"Lúc này nên làm cái gì bây giờ?" Hạ Ngôn hơi hơi nhăn mày lại, thớ dài một hơi rất nhẹ! Hắn cũng không có kinh nghiệm, không biết xử lý chuyện này ra sao. dù sao cũng không thể cứ để mặc như vậy không hỏi tới. để cho bọn họ tự sinh tự diệt hay sao? Hạ Ngôn tuy rằng không phải là người hiên lành lương thiện gì, nhung tuyệt đối cũng không phải ké ác. Loại sự tình này. nếu như không thấy. Hạ Ngôn tự nhiên sẽ không chủ động đi trêu chọc hói đến, nhưng hiện tại nếu đã gặp được, thì bất kể như thế nào cũng không thể quay minh bỏ đi được.
- Đại nhân!
Đúng lúc này, ngoài cửa chợt lóe một bóng người. Quách Lâm thủ lĩnh bộ lạc Thổ Nlách mình tiến vào. Hắn đảo ánh mắt nhìn những nữ nhân trong phòng, cũng là thoáng ngây người, trên mặt lập rức hiện lên một chút biểu tình phúc tạp rồi rất nhanh lại lặng yên biến mất.
Hạ Ngôn nhìn thấy Quách Lâm trong lòng lập tức có chủ ý. khóe miệng hơi nhếch lên. cười nói:
- Quách Lâm thủ lĩnh! Những người này. ngươi xem lo liệu đi.
Quách Lâm nghe vậy chân mày hơi nhíu một chút, sau đó mới nói:
- Dạ! Đại nhân! Ta thấy những người này nếu bọn họ muốn tự mình rơi đi, thì bộ lạc Thổ Nta sẽ đưa tặng họ một ít Nguyên Đan. Nếu không muốn rời đi hoặc không có chỗ đi, cũng có thể ở lại bộ lạc Thổ Nsinh sống. Dù sao bộ lạc Thổ Ncó thêm hơn một trăm người tu luyện này cũng chẳng sao.
- Tốt lắm. cứ làm như vậy đi!
Hạ Ngôn gật đầu. chân mày cũng giãn ra.
- Đại nhân! Bây giờ ngài tới kho của bộ lạc Hắc Lang nhìn lại xem đi! Bộ lạc Hắc Lang này trường kỳ cướp bóc. tích lũy rất nhiều tài vật. Tuy nhiên, tên Cừu Lộc kia tu luyện hao phí cũng thật lớn. tài vật tồn kho trong kho không ngờ còn ít hơn so với bộ lạc Thổ Nchúng ta.
- ừ, được!
Hạ Ngôn trong lòng vừa động, gật đầu, ngay lập tức thân ảnh chớp động ra khỏi kiến trúc này, rất nhanh bay đi hướng về kho chứa.
Tiến vào kho hàng, ánh mắt Hạ Ngôn đột nhiên sáng ngời. Tuy rằng Quách Lâm nói kho hàng của bộ lạc Hắc Lang còn ít hơn bộ lạc Thổ Ti. nhưng tài phú nơi này cũng rất kinh người. Các loại linh thảo, linh thạch, còn có một số Thần Khí, khoáng thạch, tài liệu trên người dã thú các loại, không ngờ chồng chất gần nửa kho.
Ngẫm lại cũng đúng, bộ lạc Hắc Lang này ước chừng có hơn hai ngàn tu luyện giả. đương nhiên phải có tồn kho cũng đủ để bảo đám chi phí cho tộc nhân tu luyện.
- Thu cho ta!
Hạ Ngôn hít vào một hơi. ý thức vừa động, từng đống từng đống tài liệu, toàn bộ bị hút vào trong không gian nhẫn Linh La. Nhẫn Linh La của Hạ Ngôn rất to lớn. chất chứa những tài liệu này còn dư dả. Cho dù số lượng tài liệu này nhiều thêm gấp trăm lần. khẳng định cũng không đây được không gian của nhẫn Linh La.
Thời gian chỉ vài cái hô hấp, Hạ Ngôn đã thu hết toàn bộ tài liệu trong kho vào nhẫn Linh La.
