Trước đại môn của Đại sảnh cực hạn khiêu chiến, Hạ Ngôn mặc một bộ đồ màu trắng, trên mặt mang một chiếc mặt nạ màu xanh.
Ánh mặt trời trút xuống, bóng người ngắn ngủi rơi xuống mặt đất.
Từ đại môn của Đại sảnh cực hạn khiêu chiến có rất nhiều người, liên tiếp nhau tiến vào bên trong.
Hạ Ngôn hơi dừng lại trước Đại sảnh cực hạn khiêu chiến một lúc rồi nhanh chóng đi vào trong đại sảnh.
Đại sảnh cực hạn khiêu chiến của thành Tử Diệp có quy mô lớn hơn của thành Ngọc Thuỷ rất nhiều. Trong Đại sảnh này có mấy chục lôi đài khiêu chiến. Lúc này, Đại sảnh cực hạn khiêu chiến vừa mới mở ra nên gần như tất cả các lôi đài đều đang trống không, không có người khiêu chiến cùng không có lôi chủ.
Hạ Ngôn theo thông đạo đi về phía trong.
Không lâu sau, hắn đã nhìn thấy hơn mười quầy. Trong mỗi quầy này đều có các nhân viên công tác đang đăng ký cho khán giả đặt cuộc.
Không phải tất cả mọi người đến Đại sảnh cực hạn khiêu chiến đều là người tu luyện mà còn có rất nhiều dân thường cũng muốn tới đây đặt cuộc! Bọn họ đặt cửa cho người mình thích mà họ cho rằng sẽ giành được chiến thắng.
Không ít người thường xuyên tới đây tham gia so tài khiêu chiến.
Trong đại sảnh, cách một đoạn đều có các tấm biển, trên đó viết một số tin tức về các tuyển thủ khiêu chiến.
Hạ Ngôn tuỳ ý nhìn nhìn, phát hiện quy tắc khiêu chiến nơi này cũng không giống như ở thành Ngọc Thuỷ.
Ó nơi này, lôi chủ và người khiêu chiến cũng không khác biệt gì nhau
Bất cứ ai đều có thể khiêu chiến lôi chủ. Tuy nhiên, người khiêu chiến cần phải giao nộp ra một kim tệ làm phí dụng. Nếu là thất bại thì mất luôn một kim tệ kia, nếu thành công thì thành lôi chủ, hơn nữa còn được thưởng cho không ít.
Nếu không hài lòng với khoản thưởng này, người khiêu chiến cũng có thể đặt cửa lên bán thân mình, đặt cuộc mình thắng lợi. Nếu mình thắng thì lại đạt được thù lao tương ứng, đương nhiên, số tiền này là do lôi chủ chi ra. Nếu là thua trận thì tất cả kim tệ đặt cuộc cũng thuộc về lôi chủ.
Đương nhiên, Đại sảnh cực hạn khiêu chiến phải lấy ra một phần trong số đó.
Mà nếu là người ngoài đặt cửa thì không quan hệ gì tới công tác vận hành Đại sảnh cực hạn khiêu chiến và những người trên lôi đài cả.
Mỗi khi lôi chủ thắng được một trận thì đều được một phần thưởng nhất định.
Về phần số kim tệ thưởng cho lại liên quan tới số kim tệ mà người khiêu chiến đặt cuộc. Lôi chủ có quyền cự tuyệt trận khiêu chiến. Nhưng đương nhiên, mỗi một lôi chủ, một ngày ít nhất phải đánh một trận, nếu không sẽ bị huy bỏ tư cách lôi chủ.
- Xin chào, ngài muốn đặt cửa phải không?!
Khi Hạ Ngôn tới gần một quầy thì bên trong lập tức có một nữ nhân viên nhiệt tình tiếp đón.
Hạ Ngôn lắc đầu nói:
- Ta muốn tham gia khiêu chiến.
Lần đầu tiên đến đây, Hạ Ngôn cũng không biết tình hình nơi này.
- Phiền ngươi thông báo cho Mạnh Thường Hội trưởng một tiếng, nói rằng Linh La đã tới.
