Tại Địch Xuân Uyển, sau khi đám người Lỗ Hạng Chi rời đi.
- Hạ Ngôn! Thế lực sau lưng của Lỗ Hạng Chi kia to lớn.
Lúc này Vương Thiên Hà mới ngưng giọng mở miệng nói với Hạ Ngôn.
Hắn biết thân phận của Lỗ Hạng Chi, càng biết năng lực của thế lực đứng sau lưng Lỗ Hạng Chi. Sở dĩ Lỗ Hạng Chi có thể được viện trưởng Đổng Hoa của Học Viện Hồng Hà làm đệ tử, có liên hệ trực tiếp với thế lực sau lưng hắn.
Trước đây Vương Thiên Hà nhìn thấy tên của Lỗ Hạng Chi trên tư liệu, liền có chút hoài nghi, sau đó hắn đặc biệt xác minh một hồi, phát hiện Lỗ Hạng Chi này quả nhiên là công tử của Lỗ gia. Tuy nhiên lúc đó hắn giữ chuyện này trong lòng, cũng không nhiều lời.
-Hả?
Hạ Ngôn dời ánh mắt nhìn về phía Vương Thiên Hà.
- Thế lực sau lưng Lỗ Hạng Chi rất lớn, không phải chúng ta có thể đắc tội.
- Hạ Ngôn! Đệ tốt nhất không nên làm cho chuyện trở nên xấu đi. Vương Thiên Hà thoạt nhìn có chút thành khẩn.
- Hừ! Hắn lại có thể làm nhục Học Viện Tử Diệp của chúng ta ngươi còn nói giúp hắn sao?
Vẻ cười giảm trên mặt Mễ Tuyết, trợn trừng mắt nhìn Vương Thiên Hà.
Hạ Ngôn cau mày, xem thái độ của Vương Thiên Hà, Lỗ Hạng Chi kia có thể thực sự không đơn giản như vậy. Thật ra học viên có thể tới tham gia Hội Giao Lưu học viện, phần lớn thân phận đều không đơn giản.
Trong hơn hai mươi người, ít nhất có một nửa người đều là con cháu đại gia tộc.
-Không phải.
Vương Thiên Hà có chút lo lắng nhìn Mễ Tuyết nói.
- Vương Thiên Hà băn khoăn cũng đúng.
Lúc này, Liễu Vân lại từ trong phòng đi ra. Vừa rồi Hạ Ngôn và đám người Lỗ Hạng Chi đối thoại, Liễu Vân cũng nghe rất rõ, tuy nhiên, ông cùng không lên tiếng.
- Hạ Ngôn, Mễ Tuyết! Các con hẳn là nghe qua Thương hội Bác Vũ chứ? Liễu Vân hỏi.
- Thương hội Bác Vũ?
Mễ Tuyết thấp giọng kinh hô.
Hạ Ngôn lại cau mày. Thương hội Bác Vũ này dường như nghe rất quen tai. Tuy nhiên, trong lúc nhất thời, hắn cũng nghĩ không ra mình đã từng nghe ở đâu. Tuy nhiên, đó khẳng định là một Thương hội rất nổi danh.
- Đúng vậy! Hội trưởng của Thương hội Bác Vũ chính là phụ thân của Lỗ Hạng Chi này. Thương Hội Bác Vũ là Thương hội lớn nhất Đại Lực Long Chi, tạo thành từ bảy thương hội. Thương hội của phụ thân Lỗ Hạng Chi này là Thương hội mạnh nhất trong bảy Thương hội.
Liễu Vân hơi hơi hít vào một hơi, ánh mắt lóe lên giải thích.
Hạ Ngôn ngẩn ra!
Khó trách, Vương Thiên Hà vừa rồi khách khí với Lỗ Hạng Chi như vậy. Hiển nhiên, Vương Thiên Hà đã sớm biết thân phận của Lỗ Hạng Chi, cho nên không muốn đắc tội với Lỗ Hạng Chi. Bản thân Lỗ Hạng Chi tuy rằng không là gì, nhiều nhất chỉ chẳng qua là Đại Linh Sư sơ kỳ. Nhưng phụ thân của hắn là Thương hội Bác Vũ, thế lực kinh người.
