Hạ Ngôn hơi hơi sững sờ, mắt chuyển về phía Thánh Hoàng.
- Nếu Thu Thủy tiền bối có tài liệu rèn, ta tin rằng ông sẽ rèn ra Thần khí có phẩm chất tốt hơn Thần khí Thần Chuy rèn.
- Ta tuy rằng còn có Kim lực, nhưng không có Thần Thạch kia!
Cùng lúc Hạ Ngôn nói chuyện với Thánh Hoàng, trong đầu cũng chuyển động ý niệm.
- Hạ Ngôn! Ta còn có một viên Thần Thạch.
Khai Duệ ngồi phía sau đột nhiên lên tiếng nói, bàn tay hắn vừa lật, liền xuất hiện một viên đá màu nâu đen.
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt ngưng, nhìn về phía Thần Thạch trong lòng bàn tay Khai Duệ. Hiển nhiên Khai Duệ tính đưa viên Thần Thạch này cho Hạ Ngôn sử dụng. Tài nghệ rèn của Khai Duệ cũng đã đạt tới cảnh giới thợ rèn Thần cấp, chỉ là thân phận của hắn là người tu luyện Thiên Cung, bên ngoài không ai biết.
- Đa tạ Khai Duệ tiên sinh!
Hạ Ngôn vội đứng dậy, lấy Thần Thạch từ trong tay Khai Duệ, trên mặt mang theo vẻ cười rất nhẹ.
- Có Thần Thạch, hơn nữa còn có Kim lực, Thu Thủy tiền bối có thể rèn ra Thần khí. Khoáng thạch Hồng Mang Cương đặc biệt kia, tuy rằng không bằng Bích Thủy Chi Tâm nhưng cũng miễn cưỡng có thể đạt tới yêu cầu rèn ra thần khí công kích.
Hạ Ngôn tiếp nhận Thần Thạch, cũng không có lập tức cho Thu Thủy, mà là trong lòng suy nghĩ.
- Nhìn kia! Trong Tay Hạ Ngôn kia không ngờ cũng cầm một viên Thần Thạch.
- Hạ Ngôn và Thu Thủy có quan hệ mật thiết. Lúc này hắn lấy ra một viên Thần Thạch, hiển nhiên là cho Thu Thủy sử dụng. Như vậy Thu Thủy cũng có thể rèn ra một kiện thần khí công kích.
- Chẳng lẽ nói, hôm nay lập tức có hai kiện thần khí được xuất thế?
Một người thanh niên tu luyện hưng phấn hô.
- Nếu là hai kiện thần khí công kích, vậy làm sao so sánh cao thấp chứ?
Một gã đại hán lắc đầu, lên tiếng nhìn về phía người bên cạnh nói.
Ánh mắt chung quanh lúc này lập tức chăm chú nhìn vào Thần Thạch trên tay Hạ Ngôn. Thần Thạch này, mọi người dự đoán được, tuy nhiên ở đây, cũng không ai dám có chút hành động. Không nói Thánh Hoàng, chỉ là danh tiếng của Hạ Ngôn hiện tại, cũng đủ trấn nhiếp hầu hết người tu luyện có cảnh giới Linh Tông.
- Đây không phải chuyện chúng ta quan tâm, ngày hôm nay có thể trông thấy hai kiện thần khí cùng lúc xuất thế đã khiến người ta suốt đời khó quên.
Tiếng nghị luận dần dần lan tràn trong đám người.
- Hạ Ngôn! Ngươi giao Thần Thạch này cho Thu Thủy kia, khiến cho lão rèn ra một kiện thần khí đi.
Thánh Hoàng thấy mày của Hạ Ngôn cau lại, liền lên tiếng nhắc nhở. Tỷ thí này, có hạn chế, trì hoãn thời gian rất nhiều, vạn nhất thời gian còn lại không đủ để cho Thu Thủy rèn ra một kiện Thần khí, vậy Thu Thủy kia có thể thua.
