Cao Minh Nguyệt cùng Uyển Thu hàn huyên với Hạ Ngôn hơn một canh giờ mới rời đi.
Mà Hạ Ngôn cũng ngày hôm sau đến Kim Long Điện gần tửu lâu, trực tiếp đi vào Công Huân Điện. Công Huân Điện này phương thức đăng ký hết sức tương tự Đại sảnh Dong Binh, tuy nhiên điều kiện yêu cầu cũng hà khắc hơn rất nhiều.
Muốn đăng ký trở thành Kim Long Vệ Sĩ, ít nhất phải có thực lực Linh Sư trở lên. Trước khi đăng ký, điền đủ tin tức rồi sau đó chờ Công Huân Điện bố trí thí nghiệm thực lực.
Người thông qua thí nghiệm mới có thể trở thành Kim Long Vệ Sĩ chính thức.
Tuy nhiên Hạ Ngôn cũng không cần phải thí nghiệm.
Hạ Ngôn có được Kim Long Lệnh, hắn chỉ cần khai báo tin tức của mình liền lấy được quyển trục thủy tinh đặc thù của Công Huân Điện, thậm chí ngay cả một trăm kim tệ phí tổn cũng không cần phải giao.
Sau khi đăng ký, ở trong Công Huản Điện liền có tư liệu của Hạ Ngôn. Công huân hiện tại của hắn bằng 0. Ở bên trong đại sảnh Công Huân Điện có một tấm bảng gỗ di động thật lớn, trên đó có một trăm cái tên.
Một trăm cái tên này chính là một trăm người công huân cao nhất trên Đại Lục Long Chi, xếp hạng cũng dựa theo công huân cao thấp. Thánh Hoàng đương nhiệm xếp thứ nhất, công huân hơn 336000.
Người xếp thứ hai, công huân mới được hơn 190900 điểm.
Sau khi công huân đổi thành kim tệ cũng không bị cắt giảm, nhưng sẽ có biểu hiện trên tư liệu đăng ký.
Tính danh Kim Long Vệ Sĩ hiện có bao nhiêu công huân đã đổi bao nhiêu công huân đều được viết phi thường rõ ràng.
Trên bảng gỗ lớn này, chỉ xếp hạng một trăm người công huân đứng đầu. Nếu Kim Long Vệ Sĩ ở trên bị chết, vậy trên tấm bảng, người đứng dưới sẽ đẩy lên trên.
Sau khi ra khỏi Kim Long Điện, Hạ Ngôn liên tiếp mấy ngày không ra khỏi tửu lâu.
Trải qua nhiều ngày tu dưỡng, thương tổn của Hạ Ngôn trong chiến đấu với Vương Vũ gần như đã khỏi hẳn.
Mà Súc Linh Đan bát phẩm Hạ Ngôn cũng không sử dụng lúc này. Lần trước sử dụng Súc Linh Đan còn chưa được bốn tháng, dược hiệu viên Súc Linh Đan kia còn chưa được hấp thu hoàn toàn cho nên Hạ Ngôn cũng không nóng nảy tiếp tục sử dụng đan dược.
Bảy ngày sau!
Lưu tiên sinh tới tửu lâu. Ngày trước ở trên Thánh Sơn, Lưu tiên sinh đã từng nói bảy ngày sau sẽ xuống núi dẫn ba người bọn họ lên núi tham gia khảo hạch. Đám người Hạ Ngôn đã sớm thu thập đồ vật chuẩn bị xong, tùy thời chuẩn bị lên núi.
Lưu tiên sinh vừa đến tửu lâu, chỉ thời gian một chén trà nhỏ ngắn ngủi đã mang theo ba người Hạ Ngôn chuẩn bị xong xuôi lên Thánh Sơn.
- Lần này tham gia khảo hạch Thiên Cung, tổng cộng có tám người.
Lưu tiên sinh nói khi đi trên đường.
- Trừ ba người các ngươi, còn có năm người đến từ ngoài học viện. Bọn họ cũng không tu luyện trong bất kỳ học viện nào. Ta đã xem qua tư liệu năm người này, trong đó có bốn người thân phận dong binh, hơn nữa đều là dong binh lục cấp có kinh nghiệm chiến đấu phi thường phong phú.
Lưu tiên sinh cũng hy vọng người mình đề cử có thể gia nhập Thiên Cung.