Thương Hội giống như vậy, liên quan đến các mặt lợi ích, không chỉ đơn giản là thương nhân như vậy.
- Hạ Ngôn! Con có nắm chắc không? Ha ha! Một trăm vạn đánh cược với Lỗ Hạng Chi, đây cũng không phái con số nhỏ đâu. Cho dù Lỗ Hạng Chi kia nghĩ muốn lấy ra một trăm vạn kim tệ, cũng không phải là trong khoảng thời gian ngắn thì có thể chuẩn bị được tốt. Tuy nhiên, với thực lực của Lỗ gia hắn, xuất ra một trăm vạn kim tệ, cũng không coi đó là gì.
Liễu Vân cười nói.
Đối với đánh cuộc của Hạ Ngôn và Lỗ Hạng Chi, Liễu Vân cũng không phản đối. Hạ Ngôn trầm ngâm một chút, mới cười lạnh nói.
- Lỗ Hạng Chi này có dáng vẻ quá kiêu ngạo, nên dạy cho hắn. Hừ! Cho dù là Thương hội Bác Vũ, ta cũng không sợ.
Chuyện này là do Lỗ Hạng Chi khơi mào trước, vậy Lỗ gia chung quy không thể gây chiến với Hạ Ngôn như vậy. Cho nên, hiện tại biết được thế lực sau lưng Lỗ Hạng Chi, Hạ Ngôn cũng không có một chút hối hận. Lại nói, Lỗ Hạng Chi kia kêu ngạo như thế, trong lời nói mang đao, Hạ Ngôn không phải là người ngốc, làm sao không tức giận chứ?
- Lỗ Hạng Chi này, luận thiên phú, hắn căn bản không có khả năng nhanh như vậy bước vào cảnh giới Đại Linh Sư. Lỗ Hạng Chi có thể bước vào cảnh giới Đại Linh Sư, hoàn toàn là dựa vào một lượng lớn đám đan dược Tụ Linh Đan. Lỗ gia vì bồi dưỡng Lỗ Hạng Chi, không biết đã trả giá lớn như thế nào. Mà ngay cả viện trưởng Đổng Hoa của Học Viện Hồng Hà, cùng thu được chỗ tốt rất lớn từ Lỗ gia. Đôi mắt Liễu Vân nheo lại nói.
Người giống như Đổng Hoa, những thứ như kim tệ, rất khó đả động. Nhưng nếu có một số thứ đặc thù, vậy thì khó nói. Tỷ như nói khoáng thạch đặc thù, dược liệu đặc thù, đan dược đặc thù, còn có những thứ dị thường hiếm thấy.
Đại Lục Long Chi to lớn như thể, vật kỳ lạ hiếm có vốn nhiều vô số.
Chỉ có những thứ này mới có thể đả động đến người giống như Đổng Hoa. Đương nhiên, nếu như kim tệ lớn đến trình độ nhất định, vậy có thể Đổng Hoa cũng sẽ động tâm.
Trên đại lục, kim tệ cùng có thể làm được rất nhiều chuyện, mua được hầu hết các vật phẩm.
- Nguyên lai là như thế! Hạ Ngôn gật gật đầu.
Lỗ Hạng Chi này là dựa vào các loại đan dược trợ giúp tu luyện mới có thể bước vào cảnh giới Đại Linh Sư.
- Hạ Ngôn! Con và Lỗ Hạng Chi có đánh cuộc, vậy hãy chuẩn bị đi. Ngày mai tỷ đấu cùng với Học Viện Sơn Phong, cũng không nhẹ nhàng gì.
Liễu Vân gật đầu, rồi sau đó bước từ chỗ đó đi ra Địch Xuân Uyển.
Sau khi Liễu Vân rời đi, người hầu ở bên ngoài đóng cửa phòng lại.
- Hạ Ngôn.
Ánh mắt Mễ Tuyết nhìn Hạ Ngôn.
