*Chap 27**
- Anh thật phục anh ấy quá mà !! Chắc anh cũng phải học tập để pha sữa cho Phương Anh thôi =))))
Nó cười nhẹ, mang ly sữa gần hết tới bồn rửa
- Ấy !! Để đấy anh rửa cho. Em đang bị thương mà !! LÊn thay băng đi nhóc !!
Nó ngoan ngoãn đưa cái ly cho , lên phòng thay băng. NHững ngày k có hắn quả thật là nhàm chán. Suốt ngày hết ăn lại nằm, k nằm thì đọc truyện rồi đi dạo Thỉnh thoảng đi dạo rồi vào mấy city center. Bình thường thì như thế là vui lắm, nhưng không hiểu sao mấy hôm nay nó thấy thật tẻ nhạt. Hình như một cảm giác lạ đang dần chiếm hữu trái tim nó…..nó nhớ hắn….. Hắn đã đi Mỹ được 4 ngày. Cô nói với nó hắn sẽ đi tận 1 tuần lận. Còn những 3 ngày nữa hắn mới về. Trời đã muộn, gần 10h đêm. Nó ngồi bên cửa sổ, ngước đôi mắt màu cà phê nhìn lên nền trời lấp lánh những vì sao. Chợt *kẹt* có tiếng mở cửa phòng nó, nó ngoái cổ lại nhìn và đang không tin vào mắt mình, hắn đã về và đứng trước mắt nó, tay còn xách theo cả vali. Bất giác, nó chạy tới ôm chầm lấy hắn, dụi đầu vào bờ ngực vững chắc của hắn, đã 4 ngày nó không có cảm giác yên bình như vậy, dường như nó đã quá quen với sự chăm sóc đến nuông chiều của hắn mất rồi.
Hắn sững người. Nhưng rồi nhẹ nhàng, hắn bế nó đặt nó ngồi lên giường và ngắm nhìn nó. Hắn nhẹ nâng cánh tay nó lên, xem kĩ rồi khẽ bảo:
- Vết thương của em đã lành rồi này !!!
- Sao mới 4 ngày anh đã về rồi ?? Bảo Ngọc nói anh đi 1 tuần cơ mà !! - Nó
- Vì tôi lo cho em !!! :) - hắn cười nhẹ - Đã có ai mang sữa lên cho em chưa ?? - nó lắc đầu - Chờ tôi nhé! Một phút thôi !!
Hắn rời phòng, xuống ngay nhà bếp pha sữa mang lên cho nó. Chờ nó uống xong, dọn dẹp và để nó ngủ rồi hắn mới về phòng, lúc này hắn mới cất vali và hành lý. Một cơn đau đầu ập đến với hắn…..
_3 ngày trước_
- Simon !! Công việc của chúng ta sẽ phải giải quyết trong bao lâu ?? - Hắn
- Thưa thiếu gia !! Chắc khoảng hơn 1 tuần sẽ xong tất cả !! - trợ lý của hắn trả lời
- Sắp xếp lịch nếu làm k ngừng nghỉ sẽ xong trong bao nhiêu ngày ????
- Chắc khoảng 5 ngày ạ !!
- Rút ngắn thời gian lại !! Sắp xếp thời gian để tôi làm xong trong 3 ngày tới !!
- Thiếu gia !! Như vậy sẽ có hại cho sức khỏe của cậu !
- K phải lo cho tôi !! Cứ như vậy !! ĐI làm việc đi
_ Và bây giờ _
Hắn lảo đảo bước ra từ phòng tắm. 4 ngày liên tục hắn ăn uống k đầy đủ, chỉ ngủ khoảng 2tieng 1 ngày để hoàn thành tất cả công việc. Và h hn đang kiệt sức….
Sáng sớm, nó dậy sớm hơn bình thường, theo thường lệ nó tìm sữa, vẫn k thấy đâu. Hắn quên sao ?? Hắn đã về rồi mà ?? Nó thấy thực sự khó hiểu. Nó làm VSCN rồi qua phòng hắn, phòng khóa trái, gõ cửa mãi k thấy trả lời. Nó về phòng tìm chìa khóa mở phòng hắn, trong lòng có 1 cảm giác bất an. Cả nhà chỉ duy nhất mình nó là có chìa khóa phòng hắn mà thôi. Tra khóa vào ổ, nó đẩy cửa bước vào. Cảnh tượng đầu tiên khiến nó hốt hoảng, hắn nằm trên giường k động đậy, nó tiến tới gần, sờ tay vào người hắn. Nó giật mình, nóng quá !! Lục trong tủ thuốc cá nhân của hắn ra cái nhiệt kế, nó đo nhiệt độ cho hắn. 42 độ !!! Với người khác như vậy đã đủ gây ngất thậm chí là tử vong rồi, sức đề kháng của hắn khá tốt. Nó chầm chậm suy nghĩ lại kiến thức y học của mình. Phải nhanh chóng hạ sốt, nếu k sẽ dẫn tới co giật mất….
