"Bạt Hồ này đối với Tiên Phong Động chúng ta, vốn đã tràn ngập địch. V. cho dù hiện tại ta có nhịn, hắn cũng sẽ không bới vậy mà có hảo cảm với ta. thậm chí sẽ cho là ta yếu đuối, đễ khi dễ!" Vẻ mặt Hạ Ngôn dẳn dẳn lạnh lùng hẳn lên. ánh mắt hơi chớp động nhìn Bạt Hồ đứng ở cách mình ngoài mấy thước.
- Hạ Ngôn! Bạt Hồ đại nhân dạy ngươi làm người như thế, cho ngươi có thể sống dài lâu một chút, ngươi còn không mau cám ơn Bạt Hồ đại nhân!
Vương Đức Sơn châm biếm nói với Hạ Ngôn.
- Đa tạ Bạt Hồ đại nhân dạy bào. Hạ Ngôn nhất định ghi nhớ lời khuyên bảo của đại nhân!
Trong nháy mắt Hạ Ngôn đã khôi phục thái độ bình thường, cười dài nói lời cảm tạ với Bạt Hồ.
Hạ Ngôn vừa nói ra những lời này. Bạt Hồ đầu tiên là hơi sửng sốt. rồi sau đó là đắc ý nỡ nụ cười, ở hắn xem ra. Hạ Ngôn là sợ hãi mình, cho nên mới cung kính với mình như thế. Cho dù đáy lòng hắn không kính sợ mình, nhưng ít nhất biểu hiện bên ngoài kính sợ. Nhưng dù thế nào Bạt Hồ cũng không thể nảy sinh hào cảm đối với tu luyện giả của Tiên Phong Động.
Mà đám người tan Phượng thì lại là nhíu mày. Biểu hiện của Hạ Ngôn quá mức yếu đuối, mặc dù ở ngoài mặt không thể cứng đổi cứng cùng Bạt Hồ, nhưng cũng không cần ăn nói khép nép hạ phẩm giá của mình như thế? Bạt Hồ đó tuy rằng là môn nhân tinh anh của Thất Trọng Thiên, nhưng lại là người của Hắc Phong Động, vốn cùng người của Tiên Phong Động là quan hệ đối lập.
Làm người phụ trách Tiên Phong Động Ngũ Trọng Thiên, Hạ Ngôn căn bản là không cần ăn nói khép nép như thế.
Ngay cả Tác Kỳ ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, cũng nhiều thêm một vẻ khó hiểu, hiển nhiên không hài lòng với hành vi của Hạ Ngôn.
- Ha ha! Hạ Ngôn! Ngươi quả nhiên là biết chuyện! Ừ! Ta thực thích ngươi! Hôm nay ngươi tới Khu Kỳ Trân cũng là mua bảo vật à?
Bạt Hồ mắt lóe sáng, cười ha hả nói với Hạ Ngôn.
- Bạt Hồ đại nhân! Hạ Ngôn gia nhập Tinh Đấu Điện thời gian mới vài năm, như thế nào có khả năng có Nguyên Đan mua bảo vật. Ta nghĩ, chỉ sợ là hắn đi theo đê mở mang tâm nhìn đây?
Vương Đức Son ra tiếng cười nhạo nói.
- Không sao không sao! Hạ Ngôn! Ngươi nhìn xem nơi này có cái gì ngươi để ý, nói với ta. ta giúp ngươi Nguyên Đan chỉ trá. À! chỉ cần vật gì đó không vượt qua mười vạn viên Nhất Nguyên Đan, ngươi tùy tiện chọn, chọn một hai kiện hoàn toàn không có vấn đề gì!
Bạt Hồ phất tay. hào sảng nói.
Mười vạn viên Nhất Nguyên Đan.
ờ trong mắt tu luyện giả bình thường, cho dù là trong mắt một ít môn nhân tinh anh, mười vạn viên Nhất Nguyên Đan quả thật đều là một khoản lớn. Nhưng Khu Kỳ Trân Vạn Trọng Lâu này, làm sao có thể có bảo vật trị giá dưới mười vạn viên Nhất Nguyên Đan?
Hắn nói như vậy, rõ ràng là châm chọc Hạ Ngôn. Hạ Ngôn không ngốc, đương nhiên hiểu được đối phương châm chọc mình. Chẳng qua là Hạ Ngôn vẫn không có biểu hiện ra vẻ gì khác thường.