Hạ Ngôn nói với tên nhân viên kia.
Nữ nhân viên này lộ ra ánh mắt nghi hoặc, nhìn nhìn Hạ Ngôn.
Người này, tới tham gia khiêu chiến mà lại còn muốn tìm Hội trưởng.
- Quầy này chỉ có một mình ta, lại phải phụ trách đăng ký đặt cửa, sợ rằng không thể đi ra ngoài được. Ngài đi vào bên trong sẽ thấy một phòng chuyên tiếp đón những người tới khiêu chiến, ở đó, ngài có thể đăng ký khiêu chiến. Hội trưởng của chúng ta không có thời gian tự mình gặp mặt ngài được!
Nữ nhân viên này khách khí nói với Hạ Ngôn, đồng thời ngón tay chỉ về hướng bên trong.
Dưới tấm mặt nạ, Hạ Ngôn mỉm cười, gật gật đầu nói:
- Cảm ơn.
Nói xong, Hạ Ngôn liền đi vào bên trong, đi được chừng trăm mét thì quả nhiên thấy một căn phòng độc lập.
- Người mang mặt nạ?
Ngoài phòng, khi hai gã nam nhân viên thấy Hạ Ngôn thì vội vàng liếc nhìn nhau, trong miệng thấp giọng nói.
- Tiền Chấp sự, có một người mang mặt nạ tới đây. Một gã nhân viên vội vàng gõ lên cửa rồi nói.
- Ta ra đây.
Bên trong liền truyền ra một câu nói, sau đó một người trung niên từ bên trong đi ra, đưa mắt nhìn về phía Hạ Ngôn.
- Xin chào, xin hỏi ngài muốn tham gia khiêu chiến phải không?
Tiền Chấp sự cung kính nói với Hạ Ngôn.
Hai gã nhân viên kia đều có chút tò mò. Bọn họ không hiểu sao Tiền Chấp sự lại khách khí như thế với một tên khiêu chiến. Nhưng lại khiến bọn họ khi thấy có người đeo mặt nạ thì lập tức thông báo cho mình.
- Đúng thế! Ta là Linh La, xin chào!
Hạ Ngôn nói với Tiền chấp sự.
Ngày hôm qua, khi Mạnh Thường từ Thánh điện trở về thì lập tức thông báo cho Tiền Chấp sụ rằng chính ngọ hôm nay sẽ có một người đeo mặt nạ xuất hiện, muốn tham gia khiêu chiến. Lại còn nói rằng nếu người này xuất hiện thì Tiền Chấp sự phải lập tức thông báo cho hắn.
Mạnh Thường ở một gian phòng làm việc trên tầng ba.
- Ha ha, xin chào Linh La tiên sinh. Ta là Chấp sự Tiền Quế Viên của Đại sảnh cực hạn khiêu chiến.
Tiền Quế Viên xác nhận người này chính là Linh La mà Hội trưởng đã nhắc tới, thái độ lập tức càng thêm cung kính.
Hắn cảm giác rằng Linh La này nhất định là một đại nhân vật. Có thể làm Chấp sự ở Đại sảnh cực hạn khiêu chiến thành Tử Diệp thì Tiền Quế Viên này cũng không phải là một người bất tài, hắn thật sự rất linh mẫn.
- Mạnh Thường Hội trưởng bảo ta tiếp đón ngài thật chu đáo! Mời ngài vào phòng nghỉ ngơi một lúc, ta sẽ đi thông báo cho Hội trưởng đại nhân!
Tiền Quế Viên dẫn Hạ Ngôn vào trong phòng.
- Được rồi!
Hạ Ngôn gật đầu với Tiền Quế Viên.
- Phiền ngài vậy!
- Không phiền chút nào cả! Ngài khách khí rồi!
Tiền Quế Viên vội vàng xua tay, thần tình rất vui vẻ.
Nhân viên ngoài cửa lộ ra vẻ khiếp sợ, thấp giọng thì thầm với nhau.
- Tiền Chấp sự sao mà cung kính thế?! Người mang mặt nạ này rốt cuộc là ai?!
- Nghe Tiền Chấp sự vừa mới nói thì hình như là Linh La tiên sinh.