- Không sao! Vương đại ca! Mễ Tuyết tỷ! Hiện tại chúng ta bắt đầu nói về võ kỹ của ba gã học viên của Học Viện Sơn Phong. Trong ba người này, thực lực mạnh nhất là Cao Xung, đã bước vào cảnh giới Đại Linh Sư, hai người tỷ đấu với hắn, cho dù là biết võ kỹ và công kích của hắn, căn bản cũng không phải đối thủ của hắn. Cho nên, hai người cần phải tận lực chiến thắng Quách Minh Hiên và Khưu Hòa.
Hạ Ngôn chậm rãi nói với hai người.
Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết, gặt gù như gà mổ thóc.
Tại Địch Xuân Uyển, Hạ Ngôn bắt đấu diễn luyện võ kỹ của Quách Minh Hiên và Khưu Hòa. Thực lực của Quách Minh Hiên hơn Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết một chút. Mà thực lực Khưu Hòa cùng không khác Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết lắm.
Dưới tình huống biết trước võ kỹ của hai người, Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết chiến thắng Khưu Hòa của Học Viện Sơn Phong cùng không gặp khó khăn lớn.
Thời gian ba người nghiên cứu võ kỹ qua đi thực sự nhanh.
Từ giữa trưa đến chập tối, từ chập tối đến đêm khuya.
Bởi vì ngày hôm qua, ba người gần như không được nghỉ ngơi cho tốt, cho nên sau đêm hôm nay, ba người Hạ Ngôn đều tự trở về nghỉ ngơi.
Sau khi Hạ Ngôn quay lại phòng, cũng không lập tức ngủ. Hiện tại mỗi ngày Hạ Ngôn chỉ cần ngủ một canh giờ. Cho nên, sau khi Hạ Ngôn trở về phòng ngồi xếp bằng ở trên giường, nhanh chóng vận chuyển tâm pháp hấp thu linh lực. Linh lực trong thiên địa vô cùng tận, người tu luyện cần chuyển hóa những linh lực này thành lực lượng của mình.
Từng chút linh lực từ ngoài da Hạ Ngôn tiến vào trong cơ thể, rồi sau đó chảy vào Tụ Linh Huyệt.
Hạ Ngôn cũng không chậm rãi một khắc tu luyện. Thực lực là dựa vào tích lũy năm tháng, không thể vì tiến triển mà thong thả buông lòng.
Như vậy mặc dù tiến bộ một chút cùng không có.
Quảng trường Trung Tâm Giao Lưu.
Hôm nay, sắc trời cũng không sáng chói giống như hai ngày trước, bầu trời u ám giống như muốn mưa.
Tuy nhiên, người xem đã sớm đi vào Trung Tâm Giao Lưu, nhìn qua cũng không ít hơn hai ngày trước.
Hiện tại khi đám người Lưu tiên sinh xuất hiện ở Trung Tâm Giao Lưu, cũng không cảm thấy bất ngờ. Đây đã là ngày thứ ba của Hội Giao Lưu, người xem không ngờ có dấu hiệu càng ngày càng nhiều hơn.
- Mục Điện chủ! Có nên phái ra thêm một chút hộ vệ để duy trì trật tự không? Lưu tiên sinh cười nói với Mục Điện chủ ở bên cạnh.
Nơi xa so với từng đám người xem chi chít, số lượng hộ vệ của Thánh điện có vẻ rất mỏng manh. Hộ vệ Thánh điện cố gắng ngăn cách người xem, tuy rằng bọn họ đôi khi thậm chí còn sử dụng nội lực, nhưng bắt đắc dĩ, số lượng người xem thật sự quá nhiều.
Nghe Lưu tiên sinh nói như vậy, chân mày Mục Điện chủ nhíu lại, cũng hiểu được chắc hẳn nên phái thêm nhân thủ.
- Tần đội trưởng!
Ánh mắt Mục Điện chủ nhìn lướt qua, rồi sau đó dừng trên người một gã, kêu lên.
Gã hộ vệ kia nghe được tiếng kêu, vội vàng xoay người, thấy Điện chủ cách đó không xa, vội vàng chạy tới rất nhanh, lên tiếng nói:
- Điện chủ!