Ở không gian tầng thứ nhất nhẫn Linh La. Hạ Ngôn dùng ý niệm phân loại các tài liệu này. Linh thảo chia ra đặt chung một chỗ linh thạch cùng một chỗ riêng; các loại tài liệu trên thân dã thú cũng phân ra để riêng; sau đó phân loại các loại thần khí rồi đặt chung một chỗ.
Tiếp theo sau, Hạ Ngôn lại mở ra mấy chiếc nhẫn không gian, từ bên trong xuất ra vô số Nguyên Đan, còn có đủ loại tài liệu vật phẩm.
"Ồ!"
Bên trong ý niệm. Hạ Ngôn cảm giác được trên một kiện thần khí công kích phát ra khí tức cường đại hơn so với các thần khí công kích khác, không khỏi nhìn tới vài lần.
"Kiện vũ khí này, dường như là thần khí cao cấp!" Trong ánh mắt của Hạ Ngôn nhìn thấy một thanh trường kiếm màu đen, thanh kiếm này dường như chính là của Cừu Lộc sử dụng. Lúc ấy sau khi đánh chết Cừu Lộc, Hạ Ngôn cũng không xem xét kỹ, hiện tại phát hiện uy lực của thanh trường kiếm này hiển nhiên không giống với thần khí bình thường. Đương nhiên, thần khí này so với thần khí công kích và thần khí phòng ngự của Hạ Ngôn hiển nhiên còn kém xa. Theo sau. Hạ Ngôn lại căn cứ vào khí tức của Thần Khí lại phân loại Thần Khí một lần nữa.
"Những thần khí này đối với ta mà nói căn bản không dùng được. Ta đem chúng tới Vạn Trọng Lâu bán đi, đổi lấy Nguyên Đan hoặc là tài liệu luyện đan cũng tốt!" Hạ Ngôn thâm tính trong lòng.
"Nguyên Đan nhất cấp. năm trăm năm mươi vạn viên; Nguyên Đan nhị cấp. sáu mươi tám vạn viên; Nguyên Đan tam cấp. hai vạn ba ngàn; Nguyên Đan tứ cấp. tám trăm; Nguyên Đan ngũ cấp, ba mươi sáu; Nguyên Đan lục cấp, hai mươi viên, Ồ! Không ngờ còn có ba viên Nguyên Đan thất cấp!"
Ý thức của Hạ Ngôn rất nhanh kiểm đếm Nguyên Đan một lần. Có sổ Nguyên Đan này. Hạ Ngôn tấn công cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp cũng đã có tích lũy nhất định. Đương nhiên, trước khi tấn công cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp, Hạ Ngôn còn cần phái làm tốt chuẩn bị. Pháp tắc không gian cửu trọng Hạ Ngôn đã lĩnh ngộ. hiện tại còn thiếu trừ bỏ Nguyên Đan, thì chính là cường độ linh hồn của bản thân. Khi cường độ linh hồn cũng đủ cứng cỏi, Hạ Ngôn mới có thể tấn công cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp. Bằng không, thực rất có thể sẽ lãng phí rất nhiều Nguyên Đan cuối cùng vẫn là tấn công cảnh giới thất bại.
"Lần này thật sự là phát tài rồi!"
Hai mắt Hạ Ngôn tỏa sáng, hắn chưa từng thấy quá nhiều Nguyên Đan và tài liệu như vậy. Nếu như đổi tất cả tài nguyên này thành Nguyên Đan, vậy tuyệt đối là một con số không thể tưởng tượng. Đương nhiên, đối với tu luyện giả mà nói, dù có nhiều Nguyên Đan cũng không có khả năng có người e ngại. Có nhiều Nguyên Đan bao nhiêu đi nữa cũng không đủ để tiêu hao các thứ.
Sửa sang lại xong, lúc này Hạ Ngôn mới hơi thở nhẹ thu nhẫn Linh La lại, cất bước ra khỏi kho hàng của bộ lạc Hắc Lang.
