Lệnh bài màu vàng bằng cỡ bàn tay, mặt trên có điêu khắc Chấp sự núi Thủ Vọng theo dạng quan chức. Lệnh bài này chính là tượng trưng cho thân phận nên muốn có được tấm lệnh bài này, nhất định phải có được thực lực cường đại
Hạ Ngôn tiếp Nhận lệnh bài từ trong tay Thần chủ Vương Cường, sau đó liền thu cất vào không gian nhẫn Linh La của mình.
- Đông Ngữ Chấp sự!
Vương Cường lại ra tiếng.
- Hiện tại ngươi đã trở thành Chấp sự núi Thủ Vọng, như vậy cũng phải đảm nhiệm nhiệm vụ tương ứng với Thân là Chấp sự núi Thủ Vọng. Nhớ kỹ bất cứ thời điểm nào, cũng không được vi phạm ý nguyện của núi Thủ Vọng, mọi thời mọi khắc ngươi cần phải tuyệt đối phục tòng mệnh lệnh của núi Thủ Vọng!
Vương Cường trịnh trọng nói.
Ý tứ của hắn cũng rất đơn giản, ích lợi của núi Thủ Vọng cao hơn hết thảy. Tuy rằng núi Thủ Vọng thống trị toàn bộ Thần Châu, nhưng Thần Châu cũng không phải hoàn toàn đều là địa vực dưới quyầi quản hạt của núi Thủ Vọng. Tỷ dụ như Chưởng Khống Giả Tiên Kiều, như Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, còn có một số cường giả ẩn sĩ, những nhân vật đó ngay cả núi Thủ Vọng cũng không thể nắm trong tay.
Mà Thần Châu có rất nhiều thành thị do các loại thế lực chiếm cứ, núi Thủ Vọng cũng không có khả năng hoàn toàn nắm giữ được toàn bộ Thần Châu. Đại khái có khoảng gần một nửa thành thị, cũng không ở dưới khống chế tuyệt đối của núi Thủ Vọng. Đương nhiên gần một nửa thành thị này, ở mặt ngoài cũng không dám công khá chống lại núi Thủ Vọng
Nếu trêu, chọc đến núi Thủ Vọng, những lão già đã thật rất lâu không hề hiện thân kia ra mặt, như vậy hậu quà sẽ rất nghiêm trọng. Với Chưởng Khống giả các thời đại của núi Thủ Vọng đó, thực lực của núi Thủ Vọng có thể nghĩ mà biết! Từ khi núi Thủ Vọng sinh ra tới nay, đã trải qua mấy chục vị Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng. Những lão Chưởng Khống Giả này. phần lớn đều ấn cư trong Vọng Thiên Cung Điện ở ngọn núi trung ương cao nhất của núi Thủ Vọng. Bao gồm cả chủ nhân đầu tiên của Thần Châu trong truyền thuyết, cũng ở chỗ sâu trong Vọng Thiên Cung Điện.
- Tahiều!
Hạ Ngôn vội cho thấy thái độ của mình.
- Ừ! Vậy là tốt rồi!
Thần chủ Vương Cường gật đầu, khôi phục vẻ tươi cười trên mặt:
- Đông Ngữ! Thực lực của ngươi đường như rất mạnh, ta cảm ứng được pháp tắc của ngươi giống như đã tương đương với đại viên mãn thì phải?
Nghe vậy, Hạ Ngôn thoáng nao nao, tuy nhiên lập tức phản ứng lại. Hắn biết rằng mình càng giấu diếm lại càng khiến cho đối phương hoải nghi, liền nói:
- Ừ! Quả thật như thế! Ta có cảm giác không tới bao lâu nữa, lực lượng pháp tắc của ta có thể đạt tới cảnh giới đại viên mãn.
- Tốt! Tốt! Sau khi ngươi lựa chọn ngọn núi ở núi Thủ Vọng tu luyện, như vậy thời gian pháp tắc của ngươi đạt tới đại viên mãn sẽ rút ngắn lại. Ha ha! Núi Thủ Vọng hiện tại đúng là có rất nhiều Chấp sự, thực lực đều kém xa ngươi đấy!
Vương Cường cười nói.
