Cách cửa nam thành Ngọc Thủy hơn mười dặm, đó là núi Ngọc Thủy. Bước ngoặt to lớn trong quá trình tu luyện của Hạ Ngôn phát sinh tại ngọn núi Ngọn Thủy này. Trước kia, Hạ Ngôn mang theo Nhẫn Linh La vào trong núi tu luyện, đụng phải một con mãnh hổ sặc sỡ. Sau khi chiến đấu với mãnh hổ, bị thương chảy máu mở ra phong ấn của Nhln Linh La, lúc này mới làm cho Hạ Ngôn trong vòng hơn một năm ngắn ngủi có thành tựu như ngày hôm nay.
Khi đi qua núi Ngọc Thủy, Hạ Ngôn không tự giác nhấc chân hướng về phía ngọn núi nhìn một hồi.
Núi Ngọc Thủy chỉ là một ngọn núi nhỏ, người bình thường cũng có thể rất dễ dàng leo lên tới đỉnh núi. Trong núi cũng khó xuất hiện mãnh thú gì. Hạ Ngôn đụng với một con mãnh hổ kia thuần túy là một điều ngoài bất ngờ.
Chỉ thoáng nghỉ chân trong chốc lát, Hạ Ngôn liền vận chuyển linh lực, gia tốc hướng về phía Ngưu Xà Trấn chạy đi rất nhanh. Muốn tiến vào Tội Ác Sâm Lâm, Ngưu Xà Trấn là một nơi nhất định phải vượt qua. Qua Ngưu Xà Trấn, sau đó đi tới pháo đài Đại Lục Long Chi, chính là Tội Ác Sâm Lâm.
Pháo đài này, đó chính là bảo chứng an toàn của Đại Lục Long Chi. Trên pháo đài, quanh năm đóng quân một số người tu luyện thực lực phi thường cao thâm. Nếu như có dã thú Tội Ác Sâm Lâm tập kích pháo đài quy mô lớn, bọn họ sẽ tự động đẩy lùi. Đương nhiên, nếu như trong số đó có những linh thú tương đối mạnh mẽ xuất hiện, vậy thì bọn họ sẽ lập tức dùng phi ưng thông báo cho Thánh Thành.
Sự kiện dã thú Tội Ác Sâm Lâm tập kích, cũng không xảy ra nhiều lắm. Tại sát biên giới trong vòng hai trăm dặm Tội Ác Sâm Lâm, dã thú cường đại không nhiều, thậm chí ngay cả thú đàn quy mô lớn cũng rất ít khi xuất hiện.
Mà người của Đại Lục Ám Dạ cũng rất khó vượt qua được Yếu Tắc. Trong Yếu Tắc cũng có một ít cường giả cảnh giới Linh Tông, nếu như bọn họ phát hiện có người phi hành trên không trung, trước tiên sẽ tiến lên chặn lại. Nếu là người Đại Lục Long Chi, tự nhiên sẽ thả đi. Nhưng nếu là người của Đại Lục Ám Dạ, vậy thì lập tức liên thủ đánh chết.
Ngôn ngữ, cách ăn mặc của hai đại lục đều có sự khác biệt rất lớn, dung mạo cũng thoáng có chút khác biệt, vì vậy cũng không khó nhận ra.
Quan chấp hành tối cao trên pháo đài là một người phi thường cường đại, hắn tại bảng xếp hạng công huân nội điện Kim Long Điện, chỉ sau vị trí Thánh Hoàng của Đại Lục Long Chi, hắn xếp thứ hai.
"Ta lần đầu tiên tới Tội Ác Sâm Lâm, dùng thời gian tròn một ngày một đêm mới từ thành Ngọc Thủy tới Ngưu Xà Trấn. "
Hạ Ngôn hồi tưởng lại trước kia, trong lòng cảm khái liên tục.
Khi đó, hắn mới chỉ là một cường giả Hậu Thiên đỉnh bình thường.
Mà hiện tại đã là Đại Linh Sư đỉnh.
Trên đường lớn, Hạ Ngôn gặp phải rất nhiều người tu luyện. Những người này có khi là độc hành, cũng có khi theo đoàn đội, cũng có khi là đoàn đội mạo hiểm giả khá lớn.