Tần đội trưởng mặc áo giáp trên người, cung kính thi lễ.
- Tần đội trưởng! Có nên triệu tập thêm một số nhân thủ đến đây hay không? Mục Điện chủ dò hỏi.
Tần đội trường trịnh trọng vội nói:
- Điện chủ! Hiện tại người xem ở Trung Tâm Hội Giao Lưu tuy rằng hơn ngày hôm qua một phần ba. tuy nhiên ta vẫn có thể ứng phó được, cũng không cần phái thêm nhân thủ.
Nếu như phái thêm nhân thủ, thì năng lực hắn có vẻ không đủ.
- Hơn một phần ba so với ngày trước sao? Lưu tiên sinh lộ ra biểu tình kinh ngạc.
- Hồi bẩm đại nhân, đúng vậy. Căn cứ theo công tác thống kê đại khái của chúng ta, số lượng người xem ngày hôm qua ngang với hôm trước, nhưng hôm nay, người xem ngày hôm nay nhiều hơn ngày hôm qua một phần ba.
Tần đội trưởng nói ra từng chút.
Thật ra, điều này cũng bình thường.
Hôm nay là ngày Học Viện Tử Diệp khiêu chiến với Học Viện Sơn Phong.
Rất nhiều người đều muốn nhìn xem, Học Viện Tử Diệp rốt cuộc có thể chiến thắng Học Viện Sơn Phong hay không? So với Hội Giao Lưu Học Viện trước kia, Hội Giao Lưu Học Viện lần này hiển nhiên kích thích hơn.
Hôm nay nếu không phải thời tiết không tốt, người xem có thể tới đây xem so đấu càng nhiều hơn. Một số người dân bình thường ơ thành Tử Nguyệt, cũng đều tới rồi, nghĩ muốn xem đến cuối cùng, bọn họ xem náo nhiệt.
Tuy rằng những người dân này chưa tu luyện qua võ kỹ, căn bản là xem không hiểu. Nhưng bọn họ lại biết ai thắng ai thua. Hơn nữa, khi so đấu, loại cảnh tượng này khiến cho người ta kinh ngạc, cũng hấp dẫn bọn họ thật sâu.
- Nếu không cần triệu tập nhân thủ, như vậy đi, Tần đội trường! Một khi có bất ngờ, lập tức chuẩn bị khẩn cấp.
Mục Điện chủ nói với biểu tình nghiêm túc.
-Dạ!
Tần đội trưởng lên tiếng, lại xoay người rất nhanh trở về vị trí cũ.
- Ha ha! Viện trưởng Liễu Vân!
Lưu tiên sinh xoay người cười, nhìn thấy Liễu Vân mang ba người Hạ Ngôn đi tới, ôm quyền nói.
- Chào Lưu tiên sinh!
Liễu Vân cùng cười chào hỏi.
- Hôm nay, Học Viện Tử Diệp của các vị có nắm chắc chiến thắng Học Viện Sơn Phong không? Học Viện Sơn Phong, rất mạnh đó.
Lưu tiên sinh cười nói, ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn.
Nếu Học Viện Tử Diệp không có Hạ Ngôn, vậy đây là một hồi tỷ đấu không thể trì hoãn. Nhưng Hạ Ngôn ở đây, Lưu tiên sinh cũng không thể đoán được kết quả cuối cùng.
- Mặc kệ thắng lợi hay là thất bại, cố hết sức thì không tiếc nuối. Liễu Vân cũng xoay người nhìn Hạ Ngôn, cười nói.
- Viện trưởng Liễu Vân nói đúng lắm. Đi thôi, chúng ta lên khán đài. Nói xong, mọi người đi lên phía khán đài.
Viện trưởng và học viên của các học viện khác, cũng trước sau đi vào Trung Tâm Hội Giao Lưu, đi về phía khán đài.
Lỗ Hạng Chi của Học Viện Tử Diệp kia, mang theo vẻ cười dối trá chào hỏi ba người Hạ Ngôn.
- Các vị Học Viện Tử Diệp! Các ngươi cần phái cố lên đấy, ngàn vạn lần không nên thua trận. Ha ha!
