**Chap 17**
Sau khi quan sát kĩ lưỡng vết thương, nó lên tiếng, lo lắng:
- Thiên Khôi !! Anh chuẩn bị cho tôi 1 ngọn nến, lấy con dao nhỏ mũi nhọn trong hộp hoa quả ra đây cho tôi
- Dao ??? - Hắn, cô, Bin và anh nhìn nó
- Nhanh lên !! K lấy cành cây và đá ra rồi khử trùng sẽ bị nhiễm bẩn vào thịt mất
- OK
Vừa lúc đó nhỏ lờ đờ mở mắt, nghe đk giọng nó, nhỏ hoảng hốt:
- K !! K dao đâu !!
- K sao !! Tớ sẽ tiêm thuốc, sẽ k đau đâu
- K !!! K đâu - nhỏ giẫy giụa
- Bảo Ngọc, giữ nó lại - Nó
- Để tôi !! - Bin tiến lại, ôm lấy nhỏ, nhỏ khóc, Bin vuốt nhẹ nước mắt cho nhỏ, ghì đầu nhỏ vào ngực mình, khẽ thì thầm - xin em, hãy cố lên, một lần coi như vì anh nhé !! Vợ Anh !!
Nhỏ run rẩy nhìn nó hơ con dao nhọn trên ngọn nến, nó đã có qua 3 mùa hè học tại lớp đào tạo nghành y từ năm 13 tuổi nên mấy chuyện sơ cứu này nó làm ổn. Nó đưa dao nhờ hắn hơ rồi lấy 1cc thuốc giảm đau pha với nước cất cho vào xi-lanh tiêm cho nhỏ:
- Mũi tiêm này giống như gây tê, sẽ giúp cậu bớt đau - nó nói rồi nhẹ nhàng đâm mũi xi-lanh vào tay nhỏ
Sau khi tiêm xong, nó nhận con dao đã được sát trùng qua lửa từ hắn, nhằm thẳng vết thương ấn mũi dao xuống khoảng 1cm, nhỏ bật khóc dù đã được tiêm thuốc giảm đau, Bin ôm chặt lấy nhỏ, tất cả mọi người đều hồi hộp, k kéo dài thời gian, nó rạch dài đường cắt ra, dùng panh kẹp dò dọc theo mũi dao gắp được cành cây ra, nhưng còn một mảnh đá dăm còn bên trong, nó lấy hết can đảm ấn sâu thêm mũi dao 1 chút nữa, cuối cùng đã gắp được. Máu của nhỏ ướt đẫm cả váy nó, nó dốc nguyên lọ cồn lên vết thương, sau đó lau khô và băng lại. Nó và mọi người thở phào nhẹ nhõm. Bin bế xốc nhỏ, đặt lên xe, cẩn thận nâng cái chân đang bị thương của nhỏ lên một cái gối, Bin ngồi bên cạnh và mọi người cùng lên đường về nhà
- Giờ tôi mới biết là em giỏi y đến thế !! - Thiên Khôi
- Chỉ là chút kiến thức sơ đẳng thôi - Nó, lạnh lùng
__Về tới nhà nó__
Mọi người quyết định sẽ chuyển qua cư ngụ tại nhà nó vì nhỏ còn bệnh nên Bin khăng khăng đòi chuyển qua, nhà nó lại tiện cho 3 cô gái vì nếu chuyển đồ của tụi nó qua nhà hắn chắc cả ngày k hết ~~ :3
Bin đưa nhỏ lên phòng, tự tay thay băng gạc và đặt nhỏ lên giường đắp chăn và đặt khăn lạnh cẩn thận rồi ngồi một bên.
- Em thay đồ đi !! -Hắn đưa cho nó bộ váy trắng bằng lụa cao cấp
- Ơ !! Cám ơn anh - Nó giật mình, giờ nó mới nhận ra cả người mình nhuốm máu
Hắn nhìn nó đi vào phòng tắm, mỉm cười. Nó rung rinh rồi à ??