Những người tu luyện này, có người giống với Hạ Ngôn muốn tới Ngưu Xà Trấn, cũng có một số là mới từ Ngưu Xà Trấn đi ra.
- Tới rồi!
Thân ảnh đang chạy rất nhanh của Hạ Ngôn đột nhiên dừng lại, không xa phía trước, rìa ngoài Ngưu Xà Trấn đã tiến vào trong tầm nhìn của Hạ Ngôn.
Lúc này đây, Hạ Ngôn mới chỉ dùng hai canh giờ đã từ thành Ngọc Thủy tới được Ngưu Xà Trấn.
Sau thời gian một chén trà nhỏ, Hạ Ngôn lần thứ hai tiến vào Ngưu Xà Trấn.
Cùng với một năm trước giống nhau, Ngưu Xà Trấn vẫn lộn xộn như trước. Hai bên dường, các loại cửa hàng san sát, trong số đó bán vũ khí, đồ dùng phòng ngự, thuốc thang là nhiều nhất.
Cư dân tại Ngưu Xà Trấn, đại đa số đều có một chút kinh nghiệm từng trải khác nhau, tuy rằng đều mưu sinh tại chỗ này. Hơn nữa, những người này nhiều ít đều có một chút thực lực, nếu không thì tại loại địa phương hỗn loạn như Ngưu Xà Trấn này khó có thể sinh tồn được.
- Đại La tửu lâu.
Hạ Ngôn đi trên đường phố, nhìn thấy cái tên tửu lâu quen thuộc.
Khi Hạ Ngôn lần đầu tiên tới Ngưu Xà Trấn, chính là lại đại sảnh Đại La tửu lâu này biết được một ít tin tức về Tội Ác Sâm Lâm, cũng là ở chỗ này quen biết với bốn người Bạch Hoa, Bạch Nhị.
Bà chủ của Đại La tửu lâu là một nữ nhân, Hạ Ngôn nhớ rõ.
- Đi vào ngồi một chút, xem xem gần đây có tin tức gì náo động hay không.
Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động, bước chân tiến vào trong Đại La tửu lâu, đến chỗ quầy rượu.
Quá nhiên, vẫn là Bà chủ kia, một nữ nhân tuổi tác chừng ba mươi, mặc bộ quần áo màu đỏ, nhan sắc thuộc hàng trung bình khá, vóc người đẫy đã thướt tha, nhất là vòng eo phảng phất như không có xương.
- Muốn uống cái gì?
Bà chủ liếc mắt nhìn Hạ Ngôn, thu lại thần thái, thuận miệng hỏi.
Nàng không nhớ đến Hạ Ngôn. Đại La tửu lâu, mỗi ngày đều có rất nhiều mạo hiểm giả đến đây uống rượu, nàng làm sao có thể nhớ được toàn bộ.
Hon nữa, những người đến Đại La Tửu Ba uống rượu, đại đa số không đến lần thứ hai, có lẽ cũng sẽ tới lần thứ hai, thế nhưng rất có khả năng không thể đến lần thứ ba.
Người tới nơi này hầu như đều muốn đi vào trong Tội Ác Sâm Lâm mạo hiểm, chính bọn họ cũng không thể biết được lúc nào mình mất đi tính mệnh.
- Tùy ý.
Hạ Ngôn nhìn lướt qua số rượu trong quầy rượu nói.
- Tùy ý?
Bà chú nở nụ cười, con mắt híp lại thành hình trăng khuyết, thân thể mềm mại vươn ra.
- Ta ở đây rượu gì cũng có, nhưng không có thứ gọi là "Tùy Ý" a.
- A!
Hạ Ngôn gật đầu.
- Vậy thì cái kia vậy!
Hạ Ngôn chỉ vào một chai rượu xếp tận cùng bên trong, thoạt nhìn bên ngoài có vẻ rất không tồi.
- Tiểu tử, ngươi lại muốn Lam Mân Côi?
Bà chú cũng không lập tức đi lấy rượu mà nói với Hạ Ngôn.
- Uhm.