- Vâng!
Sắc mặt Hạ Ngôn trầm xuống, gật gật đầu, nhấc chân đi về phía trong sân.
Thần Chuy sớm đã nhận thấy biến hóa trên đài, cũng nhìn thấy một viên Thần Thạch trong tay Hạ Ngôn, sắc mặt âm trầm, hào quang tàn nhẫn chớp động trong mắt.
- Tên Hạ Ngôn này đáng ghét, muốn giao Thần Thạch cho Thu Thủy!
Thần Chuy rống giận trong lòng. Lúc này hắn vẫn chưa khống chế được trong đỉnh lô, hoàn toàn quán chú thần lực lên trên phôi kiếm. Sau khi phôi kiếm hấp thu thần lực, là có thể dùng kim lực, biến hóa thành một luồng lực tự nhiên trên thân kiếm, ẩn chứa không gian pháp tắc, một kiện thần khí công kích sinh ra như vậy.
Thần Khí sở dĩ có thể dung nhập vào trong thân thể người tu luyện, đó là trong đó có ẩn chứa không gian pháp tắc, rất huyền ảo. Mặc dù Linh Tông đỉnh, cũng không thể hiểu thấu đáo một chút pháp tắc huyền ảo. Nếu muốn tiếp xúc pháp tắc huyền ảo, chỉ sợ chỉ có cảnh giới Linh Hoàng.
- Hả? Hạ Ngôn! Con đến đây lúc nào?
Thu Thủy cảm giác có người tới gần, xoay chuyển ánh mắt, dừng ở trên người Hạ Ngôn, chợt hỏi với vẻ vui sướng.
Lúc này, ông mới biết Hạ Ngôn đến đây. Một năm trước, Hạ Ngôn đi Kim Long Điện cứu ông, Thu Thủy tuy rằng không đi với Hạ Ngôn, nhưng cũng rất cảm kích Hạ Ngôn. Lúc này nhìn thấy Hạ Ngôn, tự nhiên liền toát ra một loại thân thiết phát ra từ nội tâm.
- Thu Thủy tiền bối.
Hạ Ngôn cũng mỉm cười, thi lễ về phía Thu Thủy.
- Con với Thánh Hoàng cùng với những người tu luyện Thiên Cung, hôm nay cố ý đến đây xem tiền bối tỷ thí với Thần Chuy.
Hạ Ngôn nhìn đám người Thánh Hoàng, giọng thản nhiên nói.
Thu Thủy cũng vội nhìn về phía vị trí ngồi của đám người Thánh Hoàng trên mặt lập tức lộ ra vẻ cung kính. Tuy rằng ông cũng chưa từng gặp qua Thánh Hoàng, tuy nhiên vừa thấy qua, cũng có thể lập tức phân ra người nào là Thánh Hoàng.
- Thu Thủy tiền bối, lão Thần Chuy này muốn rèn thần khí, nếu người không thể rèn được một kiện thần khí, tất nhiên phải bại bởi lão.
Hạ Ngôn tiếp tục lên tiếng nói
Thu Thủy gật gật đầu, ngưng trọng nói:
- Đúng! Tuy nhiên rèn Thần khí, ngoại trừ nguyên liệu này, còn cần hai vật phẩm cần thiết, chính là Thần Thạch và Kim lực.
Thu Thủy nhìn thấy binh khí vừa mới vào đỉnh lô, lắc đầu nói
- Tiền bối! Mời nhìn xem.
Hạ Ngôn cười, tay đưa về phía trước, trong lòng bàn tay hắn, một viên Thần Thạch màu nâu đen, lặng yên nằm đó. Một luồng năng lượng dao động mỏng manh, từ trên Thần Thạch phát tán ra
- Hả! Đây là Thần Thạch?
