Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn về phía Bàng Nguyên, nở nụ cười, trong lòng rất rõ ràng tâm tình Bàng Nguyên lúc này. Đổi lại là hắn, khẳng định cũng có ý nghĩ như Bàng Nguyên.
- Hai gia tộc Lục, Tống này ta nhất định làm cho bọn họ biến mất khỏi thành Tử Diệp.
Giọng điệu Hạ Ngôn đã không có ý lạnh lẽo như vừa rồi tuy nhiên Bàng Nguyên lại có thể cảm giác được ý chí kiên định trong lòng Hạ Ngôn.
Hắn rõ ràng muốn thay đổi tâm tư Hạ Ngôn chỉ sợ rất khó.
- Hạ Ngôn, Lục gia cùng Tống gia ở thành Tử Diệp ảnh hưởng không nhỏ, nếu là.
Bàng Nguyên cau mày, trầm tư.
- Ta biết!
Hạ Ngôn gật đầu:
- Điện chủ, ta sẽ không trực tiếp ra tay diệt toàn bộ gia tộc bọn họ. Tuy nhiên, hai gia tộc này phải biến mất khỏi thành Tử Diệp, về phần việc kinh doanh.
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe, giọng điệu chậm lại:
- Điện chủ, điều này còn cần sự hỗ trợ của người.
-Ổ?
Bàng Nguyên nhìn về phía HạNgôn:
- Cần ta làm gì?
- Ta hy vọng Hạ gia vào phát triển ở thành Tử Diệp.
Hạ Ngôn nói thẳng:
-. Thay thế địa vị Lục gia cùng Tống gia. Đương nhiên, địa vị hai gia tộc này ở thành Tử Diệp quả thật ổn định, tuy nhiên ta có biện pháp nhổ tận gốc hai nhà đó.
Hạ Ngôn cười lạnh nói.
- Điện chủ, như này.
Hạ Ngôn nói sơ qua bước đầu kế hoạch cho Bàng Nguyên, phương pháp có chút ôn hòa. Chỉ là trước tiên ra tay về mặt nội bộ Thánh điện cô lập hai gia tộc. Có Bàng Nguyên này, chuyện này làm đơn giản.
Kế tiếp, Hạ Ngôn sẽ liên hệ hai gia tộc khác ở thành Tử Diệp, Tề gia cùng Đổng gia.
Muốn làm suy sụp Lục gia cùng Tống gia chỉ dựa vào lực lượng của Hạ gia đương nhiên rất khó. Nhưng nếu có hai gia tộc đó, hơn nữa thêm một ít thế lực vậy sẽ dễ dàng rất nhiều.
- Hạ Ngôn, ta xem thế này nhé! Ngày mai ta liền triệu tập mười hai vị Chấp sự bàn chuyện, sau đó bãi miễn một số Chấp sự có quan hệ gần gũi với Tống gia cùng Lục gia, sau đó từ ngươi đến đảm nhiệm Chấp sự Thánh điện.
Bàng Nguyên nghe xong Hạ Ngôn nói, để nghị.
- Cũng tốt!
Hạ Ngôn gật gật đầu.
- Vậy phiền Điện chủ.
Hạ Ngôn nói lời cảm tạ.
- Đây đều là việc nhỏ, chỉ cần không ảnh hưởng căn cơ thành Tử Diệp, hết thảy đều dễ làm. Hạ Ngôn à, ta sẽ toàn lực duy trì ngươi.
Bàng Nguyên cười đến híp mắt, trong mắt không giấu được một tia vui sướng.
Vừa rồi Hạ Ngôn đã nói sẽ không trực tiếp diệt hai gia tộc kia, chỉ cần không xảy ra thảm án diệt môn, Bàng Nguyên cũng không bị áp lực quá lớn.
Hắn giúp Hạ Ngôn việc này, Hạ Ngôn sẽ thiếu nợ phần nhân tình, về sau nếu hắn có chuyện, Hạ Ngôn sẽ tự dưng không khoanh tay đứng nhìn.