- Lưu tiên sinh. Mỗi một lần tham gia khảo hạch đều là tám người sao?
Hạ Ngôn nhíu mày hỏi.
Lưu tiên sinh lắc đầu:
- Không nhất định, ít nhất là bảy, tám, lúc nhiều nhất cũng tới mười hai, mười ba người.
Hạ Ngôn gật đầu, lại tiếp tục hỏi:
- Vậy vì sao không đề cử nhiêu thêm vài người tới tham gia khảo hạch đây? Nhân số nhiều vậy người tham gia khảo hạch tuy rằng xác suất nhỏ nhưng cuối cùng người thông qua cũng càng nhiều.
Phải biết rằng, số người thông qua khảo hạch Thiên Cung cũng không cố định, chỉ cần thực lực đạt tới lại thêm một chút vận khí là có thể thông qua.
Nghe câu hỏi của Hạ Ngôn, Lưu tiên sinh cười cười.
- Hạ Ngôn. Đề cử này cũng không phải là đề cử lung tung. Trước mặt Thánh Hoàng không ai dám tùy tiện. Hơn nữa, tư cách những người đề cử khảo hạch cũng cần phải Thánh Hoàng phê chuẩn. Lại nói, tài nguyên Thiên Cung có hạn, không có khả năng cho rất nhiều người tham gia khảo hạch.
Lưu tiên sinh nhìn về phía Hạ Ngôn nói.
Bốn người rất nhanh đi lên đỉnh Thánh Sơn.
- Nguyên lai là như thế!
Hạ Ngôn giật mình tỉnh ngộ, gật đầu.
Lưu tiên sinh nói rất đúng, tài nguyên Thiên Cung có hạn, chỉ có thể là người ưu tú nhất trên đại lục mới có thể có cơ hội tham gia khảo hạch Thiên Cung.
- Phương Bản.
Lưu tiên sinh đưa mắt nhìn về phía Phương Bản.
Phương Bản cùng Tiêu Tử Minh trên đường cũng chưa nói lời nào. nghe Lưu tiên sinh kêu mình vội lên tiếng trả lời.
- Ngươi từng tham gia lần khảo hạch Thiên Cung trước, lúc này hẳn là có rất nhiều kinh nghiệm, phải gắng hết sức thông qua đó. Đây cũng là một cơ hội cuối cùng ngươi có thể vào Thiên Cung.
Lưu tiên sinh chậm rãi nói.
Ánh mắt Phương Bản lóe lên, trịnh trọng gật đầu:
- Lưu tiên sinh, đệ từ sẽ hết sức. Vào Thiên Cung, đệ tử nằm mơ cũng đều nghĩ tới. Lúc này bất kể thế nào, đệ tử đều gắng hết sức mình.
Phương Bản cả người căng cứng, giọng nói lộ ra một vẻ tự tin.
Hạ Ngôn khẽ nhíu mày, lại hỏi:
- Lưu tiên sinh. Mỗi lần thông qua khảo hạch thật sự chỉ có hai đến ba người sao?
Nếu là như vậy, vậy xác suất thông qua khảo hạch quá thấp.
Lúc này tám người tham gia khảo hạch. Thiên Cung, cuối cùng chỉ có hai hoặc ba người có thể thông qua khảo hạch, những người khác đều gặp phải vận mệnh thất bại.
- Đúng vậy. Thời gian ta ở Thiên Cung đã vài chục năm. Trải qua mười mấy lần khảo hạch Thiên Cung tuy nhiên ta cũng đã gặp hai lần thông qua khảo hạch nhiều nhất. Đó là mười ba người tham gia, mười người bị đào thải.
Lưu tiên sinh trầm giọng.
Người bị đào thải, lập tức bị đưa xuống Thánh Sơn.
Đột nhiên, Hạ Ngôn cảm giác phía sau dường như có người tới gần.
Trên Thánh Sơn này, bình thường không có người ngoài tiến vào. Có thể lên, hoặc là người trên Thánh Sơn, hoặc là được Thánh Hoàng đồng ý.
Hạ Ngôn cảm giác được có người tới gần, không khỏi xoay người nhìn lại.
Lưu tiên sinh cũng cảm giác được có người đuổi theo phía sau, thân thể ngừng lại nhìn về phía sau.
