên nói:
- Nếu như hắn chạy trốn, như vậy hắn tự mình tìm con đường chết, tương lai ta trở lại đương nhiên sẽ tìm hắn tính sổ. Bất quá ta xem tên gia hỏa kia là một người thông minh, hẳn là sẽ không làm như vậy.
Lời nói của Hạ Á rất có tự tin, dù sao hắn cũng tin tưởng vào thực lực của bản thân, chỉ là một đám mã tặc bình thường, nếu như Hạ Á không bận tâm đến đoàn xe mà hắn đang mang theo thì hắn sớm đã một mình xông tới bọn gia hỏa kia-- đám mã tặc ô hợp kia làm thế nào có thể chống đỡ được hắn?
Người Landisi cười một tiếng:
- Bọn ta thực sự một điểm cũng không lo lắng, Hạ Á đại nhân ngay cả Heisiting còn không sợ huống hồ gì đám mã tặc nhỏ này.
Sau một lát, Shaerba dẫn theo người trở về, lúc Shaerba rời đi thì mang theo tất cả sáu người, nhưng lúc trở về chỉ còn ba người, ngoại trừ Shaerba hai dong binh còn lại trên người đều mang theo vết thương, còn có một người bị trúng tiễn ở vai, nửa đoạn tiễn vẫn còn ở trên vai, khi chạy về tới trong đoàn người mới nhảy xuống người sau đó ngã lăn ra đất.
Hạ Á thấy vậy liền chau mày, mắt thấy Shaerba bình yên vô sự, chỉ là áo giáp trên người dính đầy vết máu, mới đi tới trầm giọng hỏi:
- Chuyện gì xảy ra?
Shaerba lắc đầu xuống ngựa thở hổn hển vài ngụm khẩu khí, nhưng cười lạnh một tiếng:
- Hừ, đường lui của chúng ta quả nhiên đã bị bọn chúng cắt đứt, mẹ nó, ta dẫn theo người chạy đi chưa được xa. Ở rừng cây sáng nay chúng ta vừa đi qua đã bị bọn chúng chiếm giữ, mấy người bọn ta còn không có tới gần cánh rừng thì đối phương đã giục ngựa chạy ra đuổi giết. Suýt nữa đã bao vây bọn ta, bọn ta cuối cùng phải tổn thất hai người mới có thể phá vòng vây, bất quá ta cũng không cho đối phương chiếm lợi ích, ông đây cũng đã chém chết bốn thằng...
Nói xong, Shaerba hung hăng 'phi' một tiếng khinh miệt, khinh thường nói:
- Bọn gia hỏa kia chỉ biết la lối ầm ĩ, một đám ô hợp, so với tuần lộc kỵ binh của người Odin thì kém xa lắm. Nếu như là binh đoàn Luodeliya của chúng ta, chỉ cần cho ta một tiểu đội, ta cũng có thể đập tan bọn gia hỏa này.
Dừng một chút, Shaerba hạ thấp thanh âm cau mày nói:
- Hạ Á, đám dong binh này vũ kỹ chiến đấu dưới đất quả thật không tồi, thế nhưng kỹ xảo cưỡi ngựa quá kém, hai người bị tổn thất là do mới vừa đối mặt đã bị đối phương đánh rớt ngựa. Nếu muốn dùng những người này xông phá đối phương, ta xem ra rất khó!
Hạ Á cười cười, cũng không nói gì, sau đó cẩn thận hỏi Shaerba một chút.
Shaerba dù sao cũng là lão kỵ binh trong quân, kinh nghiệm phong phú, một lão kỵ binh như hắn những năm đầu đều phải làm trinh sát, cho nên biết phải cần chú ý những gì, rất nhanh đem quá trình trinh sát của bản thân nói ra.
Đám người chặn đường lui ở phía sau có chí ít trên 300, toàn bộ đều là mã tặc, hơn nữa lấy đánh giá của Shaerba mà nói, thuật cưỡi ngựa của đám mã tặc này đều không tồi, nếu như mã chiến mà nói, như vậy đám dong binh chắc chắn không phải đối thủ. Dù sao cưỡi ngựa chiến đấu, xét cho cùng cũng không phải vũ kỹ cá nhân, mà là trỉnh độ hoàn mỹ của thuật cưỡi ngựa.
Hơn nữa Shaerba còn nói, đám mã tặc chặn đường lui ở phía sau có chí ít ba nhóm người cầm cờ hiệu khác nhau.
Hawk nghe được tin tức này, nhất thời mở to hai mắt:
- Mẹ nó! Xem ra chúng ra bị một bầy sói đói theo sau !
Trên Dã Hỏa nguyên tuy rằng có không ít đạo tặc mã tặc, thế nhưng những đạo tặc mã tặc này không có quy mô lớn, đại thể mà nói, có thể có vài trăm người xem như là một đoàn lớn, mà trong mấy trăm người của một đoàn, loại trừ người già phụ nữ trẻ em thì có vài chục chiến sĩ coi như đã là không tồi. Phía sau rõ ràng lại có tới ba cơ hiệu, hiển nhiên là ba mã tặc đoàn khác nhau cùng nhau liên hợp.
- Lần này làm ăn lớn đây, chỉ đoạn hậu chúng ta đã có tới ba nhóm người, xem ra đám người liên hợp vây cướp chúng ta chỉ sợ không ít - Hạ Á cười nhạt hắc hắc, bỗng nhiên liếc mắt nhìn Hawk - Ngươi thấy thế nào?
Sắc mặt của Hawk biến đổi, thoáng suy nghĩ một chút, bỗng nhiên liền giật mình, chửi ầm lên:
-Mẹ nó! Là bọn hỗn đản Cossack ! ! Đám người này vốn là mã tặc, lần này ngươi không thuê bọn họ, bọn họ dứt khoát chạy theo muốn nuốt gọn chúng ta ! Nhân số của đội ngũ chúng ta không ít, đám người Cossack nhất định là liên lạc với một vài hắc bộ lạc trên Dã Hỏa nguyên, lần này chỉ sợ chúng ta đối mặt với một bầy sói đói !
Hạ Á gật đầu:
- Chặn hậu đã có 300 người, như vậy đám người đang chờ chúng ta ở phía trước phải trên dưới 500. Ha ! Lần này điều động nhiều người như vậy, lẽ này cả bọn đều xem ông đây là dê béo sao.
Lời nói của Hạ Á xem như cũng không sai.
Hắn ở trong Dã Hỏa trấn tung ra một lượng tiền lớn, bỏ hơn 300 kim tệ thuê dong binh bảo vệ, dựa theo lệ cũ của cách thương đoàn, có thể bỏ ra 300 kim tệ thuê dong binh, như vậy thông thường mà nói, giá trị hàng hóa cần được bảo vệ chí ít phải gấp mấy chục lần! Nếu không, lần buôn bán này chẳng lẽ phải thua lỗ?
Chỉ là mấy tên này không nghĩ tới, hàng hóa mà Hạ Á mang theo cũng không hề có giá trị lớn, mấy chục xe ngựa này chỉ là lương thực bình thường mà thôi, thật ta cũng không có bao nhiêu giá trị. Bất quá đám mã tặc lại không nghĩ tới có người chịu mua bán thua lỗ, tuy rằng Hạ Á thu mua lương thực toàn Dã Hỏa trấn, đám mã tặc cũng biết được tin. Nhưng cũng chỉ nghĩ là đối phương đang cố tình đánh lạc hướng, nói không chừng lặng lẽ mang theo báu vật cất giấu ở trong đoàn xe.
Bí mật mang theo bảo vật quý giá, dùng mặt hàng phổ thông che giấu không cho người khác biết, cũng là tính kỷ lưỡng trong mua bán làm ăn, đám mã tặc cho rằng Hạ Á cũng đang dùng biện pháp này. Hiện tại có một con dê béo đang quá cảnh, lại có đoàn người Cossack đứng ra liên hợp, đương nhiên sẽ tập trung toàn bộ bảy tám mã tặc đoàn có thực lực không nhỏ rải rác xung quanh Dã Hỏa nguyên!
Bảy tám mã tặc đoàn này, nhân khẩu cũng đạt gần một vạn ! Nếu là dốc toàn bộ lực lượng, cũng có thể đem ra hơn một nghìn kỵ binh !
Mà chủ ý của đối phương đã rất rõ ràng, có thể ăn tươi một con dê béo như Hạ Á mà nói, theo suy đoán của bọn họ thì giá trị hàng hóa của Hạ Á chí ít phải mấy nghìn thậm chí là hơn một vạn kim tệ, một số tiền lớn như thế, nếu như có thể cướp được, cũng đủ cho bảy tám mã tặc đoàn ăn xài trong hai năm!
Nghe được hồi báo của Shaerba, đám người Hawk tuy rằng dũng cảm, thế nhưng nghe xong nhân số của đối phương, cả bọn đều biến sắc.
Dù sao phía bản thân chỉ có vài chục người, muốn chống lại tập kích của mấy trăm mã tặc. . .
- Sợ cái gì - Hạ Á cười nhạt - Đoàn xe tiếp tục đi về phía trước, bọn gia hỏa kia tạm thời sẽ không công kích chúng ta, bọn chúng đang chờ chúng ta đi vào địa điểm phục kích. Không cần nâng cao tốc độ, chúng ta cứ chậm rãi mà đi.
Hawk có chút nghi hoặc, mang lo lắng trong lòng thỉnh giáo Hạ Á, Hạ Á rất có thiện cảm đối với tên to con trẻ tuổi tính tình cương liệt này, mới giải thích nói:
- Đoàn người của chúng ta cứ dẫn theo xe ngựa thông thả mà đi, nếu như chúng ta chạy nhanh như bầy ong vỡ tổ, chỉ sợ lúc đó đội hình sẽ rối loạn, đối phương sẽ nhân cơ hội công kích, đến lúc đó mấy trăm mã tặc cùng lúc tràn đến, chúng ta trái lại sẽ không pháp chống đối, không bằng chậm rãi đi, đối phương tạm thời sẽ không công kích, chờ chúng ta đi vào đi vào địa điểm mai phục. Cái này kêu là đuổi dê vào hang sói.
Dừng một chút, dế nhũi nhếch miêng, lộ ra khuôn mặt cười nhe răng nanh:
- Chỉ là đám sói này không nghĩ tới, bọn họ đang đuổi không phải là một con dê béo, mà là một đầu mãnh hổ.
※※※
Dưới mệnh lệnh của Hạ Á, tốc độ của đoàn xe trở nên thông thả, bảo trì nghiêm ngặt đội hình, một xe nối vào một xe, di chuyển cực kỳ sít sao.
Đám mã tặc chặn ở phía sau cũng không còn kiêng nể, mơ hồ đang đuổi sát phía sau, dù sao cũng đã từng chạm mặt với Shaerba, đám mã tặc đã biết hành tung bị bại lộ, thẳng thắn cũng không tiếp tục che giấu. Mấy trăm mã tặc đuổi theo rất xa ở phía sau, liền giống như một đám người đang hộ tống đứng ở rất xa phía sau đoàn xe, đoàn người có thể nhìn thấy một mảnh rậm rạp bóng đen ở đường chân trời phía sau.
Mã tặc rất kiên trì, cứ như thế xua đuổi ở phía sau, chờ cho đoàn xe đi vào địa điểm mai phục -- bọn họ không nóng nảy tiến công, đi tới điểm phục kích sẽ có đồng đội đang đợi, mọi người cùng nhau tấn công, lúc ra tay cũng có thêm vài phần thắng.
Hơn nữa, bọn họ cũng không lo lắng con dê béo này chạy mất.
Trên Dã Hỏa nguyên mênh mông, vài chục cổ xe ngựa, tốc độ chậm chạp, làm sao có thể sánh với mã tặc đi mây về gió ?
Rốt cục, tới buổi chiều, ở phía trước là hai mảnh rường cây, địa thế hai bên dừng dừng cao lên, rừng cây rậm rập bao trùm hai bên dốc, xe ngựa không cách nào tiến vào rừng cũng chỉ có thể đi ở giữa hai rừng cây, đây là một hẽm núi chỉ có hơn trăm thước bền ngang.
Đi tới nơi này, Hạ Á bỗng nhiên hạ lệnh: Toàn bộ dừng xe!
Sau đó hắn không chút hoang mang, hạ lệnh nối vài chục chiếc xe ngựa lại với nhau, ngay tại chỗ làm ra một trận thế hình tròn!