- Điện chủ, vậy ta đi trước tới Tô gia xem thế nào!
Hạ Ngôn đứng lên, ôm quyền nói với Bàng Nguyên.
- Được, vậy ta không giữ ngươi nữa.
Bàng Nguyên nói.
Hạ Ngôn rời khỏi Thánh điện, trực tiếp chạy tới Tô gia.
Lúc trước, Hạ Ngôn đáp ứng chiếu cố Tô Cầm con gái Tô Cách, hiện tại Tô Cách đã chết, cũng không biết Tô Cầm như thế nào. Đối với Tô Cầm, Hạ Ngôn biết không nhiều, đối với tính cách của nàng, hắn càng không rõ.
Sau khi Tô Cách chết, sản nghiệp Tô gia.
Nếu Tô Cầm không đủ khôn khéo, tính tình không đủ quả quyết, như vậy việc buôn bán của Tô gia cũng chỉ có thể buông tha. Một nữ nhân muốn duy trì việc kinh doanh khổng lồ như vậy, quả thật rất khó khăn.
Hạ Ngôn đi trên đường cái, trong đầu nghĩ một số việc.
Sau thời gian một nén nhang, Hạ Ngôn hơi ngẩng đầu nhìn tòa nhà hiện ra trước mắt.
Ở trên đại môn có treo một ít khăn trắng. Hộ vệ ngoài cửa cũng thắt khăn trắng, biểu tình trang nghiêm.
- Ta tìm Tô Cầm!
Hạ Ngôn tới bên cạnh, nói với hộ vệ.
- Ngươi là?
Một hộ vệ nhìn Hạ Ngôn hỏi.
- Ta là Hạ Ngôn, bằng hữu của Tô Cầm. Phiền ngươi đi thông báo một tiếng.
Hạ Ngôn nói.
- Hạ Ngôn?
Cặp mắt hộ vệ kia trợn tròn, lộ ra một tia hoảng sợ; vội vàng nói với Hạ Ngôn:
- Được, xin chờ một lát!
Nói xong, hộ vệ rất nhanh xoay người đi vào trong viện bẩm báo.
Hạ Ngôn ở ngoài đợi một hồi liền nghe được tiếng chân bước đồn dập truyền đến. Tô Cầm thắt khăn tang, mắt có chút sưng đỏ xuất hiện trước mặt Hạ Ngôn.
Tô Cầm nhìn thấy Hạ Ngôn nước mắt lại chảy ra, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy. Tuy rằng phụ thân đã chết được mấy ngày, nhưng Tô Cầm vẫn chưa thể thoát khỏi đau thương.
- Hạ Ngôn ngươi đến rồi.
Tô Cầm có chút kích động, nghẹn ngào nói.
Hy vọng báo thù cho phụ thân của nàng kỳ thật đặt lên người Hạ Ngôn. Nàng cảm thấy chỉ có Hạ Ngôn mới có thể đối phó hai gia tộc kia. Lúc trước Hạ Ngôn đánh chết Tống Ngọc Hâm, Tống gia kia cũng không làm gì được Hạ Ngôn.
- Ừ, chúng ta vào rồi nói
Hạ Ngôn nhìn Tô Cầm, trong lòng cũng rất trầm trọng, lên tiếng.
- Vâng!
Tô Cầm lên tiếng, dẫn đường Hạ Ngôn đi vào.
Ở trong viện khắp nơi treo khăn trắng nói rõ Tô Cách rất có thể còn chưa an táng, hiện tại thi thể còn đặt trong linh đường.
Tô Cầm đưa Hạ Ngôn vào linh đường, trong linh đường một số người hầu đang quỳ bái Tô Cách cả đời chỉ có một vợ, cũng là mẫu thân của Tô Cầm- mà đã sớm mất đi. Cho nên hiện tại toàn bộ Tô gia cũng chỉ có một chủ nhân là Tô Cầm, không còn ai khác.
