Lúc này Hạ Ngôn cũng hoàn toàn giết đỏ cả con ngươi! Chiến đấu kịch liệt đến mức này, nếu còn có chút nào giữ lại, vậy có thể bị giết chết tại chỗ.
Hạ Ngôn không muốn chết!
Ước chừng hai mươi viên Ngũ Nguyên Đan cũng chính là tương đương với hai mươi vạn Nhất Nguyên Đan hóa thành linh lực, không ngừng bành trướng trong cơ thể Hạ Ngôn. Những linh lực này. muốn tìm chỗ đột phá phát tiết. Mặc dù là Hạ Ngôn, đều không thể hấp thu nhiều linh lực như vậy. Những linh lực này phải phát tiết ra ngoài, nếu không thân thể Hạ Ngôn sẽ bị nổ tung.
- Linh lực ngưng tụ!
Ánh mắt Hạ Ngôn trừng lên giống như hai viên cẩm màu đỏ. Đối mặt với kiến quang màu lam cuồn cuộn mạnh liệt đi vào tất cả mọi nơi, lúc này Hạ Ngôn cũng quyết định ăn cả ngã về không.
Không là ngươi chết thi ta chết!
Ánh áng đò xuất, lam quang chiếu rọi. Tuy nhiên quy dị chính là, trong lôi đài sinh tử. đúng là không có một chút tiếng vang nào truyền ra ngoài. Hai loại kiếm quang khiến người ta sợ hãi, đều im lặng không một tiếng động, bức từng không gian sớm hóa thành từng mánh vụn.
- Chết đi!
Hồng Phi cắn răng quát.
- Giết!
Hạ Ngôn cũng hét lớn một tiếng.
Kiếm quang hai người rốt cục trong nháy mắt, va chạm cùng một chỗ. Hai loại kiếm quang đồng thời bắt đầu bùng nổ, ở phía xa xa nhìn qua, cũng là kiếm quang màu đỏ bị kiếm quang màu lam bao phủ hoàn toàn. Kiếm quang màu lam kia hoàn toàn cuồn cuộn mãnh liệt. Kiếm quang màu đỏ cũng ngưng tụ cùng một chỗ.
Mặc dù là va chạm của hai loại kiếm quang, không ngờ cũng không có bất cứ âm thanh gì phát ra. Thật giống như hai dòng nước không chảy xiết, hợp cùng một chỗ. Tuy nhiên, Tuy rằng chua có âm thanh, nhung kiếm quang của hai loại màu sắc cũng không ngừng bắn nhanh ra ngoài, bắn nhanh ra bốn phương tám hướng. Mỗi một điểm kiếm quang, đều trực tiếp mở ra bức tường không gian.
Cho dù là người tu luyện cảnh giới Linh Hoàng cấp tám, ở trong không gian bao phủ của kiếm quang kia, chỉ sợ nháy mắt đều phải bị xuyên thủng thân thê. Loại chiến đấu ở trinh độ này, hẳn là có uy lực vượt qua chiến đấu Linh Hoàng cấp tám. Đây hoàn toàn là cảnh tượng chiến đấu khủngbố do Linh Hoàng cấp chín tạo thành!
- Phù.
Hạ Ngôn trên không trung, sau khi ngưng tụ linh lực, ước chừng vượt qua lực công kích từ ba triệu độ đến gần bốn triệu độ. va chạm cùng với kiếm quang màu lam, chính là không thể lập tức xuyên thủng kiếm quang màu lam.
Đại Thiên Sát Thuật quá mức hung mãnh, không hổ là thần thông cao cấp, thần thông cấp bảy hiếm thấy. Tuy nhiên, kiếm quang màu lam nhưng cũng không thể hoàn toàn xóa sạch kiếm quang màu đỏ phát ra trong tay Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn lúc này hung hăng phun ra một ngụm máu tuơi, thân thể hắn hiển nhiên không chịu nổi lực lượng khủng bố như thế. Tuy rằng chỉ va chạm với kiếm quang màu lam vụn vặt, nhưng dù vậy, Hạ Ngôn có được Thần Khí phòng ngự cường hãn, thân thể vẫn bị chấn thương rất mạnh. Hạ Ngôn rất rõ ràng, nếu không phải thần khí phòng ngự cường đại này, thân thể của mình cho dù cường hãn hơn muời lần, đều phái bị những kiếm mang màu lam bắn ra vụn vặt tán loạn xuyên thủng.