Năm mươi cổ xe ngựa hợp thành một vòng tròn, mấy thùng xe cao to nối chặt với nhau, nhất thời tạo thành một vòng phòng thủ, bảo vệ hơn hai trăm người ở trong vòng tròn.
Đám mã tặc ở phía sau hình như có chút ngoài ý muốn.
Mắt thấy con dê béo chạy tới trước cửa hang sói, nhưng bỗng nhiên dừng ở trên bình nguyên xếp thành một cái trận địa mai rùa ? !
Phân chia vũ khí! Hạ Á thừa dịp đám mã tặc còn không kịp phản ứng, lập tực tập trung mọi người lại, mã phu cùng người chăn ngựa đi theo đoàn xe đều là người của thương đoàn Jialun-Si, những người này đều do thương đoàn Jialun-Si đào tạo, nhìn có vẻ rất kỷ luật, không hề có chút hỗn loạn, trái lại còn có chút trấn tĩnh. Hơn nữa những người này quanh năm đều bôn ba bên ngoài, gặp qua không ít tình cảnh như thế này, tuy rằng trong lòng bọn họ có chút kinh hoảng, thế nhưng đại thể vẫn còn giữ được bình tĩnh.
Hạ Á trực tiếp phân phó, bảo người của dong binh đoàn Tê Giác Lửa cùng võ sĩ của Landisi phân ra một ít vũ khí đưa cho xa phu cùng người chăn ngựa, chọn ra vài chục người khỏe mạnh phân phát cho một số vũ khí đơn giản, chí ít trong tay mỗi người đều có một thanh kiếm, như vậy coi như là tạm ổn.
Người Landisi là xạ thủ ưu tú, được Hạ Á thẳng thắn xem như là cung thủ, ba mươi người võ sĩ Landisi đều bỏ vũ khí tùy thân chỉ mang theo cung tiễn, đứng ở giữa vòng tròn. Mà võ sĩ dong binh đoàn Tê Giác Lửa cùng năm mươi xa phu người chăn ngựa được trang bị vũ khí đơn giản tạo thành phòng tuyến ở phía trong đoàn xe.
Hạ Á cũng không hoàn toàn tạo thành trận thế hình tròn, mà cố ý tạo ra khoảng cách giữa cách thùng xe, khoảng cách nọ cũng không lớn chỉ cách nhau chừng ba bốn thước, một cái thông đạo nhỏ hẹp như thế chỉ cần có một dũng tướng như Hạ Á đứng chặn ở giữa, coi như là mấy trăm người của đối phương cũng không thể công phá vào bên trong.
Hạ Á bài trận hoàn tất, mọi người bên dưới đều có chút mờ mịt. Ngay cả Hawk cũng có chút không rõ ý đồ của Hạ Á !
Nơi này là hoang vu dã ngoại, bày ra một trận địa mai rùa có ích lợi gì?
Tuy rằng trận địa hình tròn rất thích hợp để phòng thủ tấn công của mã tặc. . . Thế nhưng phía bản thân vốn thiếu nước, đám mã tặc này cũng sẽ không ngu xuẩn, nếu như bọn họ ở bên ngoài chờ đợi không tiến công cũng có thể từ từ chờ chúng ta chết khát, như thế chẳng phải là không xong?
- Sẽ không đâu. - Sắc mặt của Hạ Á rất thản nhiên, ánh mắt trấn định, lúc này trên người hắn tỏa ra một cổ mùi vị vô cùng trầm ổn, nhìn thoáng qua Hawk, cười lạnh nói - Đám mã tặc này sẽ sớm chủ động tấn công chúng ta, chúng ta không cầm cự được, bọn họ cũng không cầm cự được!
- Vì sao?
Hạ Á cười:
- Nhiều mã tặc như vậy, cho dù bọn họ mỗi người mang theo nhiều túi nước. . . Hừ, lương thực có thể mang theo số lượng lớn sao? Đối phương ít nhất cũng mấy trăm người, người ăn ngựa nhai, thực vật của bọn họ cũng không có khả năng cầm cự lâu dài ! Ông đây đã từng là một kỵ binh ! Coi như là kỵ binh tinh nhuệ bôn ba đường dài, cũng bất quá chỉ có thể đảm bảo sức chiến đấu trong vòng ba ngày ! Thời gian dài hơn mà nói, sẽ không có biện pháp bảo trì sức chiến đấu của kỵ binh! Người ăn tuy rằng ít, thế nhưng ngựa ăn không hề ít ! Một con ngựa trong một ngày ăn chí ít hai mươi cân cỏ không, nếu như không mang theo thức ăn gia súc chỉ là cho ngựa ăn cỏ dại. . . Hừ, tối đa hai ngày, ngựa sẽ không còn khí lực chạy nhanh ! Ngựa cần mang theo rất nhiều thức ăn gia súc mới được! Nếu như tiêu hao thêm một ngày, chính bọn họ sẽ phải cạn kiệt lương thực ! Ta cũng không tin đám mã tặc này chạy đi cướp đoạt mà mỗi người lại mang theo bên mình hơn vài chục cân lương thực !
Hạ Á chỉ ngón tay vào đoàn xe:
- Còn lương thực của chúng ta thì sung túc ! Hừ, vài chục xe lương thực, tiêu hao tất nhiên sẽ lâu hơn bọn họ! Cho nên, bọn họ nhất định sẽ chủ động tiến công!
Quả nhiên, lới nói của Hạ Á vừa dứt, đám phục binh ở phía trước đã không còn nhẫn nại.
Một trận âm hô hoán vang lên, từ trái phải hai bên cánh rừng toát ra một lượng lớn mã tặc, đám mã tặc này kêu loạn, như bầy ong vỡ tổ xông ra khỏi rừng cây, nhất thời làm kinh hoảng vô số chim rừng bay lên.
Mắt thấy từng đám từng đám kỵ binh chay ra khỏi rừng, tuy rằng tán loạn, thế nhưng từ xa nhìn lại, nhân số đã vượt xa dự tính của đám người Hạ Á.
Ngay cả Shaerba đang đứng trên thùng xe nhìn về phía xa xa cũng nhịn không được mắng một câu:
- Con mẹ nó ! Sao nhiều như vậy ! Chỉ sợ phải trên bảy tám trăm kỵ binh!
Phục binh ở phía trước cùng truy binh đoạn hậu ở phía sau, đám mã tặc này cộng tất cả lại, nhân số phải vượt trên một nghìn!
Tuy rằng đám mã tặc này nhìn qua rất hỗn loạn, rõ ràng cờ hiệu không đồng nhất, cờ hiệu rối tung rối mù cũng có hơn mười loại khác nhau, hiển nhiên là tập trung hơn mười cái bè phái khác nhau.
Hơn nữa tuy rằng đám mã tặc này cưỡi ngựa tự xưng là mã tặc nhưng dù sao cũng thua xa kỵ binh trong quân đội. Đám mã tặc chỉ có một số ít là tinh nhuệ, ngựa cưỡi cũng miễn cưỡng xem như là chiến mã không tồi, thế nhưng thượng đẳng chiến mã, đám mã tặc này cũng không thể sắm nổi, đại bộ phận mã tặc được phân một con ngựa chạy chậm xem như đã là không tồi.
Trang phục của bọn người kia của tốt xấu lẫn lộn. Có mã tặc mặc giáp da trong quân của đế quốc Byzantine, thế nhưng chế thức cũng không đồng, cũng có mã tặc mặc trang phục của binh đoàn phòng giữ, còn có quân phục của quân phòng giữ địa phương, càng buồn cười chính là, còn có một ít mã tặc mặc trên người giáp da của bộ binh được sửa đổi rối tung rối mù cả lên.
Mà đại bộ phận mã tặc bình thường còn lại thì không hề mặc giáp, rất nhiều mã tặc đều dùng một loại bao vải đay dày khoát lên người, loại bao vải đay này đều dùng mỡ tẩm qua nên có chút cứng cỏi, cũng có tính phòng ngự nhất định. Vũ khí thì pha tạp hổn độn, có người xài trường mâu, có người xài trường đao, có người xài trường kiếm, đại bộ phận mã tặc có thể được phân phát một trường thương cán gỗ xem như đã là không tồi.
Về phần khiên thuẫn, chỉ có một ít mã tặc được phân phát thuẫn bài, hơn nữa hơn phân nửa đều là thuẫn gỗ.
Còn cung tiễn. . . Thứ này thuộc về kỹ thuật của binh chủng, nên cũng chỉ có thể thấy vài người.
Vừa nhìn thấy đối phương không có cung thủ, trong lòng Hạ Á bình tĩnh thêm vài phần.
Đối phương mắt thấy đám người Hạ Á dùng xe bố trí trận, trận địa mai rùa này phòng thủ quả là không tồi, thế nhưng cũng đã tự chôn chặt chân mình, đám mã tặc cũng không có khẩn trương, rất nhanh hai đám người đã tụ hội cùng nhau .
Nhất thời từ xa nhìn lại, hơn một nghìn mã tặc cùng nhau tụ thành một mảnh, tuy rằng vẫn rối loạn như cũng, thế nhưng người hô ngựa hý, hơn một nghìn gia súc bắt đầu chạy loạn trên bình nguyên, đám mã tặc liên tục hô to thét lớn, làm ra âm thanh đe dọa người ở bên trong đoàn xe. Nhất thời móng ngựa giẫm đạp lên bình nguyên thạo thành bụi đất đầy trời, trong lúc này, hơn một nghìn mã tặc tụ tập cùng một chỗ, khí thế của chúng cũng rất kinh người!
Chỉ thấy bụi đất cuồn cuộn, một mảnh lớn mã tặc đen sì đang chạy nhanh, tiếng vó ngựa giống như là tiếng sấm cuối hạ!
Mọi người ở trong đoàn xe, cho dù là võ sĩ của dong binh đoàn Tê Giác Lửa bình thường cũng chỉ gặp qua các trận đánh với vài chục người tối đa là hơn một trăm, làm gì đã trải qua cảnh tượng thiên quân vạn mã? Trong lúc nhất thời mọi người đều biến sắc, ngay cả sắc mặt của bản thân Hawk cũng có chút xanh đen.
Hạ Á nhìn đám người ở bên cạnh một chút, trong lòng lắc đầu: quả thực là không xong, đối phương tất nhiên chỉ là đám ô hợp, hiện tại thủ hạ của ta cũng không phải tinh nhuệ, đối phương nhiều người thanh thế lại lớn mạnh, cứ tiếp tục thế này thì chưa đánh phe ta cũng đã mất hết sĩ khí.
Trong lòng hắn quyết định một cái chú ý, bỗng nhiên bước nhanh tới một chiếc xe, lôi ra một chiếc rương dài ở trong xe, bổ đôi cái rương!
Trong rương là một bộ áo giáp cùng hai thanh vũ khí dài dùng để chiến đấu trên ngựa, chính thị là thứ tốt lần trước hắn nhận được từ kho vũ khí của hoàng cung đế đô.
Hạ Á nhặt lên một thanh lăng chùy, sau đó cầm lấy một thanh phủ thương cho Shaerba, xoay người lên ngựa, cười như điên một tiếng:
- Shaerba!!!
Shaerba đang đứng ở trên thùng xe bỗng nhiên nghe thấy Hạ Á dùng xưng hô trong quân đội kêu gọi, nhất thời theo bản năng liên ưỡn ngực hét lớn :
- Shaerba có mặt!!!
- Địch nhân tới khiêu chiến, người của binh đoàn Luodeliya chúng ta sẽ làm như thế nào !
Sắc mặt của Shaerba nhất thời thì lộ ra một tia hung ác:
- Giết !!!
- Tốt !!! - Hạ Á cười như điên một tiếng, tiếng cười nọ nhất thời trấn áp tiếng ầm ĩ phát ra từ hơn một nghìn mã tặc, hắn ngang nhiên mà đứng, sống lưng dựng thẳng như là một bức tượng, hai đầu lông mày kích động, hai mắt như điện, cao giọng hét lớn nói:
- Kỵ binh nghe lệnh! Mặc giáp!!!
Shaerba cao giọng quát một tiếng, xoay người nhảy xuống xe ngựa, rất nhanh chạy tới bên cạnh Hạ Á, đem bộ Khâu Sơn Khải mặc vào, bộ Khâu Sơn Khải này vốn cầu kỳ, coi như là kỵ binh lúc mặc vào cũng cần phải có tùy tùng trợ giúp, may là trong đội ngũ có Tatara đã làm quen công tác tùy tùng của Hạ Á, Tatara lúc này mới từ trong đoàn người chạy ra, giúp đỡ Shaerba mặc bộ Khâu Sơn Khải lên người, Shaerba cười ha ha, xoay người lên ngựa, hắn nhận lấy thanh phủ thương hạng nặng, sau đó vung tay đấm vào giáp ngực, ngạo nghễ hét lớn:
- Đội trưởng! Thân binh đội của kỵ binh đoàn Luodeliya đã tập hợp hoàn tất!!!