Lúc trước Tô Cách chỉ sợ cũng lo lắng nhân tố này, lo lắng sau khi mình chết Tô Cầm không có chỗ dựa mới không tiếc dùng một quyển bí điển Thần cấp nhờ Hạ Ngôn chăm sóc Tô Cầm sau khi ông ta mất đi. Vậy mặc kệ thế nào, Hạ Ngôn cũng đều phải có nghĩa vụ chiếu cố Tô Cầm.
Sau khi Hạ Ngôn bái Tô Cách lại nhìn về phía Tô Cầm.
- Tô Cầm, cô cho bọn họ ra ngoài trước đi.
Hạ Ngôn chỉ mấy người hầu đang quỳ khóc trong linh đường.
-Hả!
Ánh mắt Tô Cầm nhìn Hạ Ngôn có chút nghi hoặc, tuy nhiên vẫn cho người hầu tạm thời rời đi.
Chờ sau khi mọi người rời khỏi linh đường, Hạ Ngôn mới nghiêm mặt nói:
- Tô Cầm- phụ thân cô chết, Điện chủ đã nói với ta rồi, ông ấy nói giết chết phụ thân cô là cường giả Linh Sư. Mà cường đạo ngoài thành căn bản không có cường giả Linh Sư, cho nên rất có khá năng ông ấy bị người cố ý mưu sát.
Hạ Ngôn nói thẳng.
- Ta biết.
Tô Cầm gặt đầu, nắm chặt tay đồng thời cắn răng lộ ra bộ dạng hung dữ.
Hạ Ngôn vừa nhìn không khỏi hít sâu một hơi.
"Có lẽ Tô Cầm cũng không quá yếu đuối!" Hạ Ngôn thầm nghĩ.
- Cha ta chết, Lục gia không thoát khỏi có liên quan.
- Hừ, việc kinh doanh phục sức của chúng ta gần đây xung đột rất lớn với Lục gia, bọn họ ghi hận trong lòng liền cho người giết phụ thân!
Tô Cầm nói.
Hạ Ngôn nghe vậy, trong lòng càng kinh ngạc.
Hắn không nghĩ rằng không ngờ Tô Cầm cũng có thể nghĩ đến vậy. Nghĩ đến cái chết của Tô Cách có liên quan với Lục gia có thể thấy được tâm tư Tô Cầm cực kỳ tinh tế, hơn nữa cũng hiểu rất nhiều.
- Có khả năng, tuy nhiên chúng ta không có chứng cứ. Điện chủ cũng không có biện pháp đối phó Lục gia.
Hạ Ngôn thở dài một tiếng, nói.
- Phụ thân, con không thể báo thủ cho người, con gái bất hiếu!
Tô Cầm quỳ "phịch" một tiếng, hướng về phía quan tài Tô Cách gào khóc.
Tình huống Tô gia hiện tại, muốn đối kháng Lục gia thật khó.
- Tô Cầm, cô đừng như vậy!
Hạ Ngôn khuyên nhủ:
- Ta sẽ nghĩ biện pháp làm Lục gia xong đời.
Cho dù không có chuyện của Tô gia, Hạ Ngôn cũng sẽ đối phó Lục gia.
- Hạ Ngôn, ngươi chịu giúp chúng ta sao?
Tô Cầm nhìn về phía Hạ Ngôn, nước mắt đọng trên bờ mi, chẳng qua Hạ Ngôn có thể nhìn ra trên mặt Tô Cầm mang theo một tia cứng cỏi.
- Ta sẽ!
Hạ Ngôn kiên định nói.
- Tô Cầm, phụ thân cô mất, vậy việc kinh doanh của Tô gia?
Hạ Ngôn trầm ngâm một chút, hỏi.
- Ta sẽ tiếp tục công việc kinh doanh của Tô gia. Hừ, Lục gia kia hy vọng việc kinh doanh. Tô gia bỏ đi, ta sẽ không cho bọn họ được như ý muốn!
Tô Cầm tức giận nói.
- Cô có thể quản lý không?
Hạ Ngôn cau mày. Hiện tại việc kinh doanh của Tô gia không chỉ ở thành Tử Diệp, mấy quận thành gần đây cũng có không ít cửa hàng có quy mô. Một mình Tô Cầm muốn quản lý công việc rất hao tổn tâm lực.