- Bây giờ để ta nói cho ngươi biết một chút về núi Thủ Vọng!
Vương Cường đưa mắt nhìn về phía xa xa
- Núi Thủ Vọng có bảy ngọn núi. Từtrái qua phải, ngọn núi đầu bên trái kia tên là Thanh Dương Phong, ngọn núi thứ hai bên trái tên là Trì Vũ Phong, ngọn thứ ba bên trái tên là Cự Khuyết Phong ở giữa đó chính là ngọn núi trung ương cao nhất; mà ngọn núi bên phải thứ nhất tên là Chu. Mộc Phong, ngọn bên phải thứ hai tên là Vu Lan Phong, ngọn bên phải thứ ba tên là Như Hải Phong.
Thần chủ Vương Cường giới thiệu bày ngọn núi cho Hạ Ngôn biết. Hạ Ngôn cũng lắng nghe cẩn thận.
Thanh Dương Phong và Cự Khuyết Phong đó, Hạ Ngôn đã nghe nói qua từ trong miệng Thương Đồ tiền bối, hiện tại liền ghi nhớ vị trí của nó: phân biệt Thanh Dương Phong và Cự Khuyết Phong đều ở bên trái, là ngọn núi thứ nhất và thứ ba.
- Ngoài ngọn núi trung ương cao nhất ra, còn lại sáu ngọn núi, mỗi một ngọn núi đều có một Phong chủ. Còn ngọn núi trung ương cao nhất chính là thuộc Thương Ẩn Đại nhân Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng chúng ta.
Thần chủ Vương Cường tiếp tục nói.
- Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, trong khoảng mười ức năm đến một trăm ức năm sẽ
CÓ một lần thay đổi. Lão Chưởng Khống giả đại nhân sẽ đi vào Vọng Thiên Cung Điện tu luyện, bình thường sẽ không hiện thán hỏi đến chuyện của núi Thủ Vọng. Giải quyết chuyện của núi Thủ Vọng trừ Chưởng Khống Giả cùng các vị Phong chủ đại nhân, còn có trưởng lão, dưới trưởng lão mới là Chấp sự.
Nói tới đây, ánh mắt Thần chủ Vương Cường chợt lóe sáng, hơi nheo mắt nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn.
- Muốn trở thành trưởng lão, tu luyện giả phải có thực lực cảnh giới Thần chủ, sau đó trải qua hội nghị Phong chủ quyết định mới được. Còn muốn trở thành Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng, cũng phải có thực lực cảnh giới Thần chủ, mà tuổi phải dưới mười ức tuổi. Nếu Chấp sự núi Thủ Vọng tuổi lớn hơn mười ức tuổi mới bước vào cảnh giới Thần chủ, vậy chỉ có thể trở thành trưởng lão của núi Thủ Vọng mà thôi.
Thần chủ Vương Cường khẽ lắc đầu, nhìn về phía ngọn núi trung ương cao nhất
- Đông Ngữ! Tương lai ngươi cũng có hi vọng trở thành Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, nhất định phải cố gắng tu luyện!
Thần chủ Vương Cường chậm rãi nói với giọng điệu cảm khái.
- Ta nhất định cố gắng tu luyện! Trở thành cường giả cảnh giới Thần chủ chính là mục tiêu của ta!
Hạ Ngôn nói với giọng điệu kiên định.
"Hừ! Ta không chỉ muốn trở thành cường giả cảnh giới Thần chủ, mà còn muốn đánh bại Thương Ẩn Chưởng Khống Giả kia!" Trong lòng Hạ Ngôn lại nói thêm một câu, ánh mắt cũng nhìn về phía ngọn núi trung ương cao nhất kia.
Thương Ẩn Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng đúng là ở trên ngọn núi trung ương cao nhất kia.
- Ừ! Tốt lắm! Ta đã nói với ngươi nhiều như vậy, kế tiếp ngươi hãy tự mình lựa chọn một ngọn núi trong bảy ngọn núi để tu luyện đi! Tự ý tuyển chọn một ngọn núi. Nhớ kỹ, ngươi Chỉ có một lần cơ hội lựa chọn, một khi quyết định chọn ngọn núi, sẽ không thể thay đổi.