Lúc này tuy rằng chỉ có hai người, thế nhưng sắc mặt của Hạ Á cùng Shaerba vô cùng cuồng ngạo, một quát một đáp, phảng phất như là khí thế của thiên quân vạn mã! Dường như tại nơi này không chỉ có hai người bọn họ, mà là một đại đội kỵ binh đỉnh đỉnh đại danh của kỵ binh đoàn Luodeliya!
- Lên ngựa! Theo ta xông trận!!!
Hạ Á xoay người lên ngựa, Shaerba sớm đã giục ngựa đi tới bên cạnh Hạ Á, hai người dừng ngựa song song, thoáng nhìn nhau một cái, đều cười ngạo nghễ.
Hawk cùng đám người phía dưới vừa nghe thấy Hạ Á nói xông trận , nhất thời thần sắc liền thay đổi, quát lớn:
- Đại nhân! Không thể! Đối phương có hơn một nghìn...
Nhưng lúc này Hạ Á cố ý không để ý tới những lời của Hawk, hắn thúc bụng ngữa một cái, ngựa đi về phía trước hai bước, đột nhiên hắn quát lớn một tiếng !
- Luodeliya!!!!
Shaerba ở phía sau vẻ mặt phấn khởi, hai mắt phảng phất như đỏ lên, liền sau đó dùng hết toàn khí lực rống:
- Tiến lên!!!
Hai người như gió lốc vượt qua khe hở của trận địa mai rùa cùng nhau chạy ra ngoài! Tuy rằng chỉ có hai người hai ngựa nhưng lại phát ra một cổ khí thế cuồng bạo dũng cảm tiến về phía trước!
Nhất là khẩu hiệu Luodeliya tiến lên! vừa được hô lên, ngay cả đám võ sĩ dong binh ở bên cạnh tuy rằng trong lòng đang dao động, cũng nhịn không được có vài phần nhiệt huyết sôi trào!
Hạ Á cùng Shaerba hai người hai ngựa lao ra khỏi hàng ngũ, nhất thời hai người nằm rạp xuống lưng ngựa, tư thế theo đúng tiêu chuẩn xung phong của kỵ binh, hai con ngựa bắt đầu tung vó, gót sắt cộp cộp, áo giáp dưới ánh nắng mặt trời phản chiếu một luồng ánh sáng lành lạnh! Tuy rằng chỉ là hai kỵ binh, nhưng chặt chẽ chạy song song, bảo trì gắt gao đội hình xung phong theo đúng tiêu chuẩn của kỵ binh!
Đội ngũ hơn một nghìn mã tặc ở phía trước giống như là một mảnh mây đen, nhưng đối với hai người giống như là một vùng trống không, hung hăng chạy thẳng vào chính giữa đội hình đám mã tặc!!!
Hawk ở phía sau đầu tiên là ngây ngẩn cả người, liền sau đó dường như bỗng nhiên tỉnh ngộ, vẻ mặt giống như là bị chém trúng một đao, bỗng nhiên nhảy dựng lên, phi thân lên trên thùng xe, trợn tròn mắt nhìn về hai kỵ binh cô độc nhưng lại mang thế khí thế vang trời va chạm vào đội ngũ hơn một nghìn mã tặc ở phía trước!
Sắc mặt của Hawk đỏ lên, ngay cả cơ thịt ở khóe mắt cũng bắt đầu run run, toàn thân đều run lên vì kích động!
- Một kỵ địch nghìn quân ! Mẹ nó ! Đây chính là truyền thuyết một kỵ địch nghìn quân! ! Kỵ binh thép Luodeliya ! !
Ầm! ! !
Mắt thấy hai kỵ binh cô độc trực tiếp đâm thẳng vào đội hình hơn nghìn người của địch nhân, đội ngũ mã tặc như một mảnh mây đen nhất thời nuốt chửng thân ảnh của Hạ Á cùng Shaerba! Hai người giống như là hai cây kim đâm vào trong đống rơm, nhất thời chôn vùi không còn dấu vết ! !
Chỉ thấy bên trong đội hình mã tặc vang lên tiếng kêu la rung trời, ánh mắt mọi người đều tập trung về một nơi, người ngã ngựa đổ, mấy tên mã tặc ở ngay phía trước mặt Hạ Á liền bị Hạ Á một mình một ngựa trực tiếp xông phá! Đối mặt còn chưa được tới vài giây thì đã bị đánh tan!
Shaerba chạy theo ngay phía sau Hạ Á, phủ thương thật dài quét ngang một đường, nhất thời máu thịt tung bay! !
Một mảnh máu tươi rất nhanh trộn lẫn trong đoàn bụi bặm đầy trời, hai người Hạ Á giống như một tảng đá rơi vào dòng sông, kích động một làn sóng lớn sau đó không thấy tăm hơi.
Hawk thấy vậy trong lòng liền bồn chồn lo lắng, máu nóng toàn thân hầu như tập trung lên đỉnh đầu, mặt đỏ tới mang tai, bỗng nhiên trong lòng sinh ra một niềm xấu hổ ! Bản thân luôn luôn tự cho rằng dũng mãnh, nhưng vừa thấy hai người Hạ Á xông trận, bản thân làm gì có dũng khí như bọn họ? !
Mắt thấy hai người Hạ Á mất đi bóng dáng, Hawk lo lắng trong lòng, bỗng nhiên bên cạnh xuất hiện một bàn tay đặt lên vai của bản thân, quay đầu nhìn lại, chính là một trong số đám thủ hạ của Hạ Á tên là Philip.
- Hắn không có việc gì đâu. - Sắc mặt của Philip phức tạp.
Sau một lát, chợt nghe thấy từ bên trong đám mã tặc vang lên tiếng 'ầm ầm', từ rất xa đã nhìn thấy một cây cờ hiệu mã tặc bên trong đội ngũ bỗng nhiên ngã xuống, liền sau đó lấy địa phương nọ làm trung tâm đám mã tặc bỗng nhiên chạy tán loạn ra bốt phía, mắt thấy từ bên trong một mảnh hỗn loạn, hai kỵ binh từ trong chém giết chạy đi ra!
Một đường chạy ra đều là máu thịt tung bay! !
Hạ Á cưỡi ngựa chạy ở phía trước, toàn thân nhuộm máu, một tay nắm lăng chùy, một tay khác cằm theo một cái đầu người đang chảy máu đầm đìa !
Mà Shaerba thì chạy ngay ở phía sau hắn, râu tóc đều bị máu nhuộm thành màu đỏ tươi, áo giáp vốn sáng đẹp hiện tại cũng đã thành màu đỏ !
Hai người xông ta khỏi đội ngũ, mắt thấy chạy ra được hơn mười bước thì đám mã tặc ở phía sau kêu loạn đuổi theo, Hạ Á bỗng nhiên rống lớn một tiếng, nhưng lại không tiếp tục chạy trở về, mà là bỗng nhiên xoay đầu ngựa lại, hướng về mấy chục tên mã tặc đang đuổi theo ở phía sau!
Chỉ thấy lăng chùy của hắn quét ngang, nhất thời có ba năm tên mã tặc trực tiếp bị đánh bay khỏi lưng ngựa, tay đứt chân lìa tung bay lên trời, Hạ Á giống như là một con mảnh hổ lại lần nữa hung hăng nhào vào đội ngũ của đối phương!
Lúc này đây, vài chục tên mã tặc đang đuổi theo bỗng nhiêu thét lên một tiếng, sau đó như một bầy ong vỡ tổ chạy toán loại, Hạ Á lại tiếp tục lần nữa xông vào trong đội ngũ mã tặc, lần này đám mã tặc đã trở nên hỗn loạn, hắn đi tới chỗ nào thì nơi đó lập tức tản ra ! Mắt thấy hắn cùng Shaerba hai người cưỡi ngựa càng quét, hung hăng tông thẳng vào đám mã tặc, lại lần nhìn thấy có thêm một cờ xí của mã tặc ngã xuống, tiếng kêu gào giết chốc vang dội khắp trời!
Sau một lát, Hạ Á từ một lối khác chém giết chạy ra, lần này áo giáp tr
- Tài bắn cung khá thật!
Tiếng hoan hô vang lên, hai người dong binh chạy vội về phía trước, dùng chân đá vào thân mình con lợn, sau đó xoay người lại cười nói:
- Xuyên đầu chết ! Đêm nay chúng ta có một bữa ngon rồi!
Người bắn tên chính là tên trung niên võ sĩ Russelll, đội trưởng dong binh đoàn Russell, hắn buông cung ở trong tay xuống, bộ dáng của hắn có chút đắc ý với âm thanh hoan hô ở xung quanh, nhưng hắn làm ra vẻ khiêm tốn, mỉm cười nói:
- Vừa vào xuân, đám dã thú còn chưa có nhiều mỡ, nếu như là trời thu mà nói, những con thú này sẽ toàn thân là mỡ thịt. Khi đó dùng lửa nướng một chút, mỡ chảy đều ra xung quanh như vậy mới đạt được mùi vị thơm ngon nhất.
Hạ Á cười cười, hắn còn chưa mở miệng thì một người to con nhất trong đám đã mở miệng không phục, người này chính thị là thủ lĩnh Hawk của dong binh đoàn Tê Giác Lửa, Hawk không bằng lòng nhìn Russell một mình biểu diện, hắn cười lớn một tiếng nói:
- Đội trưởng Russell, tài bắn cung của ngươi quả nhiên không tồi, thế nhưng một con thú như thế làm sao có thể chia đủ cho mọi người, xem ta đem về vài con mồi cho mọi người này!
Nói xong, hắn xoay người lại quát một tiếng, vài tên dong binh thân tín lập tức giục ngựa chạy theo hắn, cả bọn chạy nhanh vào trong rừng. Hạ Á trong lòng khẽ động, cũng giục ngựa chạy theo. Hawk quay đầu nhìn lại, mắt thấy Hạ Á chạy theo sau, hắn liền cười nói:
- Đại nhân cũng ngứa tay?
Hạ Á cười ha ha:
- Ngươi không biết rồi, trước khi tòng quân ta từng là thợ săn của Dã Hỏa nguyên, mấy chuyện săn thú này là thứ ta rất thích.
Vài người đang chạy bôn ba trong rừng thì bỗng nhiên Hạ Á khoát tay:
- Dừng lại!
Hạ Á ngồi trên ngựa hít hít vài cái, ngửi được trong không khí có mùi lạ, liền cười nói:
- Ha ! Có một con thú không nhỏ.
Vài người đều xuống ngựa, tản ra xung quanh tìm kiếm một chút. Mũi của Hạ Á rất nhạy bén, chỉ chốc lát đã phát hiện ra nơi phát ra mùi lạ, ở bên cạnh một lùm cây hắn tìm thấy một vũng nước có mùi khai, Hạ Á cười nói:
- Đây là một con thú lớn, những con thú này rất thích dùng nước tiểu đánh dấu địa bàn, chúng ta sợ rằng đã xông vào lãnh địa của nó, cẩn thận một chút.
Hawk sôi nổi hẳn lên, vung tay một cái, mấy người võ sĩ mấy tên thủ hạ đều tháo búa cán ngắn ở trên lưng xuống.
Vài người đi vào trong rừng cây tìm tòi một chút, không bao lâu sau, bỗng nhiên nghe thấy một tiếng gầm rú gào , một con mèo rừng to lớn toàn thân da lông sặc sỡ từ trong rừng cây chạy ra, con thú này thân mình hùng tráng. Nhưng dù sao đám người Hạ Á nhân số đông đảo, con thú thấy vậy không dám đả thương người, liền quay đầu hướng vào trong rừng chạy trốn.
Hawk cười ha ha, bỗng nhiên liền huýt một tiếng sáo dài, tiếng sáo nọ rất chói tai, Hạ Á con chưa hồi phục lại tinh thần thì thấy mấy người của dong binh đoàn Tê Giác Lửa đã hét to một tiếng. Vài người đứng chung một chỗ, cùng lúc vung cánh tay, vài thanh búa cán ngắn liền bị ném ra!