- Phụ thân chỉ có một mình ta, cho dù không được ta cũng phải làm. Hạ Ngôn, ngươi yên tâm đi, ta sẽ cố gắng không làm Tô gia trầm luân như vậy.
Tô Cầm nhìn Hạ Ngôn nói.
- Được!
Hạ Ngôn gật đầu:
- Như vậy, Hạ gia chúng ta sắp tiến vào thành Tử Diệp, không bằng Tô gia hợp tác với Hạ gia, ta sẽ khiến hai gia tộc Lục, Tống cuốn gói khỏi thành Tử Diệp.
Ánh mắt Hạ Ngôn bỗng trở nên sắc bén.
- Về phần cách thức hợp tác, cô phải bàn với tộc trưởng Hạ gia Hạ Phi Long. Ta sẽ viết thư nói cho ông ấy.
Hạ Ngôn nói tiếp.
- Được!
Tô Cầm gật đầu không chút do dự.
Chỉ cần có thể tiêu diệt Lục gia, cho dù đưa ra toàn bộ Tô gia, Tô Cầm cũng nguyện ý. Mặc kệ phương thức hợp tác thế nào, Tô cầm cũng không phản đối.
Hạ Ngôn nói muốn cho hai gia tộc Lục, Tống cuốn gói khỏi thành Tử Diệp, Tô Cầm tin tưởng Hạ Ngôn nhất định có thể làm được.
Sau khi rời khỏi Tô gia, Hạ Ngôn lại phân biệt đến Tề gia cùng Đổng gia, bàn luận chuyện hợp tác với hai tộc trưởng gia tộc.
Nếu người bình thường tìm bọn họ bàn, bọn họ khẳng định không dễ dàng đáp ứng. Dù sao, đây là chuyện rất mạo hiểm. Tuy nhiên, người này là Hạ Ngôn vậy thì không giống nữa.
Gần như không phí khí lực gì, hai gia tộc liền đáp ứng kế hoạch hợp tác của Hạ Ngôn, nguyện ý cùng chung sức đối phó Tống gia cùng Lục gia. Đương nhiên, Hạ Ngôn có nhắc tới thương hội Chu Vận. Hạ Ngôn có thương hội Chu Vận toàn lực duy trì, như vậy có tư cách hợp tác cùng bọn họ.
Hơn nữa, Hạ gia trực tiếp có đan dược bán đi, đây chính là việc hai gia tộc bọn họ không làm được.
Tiếp theo, Hạ Ngôn lại tới Thiên Dược Phường tìm lão bản Tần Thì.
Tần Thì là hảo hữu của Tô Cách, Tô Cách chết Tần Thì cũng hết sức phẫn nộ. Tuy nhiên ông cũng không có biện pháp gì, ông ở thành Tử Diệp mở một tiệm bán dược tài nhất, đối với gia tộc như Lục gia căn bản không tạo thành uy hiếp có tính thực chất.
Khi Hạ Ngôn tìm đến ông nói rõ ý đồ, ông ta cũng đồng ý không chút do dự.
Hạ Ngôn nói với Tần Thì, về sau Hạ gia sẽ cung cấp cho Thiên Dược Phường một ít đan dược thành phẩm, về phần số lượng thì cần ông ta trao đổi với tộc trưởng Hạ gia.
Cho dù không có đan dược cung cấp cho Thiên Dược Phường, Tần Thì cũng sẽ hợp tác với Hạ gia, càng không nói đến có đan dược thành phẩm cung cấp.
Bận rộn cả ngày, Hạ Ngôn gần như mới đưa những người này xâu thành một chuỗi. Đương nhiên, đây chỉ là bước đấu tiên. Bước tiếp theo chính là gọi tộc trưởng Hạ Phi Long đích thân đến thành Tử Diệp, sau đó họp mọi người lại thương nghị kế hoạch hợp tác. Đương nhiên, về sau nếu Hạ gia muốn trọng tâm phóng tới thành Tử Diệp, nhất định phải dời hơn nửa gia tộc tới thành Tử Diệp.
