Học Viện Tử Diệp hiện tại mỗi ngày có rất nhiều chuyện cần Lý Nguyên Xuân hỗ trợ xử lý.
- Mau nhìn!
- Đó chính là Trương quản sự của Thánh điện chúng ta. Bên cạnh ông là Hạ Ngôn tiên sinh mà Điện chủ tự mình rất khách khí ra nghênh đón!
Ở ngoài cổng Thánh điện, ánh mắt một đội hộ vệ tuần tra đều chuyền hướng lên trên người Hạ Ngôn đang cùng Trương quản sự đi vào. Đội hộ vệ này chính là đám người mấy ngày trước đây gặp qua Hạ Ngôn và Lý Nguyên Xuân.
Lúc ấy, bọn họ nhìn thấy Điện chủ Thánh điện tự mình đi ra nghênh đón Hạ Ngôn, một đám ngay cả cằm thiếu chút nữa rớt xuống, đối với chuyện này ấn tượng tự nhiên cũng rất sâu. Hiện tại, trông thấy Hạ Ngôn và Trương quản sự cùng nhau đi tới, lực chú ý tự nhiên bị hấp dẫn.
- Trương quản sự! Hạ Ngôn tiên sinh!
Hộ vệ đội trưởng bước nhanh đi tới, ân cần thi lễ thăm hỏi.
- Ừ! Điện chủ có lệnh, hiện tại ta mang Hạ Ngôn tiên sinh vào Thánh điện.
Trương quản sự với sắc mặt nghiêm túc nói với tên hộ vệ đội trưởng kia.
- Mời Trương quản sự! Mời Hạ Ngôn tiên sinh!
Hộ vệ đội trưởng vội vàng nói, né thân thể mình qua một chút, đồng thời thể hiện một động tác mời.
Gật gật đầu, mặt Trương quản sự hướng về phía Hạ Ngôn, lại lộ ra vẻ tươi cười:
- Hạ Ngôn tiên sinh! Mời vào.
- Ha ha! Mời.
Hạ Ngôn mỉm cười nói.
Hai người đi qua hành lang thật dài, rất nhanh đi đến ngoại điện của Thánh điện.
Bình thường nếu như Thánh điện có mở hội nghị thì tất cả chấp sự Thánh điện đều tập họp bên ngoài điện nghị sự với Điện chủ. Lối vào ngoài điện, Trương quản sự đột nhiên dừng chân.
- Điện chủ đại nhân! Hạ Ngôn tiên sinh đã tới rồi, đang ở bên ngoài điện.
Trương quản sự đứng cách bên ngoài điện, lên tiếng hô vào bên trong.
Bên ngoài cửa điện còn đứng hai gã hộ vệ với thực lực không tệ.
- Hả? Hạ Ngôn đến sao? Mau vào!
Giọng nói của Điện chủ Bàng Nguyên truyền ra từ trong.
Hạ Ngôn xoay chuyển ánh mắt, liền nhấc chân đi vào.
Bàng Nguyên đứng lên từ chỗ vị trí mình, rời khỏi ghế tự mình đối tới Hạ Ngôn, trên mặt mang theo vẻ cười thân thiết.
- Hạ Ngôn! Ngày hôm qua ta biết được ngươi liên tục thắng một trăm trận ở Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, hôm nay ta đã gọi các vị chấp sự đến đây rồi.
Điện chủ Bàng Nguyên cười nói.
Chung quanh chiếc bàn dài ngồi không ít người. Ánh mắt những người này đều nhìn về phía Hạ Ngôn với một thân áo trắng vừa mới tiến vào, trong đó tộc trưởng Tống Lập của Tống gia, còn có tộc trưởng Lục Tương Pha của Lục gia đều ngồi tại đó.
"Điện chủ vì sao coi trọng Hạ Ngôn như vậy chứ?"
Gần như tất cả chấp sự đều kinh dị trong lòng, Điện chủ đều phải đứng lên, đám chấp sự bọn họ tự nhiên cùng đứng lên, ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn. Ngoại trừ Tống Lập và Lục Tương Pha, trên mặt những người khác đều mang theo vẻ cười.