Hạ Ngôn ngồi chờ trong phòng một chút thì Mạnh Thường và Tiền Quế Viên đã cùng nhau trở lại.
Mạnh Thường vừa vào phòng liền cười lớn lên nói:
- Linh La tiên sinh, ngài rốt cục đã tới, ta đã đợi ngài chừng hai canh giờ rồi.
- Mạnh Thường hội trưởng phải đợi lâu rồi!
Hạ Ngôn ôm quyền nói.
Thanh âm vì có mặt nạ che đi nên biến thành hơi khàn khàn.
- Không sao, không sao! Việc kia, Linh La tiên sinh, hiện tại định bắt đầu luôn chứ?! Khoé miệng Mạnh Thường hơi nhếch lên, thử hỏi.
- Nếu có thể thì ta hy vọng bắt đầu luôn bây giờ đi!
Hạ Ngôn gật gật đầu nói.
- Đương nhiên có thể, hoàn toàn có thể! Tiền Chấp sự, lập tức an bài để Linh La tiên sinh bắt đầu khiêu chiến. Thế này đi, gọi lôi chủ lôi đài số một đi xuống, Linh La tiên sinh sẽ đảm nhiệm lôi chủ của lôi đài số một!
Mạnh Thường vung tay lên phân phó Tiền Chấp sự.
Tất cả lôi đài của Đại sảnh cực hạn khiêu chiến hiện tại đều đã có chủ lôi. Thật ra, bất cứ lúc nào những lôi đài này đều có lôi chủ.
- Vâng, ta đi làm ngay!
Tiền Chấp sự tuy rằng tò mò, nghi hoặc nhưng cũng không dám thắc mắc, lập tức theo lời Mạnh Thường phân phó để đi làm. Mạnh Thường nói sao hắn tất nhiên sẽ làm như thế!
- Không cần, vừa rồi ta đã xem qua quy tắc khiêu chiến. Như vậy thì ta sẽ khiêu chiến lôi chủ lôi đài số một, sau đó phiền Mạnh Thường Hội trưởng để cho ta có thể liên tục bị khiêu chiến là được!
Hạ Ngôn ngăn Tiền Chấp sự đang muốn đi ra rồi nói.
Mạnh Thường hơi trầm ngâm một chút rồi nói:
- Cũng được! Cứ dựa theo lời của Linh La tiên sinh đi! Thực lực của tên lôi chủ lôi đài số một cũng không tầm thường, hắn chắc chắn sẽ chấp nhận sự khiêu chiến của ngài.
Sau đó, Mạnh Thường Hội trưởng tự mình mang Hạ Ngôn đi vào Đại sảnh cực hạn khiêu chiến.
Tiền Chấp sự cũng đi theo phía sau.
Ba người đi qua một loạt các quầy đăng ký đặt cửa. Nữ nhân viên vừa mới nói chuyện với Hạ Ngôn kia ngay khi thấy được Mạnh Thường Hội trưởng không ngờ lại tự mình dẫn người mang mặt nạ vừa nãy thì trong lòng không khỏi nhảy lên mấy cái.
- "Người này thực sự quen biết Hội trưởng đại nhân sao?!"
- "Không xong rồi! Bọn họ lại đây, ta vừa rồi lại không thông báo cho Hội trưởng. Người này có trách cứ ta không?!"
- "Hắn sẽ không nói nói xấu ta với Hội trưởng chứ?! Xong rồi, nếu như ta mất việc. "
Nữ nhân viên này sợ tới mức sắc mặt tái nhợt lên. Phải biết rằng làm công việc này tuy có hơi mệt nhưng thù lao lại rất khá. Một tháng cũng có thể thu được sáu kim tệ. Mà những công việc bình thường khác thì thu được hai kim tệ đã là không tồi rồi!
Nếu mất đi công việc này.
- Vừa rồi cảm ơn ngươi nhé!
Khi đi qua nơi này, Hạ Ngôn khẽ gật đầu nói lời cảm tạ với nữ nhân viên này.
- A?
