**Chap 52**
Không lời hồi đáp. Vú lại tiếp tục gọi khẽ:
- Tiểu thư !! Cô không dậy sẽ muộn học đấy.
Vẫn im lặng, lo lắng, Vú vặn khẽ nắm cửa phòng nó, nó đang nằm sấp trên giường, những giọt nước vẫn rơi ra từ đôi giày chưa kịp cởi. Vú nhanh chóng tiến vào, vừa chạm vào người nó, Vú đã giật mình: “Tiểu thư !!! Cô nóng quá !!”
Nói rồi, Vú nhanh chóng xuống nhà, báo cho mẹ nó, bà Phương lo lắng lên ngay phòng nó, thay đồ cho nó rồi đặt nó vào giường. Trên khuôn mặt trắng trẻo, những giọt nước mắt vẫn chưa kịp khô đi. Bà nhíu mày, con gái bà khóc sao. Đã lâu lắm rồi bà không thấy nó khóc. Từ lúc đón nó về, bà thương nên đã dạy nó cách sống mạnh mẽ, tránh làm tổn thương bản thân. Không hiểu chuyện gì khiến Hà Thy đau lòng đến vậy. Ba nó cũng lên phòng nó, ông đẩy cửa bước vào, sờ trán nó, đầy lo lắng:
- Con bé nóng quá !!
- Em đã gọi bác sĩ rồi, mình không phải lo !!!
Chợt nó giật mình, cắt đứt cuộc nói chuyện của ba mẹ, nó lắc đầu rồi nước mắt nó trào ra, đôi mắt vẫn nhắm nhưng những dòng lệ thì không ngừng chảy xuống, ướt đẫm 2 gò má đỏ bừng lên vì sốt. Mẹ nó sốt ruột, nhìn nó khóc cũng khóc theo, ôm lấy nó, vỗ về:
- Tiểu Thy !! Ngoan !! Mẹ ở đây !!!
Hình ảnh nó bây giờ làm ba nó nhớ lại 5 năm trước khi mới đón nó về, đêm nào nó cũng khóc như vậy, mẹ nó đêm nào cũng phải ôm nó vào lòng và dỗ nó ngủ. Ông hiểu rõ, chỉ khi Hà Thy cảm thấy bị bỏ rơi, nó mới như thế. Nó được mẹ dạy dỗ cẩn thận, chắc chắn sẽ không vì chuyện vớ vẩn mà đau lòng. Nếu ông biết được, chắc chắn ông sẽ không để yên cho kẻ nào khiến con gái ông đau lòng.
Chuông cửa reo lên, là nhỏ, cô, Bin và anh. Không có hắn.
- Con chào ba/bác - cả lũ đồng thanh
- Chào các con !! - Ông Minh cười hiền
- Hà Thy đâu ba ?? - Nhỏ hỏi ba nó
- Thy trên phòng đó, các con lên đi !!!
- Vâng ạ !! Nhà mình có hạt sen k ba ?? Con đi nấu cho Thy ít cháo. Nó thích ăn cháo hạt sen con nấu lắm !! - Cô
- Vậy phiền con rồi Bảo Ngọc. Con vào hỏi Vú Hoa nhé !!
Cô vào bếp nấu cháo. Còn anh, Bin và nhỏ lên lầu thăm nó. Cửa mở, mẹ nó vẫn ngồi cạnh nó, mắt bà thâm quầng, đêm qua bà không ngủ. Hà Thy vẫn sốt cao không dứt.
- Mẹ Phương !! - Nhỏ gọi khẽ
- Phương Anh hả con !! Hai đứa nữa, vào đi các con !!
- Con chào bác - Bin và Anh cúi đầu
- Ừ !! - Bà Phương cười nhẹ, đôi mắt ánh lên sự mệt mỏi
- Mẹ Phương - nhỏ nũng nịu - Mẹ đi nghỉ đi để bọn con chăm sóc Hà Thy cho, ba bảo đêm qua mẹ không ngủ rồi !! Như thế sẽ hại sức khỏe đấy ạ !!!
- Ta không sao mà !!
- Không được, nhỡ mẹ ốm thì lấy ai chăm sóc nó tiếp đây ?? Mẹ đi nghỉ đi, Bảo Ngọc đang nấu cháo đấy ạ !!! Bọn con sẽ chăm sóc Thy cẩn thận !!
- Thôi được rồi, Tiểu Thy nhờ các con !!!
Sau một hồi năn nỉ, nhỏ cũng đưa được mẹ nó về phòng nghỉ, bà day day thái dương, chắc 2 ngày rồi bà mệt mỏi lắm. Nhỏ về lại phòng nó, đặt bàn tay nhỏ nhắn lên trán nó, nóng quá, nó đã hôn mê gần 2 ngày rồi ……….