Đột nhiên Thần chủ Vương Cường tăng lớn thanh âm:
- Tất cả Chấp sự núi Thủ Vọng, lựa chọn ngọn núi trung ương cao nhất là nhiều nhất!
"Vù!"
Tiếng nói vừa dứt, Thần chủ Vương Cường liền biến mất ở trước mặt Hạ Ngôn.
"Ồ?"
"Đi rồi?" Hạ Ngôn nhìn quanh bốn phía, xác định Thần chủ Vương Cường đã rời khỏi nơi này
"Được rồi, ta trước hết đi nhìn lại xem kỹ càng bảy ngọn núi này, xem có chỗ đặc biệt gì, rồi tính sau!" Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, thân thể lay động một cái, cũng biến mất trong không gian.
Kế tiếp trong nháy mắt, Hạ Ngôn đã đi tới ngọn núi thứ nhất bên trái, cũng chính là chân núi Thanh Dương Phong.
"ồ?" Ngay thời điểm Hạ Ngôn dừng thân thể lại. ngẩng đầu cẩn thận quan sát Thanh Dương Phong, một sóng dao động linh lực từ phía sau truyền đến, Hạ Ngôn xoay người nhìn lại, thấy một tu luyện giả mặc trường bảo màu xanh đã tới gần chỗ mình.
Người này cao xấp xi Hạ Ngôn, tuy nhiên rõ ràng lớn tuổi han Hạ Ngôn một chút. Lúc này hắn cũng nhìn thấy Hạ Ngôn, tới trước mặt Hạ Ngôn cách không xa liền dừng chân lại.
- Ha ha! Huynh đệ chính là Đông Ngữ phải không?
Người này nhìn về phía Hạ Ngôn cười nói:
- TatênlàLưuDụ!
- Huynh như thế nào biết tên của ta?
Hạ Ngôn gật đầu, lập tức tò mò hỏi. Chính minh vừa mới đi vào núi Thủ Vọng, người này hắn căn bản là chua gặp qua, mà đối phương lại biết tên của mình.
- Huynh đệ là tân Chấp sự núi Thủ Vọng chứ gì! Tên của huynh đệ đã có ở trên Thần bảng. Ta mới từ Thần bảng bên kia lại đây, thấy được tên của huynh đệ, vừa rồi còn đang suy nghĩ không biết Đông Ngữ Chấp sự mới của núi Thủ Vọng bộ dạng ra sao? Hiện tại liền gặp huynh đệ.
Lưu Dụ tươi cười nói với Hạ Ngôn.
- Thần bảng?
Hạ Ngôn nghi hoặc nhíu mày.
- Đi! Huynh đệ vừa tới núi Thủ Vọng, còn không hiểu biết nhiều về tình hình nơi này. Như vầy đi, ta dẫn huynh đệ đi nhìn xem Thần bảng sẽ biết ngay!
Lưu Dụ thành thật nói với Hạ Ngôn.
-À? Vậy đa tạ Lưu Dụ huynh!
Hạ Ngôn chắp tay nói lời cảm tạ. Tuy rằng vừa rồi Thần chủ Vương Cường nói không ít với mình, nhưng đúng là không nmỉ lắm, mình biết về tình hỉnh núi Thủ Vọng cũng không tính là nhiều. Tỷ như Lưu Dụ nói về Thần bảng này, Hạ Ngôn cũng không biết mảy may gì!
Hạ Ngôn theo bên cạnh Lưu Dụ, Phi hành rất nhanh về hướng một khu vực phía trước ngọn núi trung ương cao nhất. Một lát sau Hạ Ngôn liền thấy một khoảng đất trống rất lộng lớn trước mặt
Sau khi bay lại gần, Hạ Ngôn nhìn thấy ở ngay giữa khoảng đát trống rộng rãi, có một bia đá thạch anh thật lớn. Mà lúc này ở gần bia đá còn có vài tu luyện giả đang nhìn vào nó.
- Đông Ngữ! Huynh đệ nhìn thấy chưa? Đó chính là Thần bảng!
