Hạ Ngôn hỏi với vẻ nghi hoặc, mày khẽ nhíu một chút. Tuy nhiên, linh lực ở kinh mạch trong thân thể sớm đã cấp tốc vận chuyển, gã Huyết Lang trước mặt này có thể là cường giả Linh Tông, Hạ Ngôn cũng không dám lơ là.
Nhất là hiện tại còn có Tiểu Thanh ở bên cạnh, Tiểu Thanh là người thường, cho dù bị lực lượng rất nhỏ ảnh hương, cũng rất có thể trí mạng.
Thổ Cẩu dường như cũng cảm giác được sự cường đại của đối phương. Trong đôi mắt lóe ra lục quang khiếp người, chậm rãi kéo Tiểu Thanh đi ra xa xa. Vừa rồi Hạ Ngôn kêu nó bảo hộ Tiểu Thanh cho tốt.
- Đúng vậy! Chính là chờ ngươi, sau đó giết chết ngươi! Đám người các ngươi hôm nay đều phải chết.
Huyết Lang với vẻ mặt âm trầm, khóe miệng lộ ra hàm răng trắng ngần.
- Vì sao? Ta không biết ngươi, nhưng ngươi vì cái gì muốn giết ta?
Trong lòng Hạ Ngôn cũng đang suy đoán Huyết Lang với thực lực Linh Tông này do ai phái tới, miệng tò mò hỏi.
- Khà khà!
Huyết Lang cười âm hiểm liên tục, ánh mắt lóe lên.
- Điều này ngươi không cần phải biết.
- Quả nhiên là thiên tài, tuổi còn trẻ như vậy có thể có được thực lực mạnh như vậy. Nếu như qua đi vài năm, cơ hội đột phá đến cảnh giới Linh Tông cũng rất lớn đấy.
- Hắc hắc! Tuy nhiên, thiên tài này lập tức sẽ chết trong tay ta, có thể đánh chết một thiên tài như vậy, cảm giác nhất định tốt lắm!
- Hạ Ngôn! Con chó kia của ngươi, nghe nói có thể biến thân, ngươi không ngại cho nó sau khi biến thân cùng ngươi lên đi. Như vậy có lẽ càng có ý tứ!
Huyết Lang nhìn thấy Thổ Cẩu đưa Tiểu Thanh đi ra xa xa, miệng cười nói âm hiểm.
Trương quản sự và mấy tên hộ vệ, cũng thối lui đến bên người Tiểu Thanh, mang theo vẻ hoảng sợ nhìn Hạ Ngôn và Huyết Lang đang giằng co.
- Ha ha! Chuyện này thì không cần.
Hạ Ngôn lắc đầu.
- Lấy thực lực của ngươi, còn không đáng để ta quan tâm.
Đôi mắt Hạ Ngôn chợt lóe, bắn ra hai luồng tinh quang, trên mặt mang theo vẻ cười khinh thường, thân thể hơi hơi giật. Một đám linh lực trong cơ thể bỗng nhiên thoát ra, tuy nhiên đây cũng không phải là công kích.
-Hả?
Huyết Lang hơi hơi sửng sốt.
Hắn không nghĩ tới, Hạ Ngôn không ngờ nói không coi mình vào trong mắt.
Huyết Lang đã từng giết qua vô số người, ở trước mặt hắn đều lộ ra vẻ run rẩy khiếp đảm, thậm chí quỳ xuống đất cầu xin tha thứ. Nhưng tiểu tử có tuổi còn trẻ này, lại nói mình không đáng nhắc tới!
Sau khi ngây người một thời gian ngắn, Huyết Lang mở miệng hét lên một tiếng với vẻ nổi giận.
Linh lực mãnh liệt lập tức giống như một đám lửa đang thiêu đốt, bắn ra bốn phương tám hướng.
Nham thạch và cát đá trên mặt đất, lập tức bay lên đầy trời. Cây cỏ chung quanh, đều dưới lực lượng khổng lồ như thế bị ngắt đoạn.
Két két.