- Hạ Ngôn! Thế lực sau lưng của Lỗ Hạng Chi kia to lớn.
Lúc này Vương Thiên Hà mới ngưng giọng mở miệng nói với Hạ Ngôn.
Hắn biết thân phận của Lỗ Hạng Chi, càng biết năng lực của thế lực đứng sau lưng Lỗ Hạng Chi. Sở dĩ Lỗ Hạng Chi có thể được viện trưởng Đổng Hoa của Học Viện Hồng Hà làm đệ tử, có liên hệ trực tiếp với thế lực sau lưng hắn.
Trước đây Vương Thiên Hà nhìn thấy tên của Lỗ Hạng Chi trên tư liệu, liền có chút hoài nghi, sau đó hắn đặc biệt xác minh một hồi, phát hiện Lỗ Hạng Chi này quả nhiên là công tử của Lỗ gia. Tuy nhiên lúc đó hắn giữ chuyện này trong lòng, cũng không nhiều lời.
-Hả?
Hạ Ngôn dời ánh mắt nhìn về phía Vương Thiên Hà.
- Thế lực sau lưng Lỗ Hạng Chi rất lớn, không phải chúng ta có thể đắc tội.
- Hạ Ngôn! Đệ tốt nhất không nên làm cho chuyện trở nên xấu đi. Vương Thiên Hà thoạt nhìn có chút thành khẩn.
- Hừ! Hắn lại có thể làm nhục Học Viện Tử Diệp của chúng ta ngươi còn nói giúp hắn sao?
Vẻ cười giảm trên mặt Mễ Tuyết, trợn trừng mắt nhìn Vương Thiên Hà.
Hạ Ngôn cau mày, xem thái độ của Vương Thiên Hà, Lỗ Hạng Chi kia có thể thực sự không đơn giản như vậy. Thật ra học viên có thể tới tham gia Hội Giao Lưu học viện, phần lớn thân phận đều không đơn giản.
Trong hơn hai mươi người, ít nhất có một nửa người đều là con cháu đại gia tộc.
-Không phải.
Vương Thiên Hà có chút lo lắng nhìn Mễ Tuyết nói.
- Vương Thiên Hà băn khoăn cũng đúng.
Lúc này, Liễu Vân lại từ trong phòng đi ra. Vừa rồi Hạ Ngôn và đám người Lỗ Hạng Chi đối thoại, Liễu Vân cũng nghe rất rõ, tuy nhiên, ông cùng không lên tiếng.
- Hạ Ngôn, Mễ Tuyết! Các con hẳn là nghe qua Thương hội Bác Vũ chứ? Liễu Vân hỏi.
- Thương hội Bác Vũ?
Mễ Tuyết thấp giọng kinh hô.
Hạ Ngôn lại cau mày. Thương hội Bác Vũ này dường như nghe rất quen tai. Tuy nhiên, trong lúc nhất thời, hắn cũng nghĩ không ra mình đã từng nghe ở đâu. Tuy nhiên, đó khẳng định là một Thương hội rất nổi danh.
- Đúng vậy! Hội trưởng của Thương hội Bác Vũ chính là phụ thân của Lỗ Hạng Chi này. Thương Hội Bác Vũ là Thương hội lớn nhất Đại Lực Long Chi, tạo thành từ bảy thương hội. Thương hội của phụ thân Lỗ Hạng Chi này là Thương hội mạnh nhất trong bảy Thương hội.
Liễu Vân hơi hơi hít vào một hơi, ánh mắt lóe lên giải thích.
Hạ Ngôn ngẩn ra!
Khó trách, Vương Thiên Hà vừa rồi khách khí với Lỗ Hạng Chi như vậy. Hiển nhiên, Vương Thiên Hà đã sớm biết thân phận của Lỗ Hạng Chi, cho nên không muốn đắc tội với Lỗ Hạng Chi. Bản thân Lỗ Hạng Chi tuy rằng không là gì, nhiều nhất chỉ chẳng qua là Đại Linh Sư sơ kỳ. Nhưng phụ thân của hắn là Thương hội Bác Vũ, thế lực kinh người.