Hạ Ngôn lại gật đầu.
- Ngươi biết loại rượu này bao nhiêu tiền một chén hay không?
Nữ Bà chủ có ý kẻo dài thanh âm của mình.
Trong quán rượu lại Ngưu Xà Trấn, phần lớn đều là loại rượu mạnh rẻ tiền, thế nhưng, bất luận là quán rượu nào đi nữa cũng sẽ mang lên bày đặt một số loại rượu giá cả tương đối cao.
Những kẻ đến Ngưu Xà Trấn cũng có một số người có tiền, có những ngày may mắt gặp được kẻ không tiếc tiền gọi loại rượu cao cấp này. Nữ Bà chủ nhìn thấy tuổi tác Hạ Ngôn không lớn, thực lực khẳng định không quá mạnh mẽ lại chỉ có một người, ngay cả hộ vệ cũng không có, căn bản không giống như công tư thiếu gia đại gia tộc đi lịnh lãm, cho nên mới nói như vậy.
Hạ Ngôn nở nụ cười.
- Chẳng lẽ Bà chủ ngươi lo lắng ta không thể trả nổi tiển hay sao?
Hạ Ngôn nheo con mắt lại, nhìn khuôn mặt của Bà chủ mặc áo đỏ, trong lời nói mang theo ngữ khí bất mãn.
Thần sắc Bà chủ mặc áo đỏ hơi đổi, ý niệm trong đầu chuyển một vòng, đôi mày liễu nhíu lại vào nhau.
Cộp cộp cộp.
Hạ Ngôn đưa tay cho vào trong túi tiền của mình tùy ý đảo một cái, nhất thời lấy ra mấy đồng kim tệ tòa ánh sáng vàng rực rỡ, không thèm để ý vứt lên trên quầy rượu.
- Những kim tệ này hẳn là đủ rồi chứ?
Hạ Ngôn nhìn bà chủ mặc hồng y cười nói.
Nhìn thấy những đồng kim tệ này, bà chủ không nói thêm bất cứ câu gì, trực tiếp cầm lấy một chai Lam Mân Côi đặt trước mặt Hạ Ngôn.
Lúc này, rất nhiều mạo hiểm giả trong quán rượu đều đảo ánh mắt nhìn qua phía Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn móc ra kim tệ, những người trong quán rượu này đều nhìn thấy rõ ràng. Người độc hành như Hạ Ngôn, lại mang theo rất nhiều kim tệ, đương nhiên dễ trở thành con dê béo trong mắt người khác.
Bất quá, trong quán rượu, người bình thường sẽ không động thủ. Bởi vì trong trấn có vệ đội, nếu như gây nháo sự trong quán rượu rất dễ bị vệ đội bắt đi.
- Khách khách! Rượu ở đây của ta, tiểu huynh đệ ngươi có thể tùy tiện uống! Nếu như coi trọng cái gì, ta cũng sẽ tận lực thỏa mãn ngươi.
Bà chủ tung cho Hạ Ngôn một cái chớp mắt quyến rũ, đôi môi đỏ mọng, hàm răng trắng noãn.
- Bà chủ kỳ thực ta còn muốn hỏi một chút, gần đây Tội Ác Sâm Lâm có tin tức gì đặc biệt truyền tới hay không?
Hạ Ngôn nhanh chóng cầm lấy chai rượu, rót một chén, dịch thể màu lam tràn ngập một loại hương vị kỳ lạ.
- Ý ngươi là?
Ngón tay giống như bạch ngọc của bà chủ đặt trên quầy rượu, con mắt nhìn Hạ Ngôn.
- Ví dụ như nói, ở đâu có dã thú lợi hại xuất hiện, ở đâu có bảo bối xuất hiện, có mạo hiểm giả nào lợi hại tiến vào Tội Ác Sâm Lâm mà không thấy đi ra.
Hạ Ngôn thẳng thắn nói.
- A, gần đây thực sự không nghe qua tin tức gì đặc biệt, bất quá có một tin tức có thể ngươi sẽ cảm thấy hứng thú. Nghe nói không lâu, quan chấp hành pháo đài đã giết chết một gã cường giả của Đại Lục Ám Dạ, gã cường giả đó có thể phi hành, ẩn nấp giết chết không ít mạo hiểm giả của Đại Lục Long Chi.