Lưu Dụ đang Phi hành, giơ tay chì vào bia đá thạch anh thật lớn kia, nghiêng người về phía Hạ Ngôn nói
- Thấy rõi!
Hạ Ngôn gật đầu
Trong lúc nói chuyện, hai người đã tới trước Thần bảng. Bia đá thạch anh thật lớn, độ cao chừng hơn một ngàn thước, Thần bảng cũng chỉa làm hai mặt Hạ Ngôn nhìn thấy trên mặt Thần bảng này, quả nhiên có viết rất nhiều tên tự.
Các tu luyện giả kia thỉnh thoảng đảo ánh mắt nhìn lướt qua Hạ Ngôn, tuy nhiên vẫn chưa chào hỏi cùng Hạ Ngôn. Hiển nhiên bọn họ cũng biết, Hạ Ngôn chính là tu luyện giả vừa mới trở thành Chấp sự núi Thủ Vọng.
- Đông Ngữ! Mặt bên này không có tên của huynh đệ đâu. Mặt này là ghi tên cường giả cảnh giới Thần chủ của núi Thủ Vọng chúng ta, còn tên của chúng ta đều ghi ở mặt kia.
Lưu Dụ thấy Hạ Ngôn nhìn Thần bảng, liền tươi cười nói thêm.
-Mặt bên kia?
Hạ Ngôn hơi nhướng mày kinh ngạc, dưới chân nhanh chóng di chuyển tới mặt bên kia của Thần bảng. Ánh mắt nhìn lướt qua, quả nhiên ở vị trí phía dưới cùng của Thần bảng, Hạ Ngôn tìm được tên Đông Ngữ hiện tại minh đang sử dụng.
- Lưu Dụ! Con số trước và sau. cái tên này có ý nghĩa gì vậy?
Hạ Ngôn phát hiện, ở phía trước và sau tất cả tên, đều có một con số mà con số trước và sau tên Đông Ngữ của mình, đều là số không.
- Ha ha! Đây là cơ duyên tu luyện của chúng ta Tu luyện giả núi Thủ Vọng chúng ta dưới Thần chủ, đều là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, nên sử dụng một ít vật phẩm trân bảo các loại, có thể nói đã không còn trợ giúp gì nhiều cho việc tu luyện của chúng ta. Tất cả điều kiện bên ngoài tác dụng phụ trợ cho tu luyện của chúng ta đều đã rất nhỏ, Nhưng ồ núi Thủ Vọng lại có một loại có thể phụ trọ Phi thường tốt để chúng ta tu luyện tăng lên thực lực.
Lưu Dụ cười ha hả, nói khẽ với Hạ Ngôn.
- ồ? Đó là cái gì vậy?
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, vội vàng hỏi tới.
Lúc trước thời điểm ở Thâm Uyên Vô Tận, Thương Đồ tiền bối cũng có nói qua với Hạ Ngôn, núi Thủ Vọng có cơ duyên có thể giúp Hạ Ngôn đột phá nhanh hơn bước vào cảnh giới Thần chủ. Xem ra, cơ duyên tu luyện theo như lời Lưu Dụ này, chính là Thương Đồ tiền bối đã nói cơ duyên kia.
- Tiên Cành!
Lưu Dụ nói.
- Tiên Cảnh? Đó là cái gì?
Hạ Ngôn nhướng mày kinh ngạc. Trước kia Hạ Ngôn tiến vào Tiên Kiều, hiện tại lại ra tiếp một cái Tiên Cảnh.
- Bí Cảnh tu luyện! Đông Ngữ! Huynh đệ ở bên ngoài nhất định đã từng đi vào Tinh Đồ Tiên Kiều rồi chứ? Tiên Cảnh của núi Thủ Vọng chúng ta cũng giống như Tiên Kiều, đều có tác dụng phụ trợ rất lớn cho tu luyện giả tu luyện. Tuy nhiên, Tiên Cảnh và Tiên Kiều lại hoàn toàn không giống nhau.
Lưu Dụ hạ thấp giọng giảng giải cho Hạ Ngôn.
Tiên Cảnh ở núi Thủ Vọng là pháp tắc trong cột sáng. Mà Tiên Cảnh này có hai lối vào: một cái là dành cho tu luyện giả cảnh giới dưới Thần chủ sử dụng, còn lối vào kia là dành cho tu luyện giả cảnh giới Thần chủ sử dụng.
