Trong đám người, một ánh mắt độc ác bắn về phía Hạ Ngôn, người này mặc một chiếc trường bào màu lam, nhìn qua khoảng năm mươi tuổi. Vừa xuất hiện tại Lạc Anh Cốc, đại đa số thời gian hắn đều nhìn chằm chằm Hạ Ngôn. Trong ánh mắt kia, tràn ngập oán hận, ác độc, dường như phải ăn sống nuốt tươi Hạ Ngôn mới được.
Hạ Ngôn cũng cảm giác được dường như có người không có hảo ý nhìn chằm chằm mình, ánh mắt đảo qua chỗ đó. Người nọ thấy ánh mắt Hạ Ngôn nhìn sang, vội vàng chuyền tầm mắt.
Đám người kia đại khái có hơn mười người, Hạ Ngôn nhìn một lúc lại không phát hiện kẻ mà mình nhận ra, không khỏi nhíu mày, nghi hoặc lắc đầu, thầm nghĩ: "Chẳng lẽ ta cảm giác sai sao? Không thể nào."
Sau đó Hạ Ngôn liền quẳng chuyện này ra sau đầu, một lần nữa chuyển lực chú ý sang quái vật màu đen phủ đầy lân giáp trên người. Quái vật này mắt thấy sắp rời khỏi Lạc Anh Cốc, nếu nó qua khỏi Lạc Anh Cốc thì muốn tìm nó sẽ rất khó. Nếu nó đi vào trong Tội Ác Sâm Lâm thì hy vọng tìm kiếm càng thêm xa vời.
- Chung Vô Hoa, quái vật này là chủng loại nào, ngươi nhận ra không?
Phương Mộ Vũ rốt cục vẫn không kìm nổi mở miệng nói chuyện trước, tiếng nói của hắn xuyên qua gần ngàn thước, rơi vào trong tai đám người Chung Vô Hoa đối diện.
Chung Vô Hoa biểu tình biến đổi, ánh mắt cũng nhìn về phía Phương Mộ Vũ, áo choàng màu vàng trên người phiêu động trong gió, trên hai tay xuất hiện một đoàn linh lực không ngừng lập lòe, hắn nghe thấy tiếng của Phương Mộ Vũ, cũng mở miệng nói:
- Nếu ta không đoán sai, quái vật này hẳn là Địa Hành Long. Chỉ là. Địa Hành Long này cũng không sinh vật thuộc phân thế giới chúng ta, không biết vì sao xuất hiện ở đây.
Tiếng nói của Chung Vô Hoa vọng khắp bốn phía chung quanh.
Những người tu luyện đều nghe rõ. Người tu luyện gần Đại Lục Long Chi và Đại Lục Ám Dạ đứng đây, chỉ sợ có trên hai trăm người.
"Địa Hành Long?" Nghe được tên này, Hạ Ngôn cũng kinh ngạc thật sự. "Không phải sinh vật phân thế giới chúng ta? Chẳng lẽ, là sinh vật từ chủ thế giới xuống đây?" Nghĩ tới đây, trong lòng Hạ Ngôn chấn động mạnh.
- Đúng vậy, Địa Hành Long này, ta cũng từng nhìn thấy trong một số điển tịch cổ. Trong thượng cổ điền tịch có ghi lại, Địa Hành Long là một loại dã thú của chủ thế giới, lực lớn vô cùng, giỏi về phun ra linh lực màu đỏ, hình thành cương khí công kích địch nhân. Xem đầu Địa Hành Long này ứng với thể trưởng thành, nếu là như thế, chỉ sợ đã có thực lực cảnh giới Linh Hoàng.
Phương Mộ Vũ chậm rãi gật đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm Địa Hành Long đang chậm rãi đi về phía trước
- Địa Hành Long này trên người không hề ít bảo bối. Sừng của nó có thể luyện chế cửu phẩm đan dược, nếu có thể đánh chết Địa Hành Long này, lân giáp của nó đều có thể rèn thành phòng ngự thần khí.
Phương Mộ Vũ nói đến đây, ánh mắt sáng lên một chút
Tại phân thế giới là không có tài liệu luyện Thần khí. Những khoáng thạch đặc biệt quý báu nhất cũng không thể rèn được Thần khí, mà lân giáp trên người Địa Hành Long lại đạt được yêu cầu rèn Thần khí. Cũng chính vì nguyên nhân như thế nên Phương Mộ Vũ không muốn bỏ qua cơ hội đánh chết Địa Hành Long. Một khi Địa Hành Long trốn khỏi nơi này để tiến vào Tội Ác Sâm Lâm, vậy muốn đánh chết nó khó khăn tất nhiên tăng gấp trăm lần.