Bà chủ mềm mại nói.
Nàng kinh doanh quán ruợu, mỗi ngày mạo hiểm giả tới nơi này rất nhiều, cho nên nàng thu được tin tức về Tội Ác Sâm Lâm tương đối dễ dàng, chỉ cần vểnh tai lên lắng nghe là được.
- Cường giả Đại Lục Ám Dạ, còn là cường giả có thể phi hành?
Hạ Ngôn hơi sửng sốt
- Người tu luyện Đại Lục Ám Dạ này dĩ nhiên thực sự tới rìa ngoài Đại Lục Long Chi chúng ta?
- Đúng vậy, tuy rằng người kia nghe có vẻ rất lợi hại, thế nhưng cuối cùng cũng bị quan chấp hành pháo đài đại nhân giết chết.
Bà chủ mặc hồng y cười khanh khách, hình như là đơn thuần kể chuyện với nhau.
- Đại ca, tiểu tử này muốn đi qua pháo đài.
Một gã mạo hiểm giả cường tráng nhìn Hạ Ngôn đi phía trước, hướng về phía gã hán tử dẫn đầu bên cạnh nói.
Xung quanh bọn họ còn có không ít mạo hiểm giả ôm tâm tư giống nhau.
Những mạo hiểm giả này đều là từ trong quán rượu, vẫn theo Hạ Ngôn tới tận nơi này.
- Hắc hắc, qua pháo đài sẽ không thuộc về quản hạt của Ngưu Xà Trấn. Đến lúc đó giết chết hắn.
Hán tử dẫn đầu cười nhạt nói.
- Đi, chúng ta cũng tới.
Hán tử thấp giọng nói, dẫn đầu nhấc chân đuổi theo.
Mấy người này nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn phía trước, lần lượt ra pháo đài.
Hạ Ngôn cách phía trước bọn họ không xa.
Những kẻ này đi theo chính mình, Hạ Ngôn đương nhiên rõ ràng, bất quá hắn cũng không để trong lòng. Những mạo hiểm giả này ngay cả Linh Sư cũng không phải, đại đa số đều đả thông được mấy chục đường kinh mạch mà thôi.
"Qua mấy ngày, ta cùng với Hỏa Phượng Hoàng cũng muốn tới Tội Ác Sâm Lâm tìm kiếm Hư Ảo Chi Cảnh, lúc này lấy được Tỳ Bà Thảo thì nhanh chóng trở lại thành Ngọc Thủy".
Ý niệm trong đầu Hạ Ngôn chuyển động.
Đập vào mắt chính mình mảnh rừng rậm khổng lồ màu đen, đã có thể nhìn thấy rõ ràng.
Sát biên giới Tội Ác Sâm Lâm có vô số cường đạo, bọn họ chuyên môn nhìn chằm chằm vào những mạo hiểm giả có số lượng tương đối ít hơn.
Vèo!
Hạ Ngôn tụ tập linh lực dưới chân, thân thể hóa thành một làn khói nhẹ, rất nhanh nhắm về phía Tội Ác Sâm Lâm.
Chỉ trong thời gian chớp mắt, Hạ Ngôn đã tiến vào trong Tội Ác Sâm Lâm.
Những người đang nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn chuẩn bị động thủ tức thì trợn tròn con mắt. Mắt thấy Hạ Ngôn từ trong tầm nhìn biết mất cực nhanh, cả đám đều triệt để ngẩn người.
- Đại, đại ca.
Gã hán tử kia mở to hai mắt, lắp bắp nói.
- Tiểu tử, tiểu tử kia, tốc độ, tốc độ thật nhanh!
Bọn họ căn bản chưa kịp phản ứng gì thì đã không còn nhìn thấy bóng dáng Hạ Ngôn.
- Con bà nó!
Gã hán tử dẫn đầu hung hăng hít một hơi, kinh hãi tỉnh lại.
- May mà tên kia không phát hiện ra chúng ta theo hắn, nếu không thì chúng ta xong đời hết.