Hạ Ngôn tiếp Nhận lệnh bài từ trong tay Thần chủ Vương Cường, sau đó liền thu cất vào không gian nhẫn Linh La của mình.
- Đông Ngữ Chấp sự!
Vương Cường lại ra tiếng.
- Hiện tại ngươi đã trở thành Chấp sự núi Thủ Vọng, như vậy cũng phải đảm nhiệm nhiệm vụ tương ứng với Thân là Chấp sự núi Thủ Vọng. Nhớ kỹ bất cứ thời điểm nào, cũng không được vi phạm ý nguyện của núi Thủ Vọng, mọi thời mọi khắc ngươi cần phải tuyệt đối phục tòng mệnh lệnh của núi Thủ Vọng!
Vương Cường trịnh trọng nói.
Ý tứ của hắn cũng rất đơn giản, ích lợi của núi Thủ Vọng cao hơn hết thảy. Tuy rằng núi Thủ Vọng thống trị toàn bộ Thần Châu, nhưng Thần Châu cũng không phải hoàn toàn đều là địa vực dưới quyầi quản hạt của núi Thủ Vọng. Tỷ dụ như Chưởng Khống Giả Tiên Kiều, như Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, còn có một số cường giả ẩn sĩ, những nhân vật đó ngay cả núi Thủ Vọng cũng không thể nắm trong tay.
Mà Thần Châu có rất nhiều thành thị do các loại thế lực chiếm cứ, núi Thủ Vọng cũng không có khả năng hoàn toàn nắm giữ được toàn bộ Thần Châu. Đại khái có khoảng gần một nửa thành thị, cũng không ở dưới khống chế tuyệt đối của núi Thủ Vọng. Đương nhiên gần một nửa thành thị này, ở mặt ngoài cũng không dám công khá chống lại núi Thủ Vọng
Nếu trêu, chọc đến núi Thủ Vọng, những lão già đã thật rất lâu không hề hiện thân kia ra mặt, như vậy hậu quà sẽ rất nghiêm trọng. Với Chưởng Khống giả các thời đại của núi Thủ Vọng đó, thực lực của núi Thủ Vọng có thể nghĩ mà biết! Từ khi núi Thủ Vọng sinh ra tới nay, đã trải qua mấy chục vị Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng. Những lão Chưởng Khống Giả này. phần lớn đều ấn cư trong Vọng Thiên Cung Điện ở ngọn núi trung ương cao nhất của núi Thủ Vọng. Bao gồm cả chủ nhân đầu tiên của Thần Châu trong truyền thuyết, cũng ở chỗ sâu trong Vọng Thiên Cung Điện.
- Tahiều!
Hạ Ngôn vội cho thấy thái độ của mình.
- Ừ! Vậy là tốt rồi!
Thần chủ Vương Cường gật đầu, khôi phục vẻ tươi cười trên mặt:
- Đông Ngữ! Thực lực của ngươi đường như rất mạnh, ta cảm ứng được pháp tắc của ngươi giống như đã tương đương với đại viên mãn thì phải?
Nghe vậy, Hạ Ngôn thoáng nao nao, tuy nhiên lập tức phản ứng lại. Hắn biết rằng mình càng giấu diếm lại càng khiến cho đối phương hoải nghi, liền nói:
- Ừ! Quả thật như thế! Ta có cảm giác không tới bao lâu nữa, lực lượng pháp tắc của ta có thể đạt tới cảnh giới đại viên mãn.
- Tốt! Tốt! Sau khi ngươi lựa chọn ngọn núi ở núi Thủ Vọng tu luyện, như vậy thời gian pháp tắc của ngươi đạt tới đại viên mãn sẽ rút ngắn lại. Ha ha! Núi Thủ Vọng hiện tại đúng là có rất nhiều Chấp sự, thực lực đều kém xa ngươi đấy!
Vương Cường cười nói.
- Bây giờ để ta nói cho ngươi biết một chút về núi Thủ Vọng!