Con mèo rừng kia vẫn còn đang chạy trốn trong rừng cây, bỗng nhiên vài thanh búa cán ngắn bay tới, cùng lúc chém lên người của nó, con thú nọ kêu rẹn một tiếng nhất thời bị chém ngã lăn xuống đất.
Hawk hoan hô một tiếng, chạy nhanh về phía trước, vóc người của hắn hùng tráng, một mình hắn liền mang con mèo rừng nọ khiêng lên, cười to nói:
- Được rồi! Con thú này đã đủ cân lượng!
Hạ Á trong lòng khẽ động, nhìn thoáng qua mấy người dong binh Tê Giác Lửa ở bên cạnh: bọn gia hỏa này vừa rồi ném búa động tác vừa mạnh vừa nhịp nhàng, hiển nhiên là một loại chiến thuật đã qua rèn luyện! Nếu như có thể tụ tập hơn vài trăm người kết thành đội ngũ, những người này rõ ràng có cánh tay tráng kiện rất có lực lượng, hơn một trăm búa cùng lúc ném ra, uy lực sẽ lợi hại đến mức nào?
Trên mặt Hạ Á hiện ra một vẻ tươi cười, trong lòng càng lúc càng động tâm.
Đêm đó đoàn người cắm trại ngay trong phiến rừng cây, một con mèo rừng lớn cùng một con lợn rừng, trọng lượng cũng có hơn hai trăm cân, đám dong binh đều là những tay già đời lăn lộn tại dã ngoại, lột da mổ bụng nhóm lửa thịt quay, hơn ba trăm người mỗi người đều được một miếng thịt quay lớn thơm phức.
Hạ Á lại cho người lấy ra vài thùng rượu mạnh mà hắn đã chuẩn bị trước ở trong Dã Hỏa trấn, nhất thời cả đám dong binh đều mừng rỡ, đám dong binh này suốt ngày đều phải mạo hiểm kiếm ăn nên không ai không thích uống rượu. Bọn họ đều là hào kiệt trong quán rượu, vài thùng rượu mạnh được chia phát ra, nhất thời dẫn tới một trận hoan hô.
Hạ Á cùng Hawk còn có Russell ngồi cùng một chỗ, hai người này đều là mục tiêu cố ý chiêu mộ của Hạ Á, mà nếu như đem ra so sánh, trong lòng hắn càng ưa thích tên khôi ngô Hawk hơn một tý, tuổi của Hawk cũng không lớn, tướng mạo uy mãnh, tính tình hào sảng cương trực, rất giống với tính tình của Hạ Á. Còn về Russell thì tuổi tác lớn hơn một chút, nhưng lại càng cứng cỏi giàu kinh nghị, tính tình tinh tế, lời nói cùng việc làm cũng đều có thể bảo lưu.
Một mạch đi liền ba ngày, mang theo một lượng lớn xe ngựa lên đường cũng khó tránh khỏi tốc độ hơi chậm, dọc theo đường đi Hạ Á cố ý kết giao cùng đám dong binh. Hắn vốn là thợ săn nơi rừng núi, lúc này tuy rằng làm quan lớn nhưng cũng không có ra vẻ ta đây, ăn uống ngủ nghỉ đều chung một chỗ với những người dong binh. Hawk cùng Russell mắt thấy vị đại nhân này không có làm ra vẻ kiêu ngạo, trong lòng cũng có vài phần thân cận đối với hắn. Qua vài lần nói chuyện, Hạ Á đại khái đã xác định một chút nguồn gốc của đối phương.
Dong binh đoàn Tê Giác Lửa do Hawk chỉ huy vốn là một dong binh đoàn lớn hàng đầu trong Dã Hỏa trấn, danh khí rất cao, tín dự cũng vô cùng tốt, chỉ là năm trước, cha của Hawk cũng chính là đoàn trưởng trước đây của dong binh đoàn Tê Giác Lửa, trong một lần bảo vệ thương đoàn đi qua thung lũng màu xanh của người lùn. Kết quả không biết vì sao lại bị người lùn vây công. Cha của Hawk vì bảo vệ khách hàng nên chết trận, đám thuộc hạ còn lại liều mạng mới chạy thoát.
Trong trận chiến ấy, tinh nhuệ của dong binh đoàn Tê Giác Lửa tử thương rất nhiều, nhất thời thanh thế không còn lớn như trước. May là bản thân Hawk có vũ kỹ không tầm thường, hơn nữa trời sinh tính hào sảng. Ở trong dong binh đoàn được lòng tin của mọi người. Cho nên sau khi cha chết, hắn từng bước lên nắm quyền chỉ huy. Trời sinh hắn tính tình cương liệt ngay thẳng, rất giữ chữ tín, nói là làm. Không tới hai năm, dưới sự chỉ huy của hắn, thanh thế của dong binh đoàn Tê Giác Lửa dần dần hồi phục không ít. Mấy cái thương đoàn lớn đều rất nguyện ý thuê Hawk - người luôn giữ chữ tín- làm hộ vệ cho bản thân.
Còn Russell là một tay già đời trong nghề, mười tám tuổi đã làm vào nghề, hơn hai mươi năm làm dong binh, dong binh đoàn Russell chính là do hắn cùng một đám anh em cũ kiến tạo vào mười năm trước, tính tình của hắn tinh tế và cẩn thận, vũ kỹ bản thân cũng rất cao cường, nhiều năm qua dựa vào tính cẩn thận của hắn đã giúp cho dong binh đoàn Russell phát triển tới quy mô như ngày hôm này, ở trong Dã Hỏa trấn xem như là bài danh trong nhóm năm dong binh đoàn lớn mạnh nhất.
Tính tình của Hawk nóng như lửa, còn Russell thì lão luyện trầm ổn, tính tình của hai người thủ lĩnh này khác nhau, cho nên hành sự của thuộc hạ hai người cùng khác nhau một trời một vực.
Trời sáng đoàn ngươi lại gất rút lên đường, vài chục cổ xe ngựa xếp thành một hàng dài, trên xe chở đầy lương thực dùng vải dầu phủ kín. Người của hai dong binh đoàn phụ trách bảo vệ đoàn xe, phân công đám người của Hawk cảnh giới ở vòng ngoài, mà Russell thì bảo hộ bên cạnh đoàn xe.
Dọc theo đường đi, phong cách hành xử của các võ sĩ dong binh đoàn Tê Giác Lửa đều giống y chang thủ lĩnh của bọn họ đều nóng tính như lửa, đám tuổi trẻ bưu hãn này ngồi ở trên lưng ngựa, chỉ an tĩnh trong một chốt lát thì lại từng người từng người cưỡi ngựa chạy dọc lên xuống đoàn xe, còn không thì cũng ngồi yên trên ngựa la hét vài tiếng.
Mà người của dong binh đoàn dong binh đoàn Russell bảo vệ dọc sát hai bên sườn đoàn xe, đại bộ phận đều không kêu la một tiếng, chỉ là áo giáp vũ khí đều chỉnh tề, đội ngũ nghiêm chỉnh, phân công hai người bảo vệ một xe, im lặng cưỡi ngựa.
Rời khỏi Dã Hỏa trấn cũng đã ba ngày cũng không có gặp phải bất kỳ phiền phức, tuy rằng trên Dã Hỏa nguyên có rất nhiều ma thú thường xuyên lui tới, thế nhưng ma thú lợi hại đều có linh tính, một đội ngũ nhiều người như thế này, một con ma thú đơn lẽ nhìn thấy đều phải tránh xa. Về phần mấy cái đạo tặc đoàn, mã tặc đoàn, hắc bộ lạc trên Dã Hỏa nguyên cũng không có xuất hiện một cái, có lẽ do có hai dong binh đoàn lớn bảo vệ hàng hóa, đám mã tặc đoàn, đạo tặc đoàn hay hắc bộ lạc bình thường có nghe được tin tức cũng không dám lỗ mãng.
Chỉ là một đường an bình, đám người Russell hình như rất là thoả mãn, nhưng trái lại đám người Hawk đã bắt đầu có chút buồn chán, nhịn không được liền oán giận, lần bảo vệ này thật sự là cực kỳ buồn chán, bọn người của hắn đã sớm ngứa tay ngứa chân, hận không thể xuất hiện vài đám mâu tặc cho bọn họ giải buồn.
Russell nghe xong lời này chỉ mỉm cười, sau đó thoáng trầm ngâm mới nghiêm chỉnh khuyên nhủ:
- Hawk, chúng ta làm dong binh, lưỡi đao luôn dính máu, dùng mạng vất vả kiếm tiền đó là bổn phận của chúng ta, thế nhưng dù sao mạng của anh em đều là của bản thân, có thể không liều mạng tốt nhất là đừng liều mạng, trong lòng hy vọng lên đường bình an là tốt rồi. Mạo hiểm là bổn phận, nếu có nguy hiểm, mọi người đều mang mạng ra liều, thế nhưng cũng nên quan tâm đến an toàn của anh em, tính tình của ngươi vẫn quá nôn nóng, làm một đoàn trưởng, cũng không thể nhất mực thích đấu tranh tàn nhẫn.
Hawk nghe xong, tuy rằng ngoài mặt biểu hiện rằng đã nhận thức được, thế nhưng trong lòng vẫn có chút không cho là đúng, chỉ là cảm thấy vị đoàn trưởng Russell này tuổi tác cũng lớn, lời nói hẳn là có đạo lý, cho nên giận dữ cùng dũng khí trong lòng hắn cũng phai bớt vài phần.
Hạ Á ở một bên nghe xong, trong lòng bỗng nhiên khẽ động, hắn lập tức làm ra một quyết định: bắt đầu từ ngày mai, người của Russell cùng người của Hawk sẽ hoán đổi nhiệm vụ. Người của Russell phụ trách cảnh giới cùng tìm tòi vòng ngoài, người của Hawk đi theo bảo vệ đoàn xe.
Dụng ý của Hạ Á rất rõ ràng, người của Hawk tuy rằng rất bốc đồng, thế nhưng làm việc không tinh tế bằng người của Russell, việc cảnh giới ở vòng ngoài giống như là trinh sát trong quân đội, cần phải giao cho người tinh tế cẩn thận mới đúng.
Hạ Á không nghĩ tới, quyết định này của bản thân rõ ràng là đạt được kết quả to !
Trong ngày thứ tư, an bình trên đường đi rốt cục cũng tan vỡ!
Khí trời ngày hôm này là một nhiều nắng, tuy rằng mùa này không có nóng bức, nhưng một ngày nhiều nắng như thế này cũng làm cho tinh thần mọi người phấn chấn, đoàn xe tiếp tục đi về phía tây bắc, địa hình trên Dã Hỏa nguyên đại bộ phận đều là bình nguyên cùng rừng cây, đi lại trên bình nguyên có thể nhìn thấy địa thế xung quanh đều là đất trống trải, chỉ có thỉnh thoảng xa xa có một ngọn núi hay một vài cánh rừng thưa thớt.
Người của Hawk bị ước thúc đi theo bảo vệ đoàn xe, đám thanh niên trẻ tuổi hiếu động này có chút rầu rĩ không vui, ngay cả Hawk cũng nhịn không được vài lần giục ngựa chạy từ đầu đội ngũ tới đuôi đội ngũ, rồi lại từ đuôi đội ngũ chạy lên đầu đội ngũ, xem ra tên gia hỏa này trời sinh đã là một người không chịu ngồi yên.
Ngay buỗi trưa, đoàn người vẫn tiến về phía trước, Russell mang theo vài người dong binh giục ngựa chạy về. Từ xa nhìn lại, đầu của Russell đầy mồ hôi, một mạch chạy thẳng lên phía đầu đội ngũ, đi tới bên cạnh Hạ Á. Hạ Á vừa nhìn thấy sắc mắt của Russell khác thường, trong lòng khẽ động, mở hồ phát hiện có chuyện phát sinh.
Quả nhiên, Russell đi tới gần Hạ Á, nhìn trái phải một chút, hạ giọng nói:
- Đại nhân, chỉ sợ có chút vấn đề.
- Vấn đề gì? - Hạ Á cau mày.
Russell hít vào một hơi, thấp giọng nói:
- Đại nhân, nhỏ tiếng một chút, sự tình còn chưa rõ ràng đừng nên kinh động đoàn người.