- Hai gia tộc Lục, Tống này ta nhất định làm cho bọn họ biến mất khỏi thành Tử Diệp.
Giọng điệu Hạ Ngôn đã không có ý lạnh lẽo như vừa rồi tuy nhiên Bàng Nguyên lại có thể cảm giác được ý chí kiên định trong lòng Hạ Ngôn.
Hắn rõ ràng muốn thay đổi tâm tư Hạ Ngôn chỉ sợ rất khó.
- Hạ Ngôn, Lục gia cùng Tống gia ở thành Tử Diệp ảnh hưởng không nhỏ, nếu là.
Bàng Nguyên cau mày, trầm tư.
- Ta biết!
Hạ Ngôn gật đầu:
- Điện chủ, ta sẽ không trực tiếp ra tay diệt toàn bộ gia tộc bọn họ. Tuy nhiên, hai gia tộc này phải biến mất khỏi thành Tử Diệp, về phần việc kinh doanh.
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe, giọng điệu chậm lại:
- Điện chủ, điều này còn cần sự hỗ trợ của người.
-Ổ?
Bàng Nguyên nhìn về phía HạNgôn:
- Cần ta làm gì?
- Ta hy vọng Hạ gia vào phát triển ở thành Tử Diệp.
Hạ Ngôn nói thẳng:
-. Thay thế địa vị Lục gia cùng Tống gia. Đương nhiên, địa vị hai gia tộc này ở thành Tử Diệp quả thật ổn định, tuy nhiên ta có biện pháp nhổ tận gốc hai nhà đó.
Hạ Ngôn cười lạnh nói.
- Điện chủ, như này.
Hạ Ngôn nói sơ qua bước đầu kế hoạch cho Bàng Nguyên, phương pháp có chút ôn hòa. Chỉ là trước tiên ra tay về mặt nội bộ Thánh điện cô lập hai gia tộc. Có Bàng Nguyên này, chuyện này làm đơn giản.
Kế tiếp, Hạ Ngôn sẽ liên hệ hai gia tộc khác ở thành Tử Diệp, Tề gia cùng Đổng gia.
Muốn làm suy sụp Lục gia cùng Tống gia chỉ dựa vào lực lượng của Hạ gia đương nhiên rất khó. Nhưng nếu có hai gia tộc đó, hơn nữa thêm một ít thế lực vậy sẽ dễ dàng rất nhiều.
- Hạ Ngôn, ta xem thế này nhé! Ngày mai ta liền triệu tập mười hai vị Chấp sự bàn chuyện, sau đó bãi miễn một số Chấp sự có quan hệ gần gũi với Tống gia cùng Lục gia, sau đó từ ngươi đến đảm nhiệm Chấp sự Thánh điện.
Bàng Nguyên nghe xong Hạ Ngôn nói, để nghị.
- Cũng tốt!
Hạ Ngôn gật gật đầu.
- Vậy phiền Điện chủ.
Hạ Ngôn nói lời cảm tạ.
- Đây đều là việc nhỏ, chỉ cần không ảnh hưởng căn cơ thành Tử Diệp, hết thảy đều dễ làm. Hạ Ngôn à, ta sẽ toàn lực duy trì ngươi.
Bàng Nguyên cười đến híp mắt, trong mắt không giấu được một tia vui sướng.
Vừa rồi Hạ Ngôn đã nói sẽ không trực tiếp diệt hai gia tộc kia, chỉ cần không xảy ra thảm án diệt môn, Bàng Nguyên cũng không bị áp lực quá lớn.
Hắn giúp Hạ Ngôn việc này, Hạ Ngôn sẽ thiếu nợ phần nhân tình, về sau nếu hắn có chuyện, Hạ Ngôn sẽ tự dưng không khoanh tay đứng nhìn.
- Điện chủ, vậy ta đi trước tới Tô gia xem thế nào!
Hạ Ngôn đứng lên, ôm quyền nói với Bàng Nguyên.