Vương Cường đưa mắt nhìn về phía xa xa
- Núi Thủ Vọng có bảy ngọn núi. Từtrái qua phải, ngọn núi đầu bên trái kia tên là Thanh Dương Phong, ngọn núi thứ hai bên trái tên là Trì Vũ Phong, ngọn thứ ba bên trái tên là Cự Khuyết Phong ở giữa đó chính là ngọn núi trung ương cao nhất; mà ngọn núi bên phải thứ nhất tên là Chu. Mộc Phong, ngọn bên phải thứ hai tên là Vu Lan Phong, ngọn bên phải thứ ba tên là Như Hải Phong.
Thần chủ Vương Cường giới thiệu bày ngọn núi cho Hạ Ngôn biết. Hạ Ngôn cũng lắng nghe cẩn thận.
Thanh Dương Phong và Cự Khuyết Phong đó, Hạ Ngôn đã nghe nói qua từ trong miệng Thương Đồ tiền bối, hiện tại liền ghi nhớ vị trí của nó: phân biệt Thanh Dương Phong và Cự Khuyết Phong đều ở bên trái, là ngọn núi thứ nhất và thứ ba.
- Ngoài ngọn núi trung ương cao nhất ra, còn lại sáu ngọn núi, mỗi một ngọn núi đều có một Phong chủ. Còn ngọn núi trung ương cao nhất chính là thuộc Thương Ẩn Đại nhân Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng chúng ta.
Thần chủ Vương Cường tiếp tục nói.
- Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, trong khoảng mười ức năm đến một trăm ức năm sẽ
CÓ một lần thay đổi. Lão Chưởng Khống giả đại nhân sẽ đi vào Vọng Thiên Cung Điện tu luyện, bình thường sẽ không hiện thán hỏi đến chuyện của núi Thủ Vọng. Giải quyết chuyện của núi Thủ Vọng trừ Chưởng Khống Giả cùng các vị Phong chủ đại nhân, còn có trưởng lão, dưới trưởng lão mới là Chấp sự.
Nói tới đây, ánh mắt Thần chủ Vương Cường chợt lóe sáng, hơi nheo mắt nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn.
- Muốn trở thành trưởng lão, tu luyện giả phải có thực lực cảnh giới Thần chủ, sau đó trải qua hội nghị Phong chủ quyết định mới được. Còn muốn trở thành Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng, cũng phải có thực lực cảnh giới Thần chủ, mà tuổi phải dưới mười ức tuổi. Nếu Chấp sự núi Thủ Vọng tuổi lớn hơn mười ức tuổi mới bước vào cảnh giới Thần chủ, vậy chỉ có thể trở thành trưởng lão của núi Thủ Vọng mà thôi.
Thần chủ Vương Cường khẽ lắc đầu, nhìn về phía ngọn núi trung ương cao nhất
- Đông Ngữ! Tương lai ngươi cũng có hi vọng trở thành Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, nhất định phải cố gắng tu luyện!
Thần chủ Vương Cường chậm rãi nói với giọng điệu cảm khái.
- Ta nhất định cố gắng tu luyện! Trở thành cường giả cảnh giới Thần chủ chính là mục tiêu của ta!
Hạ Ngôn nói với giọng điệu kiên định.
"Hừ! Ta không chỉ muốn trở thành cường giả cảnh giới Thần chủ, mà còn muốn đánh bại Thương Ẩn Chưởng Khống Giả kia!" Trong lòng Hạ Ngôn lại nói thêm một câu, ánh mắt cũng nhìn về phía ngọn núi trung ương cao nhất kia.
Thương Ẩn Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng đúng là ở trên ngọn núi trung ương cao nhất kia.
- Ừ! Tốt lắm! Ta đã nói với ngươi nhiều như vậy, kế tiếp ngươi hãy tự mình lựa chọn một ngọn núi trong bảy ngọn núi để tu luyện đi! Tự ý tuyển chọn một ngọn núi. Nhớ kỹ, ngươi Chỉ có một lần cơ hội lựa chọn, một khi quyết định chọn ngọn núi, sẽ không thể thay đổi.
Đột nhiên Thần chủ Vương Cường tăng lớn thanh âm:
- Tất cả Chấp sự núi Thủ Vọng, lựa chọn ngọn núi trung ương cao nhất là nhiều nhất!