Kiếm quang màu lam nhìn qua vẫn đang bao phủ Hạ Ngôn lại.
Tuy nhiên, Hồng Phi kia lúc này càng không chịu nổi hơn. Hắn mạnh mẽ thi triển thần thông cấp bảy nên lực lượng phản phệ hắn, cũng rất nặng. Lúc này Tuy rằng hắn vẫn chua bị kiếm quang màu đỏ công kích, nhưng lực lượng phàm phệ của Đại Thiên Sát Thuật kia, đã khiến thân thể dần dần Sụp đổ. tất cả kinh mạch trong cơ thể đều đứt vỡ từng khúc. Một ít giọt máu nho nhỏ. không ngừng từ trong thân thể hắn chảy ra. Lúc này Hồng Phi hoàn toàn
thành một người máu.
Nói thì chậm, diễn biến thi nhanh. Kỳ thật sự giằng co của hai loại kiếm quang, thời gian không đến hai hô hấp.
Kiếm quang màu lam, lập tức tán loạn ra, dần dần tiêu tán trong không gian. Hồng Phi duy trì không được, thân thể hắn đã bị tàn phá không chịu nổi. Linh lực trong cơ thể hoàn toàn bị vây trong trạng thái tán loạn. Hắn đương nhiên không thể tiếp tục duy trì được nữa. Có thể thúc dục thần thông cấp bảy gần hai hô hấp, Hổng Phi đã ăn cả ngã về không.
- Vì sao?
"Rốt cục vì sao?"
Tận đáy lòng Hồng Phi toát ra từng luồng oán niệm ngập trời. Hắn như vậy đều không thể giết chết Hạ Ngôn, ngay cả lấy thực lực hiện tại của hắn vẫn chưa thể thi triển ra thần thông cấp bảy, mà chỉ liều mạng thi triển, cuối cùng vẫn không thể giết chết Hạ Ngôn!
Hồng Phi không nghĩ tới. vì sao lực lượng của Hạ Ngôn lập tức có thể tăng vọt nhiều như vậy. Từ một triệu rưỡi độ, lại bạo tăng qua ba triệu độ. Lực lượng khủng bố như thế. rốt cuộc từ đâu mà đến?
Hạ Ngôn quả thật là nuốt vào không ít Nguyên Đan, nhưng thân thể của hắn rốt cuộc như thế nào có thể chịu đựng những năng lượng tinh thuần khống lồ của Ngũ Nguyên Đan chứ?
Rất nhiều thứ, Hồng Phi đều không hiểu rõ hết được! Hắn tuyệt đối không thể tưởng được, trong cơ thể Hạ Ngôn có khoảng hơn một ngàn đường kinh mạch có thể cùng lúc chịu đựng linh lực của Nguyên Đan. Hắn cũng không thể tướng tượng, trinh độ cứng cỏi của kinh mạch Hạ Ngôn, hơn hắn mấy chục lần!
Người tu luyện bình thường, dùng một trăm lẻ tám đường kinh mạch chịu đựng linh lực, Hạ Ngôn lại có hơn một ngàn đường kinh, mạch chịu đựng linh lực. Cùng lực lượng, liền có thể làm trướng vỡ thân thể người tu luyện, nhưng Hạ Ngôn cũng có thể chịu đựng, tuy rằng cũng rất vất vả. cũng không trí mạng như vậy.
Sau khi kiếm quang màu lam hỏng mất thì thần khí phát ra kiếm quang màu máu trong tay Hạ Ngôn, cũng lập tức mất đi toàn bộ lực cản, giống như đập lớn vỡ đê. lập tức thông suốt, nhanh chóngbắn về phía thân thể Hồng Phi đang rơi xuống mặt đất.