Hạ Ngôn nhìn thấy, phía sau có tổng cộng bảy người đang rất nhanh tiến về phía đám người bọn họ. Trong đó có hai người có vẻ lớn tuổi, còn lại năm người thoạt nhìn trẻ hơn rất nhiều, hơn hai mươi hoặc hơn ba mươi tuổi.
- Là Trương tuần thị và Giản tuần thị. Tốc độ bọn họ thật nhanh.
Lưu tiên sinh vừa nhận ra người trên mặt lộ ra nụ cười cổ quái.
Rất nhanh, bảy người kia tới gần đám người Lưu tiên sinh.
- Ha ha, Lưu tuần thị. Người lần này đề cử là ba tiểu tử kia sao?
Trong hai người lớn tuổi đối phương, một người mở miệng nói ánh mắt đảo qua đám người Hạ Ngôn. Người này hơi thấp, trên mặt mặc trường bào màu vàng đặc chế, tóc có chút thưa thớt.
- Đúng vậy.
Lưu tiên sinh cười cười nói:
- Giản tuần thị, Trương tuần thị, các vị làm sao phải chạy gấp như vậy?
Tốc độ lên núi của đám người Giản tuần thị, Trương tuần thị rất nhanh. Lưu tiên sinh mang theo đám người Hạ Ngôn lên núi tốc độ cũng có vẻ nhanh nhưng tốc độ bọn họ nhanh hơn đám Hạ Ngôn rất nhiều.
- Ha ha. Chúng ta dưới chân núi nhìn thấy các ngươi lên núi cho nên liền đuổi theo.
Một tên tuần thị khác trên mặt không có nhiều biểu tình, giọng nói nghe có vẻ bảo thủ.
- Lưu tuần thị, chúng ta cùng đi Thiên Cung thôi.
Tên tuần thị lên tiếng trước, cười nói:
- Hắc hắc. Lưu tuần thị. Học viên trong học viện đi ra cho dù chất lượng không kém, cũng rất khó thông qua khảo hạch đó.
Dựa theo quy luật dĩ vãng, số người học viên trong học viện thông qua khảo hạch quả thật so với người ngoài học viện ít hơn một chút. Nhưng là số người trong học viện tham gia khảo hạch lại xa xa không nhiều bằng ngoài học viện. Tựa như lúc này, trong học viện ba người mà ngoài học viện lại có năm người.
- Ha ha.
Lưu tiên sinh lắc đầu cười cười, cũng không nhiều lời, chỉ nói:
- Cùng đi Thiên Cung đi thôi.
Ba gã tuần thị mang theo tám người chạy về hướng Thiên Cung.
Thiên Cung ở bên cạnh Điện Hoàng Giả, diện tích phía trên Thánh Sơn thật lớn.
Đảo mắt nhìn qua, Hạ Ngôn nhìn thấy rất nhiều kiến trúc khác nhau phân bố trong một khu rừng tùng thật lớn.
Năm người Giản tuần thị, Trương tuần thị mang theo cũng đều dùng ánh mắt đánh giá ba người Hạ Ngôn.
Những người này đều là dong binh, kinh nghiệm chiến đấu phong phú.
Bọn họ cũng biết đám Hạ Ngôn là từ học viện đi ra, đối với học viên trong học viện cũng cực kỳ khinh thường. Trong suy nghĩ của bọn họ, người tu luyện trong học viện không có trải qua chém giết sinh tử chân chính, kỳ thật chỉ là động tác võ thuật đẹp. Lực lượng cùng uy lực võ kỹ có mạnh tới đâu, trong chém giết chân chính cũng chưa chắc có thể hoàn toàn thi triển ra được.
Không trải qua Tội Ác Sâm Lâm tẩy lễ căn bản không thể trở thành chiến sĩ chân chính!
Ở trong ánh mắt bọn họ, Hạ Ngôn nhìn thấy khinh miệt và xem thường không chút che giấu, ở trên người bọn họ, tự nhiên tản ra một loại sát ý lăng lệ.
Mặc dù vũ khí trong tay không ra khỏi vỏ, bản thân bọn họ cũng đều giống một thanh kiếm sắc ra khỏi vỏ.
- Phía trước chính là lối vào Thiên Cung
Qua đại khái thời gian một chén trà nhỏ, mọi người tránh qua một đám kiến trúc cùng cây cối, đi vào một khu loạn thạch không nhìn thấy cuối.
Hạ Ngôn nhìn thấy những tảng đá này nhìn tuy hỗn độn nhưng lại giống như được xếp theo một loại quy luật.