Trình diện hôm nay, tổng cộng có mười một vị Chấp sự. Trong đó có bảy người ở tại thành Tử Diệp, bốn người còn lại là đến từ mấy quận thành do thành Tử Diệp quản lý. Chấp sự quận thành nào tới đây, tự nhiên là Đường chủ của những quận thành đó.
Còn có một Chấp sự Đường chủ quận thành, bởi vì có chuyện đặc biệt không thể trình diện đúng lúc, tuy nhiên cũng không ảnh hưởng quá lớn. Từ ba ngày trước, Bàng Nguyên liền thông báo cho những Chấp sự này đi tới thành Tử Diệp, ông chỉ biết Hạ Ngôn khiêu chiến cũng không mất bao nhiêu thời gian.
- Đa tạ Điện chủ.
Hạ Ngôn vội vàng nói cám ơn.
- Ha ha! Đường chủ đương nhiệm thành Ngọc Thủy cũng đến đây.
Đôi mắt Bàng Nguyên hơi hơi chợt lóe, nhìn về phía sau mình, nơi đó còn có một người đang đứng.
Bởi vì Đường chủ thành Ngọc Thủy cũng không phải Chấp sự Thánh điện, cho nên hắn không có tư cách ngồi trên chiếc bàn dài này, chỉ có thể ngồi một bên.
-Ồ?
Hạ Ngôn nhìn gã Đường chủ kia.
Trước kia khi ở thành Ngọc Thủy, Hạ Ngôn nhiều lần trông thấy Đường chủ của Thánh đường, ấn tượng đối với vị Đường chủ kia không tệ. Tuy nhiên, vị trước mặt này, hiển nhiên không phải người mình gặp trước kia.
Hắn rời khỏi thành Ngọc Thủy không đến một năm, không ngờ vị trí Đường chủ đã thay đổi rồi?
Dường như nhìn ra nghi hoặc trong lòng Hạ Ngôn, Bàng Nguyên ở bên cạnh chậm rãi nói:
- Đường chủ Thánh đường thành Ngọc Thủy, năm trước đã đổi qua một lần, Đường chủ hiện tại là vị Lan tiên sinh này.
- Nguyên lai là như vậy!
Hạ Ngôn khẽ gật đầu, nhìn vị Lan Đường chủ kia. Vị Lan Đường chủ kia đứng lên, thân thể có chút cứng ngắc gật gật đầu với Hạ Ngôn với vẻ mất tự nhiên.
Vào mấy ngày trước, Điện chủ Thánh điện Bàng Nguyên đột nhiên truyền hắn đến thành Tử Diệp. Đột nhiên hắn cũng không biết chuyện gì, tới nơi này rồi, Bàng Nguyên chỉ kêu hắn chờ mấy ngày liên tiếp, hắn cũng nghi hoặc vì sao Bàng Nguyên Điện chủ kêu hắn vội đến Thánh điện.
Hôm nay, hắn rốt cuộc biết, có người muốn khiêu chiến vị trí Đường chủ của hắn.
Vừa rồi khi hắn nghe tin này, trong lòng cũng không quá quan tâm. Chuyện khiêu chiến Đường chủ cũng không hiếm thấy. Năm trước, hắn chính là thông qua khiêu chiến, mới trở thành Đường chủ thành Ngọc Thủy.
Nhưng khi hắn vừa rồi ngồi nghe được, khi Bàng Nguyên và mười một Chấp sự thảo luận chuyện này, trong lòng càng ngày càng khiếp sợ.
Hiện tại, hắn mới biết được, người muốn khiêu chiến mình là học viên đặc biệt của Học Viện Tử Diệp, hơn nữa thực lực đã bước vào cảnh giới Đại Linh Sư. Mà chính hắn, hiện tại chỉ chẳng qua là cảnh giới Linh Sư hậu kỳ. Tuy rằng cũng gần với Linh Sư đỉnh, nhưng rốt cuộc cũng chưa bước vào cảnh giới Đại Linh Sư. Lúc đầu, hắn còn đang cân nhắc mình có phần thắng hay không?
Tuy nhiên, theo thảo luận giữa Điện chủ và mấy vị Chấp sự càng ngày hắn càng thấy sợ.
Vị tộc trưởng Lục gia kia nơi mắt thấy Hạ Ngôn giết trưởng lão Lục Khai, còn có Hạ Ngôn còn giết chết con của tộc trưởng Tống gia.