Thu Thủy trợn mắt nhìn, trong đôi mắt chớp động vẻ khiếp sợ sáng chói. Thu Thủy cũng chưa bao giờ sử dụng qua Thần Thạch, ông tuy rằng biết Thần Thạch, nhưng lại chưa từng có cơ hội đích thân dùng Thần Thạch tạo ra một kiện thần khí. Làm thợ rèn Thần cấp, nếu nói không muốn rèn ra thần khí, vậy nhiển nhiên là giả. Thu Thủy đương nhiên cũng rất muốn tự tay rèn ra Thần khí.
- Đúng vậy! Đây là Thần Thạch.
Hạ Ngôn gật đầu, đưa Thần Thạch về phía trước.
- Có Thần Thạch, người cũng có thể rèn ra Thần khí. Ha ha! Thần Chuy kia nếu muốn thắng người, rất khó!
Đám người chung quanh sân thi đấu trung tâm, đều ngừng thở hết, đôi mắt tỏa sáng nhìn Hạ Ngôn và Thu Thủy.
- Nhưng.
Thu Thủy có chút chần chờ, bỗng nhiên hơi thở chắc hắn.
- Được! Ta liền thử xem. Đây là lần đầu tiên ta dùng Thần Thạch.
Nói xong, Thu Thủy tiếp nhận Thần Thạch.
- Thu Thủy tiền bối! Đây là Kim lực, rèn thần khí còn cần kim lực dẫn lực lượng pháp tắc.
Hạ Ngôn lại xuất ra một lọ Kim lực, đưa đến trước mặt Thu Thủy.
Thu Thủy có vẻ có chút già nua, chậm rãi lộ ra vẻ kích động đỏ bừng, môi cũng nhẹ run lên. Mới vừa rồi, ông nghĩ đến lần này tỷ thí với Thần Chuy, mình phải thua không thể nghi ngờ. Mà hiện tại rồi lại hy vọng thắng lợi. Hơn nữa, đây là lần đầu tiên ông thử rèn thần khí, trong lòng đương nhiên không thể ức chế hưng phấn.
Sau khi bàn tay run rẩy tiếp lấy Kim lực, Thu Thủy hung hăng hít vào một hơi, áp chế nỗi lòng sôi trào.
- Hạ Ngôn! Thần khí này, ta nhất định rèn tốt
Thu Thủy gật đầu nói một cách kiên định.
Hạ Ngôn nở nụ cười.
- Thu Thủy tiền bối! ông rèn ra Thần khí công kích, vậy Thần Chuy cũng rèn ra Thần khí công kích, như vậy các người vẫn rất khó phân thắng bại
Hạ Ngôn lại đột nhiên ngăn động tác của Thu Thủy, nói
- Hả?
Thu Thủy nhướng mày, nhìn về phía Hạ Ngôn có chút khó hiểu.
- Thu Thủy tiền bối! Người nếu có thể rèn ra một kiện thần khí phòng ngự, vậy đã có thể không giống rồi. Bất kể là Đại Lục Long Chi, hay là Đại Lục Ám Dạ đối diện Tội Ác Sâm Lâm, còn chưa có người có thể rèn ra Thần khí phòng ngự.
Hạ Ngôn cười nói.
- Thần khí phòng ngự?
Con ngươi Thu Thủy đột nhiên nhíu lại. Mà đám người chung quanh cũng đều giống như vậy, gần như đồng thời hít vào một hơi.
Những người này, đều có địa vị cao trên đại lục, đối với Thần khí cho dù không tận mắt chứng kiến, cũng đều nghe qua. Trên đại lục bình thường nói rèn Thần khí, tuy rằng không nói rõ thần khí gì, nhưng mọi người có cùng lý giải, chính là thần khí công kích, về phần thần khí phòng ngự, bất kể là Đại Lục Ám Dạ hay là Đại Lục Long Chi, đều không có khả năng rèn ra.
Cho dù có Thần Thạch, cùng với Kim lực, đều không có khả năng! Bởi vì trên thế giới này không có bất cứ tài liệu này thích hợp rèn ra thần khí phòng ngự.
- Hạ Ngôn này có ý gì?