"Vù!"
Tiếng nói vừa dứt, Thần chủ Vương Cường liền biến mất ở trước mặt Hạ Ngôn.
"Ồ?"
"Đi rồi?" Hạ Ngôn nhìn quanh bốn phía, xác định Thần chủ Vương Cường đã rời khỏi nơi này
"Được rồi, ta trước hết đi nhìn lại xem kỹ càng bảy ngọn núi này, xem có chỗ đặc biệt gì, rồi tính sau!" Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, thân thể lay động một cái, cũng biến mất trong không gian.
Kế tiếp trong nháy mắt, Hạ Ngôn đã đi tới ngọn núi thứ nhất bên trái, cũng chính là chân núi Thanh Dương Phong.
"ồ?" Ngay thời điểm Hạ Ngôn dừng thân thể lại. ngẩng đầu cẩn thận quan sát Thanh Dương Phong, một sóng dao động linh lực từ phía sau truyền đến, Hạ Ngôn xoay người nhìn lại, thấy một tu luyện giả mặc trường bảo màu xanh đã tới gần chỗ mình.
Người này cao xấp xi Hạ Ngôn, tuy nhiên rõ ràng lớn tuổi han Hạ Ngôn một chút. Lúc này hắn cũng nhìn thấy Hạ Ngôn, tới trước mặt Hạ Ngôn cách không xa liền dừng chân lại.
- Ha ha! Huynh đệ chính là Đông Ngữ phải không?
Người này nhìn về phía Hạ Ngôn cười nói:
- TatênlàLưuDụ!
- Huynh như thế nào biết tên của ta?
Hạ Ngôn gật đầu, lập tức tò mò hỏi. Chính minh vừa mới đi vào núi Thủ Vọng, người này hắn căn bản là chua gặp qua, mà đối phương lại biết tên của mình.
- Huynh đệ là tân Chấp sự núi Thủ Vọng chứ gì! Tên của huynh đệ đã có ở trên Thần bảng. Ta mới từ Thần bảng bên kia lại đây, thấy được tên của huynh đệ, vừa rồi còn đang suy nghĩ không biết Đông Ngữ Chấp sự mới của núi Thủ Vọng bộ dạng ra sao? Hiện tại liền gặp huynh đệ.
Lưu Dụ tươi cười nói với Hạ Ngôn.
- Thần bảng?
Hạ Ngôn nghi hoặc nhíu mày.
- Đi! Huynh đệ vừa tới núi Thủ Vọng, còn không hiểu biết nhiều về tình hình nơi này. Như vầy đi, ta dẫn huynh đệ đi nhìn xem Thần bảng sẽ biết ngay!
Lưu Dụ thành thật nói với Hạ Ngôn.
-À? Vậy đa tạ Lưu Dụ huynh!
Hạ Ngôn chắp tay nói lời cảm tạ. Tuy rằng vừa rồi Thần chủ Vương Cường nói không ít với mình, nhưng đúng là không nmỉ lắm, mình biết về tình hỉnh núi Thủ Vọng cũng không tính là nhiều. Tỷ như Lưu Dụ nói về Thần bảng này, Hạ Ngôn cũng không biết mảy may gì!
Hạ Ngôn theo bên cạnh Lưu Dụ, Phi hành rất nhanh về hướng một khu vực phía trước ngọn núi trung ương cao nhất. Một lát sau Hạ Ngôn liền thấy một khoảng đất trống rất lộng lớn trước mặt
Sau khi bay lại gần, Hạ Ngôn nhìn thấy ở ngay giữa khoảng đát trống rộng rãi, có một bia đá thạch anh thật lớn. Mà lúc này ở gần bia đá còn có vài tu luyện giả đang nhìn vào nó.
- Đông Ngữ! Huynh đệ nhìn thấy chưa? Đó chính là Thần bảng!
Lưu Dụ đang Phi hành, giơ tay chì vào bia đá thạch anh thật lớn kia, nghiêng người về phía Hạ Ngôn nói
- Thấy rõi!