- Nói đúng lắm. Một khi đã như vậy, không bằng chúng ta tạm gạt thù hận sang một bên, cùng đối phó với con Địa Hành Long này thì sao?
Ánh mắt Chung Vô Hoa lóe lên, hai người hợp tác, vậy đánh chết Địa Hành Long sẽ tăng thêm phần chắc chắn.
- Đang có ý này! Tuy rằng hai đại lục chúng ta là đối địch, nhưng linh thú này lại là địch nhân chung của nhân loại chúng ta.
Phương Mộ Vũ vừa rồi lên tiếng hỏi, khi Chung Vô Hoa nhận định đó là Địa Hành Long thì liền có ý hợp tác. Hiện tại Chung Vô Hoa nói ra, đương nhiên ăn khớp với nhau. Nghe hai vị Thanh Hoàng đối thoại, người tu luyện bốn phía đều thấp giọng nghị luận. Lai lịch Địa Hành Long này làm cho bọn họ cũng vô cùng khiếp sợ. Hiện tại hai vị Thanh Hoàng không ngờ phải hợp tác, cùng đánh chết Địa Hành Long lại khiến bọn hắn không nhịn được phải hít một ngụm khí lạnh.
- Lên!
Chung Vô Hoa thét dài một tiếng, linh lực toàn thân giống như tiên hoa nở rộ hướng về phía trước bắn ra. Lập tức, một đạo ánh sáng mờ màu tím từ trong cơ thể Chung Vô Hoa bay ra.
Hạ Ngôn cấp tốc nhìn chăm chú, nhìn về phía ánh sáng tím khiến cho người ta sợ hãi. Hạ Ngôn nhìn thấy đó là do một kiện Thần khí công kích hóa thành kiếm khí, kiếm quang không ngừng bắn ra. Kiếm khí này chợt hình thành một thanh kiếm màu tím, sau khi thanh kiếm hình thành liền đâm thẳng tới thân thể Địa Hành Long.
- Gầm!
Địa Hành Long cảm giác được sát khí khổng lồ đánh úp tới, nó rống giận một tiếng, thân thể cao lớn, bốn vó mạnh mẽ dậm xuống mặt đất, đầu ngẩng lên, một đạo cương khí màu hồng như một mũi nhọn ánh sáng đánh tới dải lụa màu tím.
Sau khi hai cỗ lực lượng va chạm vào nhau, linh lực khổng lồ dường như thổi bay tất cả. Người tu luyện gần đó đều bay ngược về sau, đồng thời vận linh lực trong cơ thể lên, khuôn mặt tái nhợt, cố gắng chống đỡ uy thế của cỗ linh lực này.
- Các ngươi tự cẩn thận, ngàn vạn lần không cần ra tay đối phó Địa Hành Long. Địa Hành Long này các ngươi không đủ thực lực đánh giết nó đâu.
Phương Mộ Vũ xoay người, lớn tiếng phân phó cho đám người Hạ Ngôn.
Sau đó Phương Mộ Vũ hét lớn một tiếng, từ cơ thể, ánh sáng bảy màu bắn ra. Hào quang sáng lạn như chiếu sáng cả bầu trời. Thái Hà Kiếm hình thành kiếm khí, hóa thành một đạo cầu vồng, hơi dừng lại trên không một chút liền bắn nhanh về phía Địa Hành Long. Hai vị Thánh Hoàng đồng thời ra tay, hợp tác đánh chết Địa Hành Long.
- Quá mạnh mẽ!
Hạ Ngôn ở xa mấy ngàn thước nhìn hai vị Thánh Hoàng ra tay, biểu tình biến ảo. "Đây mới là thực lực của Thánh Hoàng. Thánh Hoàng sử dụng thần khí căn bản bằng vào ta hiện giờ thì không thể ngăn cản. Lần trước Chung Vô Hoa ra tay với ta, chỉ sợ cũng chỉ thi triển ra năm thành sức mạnh mà thôi." Hạ Ngôn mắt thấy uy lực công kích lần này của Chung Vô Hoa, ý niệm xoay chuyền trong đầu.