Hán tử này còn tưởng rằng Hạ Ngôn không hề phát hiện ra bọn họ theo dõi phía sau, còn đang thấy may mắn. Hắn thế nào cũng không nghĩ ra được, Hạ Ngôn căn bản không muốn lãng phí thời gian trên người bọn họ.
Khi đi qua núi Ngọc Thủy, Hạ Ngôn không tự giác nhấc chân hướng về phía ngọn núi nhìn một hồi.
Núi Ngọc Thủy chỉ là một ngọn núi nhỏ, người bình thường cũng có thể rất dễ dàng leo lên tới đỉnh núi. Trong núi cũng khó xuất hiện mãnh thú gì. Hạ Ngôn đụng với một con mãnh hổ kia thuần túy là một điều ngoài bất ngờ.
Chỉ thoáng nghỉ chân trong chốc lát, Hạ Ngôn liền vận chuyển linh lực, gia tốc hướng về phía Ngưu Xà Trấn chạy đi rất nhanh. Muốn tiến vào Tội Ác Sâm Lâm, Ngưu Xà Trấn là một nơi nhất định phải vượt qua. Qua Ngưu Xà Trấn, sau đó đi tới pháo đài Đại Lục Long Chi, chính là Tội Ác Sâm Lâm.
Pháo đài này, đó chính là bảo chứng an toàn của Đại Lục Long Chi. Trên pháo đài, quanh năm đóng quân một số người tu luyện thực lực phi thường cao thâm. Nếu như có dã thú Tội Ác Sâm Lâm tập kích pháo đài quy mô lớn, bọn họ sẽ tự động đẩy lùi. Đương nhiên, nếu như trong số đó có những linh thú tương đối mạnh mẽ xuất hiện, vậy thì bọn họ sẽ lập tức dùng phi ưng thông báo cho Thánh Thành.
Sự kiện dã thú Tội Ác Sâm Lâm tập kích, cũng không xảy ra nhiều lắm. Tại sát biên giới trong vòng hai trăm dặm Tội Ác Sâm Lâm, dã thú cường đại không nhiều, thậm chí ngay cả thú đàn quy mô lớn cũng rất ít khi xuất hiện.
Mà người của Đại Lục Ám Dạ cũng rất khó vượt qua được Yếu Tắc. Trong Yếu Tắc cũng có một ít cường giả cảnh giới Linh Tông, nếu như bọn họ phát hiện có người phi hành trên không trung, trước tiên sẽ tiến lên chặn lại. Nếu là người Đại Lục Long Chi, tự nhiên sẽ thả đi. Nhưng nếu là người của Đại Lục Ám Dạ, vậy thì lập tức liên thủ đánh chết.
Ngôn ngữ, cách ăn mặc của hai đại lục đều có sự khác biệt rất lớn, dung mạo cũng thoáng có chút khác biệt, vì vậy cũng không khó nhận ra.
Quan chấp hành tối cao trên pháo đài là một người phi thường cường đại, hắn tại bảng xếp hạng công huân nội điện Kim Long Điện, chỉ sau vị trí Thánh Hoàng của Đại Lục Long Chi, hắn xếp thứ hai.
"Ta lần đầu tiên tới Tội Ác Sâm Lâm, dùng thời gian tròn một ngày một đêm mới từ thành Ngọc Thủy tới Ngưu Xà Trấn. "
Hạ Ngôn hồi tưởng lại trước kia, trong lòng cảm khái liên tục.
Khi đó, hắn mới chỉ là một cường giả Hậu Thiên đỉnh bình thường.
Mà hiện tại đã là Đại Linh Sư đỉnh.
Trên đường lớn, Hạ Ngôn gặp phải rất nhiều người tu luyện. Những người này có khi là độc hành, cũng có khi theo đoàn đội, cũng có khi là đoàn đội mạo hiểm giả khá lớn.
Những người tu luyện này, có người giống với Hạ Ngôn muốn tới Ngưu Xà Trấn, cũng có một số là mới từ Ngưu Xà Trấn đi ra.
- Tới rồi!