- Được, vậy ta không giữ ngươi nữa.
Bàng Nguyên nói.
Hạ Ngôn rời khỏi Thánh điện, trực tiếp chạy tới Tô gia.
Lúc trước, Hạ Ngôn đáp ứng chiếu cố Tô Cầm con gái Tô Cách, hiện tại Tô Cách đã chết, cũng không biết Tô Cầm như thế nào. Đối với Tô Cầm, Hạ Ngôn biết không nhiều, đối với tính cách của nàng, hắn càng không rõ.
Sau khi Tô Cách chết, sản nghiệp Tô gia.
Nếu Tô Cầm không đủ khôn khéo, tính tình không đủ quả quyết, như vậy việc buôn bán của Tô gia cũng chỉ có thể buông tha. Một nữ nhân muốn duy trì việc kinh doanh khổng lồ như vậy, quả thật rất khó khăn.
Hạ Ngôn đi trên đường cái, trong đầu nghĩ một số việc.
Sau thời gian một nén nhang, Hạ Ngôn hơi ngẩng đầu nhìn tòa nhà hiện ra trước mắt.
Ở trên đại môn có treo một ít khăn trắng. Hộ vệ ngoài cửa cũng thắt khăn trắng, biểu tình trang nghiêm.
- Ta tìm Tô Cầm!
Hạ Ngôn tới bên cạnh, nói với hộ vệ.
- Ngươi là?
Một hộ vệ nhìn Hạ Ngôn hỏi.
- Ta là Hạ Ngôn, bằng hữu của Tô Cầm. Phiền ngươi đi thông báo một tiếng.
Hạ Ngôn nói.
- Hạ Ngôn?
Cặp mắt hộ vệ kia trợn tròn, lộ ra một tia hoảng sợ; vội vàng nói với Hạ Ngôn:
- Được, xin chờ một lát!
Nói xong, hộ vệ rất nhanh xoay người đi vào trong viện bẩm báo.
Hạ Ngôn ở ngoài đợi một hồi liền nghe được tiếng chân bước đồn dập truyền đến. Tô Cầm thắt khăn tang, mắt có chút sưng đỏ xuất hiện trước mặt Hạ Ngôn.
Tô Cầm nhìn thấy Hạ Ngôn nước mắt lại chảy ra, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy. Tuy rằng phụ thân đã chết được mấy ngày, nhưng Tô Cầm vẫn chưa thể thoát khỏi đau thương.
- Hạ Ngôn ngươi đến rồi.
Tô Cầm có chút kích động, nghẹn ngào nói.
Hy vọng báo thù cho phụ thân của nàng kỳ thật đặt lên người Hạ Ngôn. Nàng cảm thấy chỉ có Hạ Ngôn mới có thể đối phó hai gia tộc kia. Lúc trước Hạ Ngôn đánh chết Tống Ngọc Hâm, Tống gia kia cũng không làm gì được Hạ Ngôn.
- Ừ, chúng ta vào rồi nói
Hạ Ngôn nhìn Tô Cầm, trong lòng cũng rất trầm trọng, lên tiếng.
- Vâng!
Tô Cầm lên tiếng, dẫn đường Hạ Ngôn đi vào.
Ở trong viện khắp nơi treo khăn trắng nói rõ Tô Cách rất có thể còn chưa an táng, hiện tại thi thể còn đặt trong linh đường.
Tô Cầm đưa Hạ Ngôn vào linh đường, trong linh đường một số người hầu đang quỳ bái Tô Cách cả đời chỉ có một vợ, cũng là mẫu thân của Tô Cầm- mà đã sớm mất đi. Cho nên hiện tại toàn bộ Tô gia cũng chỉ có một chủ nhân là Tô Cầm, không còn ai khác.
Lúc trước Tô Cách chỉ sợ cũng lo lắng nhân tố này, lo lắng sau khi mình chết Tô Cầm không có chỗ dựa mới không tiếc dùng một quyển bí điển Thần cấp nhờ Hạ Ngôn chăm sóc Tô Cầm sau khi ông ta mất đi. Vậy mặc kệ thế nào, Hạ Ngôn cũng đều phải có nghĩa vụ chiếu cố Tô Cầm.
