**Chap 5**
- Nhật Minh! Em muốn ngồi với Hà Thy à ? - Bả nói ngọt thấy sợ, hs cưng mà lị :3
- Vâng ! - Ken nháy mắt cho bả làm bả muốn hét rần trời nhưng giáo viên nên phải giữ thể diện =))
- Vậy em xuống ngồi với Nhật Minh đi !?
Nó vừa nhấc chân lên thì:
- Hà Thy xuống chỗ tôi ! - Một giọng nói lạnh lùng vang lên, bà cô quay mặt xuống bắt gặp ngay ánh mắt màu tro lạnh của Thiên Khôi làm bả sởn gai ốc :3
Thực ra bả cũng thích Khôi lắm nhưng hắn lúc nào cũng lầm lì lại lạnh như tảng băng làm bả không dám tới gần :3 :3 (cô gì hám trai quá v -_- _nhỏ*chí lý*)
Ken quay qua hắn, đôi mắt bắt đầu hằn lên từng tia đỏ. Hắn đến liếc cũng chả thèm liếc Ken một cái, đôi mắt hắn chỉ chăm chăm nhìn vào nó. Đôi chân nó như phân vân, k biết nên đi vào hướng nào, rốt cục đôi chân ấy vẫn bước nhẹ về phía hắn, đôi mắt hắn dịu lại, nó nhìn xung quanh chỗ ngồi. Hắn ngồi gần cửa sổ gần cuối lớp, thi thoảng có vài chiếc lá khô bay vào, hắn thích thế. Nó nhíu mày:
- Lá khô? Bụi..
Nói một câu cụt lủn rồi nhanh chóng qua chỗ Ken, Ken ngồi giữa lớp nên k có lá bay, đôi mày nó giãn ra, nó đặt balo xuống, quay qua hắn:
- Sạch hơn !
Chỉ như vậy, lòng bàn tay hắn nắm chặt. Nhưng rồi thôi, cảm xúc trong hắn chỉ như là có chút bực vì không đk điều như ý. Ken cười rạng rỡ, nhỏ và cô nhìn mà muốn đấm cho một cái, dám dụ dỗ chị em của tụi nó hả.
__Ra chơi__Canteen__
- Chị cho em 1 bịc bim bim, 3 hũ merino cacao loại lớn với 1 lố sữa chua, 3 chai nuti nha chị =)) - Nhỏ
- Cậu tính cho heo ăn hả Phương Anh? - cô và nó
- Bộ hai cậu là heo hả, tớ mua tụi mình ăn mà - nhỏ ngây thơ
- Có cậu là heo thôi - nó, quay qua cô bán hàng - 1 cà phê đen đặc k đường k đá
Ba tụi nó quay lại bàn ngồi, cô lo lắng:
- Cậu cứ uống cà phê suốt thế không tốt đâu Thy à
- Tớ tự biết chừng mực mà ! - nó cười, nhỏ, cô và gia đình là những người duy nhất có thể làm nó cười.
- Ba mẹ tớ đi công tác, trưa qua nhà tớ ăn cơm rồi ở lại với tớ cho vui luôn đi - nó
- Thật á ??? - Cô và nhỏ
- Ừ !! - Nó gật đầu
- Vậy là chị em mình lại có dịp quậy nữa rồi - Cô
- Chí lý chí lý - Nhỏ
Tụi nó cười vang canteen mà không để í bọn hắn đang nhìn, đặc biệt là hắn đang cắm đôi mắt màu tro vào nụ cười của nó với cục thắc mắc to đùng.
__Trưa__
- Papa !!! Mama !! Phương Anh với Bảo Ngọc qua với con nè =)) - nó, mồm mở loa hết công suất
Có thể nói khi về nhà nó như biến thành 1 con người mới, thay cái vỏ bọc lạnh lẽo bên ngoài bằng những nụ cười luôn thường trực trên môi.
- Chào các con !! - Mẹ nó đon đả
- Dạ con chào hai bác - Nhỏ và cô cúi đầu lễ phép
- Vào nhà đi các con !