Nữ nhân viên lập tức biến sắc, ánh mắt thay đổi mấy lần, khống chế không được phải sợ hãi kêu lên một tiếng!
- Mạnh Thường Hội trưởng, mới vừa rồi là nàng nói cho ta biết phải làm sao mà đi tìm được Tiên Chấp sự! Nàng quả rất nhiệt tình!
Hạ Ngôn nói với Mạnh Thường.
- ừm! Không tồi, không tồi! Tiền Chấp sự, tăng lương cho nàng ta nhé!
Mạnh Thường tuỳ ý phân phó cho Tiền Chấp sự ở phía sau.
- Vâng. Hội trưởng. Tiền Chấp sự vội vàng lấy ra một cái bút ghi lại.
Sau khi ba người rời đi, nữ nhân viên kia mới có chút ngẩn người ra, cảm giác rằng hình như mình đang năm mơ vậy!
Mới vừa rồi nàng còn lo lắng Hạ Ngôn sẽ trả thù mình nhưng đảo mắt cái không ngờ lại được tăng lương.
Những nhân viên khác đều lộ ra thần sắc hâm mộ. Chỉ đơn thuần là chỉ đường cho người mang mặt nạ kia một cái mà đã có thể được tăng lương. Chuyện tốt như thế cũng hiếm khi gặp được.
- Linh La tiên sinh, khi ngài giao đấu thì cố gắng uyển chuyển một chút!
Mạnh Thường nhái mày suy nghĩ một lúc rồi nói. Hắn lo lắng nếu Hạ Ngôn cứ một chiêu đánh bại đối thủ thì qua vài trận sẽ không ai nguyện ý khiêu chiến hắn nữa. Nếu như vậy thì cũng rất làm khó hắn. Chẳng lẽ phải buộc người ta đến khiêu chiến Hạ Ngôn sao?! Hạ Ngôn nếu ra tay quá nặng thì dù nếu có đưa lợi ích ra dụ dỗ, cũng không mấy ai dám khiêu chiến Hạ Ngôn.
- Mạnh Thường Hội trưởng, ngài không cần băn khoăn nhiều như thế! Ta sẽ không đả thương người đâu! Thế này đi, ngài cho ra một cái thông báo, nếu có ai có thể thắng được ta thì ta sẽ thưởng cho hắn một vạn kim tệ!
Trong đầu Hạ Ngôn đột nhiên nảy ra ý này, cười nói.
Mạnh Thường sửng sốt, sau đó cười nói:
- Ý kiến hay! Cứ như thế đi!
- Ta sẽ đi làm chuyện này!
Tiền Chấp sự nghe được hai người nói thế lập tức tiếp lời rồi xoay người nhanh chóng rời đi.
Cho dù Hạ Ngôn lấy tốc độ nhanh nhất đánh bại đối thủ nhưng lại không đả thương người ta, lại có được một vạn kim tệ thưởng cho thì rất nhiều người nguyện ý tới thử khiêu chiến hắn.
Người Hạ Ngôn sắp khiêu chiến là lôi chủ lôi đài số một. Người này hiện đang ở trên lôi đài chờ được khiêu chiến.
- Mạnh Thường Hội trưởng, ngài cứ đi trước đi. Những chuyện tiếp theo ta sẽ tự mình ra mặt là được rồi!
Hạ Ngôn hướng về Mạnh Thường nói. Hắn đã thấy được lôi đài số một.
Mạnh Thường ở chỗ này lại khiến rất nhiều người để ý tới.
Tiền Chấp sự làm việc rất nhanh chóng, lập tức sắp xếp chu đáo để Hạ Ngôn khiêu chiến lôi chủ lôi đài số một. Tuy nhiên, trận khiêu chiến này người ngoài không thể tiến hành đặt cược được.
Mạnh Thường biết thực lực của Hạ Ngôn. Hạ Ngôn khẳng định sẽ liên tiếp giành được thắng lợi. Nếu để cho người ngoài đặt cửa thì chỉ qua vài lần chỉ sợ tất cả mọi người đều đặt cửa Hạ Ngôn giành được chiến thắng. Nếu như thế, dù tỷ lệ đặt cược thấp đến đâu thì Đại sảnh cũng phải bù vào một lượng tiền không nhỏ.