Hạ Ngôn cũng tràn ngập sát ý. sớm có lòng muốn giết chết Hồng Phi. Lúc này đương nhiên sẽ không lưu thủ. hắn sẽ không dẽ dàng buông tha Hồng Phi. Đối với người muốn giết mình, Hạ Ngôn đương nhiên sẽ không nhân từ!
Mắt thấy trong nháy mắt. người phụ trách Ly Thủy Động Ngũ Trọng Thiên Hồng Phi, đã xem như chết, mà chết dưới kiếm Hạ Ngôn
Đột nhiên!
Không gian trên lôi đài dĩ nhiên lập tức đinh chi!
Hạ Ngôn chỉ cảm thấy được, bản thân mình lập tức bị giam cầm, hoàn toàn bị giam cầm! Đúng vậy! loại này căn bản không thể sử dụng bất cứ thủ đoạn gì liên bị giam cầm. mà ngay cả kiếm quang màu đỏ bắn nhanh trong không gian, lúc này đều gần như đình chi. tốc độ bắn nhanh trong không gian, trở nên vô cùng chậm rãi. Gần như là thoát phá ra một điêm bức tường không gian, mới có thể đi động về p hia trước một chút.
- Đây là.
Trong đầu Hạ Ngôn sinh ra một đám ý niệm không tốt. Hiển nhiên, là có người nhúng tay vào. Hơn nữa. người nhúng tay này, thực lực mạnh, căn bản không phải bản thân mình hiện tại có thể so được. Người này nếu đối phó với mình, mình ngay cả năng lực trá đòn cũng không có. Hoàn toàn giam cầm, Hạ Ngôn căn bản không thể nhúc nhích. Linh lực trong cơ thể tuy rằng có thể vận chuyển, nhưng vận chuyển linh lực. cũng vô ích. căn bản công kích liên tiếp cũng không thể phát ra. Hơn nữa, ngay cả thần khí phòng ngự đều không thể thúc dục ra bên ngoài cơ thể.
- Vô liêm si! Ngươi dám hành hung!
Ngay lúc một đám ý niệm trong đầu Hạ Ngôn vận chuyển, một giọng nói. đột nhiên xuất hiện. Theo thanh âm xuất hiện. Hạ Ngôn nhìn lên, một bóng dáng lờ mờ, dần dần trở nên rõ ràng trên lôi đài.
Người này mặc một bộ trường bào hoa văn màu xám, có chôm râu. đứng ở nơi đó. dường như trong thiên địa cũng chỉ có một mình ông. Hạ ngôn có cảm giác, thật giống như mình chỉ có thể nhìn thấy người này, vật của ông đều không thể nhìn thấy. chỉ thấy ông khoát tay. kiếm quang màu đỏ còn sót lại do thần khí công kích của Hạ Ngôn p hóng thích đã mất đi linh lực duy trì, liền tự động tiêu tán hết trên không gian.
Sau khi người này nói một câu với Hạ Ngôn, ánh mắt lại thoáng chuyển, quét về phía phần đòng người tu luyện chung quanh lôi đài, dường như trần ngâm một chút, mới chuyển hướng Hồng Phi không thể nhúc nhích đã ngã xuống trên mặt đất.
- Phi nhi! Con như thế nào?
- Khụ.
Hồng Phi nhìn thấy người tới. nghe được câu hỏi. chỉ là không thể nói ra một chữ. cuối cùng chỉ ho nhẹ một tiếng, sắc mặt như tờ giấy trắng.