Trường đao dẹp trong tay Huyết Lang, kêu nhỏ vù vù, phát ra rung động kịch liệt.
Ngay sau đó, nham thạch dưới chân mọi người, cũng bắt đầu truyền đến từng đợt chấn động.
Máu không ngừng sôi trào trong cơ thể! Khí thế chung quanh thân thể Hạ Ngôn cũng đang không ngừng tăng mạnh, ánh mắt gắt gao nhìn chăm chú lên trường đao của Huyết Lang. Đây vẫn là lần đầu tiên chiến đấu sinh tử với cường giả Linh Tông.
Mặc dù ở trong Hội Giao Lưu Học Viện Siêu Cấp, Hạ Ngôn đã từng giao thủ qua với cường giả có cảnh giới Linh Tông Vương Vũ. Nhưng lần đó dù sao cũng không phải chiến đấu sinh tử.
Mà hiện tại, là chiến đấu không chết không ngừng! Loại cảm giác này hoàn toàn không giống với lúc ấy. tâm tinh cũng hoàn toàn không giống vậy. Hai người thì ngươi không chết thì ta chết! Hạ Ngôn chỉ cảm giác máu trong cơ thể giống như phá thể mà ra. Một luồng sát ý, dần dần ngưng tụ trong ngực, tùy thời cũng muốn xông ra ngoài.
Hạ Ngôn biết, trong nháy mắt Huyết Lang hành động, mình sẽ phát ra một kích trí mệnh.
Hiện tại im lặng, chính là vì ra tay trong nháy mắt. Một kiếm, Hạ Ngôn dường như nhìn thấy một kiếm của mình xuyên thấu qua ngực của Huyết Lang, máu từ trên thân Thần Hi kiếm không ngừng nhỏ ra.
Mà Huyết Lang chậm rãi đến trước mặt mình!
Lúc này Huyết Lang đột nhiên có một loại cảm giác sợ hãi trước nay chưa từng có. Theo khí thế không ngừng tăng nhanh, loại cảm giác đáng ghét này càng rõ ràng hơn, đã từ lâu hắn chưa từng nghĩ đến mình cũng sợ hãi.
Một Đại Linh Sư vì sao làm cho ta sinh ra cảm giác đáng chết này chứ? Huyết Lang cắn răng, con ngươi chuyển động, trong lòng điên cuồng rít gào.
Lúc này trên mặt hắn và gân xanh trên cánh tay, manh động. Loại cảm giác lực lượng cường đại này, không hề kiêng kị từ phía trên bắn ra.
Huyết Lang không ngờ toát ra ý niệm muốn chạy trốn trong đầu.
Tuy nhiên, hắn rất nhanh mạnh mẽ dập tắt ý niệm này trong đầu. Buông tha cho thì cũng không có khả năng.
-Chết
Huyết Lang rốt cuộc phát ra một tiếng thét dài, trong cổ họng bộc phát ra âm thanh cao kinh người. Đồng thời, trường đao dẹp trong tay, hóa thành một luồng lưu quang màu đỏ, chém về phía đầu Hạ Ngôn.
Tốc độ của quang ảnh này, thị lực bình thường căn bản không thể theo kịp.
Mà Hạ Ngôn cũng gần như đồng thời, thân thể hơi hơi phát động từng biến hóa.
Thần Hi kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang màu xanh ở trên không trung hình thành một bán nguyệt, trong nháy mắt nghênh đón ánh sáng đỏ. Hai bóng tàn ảnh giống như hai vùng gió lốc, lấy tốc độ suy nghĩ cũng không thể đuổi theo đụng vào nhau.
Con ngươi Huyết Lang đột nhiên co rút lại. Một luồng lưu quang màu xanh ở trong con người hắn không ngừng phóng lớn, một luồng lực lượng không thể địch nổi thế như chẻ tre áp tới, khiến tốc độ xuất đao liên tục của hắn lập tức hạ thấp tới cực điểm.
Tình huống như vậy, Huyết Lang chưa bao giờ gặp phải.
- Tại sao có thể như vậy?