Hạ Ngôn mới vừa rời kho. trên bầu trời liền xuất hiện một đạo lưu quang, tiếp đó hóa thành một bóng người rơi xuống gần chỗ Hạ Ngôn. Chính là Lãnh Yên vừa mới cùng Bao Phi rời đi, cùng nhau tới mạch khoáng linh thạch.
- Đại nhân!
Lãnh Yên nhìn thấy Hạ Ngôn, tự nhiên thi lễ.
- Ừ! Tình hình ở mạch khoáng thế nào?
Hạ Ngôn thuận miệng hỏi.
- Hết thảy đều bình thường, trừ một ít bộ phận giám công của bộ lạc Hắc Lang chạy trốn, còn lại phần lớn lao động và nô lệ đều vẫn đang lấy quặng mỏ ở mạch khoáng.
Lãnh Yên có chút lạnh lùng nhưng giọng nói thực giòn tan.
- À!
Hạ Ngôn lên tiếng.
- Lãnh Yên!
Quách Lâm từ trong tòa kiến trúc đi ra, nhìn thấy Hạ Ngôn cùng một chỗ với Lãnh Yên, liền ra tiếng kêu.
- Đại ca!
Lãnh Yên nhìn Quách Lâm nói:
- Mạch khoáng linh thạch của bộ lạc Hắc Lang vẫn vận chuyển bình thường. Mạch khoáng linh thạch của chúng tuy rằng không phong phú băng mạch khoáng linh thạch của bộ lạc Thổ Nchúng ta. tuy nhiên nếu bộ lạc Thổ Nchúng ta có thêm được mạch khoáng này, tin rằng không lâu sau, bộ lạc chúng ta có thể phát triển lớn mạnh hơn nhiều.
- Ừ! Bây giờ ngươi quay về bộ lạc. chọn lựa một số người đáng tín nhiệm lại đây. về sau mạch khoáng linh thạch này sẽ do bộ lạc chúng ta tiếp quản. Đương nhiên, linh thạch mạch khoáng này sản xuất ra, trong đó có một nửa là thuộc về Hạ Ngôn đại nhân!
Quách Lâm liên tục nói, cuối cùng còn không quên bổ sung một câu. Quách Lâm quả nhiên là người thông minh lanh lợi.
Hắn lôi kéo Hạ Ngôn không khác gì tạo nên một hậu thuẫn cường đại. Với thế lực của bộ lạc Thổ Nbọn họ, nếu muốn chiếm cứ hai cái mạch khoáng, vậy khẳng định sẽ khiến cho các thế lực khác ghen tị đỏ mắt. Lấy thực lực năng lực của bọn họ hiện giờ, nếu muốn bảo vệ triệt để hai cái mạch khoáng này là rất khó! Nhưng nếu có tồn tại cường giả như Hạ Ngôn này, người có thể đánh chết cường giả Linh Hoàng cửu cấp, thì bọn họ sẽ an toàn hơn nhiều.
Cho nên. dù hắn giao cho Hạ Ngôn một nửa sản phẩm mạch khoáng linh thạch này cũng không lỗ vốn.
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, trong lòng ý niệm xoay chuyển, cũng có nghĩ đến tâm tư của Quách Lâm. Tuy nhiên hắn cũng không nói thêm gì, với hắn mà nói thu nhập này kỳ thật chẳng khác nào một khoản thu cố định.
- Dạ. đại ca!
Lãnh Yên ứng tiếng với Quách Lâm.
- Đúng rồi, các ngươi có quen với Vạn Trọng Lâu thành Tinh Đấu không? Ta chưa tới bao giờ! Bây giờ ta muốn đi vào trong đó bán một ít tài liệu.
Hạ Ngôn đảo mắt hỏi.
Trong nhẫn Linh La có rất tài nguyên, chỉ có Nguyên Đan, linh tháo và linh thạch Hạ Ngôn có thể sử dụng. Còn các thứ khác Hạ Ngôn khẳng định phải bán đi. tỷ như nói các loại khoáng thạch, tài liệu trên thân dã thú. gần như đều là sử dụng đê chế tạo Thần Khí. Đổi với Hạ Ngôn mà nói, chỉ có thể sử dụng để đổi lấy Nguyên Đan là tốt nhất.