Ánh mặt trời trút xuống, bóng người ngắn ngủi rơi xuống mặt đất.
Từ đại môn của Đại sảnh cực hạn khiêu chiến có rất nhiều người, liên tiếp nhau tiến vào bên trong.
Hạ Ngôn hơi dừng lại trước Đại sảnh cực hạn khiêu chiến một lúc rồi nhanh chóng đi vào trong đại sảnh.
Đại sảnh cực hạn khiêu chiến của thành Tử Diệp có quy mô lớn hơn của thành Ngọc Thuỷ rất nhiều. Trong Đại sảnh này có mấy chục lôi đài khiêu chiến. Lúc này, Đại sảnh cực hạn khiêu chiến vừa mới mở ra nên gần như tất cả các lôi đài đều đang trống không, không có người khiêu chiến cùng không có lôi chủ.
Hạ Ngôn theo thông đạo đi về phía trong.
Không lâu sau, hắn đã nhìn thấy hơn mười quầy. Trong mỗi quầy này đều có các nhân viên công tác đang đăng ký cho khán giả đặt cuộc.
Không phải tất cả mọi người đến Đại sảnh cực hạn khiêu chiến đều là người tu luyện mà còn có rất nhiều dân thường cũng muốn tới đây đặt cuộc! Bọn họ đặt cửa cho người mình thích mà họ cho rằng sẽ giành được chiến thắng.
Không ít người thường xuyên tới đây tham gia so tài khiêu chiến.
Trong đại sảnh, cách một đoạn đều có các tấm biển, trên đó viết một số tin tức về các tuyển thủ khiêu chiến.
Hạ Ngôn tuỳ ý nhìn nhìn, phát hiện quy tắc khiêu chiến nơi này cũng không giống như ở thành Ngọc Thuỷ.
Ó nơi này, lôi chủ và người khiêu chiến cũng không khác biệt gì nhau
Bất cứ ai đều có thể khiêu chiến lôi chủ. Tuy nhiên, người khiêu chiến cần phải giao nộp ra một kim tệ làm phí dụng. Nếu là thất bại thì mất luôn một kim tệ kia, nếu thành công thì thành lôi chủ, hơn nữa còn được thưởng cho không ít.
Nếu không hài lòng với khoản thưởng này, người khiêu chiến cũng có thể đặt cửa lên bán thân mình, đặt cuộc mình thắng lợi. Nếu mình thắng thì lại đạt được thù lao tương ứng, đương nhiên, số tiền này là do lôi chủ chi ra. Nếu là thua trận thì tất cả kim tệ đặt cuộc cũng thuộc về lôi chủ.
Đương nhiên, Đại sảnh cực hạn khiêu chiến phải lấy ra một phần trong số đó.
Mà nếu là người ngoài đặt cửa thì không quan hệ gì tới công tác vận hành Đại sảnh cực hạn khiêu chiến và những người trên lôi đài cả.
Mỗi khi lôi chủ thắng được một trận thì đều được một phần thưởng nhất định.
Về phần số kim tệ thưởng cho lại liên quan tới số kim tệ mà người khiêu chiến đặt cuộc. Lôi chủ có quyền cự tuyệt trận khiêu chiến. Nhưng đương nhiên, mỗi một lôi chủ, một ngày ít nhất phải đánh một trận, nếu không sẽ bị huy bỏ tư cách lôi chủ.
- Xin chào, ngài muốn đặt cửa phải không?!
Khi Hạ Ngôn tới gần một quầy thì bên trong lập tức có một nữ nhân viên nhiệt tình tiếp đón.
Hạ Ngôn lắc đầu nói:
- Ta muốn tham gia khiêu chiến.
Lần đầu tiên đến đây, Hạ Ngôn cũng không biết tình hình nơi này.
- Phiền ngươi thông báo cho Mạnh Thường Hội trưởng một tiếng, nói rằng Linh La đã tới.
Hạ Ngôn nói với tên nhân viên kia.
Nữ nhân viên này lộ ra ánh mắt nghi hoặc, nhìn nhìn Hạ Ngôn.
