**Chap 10**
Và trong bóng đêm của bầu trời lạnh lẽo, cô bé tội nghiệp ấy lại lê lết trên con đường vô định với những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên má. Cuộc đời nó đã sang trang mới khi nó tìm lại được ba mẹ vào 3 tháng sau đó. Nó trở thành 1 tiểu thư cao sang, quyền quý. Nhưng quá khứ đau buồn và k mấy tốt đẹp đó đã biến nó thành con người với 2 nhân cách. Nó lạnh lùng, tàn nhẫn với mọi người xung quanh nhưng khi về đêm hay bên cạnh ba mẹ, nó lại lột xác biến thành một cô bé yếu đuối.
**AND NOW**
Mưa đang rơi nhẹ từng giọt trên con đường vắng vẻ, trời đã hơn 11h đêm, dường như k một bóng người trên đường. Nó tháo đôi gày cao gót cầm tay, bước chân trần trên nền đường lấm tấm những hạt mưa. Nó vẫn khóc, mưa càng rơi nước mắt của nó rơi xuống lại càng đều hơn. Nó cứ đi vô định như vậy mà không hề hay biết vẫn có một bóng người lặng lẽ đi theo nó. Nó gục xuống bên đường, mái tóc xõa dài, đôi mắt nhắm lại, nó mịt mờ dưới màn mưa trắng xóa đang dần xối xả lên người nó…. Và trong cơn mưa ấy, một con người đã bế nó lên………..
_____6h00p Am_____
Nó tỉnh dậy với cái đầu đau nhức, nhìn xung quanh, nó có chút giật mình khi không phải phòng mình như mọi khi. Nó k vội lên tiếng, ngắm căn phòng một chút. Đó là một căn phòng trắng tinh khiết đến từng đồ vật. Với những chi tiết nhỏ tinh xảo bằng vàng điểm xuyết khiến căn phòng trở nên sang trọng, nó nằm trên chiếc giường kiểu pháp có rủ màn tròn thêu kim tuyết. Khoác trên mình bộ Pjzama bằng lụa trắng cao cấp. Cửa kẹt mở, nó nhìn ra, là nhỏ:
- Cậu tỉnh rồi à ?? - nhỏ
- Tớ đang ở nhà cậu sao?? Sao tớ chưa thấy phòng này bh?? - nó thắc mắc
- K phải nhà tớ đâu. Đây là nhà Thiên Khôi và Thiên Á !!
- Cái gì ??? - Nó tá hỏa - Sao tớ lại ở đây ??
- Tối qua cậu ngất bên đường, anh Khôi đã đưa cậu về đây. Cậu sốt suốt đêm, anh ý trực nguyên đêm bên cậu đấy, hại tớ nửa đêm còn bị gọi qua thay đồ cho cậu !! - nhỏ vừa vén màn cho nó vừa giải thích
- Bảo Ngọc đâu ??
- Ngọc đi với ra ngoài mua kẹo rồi !! Tớ có nấu cho cậu ít cháo này, cậu ăn đi- Camon Phương Anh !! - Nó đón bát cháo vừa cười tít mắt
“Thì ra cô cũng biết cười à ??” - hắn đứng ngoài cửa nhìn vào, thầm nghĩ. Đây là lần thứ hai hắn thấy nó cười, nụ cười hồn nhiên thật đẹp với đôi mắt tít lại và cái răng khểnh lộ ra. Khác hẳn với vẻ mặt lạnh băng bình thường của nó. Hắn khép cửa lại. Lặng lẽ xuống nhà dưới pha 1 ly cacao nóng cho tỉnh táo, suốt đêm qua hắn đã thức để trông chừng nó.
Cánh cổng điện tử của nhà hắn kẹt mở ra, là Hoàng và Bảo Ngọc. Hai người bước vào vẫn k ngừng nc rôm rả, tay xách cả chục túi đồ ăn:
- 2 người định mua cho cả làng ăn hay sao thế ??? - Bin- Hơ !! Cả làng cũng khó à nha !! Thừa còn hơn thiếu mà ^^ - Anh và cô
- Anh thấy 2 đứa có vẻ hợp nhau lắm đấy - Hắn
- Gì ?? Hợp á ?? - Anh và cô tập 2
- Đấy đấy hợp thế còn gì :v - Hắn vẫn k ngừng châm chọc
- NEVER !!! - Tập 3 :3
- Haha - Hắn nhìn thấy k chịu nổi mà phải ngoác ra cười khiến cô và nhỏ tròn xoe mắt ~~
HẾT CHAP 10
Và trong bóng đêm của bầu trời lạnh lẽo, cô bé tội nghiệp ấy lại lê lết trên con đường vô định với những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên má. Cuộc đời nó đã sang trang mới khi nó tìm lại được ba mẹ vào 3 tháng sau đó. Nó trở thành 1 tiểu thư cao sang, quyền quý. Nhưng quá khứ đau buồn và k mấy tốt đẹp đó đã biến nó thành con người với 2 nhân cách. Nó lạnh lùng, tàn nhẫn với mọi người xung quanh nhưng khi về đêm hay bên cạnh ba mẹ, nó lại lột xác biến thành một cô bé yếu đuối.