- Đáng ghét! Chết tiệt! Lực lượng của ngươi.
Con mắt Huyết Lang
Sau đó một tiếng vang trầm thấp nhanh chóng truyền ra. Hai bóng tàn ảnh chợt dừng lại.
Bản thân Hạ Ngôn có thể phát ra uy lực võ kỹ bốn vạn độ. Mà sau khi thông qua ngưng tụ, lực lượng này đã đạt hơn tám vạn độ.
Mà bản thân Huyết Lang chỉ có thể phát ra uy lực võ kỹ hơn ba vạn độ. Cho dù có ưu thế khống chế linh lực, một lần công kích cứng đối cứng chính diện này, hắn cũng hoàn toàn không phải đối thủ của Hạ Ngôn.
Trình độ hoàn mỹ của Linh La kiếm, cao hơn xa bí điển Thiên cấp bình thường. Võ kỹ của Huyết Lang tự nhiên tuyệt đối không thể cấu thành uy hiếp.
Giao thủ ngắn ngủi của hai người, chỉ duy trì thời gian hai hô hấp.
Trường đao trong tay Huyết Lang, đột nhiên vỡ ra, rơi xuống mặt đất, rơi xuống cùng va chạm với nham thạch. Mà Thần Hi kiếm trong tay Hạ Ngôn, đang cắm trước ngực Huyết Lang.
Giọt máu đỏ thẫm không ngừng rơi xuống.
Đôi mắt Huyết Lang chậm rãi chuyển động, nhìn về phía Hạ Ngôn cách mình một thước, khóe miệng đột nhiên nhếch lên vẻ tươi cười.
- Ta sắp chết sao?
Huyết Lan chậm rãi nói ra mấy chữ.
- Đúng vậy!
Hạ Ngôn gật đầu.
Thần Hi kiếm vừa rút ra, vết thương trước ngực Huyết Lang lập tức phun ra một vòi máu. Dưới bầu trời âm u, thân hình Huyết Lang mềm oặt té xuống mặt đất. Dần dần cứng ngắt, hơi thở sinh mệnh rất nhanh trôi qua không còn.
Hạ Ngôn đi lên phía trước, sờ một chút trên người Huyết Lang, trong tay lập tức xuất hiện một lượng lớn kim phiếu, còn có một số đan dược.
Linh Tông quả nhiên là Linh Tông, tài sản cực kỳ dày.
Hạ Ngôn khẽ cười cười, nhìn về phía đám người Tiểu Thanh cách trăm thước, rồi sau đó đi trở về.
Hai chiếc xe ngựa màu đen đều hoàn toàn bị phá hủy, nơi nơi đều là mảnh gỗ và bánh xe, ngựa thì không biết chạy nơi nào. Hiện tại mọi người chỉ có thể bước đi tới thôn trấn phía trước sau đó thuê xe ngựa trong thôn trấn đó để tiếp tục chạy.
- Tiểu Thanh! Muội không sao chứ?
Hạ Ngôn đến bên cạnh hỏi.
- Hạ Ngôn ca! Muội không sao.
Tiểu Thanh cũng đi về phía Hạ Ngôn, khuôn mặt xinh đẹp thoáng có chút trắng bệch, cho đến khi nhìn thấy Hạ Ngôn giết chết gã ác nhân kia, thân thể Tiểu Thanh mới hoàn toàn thả lỏng.
Hạ Ngôn lại nhìn về phía đám người Trương quản sự.
- Trương quản sự, còn mấy vị kia! Các người có khỏe không?
- Ta tốt lắm! Tuy nhiên hai vị này lại bị thương.
Trương quản sự chỉ hai gã hộ vệ bị thương ở dưới.
Hạ Ngôn đã sớm nhìn thấy bọn họ. Mặc dù bị thương, tuy nhiên không nghiêm trọng lắm, cũng không cần dùng đan dược chữa thương. Đợi đến thôn trấn phía trước, mua một số dược phẩm dùng, sau đó băng vết thương một chút là được rồi
Một viên Khí Huyết Đan nhất phẩm, đều có giá mấy trăm kim tệ, Hạ Ngôn tự nhiên sẽ không lãng phí.