Người này, tới tham gia khiêu chiến mà lại còn muốn tìm Hội trưởng.
- Quầy này chỉ có một mình ta, lại phải phụ trách đăng ký đặt cửa, sợ rằng không thể đi ra ngoài được. Ngài đi vào bên trong sẽ thấy một phòng chuyên tiếp đón những người tới khiêu chiến, ở đó, ngài có thể đăng ký khiêu chiến. Hội trưởng của chúng ta không có thời gian tự mình gặp mặt ngài được!
Nữ nhân viên này khách khí nói với Hạ Ngôn, đồng thời ngón tay chỉ về hướng bên trong.
Dưới tấm mặt nạ, Hạ Ngôn mỉm cười, gật gật đầu nói:
- Cảm ơn.
Nói xong, Hạ Ngôn liền đi vào bên trong, đi được chừng trăm mét thì quả nhiên thấy một căn phòng độc lập.
- Người mang mặt nạ?
Ngoài phòng, khi hai gã nam nhân viên thấy Hạ Ngôn thì vội vàng liếc nhìn nhau, trong miệng thấp giọng nói.
- Tiền Chấp sự, có một người mang mặt nạ tới đây. Một gã nhân viên vội vàng gõ lên cửa rồi nói.
- Ta ra đây.
Bên trong liền truyền ra một câu nói, sau đó một người trung niên từ bên trong đi ra, đưa mắt nhìn về phía Hạ Ngôn.
- Xin chào, xin hỏi ngài muốn tham gia khiêu chiến phải không?
Tiền Chấp sự cung kính nói với Hạ Ngôn.
Hai gã nhân viên kia đều có chút tò mò. Bọn họ không hiểu sao Tiền Chấp sự lại khách khí như thế với một tên khiêu chiến. Nhưng lại khiến bọn họ khi thấy có người đeo mặt nạ thì lập tức thông báo cho mình.
- Đúng thế! Ta là Linh La, xin chào!
Hạ Ngôn nói với Tiền chấp sự.
Ngày hôm qua, khi Mạnh Thường từ Thánh điện trở về thì lập tức thông báo cho Tiền Chấp sụ rằng chính ngọ hôm nay sẽ có một người đeo mặt nạ xuất hiện, muốn tham gia khiêu chiến. Lại còn nói rằng nếu người này xuất hiện thì Tiền Chấp sự phải lập tức thông báo cho hắn.
Mạnh Thường ở một gian phòng làm việc trên tầng ba.
- Ha ha, xin chào Linh La tiên sinh. Ta là Chấp sự Tiền Quế Viên của Đại sảnh cực hạn khiêu chiến.
Tiền Quế Viên xác nhận người này chính là Linh La mà Hội trưởng đã nhắc tới, thái độ lập tức càng thêm cung kính.
Hắn cảm giác rằng Linh La này nhất định là một đại nhân vật. Có thể làm Chấp sự ở Đại sảnh cực hạn khiêu chiến thành Tử Diệp thì Tiền Quế Viên này cũng không phải là một người bất tài, hắn thật sự rất linh mẫn.
- Mạnh Thường Hội trưởng bảo ta tiếp đón ngài thật chu đáo! Mời ngài vào phòng nghỉ ngơi một lúc, ta sẽ đi thông báo cho Hội trưởng đại nhân!
Tiền Quế Viên dẫn Hạ Ngôn vào trong phòng.
- Được rồi!
Hạ Ngôn gật đầu với Tiền Quế Viên.
- Phiền ngài vậy!
- Không phiền chút nào cả! Ngài khách khí rồi!
Tiền Quế Viên vội vàng xua tay, thần tình rất vui vẻ.
Nhân viên ngoài cửa lộ ra vẻ khiếp sợ, thấp giọng thì thầm với nhau.
- Tiền Chấp sự sao mà cung kính thế?! Người mang mặt nạ này rốt cuộc là ai?!
- Nghe Tiền Chấp sự vừa mới nói thì hình như là Linh La tiên sinh.