- Ha ha. đại nhân! Ta là thủ lĩnh bộ lạc Thổ Ti, đương nhiên thường xuyên tới thành Tinh Đấu để đổi linh thạch của bộ lạc lấy các loại tài nguyên. Phần đông người trong bộ lạc cần rất nhiều thần khí, cùng với Nguyên Đan. Đại nhân! Hiện tại là ngài muốn đi Vạn Trọng Lâu sao?
Quách Lâm cười nói.
- Ừ!
Hạ Ngôn gật đầu.
- Như vậy đi, đại nhân! Ta dẫn ngài đi. Lãnh Yên! Ngươi trở về bộ lạc, mang theo người bộ lạc chúng ta lại đây. sau đó ngươi cùng Bao Phi hai người bố trí cho bọn họ một chút. Bây giờ ta đưa đại nhân đến Vạn Trọng Lâu thành Tinh Đấu, sẽ rất nhanh quay về.
Quách Lâm trước là nói với Hạ Ngôn, rồi sau đó lại chuyên mắt nhìn về phía Lãnh Yên dặn dò.
- Được, ta về bộ lạc trước!
Lãnh Yên khẽ gật đầu, ánh mắt lại nhìn về phía Hạ Ngôn:
- Đại nhân! Ta xin cáo từ!
- Tốt lắm!
Hạ Ngôn cũng cười gật đầu chào Lãnh Yên.
"Xoạt xoạt...", từ trong tòa nhà kia lục tục đi ra hơn một trăm nữ nhân, lúc này những người này đều đã mặc vào quần áo, đương nhiên đa số đều là quần áo nam nhân.
Vừa rồi lúc Hạ Ngôn thanh lý hàng trong kho. Quách Lâm liền lục tìm trong các phòng, tìm được những quần áo này.
- Đa tạ ân cứu mạng của hai vị ân nhân.
Hon một trăm nữ nhân đi ra, sau đó hướng về Hạ Ngôn cùng Quách Lâm quỳ bái thật sâu, giọng cao thấp bất đồng chen nhau nói.
- Không cần như thế!
Hạ Ngôn chuyển ánh mắt nhìn đi nơi khác, khoát tay nói với đám nữ nhân.
- Các ngươi ở chỗ này chờ một lúc. Lát nữa người bộ lạc Thổ Nta sẽ lại đây, đến lúc đó bọn họ sẽ an bài cho các ngươi.
Quách Lâm quay sang nói với hơn một trăm nữ nhân.
- Dạ! Chúng ta hiểu rồi.
Hon một trăm người thanh âm so le không Đông đều trước sau ứng tiếng, ánh mắt đều đảo qua trên người Hạ Ngôn cùng Quách Lâm.
- Đại nhân! Giờ chúng ta đi Vạn Trọng Lâu thành Tinh Đấu được chua?
Quách Lâm lại xoay người, hỏi Hạ Ngôn.
- Đi thôi!
Hạ Ngôn gật đầu:
- Hai người Chung Vô Hoa và Phương Mộ Vũ, về sau còn phải Phiên thủ lĩnh chiêu cố nhiêu hơn. Hai người bọn họ cùng ta là cùng một Phân thế giới Phi thăng lên đây.
- Cho dù đại nhân không nói. trong lòng ta cũng hiểu rõ! Xin đại nhân yên tâm!
Quách Lâm vội lên tiếng trả lời, tỏ rõ ánh mắt kiên định.
"Vù vù!"
Hai nhân ảnh một đen một trắng, từ bộ lạc Hắc Lang bay vọt lên. cực nhanh Phi hành về hướng thành Tinh Đấu. Nơi này cách thành Tinh Đấu cũng có trăm vạn dặm, mặc dù là dựa theo tốc độ Phi hành của hai người hiện tại cũng là cần hơn mười canh giờ mới có thể đến nơi.