Thân ảnh đang chạy rất nhanh của Hạ Ngôn đột nhiên dừng lại, không xa phía trước, rìa ngoài Ngưu Xà Trấn đã tiến vào trong tầm nhìn của Hạ Ngôn.
Lúc này đây, Hạ Ngôn mới chỉ dùng hai canh giờ đã từ thành Ngọc Thủy tới được Ngưu Xà Trấn.
Sau thời gian một chén trà nhỏ, Hạ Ngôn lần thứ hai tiến vào Ngưu Xà Trấn.
Cùng với một năm trước giống nhau, Ngưu Xà Trấn vẫn lộn xộn như trước. Hai bên dường, các loại cửa hàng san sát, trong số đó bán vũ khí, đồ dùng phòng ngự, thuốc thang là nhiều nhất.
Cư dân tại Ngưu Xà Trấn, đại đa số đều có một chút kinh nghiệm từng trải khác nhau, tuy rằng đều mưu sinh tại chỗ này. Hơn nữa, những người này nhiều ít đều có một chút thực lực, nếu không thì tại loại địa phương hỗn loạn như Ngưu Xà Trấn này khó có thể sinh tồn được.
- Đại La tửu lâu.
Hạ Ngôn đi trên đường phố, nhìn thấy cái tên tửu lâu quen thuộc.
Khi Hạ Ngôn lần đầu tiên tới Ngưu Xà Trấn, chính là lại đại sảnh Đại La tửu lâu này biết được một ít tin tức về Tội Ác Sâm Lâm, cũng là ở chỗ này quen biết với bốn người Bạch Hoa, Bạch Nhị.
Bà chủ của Đại La tửu lâu là một nữ nhân, Hạ Ngôn nhớ rõ.
- Đi vào ngồi một chút, xem xem gần đây có tin tức gì náo động hay không.
Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động, bước chân tiến vào trong Đại La tửu lâu, đến chỗ quầy rượu.
Quá nhiên, vẫn là Bà chủ kia, một nữ nhân tuổi tác chừng ba mươi, mặc bộ quần áo màu đỏ, nhan sắc thuộc hàng trung bình khá, vóc người đẫy đã thướt tha, nhất là vòng eo phảng phất như không có xương.
- Muốn uống cái gì?
Bà chủ liếc mắt nhìn Hạ Ngôn, thu lại thần thái, thuận miệng hỏi.
Nàng không nhớ đến Hạ Ngôn. Đại La tửu lâu, mỗi ngày đều có rất nhiều mạo hiểm giả đến đây uống rượu, nàng làm sao có thể nhớ được toàn bộ.
Hon nữa, những người đến Đại La Tửu Ba uống rượu, đại đa số không đến lần thứ hai, có lẽ cũng sẽ tới lần thứ hai, thế nhưng rất có khả năng không thể đến lần thứ ba.
Người tới nơi này hầu như đều muốn đi vào trong Tội Ác Sâm Lâm mạo hiểm, chính bọn họ cũng không thể biết được lúc nào mình mất đi tính mệnh.
- Tùy ý.
Hạ Ngôn nhìn lướt qua số rượu trong quầy rượu nói.
- Tùy ý?
Bà chú nở nụ cười, con mắt híp lại thành hình trăng khuyết, thân thể mềm mại vươn ra.
- Ta ở đây rượu gì cũng có, nhưng không có thứ gọi là "Tùy Ý" a.
- A!
Hạ Ngôn gật đầu.
- Vậy thì cái kia vậy!
Hạ Ngôn chỉ vào một chai rượu xếp tận cùng bên trong, thoạt nhìn bên ngoài có vẻ rất không tồi.
- Tiểu tử, ngươi lại muốn Lam Mân Côi?
Bà chú cũng không lập tức đi lấy rượu mà nói với Hạ Ngôn.
- Uhm.
Hạ Ngôn lại gật đầu.
- Ngươi biết loại rượu này bao nhiêu tiền một chén hay không?
Nữ Bà chủ có ý kẻo dài thanh âm của mình.
Trong quán rượu lại Ngưu Xà Trấn, phần lớn đều là loại rượu mạnh rẻ tiền, thế nhưng, bất luận là quán rượu nào đi nữa cũng sẽ mang lên bày đặt một số loại rượu giá cả tương đối cao.
