Chiếc Iphone 4 hồng hồng xinh xinh đang reo inh ỏi bài Happy Mother's Day trong khi chủ nhân của nó thì đang ''say giấc'' trên giường, ko biết về sự tồn tại của nó. Đến khi con dế iu đang hát đến bài thứ 10 thì cô bé ấy mới ngọ nguậy, mặt nhăn nhó vì chiếc điện thoại kêu inh ỏi. Với tay lên chiếc bài đầu giường tìm chú dễ iu, mãi đến khi nhạc vang bài Happy Mother's Day lần thứ 11 mới tìm ra
- Alo! Ai mà gọi giờ này thế. Ko định để cho người ta ngủ à?
- Cô ko chịu nhìn giờ sao? Mặt trời lên từ bao giờ rồi mà vẫn còn ngủ hả?
- Nè. Anh quen tôi sao mà có quyền hét ầm ĩ thế hả? - My bức xúc hét lên
- Cô nhìn tên người nói chuyện với cô đi nhá, osin - Chữ osin ở cuối được nhấn mạnh
- Ashhhhhhhhh. Xin lỗi cậu chủ - Lần này thì là chữ cậu chủ được My nghiến răng mà nói
- Rồi rồi. Dạy rồi ý gì? Thay quần áo rồi tôi sẽ đến đón cô. Cô sẽ phải đưa tôi đi ăn
- Tại sao chứ?
- Vì cô là osin của tôi - Nói xong Quân cúp máy luôn, ko để My nói thêm cái gì. Ở đầu dây bên kia, My đang tức tối hét om xòm làm cho Lam tỉnh cả ngủ, chim chóc bay toán loạn
- Vậy là sao chứ? Tôi đang ngủ mà! Nè...nè....Anh còn nghe tôi nói ko đấy.......Alo...Alo - Đập mạnh chiếc dễ yêu xuống người nhưng cũng may là ko sao vì chiếc giường đó rất êm. Mở cánh tủ ra, My lấy đại một bộ quần áo, chui vào nhà tắm để rửa mặt và thay đồ.
My hôm nay ko còn là một cô cái nhí nhảnh nữa mà đã thành một phong cách năng động, hoạt bát. Cô chọn cho mình một chiếc quần nâu nhạt dài bó gấu kiểu quần rộng mang hơi hướng hiphop. Cùng bộ với quần là một chiếc áo 3 lỗ nửa người cùng màu. Bên trong làm một chiếc áo thun dài tay màu vàng, phía dưới có im chữ I'm girl phá cách. Kết hợp với một đôi giày thể thao màu trắng sữa. Tóc được cuộn gọn trên chiếc mũ lưỡi trai hồng xinh. Trời lạnh nên cô khoác thêm một chiếc khăn màu hồng phớt. Trông rất đẹp.
Đúng năm phút sau, Quân đã có mặt trước cửa nhà của 4 cô gái, vậy chào 3 cô bạn, My chèo lên xe và Quân cũng phóng đi luôn. Hân; Vy và Lam nhìn nhau, mỉm cười.
- Sao hôm nay anh ko đi ô tô vậy? Trời lạnh mà đi mô tô phóng vù vù chắc chết cóng mất
- Ko thích thì ko đi. Lạnh thì cô cho tay vào túi áo tôi đi, ngồi sát vào
- Thế kì lắm
- Ko thì lạnh giáng chịu - Nói rồi Quân lại tăng vận tốc lên làm xe đi nhanh hơn nhiều. My lạnh quá bèn cho tay vào túi áo của Quân, ôm chạt lấy cậu. Đúng là ấm hơn thật, ấm cả trong lòng nữa. Nhưng My ko hề biết. Quân ngồi trước mỉm cười nhẹ, anh đã đi chậm hơn một tẹo. Anh mong thời gian trôi chậm lại, cứ như vậy mãi cũng được. Nhưng nếu thế, chắc anh và cô thành người tuyết luôn ý nhỉ?