Thành Tinh Đấu. Hạ Ngôn cũng không quen thuộc. Hạ Ngôn chỉ biết là ở thành Tinh Đấu có Vạn Trọng Lâu. có Công hội Thợ săn. về phần các cơ cấu khác Hạ Ngôn cũng không hiểu biẻt. thậm chí cũng không có nghe nói qua. Hắn ở trong Tinh Đấu Điện trường kỳ đều là bị vây trong trạng thái bế quan tu luyện, tự nhiên rất ít có cơ hội nghe được các loại tin tức trong thành Tinh Đấu.
- Đại nhân!
Đúng lúc này, ngoài cửa chợt lóe một bóng người. Quách Lâm thủ lĩnh bộ lạc Thổ Nlách mình tiến vào. Hắn đảo ánh mắt nhìn những nữ nhân trong phòng, cũng là thoáng ngây người, trên mặt lập rức hiện lên một chút biểu tình phúc tạp rồi rất nhanh lại lặng yên biến mất.
Hạ Ngôn nhìn thấy Quách Lâm trong lòng lập tức có chủ ý. khóe miệng hơi nhếch lên. cười nói:
- Quách Lâm thủ lĩnh! Những người này. ngươi xem lo liệu đi.
Quách Lâm nghe vậy chân mày hơi nhíu một chút, sau đó mới nói:
- Dạ! Đại nhân! Ta thấy những người này nếu bọn họ muốn tự mình rơi đi, thì bộ lạc Thổ Nta sẽ đưa tặng họ một ít Nguyên Đan. Nếu không muốn rời đi hoặc không có chỗ đi, cũng có thể ở lại bộ lạc Thổ Nsinh sống. Dù sao bộ lạc Thổ Ncó thêm hơn một trăm người tu luyện này cũng chẳng sao.
- Tốt lắm. cứ làm như vậy đi!
Hạ Ngôn gật đầu. chân mày cũng giãn ra.
- Đại nhân! Bây giờ ngài tới kho của bộ lạc Hắc Lang nhìn lại xem đi! Bộ lạc Hắc Lang này trường kỳ cướp bóc. tích lũy rất nhiều tài vật. Tuy nhiên, tên Cừu Lộc kia tu luyện hao phí cũng thật lớn. tài vật tồn kho trong kho không ngờ còn ít hơn so với bộ lạc Thổ Nchúng ta.
- ừ, được!
Hạ Ngôn trong lòng vừa động, gật đầu, ngay lập tức thân ảnh chớp động ra khỏi kiến trúc này, rất nhanh bay đi hướng về kho chứa.
Tiến vào kho hàng, ánh mắt Hạ Ngôn đột nhiên sáng ngời. Tuy rằng Quách Lâm nói kho hàng của bộ lạc Hắc Lang còn ít hơn bộ lạc Thổ Ti. nhưng tài phú nơi này cũng rất kinh người. Các loại linh thảo, linh thạch, còn có một số Thần Khí, khoáng thạch, tài liệu trên người dã thú các loại, không ngờ chồng chất gần nửa kho.
Ngẫm lại cũng đúng, bộ lạc Hắc Lang này ước chừng có hơn hai ngàn tu luyện giả. đương nhiên phải có tồn kho cũng đủ để bảo đám chi phí cho tộc nhân tu luyện.
- Thu cho ta!
Hạ Ngôn hít vào một hơi. ý thức vừa động, từng đống từng đống tài liệu, toàn bộ bị hút vào trong không gian nhẫn Linh La. Nhẫn Linh La của Hạ Ngôn rất to lớn. chất chứa những tài liệu này còn dư dả. Cho dù số lượng tài liệu này nhiều thêm gấp trăm lần. khẳng định cũng không đây được không gian của nhẫn Linh La.
Thời gian chỉ vài cái hô hấp, Hạ Ngôn đã thu hết toàn bộ tài liệu trong kho vào nhẫn Linh La.
Ở không gian tầng thứ nhất nhẫn Linh La. Hạ Ngôn dùng ý niệm phân loại các tài liệu này. Linh thảo chia ra đặt chung một chỗ linh thạch cùng một chỗ riêng; các loại tài liệu trên thân dã thú cũng phân ra để riêng; sau đó phân loại các loại thần khí rồi đặt chung một chỗ.