- Chẳng lẽ hắn muốn Thu Thủy hiện tại rèn ra một kiện Thần khí phòng ngự sao?
Mà ngay cả Thần Chuy, đều trừng mắt nhìn về phía Hạ Ngôn và Thu Thủy, trong đầu chuyển động ý niệm.
"Hạ Ngôn này rốt cuộc muốn làm gì? Rèn thần khí phòng ngự? Như thế nào có thể? Hồng Mang Cương, không đạt được yêu cầu rèn thần khí phòng ngự!"
Vương Đông Cực ngồi phía trên, ánh mắt cũng mê mang hơn.
"Hạ Ngôn này chẳng lẽ muốn dùng."
Lạc Anh Cốc ở Khu Vực Mê Loạn, Vương Đông Cực và hai Thánh Hoàng, còn có Hạ Ngôn đã từng đánh chết một con dã thú Địa Hành Long đến từ Chủ thế giới. Lân giáp của Địa Hành Long, liền thỏa mãn yêu cầu rèn thần khí phòng ngự. Vương Đông Cực lúc này đã nghĩ tới, Hạ Ngôn có thể muốn cho Thu Thủy dùng lân giáp của Địa Hành Long mà lúc trước có được.
- Hạ Ngôn! Thần khí phòng ngự không có khả năng rèn ra. Thần khí phòng ngự này cần tài liệu yêu cầu rất cao. Ở Long Chi Đại Lục, cũng không có loại tài liệu đạt tới điều kiện này.
Sau khi Thu Thủy kinh ngạc, thở dài một tiếng, giải thích với Hạ Ngôn.
- Ha ha! Thần Thạch, Đại Lục Long Chi cũng không sản xuất, nhưng thế giới chúng ta không phải cũng có Thần Thạch sao?
Hạ Ngôn cũng không cho là đúng, cười nói.
- Điều này.
Thu Thủy sửng sốt, càng thêm khó hiểu nhìn về phía Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn và Thu Thủy đối thoại, rất nhiều người chung quanh cũng đều nghe được. Bọn họ cũng đều mê hoặc giống như Thu Thủy.
Thánh Hoàng cũng có vẻ nhàn nhạt, trong lòng ông tự nhiên rõ ràng Hạ Ngôn muốn làm cái gì.
- Tông chủ! Hạ Ngôn này chẳng lẽ muốn dung lân giáp của Địa Hành Long cho Thu Thủy rèn thần khí?
Một gã nguyên lão Đông Cực nhíu mày lên tiếng nói. Tên nguyên lão Đông Cực này, ngày đó cũng nhìn thấy tình huống Hạ Ngôn đánh chết Địa Hành Long, biết trên người Hạ Ngôn có một phần ba túi da của Địa Hành Long.
- Hừ! Lân giáp Địa Hành Long kia thật lớn, Hạ Ngôn hiển nhiên không mang trên người. Hắn nếu hiện tại trở về lấy, cho dù lấy được, cũng không còn kịp rồi.
Vương Đông Cực cười một tiếng, lạnh lùng nói.
Câu nói của Hạ Ngôn vừa nói ra, lão đã đoán được loại khả năng này. Tuy nhiên, trên tay Hạ Ngôn hiển nhiên không có lân giáp của Địa Hành Long kia. Nói cách khác, Hạ Ngôn cũng không có mang theo lân giáp của Địa Hành Long bên người. Mà hiện tại nếu Hạ Ngôn trở về lấy lân giáp của Địa Hành Long, về mặt thời gian khẳng định không đủ. Cho nên, Vương Đông Cực cũng không quá để ý.
Đúng lúc này, sau hai tiếng vang mỏng manh, một bóng dáng lờ mờ nhoáng lên trước người Hạ Ngôn. Trong tay Hạ Ngôn liền xuất hiện một khối lân giáp to lớn màu đen, chính là một phần ba lân giáp vào ngày đó Hạ Ngôn đánh chết con Địa Hành Long ở Lạc Anh Cốc.