Hạ Ngôn ngồi chờ trong phòng một chút thì Mạnh Thường và Tiền Quế Viên đã cùng nhau trở lại.
Mạnh Thường vừa vào phòng liền cười lớn lên nói:
- Linh La tiên sinh, ngài rốt cục đã tới, ta đã đợi ngài chừng hai canh giờ rồi.
- Mạnh Thường hội trưởng phải đợi lâu rồi!
Hạ Ngôn ôm quyền nói.
Thanh âm vì có mặt nạ che đi nên biến thành hơi khàn khàn.
- Không sao, không sao! Việc kia, Linh La tiên sinh, hiện tại định bắt đầu luôn chứ?! Khoé miệng Mạnh Thường hơi nhếch lên, thử hỏi.
- Nếu có thể thì ta hy vọng bắt đầu luôn bây giờ đi!
Hạ Ngôn gật gật đầu nói.
- Đương nhiên có thể, hoàn toàn có thể! Tiền Chấp sự, lập tức an bài để Linh La tiên sinh bắt đầu khiêu chiến. Thế này đi, gọi lôi chủ lôi đài số một đi xuống, Linh La tiên sinh sẽ đảm nhiệm lôi chủ của lôi đài số một!
Mạnh Thường vung tay lên phân phó Tiền Chấp sự.
Tất cả lôi đài của Đại sảnh cực hạn khiêu chiến hiện tại đều đã có chủ lôi. Thật ra, bất cứ lúc nào những lôi đài này đều có lôi chủ.
- Vâng, ta đi làm ngay!
Tiền Chấp sự tuy rằng tò mò, nghi hoặc nhưng cũng không dám thắc mắc, lập tức theo lời Mạnh Thường phân phó để đi làm. Mạnh Thường nói sao hắn tất nhiên sẽ làm như thế!
- Không cần, vừa rồi ta đã xem qua quy tắc khiêu chiến. Như vậy thì ta sẽ khiêu chiến lôi chủ lôi đài số một, sau đó phiền Mạnh Thường Hội trưởng để cho ta có thể liên tục bị khiêu chiến là được!
Hạ Ngôn ngăn Tiền Chấp sự đang muốn đi ra rồi nói.
Mạnh Thường hơi trầm ngâm một chút rồi nói:
- Cũng được! Cứ dựa theo lời của Linh La tiên sinh đi! Thực lực của tên lôi chủ lôi đài số một cũng không tầm thường, hắn chắc chắn sẽ chấp nhận sự khiêu chiến của ngài.
Sau đó, Mạnh Thường Hội trưởng tự mình mang Hạ Ngôn đi vào Đại sảnh cực hạn khiêu chiến.
Tiền Chấp sự cũng đi theo phía sau.
Ba người đi qua một loạt các quầy đăng ký đặt cửa. Nữ nhân viên vừa mới nói chuyện với Hạ Ngôn kia ngay khi thấy được Mạnh Thường Hội trưởng không ngờ lại tự mình dẫn người mang mặt nạ vừa nãy thì trong lòng không khỏi nhảy lên mấy cái.
- "Người này thực sự quen biết Hội trưởng đại nhân sao?!"
- "Không xong rồi! Bọn họ lại đây, ta vừa rồi lại không thông báo cho Hội trưởng. Người này có trách cứ ta không?!"
- "Hắn sẽ không nói nói xấu ta với Hội trưởng chứ?! Xong rồi, nếu như ta mất việc. "
Nữ nhân viên này sợ tới mức sắc mặt tái nhợt lên. Phải biết rằng làm công việc này tuy có hơi mệt nhưng thù lao lại rất khá. Một tháng cũng có thể thu được sáu kim tệ. Mà những công việc bình thường khác thì thu được hai kim tệ đã là không tồi rồi!
Nếu mất đi công việc này.
- Vừa rồi cảm ơn ngươi nhé!
Khi đi qua nơi này, Hạ Ngôn khẽ gật đầu nói lời cảm tạ với nữ nhân viên này.
- A?
Nữ nhân viên lập tức biến sắc, ánh mắt thay đổi mấy lần, khống chế không được phải sợ hãi kêu lên một tiếng!