Sau khi Hạ Ngôn bái Tô Cách lại nhìn về phía Tô Cầm.
- Tô Cầm, cô cho bọn họ ra ngoài trước đi.
Hạ Ngôn chỉ mấy người hầu đang quỳ khóc trong linh đường.
-Hả!
Ánh mắt Tô Cầm nhìn Hạ Ngôn có chút nghi hoặc, tuy nhiên vẫn cho người hầu tạm thời rời đi.
Chờ sau khi mọi người rời khỏi linh đường, Hạ Ngôn mới nghiêm mặt nói:
- Tô Cầm- phụ thân cô chết, Điện chủ đã nói với ta rồi, ông ấy nói giết chết phụ thân cô là cường giả Linh Sư. Mà cường đạo ngoài thành căn bản không có cường giả Linh Sư, cho nên rất có khá năng ông ấy bị người cố ý mưu sát.
Hạ Ngôn nói thẳng.
- Ta biết.
Tô Cầm gặt đầu, nắm chặt tay đồng thời cắn răng lộ ra bộ dạng hung dữ.
Hạ Ngôn vừa nhìn không khỏi hít sâu một hơi.
"Có lẽ Tô Cầm cũng không quá yếu đuối!" Hạ Ngôn thầm nghĩ.
- Cha ta chết, Lục gia không thoát khỏi có liên quan.
- Hừ, việc kinh doanh phục sức của chúng ta gần đây xung đột rất lớn với Lục gia, bọn họ ghi hận trong lòng liền cho người giết phụ thân!
Tô Cầm nói.
Hạ Ngôn nghe vậy, trong lòng càng kinh ngạc.
Hắn không nghĩ rằng không ngờ Tô Cầm cũng có thể nghĩ đến vậy. Nghĩ đến cái chết của Tô Cách có liên quan với Lục gia có thể thấy được tâm tư Tô Cầm cực kỳ tinh tế, hơn nữa cũng hiểu rất nhiều.
- Có khả năng, tuy nhiên chúng ta không có chứng cứ. Điện chủ cũng không có biện pháp đối phó Lục gia.
Hạ Ngôn thở dài một tiếng, nói.
- Phụ thân, con không thể báo thủ cho người, con gái bất hiếu!
Tô Cầm quỳ "phịch" một tiếng, hướng về phía quan tài Tô Cách gào khóc.
Tình huống Tô gia hiện tại, muốn đối kháng Lục gia thật khó.
- Tô Cầm, cô đừng như vậy!
Hạ Ngôn khuyên nhủ:
- Ta sẽ nghĩ biện pháp làm Lục gia xong đời.
Cho dù không có chuyện của Tô gia, Hạ Ngôn cũng sẽ đối phó Lục gia.
- Hạ Ngôn, ngươi chịu giúp chúng ta sao?
Tô Cầm nhìn về phía Hạ Ngôn, nước mắt đọng trên bờ mi, chẳng qua Hạ Ngôn có thể nhìn ra trên mặt Tô Cầm mang theo một tia cứng cỏi.
- Ta sẽ!
Hạ Ngôn kiên định nói.
- Tô Cầm, phụ thân cô mất, vậy việc kinh doanh của Tô gia?
Hạ Ngôn trầm ngâm một chút, hỏi.
- Ta sẽ tiếp tục công việc kinh doanh của Tô gia. Hừ, Lục gia kia hy vọng việc kinh doanh. Tô gia bỏ đi, ta sẽ không cho bọn họ được như ý muốn!
Tô Cầm tức giận nói.
- Cô có thể quản lý không?
Hạ Ngôn cau mày. Hiện tại việc kinh doanh của Tô gia không chỉ ở thành Tử Diệp, mấy quận thành gần đây cũng có không ít cửa hàng có quy mô. Một mình Tô Cầm muốn quản lý công việc rất hao tổn tâm lực.