- Nếu Thu Thủy tiền bối có tài liệu rèn, ta tin rằng ông sẽ rèn ra Thần khí có phẩm chất tốt hơn Thần khí Thần Chuy rèn.
- Ta tuy rằng còn có Kim lực, nhưng không có Thần Thạch kia!
Cùng lúc Hạ Ngôn nói chuyện với Thánh Hoàng, trong đầu cũng chuyển động ý niệm.
- Hạ Ngôn! Ta còn có một viên Thần Thạch.
Khai Duệ ngồi phía sau đột nhiên lên tiếng nói, bàn tay hắn vừa lật, liền xuất hiện một viên đá màu nâu đen.
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt ngưng, nhìn về phía Thần Thạch trong lòng bàn tay Khai Duệ. Hiển nhiên Khai Duệ tính đưa viên Thần Thạch này cho Hạ Ngôn sử dụng. Tài nghệ rèn của Khai Duệ cũng đã đạt tới cảnh giới thợ rèn Thần cấp, chỉ là thân phận của hắn là người tu luyện Thiên Cung, bên ngoài không ai biết.
- Đa tạ Khai Duệ tiên sinh!
Hạ Ngôn vội đứng dậy, lấy Thần Thạch từ trong tay Khai Duệ, trên mặt mang theo vẻ cười rất nhẹ.
- Có Thần Thạch, hơn nữa còn có Kim lực, Thu Thủy tiền bối có thể rèn ra Thần khí. Khoáng thạch Hồng Mang Cương đặc biệt kia, tuy rằng không bằng Bích Thủy Chi Tâm nhưng cũng miễn cưỡng có thể đạt tới yêu cầu rèn ra thần khí công kích.
Hạ Ngôn tiếp nhận Thần Thạch, cũng không có lập tức cho Thu Thủy, mà là trong lòng suy nghĩ.
- Nhìn kia! Trong Tay Hạ Ngôn kia không ngờ cũng cầm một viên Thần Thạch.
- Hạ Ngôn và Thu Thủy có quan hệ mật thiết. Lúc này hắn lấy ra một viên Thần Thạch, hiển nhiên là cho Thu Thủy sử dụng. Như vậy Thu Thủy cũng có thể rèn ra một kiện thần khí công kích.
- Chẳng lẽ nói, hôm nay lập tức có hai kiện thần khí được xuất thế?
Một người thanh niên tu luyện hưng phấn hô.
- Nếu là hai kiện thần khí công kích, vậy làm sao so sánh cao thấp chứ?
Một gã đại hán lắc đầu, lên tiếng nhìn về phía người bên cạnh nói.
Ánh mắt chung quanh lúc này lập tức chăm chú nhìn vào Thần Thạch trên tay Hạ Ngôn. Thần Thạch này, mọi người dự đoán được, tuy nhiên ở đây, cũng không ai dám có chút hành động. Không nói Thánh Hoàng, chỉ là danh tiếng của Hạ Ngôn hiện tại, cũng đủ trấn nhiếp hầu hết người tu luyện có cảnh giới Linh Tông.
- Đây không phải chuyện chúng ta quan tâm, ngày hôm nay có thể trông thấy hai kiện thần khí cùng lúc xuất thế đã khiến người ta suốt đời khó quên.
Tiếng nghị luận dần dần lan tràn trong đám người.
- Hạ Ngôn! Ngươi giao Thần Thạch này cho Thu Thủy kia, khiến cho lão rèn ra một kiện thần khí đi.
Thánh Hoàng thấy mày của Hạ Ngôn cau lại, liền lên tiếng nhắc nhở. Tỷ thí này, có hạn chế, trì hoãn thời gian rất nhiều, vạn nhất thời gian còn lại không đủ để cho Thu Thủy rèn ra một kiện Thần khí, vậy Thu Thủy kia có thể thua.
- Vâng!