- Kít...... - Chiếc mô tô đỗ lại trước cửa của một quán ăn bình dân. Đây chính là nơi mà My muốn dẫn Quân đến ăn. Đến nơi Quân mới vỡ lé, nghe tên quán với tên đường, Quân đã thấy lạ hoắc, ko ngờ nó lại là quán dành cho người bình thường, khá giả. Biết thế cậu đã ko để cho My là người chọn đại điểm ăn rồi. Nhưng trên đời đâu có ai biết trước được điều gì.
- Alo! Ai mà gọi giờ này thế. Ko định để cho người ta ngủ à?
- Cô ko chịu nhìn giờ sao? Mặt trời lên từ bao giờ rồi mà vẫn còn ngủ hả?
- Nè. Anh quen tôi sao mà có quyền hét ầm ĩ thế hả? - My bức xúc hét lên
- Cô nhìn tên người nói chuyện với cô đi nhá, osin - Chữ osin ở cuối được nhấn mạnh
- Ashhhhhhhhh. Xin lỗi cậu chủ - Lần này thì là chữ cậu chủ được My nghiến răng mà nói
- Rồi rồi. Dạy rồi ý gì? Thay quần áo rồi tôi sẽ đến đón cô. Cô sẽ phải đưa tôi đi ăn
- Tại sao chứ?
- Vì cô là osin của tôi - Nói xong Quân cúp máy luôn, ko để My nói thêm cái gì. Ở đầu dây bên kia, My đang tức tối hét om xòm làm cho Lam tỉnh cả ngủ, chim chóc bay toán loạn
- Vậy là sao chứ? Tôi đang ngủ mà! Nè...nè....Anh còn nghe tôi nói ko đấy.......Alo...Alo - Đập mạnh chiếc dễ yêu xuống người nhưng cũng may là ko sao vì chiếc giường đó rất êm. Mở cánh tủ ra, My lấy đại một bộ quần áo, chui vào nhà tắm để rửa mặt và thay đồ.
My hôm nay ko còn là một cô cái nhí nhảnh nữa mà đã thành một phong cách năng động, hoạt bát. Cô chọn cho mình một chiếc quần nâu nhạt dài bó gấu kiểu quần rộng mang hơi hướng hiphop. Cùng bộ với quần là một chiếc áo 3 lỗ nửa người cùng màu. Bên trong làm một chiếc áo thun dài tay màu vàng, phía dưới có im chữ I'm girl phá cách. Kết hợp với một đôi giày thể thao màu trắng sữa. Tóc được cuộn gọn trên chiếc mũ lưỡi trai hồng xinh. Trời lạnh nên cô khoác thêm một chiếc khăn màu hồng phớt. Trông rất đẹp.
Đúng năm phút sau, Quân đã có mặt trước cửa nhà của 4 cô gái, vậy chào 3 cô bạn, My chèo lên xe và Quân cũng phóng đi luôn. Hân; Vy và Lam nhìn nhau, mỉm cười.
- Sao hôm nay anh ko đi ô tô vậy? Trời lạnh mà đi mô tô phóng vù vù chắc chết cóng mất
- Ko thích thì ko đi. Lạnh thì cô cho tay vào túi áo tôi đi, ngồi sát vào
- Thế kì lắm
- Ko thì lạnh giáng chịu - Nói rồi Quân lại tăng vận tốc lên làm xe đi nhanh hơn nhiều. My lạnh quá bèn cho tay vào túi áo của Quân, ôm chạt lấy cậu. Đúng là ấm hơn thật, ấm cả trong lòng nữa. Nhưng My ko hề biết. Quân ngồi trước mỉm cười nhẹ, anh đã đi chậm hơn một tẹo. Anh mong thời gian trôi chậm lại, cứ như vậy mãi cũng được. Nhưng nếu thế, chắc anh và cô thành người tuyết luôn ý nhỉ?
- Kít...... - Chiếc mô tô đỗ lại trước cửa của một quán ăn bình dân. Đây chính là nơi mà My muốn dẫn Quân đến ăn. Đến nơi Quân mới vỡ lé, nghe tên quán với tên đường, Quân đã thấy lạ hoắc, ko ngờ nó lại là quán dành cho người bình thường, khá giả. Biết thế cậu đã ko để cho My là người chọn đại điểm ăn rồi. Nhưng trên đời đâu có ai biết trước được điều gì.
/74
|