-Ừ!
Gật gật đầu, Hạ Ngôn nhìn về phía mấy tên xa phu vẫn còn run rẩy quỳ rạp trên mặt đất, đi qua.
Sau khi hỏi xa phu, Hạ Ngôn biết phía trước hai mươi dặm, liền có một thành trấn.
Đơn giản thương nghị với mấy người một chút, đám người Hạ Ngôn liền cùng nhau theo quan đạo tiếp tục đi về phía trước.
- Hạ Ngôn tiên sinh! Vừa rồi người kia là Linh Tông sao?
Trương quản sự trong lòng vẫn không bình tĩnh, người vừa rồi bị Hạ Ngôn giết chết, nói hắn là cường giả Linh Tông.
Lúc ấy Trương quản sự không kiềm nổi muốn hỏi.
Mấy hộ vệ kia lại biến sắc, nhìn Hạ Ngôn với vẻ khiếp sợ. Linh Tông đối với bọn họ mà nói là nhân vật xa không thể với tới. Mà mới vừa rồi, một gã Linh Tông, cứ như vậy bị Hạ Ngôn giết chết.
Những điều này, bọn họ căn bản không thể lý giải. Bọn họ rất khó tưởng tượng, cường giả Linh Tông cũng dễ bị giết như vậy.
- Quả thật là cường giả có cảnh giới Linh Tông!
Hạ Ngôn gật đầu.
- Hạ Ngôn tiên sinh! Ngươi dùng một chiêu giết chết gã Linh Tông kia sao? Trương quản sự không kiềm nổi hỏi.
- Đúng vậy! Do hắn không cẩn thận lắm. Nếu như hắn bay lên trời, ta sẽ không có bất cứ biện pháp gì giết hắn!
Hạ Ngôn gật đầu.
Huyết Lang kia quả thật có chút sai lầm lớn.
- Nhưng.
Trương quản sự nhìn sắc mặt Hạ Ngôn.
- Hắn vì sao muốn giết chúng ta chứ?
Trương quản sự có chút không rõ. Một gã cường già Linh Tông, vì sao muốn giết hắn?
- Hắn đặc biệt đến tìm ta!
Hạ Ngôn nở nụ cười một chút, nói:
- Tuy nhiên, hắn hiện tại đã chết. Ha ha! Tuy rằng hắn không nói ai thuê hắn, ta cũng có thể đoán ra, khoản nợ này về sau ta sẽ thanh toán.
-Ừ!
Trương quản sự gật đầu.
Hắn còn muốn hỏi là ai thuê Linh Tông giết Hạ Ngôn, tuy nhiên những lời này đều đến bên miệng, lại bị nuốt xuống. Chuyện này biết nhiều hơn có lẽ chỉ có hại chứ không có lợi.
"Hạ Ngôn này rốt cuộc mạnh như thế nào? Linh Tông cũng không phải đối thủ của hắn. " Trong lòng Trương quản sự giật mình mạnh mẽ, đoán thực lực chân thật của Hạ Ngôn. Hắn cũng là một gã Linh Sư, nhưng vừa mới thấy Hạ Ngôn giao thủ với Linh Tông kia, hắn căn bản là nhìn không rõ lắm. Nếu như Linh Tông kia chặn giết mình, như vậy chỉ sợ mình ngay cả phản ứng đều làm không được, sẽ trực tiếp bị giết chết.
Sau một lúc lâu, đám người Hạ Ngôn tiến vào một thành trấn. Tuy rằng thành trấn không lớn, tuy nhiên vật phẩm cung ứng bên trong đầy đủ, thứ gì thường dùng cũng có thể mua được.
Xử lý vết thương cho hai gã hộ vệ kia một chút. Mọi người cùng nhau ăn cơm xong, Hạ Ngôn lại thuê hai chiếc xe ngựa, vẫn là bốn gã đánh xe ngựa lúc trước.