- Hừ! Ngươi mới gia nhập Tinh Đấu Điện chúng ta, liền dám giết người ở đây? Chẳng lễ ngươi không biết quy định của Tinh Đấu Điện hay sao? Sát ý dày đặc như thế là phát ra từ trên người ngươi sao? Ta thấy sát tâm người quá nặng, lưu lại tất nhiên gây tai họa. Hôm nay liên thu tánh mạng của nguơi! Trên thân người này bay ra một viên đan dược, rất nhanh rơi vào trong miệng Hổng Phi trên mặt đất. Rồi sau đó. lại phẩỵ tay áo một cái, nhìn về phía Hạ Ngôn, ánh mắt lạnh lùng ngưng giọng nói. hạ ngôn hoảng hốt trong lòng, lo lắng nói:
- Ta như thế nào làm trái quy định chứ? Ta biết! Lão muốn giết ta. cũng gần như trong nháy mắt. Tuy nhiên, nơi này có nhiêu người tu luyện nhìn, lão muốn giết ta, chung quy không thể không có nguyên do hợp lí chứ?
Lúc này Hạ Ngôn làm sao còn có thể không rõ, người này hoàn toàn đứng về phía Hòng Phi. Có lẽ lão đã sớm có chủ ý trận chiến giữa mình và Hồng Phi. Vừa rồi thấy Hồng Phi liền bị mình đánh gân chết, mới hiện thân ngăn cản. Hiện tại lại muốn tánh mạng minh.
- Hừ! Tiểu bổi vô tri! Cũng dám nói với ta như thế. chỉ với những câu nói vừa rồi của ngươi, ta liền có thể đánh chết ngươi tại đây!
Lão nói với ánh mắt tối sầm lại, sắc mặt lộ ra vẻ dữ tợn.
Khi nói chuyện, người này liền muốn ra tay, một luồng linh lực dĩ nhiên hinh thần trong không gian.
Lúc này, thân thể Hạ Ngôn bị giam cầm, căn bản không có bất cứ năng lực gì chổng đỡ. Ma ngay cả các loại thần thông thông hiểu đạo lí, cũng không thể thi triển ra.
- Ha ha! Ly Thủy Động chú đại nhân vẫn còn đến đây! ông không thể nhìn thấy con trai minh bị giết chết. Hồng Phi bị thương thành Như vậy, cũng khó trách hắn phẫn nộ, muốn giết chết Hạ Ngôn. Tuy nhiên, cũng không cớ gì tốt. Lôi đài sinh tử, cũng là Hồng Phi ước chiến với Hạ Ngôn. Hơn nữa, trên lôi đài sinh từ, sống chết mặc ai.
Lan Phượng của Ngọc Nữ Động, ánh mắt nhìn chằm chằm lão già vừa mới tới. lên tiếng nói. Ly Thủy Động và Ngọc Nữ Động là hai thánh địa tu luyện, thật ra quan hệ vẫn rất kém còi. Vào một ngàn năm trước, động chủ Ly Thủy Động đã từng giao thủ với động chủ Ngọc Nữ Động, Lan Phượng nhìn thấy động chú Ly Thủy Động này rồi. cũng tự nhiên không có ý cung kính nào.
Hồng Phi dĩ nhiên là con của động chủ Ly Thủy Động!
Khó trách hắn có thể thoải mái xin được thư quyết chiến trên lôi đài sinh tử.
- Chỉ sợ cũng chỉ có vị động chủ này. cũng cho rang chính đứa con của mình có thể thoải mái giết chết Hạ Ngôn.
- Cho nên. mới có thể phát ra một bức thu quyết chiến đáng chê cười.
- Nhưng lão tuyệt đối không nghĩ tới. thực lực của Hạ Ngôn không ngờ mạnh như vậy, không ngờ có thể đánh con hắn thành như vậy.
Lan Phượng cười lạnh một tiếng, thấp giọng nói.
- Cái gì? Lan Phượng đại nhân! Hồng Phi tiên sinh kia là con trai của động chủ Ly Thủy Động ba mưới sáu động? Khó trách, hắn có thể tu luyện thần thông cấp bảy Đại Thiên Sát Thuật. Đây nhất định là động chủ Ly Thủy Động nghĩ biện pháp truyền thụ cho hắn!
Ngọc Liên trước đây cũng không biết Hổng Phi là con của động chủ Ly Thủy Động. Thật ra người tu luyện biết chuyện này, cũng không nhiêu, hơn nữa bình thường đều giữ kín như bưng, cũng không đễ nhắc tới chuyện này.