__Mấy ngày sau__
Nhờ thuốc của nó và sự chăm sóc tận tình của Bin mà nhỏ đã nhanh chóng khỏi bệnh, có thể chạy tung ta tung tăng được rồi
**Tingggg** Tiếng chuông cửa reo lên
- Binnn !!! Bin về !!! - Nhỏ la toáng lên khi nghe tiếng chuông cửa, bỏ cả đĩa kem đang ăn dở vì nhỏ biết lúc này là giờ Bin và bọn hắn đi học về …
HẾT CHAP 17
Sau khi quan sát kĩ lưỡng vết thương, nó lên tiếng, lo lắng:
- Thiên Khôi !! Anh chuẩn bị cho tôi 1 ngọn nến, lấy con dao nhỏ mũi nhọn trong hộp hoa quả ra đây cho tôi
- Dao ??? - Hắn, cô, Bin và anh nhìn nó
- Nhanh lên !! K lấy cành cây và đá ra rồi khử trùng sẽ bị nhiễm bẩn vào thịt mất
- OK
Vừa lúc đó nhỏ lờ đờ mở mắt, nghe đk giọng nó, nhỏ hoảng hốt:
- K !! K dao đâu !!
- K sao !! Tớ sẽ tiêm thuốc, sẽ k đau đâu
- K !!! K đâu - nhỏ giẫy giụa
- Bảo Ngọc, giữ nó lại - Nó
- Để tôi !! - Bin tiến lại, ôm lấy nhỏ, nhỏ khóc, Bin vuốt nhẹ nước mắt cho nhỏ, ghì đầu nhỏ vào ngực mình, khẽ thì thầm - xin em, hãy cố lên, một lần coi như vì anh nhé !! Vợ Anh !!
Nhỏ run rẩy nhìn nó hơ con dao nhọn trên ngọn nến, nó đã có qua 3 mùa hè học tại lớp đào tạo nghành y từ năm 13 tuổi nên mấy chuyện sơ cứu này nó làm ổn. Nó đưa dao nhờ hắn hơ rồi lấy 1cc thuốc giảm đau pha với nước cất cho vào xi-lanh tiêm cho nhỏ:
- Mũi tiêm này giống như gây tê, sẽ giúp cậu bớt đau - nó nói rồi nhẹ nhàng đâm mũi xi-lanh vào tay nhỏ
Sau khi tiêm xong, nó nhận con dao đã được sát trùng qua lửa từ hắn, nhằm thẳng vết thương ấn mũi dao xuống khoảng 1cm, nhỏ bật khóc dù đã được tiêm thuốc giảm đau, Bin ôm chặt lấy nhỏ, tất cả mọi người đều hồi hộp, k kéo dài thời gian, nó rạch dài đường cắt ra, dùng panh kẹp dò dọc theo mũi dao gắp được cành cây ra, nhưng còn một mảnh đá dăm còn bên trong, nó lấy hết can đảm ấn sâu thêm mũi dao 1 chút nữa, cuối cùng đã gắp được. Máu của nhỏ ướt đẫm cả váy nó, nó dốc nguyên lọ cồn lên vết thương, sau đó lau khô và băng lại. Nó và mọi người thở phào nhẹ nhõm. Bin bế xốc nhỏ, đặt lên xe, cẩn thận nâng cái chân đang bị thương của nhỏ lên một cái gối, Bin ngồi bên cạnh và mọi người cùng lên đường về nhà
- Giờ tôi mới biết là em giỏi y đến thế !! - Thiên Khôi
- Chỉ là chút kiến thức sơ đẳng thôi - Nó, lạnh lùng
__Về tới nhà nó__
Mọi người quyết định sẽ chuyển qua cư ngụ tại nhà nó vì nhỏ còn bệnh nên Bin khăng khăng đòi chuyển qua, nhà nó lại tiện cho 3 cô gái vì nếu chuyển đồ của tụi nó qua nhà hắn chắc cả ngày k hết ~~ :3
Bin đưa nhỏ lên phòng, tự tay thay băng gạc và đặt nhỏ lên giường đắp chăn và đặt khăn lạnh cẩn thận rồi ngồi một bên.
- Em thay đồ đi !! -Hắn đưa cho nó bộ váy trắng bằng lụa cao cấp
- Ơ !! Cám ơn anh - Nó giật mình, giờ nó mới nhận ra cả người mình nhuốm máu
Hắn nhìn nó đi vào phòng tắm, mỉm cười. Nó rung rinh rồi à ??
__Mấy ngày sau__
Nhờ thuốc của nó và sự chăm sóc tận tình của Bin mà nhỏ đã nhanh chóng khỏi bệnh, có thể chạy tung ta tung tăng được rồi
**Tingggg** Tiếng chuông cửa reo lên
- Binnn !!! Bin về !!! - Nhỏ la toáng lên khi nghe tiếng chuông cửa, bỏ cả đĩa kem đang ăn dở vì nhỏ biết lúc này là giờ Bin và bọn hắn đi học về …
HẾT CHAP 17
/74
|