Nói xong, hắn cùng Hạ Á giục ngựa đi sang một bên, Russell mới dùng vẻ mặt nghiêm túc thấp giọng nói:
- Người của ta phân ra làm vài đội, đi tới mảnh rừng bên trái còn có ngọn núi ở phía trước tìm tòi một chút, xem thử có chút dấu vết nào không. Cánh rừng bên trái hiển nhiên là có dấu vết đóng quân của một đội kỵ mã không nhỏ, đối phương cũng là tay già đời, đem vết tích toàn bộ đều xử lý qua, nhưng người của ta tinh tế, cho nên nhìn ra một ít vết tích, thảm cỏ trong rừng cây không được chỉnh tề, hiển nhiên là có đội kỵ mã khá lớn đã đi qua, thảm cỏ đã bị ngựa đạp bằng!
Hạ Á cau mày.
Russell tiếp tục nói:
- Còn có ngọn núi ở phía trước chúng ta, người của ta cũng tới đó tìm tòi một chút, cũng thấy dấu vết của thảm cỏ bị giẫm đạp, hơn nữa dấu vết trên thảm cỏ đều rất mới, hẳn là gần nhất trong hai ngày đã có một lượng lớn người ngựa đóng quân. Ta tính toán một chút, số lượng của đối phương chí ít phải hơn 500 người.
Nói xong, hắn rút một thanh chủy thủy từ trong giày của bản thân, thấp giọng nói:
- Ta tự mình kiểm tra một ít, trên mặt đất đào vài cái hố, quả nhiên phát hiện một vài thứ, có người đem xương cốt dã thú chôn dưới đất, còn có phân và nước tiểu! Hiển nhiên đối phương là đang tận lực che giấu vết tích. Ta nghĩ, bọn gia hỏa này đã theo chúng ta chí ít là hai ngày!
Nói đến đây, Russell nhìn thoáng qua Hawk ở bên cạnh. Nhất thời sắc mặt của Hawk đỏ lên, hai ngày trước là do hắn phụ trách bảo vệ tìm tòi vòng ngoài, nhưng không có phát hiện chút nào, như vậy coi như là người của hắn không làm tròn trách nhiệm.
Hạ Á gật đầu, thoáng trầm mặc, cao giọng hét lớn :
-Shaerba!!!
Shaerba vốn đang đi ở phía sau đội ngũ, nghe thấy Hạ Á gọi, lập tức giục ngựa chạy vội tới, ánh mắt của Hạ Á ánh mắt, thấp giọng nói:
- Chúng ta gặp phải phiền phức, có khả năng có người theo dõi chúng ta, ngươi mang theo vài người, chạy ngược về phía sau! Xem xét động tĩnh!
Shaerba hoàn toàn không hãi sợ, nhếch miệng cười:
- Bọn chim cút này thật to gan lớn mật, ngay cả chúng ta mà cũng dám cướp.
Hạ Á biết tên gia hỏa này dũng mãnh, nghiêm mặt nói:
- Đừng khinh thường ! Chúng ta hiện tại không giống như lúc ở trong quân đội!!!
Lúc này sắc mặt của Shaerba mới cẩn thận một ít -- nếu như mang theo một trung đoàn, không, chỉ cần là một đại đội kỵ binh thép Luodeliya, thì ở trên Dã Hỏa nguyên ngang ngược cũng không ai dám chọc vào, thế nhưng hiện tại bên cạnh chỉ có hơn một trăm võ sĩ dong binh, những võ sĩ dong binh này tuy rằng vũ kỹ cá nhân không tồi, thế nhưng với lão binh tinh nhuệ như Shaerba, xem ra, chỉ là một đám đám ô hợp. Nếu là gặp phải kỵ binh Luodeliya, một đoàn người như thế này, chỉ cần xuất ra một tiểu đội, hai người xung phong là có thể đánh tan tành những người này.
- Chạy ra phía sau tìm tòi, đừng chạy quá xa, nếu như gặp phải địch nhân, đừng có làm bừa, lập tức trở về, chú ý an toàn!
Shaerba tuy rằng dũng mãnh, thế nhưng lại cực kỳ phục tùng Hạ Á, dù sao Hạ Á cũng đã từng có ân cứu hắn, ghi nhớ mọi thứ vào đầu sau đó hướng về Russell yêu cầu vài người, một mạch dẫn theo vài người trở về tìm tòi ở phía sau.
Vừa nghe thấy đoàn người có khả năng bị theo dõi, Russell cùng Hawk đều có vẻ rất là nghiêm túc, nhưng trái lại thần sắc của Hạ Á rất thong dong, dù sao hắn đã trải qua quân ngũ, binh đoàn mấy vạn người cũng đã từng thấy qua, lúc trước hắn còn dám mang theo 300 kỵ binh không chính quy công phá vòng vây của đại quân Heisiting, huống hồ gì một đám đạo tặc ở trên trên Dã Hỏa nguyên?
Hắn thậm chí còn không hạ lệnh cho đội ngũ tiến nhanh về phía trước, trái lại giao cho Russell hạ lệnh đội ngũ chậm rãi mà đi, sau đó gọi người những người của thương đoàn Jialun-Si đến. Những người trong thương đoàn Jialun-Si đã đi lại trên Dã Hỏa nguyên nhiều năm, Hạ Á kiếm bọn họ yêu cầu một tấm địa đồ, thoáng nhìn một chút, sau đó ngẩng đầu cười:
- Xem ra là không sai, chúng ta đang bị theo dõi.
Nói xong, hắn đặt địa đồ trên đất, dùng chủy thủ chỉ lên bản đồ:
- Nhìn đi, ở phía trước là hai mảnh rừng rậm, ở giữa là một con đường dài hẹp, nếu như muốn phục kích chúng ta, nơi này chính là địa điểm tốt nhất.
Hawk cùng Russell ở bên cạnh nhìn vào địa đồ cũng đều gật đầu, bất quá Hạ Á lập tức cười nói:
- Bọn gia hỏa kia cũng rất giảo hoạt, chúng ta tuy rằng phát hiện ra kế sách của bọn chúng, nhưng vẫn phải tiếp tục đi đường này.
Lời nói của Hạ Á đương nhiên là có đạo lý, Russell cùng Hawk hai người nghe xong, sắc mặt cũng không hiện lên vẻ khó hiểu.
Phải biết rằng, khó khăn lớn nhất khi đi lại ở trên bình nguyên là cái gì?
Không phải thực vật, mà là nước!
Thực vật mang theo một ít cũng không khó khăn, thế nhưng nước uống lại rất khó mang theo nhiều. Cho dù trong đoàn xe vẫn dự trữ nước, thế nhưng mấy trăm người, người muốn uống ngựa cần nước, mặc dù có chuẩn bị một ít nước, nhưng cũng không cho người ngựa dùng trong thời gian dài.
Cho nên, bình thường các thương đội đi lại trên trên Dã Hỏa nguyên đều đi theo một lộ tuyến cố định, đi dọc theo mấy nguồn nước mà mọi người đều biết, dựa theo địa hình của những nguồn nước mà đi, thậm chí đôi khi cũng tiếc phải đi đường vòng.
- Chúng ta phải đi tới phía trước, chạy tới nguồn nước tiếp theo để bổ sung, nếu không thì người còn có thể chịu đựng, nhưng ngựa thì không có biện pháp kiên trì, một khi ngựa không đi được, chúng ta cũng không có khả năng khiêng những vật dụng mà đi.
Hạ Á cười cười:
- Cho nên, con đường này chúng ta phải đi qua, chúng ta cũng không thể đi đường vòng, đi đường vòng cũng phải mất thêm hai ngày lộ trình, trong hai ngày này chúng ta sẽ thiếu nước. Ngựa trong đội ngũ sẽ bất động, một khi chúng ta bất động, như vậy bọn gia hỏa đang theo sau chúng ta sẽ nhân cơ hội mà tấn công. Bọn họ hơn phân nửa là một đám mã tặc, tốc độ đi về rất nhanh, cưỡi ngựa đánh bất ngờ mà nói, chúng ta cũng chỉ có thể phòng thủ, nói không chừng còn bị bọn họ đánh tan.
Russell cùng Hawk hai người nghe xong, sắc mặt đều nghiêm nghị.
Nếu là chém giết đao thật thương thật , hai người đều là lão dong binh từng trải qua mạo hiểm, đương nhiên sẽ không sợ, thế nhưng... thiếu nước, cũng không thể dùng dũng khí bù đắp ! Hai người đều có kinh nghiệm sinh tồn phong phú tại dã ngoại, đều biết một khi đội ngũ không có nước, người ngựa sẽ chịu khát mất lực, ngay cả những đội ngũ tinh nhuệ nhất cũng phải bó tay. Trên một bình nguyên bao la như vậy lại còn thiếu nước, thực sự sẽ bị vây khốn cho tới chết.
- Vậy thì cứ xông tới ! - Đây là đề nghị của Hawk, tên to con trẻ tuổi cương trực hạ quyết tâm.
Russell trầm ngâm một chút, cau mày nói: Hoặc là chúng ta đi về phía đông đi, né tránh bọn họ, tìm một cái nguồn nước khác bổ sunh, sau đó nhìn lại tiếp tục tùy theo tình huống. Đây là cách làm cẩn thận.
Hạ Á cười cười, nhìn hai người một chút, ánh mắt của hắn chớp động, trong ánh mắt hiện ra một tia ánh sáng, trong thời khắc này, ánh mắt của Hạ Á hiện lên một tia sát phạt, dù sao hắn cũng là người từng trải qua chiến tranh, xông phá vòng vây của thiên quân vạn mã, hiện tại thực sự tỏ ra khí thế khiến cho Hawk cùng Russell đều rung động trong lòng!
Đều không cần. Hạ Á cười nhạt, lúc này bộ dáng tươi cười của hắn còn pha vài phần lành lạnh, phảng phất như thực sự khôi phục lại vài phần khí khái lúc dẫn quân đại chiến với binh đoàn của Heisiting trên Dã Hỏa nguyên.
Chúng ta tiếp tục đi về phía trước, chậm rãi mà đi. Hạ Á lạnh lùng nói: Không cần đi nhanh, cứ dựa theo tốc độ chậm chậm hiện tại, sau đó chờ bọn chúng tới tấn công!
Cái này không phải ngồi chờ chết sao? Hawk hít vào vài ngụm khí lạnh !
Nhưng Russell liếc liếc mắt nhìn Hạ Á, trầm giọng nói:
- Hawk, đừng có gấp! Đại nhân nhất định là còn chủ ý khác.
Hạ Á 'hừ' một tiếng:
- Chủ ý đương nhiên là có, hừ... nếu như vọt nhanh tới điểm mai phục cũng không giảm được bao nhiêu độ nguy hiểm.
Sau khi hắn nói những lời này, Hawk cùng Russell trong lòng đều có chút không tin. Dù sao tại trên bình nguyên nếu như gặp phải mấy trăm mã tặc, lấy tốc độ di chuyển của mọi người, muốn tiến nhanh về phía trước cũng thật sự là khó khăn, mà xe ngựa cũng không thể chạy nhanh. Hơn nữa, nhân số phía bản thân cũng đang ở thế yếu-- bọn họ cho tới bây giờ vẫn không biết bản lĩnh cá nhân của Hạ Á sâu hay cạn, càng không biết người thanh niên trước mặt chính là người đạt được tiếng tâm lừng lẫy trong trận đại chiến trước đây, đánh nhau với Heisiting, một trận đánh thành danh - Hạ Á Lôi Minh!
- Ý nghĩ của ta chính là hung hăng dạy cho bọn dám chú ý tới ông đây một bài học. - Hạ Á nện một quyền lên bản đồ.
Hai người bên cạnh đều hít vào một ngụm khí lạnh, chỉ có đám võ sĩ Landisi trước khi xuất phát đã nhận được lệnh của thương hội, dọc theo đường đi phải nghe theo phân phó của vĩ Hạ Á đại nhân vị này, hiện tại sắc mặt của cả bọn đều hờ hững, dù sao Hạ Á nói như thế nào bọn họ cũng sẽ làm theo thế ấy.
- Quá khó khăn. - Russell lắc đầu - Chúng ta đang bị vây trong hoàn cảnh xấu, có thể an toàn tiến về phía trước coi như là may mắn, nếu muốn...
- Chúng ta chia ra. - Hạ Á cười nhạt.
Lời này vừa ra, Hawk cùng Russell nhất thời đều sợ hãi!
- Russell. - Hạ Á nhìn người trung niên - Ngươi làm việc rất cẩn thận tỉ mỉ, ngươi mang theo toàn bộ người của ngươi, lập tức rời khỏi đoàn người đi về phía tây tìm kiếm nguồn nước mang về! Đại khái đi về phía tây một ngày đường sẽ có nguồn nước, người của ngươi cưỡi ngựa nhanh mà đi, ta cho ngươi hai ngày thời gia ! Các túi da cùng ngựa trong đoàn đều cấp cho ngươi, thủ hạ của ngươi 50 người, mỗi người hai ngựaa ! Như vậy cũng đủ cho ngươi bảo trì tốc độ! Nhiệm vụ của ngươi chính là mang nước trở về.