Lúc này, dục vọng trở nên mạnh mẽ trong lòng Hạ Ngôn bùng lên như ngọn lửa. vốn Hạ Ngôn nghĩ, lấy thực lực của mình cũng cũng đủ ngạo thị thiên hạ. Hiện tại xem ra, khoảng cách giữa mình với Linh Hoàng cường giả còn kém xa lắm."Không được, ta phải mạnh lên, mạnh lên!" Hạ Ngôn thầm gầm lên.
"Một tháng sau, mình phải sinh tử chiến cùng Linh Hoàng cường giả Vương Đông Cực kia. Nếu lấy thực lực hiện tại thì tuyệt đối không thể là đối thủ của Vương Đông Cực. Bộ phận thứ hai của Linh La tâm pháp! Bộ phận thứ hai!"
Lúc này, trong đầu Hạ Ngôn, phần thứ hai của Linh La tâm pháp không ngừng hiện ra. Năm tháng bế quan nghiên cứu, Hạ Ngôn đã có sở ngộ lớn đối với Linh La tâm pháp. "Lĩnh ngộ! Lĩnh ngộ! Lĩnh ngộ!"Trong lòng Hạ Ngôn không ngừng rít gào.
- Ầm!
Một tiếng nổ kinh thiên, Địa Hành Long bị Thái Hà Kiếm của Phương Mộ Vũ trực tiếp đánh trúng. Thân hình cực lớn của nó bị đánh bay, nhưng cầu vồng cũng không xuyên thủng được phòng ngự của nó, chỉ để lại một vết mờ màu trắng trên lân giáp màu đen của nó mà thôi.
Thân hình khổng lồ của Địa Hành Long bị đánh bay, sau đó rơi mạnh xuống đất, nham thạch bị thân thể của nó đập vào, bị nghiền nát vụn. Nhưng sau khi Địa Hành Long đứng dậy, không ngờ chỉ lúc lắc đầu một chút không bị thương chút nào. Tuy nhiên, Địa Hành Long lúc này hiển nhiên càng thêm phẫn nộ. Miệng nó mở lớn, lại là một mảnh cương khí màu đỏ hình thành hào quang bay vụt về phía Phương Mộ Vũ.
- Phòng ngự thật mạnh, khó trách điển tịch thượng cổ có nói, lân giáp Địa Hành Long có thể làm thành phòng ngự Thần khí.
Phương Mộ Vũ thấy đạo kiếm khí của mình không đâm thủng lân giáp Địa Hành Long, đột nhiên trợn mắt, hai đạo tinh quang phụt ra, không kìm nổi hít vào một hơi, ngạc nhiên thán phục nói. Nhìn thấy một đoàn hồng quang đã bắn đến trước người, Phương Mộ Vũ không trốn tránh.
- Phòng!
Phương Mộ Vũ vừa quát, từ thân hình hắn lại có một bóng mờ mông lung lóe ra. Sau khi bóng mờ này xuất hiện liền hình thành một lá chắn thật lớn.
Mũi nhọn ánh sáng màu hồng va chạm trực tiếp lên lá chắn lập tức vỡ tan. Cương khí màu hồng dần tiêu tán, nhưng lá chắn lại chỉ chấn động mạnh, vẫn chưa bị đánh tan.
- Đó là.
Hạ Ngôn nhìn thấy bóng đen lóe ra từ trong cơ thể Thanh Hoàng, không khỏi tạm thời đình chỉ vận chuyển bộ phận Linh La tâm pháp thứ hai. "Đó là phòng ngự Thần khí, phòng ngự Thần khí của Phương Mộ Vũ. Hôm nay, rốt cục xem như gặp được năng lực phòng ngự của phòng ngự Thần khí. Công kích của Địa Hành Long không ngờ không thể đánh tan được phòng ngự của Thần khí." Hạ Ngôn xoay chuyển ánh mắt
Trong thân thể mình cũng có một kiện phòng ngự Thần khí hơn nữa là phòng ngự thần khí do chủ nhân Hư Ảo lưu lại, cấp độ, phẩm chất khẳng định còn phải cao hơn so với phòng ngự thần khí của Thánh Hoàng Phương Mộ Vũ.