Hạ Ngôn và Tiểu Thanh, còn có Thổ Cẩu ngồi trong một cái thùng xe. Hạ Ngôn đem ra những thứ tìm được trên người cường giả Linh Tông Huyết Lang kia, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Nhất là hiện tại còn có Tiểu Thanh ở bên cạnh, Tiểu Thanh là người thường, cho dù bị lực lượng rất nhỏ ảnh hương, cũng rất có thể trí mạng.
Thổ Cẩu dường như cũng cảm giác được sự cường đại của đối phương. Trong đôi mắt lóe ra lục quang khiếp người, chậm rãi kéo Tiểu Thanh đi ra xa xa. Vừa rồi Hạ Ngôn kêu nó bảo hộ Tiểu Thanh cho tốt.
- Đúng vậy! Chính là chờ ngươi, sau đó giết chết ngươi! Đám người các ngươi hôm nay đều phải chết.
Huyết Lang với vẻ mặt âm trầm, khóe miệng lộ ra hàm răng trắng ngần.
- Vì sao? Ta không biết ngươi, nhưng ngươi vì cái gì muốn giết ta?
Trong lòng Hạ Ngôn cũng đang suy đoán Huyết Lang với thực lực Linh Tông này do ai phái tới, miệng tò mò hỏi.
- Khà khà!
Huyết Lang cười âm hiểm liên tục, ánh mắt lóe lên.
- Điều này ngươi không cần phải biết.
- Quả nhiên là thiên tài, tuổi còn trẻ như vậy có thể có được thực lực mạnh như vậy. Nếu như qua đi vài năm, cơ hội đột phá đến cảnh giới Linh Tông cũng rất lớn đấy.
- Hắc hắc! Tuy nhiên, thiên tài này lập tức sẽ chết trong tay ta, có thể đánh chết một thiên tài như vậy, cảm giác nhất định tốt lắm!
- Hạ Ngôn! Con chó kia của ngươi, nghe nói có thể biến thân, ngươi không ngại cho nó sau khi biến thân cùng ngươi lên đi. Như vậy có lẽ càng có ý tứ!
Huyết Lang nhìn thấy Thổ Cẩu đưa Tiểu Thanh đi ra xa xa, miệng cười nói âm hiểm.
Trương quản sự và mấy tên hộ vệ, cũng thối lui đến bên người Tiểu Thanh, mang theo vẻ hoảng sợ nhìn Hạ Ngôn và Huyết Lang đang giằng co.
- Ha ha! Chuyện này thì không cần.
Hạ Ngôn lắc đầu.
- Lấy thực lực của ngươi, còn không đáng để ta quan tâm.
Đôi mắt Hạ Ngôn chợt lóe, bắn ra hai luồng tinh quang, trên mặt mang theo vẻ cười khinh thường, thân thể hơi hơi giật. Một đám linh lực trong cơ thể bỗng nhiên thoát ra, tuy nhiên đây cũng không phải là công kích.
-Hả?
Huyết Lang hơi hơi sửng sốt.
Hắn không nghĩ tới, Hạ Ngôn không ngờ nói không coi mình vào trong mắt.
Huyết Lang đã từng giết qua vô số người, ở trước mặt hắn đều lộ ra vẻ run rẩy khiếp đảm, thậm chí quỳ xuống đất cầu xin tha thứ. Nhưng tiểu tử có tuổi còn trẻ này, lại nói mình không đáng nhắc tới!
Sau khi ngây người một thời gian ngắn, Huyết Lang mở miệng hét lên một tiếng với vẻ nổi giận.
Linh lực mãnh liệt lập tức giống như một đám lửa đang thiêu đốt, bắn ra bốn phương tám hướng.
Nham thạch và cát đá trên mặt đất, lập tức bay lên đầy trời. Cây cỏ chung quanh, đều dưới lực lượng khổng lồ như thế bị ngắt đoạn.
Két két.
Trường đao dẹp trong tay Huyết Lang, kêu nhỏ vù vù, phát ra rung động kịch liệt.
Ngay sau đó, nham thạch dưới chân mọi người, cũng bắt đầu truyền đến từng đợt chấn động.