Điện chủ và mấy vị Chấp sự kia đều nói, Hạ Ngôn kia bước vào cảnh giới Đại Linh Sư, còn tham gia Hội Giao Lưu Học Viện, hơn nữa còn làm cho Học Viện Tử Diệp trở thành Học Viện Siêu cấp mà trên đại lục tổng cộng chỉ có ba học viện.
Hắn là Đường chủ một quận thành, đương nhiên biết Hội Giao Lưu Học Viên là gì, cũng rõ ràng biết phân lượng Học Viện siêu cấp ở Đại Lục Long Chi.
Dần dần, mồ hôi trên mặt hắn vô tình tràn ra.
- Hạ Ngôn! Cậu thắng liên tiếp trăm trận ở Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến thành Tử Diệp, đạt được điều kiện khiêu chiến Đường chủ quận thành. Mới vừa rồi ta và mười một vị Chấp sự Thánh điện có mặt tại đây cũng thảo luận qua, cảm thấy ngươi có thể khiêu chiến Đường chủ Thánh đường. Nếu khiêu chiến thành công, ngươi sẽ trở thành Đường chủ mới của Thánh đường thành Ngọc Thủy.
Bàng Nguyên giơ tay lên vỗ nhè nhẹ lên vai Hạ Ngôn một chút.
Mới vừa rồi trước khi Hạ Ngôn đến thì Bàng Nguyên và mười một vị Chấp sự đang thảo luận.
Tống Lập và Lục Tương Pha đều không đồng ý Hạ Ngôn khiêu chiến Đường chủ Thánh đường. Trong chín vị Chấp sự còn lại, có ba người không có ý kiến, sáu người kia đồng ý Hạ Ngôn khiêu chiến Đường chủ Thánh đường thành Ngọc Thủy.
Cuối cùng, Bàng Nguyên quyết định thông qua Hạ Ngôn có thể khiêu chiến Đường chủ Thánh đường thành Ngọc Thủy.
- Ha ha! Một lần nữa cảm tạ Điện chủ Bàng Nguyên, còn có mấy vị Chấp sự.
Hạ Ngôn cười ôm quyền hơi hơi thi lễ về phía các vị Chấp sự, mà những Chấp sự này cũng đều thi lễ lại.
Đương nhiên, Tống Lập và Lục Tương Pha không nằm trong đám người này.
- Sớm đã nghe nói Hạ Ngôn tiên sinh không giống người thường, hôm nay mới có cơ hội nhìn thấy, quả nhiên không tầm thường.
Một vị Chấp sự Thánh điện nho nhã nhìn về phía Hạ Ngôn nói.
- Hạ Ngôn tiên sinh! Ta là Tề Hạo Mẫn của Tề gia, con ta là Tề Gia Lạc, hắn nói hắn đã từng gặp cậu.
Tề Hạo Mẫn giới thiệu mình một chút.
Hạ Ngôn thoáng tưởng tượng, liền nhớ tới Tề Gia Lạc kia. Đúng vậy, Hạ Ngôn quả thật gặp qua Tề Gia Lạc. Lúc ấy, Tô Cầm cũng ở đó, ấn tượng của Hạ Ngôn đối với Tề Gia Lạc rất tốt.
- Nguyên lai là Tề tộc trưởng!
Hạ Ngôn vội nói:
- Đúng! Ta nhận biết Tề Gia Lạc.
- Hạ Ngôn tiên sinh! Hôm khác nhất định phải đến làm khách Tề gia đấy. Gia Lạc thường hay nhắc cậu trước mặt ta. Nó vẫn muốn lấy cậu là đối tượng theo đuổi và mục tiêu phấn đấu.
Tề Hạo Mẫn khen một câu,HạNgôn vội xua tay, nói:
- Tề tộc trưởng nói quá, tuy nhiên hôm nào rảnh, nhất định sẽ tới quấy rầy quý phủ.
Chấp sự còn lại, ngoại trừ Tống Lập và Lục Tương Pha, những người khác cũng nói với Hạ Ngôn hoặc nhiều hoặc ít.
Nhất là Mạnh Thường của Đại sảnh Khiêu Chiến, càng có vẻ vô cùng nhiệt tình với Hạ Ngôn.