Hai vị Thanh Hoàng đại chiến Địa Hành Long, người tu luyện bốn phía nhìn xem tròng mắt đều lọt ra ngoài, cấp bậc chiến đấu như thế bọn họ chưa từng gặp qua?
- Rầm
Kiếm quang màu tím của Chung Vô Hoa đánh tan mũi nhọn màu hồng của Địa Hành Long liền như một tia chớp bắn về phía Địa Hành Long. Kiếm quang màu tím trực tiếp đánh trúng Địa Hành Long, đẩy lui thân thể Địa Hành Long ra xa mấy chục thước. Nhưng Địa Hành Long cũng không bị thương, thân hình chấn động một cái rồi lai khôi phục tinh thần. Cặp mắt vĩ đại như một cái đèn lồng chớp động ngọn lửa nóng cháy, nhìn về phía Chung Vô Hoa và Phương Mộ Vũ trên bầu trời.
- Lực phòng ngự của lân giáp Địa Hành Long quá mạnh mẽ rồi.
Chung Vô Hoa lắc đầu, nhìn Địa Hành Long, lầm bầm lầu bầu giống như đang tự nói chuyện.
- Không đúng, nó chắc chắn có nhược điểm, tìm được nhược điểm của nó thì giết chết nó liền dễ dàng. Nếu cứ cậy mạnh mà đánh sợ là chúng ta hợp lực cũng rất khó giết chết nó.
Chung Vô Hoa trầm giọng nói lời cuối cùng, nhìn về phía Phương Mộ Vũ.
Phương Mộ Vũ cũng gật đầu, biểu tình liên tục biến ảo, mày chau mặt nhăn, linh lực toàn thân vận lên, phất tay nói:
- Địa Hành Long có lực phòng ngự quá mạnh, lực lượng chúng ta còn có chút không đủ. Nếu có thể trực tiếp chấn vỡ lục phủ ngũ tạng nó, nó tất chết không thể nghi ngờ. Hiện tại muốn giết chết nó thì biện pháp tốt nhất là tìm nhược điểm. Nhưng trong một số thượng cổ điển tịch cũng không nói nhược điểm nó ở đâu.
- Thử mắt nó xem!
Chung Vô Hoa vừa nói xong liền thúc dục kiếm quang màu tím hình thành thanh kiếm lớn, thẳng hướng mắt Địa Hành Long vọt tới. Phương Mộ Vũ cũng ra tay, hà quang bảy màu trong nháy mắt bao phủ mắt Địa Hành Long.
Hạ Ngôn cũng cảm giác được dường như có người không có hảo ý nhìn chằm chằm mình, ánh mắt đảo qua chỗ đó. Người nọ thấy ánh mắt Hạ Ngôn nhìn sang, vội vàng chuyền tầm mắt.
Đám người kia đại khái có hơn mười người, Hạ Ngôn nhìn một lúc lại không phát hiện kẻ mà mình nhận ra, không khỏi nhíu mày, nghi hoặc lắc đầu, thầm nghĩ: "Chẳng lẽ ta cảm giác sai sao? Không thể nào."
Sau đó Hạ Ngôn liền quẳng chuyện này ra sau đầu, một lần nữa chuyển lực chú ý sang quái vật màu đen phủ đầy lân giáp trên người. Quái vật này mắt thấy sắp rời khỏi Lạc Anh Cốc, nếu nó qua khỏi Lạc Anh Cốc thì muốn tìm nó sẽ rất khó. Nếu nó đi vào trong Tội Ác Sâm Lâm thì hy vọng tìm kiếm càng thêm xa vời.
- Chung Vô Hoa, quái vật này là chủng loại nào, ngươi nhận ra không?
Phương Mộ Vũ rốt cục vẫn không kìm nổi mở miệng nói chuyện trước, tiếng nói của hắn xuyên qua gần ngàn thước, rơi vào trong tai đám người Chung Vô Hoa đối diện.
Chung Vô Hoa biểu tình biến đổi, ánh mắt cũng nhìn về phía Phương Mộ Vũ, áo choàng màu vàng trên người phiêu động trong gió, trên hai tay xuất hiện một đoàn linh lực không ngừng lập lòe, hắn nghe thấy tiếng của Phương Mộ Vũ, cũng mở miệng nói:
- Nếu ta không đoán sai, quái vật này hẳn là Địa Hành Long. Chỉ là. Địa Hành Long này cũng không sinh vật thuộc phân thế giới chúng ta, không biết vì sao xuất hiện ở đây.