Máu không ngừng sôi trào trong cơ thể! Khí thế chung quanh thân thể Hạ Ngôn cũng đang không ngừng tăng mạnh, ánh mắt gắt gao nhìn chăm chú lên trường đao của Huyết Lang. Đây vẫn là lần đầu tiên chiến đấu sinh tử với cường giả Linh Tông.
Mặc dù ở trong Hội Giao Lưu Học Viện Siêu Cấp, Hạ Ngôn đã từng giao thủ qua với cường giả có cảnh giới Linh Tông Vương Vũ. Nhưng lần đó dù sao cũng không phải chiến đấu sinh tử.
Mà hiện tại, là chiến đấu không chết không ngừng! Loại cảm giác này hoàn toàn không giống với lúc ấy. tâm tinh cũng hoàn toàn không giống vậy. Hai người thì ngươi không chết thì ta chết! Hạ Ngôn chỉ cảm giác máu trong cơ thể giống như phá thể mà ra. Một luồng sát ý, dần dần ngưng tụ trong ngực, tùy thời cũng muốn xông ra ngoài.
Hạ Ngôn biết, trong nháy mắt Huyết Lang hành động, mình sẽ phát ra một kích trí mệnh.
Hiện tại im lặng, chính là vì ra tay trong nháy mắt. Một kiếm, Hạ Ngôn dường như nhìn thấy một kiếm của mình xuyên thấu qua ngực của Huyết Lang, máu từ trên thân Thần Hi kiếm không ngừng nhỏ ra.
Mà Huyết Lang chậm rãi đến trước mặt mình!
Lúc này Huyết Lang đột nhiên có một loại cảm giác sợ hãi trước nay chưa từng có. Theo khí thế không ngừng tăng nhanh, loại cảm giác đáng ghét này càng rõ ràng hơn, đã từ lâu hắn chưa từng nghĩ đến mình cũng sợ hãi.
Một Đại Linh Sư vì sao làm cho ta sinh ra cảm giác đáng chết này chứ? Huyết Lang cắn răng, con ngươi chuyển động, trong lòng điên cuồng rít gào.
Lúc này trên mặt hắn và gân xanh trên cánh tay, manh động. Loại cảm giác lực lượng cường đại này, không hề kiêng kị từ phía trên bắn ra.
Huyết Lang không ngờ toát ra ý niệm muốn chạy trốn trong đầu.
Tuy nhiên, hắn rất nhanh mạnh mẽ dập tắt ý niệm này trong đầu. Buông tha cho thì cũng không có khả năng.
-Chết
Huyết Lang rốt cuộc phát ra một tiếng thét dài, trong cổ họng bộc phát ra âm thanh cao kinh người. Đồng thời, trường đao dẹp trong tay, hóa thành một luồng lưu quang màu đỏ, chém về phía đầu Hạ Ngôn.
Tốc độ của quang ảnh này, thị lực bình thường căn bản không thể theo kịp.
Mà Hạ Ngôn cũng gần như đồng thời, thân thể hơi hơi phát động từng biến hóa.
Thần Hi kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang màu xanh ở trên không trung hình thành một bán nguyệt, trong nháy mắt nghênh đón ánh sáng đỏ. Hai bóng tàn ảnh giống như hai vùng gió lốc, lấy tốc độ suy nghĩ cũng không thể đuổi theo đụng vào nhau.
Con ngươi Huyết Lang đột nhiên co rút lại. Một luồng lưu quang màu xanh ở trong con người hắn không ngừng phóng lớn, một luồng lực lượng không thể địch nổi thế như chẻ tre áp tới, khiến tốc độ xuất đao liên tục của hắn lập tức hạ thấp tới cực điểm.
Tình huống như vậy, Huyết Lang chưa bao giờ gặp phải.
- Tại sao có thể như vậy?
- Đáng ghét! Chết tiệt! Lực lượng của ngươi.
Con mắt Huyết Lang
Sau đó một tiếng vang trầm thấp nhanh chóng truyền ra. Hai bóng tàn ảnh chợt dừng lại.