Thương Hội giống như vậy, liên quan đến các mặt lợi ích, không chỉ đơn giản là thương nhân như vậy.
- Hạ Ngôn! Con có nắm chắc không? Ha ha! Một trăm vạn đánh cược với Lỗ Hạng Chi, đây cũng không phái con số nhỏ đâu. Cho dù Lỗ Hạng Chi kia nghĩ muốn lấy ra một trăm vạn kim tệ, cũng không phải là trong khoảng thời gian ngắn thì có thể chuẩn bị được tốt. Tuy nhiên, với thực lực của Lỗ gia hắn, xuất ra một trăm vạn kim tệ, cũng không coi đó là gì.
Liễu Vân cười nói.
Đối với đánh cuộc của Hạ Ngôn và Lỗ Hạng Chi, Liễu Vân cũng không phản đối. Hạ Ngôn trầm ngâm một chút, mới cười lạnh nói.
- Lỗ Hạng Chi này có dáng vẻ quá kiêu ngạo, nên dạy cho hắn. Hừ! Cho dù là Thương hội Bác Vũ, ta cũng không sợ.
Chuyện này là do Lỗ Hạng Chi khơi mào trước, vậy Lỗ gia chung quy không thể gây chiến với Hạ Ngôn như vậy. Cho nên, hiện tại biết được thế lực sau lưng Lỗ Hạng Chi, Hạ Ngôn cũng không có một chút hối hận. Lại nói, Lỗ Hạng Chi kia kêu ngạo như thế, trong lời nói mang đao, Hạ Ngôn không phải là người ngốc, làm sao không tức giận chứ?
- Lỗ Hạng Chi này, luận thiên phú, hắn căn bản không có khả năng nhanh như vậy bước vào cảnh giới Đại Linh Sư. Lỗ Hạng Chi có thể bước vào cảnh giới Đại Linh Sư, hoàn toàn là dựa vào một lượng lớn đám đan dược Tụ Linh Đan. Lỗ gia vì bồi dưỡng Lỗ Hạng Chi, không biết đã trả giá lớn như thế nào. Mà ngay cả viện trưởng Đổng Hoa của Học Viện Hồng Hà, cùng thu được chỗ tốt rất lớn từ Lỗ gia. Đôi mắt Liễu Vân nheo lại nói.
Người giống như Đổng Hoa, những thứ như kim tệ, rất khó đả động. Nhưng nếu có một số thứ đặc thù, vậy thì khó nói. Tỷ như nói khoáng thạch đặc thù, dược liệu đặc thù, đan dược đặc thù, còn có những thứ dị thường hiếm thấy.
Đại Lục Long Chi to lớn như thể, vật kỳ lạ hiếm có vốn nhiều vô số.
Chỉ có những thứ này mới có thể đả động đến người giống như Đổng Hoa. Đương nhiên, nếu như kim tệ lớn đến trình độ nhất định, vậy có thể Đổng Hoa cũng sẽ động tâm.
Trên đại lục, kim tệ cùng có thể làm được rất nhiều chuyện, mua được hầu hết các vật phẩm.
- Nguyên lai là như thế! Hạ Ngôn gật gật đầu.
Lỗ Hạng Chi này là dựa vào các loại đan dược trợ giúp tu luyện mới có thể bước vào cảnh giới Đại Linh Sư.
- Hạ Ngôn! Con và Lỗ Hạng Chi có đánh cuộc, vậy hãy chuẩn bị đi. Ngày mai tỷ đấu cùng với Học Viện Sơn Phong, cũng không nhẹ nhàng gì.
Liễu Vân gật đầu, rồi sau đó bước từ chỗ đó đi ra Địch Xuân Uyển.
Sau khi Liễu Vân rời đi, người hầu ở bên ngoài đóng cửa phòng lại.
- Hạ Ngôn.
Ánh mắt Mễ Tuyết nhìn Hạ Ngôn.