Tiếng nói của Chung Vô Hoa vọng khắp bốn phía chung quanh.
Những người tu luyện đều nghe rõ. Người tu luyện gần Đại Lục Long Chi và Đại Lục Ám Dạ đứng đây, chỉ sợ có trên hai trăm người.
"Địa Hành Long?" Nghe được tên này, Hạ Ngôn cũng kinh ngạc thật sự. "Không phải sinh vật phân thế giới chúng ta? Chẳng lẽ, là sinh vật từ chủ thế giới xuống đây?" Nghĩ tới đây, trong lòng Hạ Ngôn chấn động mạnh.
- Đúng vậy, Địa Hành Long này, ta cũng từng nhìn thấy trong một số điển tịch cổ. Trong thượng cổ điền tịch có ghi lại, Địa Hành Long là một loại dã thú của chủ thế giới, lực lớn vô cùng, giỏi về phun ra linh lực màu đỏ, hình thành cương khí công kích địch nhân. Xem đầu Địa Hành Long này ứng với thể trưởng thành, nếu là như thế, chỉ sợ đã có thực lực cảnh giới Linh Hoàng.
Phương Mộ Vũ chậm rãi gật đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm Địa Hành Long đang chậm rãi đi về phía trước
- Địa Hành Long này trên người không hề ít bảo bối. Sừng của nó có thể luyện chế cửu phẩm đan dược, nếu có thể đánh chết Địa Hành Long này, lân giáp của nó đều có thể rèn thành phòng ngự thần khí.
Phương Mộ Vũ nói đến đây, ánh mắt sáng lên một chút
Tại phân thế giới là không có tài liệu luyện Thần khí. Những khoáng thạch đặc biệt quý báu nhất cũng không thể rèn được Thần khí, mà lân giáp trên người Địa Hành Long lại đạt được yêu cầu rèn Thần khí. Cũng chính vì nguyên nhân như thế nên Phương Mộ Vũ không muốn bỏ qua cơ hội đánh chết Địa Hành Long. Một khi Địa Hành Long trốn khỏi nơi này để tiến vào Tội Ác Sâm Lâm, vậy muốn đánh chết nó khó khăn tất nhiên tăng gấp trăm lần.
- Nói đúng lắm. Một khi đã như vậy, không bằng chúng ta tạm gạt thù hận sang một bên, cùng đối phó với con Địa Hành Long này thì sao?
Ánh mắt Chung Vô Hoa lóe lên, hai người hợp tác, vậy đánh chết Địa Hành Long sẽ tăng thêm phần chắc chắn.
- Đang có ý này! Tuy rằng hai đại lục chúng ta là đối địch, nhưng linh thú này lại là địch nhân chung của nhân loại chúng ta.
Phương Mộ Vũ vừa rồi lên tiếng hỏi, khi Chung Vô Hoa nhận định đó là Địa Hành Long thì liền có ý hợp tác. Hiện tại Chung Vô Hoa nói ra, đương nhiên ăn khớp với nhau. Nghe hai vị Thanh Hoàng đối thoại, người tu luyện bốn phía đều thấp giọng nghị luận. Lai lịch Địa Hành Long này làm cho bọn họ cũng vô cùng khiếp sợ. Hiện tại hai vị Thanh Hoàng không ngờ phải hợp tác, cùng đánh chết Địa Hành Long lại khiến bọn hắn không nhịn được phải hít một ngụm khí lạnh.
- Lên!
Chung Vô Hoa thét dài một tiếng, linh lực toàn thân giống như tiên hoa nở rộ hướng về phía trước bắn ra. Lập tức, một đạo ánh sáng mờ màu tím từ trong cơ thể Chung Vô Hoa bay ra.
Hạ Ngôn cấp tốc nhìn chăm chú, nhìn về phía ánh sáng tím khiến cho người ta sợ hãi. Hạ Ngôn nhìn thấy đó là do một kiện Thần khí công kích hóa thành kiếm khí, kiếm quang không ngừng bắn ra. Kiếm khí này chợt hình thành một thanh kiếm màu tím, sau khi thanh kiếm hình thành liền đâm thẳng tới thân thể Địa Hành Long.
- Gầm!