Tiếp theo sau, Hạ Ngôn lại mở ra mấy chiếc nhẫn không gian, từ bên trong xuất ra vô số Nguyên Đan, còn có đủ loại tài liệu vật phẩm.
"Ồ!"
Bên trong ý niệm. Hạ Ngôn cảm giác được trên một kiện thần khí công kích phát ra khí tức cường đại hơn so với các thần khí công kích khác, không khỏi nhìn tới vài lần.
"Kiện vũ khí này, dường như là thần khí cao cấp!" Trong ánh mắt của Hạ Ngôn nhìn thấy một thanh trường kiếm màu đen, thanh kiếm này dường như chính là của Cừu Lộc sử dụng. Lúc ấy sau khi đánh chết Cừu Lộc, Hạ Ngôn cũng không xem xét kỹ, hiện tại phát hiện uy lực của thanh trường kiếm này hiển nhiên không giống với thần khí bình thường. Đương nhiên, thần khí này so với thần khí công kích và thần khí phòng ngự của Hạ Ngôn hiển nhiên còn kém xa. Theo sau. Hạ Ngôn lại căn cứ vào khí tức của Thần Khí lại phân loại Thần Khí một lần nữa.
"Những thần khí này đối với ta mà nói căn bản không dùng được. Ta đem chúng tới Vạn Trọng Lâu bán đi, đổi lấy Nguyên Đan hoặc là tài liệu luyện đan cũng tốt!" Hạ Ngôn thâm tính trong lòng.
"Nguyên Đan nhất cấp. năm trăm năm mươi vạn viên; Nguyên Đan nhị cấp. sáu mươi tám vạn viên; Nguyên Đan tam cấp. hai vạn ba ngàn; Nguyên Đan tứ cấp. tám trăm; Nguyên Đan ngũ cấp, ba mươi sáu; Nguyên Đan lục cấp, hai mươi viên, Ồ! Không ngờ còn có ba viên Nguyên Đan thất cấp!"
Ý thức của Hạ Ngôn rất nhanh kiểm đếm Nguyên Đan một lần. Có sổ Nguyên Đan này. Hạ Ngôn tấn công cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp cũng đã có tích lũy nhất định. Đương nhiên, trước khi tấn công cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp, Hạ Ngôn còn cần phái làm tốt chuẩn bị. Pháp tắc không gian cửu trọng Hạ Ngôn đã lĩnh ngộ. hiện tại còn thiếu trừ bỏ Nguyên Đan, thì chính là cường độ linh hồn của bản thân. Khi cường độ linh hồn cũng đủ cứng cỏi, Hạ Ngôn mới có thể tấn công cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp. Bằng không, thực rất có thể sẽ lãng phí rất nhiều Nguyên Đan cuối cùng vẫn là tấn công cảnh giới thất bại.
"Lần này thật sự là phát tài rồi!"
Hai mắt Hạ Ngôn tỏa sáng, hắn chưa từng thấy quá nhiều Nguyên Đan và tài liệu như vậy. Nếu như đổi tất cả tài nguyên này thành Nguyên Đan, vậy tuyệt đối là một con số không thể tưởng tượng. Đương nhiên, đối với tu luyện giả mà nói, dù có nhiều Nguyên Đan cũng không có khả năng có người e ngại. Có nhiều Nguyên Đan bao nhiêu đi nữa cũng không đủ để tiêu hao các thứ.
Sửa sang lại xong, lúc này Hạ Ngôn mới hơi thở nhẹ thu nhẫn Linh La lại, cất bước ra khỏi kho hàng của bộ lạc Hắc Lang.
Hạ Ngôn mới vừa rời kho. trên bầu trời liền xuất hiện một đạo lưu quang, tiếp đó hóa thành một bóng người rơi xuống gần chỗ Hạ Ngôn. Chính là Lãnh Yên vừa mới cùng Bao Phi rời đi, cùng nhau tới mạch khoáng linh thạch.
- Đại nhân!
Lãnh Yên nhìn thấy Hạ Ngôn, tự nhiên thi lễ.
- Ừ! Tình hình ở mạch khoáng thế nào?