Hạ Ngôn không muốn chết!
Ước chừng hai mươi viên Ngũ Nguyên Đan cũng chính là tương đương với hai mươi vạn Nhất Nguyên Đan hóa thành linh lực, không ngừng bành trướng trong cơ thể Hạ Ngôn. Những linh lực này. muốn tìm chỗ đột phá phát tiết. Mặc dù là Hạ Ngôn, đều không thể hấp thu nhiều linh lực như vậy. Những linh lực này phải phát tiết ra ngoài, nếu không thân thể Hạ Ngôn sẽ bị nổ tung.
- Linh lực ngưng tụ!
Ánh mắt Hạ Ngôn trừng lên giống như hai viên cẩm màu đỏ. Đối mặt với kiến quang màu lam cuồn cuộn mạnh liệt đi vào tất cả mọi nơi, lúc này Hạ Ngôn cũng quyết định ăn cả ngã về không.
Không là ngươi chết thi ta chết!
Ánh áng đò xuất, lam quang chiếu rọi. Tuy nhiên quy dị chính là, trong lôi đài sinh tử. đúng là không có một chút tiếng vang nào truyền ra ngoài. Hai loại kiếm quang khiến người ta sợ hãi, đều im lặng không một tiếng động, bức từng không gian sớm hóa thành từng mánh vụn.
- Chết đi!
Hồng Phi cắn răng quát.
- Giết!
Hạ Ngôn cũng hét lớn một tiếng.
Kiếm quang hai người rốt cục trong nháy mắt, va chạm cùng một chỗ. Hai loại kiếm quang đồng thời bắt đầu bùng nổ, ở phía xa xa nhìn qua, cũng là kiếm quang màu đỏ bị kiếm quang màu lam bao phủ hoàn toàn. Kiếm quang màu lam kia hoàn toàn cuồn cuộn mãnh liệt. Kiếm quang màu đỏ cũng ngưng tụ cùng một chỗ.
Mặc dù là va chạm của hai loại kiếm quang, không ngờ cũng không có bất cứ âm thanh gì phát ra. Thật giống như hai dòng nước không chảy xiết, hợp cùng một chỗ. Tuy nhiên, Tuy rằng chua có âm thanh, nhung kiếm quang của hai loại màu sắc cũng không ngừng bắn nhanh ra ngoài, bắn nhanh ra bốn phương tám hướng. Mỗi một điểm kiếm quang, đều trực tiếp mở ra bức tường không gian.
Cho dù là người tu luyện cảnh giới Linh Hoàng cấp tám, ở trong không gian bao phủ của kiếm quang kia, chỉ sợ nháy mắt đều phải bị xuyên thủng thân thê. Loại chiến đấu ở trinh độ này, hẳn là có uy lực vượt qua chiến đấu Linh Hoàng cấp tám. Đây hoàn toàn là cảnh tượng chiến đấu khủngbố do Linh Hoàng cấp chín tạo thành!
- Phù.
Hạ Ngôn trên không trung, sau khi ngưng tụ linh lực, ước chừng vượt qua lực công kích từ ba triệu độ đến gần bốn triệu độ. va chạm cùng với kiếm quang màu lam, chính là không thể lập tức xuyên thủng kiếm quang màu lam.
Đại Thiên Sát Thuật quá mức hung mãnh, không hổ là thần thông cao cấp, thần thông cấp bảy hiếm thấy. Tuy nhiên, kiếm quang màu lam nhưng cũng không thể hoàn toàn xóa sạch kiếm quang màu đỏ phát ra trong tay Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn lúc này hung hăng phun ra một ngụm máu tuơi, thân thể hắn hiển nhiên không chịu nổi lực lượng khủng bố như thế. Tuy rằng chỉ va chạm với kiếm quang màu lam vụn vặt, nhưng dù vậy, Hạ Ngôn có được Thần Khí phòng ngự cường hãn, thân thể vẫn bị chấn thương rất mạnh. Hạ Ngôn rất rõ ràng, nếu không phải thần khí phòng ngự cường đại này, thân thể của mình cho dù cường hãn hơn muời lần, đều phái bị những kiếm mang màu lam bắn ra vụn vặt tán loạn xuyên thủng.