Địa Hành Long cảm giác được sát khí khổng lồ đánh úp tới, nó rống giận một tiếng, thân thể cao lớn, bốn vó mạnh mẽ dậm xuống mặt đất, đầu ngẩng lên, một đạo cương khí màu hồng như một mũi nhọn ánh sáng đánh tới dải lụa màu tím.
Sau khi hai cỗ lực lượng va chạm vào nhau, linh lực khổng lồ dường như thổi bay tất cả. Người tu luyện gần đó đều bay ngược về sau, đồng thời vận linh lực trong cơ thể lên, khuôn mặt tái nhợt, cố gắng chống đỡ uy thế của cỗ linh lực này.
- Các ngươi tự cẩn thận, ngàn vạn lần không cần ra tay đối phó Địa Hành Long. Địa Hành Long này các ngươi không đủ thực lực đánh giết nó đâu.
Phương Mộ Vũ xoay người, lớn tiếng phân phó cho đám người Hạ Ngôn.
Sau đó Phương Mộ Vũ hét lớn một tiếng, từ cơ thể, ánh sáng bảy màu bắn ra. Hào quang sáng lạn như chiếu sáng cả bầu trời. Thái Hà Kiếm hình thành kiếm khí, hóa thành một đạo cầu vồng, hơi dừng lại trên không một chút liền bắn nhanh về phía Địa Hành Long. Hai vị Thánh Hoàng đồng thời ra tay, hợp tác đánh chết Địa Hành Long.
- Quá mạnh mẽ!
Hạ Ngôn ở xa mấy ngàn thước nhìn hai vị Thánh Hoàng ra tay, biểu tình biến ảo. "Đây mới là thực lực của Thánh Hoàng. Thánh Hoàng sử dụng thần khí căn bản bằng vào ta hiện giờ thì không thể ngăn cản. Lần trước Chung Vô Hoa ra tay với ta, chỉ sợ cũng chỉ thi triển ra năm thành sức mạnh mà thôi." Hạ Ngôn mắt thấy uy lực công kích lần này của Chung Vô Hoa, ý niệm xoay chuyền trong đầu.
Lúc này, dục vọng trở nên mạnh mẽ trong lòng Hạ Ngôn bùng lên như ngọn lửa. vốn Hạ Ngôn nghĩ, lấy thực lực của mình cũng cũng đủ ngạo thị thiên hạ. Hiện tại xem ra, khoảng cách giữa mình với Linh Hoàng cường giả còn kém xa lắm."Không được, ta phải mạnh lên, mạnh lên!" Hạ Ngôn thầm gầm lên.
"Một tháng sau, mình phải sinh tử chiến cùng Linh Hoàng cường giả Vương Đông Cực kia. Nếu lấy thực lực hiện tại thì tuyệt đối không thể là đối thủ của Vương Đông Cực. Bộ phận thứ hai của Linh La tâm pháp! Bộ phận thứ hai!"
Lúc này, trong đầu Hạ Ngôn, phần thứ hai của Linh La tâm pháp không ngừng hiện ra. Năm tháng bế quan nghiên cứu, Hạ Ngôn đã có sở ngộ lớn đối với Linh La tâm pháp. "Lĩnh ngộ! Lĩnh ngộ! Lĩnh ngộ!"Trong lòng Hạ Ngôn không ngừng rít gào.
- Ầm!
Một tiếng nổ kinh thiên, Địa Hành Long bị Thái Hà Kiếm của Phương Mộ Vũ trực tiếp đánh trúng. Thân hình cực lớn của nó bị đánh bay, nhưng cầu vồng cũng không xuyên thủng được phòng ngự của nó, chỉ để lại một vết mờ màu trắng trên lân giáp màu đen của nó mà thôi.
Thân hình khổng lồ của Địa Hành Long bị đánh bay, sau đó rơi mạnh xuống đất, nham thạch bị thân thể của nó đập vào, bị nghiền nát vụn. Nhưng sau khi Địa Hành Long đứng dậy, không ngờ chỉ lúc lắc đầu một chút không bị thương chút nào. Tuy nhiên, Địa Hành Long lúc này hiển nhiên càng thêm phẫn nộ. Miệng nó mở lớn, lại là một mảnh cương khí màu đỏ hình thành hào quang bay vụt về phía Phương Mộ Vũ.
- Phòng ngự thật mạnh, khó trách điển tịch thượng cổ có nói, lân giáp Địa Hành Long có thể làm thành phòng ngự Thần khí.