Sắc mặt Hạ Ngôn trầm xuống, gật gật đầu, nhấc chân đi về phía trong sân.
Thần Chuy sớm đã nhận thấy biến hóa trên đài, cũng nhìn thấy một viên Thần Thạch trong tay Hạ Ngôn, sắc mặt âm trầm, hào quang tàn nhẫn chớp động trong mắt.
- Tên Hạ Ngôn này đáng ghét, muốn giao Thần Thạch cho Thu Thủy!
Thần Chuy rống giận trong lòng. Lúc này hắn vẫn chưa khống chế được trong đỉnh lô, hoàn toàn quán chú thần lực lên trên phôi kiếm. Sau khi phôi kiếm hấp thu thần lực, là có thể dùng kim lực, biến hóa thành một luồng lực tự nhiên trên thân kiếm, ẩn chứa không gian pháp tắc, một kiện thần khí công kích sinh ra như vậy.
Thần Khí sở dĩ có thể dung nhập vào trong thân thể người tu luyện, đó là trong đó có ẩn chứa không gian pháp tắc, rất huyền ảo. Mặc dù Linh Tông đỉnh, cũng không thể hiểu thấu đáo một chút pháp tắc huyền ảo. Nếu muốn tiếp xúc pháp tắc huyền ảo, chỉ sợ chỉ có cảnh giới Linh Hoàng.
- Hả? Hạ Ngôn! Con đến đây lúc nào?
Thu Thủy cảm giác có người tới gần, xoay chuyển ánh mắt, dừng ở trên người Hạ Ngôn, chợt hỏi với vẻ vui sướng.
Lúc này, ông mới biết Hạ Ngôn đến đây. Một năm trước, Hạ Ngôn đi Kim Long Điện cứu ông, Thu Thủy tuy rằng không đi với Hạ Ngôn, nhưng cũng rất cảm kích Hạ Ngôn. Lúc này nhìn thấy Hạ Ngôn, tự nhiên liền toát ra một loại thân thiết phát ra từ nội tâm.
- Thu Thủy tiền bối.
Hạ Ngôn cũng mỉm cười, thi lễ về phía Thu Thủy.
- Con với Thánh Hoàng cùng với những người tu luyện Thiên Cung, hôm nay cố ý đến đây xem tiền bối tỷ thí với Thần Chuy.
Hạ Ngôn nhìn đám người Thánh Hoàng, giọng thản nhiên nói.
Thu Thủy cũng vội nhìn về phía vị trí ngồi của đám người Thánh Hoàng trên mặt lập tức lộ ra vẻ cung kính. Tuy rằng ông cũng chưa từng gặp qua Thánh Hoàng, tuy nhiên vừa thấy qua, cũng có thể lập tức phân ra người nào là Thánh Hoàng.
- Thu Thủy tiền bối, lão Thần Chuy này muốn rèn thần khí, nếu người không thể rèn được một kiện thần khí, tất nhiên phải bại bởi lão.
Hạ Ngôn tiếp tục lên tiếng nói
Thu Thủy gật gật đầu, ngưng trọng nói:
- Đúng! Tuy nhiên rèn Thần khí, ngoại trừ nguyên liệu này, còn cần hai vật phẩm cần thiết, chính là Thần Thạch và Kim lực.
Thu Thủy nhìn thấy binh khí vừa mới vào đỉnh lô, lắc đầu nói
- Tiền bối! Mời nhìn xem.
Hạ Ngôn cười, tay đưa về phía trước, trong lòng bàn tay hắn, một viên Thần Thạch màu nâu đen, lặng yên nằm đó. Một luồng năng lượng dao động mỏng manh, từ trên Thần Thạch phát tán ra
- Hả! Đây là Thần Thạch?