Kiếm quang màu lam nhìn qua vẫn đang bao phủ Hạ Ngôn lại.
Tuy nhiên, Hồng Phi kia lúc này càng không chịu nổi hơn. Hắn mạnh mẽ thi triển thần thông cấp bảy nên lực lượng phản phệ hắn, cũng rất nặng. Lúc này Tuy rằng hắn vẫn chua bị kiếm quang màu đỏ công kích, nhưng lực lượng phàm phệ của Đại Thiên Sát Thuật kia, đã khiến thân thể dần dần Sụp đổ. tất cả kinh mạch trong cơ thể đều đứt vỡ từng khúc. Một ít giọt máu nho nhỏ. không ngừng từ trong thân thể hắn chảy ra. Lúc này Hồng Phi hoàn toàn
thành một người máu.
Nói thì chậm, diễn biến thi nhanh. Kỳ thật sự giằng co của hai loại kiếm quang, thời gian không đến hai hô hấp.
Kiếm quang màu lam, lập tức tán loạn ra, dần dần tiêu tán trong không gian. Hồng Phi duy trì không được, thân thể hắn đã bị tàn phá không chịu nổi. Linh lực trong cơ thể hoàn toàn bị vây trong trạng thái tán loạn. Hắn đương nhiên không thể tiếp tục duy trì được nữa. Có thể thúc dục thần thông cấp bảy gần hai hô hấp, Hổng Phi đã ăn cả ngã về không.
- Vì sao?
"Rốt cục vì sao?"
Tận đáy lòng Hồng Phi toát ra từng luồng oán niệm ngập trời. Hắn như vậy đều không thể giết chết Hạ Ngôn, ngay cả lấy thực lực hiện tại của hắn vẫn chưa thể thi triển ra thần thông cấp bảy, mà chỉ liều mạng thi triển, cuối cùng vẫn không thể giết chết Hạ Ngôn!
Hồng Phi không nghĩ tới. vì sao lực lượng của Hạ Ngôn lập tức có thể tăng vọt nhiều như vậy. Từ một triệu rưỡi độ, lại bạo tăng qua ba triệu độ. Lực lượng khủng bố như thế. rốt cuộc từ đâu mà đến?
Hạ Ngôn quả thật là nuốt vào không ít Nguyên Đan, nhưng thân thể của hắn rốt cuộc như thế nào có thể chịu đựng những năng lượng tinh thuần khống lồ của Ngũ Nguyên Đan chứ?
Rất nhiều thứ, Hồng Phi đều không hiểu rõ hết được! Hắn tuyệt đối không thể tưởng được, trong cơ thể Hạ Ngôn có khoảng hơn một ngàn đường kinh mạch có thể cùng lúc chịu đựng linh lực của Nguyên Đan. Hắn cũng không thể tướng tượng, trinh độ cứng cỏi của kinh mạch Hạ Ngôn, hơn hắn mấy chục lần!
Người tu luyện bình thường, dùng một trăm lẻ tám đường kinh mạch chịu đựng linh lực, Hạ Ngôn lại có hơn một ngàn đường kinh, mạch chịu đựng linh lực. Cùng lực lượng, liền có thể làm trướng vỡ thân thể người tu luyện, nhưng Hạ Ngôn cũng có thể chịu đựng, tuy rằng cũng rất vất vả. cũng không trí mạng như vậy.
Sau khi kiếm quang màu lam hỏng mất thì thần khí phát ra kiếm quang màu máu trong tay Hạ Ngôn, cũng lập tức mất đi toàn bộ lực cản, giống như đập lớn vỡ đê. lập tức thông suốt, nhanh chóngbắn về phía thân thể Hồng Phi đang rơi xuống mặt đất.