Hạ Á cười hắc hắc:
- Nhân số của chúng ta vốn ít, đám mã tặc kia cũng không nghĩ tới chúng ta sẽ phân chia ! Cho nên có lẽ bọn họ cũng sẽ cảnh giới xung quanh, nhưng tối đa cũng chỉ là vài đội nhỏ, chắc chắn không làm khó dễ được người của ngươi.
Russell nghe xong, vẻ mặt động dung:
- Đại nhân, bọn ta vừa đi, trong đội ngũ chỉ còn lại người của Hawk, nhân số quá ít, đối phương tới công, các ngươi... đỡ...
- Chống đỡ được. - Hạ Á cười ngạo nghễ, sắc mặt rất là khinh thường - Chỉ là một đám mã tặc mà thôi, hừ...
Hawk liếc mắt thật sâu nhìn Hạ Á, cắn cắn răng:
- Hạ Á, ngươi có nắm chắc không!
Hắn tuy rằng dũng mãnh, nhưng dù sao không phải là thằng ngu, khi người của Russell rời đi, người có thể chiến đấu trong đội ngũ chỉ còn vài chục người. Hơn vài chục người lại không có ngựa, ở trên bình nguyên muốn chống lại mấy trăm mã tặc chạy nhanh, thật sự là độ khó quá lớn.
Hạ Á cười hanh hanh:
- Mã tặc? Nực cười! Ông đây xuất thân là kỵ binh đoàn Luodeliya ! So tài cưỡi ngựa với ông đây ? Ông đây sẽ đùa chết bọn chúng!!!
Sắc mặt của Russell thăng trầm bất định, rốt cuộc cũng cắn răng một cái:
- Được ! Ngươi là khách hàng, nếu như ngươi đã quyết định, bọn ta cũng sẽ làm theo là được ! Bất quá...
Hắn do dự một chút, nhìn chằm chằm Hạ Á chậm rãi nói:
- Nếu như thực sự không thể chống đỡ, các ngươi cứ chạy về phía tây, người của ta sẽ tiếp ứng các ngươi.
- Không cần. - Hạ Á lắc đầu - Ngươi chỉ cần nhớ kỹ, hai ngày sau phải mang nước trở về, còn nếu không, bọn ta cho dù có đánh thắng mã tặc, nhưng lại không có nước, cũng sẽ khát mà chết.
Nói xong, Hạ Á liếc mắt nhìn Russell, bỗng nhiên cười cười:
- Khi ngươi quay về, chúng ta vừa lúc nội ứng ngoại hợp, cấp cho bọn gia hỏa kia một bài học.
Bộ dáng của Russell lúc này cũng lộ ra vài phần quả quyết, lập tức đứng lên, nhanh chóng triệu tập thủ hạ, Hạ Á cũng nghiêm túc, liền sau đó tu tập ngựa của mọi người. Russell dẫn theo 50 thủ hạ, bảo đảm một người hai ngựa, đồng thời đem đại bộ phận túi nước đưa cho đám người Russell, trong đoàn xe chỉ giữ lại lượng nước miễn cưỡng đủ dùng cho hai ngày.
Russell cũng không nhiều lời, trực tiếp dẫn theo người, lên ngựa rời khỏi đoàn xe chạy về phía tây.
Mắt thấy Russell rời đi, Hawk cũng âm trầm sắc mặt đi tập trung thủ hạ chuẩn bị đánh nhau, lúc này đám người Landisi nãy giờ vẫn đứng bên ngoài mới bước tới, dẫn đầu đám người này là một thũ lĩnh trong thương hội Jialun-Si, thấp giọng nói:
- Hạ Á đại nhân... Tên Russell kia có hay không sẽ nhân cơ hội này chạy trốn?
Hạ Á vừa nghe xong, liếc mắt nhìn người này, thản nhiên nói:
- Nếu như hắn chạy trốn, như vậy hắn tự mình tìm con đường chết, tương lai ta trở lại đương nhiên sẽ tìm hắn tính sổ. Bất quá ta xem tên gia hỏa kia là một người thông minh, hẳn là sẽ không làm như vậy.
Lời nói của Hạ Á rất có tự tin, dù sao hắn cũng tin tưởng vào thực lực của bản thân, chỉ là một đám mã tặc bình thường, nếu như Hạ Á không bận tâm đến đoàn xe mà hắn đang mang theo thì hắn sớm đã một mình xông tới bọn gia hỏa kia-- đám mã tặc ô hợp kia làm thế nào có thể chống đỡ được hắn?
Người Landisi cười một tiếng:
- Bọn ta thực sự một điểm cũng không lo lắng, Hạ Á đại nhân ngay cả Heisiting còn không sợ huống hồ gì đám mã tặc nhỏ này.
Sau một lát, Shaerba dẫn theo người trở về, lúc Shaerba rời đi thì mang theo tất cả sáu người, nhưng lúc trở về chỉ còn ba người, ngoại trừ Shaerba hai dong binh còn lại trên người đều mang theo vết thương, còn có một người bị trúng tiễn ở vai, nửa đoạn tiễn vẫn còn ở trên vai, khi chạy về tới trong đoàn người mới nhảy xuống người sau đó ngã lăn ra đất.
Hạ Á thấy vậy liền chau mày, mắt thấy Shaerba bình yên vô sự, chỉ là áo giáp trên người dính đầy vết máu, mới đi tới trầm giọng hỏi:
- Chuyện gì xảy ra?
Shaerba lắc đầu xuống ngựa thở hổn hển vài ngụm khẩu khí, nhưng cười lạnh một tiếng:
- Hừ, đường lui của chúng ta quả nhiên đã bị bọn chúng cắt đứt, mẹ nó, ta dẫn theo người chạy đi chưa được xa. Ở rừng cây sáng nay chúng ta vừa đi qua đã bị bọn chúng chiếm giữ, mấy người bọn ta còn không có tới gần cánh rừng thì đối phương đã giục ngựa chạy ra đuổi giết. Suýt nữa đã bao vây bọn ta, bọn ta cuối cùng phải tổn thất hai người mới có thể phá vòng vây, bất quá ta cũng không cho đối phương chiếm lợi ích, ông đây cũng đã chém chết bốn thằng...
Nói xong, Shaerba hung hăng 'phi' một tiếng khinh miệt, khinh thường nói:
- Bọn gia hỏa kia chỉ biết la lối ầm ĩ, một đám ô hợp, so với tuần lộc kỵ binh của người Odin thì kém xa lắm. Nếu như là binh đoàn Luodeliya của chúng ta, chỉ cần cho ta một tiểu đội, ta cũng có thể đập tan bọn gia hỏa này.
Dừng một chút, Shaerba hạ thấp thanh âm cau mày nói:
- Hạ Á, đám dong binh này vũ kỹ chiến đấu dưới đất quả thật không tồi, thế nhưng kỹ xảo cưỡi ngựa quá kém, hai người bị tổn thất là do mới vừa đối mặt đã bị đối phương đánh rớt ngựa. Nếu muốn dùng những người này xông phá đối phương, ta xem ra rất khó!
Hạ Á cười cười, cũng không nói gì, sau đó cẩn thận hỏi Shaerba một chút.
Shaerba dù sao cũng là lão kỵ binh trong quân, kinh nghiệm phong phú, một lão kỵ binh như hắn những năm đầu đều phải làm trinh sát, cho nên biết phải cần chú ý những gì, rất nhanh đem quá trình trinh sát của bản thân nói ra.
Đám người chặn đường lui ở phía sau có chí ít trên 300, toàn bộ đều là mã tặc, hơn nữa lấy đánh giá của Shaerba mà nói, thuật cưỡi ngựa của đám mã tặc này đều không tồi, nếu như mã chiến mà nói, như vậy đám dong binh chắc chắn không phải đối thủ. Dù sao cưỡi ngựa chiến đấu, xét cho cùng cũng không phải vũ kỹ cá nhân, mà là trỉnh độ hoàn mỹ của thuật cưỡi ngựa.
Hơn nữa Shaerba còn nói, đám mã tặc chặn đường lui ở phía sau có chí ít ba nhóm người cầm cờ hiệu khác nhau.
Hawk nghe được tin tức này, nhất thời mở to hai mắt:
- Mẹ nó! Xem ra chúng ra bị một bầy sói đói theo sau !
Trên Dã Hỏa nguyên tuy rằng có không ít đạo tặc mã tặc, thế nhưng những đạo tặc mã tặc này không có quy mô lớn, đại thể mà nói, có thể có vài trăm người xem như là một đoàn lớn, mà trong mấy trăm người của một đoàn, loại trừ người già phụ nữ trẻ em thì có vài chục chiến sĩ coi như đã là không tồi. Phía sau rõ ràng lại có tới ba cơ hiệu, hiển nhiên là ba mã tặc đoàn khác nhau cùng nhau liên hợp.
- Lần này làm ăn lớn đây, chỉ đoạn hậu chúng ta đã có tới ba nhóm người, xem ra đám người liên hợp vây cướp chúng ta chỉ sợ không ít - Hạ Á cười nhạt hắc hắc, bỗng nhiên liếc mắt nhìn Hawk - Ngươi thấy thế nào?
Sắc mặt của Hawk biến đổi, thoáng suy nghĩ một chút, bỗng nhiên liền giật mình, chửi ầm lên:
-Mẹ nó! Là bọn hỗn đản Cossack ! ! Đám người này vốn là mã tặc, lần này ngươi không thuê bọn họ, bọn họ dứt khoát chạy theo muốn nuốt gọn chúng ta ! Nhân số của đội ngũ chúng ta không ít, đám người Cossack nhất định là liên lạc với một vài hắc bộ lạc trên Dã Hỏa nguyên, lần này chỉ sợ chúng ta đối mặt với một bầy sói đói !
Hạ Á gật đầu:
- Chặn hậu đã có 300 người, như vậy đám người đang chờ chúng ta ở phía trước phải trên dưới 500. Ha ! Lần này điều động nhiều người như vậy, lẽ này cả bọn đều xem ông đây là dê béo sao.
Lời nói của Hạ Á xem như cũng không sai.
Hắn ở trong Dã Hỏa trấn tung ra một lượng tiền lớn, bỏ hơn 300 kim tệ thuê dong binh bảo vệ, dựa theo lệ cũ của cách thương đoàn, có thể bỏ ra 300 kim tệ thuê dong binh, như vậy thông thường mà nói, giá trị hàng hóa cần được bảo vệ chí ít phải gấp mấy chục lần! Nếu không, lần buôn bán này chẳng lẽ phải thua lỗ?
Chỉ là mấy tên này không nghĩ tới, hàng hóa mà Hạ Á mang theo cũng không hề có giá trị lớn, mấy chục xe ngựa này chỉ là lương thực bình thường mà thôi, thật ta cũng không có bao nhiêu giá trị. Bất quá đám mã tặc lại không nghĩ tới có người chịu mua bán thua lỗ, tuy rằng Hạ Á thu mua lương thực toàn Dã Hỏa trấn, đám mã tặc cũng biết được tin. Nhưng cũng chỉ nghĩ là đối phương đang cố tình đánh lạc hướng, nói không chừng lặng lẽ mang theo báu vật cất giấu ở trong đoàn xe.
Bí mật mang theo bảo vật quý giá, dùng mặt hàng phổ thông che giấu không cho người khác biết, cũng là tính kỷ lưỡng trong mua bán làm ăn, đám mã tặc cho rằng Hạ Á cũng đang dùng biện pháp này. Hiện tại có một con dê béo đang quá cảnh, lại có đoàn người Cossack đứng ra liên hợp, đương nhiên sẽ tập trung toàn bộ bảy tám mã tặc đoàn có thực lực không nhỏ rải rác xung quanh Dã Hỏa nguyên!
Bảy tám mã tặc đoàn này, nhân khẩu cũng đạt gần một vạn ! Nếu là dốc toàn bộ lực lượng, cũng có thể đem ra hơn một nghìn kỵ binh !
Mà chủ ý của đối phương đã rất rõ ràng, có thể ăn tươi một con dê béo như Hạ Á mà nói, theo suy đoán của bọn họ thì giá trị hàng hóa của Hạ Á chí ít phải mấy nghìn thậm chí là hơn một vạn kim tệ, một số tiền lớn như thế, nếu như có thể cướp được, cũng đủ cho bảy tám mã tặc đoàn ăn xài trong hai năm!