Những kẻ đến Ngưu Xà Trấn cũng có một số người có tiền, có những ngày may mắt gặp được kẻ không tiếc tiền gọi loại rượu cao cấp này. Nữ Bà chủ nhìn thấy tuổi tác Hạ Ngôn không lớn, thực lực khẳng định không quá mạnh mẽ lại chỉ có một người, ngay cả hộ vệ cũng không có, căn bản không giống như công tư thiếu gia đại gia tộc đi lịnh lãm, cho nên mới nói như vậy.
Hạ Ngôn nở nụ cười.
- Chẳng lẽ Bà chủ ngươi lo lắng ta không thể trả nổi tiển hay sao?
Hạ Ngôn nheo con mắt lại, nhìn khuôn mặt của Bà chủ mặc áo đỏ, trong lời nói mang theo ngữ khí bất mãn.
Thần sắc Bà chủ mặc áo đỏ hơi đổi, ý niệm trong đầu chuyển một vòng, đôi mày liễu nhíu lại vào nhau.
Cộp cộp cộp.
Hạ Ngôn đưa tay cho vào trong túi tiền của mình tùy ý đảo một cái, nhất thời lấy ra mấy đồng kim tệ tòa ánh sáng vàng rực rỡ, không thèm để ý vứt lên trên quầy rượu.
- Những kim tệ này hẳn là đủ rồi chứ?
Hạ Ngôn nhìn bà chủ mặc hồng y cười nói.
Nhìn thấy những đồng kim tệ này, bà chủ không nói thêm bất cứ câu gì, trực tiếp cầm lấy một chai Lam Mân Côi đặt trước mặt Hạ Ngôn.
Lúc này, rất nhiều mạo hiểm giả trong quán rượu đều đảo ánh mắt nhìn qua phía Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn móc ra kim tệ, những người trong quán rượu này đều nhìn thấy rõ ràng. Người độc hành như Hạ Ngôn, lại mang theo rất nhiều kim tệ, đương nhiên dễ trở thành con dê béo trong mắt người khác.
Bất quá, trong quán rượu, người bình thường sẽ không động thủ. Bởi vì trong trấn có vệ đội, nếu như gây nháo sự trong quán rượu rất dễ bị vệ đội bắt đi.
- Khách khách! Rượu ở đây của ta, tiểu huynh đệ ngươi có thể tùy tiện uống! Nếu như coi trọng cái gì, ta cũng sẽ tận lực thỏa mãn ngươi.
Bà chủ tung cho Hạ Ngôn một cái chớp mắt quyến rũ, đôi môi đỏ mọng, hàm răng trắng noãn.
- Bà chủ kỳ thực ta còn muốn hỏi một chút, gần đây Tội Ác Sâm Lâm có tin tức gì đặc biệt truyền tới hay không?
Hạ Ngôn nhanh chóng cầm lấy chai rượu, rót một chén, dịch thể màu lam tràn ngập một loại hương vị kỳ lạ.
- Ý ngươi là?
Ngón tay giống như bạch ngọc của bà chủ đặt trên quầy rượu, con mắt nhìn Hạ Ngôn.
- Ví dụ như nói, ở đâu có dã thú lợi hại xuất hiện, ở đâu có bảo bối xuất hiện, có mạo hiểm giả nào lợi hại tiến vào Tội Ác Sâm Lâm mà không thấy đi ra.
Hạ Ngôn thẳng thắn nói.
- A, gần đây thực sự không nghe qua tin tức gì đặc biệt, bất quá có một tin tức có thể ngươi sẽ cảm thấy hứng thú. Nghe nói không lâu, quan chấp hành pháo đài đã giết chết một gã cường giả của Đại Lục Ám Dạ, gã cường giả đó có thể phi hành, ẩn nấp giết chết không ít mạo hiểm giả của Đại Lục Long Chi.
Bà chủ mềm mại nói.