Hạ Ngôn thuận miệng hỏi.
- Hết thảy đều bình thường, trừ một ít bộ phận giám công của bộ lạc Hắc Lang chạy trốn, còn lại phần lớn lao động và nô lệ đều vẫn đang lấy quặng mỏ ở mạch khoáng.
Lãnh Yên có chút lạnh lùng nhưng giọng nói thực giòn tan.
- À!
Hạ Ngôn lên tiếng.
- Lãnh Yên!
Quách Lâm từ trong tòa kiến trúc đi ra, nhìn thấy Hạ Ngôn cùng một chỗ với Lãnh Yên, liền ra tiếng kêu.
- Đại ca!
Lãnh Yên nhìn Quách Lâm nói:
- Mạch khoáng linh thạch của bộ lạc Hắc Lang vẫn vận chuyển bình thường. Mạch khoáng linh thạch của chúng tuy rằng không phong phú băng mạch khoáng linh thạch của bộ lạc Thổ Nchúng ta. tuy nhiên nếu bộ lạc Thổ Nchúng ta có thêm được mạch khoáng này, tin rằng không lâu sau, bộ lạc chúng ta có thể phát triển lớn mạnh hơn nhiều.
- Ừ! Bây giờ ngươi quay về bộ lạc. chọn lựa một số người đáng tín nhiệm lại đây. về sau mạch khoáng linh thạch này sẽ do bộ lạc chúng ta tiếp quản. Đương nhiên, linh thạch mạch khoáng này sản xuất ra, trong đó có một nửa là thuộc về Hạ Ngôn đại nhân!
Quách Lâm liên tục nói, cuối cùng còn không quên bổ sung một câu. Quách Lâm quả nhiên là người thông minh lanh lợi.
Hắn lôi kéo Hạ Ngôn không khác gì tạo nên một hậu thuẫn cường đại. Với thế lực của bộ lạc Thổ Nbọn họ, nếu muốn chiếm cứ hai cái mạch khoáng, vậy khẳng định sẽ khiến cho các thế lực khác ghen tị đỏ mắt. Lấy thực lực năng lực của bọn họ hiện giờ, nếu muốn bảo vệ triệt để hai cái mạch khoáng này là rất khó! Nhưng nếu có tồn tại cường giả như Hạ Ngôn này, người có thể đánh chết cường giả Linh Hoàng cửu cấp, thì bọn họ sẽ an toàn hơn nhiều.
Cho nên. dù hắn giao cho Hạ Ngôn một nửa sản phẩm mạch khoáng linh thạch này cũng không lỗ vốn.
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, trong lòng ý niệm xoay chuyển, cũng có nghĩ đến tâm tư của Quách Lâm. Tuy nhiên hắn cũng không nói thêm gì, với hắn mà nói thu nhập này kỳ thật chẳng khác nào một khoản thu cố định.
- Dạ. đại ca!
Lãnh Yên ứng tiếng với Quách Lâm.
- Đúng rồi, các ngươi có quen với Vạn Trọng Lâu thành Tinh Đấu không? Ta chưa tới bao giờ! Bây giờ ta muốn đi vào trong đó bán một ít tài liệu.
Hạ Ngôn đảo mắt hỏi.
Trong nhẫn Linh La có rất tài nguyên, chỉ có Nguyên Đan, linh tháo và linh thạch Hạ Ngôn có thể sử dụng. Còn các thứ khác Hạ Ngôn khẳng định phải bán đi. tỷ như nói các loại khoáng thạch, tài liệu trên thân dã thú. gần như đều là sử dụng đê chế tạo Thần Khí. Đổi với Hạ Ngôn mà nói, chỉ có thể sử dụng để đổi lấy Nguyên Đan là tốt nhất.
- Ha ha. đại nhân! Ta là thủ lĩnh bộ lạc Thổ Ti, đương nhiên thường xuyên tới thành Tinh Đấu để đổi linh thạch của bộ lạc lấy các loại tài nguyên. Phần đông người trong bộ lạc cần rất nhiều thần khí, cùng với Nguyên Đan. Đại nhân! Hiện tại là ngài muốn đi Vạn Trọng Lâu sao?