Hạ Ngôn gật đầu
Trong lúc nói chuyện, hai người đã tới trước Thần bảng. Bia đá thạch anh thật lớn, độ cao chừng hơn một ngàn thước, Thần bảng cũng chỉa làm hai mặt Hạ Ngôn nhìn thấy trên mặt Thần bảng này, quả nhiên có viết rất nhiều tên tự.
Các tu luyện giả kia thỉnh thoảng đảo ánh mắt nhìn lướt qua Hạ Ngôn, tuy nhiên vẫn chưa chào hỏi cùng Hạ Ngôn. Hiển nhiên bọn họ cũng biết, Hạ Ngôn chính là tu luyện giả vừa mới trở thành Chấp sự núi Thủ Vọng.
- Đông Ngữ! Mặt bên này không có tên của huynh đệ đâu. Mặt này là ghi tên cường giả cảnh giới Thần chủ của núi Thủ Vọng chúng ta, còn tên của chúng ta đều ghi ở mặt kia.
Lưu Dụ thấy Hạ Ngôn nhìn Thần bảng, liền tươi cười nói thêm.
-Mặt bên kia?
Hạ Ngôn hơi nhướng mày kinh ngạc, dưới chân nhanh chóng di chuyển tới mặt bên kia của Thần bảng. Ánh mắt nhìn lướt qua, quả nhiên ở vị trí phía dưới cùng của Thần bảng, Hạ Ngôn tìm được tên Đông Ngữ hiện tại minh đang sử dụng.
- Lưu Dụ! Con số trước và sau. cái tên này có ý nghĩa gì vậy?
Hạ Ngôn phát hiện, ở phía trước và sau tất cả tên, đều có một con số mà con số trước và sau tên Đông Ngữ của mình, đều là số không.
- Ha ha! Đây là cơ duyên tu luyện của chúng ta Tu luyện giả núi Thủ Vọng chúng ta dưới Thần chủ, đều là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, nên sử dụng một ít vật phẩm trân bảo các loại, có thể nói đã không còn trợ giúp gì nhiều cho việc tu luyện của chúng ta. Tất cả điều kiện bên ngoài tác dụng phụ trợ cho tu luyện của chúng ta đều đã rất nhỏ, Nhưng ồ núi Thủ Vọng lại có một loại có thể phụ trọ Phi thường tốt để chúng ta tu luyện tăng lên thực lực.
Lưu Dụ cười ha hả, nói khẽ với Hạ Ngôn.
- ồ? Đó là cái gì vậy?
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, vội vàng hỏi tới.
Lúc trước thời điểm ở Thâm Uyên Vô Tận, Thương Đồ tiền bối cũng có nói qua với Hạ Ngôn, núi Thủ Vọng có cơ duyên có thể giúp Hạ Ngôn đột phá nhanh hơn bước vào cảnh giới Thần chủ. Xem ra, cơ duyên tu luyện theo như lời Lưu Dụ này, chính là Thương Đồ tiền bối đã nói cơ duyên kia.
- Tiên Cành!
Lưu Dụ nói.
- Tiên Cảnh? Đó là cái gì?
Hạ Ngôn nhướng mày kinh ngạc. Trước kia Hạ Ngôn tiến vào Tiên Kiều, hiện tại lại ra tiếp một cái Tiên Cảnh.
- Bí Cảnh tu luyện! Đông Ngữ! Huynh đệ ở bên ngoài nhất định đã từng đi vào Tinh Đồ Tiên Kiều rồi chứ? Tiên Cảnh của núi Thủ Vọng chúng ta cũng giống như Tiên Kiều, đều có tác dụng phụ trợ rất lớn cho tu luyện giả tu luyện. Tuy nhiên, Tiên Cảnh và Tiên Kiều lại hoàn toàn không giống nhau.
Lưu Dụ hạ thấp giọng giảng giải cho Hạ Ngôn.
Tiên Cảnh ở núi Thủ Vọng là pháp tắc trong cột sáng. Mà Tiên Cảnh này có hai lối vào: một cái là dành cho tu luyện giả cảnh giới dưới Thần chủ sử dụng, còn lối vào kia là dành cho tu luyện giả cảnh giới Thần chủ sử dụng.
/1062
|