Hạ Ngôn cũng tràn ngập sát ý. sớm có lòng muốn giết chết Hồng Phi. Lúc này đương nhiên sẽ không lưu thủ. hắn sẽ không dẽ dàng buông tha Hồng Phi. Đối với người muốn giết mình, Hạ Ngôn đương nhiên sẽ không nhân từ!
Mắt thấy trong nháy mắt. người phụ trách Ly Thủy Động Ngũ Trọng Thiên Hồng Phi, đã xem như chết, mà chết dưới kiếm Hạ Ngôn
Đột nhiên!
Không gian trên lôi đài dĩ nhiên lập tức đinh chi!
Hạ Ngôn chỉ cảm thấy được, bản thân mình lập tức bị giam cầm, hoàn toàn bị giam cầm! Đúng vậy! loại này căn bản không thể sử dụng bất cứ thủ đoạn gì liên bị giam cầm. mà ngay cả kiếm quang màu đỏ bắn nhanh trong không gian, lúc này đều gần như đình chi. tốc độ bắn nhanh trong không gian, trở nên vô cùng chậm rãi. Gần như là thoát phá ra một điêm bức tường không gian, mới có thể đi động về p hia trước một chút.
- Đây là.
Trong đầu Hạ Ngôn sinh ra một đám ý niệm không tốt. Hiển nhiên, là có người nhúng tay vào. Hơn nữa. người nhúng tay này, thực lực mạnh, căn bản không phải bản thân mình hiện tại có thể so được. Người này nếu đối phó với mình, mình ngay cả năng lực trá đòn cũng không có. Hoàn toàn giam cầm, Hạ Ngôn căn bản không thể nhúc nhích. Linh lực trong cơ thể tuy rằng có thể vận chuyển, nhưng vận chuyển linh lực. cũng vô ích. căn bản công kích liên tiếp cũng không thể phát ra. Hơn nữa, ngay cả thần khí phòng ngự đều không thể thúc dục ra bên ngoài cơ thể.
- Vô liêm si! Ngươi dám hành hung!
Ngay lúc một đám ý niệm trong đầu Hạ Ngôn vận chuyển, một giọng nói. đột nhiên xuất hiện. Theo thanh âm xuất hiện. Hạ Ngôn nhìn lên, một bóng dáng lờ mờ, dần dần trở nên rõ ràng trên lôi đài.
Người này mặc một bộ trường bào hoa văn màu xám, có chôm râu. đứng ở nơi đó. dường như trong thiên địa cũng chỉ có một mình ông. Hạ ngôn có cảm giác, thật giống như mình chỉ có thể nhìn thấy người này, vật của ông đều không thể nhìn thấy. chỉ thấy ông khoát tay. kiếm quang màu đỏ còn sót lại do thần khí công kích của Hạ Ngôn p hóng thích đã mất đi linh lực duy trì, liền tự động tiêu tán hết trên không gian.
Sau khi người này nói một câu với Hạ Ngôn, ánh mắt lại thoáng chuyển, quét về phía phần đòng người tu luyện chung quanh lôi đài, dường như trần ngâm một chút, mới chuyển hướng Hồng Phi không thể nhúc nhích đã ngã xuống trên mặt đất.
- Phi nhi! Con như thế nào?
- Khụ.
Hồng Phi nhìn thấy người tới. nghe được câu hỏi. chỉ là không thể nói ra một chữ. cuối cùng chỉ ho nhẹ một tiếng, sắc mặt như tờ giấy trắng.
- Hừ! Ngươi mới gia nhập Tinh Đấu Điện chúng ta, liền dám giết người ở đây? Chẳng lễ ngươi không biết quy định của Tinh Đấu Điện hay sao? Sát ý dày đặc như thế là phát ra từ trên người ngươi sao? Ta thấy sát tâm người quá nặng, lưu lại tất nhiên gây tai họa. Hôm nay liên thu tánh mạng của nguơi! Trên thân người này bay ra một viên đan dược, rất nhanh rơi vào trong miệng Hổng Phi trên mặt đất. Rồi sau đó. lại phẩỵ tay áo một cái, nhìn về phía Hạ Ngôn, ánh mắt lạnh lùng ngưng giọng nói. hạ ngôn hoảng hốt trong lòng, lo lắng nói:
- Ta như thế nào làm trái quy định chứ? Ta biết! Lão muốn giết ta. cũng gần như trong nháy mắt. Tuy nhiên, nơi này có nhiêu người tu luyện nhìn, lão muốn giết ta, chung quy không thể không có nguyên do hợp lí chứ?