Quách Lâm cười nói.
- Ừ!
Hạ Ngôn gật đầu.
- Như vậy đi, đại nhân! Ta dẫn ngài đi. Lãnh Yên! Ngươi trở về bộ lạc, mang theo người bộ lạc chúng ta lại đây. sau đó ngươi cùng Bao Phi hai người bố trí cho bọn họ một chút. Bây giờ ta đưa đại nhân đến Vạn Trọng Lâu thành Tinh Đấu, sẽ rất nhanh quay về.
Quách Lâm trước là nói với Hạ Ngôn, rồi sau đó lại chuyên mắt nhìn về phía Lãnh Yên dặn dò.
- Được, ta về bộ lạc trước!
Lãnh Yên khẽ gật đầu, ánh mắt lại nhìn về phía Hạ Ngôn:
- Đại nhân! Ta xin cáo từ!
- Tốt lắm!
Hạ Ngôn cũng cười gật đầu chào Lãnh Yên.
"Xoạt xoạt...", từ trong tòa nhà kia lục tục đi ra hơn một trăm nữ nhân, lúc này những người này đều đã mặc vào quần áo, đương nhiên đa số đều là quần áo nam nhân.
Vừa rồi lúc Hạ Ngôn thanh lý hàng trong kho. Quách Lâm liền lục tìm trong các phòng, tìm được những quần áo này.
- Đa tạ ân cứu mạng của hai vị ân nhân.
Hon một trăm nữ nhân đi ra, sau đó hướng về Hạ Ngôn cùng Quách Lâm quỳ bái thật sâu, giọng cao thấp bất đồng chen nhau nói.
- Không cần như thế!
Hạ Ngôn chuyển ánh mắt nhìn đi nơi khác, khoát tay nói với đám nữ nhân.
- Các ngươi ở chỗ này chờ một lúc. Lát nữa người bộ lạc Thổ Nta sẽ lại đây, đến lúc đó bọn họ sẽ an bài cho các ngươi.
Quách Lâm quay sang nói với hơn một trăm nữ nhân.
- Dạ! Chúng ta hiểu rồi.
Hon một trăm người thanh âm so le không Đông đều trước sau ứng tiếng, ánh mắt đều đảo qua trên người Hạ Ngôn cùng Quách Lâm.
- Đại nhân! Giờ chúng ta đi Vạn Trọng Lâu thành Tinh Đấu được chua?
Quách Lâm lại xoay người, hỏi Hạ Ngôn.
- Đi thôi!
Hạ Ngôn gật đầu:
- Hai người Chung Vô Hoa và Phương Mộ Vũ, về sau còn phải Phiên thủ lĩnh chiêu cố nhiêu hơn. Hai người bọn họ cùng ta là cùng một Phân thế giới Phi thăng lên đây.
- Cho dù đại nhân không nói. trong lòng ta cũng hiểu rõ! Xin đại nhân yên tâm!
Quách Lâm vội lên tiếng trả lời, tỏ rõ ánh mắt kiên định.
"Vù vù!"
Hai nhân ảnh một đen một trắng, từ bộ lạc Hắc Lang bay vọt lên. cực nhanh Phi hành về hướng thành Tinh Đấu. Nơi này cách thành Tinh Đấu cũng có trăm vạn dặm, mặc dù là dựa theo tốc độ Phi hành của hai người hiện tại cũng là cần hơn mười canh giờ mới có thể đến nơi.
Thành Tinh Đấu. Hạ Ngôn cũng không quen thuộc. Hạ Ngôn chỉ biết là ở thành Tinh Đấu có Vạn Trọng Lâu. có Công hội Thợ săn. về phần các cơ cấu khác Hạ Ngôn cũng không hiểu biẻt. thậm chí cũng không có nghe nói qua. Hắn ở trong Tinh Đấu Điện trường kỳ đều là bị vây trong trạng thái bế quan tu luyện, tự nhiên rất ít có cơ hội nghe được các loại tin tức trong thành Tinh Đấu.
/1062
|