Luận thân phận, thân phận hiện tại của Hạ Ngôn, e rằng còn muốn cao hơn đám Chấp sự bọn họ.
Đương nhiên, bọn họ vẫn chưa biết Thiên Cung, càng không biết Hạ Ngôn là người tu luyện ở Thiên Cung. Nếu như biết, chỉ sợ bọn họ cũng không dám tùy ý nói chuyện với Hạ Ngôn như vậy.
Đối với thân phận người tu luyện ở Thiên Cung của Hạ Ngôn, Điện chủ Bàng Nguyên đương nhiên cũng hiểu rõ cần giữ bí mật.
- Lan Đường chủ, ta thấy không bẳng thừa dịp bây giờ, chúng ta cùng nhau đi đại sảnh Khiêu Chiến trước. Ngươi cùng Hạ Ngôn tiến hành tỷ đấu một trận. Người thắng chính là Đường chủ thành Ngọc Thủy.
Người quen biết nhau trong điện hàn huyên một hồi, Bàng Nguyên nói với Lan Đường chủ.
Lan Đường chủ nghe vậy, vội lắc đầu rất nhanh nói:
- Điện chủ đại nhân! Ta biết thực lực của mình cũng không phải là đối thủ của Hạ Ngôn, cho nên ta muốn bỏ cuộc.
Lan Đường chủ nói một câu, khiến tất cả mọi người hơi hơi sửng sốt.
Mà ngay cả Hạ Ngôn, đều không nghĩ tới Lan Đường chủ sẽ bỏ cuộc. Đương nhiên, Hạ Ngôn cũng không coi Lan Đường chủ là đối thủ, thực lực chênh lệch quá lớn, nhưng đường đường một gã Đường chủ còn chưa bắt đầu tỷ đấu liền bỏ cuộc, điều này cũng hiếm gặp.
- Lan Đường chủ! Ngươi chắc chắn chứ?
Bàng Nguyên gật gật đầu hài lòng.
Thầm nghĩ: "Tính ngươi thức thời hiện tại ngươi làm vậy ta còn có thể an bài cho ngươi công tác ở Thánh điện, ngươi nếu cố ý muốn khiêu chiến, kết quả khó nói rồi".
- Đúng vậy! Điện chủ đại nhân, các vị Chấp sự, còn có Hạ Ngôn tiên sinh, ta đã quyết định bỏ cuộc.
Lan Đường chủ cắn răng nói với biểu tình trên mặt rất kiên định.
- Ha ha! Nếu như vậy, hiện tại Hạ Ngôn chính là Đường chủ Thánh đường thành Ngọc Thủy. Như vậy, ta cho Trương quản sự mang công văn đến Thánh đường thành Ngọc Thủy để công bố chuyện này một chút. Hạ Ngôn! Cậu tùy lúc có thể quay về thành Ngọc Thủy rồi.
Bàng Nguyên cười nói với Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn cũng không nghĩ tới, không ngờ sẽ nhanh như vậy.
Vốn hắn còn đang suy nghĩ Bàng Nguỵên cần thông báo cho Chấp sự này đến thành Tử Diệp trước, như vậy phải cần uông phí mấy ngày. Sau đó mở hội nghị tiến hành thảo luận, cuối cùng quyết định ngày khiêu chiến một chút, tính ra chỉ sợ phải trì hoãn không dưới một tuần.
Không nghĩ tới, hiện tại mới buổi sáng, liền hoàn toàn xong xuôi.
Nói như vậy, buổi chiều Hạ Ngôn có thể từ thành Tử Diệp trở lại thành Ngọc Thủy!
"Điện chủ Bàng Nguyên quả thật không tệ, ta coi như thiếu ông ấy một phần nhân tình, sau này nếu như có gì có thể giúp ông, ta khẳng định, sẽ ra tay giúp một chút".
Hạ Ngôn nghĩ trong lòng.
Người ta có ân tình với mình, Hạ Ngôn tự nhiên vẫn nhớ trong lòng.
Sau khi quyết định chuyện này, các vị Chấp sự cũng đều tán đi. Đối với Tống Lập và Lục Tương Pha. Trong lòng Hạ Ngôn cũng có dự định. Hai gia tộc ở thành Tử Diệp này cũng không thể để mặc kệ được. Tuy nhiên, cũng không nên nóng lòng nhất thời.