Trong tầm mắt, một tòa tháp màu đen có thể nhìn thấy rõ ràng.
- Đó chính là Tháp thí luyện sao?
Một đại hán lưng đeo hai cây ngân chùy sau khi nhìn thấy tháp đen, kinh hô một tiếng trên mặt mang theo vẻ kích động hết sức rõ ràng.
Hắn dường như đã nghe mọi người nói về tòa tháp xuất hiện trước mắt mọi người.
- Tháp thí luyện?
Hạ Ngôn vẫn là lần đầu tiên nghe nói đến.
- Đúng vậy, đó chính là Tháp thí luyện Thiên Cung chúng ta. Nếu các ngươi có thể thông qua khảo hạch Thiên Cung, vậy về sau cũng có cơ hội tiến vào thí luyện trong Tháp thí luyện.
- Hừ. Đây chính là ước mơ của hàng ngàn hàng vạn người tu luyện.
Tên tuần thị có vẻ lạnh lùng liếc mắt nhìn đại hán một cái, giọng không hề cảm tình nói.
- Các ngươi lần đầu tiên đến Thiên Cung, theo sát chúng ta không nên chạy loạn. Đống loạn thạch này nhìn như không có nguy hiểm nhưng nếu các ngươi xông loạn, kích phát trận thế vậy cho dù thực lực các ngươi đều có khả năng chết tại chỗ.
Khí tức Lưu tiên sinh trầm xuống, nghiêm túc nói.
Trong lòng Hạ Ngôn hơi chút căng thẳng, hắn vừa rồi liền cảm thấy được khu loạn thạch này không tầm thường, hiện tại nghe Lưu tiên sinh nói, quả nhiên là trận thế có năng lực công kích.
Loạn thạch trận này quy mô phi thường khổng lồ. Mọi người còn chưa tiến vào liền cảm giác được mênh mông vô tận. Mà ở chỗ sâu trong, mọi người chỉ có thể nhìn thấy tòa Tháp thí luyện cao ngất trong mây, những thứ khác đều nhìn không thấy.
Đám người Hạ Ngôn đi theo phía sau đám người Hạ Ngôn, rất nhanh tiến vào trong loạn thạch trận.
Mà Hạ Ngôn cũng ngày hôm sau đến Kim Long Điện gần tửu lâu, trực tiếp đi vào Công Huân Điện. Công Huân Điện này phương thức đăng ký hết sức tương tự Đại sảnh Dong Binh, tuy nhiên điều kiện yêu cầu cũng hà khắc hơn rất nhiều.
Muốn đăng ký trở thành Kim Long Vệ Sĩ, ít nhất phải có thực lực Linh Sư trở lên. Trước khi đăng ký, điền đủ tin tức rồi sau đó chờ Công Huân Điện bố trí thí nghiệm thực lực.
Người thông qua thí nghiệm mới có thể trở thành Kim Long Vệ Sĩ chính thức.
Tuy nhiên Hạ Ngôn cũng không cần phải thí nghiệm.
Hạ Ngôn có được Kim Long Lệnh, hắn chỉ cần khai báo tin tức của mình liền lấy được quyển trục thủy tinh đặc thù của Công Huân Điện, thậm chí ngay cả một trăm kim tệ phí tổn cũng không cần phải giao.
Sau khi đăng ký, ở trong Công Huản Điện liền có tư liệu của Hạ Ngôn. Công huân hiện tại của hắn bằng 0. Ở bên trong đại sảnh Công Huân Điện có một tấm bảng gỗ di động thật lớn, trên đó có một trăm cái tên.
Một trăm cái tên này chính là một trăm người công huân cao nhất trên Đại Lục Long Chi, xếp hạng cũng dựa theo công huân cao thấp. Thánh Hoàng đương nhiệm xếp thứ nhất, công huân hơn 336000.
Người xếp thứ hai, công huân mới được hơn 190900 điểm.
Sau khi công huân đổi thành kim tệ cũng không bị cắt giảm, nhưng sẽ có biểu hiện trên tư liệu đăng ký.
Tính danh Kim Long Vệ Sĩ hiện có bao nhiêu công huân đã đổi bao nhiêu công huân đều được viết phi thường rõ ràng.