- Không sao! Vương đại ca! Mễ Tuyết tỷ! Hiện tại chúng ta bắt đầu nói về võ kỹ của ba gã học viên của Học Viện Sơn Phong. Trong ba người này, thực lực mạnh nhất là Cao Xung, đã bước vào cảnh giới Đại Linh Sư, hai người tỷ đấu với hắn, cho dù là biết võ kỹ và công kích của hắn, căn bản cũng không phải đối thủ của hắn. Cho nên, hai người cần phải tận lực chiến thắng Quách Minh Hiên và Khưu Hòa.
Hạ Ngôn chậm rãi nói với hai người.
Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết, gặt gù như gà mổ thóc.
Tại Địch Xuân Uyển, Hạ Ngôn bắt đấu diễn luyện võ kỹ của Quách Minh Hiên và Khưu Hòa. Thực lực của Quách Minh Hiên hơn Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết một chút. Mà thực lực Khưu Hòa cùng không khác Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết lắm.
Dưới tình huống biết trước võ kỹ của hai người, Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết chiến thắng Khưu Hòa của Học Viện Sơn Phong cùng không gặp khó khăn lớn.
Thời gian ba người nghiên cứu võ kỹ qua đi thực sự nhanh.
Từ giữa trưa đến chập tối, từ chập tối đến đêm khuya.
Bởi vì ngày hôm qua, ba người gần như không được nghỉ ngơi cho tốt, cho nên sau đêm hôm nay, ba người Hạ Ngôn đều tự trở về nghỉ ngơi.
Sau khi Hạ Ngôn quay lại phòng, cũng không lập tức ngủ. Hiện tại mỗi ngày Hạ Ngôn chỉ cần ngủ một canh giờ. Cho nên, sau khi Hạ Ngôn trở về phòng ngồi xếp bằng ở trên giường, nhanh chóng vận chuyển tâm pháp hấp thu linh lực. Linh lực trong thiên địa vô cùng tận, người tu luyện cần chuyển hóa những linh lực này thành lực lượng của mình.
Từng chút linh lực từ ngoài da Hạ Ngôn tiến vào trong cơ thể, rồi sau đó chảy vào Tụ Linh Huyệt.
Hạ Ngôn cũng không chậm rãi một khắc tu luyện. Thực lực là dựa vào tích lũy năm tháng, không thể vì tiến triển mà thong thả buông lòng.
Như vậy mặc dù tiến bộ một chút cùng không có.
Quảng trường Trung Tâm Giao Lưu.
Hôm nay, sắc trời cũng không sáng chói giống như hai ngày trước, bầu trời u ám giống như muốn mưa.
Tuy nhiên, người xem đã sớm đi vào Trung Tâm Giao Lưu, nhìn qua cũng không ít hơn hai ngày trước.
Hiện tại khi đám người Lưu tiên sinh xuất hiện ở Trung Tâm Giao Lưu, cũng không cảm thấy bất ngờ. Đây đã là ngày thứ ba của Hội Giao Lưu, người xem không ngờ có dấu hiệu càng ngày càng nhiều hơn.
- Mục Điện chủ! Có nên phái ra thêm một chút hộ vệ để duy trì trật tự không? Lưu tiên sinh cười nói với Mục Điện chủ ở bên cạnh.
Nơi xa so với từng đám người xem chi chít, số lượng hộ vệ của Thánh điện có vẻ rất mỏng manh. Hộ vệ Thánh điện cố gắng ngăn cách người xem, tuy rằng bọn họ đôi khi thậm chí còn sử dụng nội lực, nhưng bắt đắc dĩ, số lượng người xem thật sự quá nhiều.
Nghe Lưu tiên sinh nói như vậy, chân mày Mục Điện chủ nhíu lại, cũng hiểu được chắc hẳn nên phái thêm nhân thủ.
- Tần đội trưởng!
Ánh mắt Mục Điện chủ nhìn lướt qua, rồi sau đó dừng trên người một gã, kêu lên.
Gã hộ vệ kia nghe được tiếng kêu, vội vàng xoay người, thấy Điện chủ cách đó không xa, vội vàng chạy tới rất nhanh, lên tiếng nói:
- Điện chủ!
Tần đội trưởng mặc áo giáp trên người, cung kính thi lễ.