- Mau nhìn!
- Đó chính là Trương quản sự của Thánh điện chúng ta. Bên cạnh ông là Hạ Ngôn tiên sinh mà Điện chủ tự mình rất khách khí ra nghênh đón!
Ở ngoài cổng Thánh điện, ánh mắt một đội hộ vệ tuần tra đều chuyền hướng lên trên người Hạ Ngôn đang cùng Trương quản sự đi vào. Đội hộ vệ này chính là đám người mấy ngày trước đây gặp qua Hạ Ngôn và Lý Nguyên Xuân.
Lúc ấy, bọn họ nhìn thấy Điện chủ Thánh điện tự mình đi ra nghênh đón Hạ Ngôn, một đám ngay cả cằm thiếu chút nữa rớt xuống, đối với chuyện này ấn tượng tự nhiên cũng rất sâu. Hiện tại, trông thấy Hạ Ngôn và Trương quản sự cùng nhau đi tới, lực chú ý tự nhiên bị hấp dẫn.
- Trương quản sự! Hạ Ngôn tiên sinh!
Hộ vệ đội trưởng bước nhanh đi tới, ân cần thi lễ thăm hỏi.
- Ừ! Điện chủ có lệnh, hiện tại ta mang Hạ Ngôn tiên sinh vào Thánh điện.
Trương quản sự với sắc mặt nghiêm túc nói với tên hộ vệ đội trưởng kia.
- Mời Trương quản sự! Mời Hạ Ngôn tiên sinh!
Hộ vệ đội trưởng vội vàng nói, né thân thể mình qua một chút, đồng thời thể hiện một động tác mời.
Gật gật đầu, mặt Trương quản sự hướng về phía Hạ Ngôn, lại lộ ra vẻ tươi cười:
- Hạ Ngôn tiên sinh! Mời vào.
- Ha ha! Mời.
Hạ Ngôn mỉm cười nói.
Hai người đi qua hành lang thật dài, rất nhanh đi đến ngoại điện của Thánh điện.
Bình thường nếu như Thánh điện có mở hội nghị thì tất cả chấp sự Thánh điện đều tập họp bên ngoài điện nghị sự với Điện chủ. Lối vào ngoài điện, Trương quản sự đột nhiên dừng chân.
- Điện chủ đại nhân! Hạ Ngôn tiên sinh đã tới rồi, đang ở bên ngoài điện.
Trương quản sự đứng cách bên ngoài điện, lên tiếng hô vào bên trong.
Bên ngoài cửa điện còn đứng hai gã hộ vệ với thực lực không tệ.
- Hả? Hạ Ngôn đến sao? Mau vào!
Giọng nói của Điện chủ Bàng Nguyên truyền ra từ trong.
Hạ Ngôn xoay chuyển ánh mắt, liền nhấc chân đi vào.
Bàng Nguyên đứng lên từ chỗ vị trí mình, rời khỏi ghế tự mình đối tới Hạ Ngôn, trên mặt mang theo vẻ cười thân thiết.
- Hạ Ngôn! Ngày hôm qua ta biết được ngươi liên tục thắng một trăm trận ở Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, hôm nay ta đã gọi các vị chấp sự đến đây rồi.
Điện chủ Bàng Nguyên cười nói.
Chung quanh chiếc bàn dài ngồi không ít người. Ánh mắt những người này đều nhìn về phía Hạ Ngôn với một thân áo trắng vừa mới tiến vào, trong đó tộc trưởng Tống Lập của Tống gia, còn có tộc trưởng Lục Tương Pha của Lục gia đều ngồi tại đó.
"Điện chủ vì sao coi trọng Hạ Ngôn như vậy chứ?"
Gần như tất cả chấp sự đều kinh dị trong lòng, Điện chủ đều phải đứng lên, đám chấp sự bọn họ tự nhiên cùng đứng lên, ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn. Ngoại trừ Tống Lập và Lục Tương Pha, trên mặt những người khác đều mang theo vẻ cười.
Trình diện hôm nay, tổng cộng có mười một vị Chấp sự. Trong đó có bảy người ở tại thành Tử Diệp, bốn người còn lại là đến từ mấy quận thành do thành Tử Diệp quản lý. Chấp sự quận thành nào tới đây, tự nhiên là Đường chủ của những quận thành đó.