Nghe được hồi báo của Shaerba, đám người Hawk tuy rằng dũng cảm, thế nhưng nghe xong nhân số của đối phương, cả bọn đều biến sắc.
Dù sao phía bản thân chỉ có vài chục người, muốn chống lại tập kích của mấy trăm mã tặc. . .
- Sợ cái gì - Hạ Á cười nhạt - Đoàn xe tiếp tục đi về phía trước, bọn gia hỏa kia tạm thời sẽ không công kích chúng ta, bọn chúng đang chờ chúng ta đi vào địa điểm phục kích. Không cần nâng cao tốc độ, chúng ta cứ chậm rãi mà đi.
Hawk có chút nghi hoặc, mang lo lắng trong lòng thỉnh giáo Hạ Á, Hạ Á rất có thiện cảm đối với tên to con trẻ tuổi tính tình cương liệt này, mới giải thích nói:
- Đoàn người của chúng ta cứ dẫn theo xe ngựa thông thả mà đi, nếu như chúng ta chạy nhanh như bầy ong vỡ tổ, chỉ sợ lúc đó đội hình sẽ rối loạn, đối phương sẽ nhân cơ hội công kích, đến lúc đó mấy trăm mã tặc cùng lúc tràn đến, chúng ta trái lại sẽ không pháp chống đối, không bằng chậm rãi đi, đối phương tạm thời sẽ không công kích, chờ chúng ta đi vào đi vào địa điểm mai phục. Cái này kêu là đuổi dê vào hang sói.
Dừng một chút, dế nhũi nhếch miêng, lộ ra khuôn mặt cười nhe răng nanh:
- Chỉ là đám sói này không nghĩ tới, bọn họ đang đuổi không phải là một con dê béo, mà là một đầu mãnh hổ.
※※※
Dưới mệnh lệnh của Hạ Á, tốc độ của đoàn xe trở nên thông thả, bảo trì nghiêm ngặt đội hình, một xe nối vào một xe, di chuyển cực kỳ sít sao.
Đám mã tặc chặn ở phía sau cũng không còn kiêng nể, mơ hồ đang đuổi sát phía sau, dù sao cũng đã từng chạm mặt với Shaerba, đám mã tặc đã biết hành tung bị bại lộ, thẳng thắn cũng không tiếp tục che giấu. Mấy trăm mã tặc đuổi theo rất xa ở phía sau, liền giống như một đám người đang hộ tống đứng ở rất xa phía sau đoàn xe, đoàn người có thể nhìn thấy một mảnh rậm rạp bóng đen ở đường chân trời phía sau.
Mã tặc rất kiên trì, cứ như thế xua đuổi ở phía sau, chờ cho đoàn xe đi vào địa điểm mai phục -- bọn họ không nóng nảy tiến công, đi tới điểm phục kích sẽ có đồng đội đang đợi, mọi người cùng nhau tấn công, lúc ra tay cũng có thêm vài phần thắng.
Hơn nữa, bọn họ cũng không lo lắng con dê béo này chạy mất.
Trên Dã Hỏa nguyên mênh mông, vài chục cổ xe ngựa, tốc độ chậm chạp, làm sao có thể sánh với mã tặc đi mây về gió ?
Rốt cục, tới buổi chiều, ở phía trước là hai mảnh rường cây, địa thế hai bên dừng dừng cao lên, rừng cây rậm rập bao trùm hai bên dốc, xe ngựa không cách nào tiến vào rừng cũng chỉ có thể đi ở giữa hai rừng cây, đây là một hẽm núi chỉ có hơn trăm thước bền ngang.
Đi tới nơi này, Hạ Á bỗng nhiên hạ lệnh: Toàn bộ dừng xe!
Sau đó hắn không chút hoang mang, hạ lệnh nối vài chục chiếc xe ngựa lại với nhau, ngay tại chỗ làm ra một trận thế hình tròn!
Năm mươi cổ xe ngựa hợp thành một vòng tròn, mấy thùng xe cao to nối chặt với nhau, nhất thời tạo thành một vòng phòng thủ, bảo vệ hơn hai trăm người ở trong vòng tròn.
Đám mã tặc ở phía sau hình như có chút ngoài ý muốn.
Mắt thấy con dê béo chạy tới trước cửa hang sói, nhưng bỗng nhiên dừng ở trên bình nguyên xếp thành một cái trận địa mai rùa ? !
Phân chia vũ khí! Hạ Á thừa dịp đám mã tặc còn không kịp phản ứng, lập tực tập trung mọi người lại, mã phu cùng người chăn ngựa đi theo đoàn xe đều là người của thương đoàn Jialun-Si, những người này đều do thương đoàn Jialun-Si đào tạo, nhìn có vẻ rất kỷ luật, không hề có chút hỗn loạn, trái lại còn có chút trấn tĩnh. Hơn nữa những người này quanh năm đều bôn ba bên ngoài, gặp qua không ít tình cảnh như thế này, tuy rằng trong lòng bọn họ có chút kinh hoảng, thế nhưng đại thể vẫn còn giữ được bình tĩnh.
Hạ Á trực tiếp phân phó, bảo người của dong binh đoàn Tê Giác Lửa cùng võ sĩ của Landisi phân ra một ít vũ khí đưa cho xa phu cùng người chăn ngựa, chọn ra vài chục người khỏe mạnh phân phát cho một số vũ khí đơn giản, chí ít trong tay mỗi người đều có một thanh kiếm, như vậy coi như là tạm ổn.
Người Landisi là xạ thủ ưu tú, được Hạ Á thẳng thắn xem như là cung thủ, ba mươi người võ sĩ Landisi đều bỏ vũ khí tùy thân chỉ mang theo cung tiễn, đứng ở giữa vòng tròn. Mà võ sĩ dong binh đoàn Tê Giác Lửa cùng năm mươi xa phu người chăn ngựa được trang bị vũ khí đơn giản tạo thành phòng tuyến ở phía trong đoàn xe.
Hạ Á cũng không hoàn toàn tạo thành trận thế hình tròn, mà cố ý tạo ra khoảng cách giữa cách thùng xe, khoảng cách nọ cũng không lớn chỉ cách nhau chừng ba bốn thước, một cái thông đạo nhỏ hẹp như thế chỉ cần có một dũng tướng như Hạ Á đứng chặn ở giữa, coi như là mấy trăm người của đối phương cũng không thể công phá vào bên trong.
Hạ Á bài trận hoàn tất, mọi người bên dưới đều có chút mờ mịt. Ngay cả Hawk cũng có chút không rõ ý đồ của Hạ Á !
Nơi này là hoang vu dã ngoại, bày ra một trận địa mai rùa có ích lợi gì?
Tuy rằng trận địa hình tròn rất thích hợp để phòng thủ tấn công của mã tặc. . . Thế nhưng phía bản thân vốn thiếu nước, đám mã tặc này cũng sẽ không ngu xuẩn, nếu như bọn họ ở bên ngoài chờ đợi không tiến công cũng có thể từ từ chờ chúng ta chết khát, như thế chẳng phải là không xong?
- Sẽ không đâu. - Sắc mặt của Hạ Á rất thản nhiên, ánh mắt trấn định, lúc này trên người hắn tỏa ra một cổ mùi vị vô cùng trầm ổn, nhìn thoáng qua Hawk, cười lạnh nói - Đám mã tặc này sẽ sớm chủ động tấn công chúng ta, chúng ta không cầm cự được, bọn họ cũng không cầm cự được!
- Vì sao?
Hạ Á cười:
- Nhiều mã tặc như vậy, cho dù bọn họ mỗi người mang theo nhiều túi nước. . . Hừ, lương thực có thể mang theo số lượng lớn sao? Đối phương ít nhất cũng mấy trăm người, người ăn ngựa nhai, thực vật của bọn họ cũng không có khả năng cầm cự lâu dài ! Ông đây đã từng là một kỵ binh ! Coi như là kỵ binh tinh nhuệ bôn ba đường dài, cũng bất quá chỉ có thể đảm bảo sức chiến đấu trong vòng ba ngày ! Thời gian dài hơn mà nói, sẽ không có biện pháp bảo trì sức chiến đấu của kỵ binh! Người ăn tuy rằng ít, thế nhưng ngựa ăn không hề ít ! Một con ngựa trong một ngày ăn chí ít hai mươi cân cỏ không, nếu như không mang theo thức ăn gia súc chỉ là cho ngựa ăn cỏ dại. . . Hừ, tối đa hai ngày, ngựa sẽ không còn khí lực chạy nhanh ! Ngựa cần mang theo rất nhiều thức ăn gia súc mới được! Nếu như tiêu hao thêm một ngày, chính bọn họ sẽ phải cạn kiệt lương thực ! Ta cũng không tin đám mã tặc này chạy đi cướp đoạt mà mỗi người lại mang theo bên mình hơn vài chục cân lương thực !
Hạ Á chỉ ngón tay vào đoàn xe:
- Còn lương thực của chúng ta thì sung túc ! Hừ, vài chục xe lương thực, tiêu hao tất nhiên sẽ lâu hơn bọn họ! Cho nên, bọn họ nhất định sẽ chủ động tiến công!
Quả nhiên, lới nói của Hạ Á vừa dứt, đám phục binh ở phía trước đã không còn nhẫn nại.
Một trận âm hô hoán vang lên, từ trái phải hai bên cánh rừng toát ra một lượng lớn mã tặc, đám mã tặc này kêu loạn, như bầy ong vỡ tổ xông ra khỏi rừng cây, nhất thời làm kinh hoảng vô số chim rừng bay lên.
Mắt thấy từng đám từng đám kỵ binh chay ra khỏi rừng, tuy rằng tán loạn, thế nhưng từ xa nhìn lại, nhân số đã vượt xa dự tính của đám người Hạ Á.
Ngay cả Shaerba đang đứng trên thùng xe nhìn về phía xa xa cũng nhịn không được mắng một câu:
- Con mẹ nó ! Sao nhiều như vậy ! Chỉ sợ phải trên bảy tám trăm kỵ binh!
Phục binh ở phía trước cùng truy binh đoạn hậu ở phía sau, đám mã tặc này cộng tất cả lại, nhân số phải vượt trên một nghìn!
Tuy rằng đám mã tặc này nhìn qua rất hỗn loạn, rõ ràng cờ hiệu không đồng nhất, cờ hiệu rối tung rối mù cũng có hơn mười loại khác nhau, hiển nhiên là tập trung hơn mười cái bè phái khác nhau.
Hơn nữa tuy rằng đám mã tặc này cưỡi ngựa tự xưng là mã tặc nhưng dù sao cũng thua xa kỵ binh trong quân đội. Đám mã tặc chỉ có một số ít là tinh nhuệ, ngựa cưỡi cũng miễn cưỡng xem như là chiến mã không tồi, thế nhưng thượng đẳng chiến mã, đám mã tặc này cũng không thể sắm nổi, đại bộ phận mã tặc được phân một con ngựa chạy chậm xem như đã là không tồi.
Trang phục của bọn người kia của tốt xấu lẫn lộn. Có mã tặc mặc giáp da trong quân của đế quốc Byzantine, thế nhưng chế thức cũng không đồng, cũng có mã tặc mặc trang phục của binh đoàn phòng giữ, còn có quân phục của quân phòng giữ địa phương, càng buồn cười chính là, còn có một ít mã tặc mặc trên người giáp da của bộ binh được sửa đổi rối tung rối mù cả lên.
Mà đại bộ phận mã tặc bình thường còn lại thì không hề mặc giáp, rất nhiều mã tặc đều dùng một loại bao vải đay dày khoát lên người, loại bao vải đay này đều dùng mỡ tẩm qua nên có chút cứng cỏi, cũng có tính phòng ngự nhất định. Vũ khí thì pha tạp hổn độn, có người xài trường mâu, có người xài trường đao, có người xài trường kiếm, đại bộ phận mã tặc có thể được phân phát một trường thương cán gỗ xem như đã là không tồi.
Về phần khiên thuẫn, chỉ có một ít mã tặc được phân phát thuẫn bài, hơn nữa hơn phân nửa đều là thuẫn gỗ.
Còn cung tiễn. . . Thứ này thuộc về kỹ thuật của binh chủng, nên cũng chỉ có thể thấy vài người.
Vừa nhìn thấy đối phương không có cung thủ, trong lòng Hạ Á bình tĩnh thêm vài phần.