Thu Thủy trợn mắt nhìn, trong đôi mắt chớp động vẻ khiếp sợ sáng chói. Thu Thủy cũng chưa bao giờ sử dụng qua Thần Thạch, ông tuy rằng biết Thần Thạch, nhưng lại chưa từng có cơ hội đích thân dùng Thần Thạch tạo ra một kiện thần khí. Làm thợ rèn Thần cấp, nếu nói không muốn rèn ra thần khí, vậy nhiển nhiên là giả. Thu Thủy đương nhiên cũng rất muốn tự tay rèn ra Thần khí.
- Đúng vậy! Đây là Thần Thạch.
Hạ Ngôn gật đầu, đưa Thần Thạch về phía trước.
- Có Thần Thạch, người cũng có thể rèn ra Thần khí. Ha ha! Thần Chuy kia nếu muốn thắng người, rất khó!
Đám người chung quanh sân thi đấu trung tâm, đều ngừng thở hết, đôi mắt tỏa sáng nhìn Hạ Ngôn và Thu Thủy.
- Nhưng.
Thu Thủy có chút chần chờ, bỗng nhiên hơi thở chắc hắn.
- Được! Ta liền thử xem. Đây là lần đầu tiên ta dùng Thần Thạch.
Nói xong, Thu Thủy tiếp nhận Thần Thạch.
- Thu Thủy tiền bối! Đây là Kim lực, rèn thần khí còn cần kim lực dẫn lực lượng pháp tắc.
Hạ Ngôn lại xuất ra một lọ Kim lực, đưa đến trước mặt Thu Thủy.
Thu Thủy có vẻ có chút già nua, chậm rãi lộ ra vẻ kích động đỏ bừng, môi cũng nhẹ run lên. Mới vừa rồi, ông nghĩ đến lần này tỷ thí với Thần Chuy, mình phải thua không thể nghi ngờ. Mà hiện tại rồi lại hy vọng thắng lợi. Hơn nữa, đây là lần đầu tiên ông thử rèn thần khí, trong lòng đương nhiên không thể ức chế hưng phấn.
Sau khi bàn tay run rẩy tiếp lấy Kim lực, Thu Thủy hung hăng hít vào một hơi, áp chế nỗi lòng sôi trào.
- Hạ Ngôn! Thần khí này, ta nhất định rèn tốt
Thu Thủy gật đầu nói một cách kiên định.
Hạ Ngôn nở nụ cười.
- Thu Thủy tiền bối! ông rèn ra Thần khí công kích, vậy Thần Chuy cũng rèn ra Thần khí công kích, như vậy các người vẫn rất khó phân thắng bại
Hạ Ngôn lại đột nhiên ngăn động tác của Thu Thủy, nói
- Hả?
Thu Thủy nhướng mày, nhìn về phía Hạ Ngôn có chút khó hiểu.
- Thu Thủy tiền bối! Người nếu có thể rèn ra một kiện thần khí phòng ngự, vậy đã có thể không giống rồi. Bất kể là Đại Lục Long Chi, hay là Đại Lục Ám Dạ đối diện Tội Ác Sâm Lâm, còn chưa có người có thể rèn ra Thần khí phòng ngự.
Hạ Ngôn cười nói.
- Thần khí phòng ngự?
Con ngươi Thu Thủy đột nhiên nhíu lại. Mà đám người chung quanh cũng đều giống như vậy, gần như đồng thời hít vào một hơi.
Những người này, đều có địa vị cao trên đại lục, đối với Thần khí cho dù không tận mắt chứng kiến, cũng đều nghe qua. Trên đại lục bình thường nói rèn Thần khí, tuy rằng không nói rõ thần khí gì, nhưng mọi người có cùng lý giải, chính là thần khí công kích, về phần thần khí phòng ngự, bất kể là Đại Lục Ám Dạ hay là Đại Lục Long Chi, đều không có khả năng rèn ra.
Cho dù có Thần Thạch, cùng với Kim lực, đều không có khả năng! Bởi vì trên thế giới này không có bất cứ tài liệu này thích hợp rèn ra thần khí phòng ngự.
- Hạ Ngôn này có ý gì?