- Mạnh Thường Hội trưởng, mới vừa rồi là nàng nói cho ta biết phải làm sao mà đi tìm được Tiên Chấp sự! Nàng quả rất nhiệt tình!
Hạ Ngôn nói với Mạnh Thường.
- ừm! Không tồi, không tồi! Tiền Chấp sự, tăng lương cho nàng ta nhé!
Mạnh Thường tuỳ ý phân phó cho Tiền Chấp sự ở phía sau.
- Vâng. Hội trưởng. Tiền Chấp sự vội vàng lấy ra một cái bút ghi lại.
Sau khi ba người rời đi, nữ nhân viên kia mới có chút ngẩn người ra, cảm giác rằng hình như mình đang năm mơ vậy!
Mới vừa rồi nàng còn lo lắng Hạ Ngôn sẽ trả thù mình nhưng đảo mắt cái không ngờ lại được tăng lương.
Những nhân viên khác đều lộ ra thần sắc hâm mộ. Chỉ đơn thuần là chỉ đường cho người mang mặt nạ kia một cái mà đã có thể được tăng lương. Chuyện tốt như thế cũng hiếm khi gặp được.
- Linh La tiên sinh, khi ngài giao đấu thì cố gắng uyển chuyển một chút!
Mạnh Thường nhái mày suy nghĩ một lúc rồi nói. Hắn lo lắng nếu Hạ Ngôn cứ một chiêu đánh bại đối thủ thì qua vài trận sẽ không ai nguyện ý khiêu chiến hắn nữa. Nếu như vậy thì cũng rất làm khó hắn. Chẳng lẽ phải buộc người ta đến khiêu chiến Hạ Ngôn sao?! Hạ Ngôn nếu ra tay quá nặng thì dù nếu có đưa lợi ích ra dụ dỗ, cũng không mấy ai dám khiêu chiến Hạ Ngôn.
- Mạnh Thường Hội trưởng, ngài không cần băn khoăn nhiều như thế! Ta sẽ không đả thương người đâu! Thế này đi, ngài cho ra một cái thông báo, nếu có ai có thể thắng được ta thì ta sẽ thưởng cho hắn một vạn kim tệ!
Trong đầu Hạ Ngôn đột nhiên nảy ra ý này, cười nói.
Mạnh Thường sửng sốt, sau đó cười nói:
- Ý kiến hay! Cứ như thế đi!
- Ta sẽ đi làm chuyện này!
Tiền Chấp sự nghe được hai người nói thế lập tức tiếp lời rồi xoay người nhanh chóng rời đi.
Cho dù Hạ Ngôn lấy tốc độ nhanh nhất đánh bại đối thủ nhưng lại không đả thương người ta, lại có được một vạn kim tệ thưởng cho thì rất nhiều người nguyện ý tới thử khiêu chiến hắn.
Người Hạ Ngôn sắp khiêu chiến là lôi chủ lôi đài số một. Người này hiện đang ở trên lôi đài chờ được khiêu chiến.
- Mạnh Thường Hội trưởng, ngài cứ đi trước đi. Những chuyện tiếp theo ta sẽ tự mình ra mặt là được rồi!
Hạ Ngôn hướng về Mạnh Thường nói. Hắn đã thấy được lôi đài số một.
Mạnh Thường ở chỗ này lại khiến rất nhiều người để ý tới.
Tiền Chấp sự làm việc rất nhanh chóng, lập tức sắp xếp chu đáo để Hạ Ngôn khiêu chiến lôi chủ lôi đài số một. Tuy nhiên, trận khiêu chiến này người ngoài không thể tiến hành đặt cược được.
Mạnh Thường biết thực lực của Hạ Ngôn. Hạ Ngôn khẳng định sẽ liên tiếp giành được thắng lợi. Nếu để cho người ngoài đặt cửa thì chỉ qua vài lần chỉ sợ tất cả mọi người đều đặt cửa Hạ Ngôn giành được chiến thắng. Nếu như thế, dù tỷ lệ đặt cược thấp đến đâu thì Đại sảnh cũng phải bù vào một lượng tiền không nhỏ.
/1062
|