Còn có một Chấp sự Đường chủ quận thành, bởi vì có chuyện đặc biệt không thể trình diện đúng lúc, tuy nhiên cũng không ảnh hưởng quá lớn. Từ ba ngày trước, Bàng Nguyên liền thông báo cho những Chấp sự này đi tới thành Tử Diệp, ông chỉ biết Hạ Ngôn khiêu chiến cũng không mất bao nhiêu thời gian.
- Đa tạ Điện chủ.
Hạ Ngôn vội vàng nói cám ơn.
- Ha ha! Đường chủ đương nhiệm thành Ngọc Thủy cũng đến đây.
Đôi mắt Bàng Nguyên hơi hơi chợt lóe, nhìn về phía sau mình, nơi đó còn có một người đang đứng.
Bởi vì Đường chủ thành Ngọc Thủy cũng không phải Chấp sự Thánh điện, cho nên hắn không có tư cách ngồi trên chiếc bàn dài này, chỉ có thể ngồi một bên.
-Ồ?
Hạ Ngôn nhìn gã Đường chủ kia.
Trước kia khi ở thành Ngọc Thủy, Hạ Ngôn nhiều lần trông thấy Đường chủ của Thánh đường, ấn tượng đối với vị Đường chủ kia không tệ. Tuy nhiên, vị trước mặt này, hiển nhiên không phải người mình gặp trước kia.
Hắn rời khỏi thành Ngọc Thủy không đến một năm, không ngờ vị trí Đường chủ đã thay đổi rồi?
Dường như nhìn ra nghi hoặc trong lòng Hạ Ngôn, Bàng Nguyên ở bên cạnh chậm rãi nói:
- Đường chủ Thánh đường thành Ngọc Thủy, năm trước đã đổi qua một lần, Đường chủ hiện tại là vị Lan tiên sinh này.
- Nguyên lai là như vậy!
Hạ Ngôn khẽ gật đầu, nhìn vị Lan Đường chủ kia. Vị Lan Đường chủ kia đứng lên, thân thể có chút cứng ngắc gật gật đầu với Hạ Ngôn với vẻ mất tự nhiên.
Vào mấy ngày trước, Điện chủ Thánh điện Bàng Nguyên đột nhiên truyền hắn đến thành Tử Diệp. Đột nhiên hắn cũng không biết chuyện gì, tới nơi này rồi, Bàng Nguyên chỉ kêu hắn chờ mấy ngày liên tiếp, hắn cũng nghi hoặc vì sao Bàng Nguyên Điện chủ kêu hắn vội đến Thánh điện.
Hôm nay, hắn rốt cuộc biết, có người muốn khiêu chiến vị trí Đường chủ của hắn.
Vừa rồi khi hắn nghe tin này, trong lòng cũng không quá quan tâm. Chuyện khiêu chiến Đường chủ cũng không hiếm thấy. Năm trước, hắn chính là thông qua khiêu chiến, mới trở thành Đường chủ thành Ngọc Thủy.
Nhưng khi hắn vừa rồi ngồi nghe được, khi Bàng Nguyên và mười một Chấp sự thảo luận chuyện này, trong lòng càng ngày càng khiếp sợ.
Hiện tại, hắn mới biết được, người muốn khiêu chiến mình là học viên đặc biệt của Học Viện Tử Diệp, hơn nữa thực lực đã bước vào cảnh giới Đại Linh Sư. Mà chính hắn, hiện tại chỉ chẳng qua là cảnh giới Linh Sư hậu kỳ. Tuy rằng cũng gần với Linh Sư đỉnh, nhưng rốt cuộc cũng chưa bước vào cảnh giới Đại Linh Sư. Lúc đầu, hắn còn đang cân nhắc mình có phần thắng hay không?
Tuy nhiên, theo thảo luận giữa Điện chủ và mấy vị Chấp sự càng ngày hắn càng thấy sợ.
Vị tộc trưởng Lục gia kia nơi mắt thấy Hạ Ngôn giết trưởng lão Lục Khai, còn có Hạ Ngôn còn giết chết con của tộc trưởng Tống gia.