Bản thân Hạ Ngôn có thể phát ra uy lực võ kỹ bốn vạn độ. Mà sau khi thông qua ngưng tụ, lực lượng này đã đạt hơn tám vạn độ.
Mà bản thân Huyết Lang chỉ có thể phát ra uy lực võ kỹ hơn ba vạn độ. Cho dù có ưu thế khống chế linh lực, một lần công kích cứng đối cứng chính diện này, hắn cũng hoàn toàn không phải đối thủ của Hạ Ngôn.
Trình độ hoàn mỹ của Linh La kiếm, cao hơn xa bí điển Thiên cấp bình thường. Võ kỹ của Huyết Lang tự nhiên tuyệt đối không thể cấu thành uy hiếp.
Giao thủ ngắn ngủi của hai người, chỉ duy trì thời gian hai hô hấp.
Trường đao trong tay Huyết Lang, đột nhiên vỡ ra, rơi xuống mặt đất, rơi xuống cùng va chạm với nham thạch. Mà Thần Hi kiếm trong tay Hạ Ngôn, đang cắm trước ngực Huyết Lang.
Giọt máu đỏ thẫm không ngừng rơi xuống.
Đôi mắt Huyết Lang chậm rãi chuyển động, nhìn về phía Hạ Ngôn cách mình một thước, khóe miệng đột nhiên nhếch lên vẻ tươi cười.
- Ta sắp chết sao?
Huyết Lan chậm rãi nói ra mấy chữ.
- Đúng vậy!
Hạ Ngôn gật đầu.
Thần Hi kiếm vừa rút ra, vết thương trước ngực Huyết Lang lập tức phun ra một vòi máu. Dưới bầu trời âm u, thân hình Huyết Lang mềm oặt té xuống mặt đất. Dần dần cứng ngắt, hơi thở sinh mệnh rất nhanh trôi qua không còn.
Hạ Ngôn đi lên phía trước, sờ một chút trên người Huyết Lang, trong tay lập tức xuất hiện một lượng lớn kim phiếu, còn có một số đan dược.
Linh Tông quả nhiên là Linh Tông, tài sản cực kỳ dày.
Hạ Ngôn khẽ cười cười, nhìn về phía đám người Tiểu Thanh cách trăm thước, rồi sau đó đi trở về.
Hai chiếc xe ngựa màu đen đều hoàn toàn bị phá hủy, nơi nơi đều là mảnh gỗ và bánh xe, ngựa thì không biết chạy nơi nào. Hiện tại mọi người chỉ có thể bước đi tới thôn trấn phía trước sau đó thuê xe ngựa trong thôn trấn đó để tiếp tục chạy.
- Tiểu Thanh! Muội không sao chứ?
Hạ Ngôn đến bên cạnh hỏi.
- Hạ Ngôn ca! Muội không sao.
Tiểu Thanh cũng đi về phía Hạ Ngôn, khuôn mặt xinh đẹp thoáng có chút trắng bệch, cho đến khi nhìn thấy Hạ Ngôn giết chết gã ác nhân kia, thân thể Tiểu Thanh mới hoàn toàn thả lỏng.
Hạ Ngôn lại nhìn về phía đám người Trương quản sự.
- Trương quản sự, còn mấy vị kia! Các người có khỏe không?
- Ta tốt lắm! Tuy nhiên hai vị này lại bị thương.
Trương quản sự chỉ hai gã hộ vệ bị thương ở dưới.
Hạ Ngôn đã sớm nhìn thấy bọn họ. Mặc dù bị thương, tuy nhiên không nghiêm trọng lắm, cũng không cần dùng đan dược chữa thương. Đợi đến thôn trấn phía trước, mua một số dược phẩm dùng, sau đó băng vết thương một chút là được rồi
Một viên Khí Huyết Đan nhất phẩm, đều có giá mấy trăm kim tệ, Hạ Ngôn tự nhiên sẽ không lãng phí.
-Ừ!
Gật gật đầu, Hạ Ngôn nhìn về phía mấy tên xa phu vẫn còn run rẩy quỳ rạp trên mặt đất, đi qua.