Lúc này Hạ Ngôn làm sao còn có thể không rõ, người này hoàn toàn đứng về phía Hòng Phi. Có lẽ lão đã sớm có chủ ý trận chiến giữa mình và Hồng Phi. Vừa rồi thấy Hồng Phi liền bị mình đánh gân chết, mới hiện thân ngăn cản. Hiện tại lại muốn tánh mạng minh.
- Hừ! Tiểu bổi vô tri! Cũng dám nói với ta như thế. chỉ với những câu nói vừa rồi của ngươi, ta liền có thể đánh chết ngươi tại đây!
Lão nói với ánh mắt tối sầm lại, sắc mặt lộ ra vẻ dữ tợn.
Khi nói chuyện, người này liền muốn ra tay, một luồng linh lực dĩ nhiên hinh thần trong không gian.
Lúc này, thân thể Hạ Ngôn bị giam cầm, căn bản không có bất cứ năng lực gì chổng đỡ. Ma ngay cả các loại thần thông thông hiểu đạo lí, cũng không thể thi triển ra.
- Ha ha! Ly Thủy Động chú đại nhân vẫn còn đến đây! ông không thể nhìn thấy con trai minh bị giết chết. Hồng Phi bị thương thành Như vậy, cũng khó trách hắn phẫn nộ, muốn giết chết Hạ Ngôn. Tuy nhiên, cũng không cớ gì tốt. Lôi đài sinh tử, cũng là Hồng Phi ước chiến với Hạ Ngôn. Hơn nữa, trên lôi đài sinh từ, sống chết mặc ai.
Lan Phượng của Ngọc Nữ Động, ánh mắt nhìn chằm chằm lão già vừa mới tới. lên tiếng nói. Ly Thủy Động và Ngọc Nữ Động là hai thánh địa tu luyện, thật ra quan hệ vẫn rất kém còi. Vào một ngàn năm trước, động chủ Ly Thủy Động đã từng giao thủ với động chủ Ngọc Nữ Động, Lan Phượng nhìn thấy động chú Ly Thủy Động này rồi. cũng tự nhiên không có ý cung kính nào.
Hồng Phi dĩ nhiên là con của động chủ Ly Thủy Động!
Khó trách hắn có thể thoải mái xin được thư quyết chiến trên lôi đài sinh tử.
- Chỉ sợ cũng chỉ có vị động chủ này. cũng cho rang chính đứa con của mình có thể thoải mái giết chết Hạ Ngôn.
- Cho nên. mới có thể phát ra một bức thu quyết chiến đáng chê cười.
- Nhưng lão tuyệt đối không nghĩ tới. thực lực của Hạ Ngôn không ngờ mạnh như vậy, không ngờ có thể đánh con hắn thành như vậy.
Lan Phượng cười lạnh một tiếng, thấp giọng nói.
- Cái gì? Lan Phượng đại nhân! Hồng Phi tiên sinh kia là con trai của động chủ Ly Thủy Động ba mưới sáu động? Khó trách, hắn có thể tu luyện thần thông cấp bảy Đại Thiên Sát Thuật. Đây nhất định là động chủ Ly Thủy Động nghĩ biện pháp truyền thụ cho hắn!
Ngọc Liên trước đây cũng không biết Hổng Phi là con của động chủ Ly Thủy Động. Thật ra người tu luyện biết chuyện này, cũng không nhiêu, hơn nữa bình thường đều giữ kín như bưng, cũng không đễ nhắc tới chuyện này.
/1062
|