Điện chủ và mấy vị Chấp sự kia đều nói, Hạ Ngôn kia bước vào cảnh giới Đại Linh Sư, còn tham gia Hội Giao Lưu Học Viện, hơn nữa còn làm cho Học Viện Tử Diệp trở thành Học Viện Siêu cấp mà trên đại lục tổng cộng chỉ có ba học viện.
Hắn là Đường chủ một quận thành, đương nhiên biết Hội Giao Lưu Học Viên là gì, cũng rõ ràng biết phân lượng Học Viện siêu cấp ở Đại Lục Long Chi.
Dần dần, mồ hôi trên mặt hắn vô tình tràn ra.
- Hạ Ngôn! Cậu thắng liên tiếp trăm trận ở Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến thành Tử Diệp, đạt được điều kiện khiêu chiến Đường chủ quận thành. Mới vừa rồi ta và mười một vị Chấp sự Thánh điện có mặt tại đây cũng thảo luận qua, cảm thấy ngươi có thể khiêu chiến Đường chủ Thánh đường. Nếu khiêu chiến thành công, ngươi sẽ trở thành Đường chủ mới của Thánh đường thành Ngọc Thủy.
Bàng Nguyên giơ tay lên vỗ nhè nhẹ lên vai Hạ Ngôn một chút.
Mới vừa rồi trước khi Hạ Ngôn đến thì Bàng Nguyên và mười một vị Chấp sự đang thảo luận.
Tống Lập và Lục Tương Pha đều không đồng ý Hạ Ngôn khiêu chiến Đường chủ Thánh đường. Trong chín vị Chấp sự còn lại, có ba người không có ý kiến, sáu người kia đồng ý Hạ Ngôn khiêu chiến Đường chủ Thánh đường thành Ngọc Thủy.
Cuối cùng, Bàng Nguyên quyết định thông qua Hạ Ngôn có thể khiêu chiến Đường chủ Thánh đường thành Ngọc Thủy.
- Ha ha! Một lần nữa cảm tạ Điện chủ Bàng Nguyên, còn có mấy vị Chấp sự.
Hạ Ngôn cười ôm quyền hơi hơi thi lễ về phía các vị Chấp sự, mà những Chấp sự này cũng đều thi lễ lại.
Đương nhiên, Tống Lập và Lục Tương Pha không nằm trong đám người này.
- Sớm đã nghe nói Hạ Ngôn tiên sinh không giống người thường, hôm nay mới có cơ hội nhìn thấy, quả nhiên không tầm thường.
Một vị Chấp sự Thánh điện nho nhã nhìn về phía Hạ Ngôn nói.
- Hạ Ngôn tiên sinh! Ta là Tề Hạo Mẫn của Tề gia, con ta là Tề Gia Lạc, hắn nói hắn đã từng gặp cậu.
Tề Hạo Mẫn giới thiệu mình một chút.
Hạ Ngôn thoáng tưởng tượng, liền nhớ tới Tề Gia Lạc kia. Đúng vậy, Hạ Ngôn quả thật gặp qua Tề Gia Lạc. Lúc ấy, Tô Cầm cũng ở đó, ấn tượng của Hạ Ngôn đối với Tề Gia Lạc rất tốt.
- Nguyên lai là Tề tộc trưởng!
Hạ Ngôn vội nói:
- Đúng! Ta nhận biết Tề Gia Lạc.
- Hạ Ngôn tiên sinh! Hôm khác nhất định phải đến làm khách Tề gia đấy. Gia Lạc thường hay nhắc cậu trước mặt ta. Nó vẫn muốn lấy cậu là đối tượng theo đuổi và mục tiêu phấn đấu.
Tề Hạo Mẫn khen một câu,HạNgôn vội xua tay, nói:
- Tề tộc trưởng nói quá, tuy nhiên hôm nào rảnh, nhất định sẽ tới quấy rầy quý phủ.
Chấp sự còn lại, ngoại trừ Tống Lập và Lục Tương Pha, những người khác cũng nói với Hạ Ngôn hoặc nhiều hoặc ít.
Nhất là Mạnh Thường của Đại sảnh Khiêu Chiến, càng có vẻ vô cùng nhiệt tình với Hạ Ngôn.
Luận thân phận, thân phận hiện tại của Hạ Ngôn, e rằng còn muốn cao hơn đám Chấp sự bọn họ.