**AND NOW**
Mưa đang rơi nhẹ từng giọt trên con đường vắng vẻ, trời đã hơn 11h đêm, dường như k một bóng người trên đường. Nó tháo đôi gày cao gót cầm tay, bước chân trần trên nền đường lấm tấm những hạt mưa. Nó vẫn khóc, mưa càng rơi nước mắt của nó rơi xuống lại càng đều hơn. Nó cứ đi vô định như vậy mà không hề hay biết vẫn có một bóng người lặng lẽ đi theo nó. Nó gục xuống bên đường, mái tóc xõa dài, đôi mắt nhắm lại, nó mịt mờ dưới màn mưa trắng xóa đang dần xối xả lên người nó…. Và trong cơn mưa ấy, một con người đã bế nó lên………..
_____6h00p Am_____
Nó tỉnh dậy với cái đầu đau nhức, nhìn xung quanh, nó có chút giật mình khi không phải phòng mình như mọi khi. Nó k vội lên tiếng, ngắm căn phòng một chút. Đó là một căn phòng trắng tinh khiết đến từng đồ vật. Với những chi tiết nhỏ tinh xảo bằng vàng điểm xuyết khiến căn phòng trở nên sang trọng, nó nằm trên chiếc giường kiểu pháp có rủ màn tròn thêu kim tuyết. Khoác trên mình bộ Pjzama bằng lụa trắng cao cấp. Cửa kẹt mở, nó nhìn ra, là nhỏ:
- Cậu tỉnh rồi à ?? - nhỏ
- Tớ đang ở nhà cậu sao?? Sao tớ chưa thấy phòng này bh?? - nó thắc mắc
- K phải nhà tớ đâu. Đây là nhà Thiên Khôi và Thiên Á !!
- Cái gì ??? - Nó tá hỏa - Sao tớ lại ở đây ??
- Tối qua cậu ngất bên đường, anh Khôi đã đưa cậu về đây. Cậu sốt suốt đêm, anh ý trực nguyên đêm bên cậu đấy, hại tớ nửa đêm còn bị gọi qua thay đồ cho cậu !! - nhỏ vừa vén màn cho nó vừa giải thích
- Bảo Ngọc đâu ??
- Ngọc đi với ra ngoài mua kẹo rồi !! Tớ có nấu cho cậu ít cháo này, cậu ăn đi- Camon Phương Anh !! - Nó đón bát cháo vừa cười tít mắt
“Thì ra cô cũng biết cười à ??” - hắn đứng ngoài cửa nhìn vào, thầm nghĩ. Đây là lần thứ hai hắn thấy nó cười, nụ cười hồn nhiên thật đẹp với đôi mắt tít lại và cái răng khểnh lộ ra. Khác hẳn với vẻ mặt lạnh băng bình thường của nó. Hắn khép cửa lại. Lặng lẽ xuống nhà dưới pha 1 ly cacao nóng cho tỉnh táo, suốt đêm qua hắn đã thức để trông chừng nó.
Cánh cổng điện tử của nhà hắn kẹt mở ra, là Hoàng và Bảo Ngọc. Hai người bước vào vẫn k ngừng nc rôm rả, tay xách cả chục túi đồ ăn:
- 2 người định mua cho cả làng ăn hay sao thế ??? - Bin- Hơ !! Cả làng cũng khó à nha !! Thừa còn hơn thiếu mà ^^ - Anh và cô
- Anh thấy 2 đứa có vẻ hợp nhau lắm đấy - Hắn
- Gì ?? Hợp á ?? - Anh và cô tập 2
- Đấy đấy hợp thế còn gì :v - Hắn vẫn k ngừng châm chọc
- NEVER !!! - Tập 3 :3
- Haha - Hắn nhìn thấy k chịu nổi mà phải ngoác ra cười khiến cô và nhỏ tròn xoe mắt ~~
HẾT CHAP 10
/74
|