- Tần đội trưởng! Có nên triệu tập thêm một số nhân thủ đến đây hay không? Mục Điện chủ dò hỏi.
Tần đội trường trịnh trọng vội nói:
- Điện chủ! Hiện tại người xem ở Trung Tâm Hội Giao Lưu tuy rằng hơn ngày hôm qua một phần ba. tuy nhiên ta vẫn có thể ứng phó được, cũng không cần phái thêm nhân thủ.
Nếu như phái thêm nhân thủ, thì năng lực hắn có vẻ không đủ.
- Hơn một phần ba so với ngày trước sao? Lưu tiên sinh lộ ra biểu tình kinh ngạc.
- Hồi bẩm đại nhân, đúng vậy. Căn cứ theo công tác thống kê đại khái của chúng ta, số lượng người xem ngày hôm qua ngang với hôm trước, nhưng hôm nay, người xem ngày hôm nay nhiều hơn ngày hôm qua một phần ba.
Tần đội trưởng nói ra từng chút.
Thật ra, điều này cũng bình thường.
Hôm nay là ngày Học Viện Tử Diệp khiêu chiến với Học Viện Sơn Phong.
Rất nhiều người đều muốn nhìn xem, Học Viện Tử Diệp rốt cuộc có thể chiến thắng Học Viện Sơn Phong hay không? So với Hội Giao Lưu Học Viện trước kia, Hội Giao Lưu Học Viện lần này hiển nhiên kích thích hơn.
Hôm nay nếu không phải thời tiết không tốt, người xem có thể tới đây xem so đấu càng nhiều hơn. Một số người dân bình thường ơ thành Tử Nguyệt, cũng đều tới rồi, nghĩ muốn xem đến cuối cùng, bọn họ xem náo nhiệt.
Tuy rằng những người dân này chưa tu luyện qua võ kỹ, căn bản là xem không hiểu. Nhưng bọn họ lại biết ai thắng ai thua. Hơn nữa, khi so đấu, loại cảnh tượng này khiến cho người ta kinh ngạc, cũng hấp dẫn bọn họ thật sâu.
- Nếu không cần triệu tập nhân thủ, như vậy đi, Tần đội trường! Một khi có bất ngờ, lập tức chuẩn bị khẩn cấp.
Mục Điện chủ nói với biểu tình nghiêm túc.
-Dạ!
Tần đội trưởng lên tiếng, lại xoay người rất nhanh trở về vị trí cũ.
- Ha ha! Viện trưởng Liễu Vân!
Lưu tiên sinh xoay người cười, nhìn thấy Liễu Vân mang ba người Hạ Ngôn đi tới, ôm quyền nói.
- Chào Lưu tiên sinh!
Liễu Vân cùng cười chào hỏi.
- Hôm nay, Học Viện Tử Diệp của các vị có nắm chắc chiến thắng Học Viện Sơn Phong không? Học Viện Sơn Phong, rất mạnh đó.
Lưu tiên sinh cười nói, ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn.
Nếu Học Viện Tử Diệp không có Hạ Ngôn, vậy đây là một hồi tỷ đấu không thể trì hoãn. Nhưng Hạ Ngôn ở đây, Lưu tiên sinh cũng không thể đoán được kết quả cuối cùng.
- Mặc kệ thắng lợi hay là thất bại, cố hết sức thì không tiếc nuối. Liễu Vân cũng xoay người nhìn Hạ Ngôn, cười nói.
- Viện trưởng Liễu Vân nói đúng lắm. Đi thôi, chúng ta lên khán đài. Nói xong, mọi người đi lên phía khán đài.
Viện trưởng và học viên của các học viện khác, cũng trước sau đi vào Trung Tâm Hội Giao Lưu, đi về phía khán đài.
Lỗ Hạng Chi của Học Viện Tử Diệp kia, mang theo vẻ cười dối trá chào hỏi ba người Hạ Ngôn.
- Các vị Học Viện Tử Diệp! Các ngươi cần phái cố lên đấy, ngàn vạn lần không nên thua trận. Ha ha!
/1062
|