- Chẳng lẽ hắn muốn Thu Thủy hiện tại rèn ra một kiện Thần khí phòng ngự sao?
Mà ngay cả Thần Chuy, đều trừng mắt nhìn về phía Hạ Ngôn và Thu Thủy, trong đầu chuyển động ý niệm.
"Hạ Ngôn này rốt cuộc muốn làm gì? Rèn thần khí phòng ngự? Như thế nào có thể? Hồng Mang Cương, không đạt được yêu cầu rèn thần khí phòng ngự!"
Vương Đông Cực ngồi phía trên, ánh mắt cũng mê mang hơn.
"Hạ Ngôn này chẳng lẽ muốn dùng."
Lạc Anh Cốc ở Khu Vực Mê Loạn, Vương Đông Cực và hai Thánh Hoàng, còn có Hạ Ngôn đã từng đánh chết một con dã thú Địa Hành Long đến từ Chủ thế giới. Lân giáp của Địa Hành Long, liền thỏa mãn yêu cầu rèn thần khí phòng ngự. Vương Đông Cực lúc này đã nghĩ tới, Hạ Ngôn có thể muốn cho Thu Thủy dùng lân giáp của Địa Hành Long mà lúc trước có được.
- Hạ Ngôn! Thần khí phòng ngự không có khả năng rèn ra. Thần khí phòng ngự này cần tài liệu yêu cầu rất cao. Ở Long Chi Đại Lục, cũng không có loại tài liệu đạt tới điều kiện này.
Sau khi Thu Thủy kinh ngạc, thở dài một tiếng, giải thích với Hạ Ngôn.
- Ha ha! Thần Thạch, Đại Lục Long Chi cũng không sản xuất, nhưng thế giới chúng ta không phải cũng có Thần Thạch sao?
Hạ Ngôn cũng không cho là đúng, cười nói.
- Điều này.
Thu Thủy sửng sốt, càng thêm khó hiểu nhìn về phía Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn và Thu Thủy đối thoại, rất nhiều người chung quanh cũng đều nghe được. Bọn họ cũng đều mê hoặc giống như Thu Thủy.
Thánh Hoàng cũng có vẻ nhàn nhạt, trong lòng ông tự nhiên rõ ràng Hạ Ngôn muốn làm cái gì.
- Tông chủ! Hạ Ngôn này chẳng lẽ muốn dung lân giáp của Địa Hành Long cho Thu Thủy rèn thần khí?
Một gã nguyên lão Đông Cực nhíu mày lên tiếng nói. Tên nguyên lão Đông Cực này, ngày đó cũng nhìn thấy tình huống Hạ Ngôn đánh chết Địa Hành Long, biết trên người Hạ Ngôn có một phần ba túi da của Địa Hành Long.
- Hừ! Lân giáp Địa Hành Long kia thật lớn, Hạ Ngôn hiển nhiên không mang trên người. Hắn nếu hiện tại trở về lấy, cho dù lấy được, cũng không còn kịp rồi.
Vương Đông Cực cười một tiếng, lạnh lùng nói.
Câu nói của Hạ Ngôn vừa nói ra, lão đã đoán được loại khả năng này. Tuy nhiên, trên tay Hạ Ngôn hiển nhiên không có lân giáp của Địa Hành Long kia. Nói cách khác, Hạ Ngôn cũng không có mang theo lân giáp của Địa Hành Long bên người. Mà hiện tại nếu Hạ Ngôn trở về lấy lân giáp của Địa Hành Long, về mặt thời gian khẳng định không đủ. Cho nên, Vương Đông Cực cũng không quá để ý.
Đúng lúc này, sau hai tiếng vang mỏng manh, một bóng dáng lờ mờ nhoáng lên trước người Hạ Ngôn. Trong tay Hạ Ngôn liền xuất hiện một khối lân giáp to lớn màu đen, chính là một phần ba lân giáp vào ngày đó Hạ Ngôn đánh chết con Địa Hành Long ở Lạc Anh Cốc.
/1062
|