Đương nhiên, bọn họ vẫn chưa biết Thiên Cung, càng không biết Hạ Ngôn là người tu luyện ở Thiên Cung. Nếu như biết, chỉ sợ bọn họ cũng không dám tùy ý nói chuyện với Hạ Ngôn như vậy.
Đối với thân phận người tu luyện ở Thiên Cung của Hạ Ngôn, Điện chủ Bàng Nguyên đương nhiên cũng hiểu rõ cần giữ bí mật.
- Lan Đường chủ, ta thấy không bẳng thừa dịp bây giờ, chúng ta cùng nhau đi đại sảnh Khiêu Chiến trước. Ngươi cùng Hạ Ngôn tiến hành tỷ đấu một trận. Người thắng chính là Đường chủ thành Ngọc Thủy.
Người quen biết nhau trong điện hàn huyên một hồi, Bàng Nguyên nói với Lan Đường chủ.
Lan Đường chủ nghe vậy, vội lắc đầu rất nhanh nói:
- Điện chủ đại nhân! Ta biết thực lực của mình cũng không phải là đối thủ của Hạ Ngôn, cho nên ta muốn bỏ cuộc.
Lan Đường chủ nói một câu, khiến tất cả mọi người hơi hơi sửng sốt.
Mà ngay cả Hạ Ngôn, đều không nghĩ tới Lan Đường chủ sẽ bỏ cuộc. Đương nhiên, Hạ Ngôn cũng không coi Lan Đường chủ là đối thủ, thực lực chênh lệch quá lớn, nhưng đường đường một gã Đường chủ còn chưa bắt đầu tỷ đấu liền bỏ cuộc, điều này cũng hiếm gặp.
- Lan Đường chủ! Ngươi chắc chắn chứ?
Bàng Nguyên gật gật đầu hài lòng.
Thầm nghĩ: "Tính ngươi thức thời hiện tại ngươi làm vậy ta còn có thể an bài cho ngươi công tác ở Thánh điện, ngươi nếu cố ý muốn khiêu chiến, kết quả khó nói rồi".
- Đúng vậy! Điện chủ đại nhân, các vị Chấp sự, còn có Hạ Ngôn tiên sinh, ta đã quyết định bỏ cuộc.
Lan Đường chủ cắn răng nói với biểu tình trên mặt rất kiên định.
- Ha ha! Nếu như vậy, hiện tại Hạ Ngôn chính là Đường chủ Thánh đường thành Ngọc Thủy. Như vậy, ta cho Trương quản sự mang công văn đến Thánh đường thành Ngọc Thủy để công bố chuyện này một chút. Hạ Ngôn! Cậu tùy lúc có thể quay về thành Ngọc Thủy rồi.
Bàng Nguyên cười nói với Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn cũng không nghĩ tới, không ngờ sẽ nhanh như vậy.
Vốn hắn còn đang suy nghĩ Bàng Nguỵên cần thông báo cho Chấp sự này đến thành Tử Diệp trước, như vậy phải cần uông phí mấy ngày. Sau đó mở hội nghị tiến hành thảo luận, cuối cùng quyết định ngày khiêu chiến một chút, tính ra chỉ sợ phải trì hoãn không dưới một tuần.
Không nghĩ tới, hiện tại mới buổi sáng, liền hoàn toàn xong xuôi.
Nói như vậy, buổi chiều Hạ Ngôn có thể từ thành Tử Diệp trở lại thành Ngọc Thủy!
"Điện chủ Bàng Nguyên quả thật không tệ, ta coi như thiếu ông ấy một phần nhân tình, sau này nếu như có gì có thể giúp ông, ta khẳng định, sẽ ra tay giúp một chút".
Hạ Ngôn nghĩ trong lòng.
Người ta có ân tình với mình, Hạ Ngôn tự nhiên vẫn nhớ trong lòng.
Sau khi quyết định chuyện này, các vị Chấp sự cũng đều tán đi. Đối với Tống Lập và Lục Tương Pha. Trong lòng Hạ Ngôn cũng có dự định. Hai gia tộc ở thành Tử Diệp này cũng không thể để mặc kệ được. Tuy nhiên, cũng không nên nóng lòng nhất thời.
/1062
|