Đối phương mắt thấy đám người Hạ Á dùng xe bố trí trận, trận địa mai rùa này phòng thủ quả là không tồi, thế nhưng cũng đã tự chôn chặt chân mình, đám mã tặc cũng không có khẩn trương, rất nhanh hai đám người đã tụ hội cùng nhau .
Nhất thời từ xa nhìn lại, hơn một nghìn mã tặc cùng nhau tụ thành một mảnh, tuy rằng vẫn rối loạn như cũng, thế nhưng người hô ngựa hý, hơn một nghìn gia súc bắt đầu chạy loạn trên bình nguyên, đám mã tặc liên tục hô to thét lớn, làm ra âm thanh đe dọa người ở bên trong đoàn xe. Nhất thời móng ngựa giẫm đạp lên bình nguyên thạo thành bụi đất đầy trời, trong lúc này, hơn một nghìn mã tặc tụ tập cùng một chỗ, khí thế của chúng cũng rất kinh người!
Chỉ thấy bụi đất cuồn cuộn, một mảnh lớn mã tặc đen sì đang chạy nhanh, tiếng vó ngựa giống như là tiếng sấm cuối hạ!
Mọi người ở trong đoàn xe, cho dù là võ sĩ của dong binh đoàn Tê Giác Lửa bình thường cũng chỉ gặp qua các trận đánh với vài chục người tối đa là hơn một trăm, làm gì đã trải qua cảnh tượng thiên quân vạn mã? Trong lúc nhất thời mọi người đều biến sắc, ngay cả sắc mặt của bản thân Hawk cũng có chút xanh đen.
Hạ Á nhìn đám người ở bên cạnh một chút, trong lòng lắc đầu: quả thực là không xong, đối phương tất nhiên chỉ là đám ô hợp, hiện tại thủ hạ của ta cũng không phải tinh nhuệ, đối phương nhiều người thanh thế lại lớn mạnh, cứ tiếp tục thế này thì chưa đánh phe ta cũng đã mất hết sĩ khí.
Trong lòng hắn quyết định một cái chú ý, bỗng nhiên bước nhanh tới một chiếc xe, lôi ra một chiếc rương dài ở trong xe, bổ đôi cái rương!
Trong rương là một bộ áo giáp cùng hai thanh vũ khí dài dùng để chiến đấu trên ngựa, chính thị là thứ tốt lần trước hắn nhận được từ kho vũ khí của hoàng cung đế đô.
Hạ Á nhặt lên một thanh lăng chùy, sau đó cầm lấy một thanh phủ thương cho Shaerba, xoay người lên ngựa, cười như điên một tiếng:
- Shaerba!!!
Shaerba đang đứng ở trên thùng xe bỗng nhiên nghe thấy Hạ Á dùng xưng hô trong quân đội kêu gọi, nhất thời theo bản năng liên ưỡn ngực hét lớn :
- Shaerba có mặt!!!
- Địch nhân tới khiêu chiến, người của binh đoàn Luodeliya chúng ta sẽ làm như thế nào !
Sắc mặt của Shaerba nhất thời thì lộ ra một tia hung ác:
- Giết !!!
- Tốt !!! - Hạ Á cười như điên một tiếng, tiếng cười nọ nhất thời trấn áp tiếng ầm ĩ phát ra từ hơn một nghìn mã tặc, hắn ngang nhiên mà đứng, sống lưng dựng thẳng như là một bức tượng, hai đầu lông mày kích động, hai mắt như điện, cao giọng hét lớn nói:
- Kỵ binh nghe lệnh! Mặc giáp!!!
Shaerba cao giọng quát một tiếng, xoay người nhảy xuống xe ngựa, rất nhanh chạy tới bên cạnh Hạ Á, đem bộ Khâu Sơn Khải mặc vào, bộ Khâu Sơn Khải này vốn cầu kỳ, coi như là kỵ binh lúc mặc vào cũng cần phải có tùy tùng trợ giúp, may là trong đội ngũ có Tatara đã làm quen công tác tùy tùng của Hạ Á, Tatara lúc này mới từ trong đoàn người chạy ra, giúp đỡ Shaerba mặc bộ Khâu Sơn Khải lên người, Shaerba cười ha ha, xoay người lên ngựa, hắn nhận lấy thanh phủ thương hạng nặng, sau đó vung tay đấm vào giáp ngực, ngạo nghễ hét lớn:
- Đội trưởng! Thân binh đội của kỵ binh đoàn Luodeliya đã tập hợp hoàn tất!!!
Lúc này tuy rằng chỉ có hai người, thế nhưng sắc mặt của Hạ Á cùng Shaerba vô cùng cuồng ngạo, một quát một đáp, phảng phất như là khí thế của thiên quân vạn mã! Dường như tại nơi này không chỉ có hai người bọn họ, mà là một đại đội kỵ binh đỉnh đỉnh đại danh của kỵ binh đoàn Luodeliya!
- Lên ngựa! Theo ta xông trận!!!
Hạ Á xoay người lên ngựa, Shaerba sớm đã giục ngựa đi tới bên cạnh Hạ Á, hai người dừng ngựa song song, thoáng nhìn nhau một cái, đều cười ngạo nghễ.
Hawk cùng đám người phía dưới vừa nghe thấy Hạ Á nói xông trận , nhất thời thần sắc liền thay đổi, quát lớn:
- Đại nhân! Không thể! Đối phương có hơn một nghìn...
Nhưng lúc này Hạ Á cố ý không để ý tới những lời của Hawk, hắn thúc bụng ngữa một cái, ngựa đi về phía trước hai bước, đột nhiên hắn quát lớn một tiếng !
- Luodeliya!!!!
Shaerba ở phía sau vẻ mặt phấn khởi, hai mắt phảng phất như đỏ lên, liền sau đó dùng hết toàn khí lực rống:
- Tiến lên!!!
Hai người như gió lốc vượt qua khe hở của trận địa mai rùa cùng nhau chạy ra ngoài! Tuy rằng chỉ có hai người hai ngựa nhưng lại phát ra một cổ khí thế cuồng bạo dũng cảm tiến về phía trước!
Nhất là khẩu hiệu Luodeliya tiến lên! vừa được hô lên, ngay cả đám võ sĩ dong binh ở bên cạnh tuy rằng trong lòng đang dao động, cũng nhịn không được có vài phần nhiệt huyết sôi trào!
Hạ Á cùng Shaerba hai người hai ngựa lao ra khỏi hàng ngũ, nhất thời hai người nằm rạp xuống lưng ngựa, tư thế theo đúng tiêu chuẩn xung phong của kỵ binh, hai con ngựa bắt đầu tung vó, gót sắt cộp cộp, áo giáp dưới ánh nắng mặt trời phản chiếu một luồng ánh sáng lành lạnh! Tuy rằng chỉ là hai kỵ binh, nhưng chặt chẽ chạy song song, bảo trì gắt gao đội hình xung phong theo đúng tiêu chuẩn của kỵ binh!
Đội ngũ hơn một nghìn mã tặc ở phía trước giống như là một mảnh mây đen, nhưng đối với hai người giống như là một vùng trống không, hung hăng chạy thẳng vào chính giữa đội hình đám mã tặc!!!
Hawk ở phía sau đầu tiên là ngây ngẩn cả người, liền sau đó dường như bỗng nhiên tỉnh ngộ, vẻ mặt giống như là bị chém trúng một đao, bỗng nhiên nhảy dựng lên, phi thân lên trên thùng xe, trợn tròn mắt nhìn về hai kỵ binh cô độc nhưng lại mang thế khí thế vang trời va chạm vào đội ngũ hơn một nghìn mã tặc ở phía trước!
Sắc mặt của Hawk đỏ lên, ngay cả cơ thịt ở khóe mắt cũng bắt đầu run run, toàn thân đều run lên vì kích động!
- Một kỵ địch nghìn quân ! Mẹ nó ! Đây chính là truyền thuyết một kỵ địch nghìn quân! ! Kỵ binh thép Luodeliya ! !
Ầm! ! !
Mắt thấy hai kỵ binh cô độc trực tiếp đâm thẳng vào đội hình hơn nghìn người của địch nhân, đội ngũ mã tặc như một mảnh mây đen nhất thời nuốt chửng thân ảnh của Hạ Á cùng Shaerba! Hai người giống như là hai cây kim đâm vào trong đống rơm, nhất thời chôn vùi không còn dấu vết ! !
Chỉ thấy bên trong đội hình mã tặc vang lên tiếng kêu la rung trời, ánh mắt mọi người đều tập trung về một nơi, người ngã ngựa đổ, mấy tên mã tặc ở ngay phía trước mặt Hạ Á liền bị Hạ Á một mình một ngựa trực tiếp xông phá! Đối mặt còn chưa được tới vài giây thì đã bị đánh tan!
Shaerba chạy theo ngay phía sau Hạ Á, phủ thương thật dài quét ngang một đường, nhất thời máu thịt tung bay! !
Một mảnh máu tươi rất nhanh trộn lẫn trong đoàn bụi bặm đầy trời, hai người Hạ Á giống như một tảng đá rơi vào dòng sông, kích động một làn sóng lớn sau đó không thấy tăm hơi.
Hawk thấy vậy trong lòng liền bồn chồn lo lắng, máu nóng toàn thân hầu như tập trung lên đỉnh đầu, mặt đỏ tới mang tai, bỗng nhiên trong lòng sinh ra một niềm xấu hổ ! Bản thân luôn luôn tự cho rằng dũng mãnh, nhưng vừa thấy hai người Hạ Á xông trận, bản thân làm gì có dũng khí như bọn họ? !
Mắt thấy hai người Hạ Á mất đi bóng dáng, Hawk lo lắng trong lòng, bỗng nhiên bên cạnh xuất hiện một bàn tay đặt lên vai của bản thân, quay đầu nhìn lại, chính là một trong số đám thủ hạ của Hạ Á tên là Philip.
- Hắn không có việc gì đâu. - Sắc mặt của Philip phức tạp.
Sau một lát, chợt nghe thấy từ bên trong đám mã tặc vang lên tiếng 'ầm ầm', từ rất xa đã nhìn thấy một cây cờ hiệu mã tặc bên trong đội ngũ bỗng nhiên ngã xuống, liền sau đó lấy địa phương nọ làm trung tâm đám mã tặc bỗng nhiên chạy tán loạn ra bốt phía, mắt thấy từ bên trong một mảnh hỗn loạn, hai kỵ binh từ trong chém giết chạy đi ra!
Một đường chạy ra đều là máu thịt tung bay! !
Hạ Á cưỡi ngựa chạy ở phía trước, toàn thân nhuộm máu, một tay nắm lăng chùy, một tay khác cằm theo một cái đầu người đang chảy máu đầm đìa !
Mà Shaerba thì chạy ngay ở phía sau hắn, râu tóc đều bị máu nhuộm thành màu đỏ tươi, áo giáp vốn sáng đẹp hiện tại cũng đã thành màu đỏ !
Hai người xông ta khỏi đội ngũ, mắt thấy chạy ra được hơn mười bước thì đám mã tặc ở phía sau kêu loạn đuổi theo, Hạ Á bỗng nhiên rống lớn một tiếng, nhưng lại không tiếp tục chạy trở về, mà là bỗng nhiên xoay đầu ngựa lại, hướng về mấy chục tên mã tặc đang đuổi theo ở phía sau!
Chỉ thấy lăng chùy của hắn quét ngang, nhất thời có ba năm tên mã tặc trực tiếp bị đánh bay khỏi lưng ngựa, tay đứt chân lìa tung bay lên trời, Hạ Á giống như là một con mảnh hổ lại lần nữa hung hăng nhào vào đội ngũ của đối phương!
Lúc này đây, vài chục tên mã tặc đang đuổi theo bỗng nhiêu thét lên một tiếng, sau đó như một bầy ong vỡ tổ chạy toán loại, Hạ Á lại tiếp tục lần nữa xông vào trong đội ngũ mã tặc, lần này đám mã tặc đã trở nên hỗn loạn, hắn đi tới chỗ nào thì nơi đó lập tức tản ra ! Mắt thấy hắn cùng Shaerba hai người cưỡi ngựa càng quét, hung hăng tông thẳng vào đám mã tặc, lại lần nhìn thấy có thêm một cờ xí của mã tặc ngã xuống, tiếng kêu gào giết chốc vang dội khắp trời!
Sau một lát, Hạ Á từ một lối khác chém giết chạy ra, lần này áo giáp tr
/247
|