Trên bảng gỗ lớn này, chỉ xếp hạng một trăm người công huân đứng đầu. Nếu Kim Long Vệ Sĩ ở trên bị chết, vậy trên tấm bảng, người đứng dưới sẽ đẩy lên trên.
Sau khi ra khỏi Kim Long Điện, Hạ Ngôn liên tiếp mấy ngày không ra khỏi tửu lâu.
Trải qua nhiều ngày tu dưỡng, thương tổn của Hạ Ngôn trong chiến đấu với Vương Vũ gần như đã khỏi hẳn.
Mà Súc Linh Đan bát phẩm Hạ Ngôn cũng không sử dụng lúc này. Lần trước sử dụng Súc Linh Đan còn chưa được bốn tháng, dược hiệu viên Súc Linh Đan kia còn chưa được hấp thu hoàn toàn cho nên Hạ Ngôn cũng không nóng nảy tiếp tục sử dụng đan dược.
Bảy ngày sau!
Lưu tiên sinh tới tửu lâu. Ngày trước ở trên Thánh Sơn, Lưu tiên sinh đã từng nói bảy ngày sau sẽ xuống núi dẫn ba người bọn họ lên núi tham gia khảo hạch. Đám người Hạ Ngôn đã sớm thu thập đồ vật chuẩn bị xong, tùy thời chuẩn bị lên núi.
Lưu tiên sinh vừa đến tửu lâu, chỉ thời gian một chén trà nhỏ ngắn ngủi đã mang theo ba người Hạ Ngôn chuẩn bị xong xuôi lên Thánh Sơn.
- Lần này tham gia khảo hạch Thiên Cung, tổng cộng có tám người.
Lưu tiên sinh nói khi đi trên đường.
- Trừ ba người các ngươi, còn có năm người đến từ ngoài học viện. Bọn họ cũng không tu luyện trong bất kỳ học viện nào. Ta đã xem qua tư liệu năm người này, trong đó có bốn người thân phận dong binh, hơn nữa đều là dong binh lục cấp có kinh nghiệm chiến đấu phi thường phong phú.
Lưu tiên sinh cũng hy vọng người mình đề cử có thể gia nhập Thiên Cung.
- Lưu tiên sinh. Mỗi một lần tham gia khảo hạch đều là tám người sao?
Hạ Ngôn nhíu mày hỏi.
Lưu tiên sinh lắc đầu:
- Không nhất định, ít nhất là bảy, tám, lúc nhiều nhất cũng tới mười hai, mười ba người.
Hạ Ngôn gật đầu, lại tiếp tục hỏi:
- Vậy vì sao không đề cử nhiêu thêm vài người tới tham gia khảo hạch đây? Nhân số nhiều vậy người tham gia khảo hạch tuy rằng xác suất nhỏ nhưng cuối cùng người thông qua cũng càng nhiều.
Phải biết rằng, số người thông qua khảo hạch Thiên Cung cũng không cố định, chỉ cần thực lực đạt tới lại thêm một chút vận khí là có thể thông qua.
Nghe câu hỏi của Hạ Ngôn, Lưu tiên sinh cười cười.
- Hạ Ngôn. Đề cử này cũng không phải là đề cử lung tung. Trước mặt Thánh Hoàng không ai dám tùy tiện. Hơn nữa, tư cách những người đề cử khảo hạch cũng cần phải Thánh Hoàng phê chuẩn. Lại nói, tài nguyên Thiên Cung có hạn, không có khả năng cho rất nhiều người tham gia khảo hạch.
Lưu tiên sinh nhìn về phía Hạ Ngôn nói.
Bốn người rất nhanh đi lên đỉnh Thánh Sơn.
- Nguyên lai là như thế!
Hạ Ngôn giật mình tỉnh ngộ, gật đầu.
Lưu tiên sinh nói rất đúng, tài nguyên Thiên Cung có hạn, chỉ có thể là người ưu tú nhất trên đại lục mới có thể có cơ hội tham gia khảo hạch Thiên Cung.
- Phương Bản.
Lưu tiên sinh đưa mắt nhìn về phía Phương Bản.
Phương Bản cùng Tiêu Tử Minh trên đường cũng chưa nói lời nào. nghe Lưu tiên sinh kêu mình vội lên tiếng trả lời.
- Ngươi từng tham gia lần khảo hạch Thiên Cung trước, lúc này hẳn là có rất nhiều kinh nghiệm, phải gắng hết sức thông qua đó. Đây cũng là một cơ hội cuối cùng ngươi có thể vào Thiên Cung.