Phương Mộ Vũ thấy đạo kiếm khí của mình không đâm thủng lân giáp Địa Hành Long, đột nhiên trợn mắt, hai đạo tinh quang phụt ra, không kìm nổi hít vào một hơi, ngạc nhiên thán phục nói. Nhìn thấy một đoàn hồng quang đã bắn đến trước người, Phương Mộ Vũ không trốn tránh.
- Phòng!
Phương Mộ Vũ vừa quát, từ thân hình hắn lại có một bóng mờ mông lung lóe ra. Sau khi bóng mờ này xuất hiện liền hình thành một lá chắn thật lớn.
Mũi nhọn ánh sáng màu hồng va chạm trực tiếp lên lá chắn lập tức vỡ tan. Cương khí màu hồng dần tiêu tán, nhưng lá chắn lại chỉ chấn động mạnh, vẫn chưa bị đánh tan.
- Đó là.
Hạ Ngôn nhìn thấy bóng đen lóe ra từ trong cơ thể Thanh Hoàng, không khỏi tạm thời đình chỉ vận chuyển bộ phận Linh La tâm pháp thứ hai. "Đó là phòng ngự Thần khí, phòng ngự Thần khí của Phương Mộ Vũ. Hôm nay, rốt cục xem như gặp được năng lực phòng ngự của phòng ngự Thần khí. Công kích của Địa Hành Long không ngờ không thể đánh tan được phòng ngự của Thần khí." Hạ Ngôn xoay chuyển ánh mắt
Trong thân thể mình cũng có một kiện phòng ngự Thần khí hơn nữa là phòng ngự thần khí do chủ nhân Hư Ảo lưu lại, cấp độ, phẩm chất khẳng định còn phải cao hơn so với phòng ngự thần khí của Thánh Hoàng Phương Mộ Vũ.
Hai vị Thanh Hoàng đại chiến Địa Hành Long, người tu luyện bốn phía nhìn xem tròng mắt đều lọt ra ngoài, cấp bậc chiến đấu như thế bọn họ chưa từng gặp qua?
- Rầm
Kiếm quang màu tím của Chung Vô Hoa đánh tan mũi nhọn màu hồng của Địa Hành Long liền như một tia chớp bắn về phía Địa Hành Long. Kiếm quang màu tím trực tiếp đánh trúng Địa Hành Long, đẩy lui thân thể Địa Hành Long ra xa mấy chục thước. Nhưng Địa Hành Long cũng không bị thương, thân hình chấn động một cái rồi lai khôi phục tinh thần. Cặp mắt vĩ đại như một cái đèn lồng chớp động ngọn lửa nóng cháy, nhìn về phía Chung Vô Hoa và Phương Mộ Vũ trên bầu trời.
- Lực phòng ngự của lân giáp Địa Hành Long quá mạnh mẽ rồi.
Chung Vô Hoa lắc đầu, nhìn Địa Hành Long, lầm bầm lầu bầu giống như đang tự nói chuyện.
- Không đúng, nó chắc chắn có nhược điểm, tìm được nhược điểm của nó thì giết chết nó liền dễ dàng. Nếu cứ cậy mạnh mà đánh sợ là chúng ta hợp lực cũng rất khó giết chết nó.
Chung Vô Hoa trầm giọng nói lời cuối cùng, nhìn về phía Phương Mộ Vũ.
Phương Mộ Vũ cũng gật đầu, biểu tình liên tục biến ảo, mày chau mặt nhăn, linh lực toàn thân vận lên, phất tay nói:
- Địa Hành Long có lực phòng ngự quá mạnh, lực lượng chúng ta còn có chút không đủ. Nếu có thể trực tiếp chấn vỡ lục phủ ngũ tạng nó, nó tất chết không thể nghi ngờ. Hiện tại muốn giết chết nó thì biện pháp tốt nhất là tìm nhược điểm. Nhưng trong một số thượng cổ điển tịch cũng không nói nhược điểm nó ở đâu.
- Thử mắt nó xem!
Chung Vô Hoa vừa nói xong liền thúc dục kiếm quang màu tím hình thành thanh kiếm lớn, thẳng hướng mắt Địa Hành Long vọt tới. Phương Mộ Vũ cũng ra tay, hà quang bảy màu trong nháy mắt bao phủ mắt Địa Hành Long.
/1062
|