HẾT CHAP 52
Xin ít nhận xét nào các tình iuuuuuuuuu =))))))
Không lời hồi đáp. Vú lại tiếp tục gọi khẽ:
- Tiểu thư !! Cô không dậy sẽ muộn học đấy.
Vẫn im lặng, lo lắng, Vú vặn khẽ nắm cửa phòng nó, nó đang nằm sấp trên giường, những giọt nước vẫn rơi ra từ đôi giày chưa kịp cởi. Vú nhanh chóng tiến vào, vừa chạm vào người nó, Vú đã giật mình: “Tiểu thư !!! Cô nóng quá !!”
Nói rồi, Vú nhanh chóng xuống nhà, báo cho mẹ nó, bà Phương lo lắng lên ngay phòng nó, thay đồ cho nó rồi đặt nó vào giường. Trên khuôn mặt trắng trẻo, những giọt nước mắt vẫn chưa kịp khô đi. Bà nhíu mày, con gái bà khóc sao. Đã lâu lắm rồi bà không thấy nó khóc. Từ lúc đón nó về, bà thương nên đã dạy nó cách sống mạnh mẽ, tránh làm tổn thương bản thân. Không hiểu chuyện gì khiến Hà Thy đau lòng đến vậy. Ba nó cũng lên phòng nó, ông đẩy cửa bước vào, sờ trán nó, đầy lo lắng:
- Con bé nóng quá !!
- Em đã gọi bác sĩ rồi, mình không phải lo !!!
Chợt nó giật mình, cắt đứt cuộc nói chuyện của ba mẹ, nó lắc đầu rồi nước mắt nó trào ra, đôi mắt vẫn nhắm nhưng những dòng lệ thì không ngừng chảy xuống, ướt đẫm 2 gò má đỏ bừng lên vì sốt. Mẹ nó sốt ruột, nhìn nó khóc cũng khóc theo, ôm lấy nó, vỗ về:
- Tiểu Thy !! Ngoan !! Mẹ ở đây !!!
Hình ảnh nó bây giờ làm ba nó nhớ lại 5 năm trước khi mới đón nó về, đêm nào nó cũng khóc như vậy, mẹ nó đêm nào cũng phải ôm nó vào lòng và dỗ nó ngủ. Ông hiểu rõ, chỉ khi Hà Thy cảm thấy bị bỏ rơi, nó mới như thế. Nó được mẹ dạy dỗ cẩn thận, chắc chắn sẽ không vì chuyện vớ vẩn mà đau lòng. Nếu ông biết được, chắc chắn ông sẽ không để yên cho kẻ nào khiến con gái ông đau lòng.
Chuông cửa reo lên, là nhỏ, cô, Bin và anh. Không có hắn.
- Con chào ba/bác - cả lũ đồng thanh
- Chào các con !! - Ông Minh cười hiền
- Hà Thy đâu ba ?? - Nhỏ hỏi ba nó
- Thy trên phòng đó, các con lên đi !!!
- Vâng ạ !! Nhà mình có hạt sen k ba ?? Con đi nấu cho Thy ít cháo. Nó thích ăn cháo hạt sen con nấu lắm !! - Cô
- Vậy phiền con rồi Bảo Ngọc. Con vào hỏi Vú Hoa nhé !!
Cô vào bếp nấu cháo. Còn anh, Bin và nhỏ lên lầu thăm nó. Cửa mở, mẹ nó vẫn ngồi cạnh nó, mắt bà thâm quầng, đêm qua bà không ngủ. Hà Thy vẫn sốt cao không dứt.
- Mẹ Phương !! - Nhỏ gọi khẽ
- Phương Anh hả con !! Hai đứa nữa, vào đi các con !!
- Con chào bác - Bin và Anh cúi đầu
- Ừ !! - Bà Phương cười nhẹ, đôi mắt ánh lên sự mệt mỏi
- Mẹ Phương - nhỏ nũng nịu - Mẹ đi nghỉ đi để bọn con chăm sóc Hà Thy cho, ba bảo đêm qua mẹ không ngủ rồi !! Như thế sẽ hại sức khỏe đấy ạ !!!
- Ta không sao mà !!
- Không được, nhỡ mẹ ốm thì lấy ai chăm sóc nó tiếp đây ?? Mẹ đi nghỉ đi, Bảo Ngọc đang nấu cháo đấy ạ !!! Bọn con sẽ chăm sóc Thy cẩn thận !!
- Thôi được rồi, Tiểu Thy nhờ các con !!!
Sau một hồi năn nỉ, nhỏ cũng đưa được mẹ nó về phòng nghỉ, bà day day thái dương, chắc 2 ngày rồi bà mệt mỏi lắm. Nhỏ về lại phòng nó, đặt bàn tay nhỏ nhắn lên trán nó, nóng quá, nó đã hôn mê gần 2 ngày rồi ……….
HẾT CHAP 52
Xin ít nhận xét nào các tình iuuuuuuuuu =))))))
/74
|