Lưu tiên sinh chậm rãi nói.
Ánh mắt Phương Bản lóe lên, trịnh trọng gật đầu:
- Lưu tiên sinh, đệ từ sẽ hết sức. Vào Thiên Cung, đệ tử nằm mơ cũng đều nghĩ tới. Lúc này bất kể thế nào, đệ tử đều gắng hết sức mình.
Phương Bản cả người căng cứng, giọng nói lộ ra một vẻ tự tin.
Hạ Ngôn khẽ nhíu mày, lại hỏi:
- Lưu tiên sinh. Mỗi lần thông qua khảo hạch thật sự chỉ có hai đến ba người sao?
Nếu là như vậy, vậy xác suất thông qua khảo hạch quá thấp.
Lúc này tám người tham gia khảo hạch. Thiên Cung, cuối cùng chỉ có hai hoặc ba người có thể thông qua khảo hạch, những người khác đều gặp phải vận mệnh thất bại.
- Đúng vậy. Thời gian ta ở Thiên Cung đã vài chục năm. Trải qua mười mấy lần khảo hạch Thiên Cung tuy nhiên ta cũng đã gặp hai lần thông qua khảo hạch nhiều nhất. Đó là mười ba người tham gia, mười người bị đào thải.
Lưu tiên sinh trầm giọng.
Người bị đào thải, lập tức bị đưa xuống Thánh Sơn.
Đột nhiên, Hạ Ngôn cảm giác phía sau dường như có người tới gần.
Trên Thánh Sơn này, bình thường không có người ngoài tiến vào. Có thể lên, hoặc là người trên Thánh Sơn, hoặc là được Thánh Hoàng đồng ý.
Hạ Ngôn cảm giác được có người tới gần, không khỏi xoay người nhìn lại.
Lưu tiên sinh cũng cảm giác được có người đuổi theo phía sau, thân thể ngừng lại nhìn về phía sau.
Hạ Ngôn nhìn thấy, phía sau có tổng cộng bảy người đang rất nhanh tiến về phía đám người bọn họ. Trong đó có hai người có vẻ lớn tuổi, còn lại năm người thoạt nhìn trẻ hơn rất nhiều, hơn hai mươi hoặc hơn ba mươi tuổi.
- Là Trương tuần thị và Giản tuần thị. Tốc độ bọn họ thật nhanh.
Lưu tiên sinh vừa nhận ra người trên mặt lộ ra nụ cười cổ quái.
Rất nhanh, bảy người kia tới gần đám người Lưu tiên sinh.
- Ha ha, Lưu tuần thị. Người lần này đề cử là ba tiểu tử kia sao?
Trong hai người lớn tuổi đối phương, một người mở miệng nói ánh mắt đảo qua đám người Hạ Ngôn. Người này hơi thấp, trên mặt mặc trường bào màu vàng đặc chế, tóc có chút thưa thớt.
- Đúng vậy.
Lưu tiên sinh cười cười nói:
- Giản tuần thị, Trương tuần thị, các vị làm sao phải chạy gấp như vậy?
Tốc độ lên núi của đám người Giản tuần thị, Trương tuần thị rất nhanh. Lưu tiên sinh mang theo đám người Hạ Ngôn lên núi tốc độ cũng có vẻ nhanh nhưng tốc độ bọn họ nhanh hơn đám Hạ Ngôn rất nhiều.
- Ha ha. Chúng ta dưới chân núi nhìn thấy các ngươi lên núi cho nên liền đuổi theo.
Một tên tuần thị khác trên mặt không có nhiều biểu tình, giọng nói nghe có vẻ bảo thủ.
- Lưu tuần thị, chúng ta cùng đi Thiên Cung thôi.
Tên tuần thị lên tiếng trước, cười nói:
- Hắc hắc. Lưu tuần thị. Học viên trong học viện đi ra cho dù chất lượng không kém, cũng rất khó thông qua khảo hạch đó.
Dựa theo quy luật dĩ vãng, số người học viên trong học viện thông qua khảo hạch quả thật so với người ngoài học viện ít hơn một chút. Nhưng là số người trong học viện tham gia khảo hạch lại xa xa không nhiều bằng ngoài học viện. Tựa như lúc này, trong học viện ba người mà ngoài học viện lại có năm người.
- Ha ha.