Sau khi hỏi xa phu, Hạ Ngôn biết phía trước hai mươi dặm, liền có một thành trấn.
Đơn giản thương nghị với mấy người một chút, đám người Hạ Ngôn liền cùng nhau theo quan đạo tiếp tục đi về phía trước.
- Hạ Ngôn tiên sinh! Vừa rồi người kia là Linh Tông sao?
Trương quản sự trong lòng vẫn không bình tĩnh, người vừa rồi bị Hạ Ngôn giết chết, nói hắn là cường giả Linh Tông.
Lúc ấy Trương quản sự không kiềm nổi muốn hỏi.
Mấy hộ vệ kia lại biến sắc, nhìn Hạ Ngôn với vẻ khiếp sợ. Linh Tông đối với bọn họ mà nói là nhân vật xa không thể với tới. Mà mới vừa rồi, một gã Linh Tông, cứ như vậy bị Hạ Ngôn giết chết.
Những điều này, bọn họ căn bản không thể lý giải. Bọn họ rất khó tưởng tượng, cường giả Linh Tông cũng dễ bị giết như vậy.
- Quả thật là cường giả có cảnh giới Linh Tông!
Hạ Ngôn gật đầu.
- Hạ Ngôn tiên sinh! Ngươi dùng một chiêu giết chết gã Linh Tông kia sao? Trương quản sự không kiềm nổi hỏi.
- Đúng vậy! Do hắn không cẩn thận lắm. Nếu như hắn bay lên trời, ta sẽ không có bất cứ biện pháp gì giết hắn!
Hạ Ngôn gật đầu.
Huyết Lang kia quả thật có chút sai lầm lớn.
- Nhưng.
Trương quản sự nhìn sắc mặt Hạ Ngôn.
- Hắn vì sao muốn giết chúng ta chứ?
Trương quản sự có chút không rõ. Một gã cường già Linh Tông, vì sao muốn giết hắn?
- Hắn đặc biệt đến tìm ta!
Hạ Ngôn nở nụ cười một chút, nói:
- Tuy nhiên, hắn hiện tại đã chết. Ha ha! Tuy rằng hắn không nói ai thuê hắn, ta cũng có thể đoán ra, khoản nợ này về sau ta sẽ thanh toán.
-Ừ!
Trương quản sự gật đầu.
Hắn còn muốn hỏi là ai thuê Linh Tông giết Hạ Ngôn, tuy nhiên những lời này đều đến bên miệng, lại bị nuốt xuống. Chuyện này biết nhiều hơn có lẽ chỉ có hại chứ không có lợi.
"Hạ Ngôn này rốt cuộc mạnh như thế nào? Linh Tông cũng không phải đối thủ của hắn. " Trong lòng Trương quản sự giật mình mạnh mẽ, đoán thực lực chân thật của Hạ Ngôn. Hắn cũng là một gã Linh Sư, nhưng vừa mới thấy Hạ Ngôn giao thủ với Linh Tông kia, hắn căn bản là nhìn không rõ lắm. Nếu như Linh Tông kia chặn giết mình, như vậy chỉ sợ mình ngay cả phản ứng đều làm không được, sẽ trực tiếp bị giết chết.
Sau một lúc lâu, đám người Hạ Ngôn tiến vào một thành trấn. Tuy rằng thành trấn không lớn, tuy nhiên vật phẩm cung ứng bên trong đầy đủ, thứ gì thường dùng cũng có thể mua được.
Xử lý vết thương cho hai gã hộ vệ kia một chút. Mọi người cùng nhau ăn cơm xong, Hạ Ngôn lại thuê hai chiếc xe ngựa, vẫn là bốn gã đánh xe ngựa lúc trước.
Hạ Ngôn và Tiểu Thanh, còn có Thổ Cẩu ngồi trong một cái thùng xe. Hạ Ngôn đem ra những thứ tìm được trên người cường giả Linh Tông Huyết Lang kia, khóe miệng khẽ nhếch lên.
/1062
|