HẾT CHAP 27
- Anh thật phục anh ấy quá mà !! Chắc anh cũng phải học tập để pha sữa cho Phương Anh thôi =))))
Nó cười nhẹ, mang ly sữa gần hết tới bồn rửa
- Ấy !! Để đấy anh rửa cho. Em đang bị thương mà !! LÊn thay băng đi nhóc !!
Nó ngoan ngoãn đưa cái ly cho , lên phòng thay băng. NHững ngày k có hắn quả thật là nhàm chán. Suốt ngày hết ăn lại nằm, k nằm thì đọc truyện rồi đi dạo Thỉnh thoảng đi dạo rồi vào mấy city center. Bình thường thì như thế là vui lắm, nhưng không hiểu sao mấy hôm nay nó thấy thật tẻ nhạt. Hình như một cảm giác lạ đang dần chiếm hữu trái tim nó…..nó nhớ hắn….. Hắn đã đi Mỹ được 4 ngày. Cô nói với nó hắn sẽ đi tận 1 tuần lận. Còn những 3 ngày nữa hắn mới về. Trời đã muộn, gần 10h đêm. Nó ngồi bên cửa sổ, ngước đôi mắt màu cà phê nhìn lên nền trời lấp lánh những vì sao. Chợt *kẹt* có tiếng mở cửa phòng nó, nó ngoái cổ lại nhìn và đang không tin vào mắt mình, hắn đã về và đứng trước mắt nó, tay còn xách theo cả vali. Bất giác, nó chạy tới ôm chầm lấy hắn, dụi đầu vào bờ ngực vững chắc của hắn, đã 4 ngày nó không có cảm giác yên bình như vậy, dường như nó đã quá quen với sự chăm sóc đến nuông chiều của hắn mất rồi.
Hắn sững người. Nhưng rồi nhẹ nhàng, hắn bế nó đặt nó ngồi lên giường và ngắm nhìn nó. Hắn nhẹ nâng cánh tay nó lên, xem kĩ rồi khẽ bảo:
- Vết thương của em đã lành rồi này !!!
- Sao mới 4 ngày anh đã về rồi ?? Bảo Ngọc nói anh đi 1 tuần cơ mà !! - Nó
- Vì tôi lo cho em !!! :) - hắn cười nhẹ - Đã có ai mang sữa lên cho em chưa ?? - nó lắc đầu - Chờ tôi nhé! Một phút thôi !!
Hắn rời phòng, xuống ngay nhà bếp pha sữa mang lên cho nó. Chờ nó uống xong, dọn dẹp và để nó ngủ rồi hắn mới về phòng, lúc này hắn mới cất vali và hành lý. Một cơn đau đầu ập đến với hắn…..
_3 ngày trước_
- Simon !! Công việc của chúng ta sẽ phải giải quyết trong bao lâu ?? - Hắn
- Thưa thiếu gia !! Chắc khoảng hơn 1 tuần sẽ xong tất cả !! - trợ lý của hắn trả lời
- Sắp xếp lịch nếu làm k ngừng nghỉ sẽ xong trong bao nhiêu ngày ????
- Chắc khoảng 5 ngày ạ !!
- Rút ngắn thời gian lại !! Sắp xếp thời gian để tôi làm xong trong 3 ngày tới !!
- Thiếu gia !! Như vậy sẽ có hại cho sức khỏe của cậu !
- K phải lo cho tôi !! Cứ như vậy !! ĐI làm việc đi
_ Và bây giờ _
Hắn lảo đảo bước ra từ phòng tắm. 4 ngày liên tục hắn ăn uống k đầy đủ, chỉ ngủ khoảng 2tieng 1 ngày để hoàn thành tất cả công việc. Và h hn đang kiệt sức….
Sáng sớm, nó dậy sớm hơn bình thường, theo thường lệ nó tìm sữa, vẫn k thấy đâu. Hắn quên sao ?? Hắn đã về rồi mà ?? Nó thấy thực sự khó hiểu. Nó làm VSCN rồi qua phòng hắn, phòng khóa trái, gõ cửa mãi k thấy trả lời. Nó về phòng tìm chìa khóa mở phòng hắn, trong lòng có 1 cảm giác bất an. Cả nhà chỉ duy nhất mình nó là có chìa khóa phòng hắn mà thôi. Tra khóa vào ổ, nó đẩy cửa bước vào. Cảnh tượng đầu tiên khiến nó hốt hoảng, hắn nằm trên giường k động đậy, nó tiến tới gần, sờ tay vào người hắn. Nó giật mình, nóng quá !! Lục trong tủ thuốc cá nhân của hắn ra cái nhiệt kế, nó đo nhiệt độ cho hắn. 42 độ !!! Với người khác như vậy đã đủ gây ngất thậm chí là tử vong rồi, sức đề kháng của hắn khá tốt. Nó chầm chậm suy nghĩ lại kiến thức y học của mình. Phải nhanh chóng hạ sốt, nếu k sẽ dẫn tới co giật mất….
HẾT CHAP 27
/74
|