Lưu tiên sinh lắc đầu cười cười, cũng không nhiều lời, chỉ nói:
- Cùng đi Thiên Cung đi thôi.
Ba gã tuần thị mang theo tám người chạy về hướng Thiên Cung.
Thiên Cung ở bên cạnh Điện Hoàng Giả, diện tích phía trên Thánh Sơn thật lớn.
Đảo mắt nhìn qua, Hạ Ngôn nhìn thấy rất nhiều kiến trúc khác nhau phân bố trong một khu rừng tùng thật lớn.
Năm người Giản tuần thị, Trương tuần thị mang theo cũng đều dùng ánh mắt đánh giá ba người Hạ Ngôn.
Những người này đều là dong binh, kinh nghiệm chiến đấu phong phú.
Bọn họ cũng biết đám Hạ Ngôn là từ học viện đi ra, đối với học viên trong học viện cũng cực kỳ khinh thường. Trong suy nghĩ của bọn họ, người tu luyện trong học viện không có trải qua chém giết sinh tử chân chính, kỳ thật chỉ là động tác võ thuật đẹp. Lực lượng cùng uy lực võ kỹ có mạnh tới đâu, trong chém giết chân chính cũng chưa chắc có thể hoàn toàn thi triển ra được.
Không trải qua Tội Ác Sâm Lâm tẩy lễ căn bản không thể trở thành chiến sĩ chân chính!
Ở trong ánh mắt bọn họ, Hạ Ngôn nhìn thấy khinh miệt và xem thường không chút che giấu, ở trên người bọn họ, tự nhiên tản ra một loại sát ý lăng lệ.
Mặc dù vũ khí trong tay không ra khỏi vỏ, bản thân bọn họ cũng đều giống một thanh kiếm sắc ra khỏi vỏ.
- Phía trước chính là lối vào Thiên Cung
Qua đại khái thời gian một chén trà nhỏ, mọi người tránh qua một đám kiến trúc cùng cây cối, đi vào một khu loạn thạch không nhìn thấy cuối.
Hạ Ngôn nhìn thấy những tảng đá này nhìn tuy hỗn độn nhưng lại giống như được xếp theo một loại quy luật.
Trong tầm mắt, một tòa tháp màu đen có thể nhìn thấy rõ ràng.
- Đó chính là Tháp thí luyện sao?
Một đại hán lưng đeo hai cây ngân chùy sau khi nhìn thấy tháp đen, kinh hô một tiếng trên mặt mang theo vẻ kích động hết sức rõ ràng.
Hắn dường như đã nghe mọi người nói về tòa tháp xuất hiện trước mắt mọi người.
- Tháp thí luyện?
Hạ Ngôn vẫn là lần đầu tiên nghe nói đến.
- Đúng vậy, đó chính là Tháp thí luyện Thiên Cung chúng ta. Nếu các ngươi có thể thông qua khảo hạch Thiên Cung, vậy về sau cũng có cơ hội tiến vào thí luyện trong Tháp thí luyện.
- Hừ. Đây chính là ước mơ của hàng ngàn hàng vạn người tu luyện.
Tên tuần thị có vẻ lạnh lùng liếc mắt nhìn đại hán một cái, giọng không hề cảm tình nói.
- Các ngươi lần đầu tiên đến Thiên Cung, theo sát chúng ta không nên chạy loạn. Đống loạn thạch này nhìn như không có nguy hiểm nhưng nếu các ngươi xông loạn, kích phát trận thế vậy cho dù thực lực các ngươi đều có khả năng chết tại chỗ.
Khí tức Lưu tiên sinh trầm xuống, nghiêm túc nói.
Trong lòng Hạ Ngôn hơi chút căng thẳng, hắn vừa rồi liền cảm thấy được khu loạn thạch này không tầm thường, hiện tại nghe Lưu tiên sinh nói, quả nhiên là trận thế có năng lực công kích.
Loạn thạch trận này quy mô phi thường khổng lồ. Mọi người còn chưa tiến vào liền cảm giác được mênh mông vô tận. Mà ở chỗ sâu trong, mọi người chỉ có thể nhìn thấy tòa Tháp thí luyện cao ngất trong mây, những thứ khác đều nhìn không thấy.
Đám người Hạ Ngôn đi theo phía sau đám người Hạ Ngôn, rất nhanh tiến vào trong loạn thạch trận.
/1062
|