Nàng kinh doanh quán ruợu, mỗi ngày mạo hiểm giả tới nơi này rất nhiều, cho nên nàng thu được tin tức về Tội Ác Sâm Lâm tương đối dễ dàng, chỉ cần vểnh tai lên lắng nghe là được.
- Cường giả Đại Lục Ám Dạ, còn là cường giả có thể phi hành?
Hạ Ngôn hơi sửng sốt
- Người tu luyện Đại Lục Ám Dạ này dĩ nhiên thực sự tới rìa ngoài Đại Lục Long Chi chúng ta?
- Đúng vậy, tuy rằng người kia nghe có vẻ rất lợi hại, thế nhưng cuối cùng cũng bị quan chấp hành pháo đài đại nhân giết chết.
Bà chủ mặc hồng y cười khanh khách, hình như là đơn thuần kể chuyện với nhau.
- Đại ca, tiểu tử này muốn đi qua pháo đài.
Một gã mạo hiểm giả cường tráng nhìn Hạ Ngôn đi phía trước, hướng về phía gã hán tử dẫn đầu bên cạnh nói.
Xung quanh bọn họ còn có không ít mạo hiểm giả ôm tâm tư giống nhau.
Những mạo hiểm giả này đều là từ trong quán rượu, vẫn theo Hạ Ngôn tới tận nơi này.
- Hắc hắc, qua pháo đài sẽ không thuộc về quản hạt của Ngưu Xà Trấn. Đến lúc đó giết chết hắn.
Hán tử dẫn đầu cười nhạt nói.
- Đi, chúng ta cũng tới.
Hán tử thấp giọng nói, dẫn đầu nhấc chân đuổi theo.
Mấy người này nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn phía trước, lần lượt ra pháo đài.
Hạ Ngôn cách phía trước bọn họ không xa.
Những kẻ này đi theo chính mình, Hạ Ngôn đương nhiên rõ ràng, bất quá hắn cũng không để trong lòng. Những mạo hiểm giả này ngay cả Linh Sư cũng không phải, đại đa số đều đả thông được mấy chục đường kinh mạch mà thôi.
"Qua mấy ngày, ta cùng với Hỏa Phượng Hoàng cũng muốn tới Tội Ác Sâm Lâm tìm kiếm Hư Ảo Chi Cảnh, lúc này lấy được Tỳ Bà Thảo thì nhanh chóng trở lại thành Ngọc Thủy".
Ý niệm trong đầu Hạ Ngôn chuyển động.
Đập vào mắt chính mình mảnh rừng rậm khổng lồ màu đen, đã có thể nhìn thấy rõ ràng.
Sát biên giới Tội Ác Sâm Lâm có vô số cường đạo, bọn họ chuyên môn nhìn chằm chằm vào những mạo hiểm giả có số lượng tương đối ít hơn.
Vèo!
Hạ Ngôn tụ tập linh lực dưới chân, thân thể hóa thành một làn khói nhẹ, rất nhanh nhắm về phía Tội Ác Sâm Lâm.
Chỉ trong thời gian chớp mắt, Hạ Ngôn đã tiến vào trong Tội Ác Sâm Lâm.
Những người đang nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn chuẩn bị động thủ tức thì trợn tròn con mắt. Mắt thấy Hạ Ngôn từ trong tầm nhìn biết mất cực nhanh, cả đám đều triệt để ngẩn người.
- Đại, đại ca.
Gã hán tử kia mở to hai mắt, lắp bắp nói.
- Tiểu tử, tiểu tử kia, tốc độ, tốc độ thật nhanh!
Bọn họ căn bản chưa kịp phản ứng gì thì đã không còn nhìn thấy bóng dáng Hạ Ngôn.
- Con bà nó!
Gã hán tử dẫn đầu hung hăng hít một hơi, kinh hãi tỉnh lại.
- May mà tên kia không phát hiện ra chúng ta theo hắn, nếu không thì chúng ta xong đời hết.
Hán tử này còn tưởng rằng Hạ Ngôn không hề phát hiện ra bọn họ theo dõi phía sau, còn đang thấy may mắn. Hắn thế nào cũng không nghĩ ra được, Hạ Ngôn căn bản không muốn lãng phí thời gian trên người bọn họ.
/1062
|