- Phụ thân chỉ có một mình ta, cho dù không được ta cũng phải làm. Hạ Ngôn, ngươi yên tâm đi, ta sẽ cố gắng không làm Tô gia trầm luân như vậy.
Tô Cầm nhìn Hạ Ngôn nói.
- Được!
Hạ Ngôn gật đầu:
- Như vậy, Hạ gia chúng ta sắp tiến vào thành Tử Diệp, không bằng Tô gia hợp tác với Hạ gia, ta sẽ khiến hai gia tộc Lục, Tống cuốn gói khỏi thành Tử Diệp.
Ánh mắt Hạ Ngôn bỗng trở nên sắc bén.
- Về phần cách thức hợp tác, cô phải bàn với tộc trưởng Hạ gia Hạ Phi Long. Ta sẽ viết thư nói cho ông ấy.
Hạ Ngôn nói tiếp.
- Được!
Tô Cầm gật đầu không chút do dự.
Chỉ cần có thể tiêu diệt Lục gia, cho dù đưa ra toàn bộ Tô gia, Tô Cầm cũng nguyện ý. Mặc kệ phương thức hợp tác thế nào, Tô cầm cũng không phản đối.
Hạ Ngôn nói muốn cho hai gia tộc Lục, Tống cuốn gói khỏi thành Tử Diệp, Tô Cầm tin tưởng Hạ Ngôn nhất định có thể làm được.
Sau khi rời khỏi Tô gia, Hạ Ngôn lại phân biệt đến Tề gia cùng Đổng gia, bàn luận chuyện hợp tác với hai tộc trưởng gia tộc.
Nếu người bình thường tìm bọn họ bàn, bọn họ khẳng định không dễ dàng đáp ứng. Dù sao, đây là chuyện rất mạo hiểm. Tuy nhiên, người này là Hạ Ngôn vậy thì không giống nữa.
Gần như không phí khí lực gì, hai gia tộc liền đáp ứng kế hoạch hợp tác của Hạ Ngôn, nguyện ý cùng chung sức đối phó Tống gia cùng Lục gia. Đương nhiên, Hạ Ngôn có nhắc tới thương hội Chu Vận. Hạ Ngôn có thương hội Chu Vận toàn lực duy trì, như vậy có tư cách hợp tác cùng bọn họ.
Hơn nữa, Hạ gia trực tiếp có đan dược bán đi, đây chính là việc hai gia tộc bọn họ không làm được.
Tiếp theo, Hạ Ngôn lại tới Thiên Dược Phường tìm lão bản Tần Thì.
Tần Thì là hảo hữu của Tô Cách, Tô Cách chết Tần Thì cũng hết sức phẫn nộ. Tuy nhiên ông cũng không có biện pháp gì, ông ở thành Tử Diệp mở một tiệm bán dược tài nhất, đối với gia tộc như Lục gia căn bản không tạo thành uy hiếp có tính thực chất.
Khi Hạ Ngôn tìm đến ông nói rõ ý đồ, ông ta cũng đồng ý không chút do dự.
Hạ Ngôn nói với Tần Thì, về sau Hạ gia sẽ cung cấp cho Thiên Dược Phường một ít đan dược thành phẩm, về phần số lượng thì cần ông ta trao đổi với tộc trưởng Hạ gia.
Cho dù không có đan dược cung cấp cho Thiên Dược Phường, Tần Thì cũng sẽ hợp tác với Hạ gia, càng không nói đến có đan dược thành phẩm cung cấp.
Bận rộn cả ngày, Hạ Ngôn gần như mới đưa những người này xâu thành một chuỗi. Đương nhiên, đây chỉ là bước đấu tiên. Bước tiếp theo chính là gọi tộc trưởng Hạ Phi Long đích thân đến thành Tử Diệp, sau đó họp mọi người lại thương nghị kế hoạch hợp tác. Đương nhiên, về sau nếu Hạ gia muốn trọng tâm phóng tới thành Tử Diệp, nhất định phải dời hơn nửa gia tộc tới thành Tử Diệp.
/1062
|