HẾT CHAP 5
- Nhật Minh! Em muốn ngồi với Hà Thy à ? - Bả nói ngọt thấy sợ, hs cưng mà lị :3
- Vâng ! - Ken nháy mắt cho bả làm bả muốn hét rần trời nhưng giáo viên nên phải giữ thể diện =))
- Vậy em xuống ngồi với Nhật Minh đi !?
Nó vừa nhấc chân lên thì:
- Hà Thy xuống chỗ tôi ! - Một giọng nói lạnh lùng vang lên, bà cô quay mặt xuống bắt gặp ngay ánh mắt màu tro lạnh của Thiên Khôi làm bả sởn gai ốc :3
Thực ra bả cũng thích Khôi lắm nhưng hắn lúc nào cũng lầm lì lại lạnh như tảng băng làm bả không dám tới gần :3 :3 (cô gì hám trai quá v -_- _nhỏ*chí lý*)
Ken quay qua hắn, đôi mắt bắt đầu hằn lên từng tia đỏ. Hắn đến liếc cũng chả thèm liếc Ken một cái, đôi mắt hắn chỉ chăm chăm nhìn vào nó. Đôi chân nó như phân vân, k biết nên đi vào hướng nào, rốt cục đôi chân ấy vẫn bước nhẹ về phía hắn, đôi mắt hắn dịu lại, nó nhìn xung quanh chỗ ngồi. Hắn ngồi gần cửa sổ gần cuối lớp, thi thoảng có vài chiếc lá khô bay vào, hắn thích thế. Nó nhíu mày:
- Lá khô? Bụi..
Nói một câu cụt lủn rồi nhanh chóng qua chỗ Ken, Ken ngồi giữa lớp nên k có lá bay, đôi mày nó giãn ra, nó đặt balo xuống, quay qua hắn:
- Sạch hơn !
Chỉ như vậy, lòng bàn tay hắn nắm chặt. Nhưng rồi thôi, cảm xúc trong hắn chỉ như là có chút bực vì không đk điều như ý. Ken cười rạng rỡ, nhỏ và cô nhìn mà muốn đấm cho một cái, dám dụ dỗ chị em của tụi nó hả.
__Ra chơi__Canteen__
- Chị cho em 1 bịc bim bim, 3 hũ merino cacao loại lớn với 1 lố sữa chua, 3 chai nuti nha chị =)) - Nhỏ
- Cậu tính cho heo ăn hả Phương Anh? - cô và nó
- Bộ hai cậu là heo hả, tớ mua tụi mình ăn mà - nhỏ ngây thơ
- Có cậu là heo thôi - nó, quay qua cô bán hàng - 1 cà phê đen đặc k đường k đá
Ba tụi nó quay lại bàn ngồi, cô lo lắng:
- Cậu cứ uống cà phê suốt thế không tốt đâu Thy à
- Tớ tự biết chừng mực mà ! - nó cười, nhỏ, cô và gia đình là những người duy nhất có thể làm nó cười.
- Ba mẹ tớ đi công tác, trưa qua nhà tớ ăn cơm rồi ở lại với tớ cho vui luôn đi - nó
- Thật á ??? - Cô và nhỏ
- Ừ !! - Nó gật đầu
- Vậy là chị em mình lại có dịp quậy nữa rồi - Cô
- Chí lý chí lý - Nhỏ
Tụi nó cười vang canteen mà không để í bọn hắn đang nhìn, đặc biệt là hắn đang cắm đôi mắt màu tro vào nụ cười của nó với cục thắc mắc to đùng.
__Trưa__
- Papa !!! Mama !! Phương Anh với Bảo Ngọc qua với con nè =)) - nó, mồm mở loa hết công suất
Có thể nói khi về nhà nó như biến thành 1 con người mới, thay cái vỏ bọc lạnh lẽo bên ngoài bằng những nụ cười luôn thường trực trên môi.
- Chào các con !! - Mẹ nó đon đả
- Dạ con chào hai bác - Nhỏ và cô cúi đầu lễ phép
- Vào nhà đi các con !
HẾT CHAP 5
/74
|