- Chúng ta đi chỗ khác dạo xem đi!
Tác Ky nói với mọi người, rồi sau đó lại nhìn về phía Hạ Ngôn:
- Hạ Ngôn! Ngươi ở lại chỗ này? Hay là cùng đi theo chúng ta?
Hiển nhiên, Tác Kỳ đã có ý bài trừ Hạ Ngôn ra ngoài rồi. Tuy rằng đều là người của Tiên Phong Động, nhưng Tác Kỳ đúng là đã có ngăn cách với Hạ Ngôn. Hắn hỏi như vậy, những người khác tự nhiên cũng đều biết thái độ của Tác Ky đối với Hạ Ngôn.
Bạt Hồ ở trong này. tự nhiên đám người Tác Kỳ cũng sẽ không ở lúc này mua các loại báo vật nữa. Bọn họ kiếm cớ đi một vòng các khu vực khác, đê đợi Bạt Hồ đi rồi. mới trở lại mua sắm tiếp.
- Tác Kỳ! Ta muốn mua một món đồ!
Hạ Ngôn cũng vẫn không một chút hoang mang cười khẽ nói.
- Hạ Ngôn! Chẳng lẽ ngươi thật sự phải nhờ Bạt Hồ giúp ngươi mua bảo vật? Bảo vật nơi này chỉ sợ rất khó tìm ra thứ gì dưới mười vạn viên Nhất Nguyên Đan!
Lan Phượng thật sự không kìm nổi. đôi mày liễu châu lại thành một đoàn.
- Được rồi! Vậy chúng ta đi trước đi!
Tác Kỳ quay sang nhừng người khác nói.
- Tác Ky! Xin chờ một chút!
Nghe câu nói của Hạ Ngôn, Tác Kỳ đã đưa chân lên. lại lằn nừa hạ xuống, chuyên ánh mắt khó hiểu nhìn Hạ Ngôn.
- Ta muốn mua thần thông thất cấp Đại Phần Diệt Thuật này!
Hạ Ngôn xoay người, tùy ý nói với gã nhân viên công tác.
- Ồ!
- Cái gì?
- Hả?
Lập tức. mọi người đều chuyển ánh mắt nhìn trên người Hạ Ngôn. Mà ngay cảmấy tên nhân viên công tác của Khu Kỳ Trân Vạn Trọng Lâu cũng đều là ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Hạ Ngôn. Lời đối đáp giữa hai đám người Tác Kỳ cùng Bạt Hồ. bọn họ cũng đều nghe được, tự nhiên biết thân phận của những người này. biết những người này đều là tu luyện giả của Tinh Đấu Điện. Trong đó địa vị và thực lực của Tác Kỳ cùng Bạt Hồ là cao nhất.
Ngay cả hai người bọn họ đều không thể có đủ bảy trăm lẻ tám ngàn vạn viên Nhất Nguyên Đan. Bạt Hồ kia còn phải chờ người đem Nguyên Đan lại đây. Mà hiện tại, người tuổi trẻ này lại nói muốn mua Đại Phần Diệt Thuặt. sao có thể không khiến cho người ta kinh ngạc?
- Tiểu tử! Bạt Hồ đại nhân là nói cho ngươi mua vật phẩm thắp hơn mười vạn viên Nhất Nguyên Đan mà!
Vương Đức Sơn trợn tròn mắt. hung tợn nói như quát với Hạ Ngôn.
- Ha ha! Ta mua đồ vật này nọ. còn cần Bạt Hồ đại nhân cho phép sao?
Hạ Ngôn không thèm để ý cười nói.
- Hạ Ngôn! Ngươi có thể mua nổi thần thông thất cấp sao?
Mặt Bạt Hồ sa sầm xuống, trong mắt chớp động tia sáng hung ác. đảo qua đào lại trên mặt Hạ Ngôn
- Ta nghĩ ta đủ bảy trăm lẻ tám ngàn vạn viên Nhất Nguyên Đan để chi trả!
Hạ Ngôn gật đầu.
- Hãy lấy Đại Phần Diệt Thuật ra đi!
Hạ Ngôn lại quay sang gã nhân viên công tác vẫn còn có chút ngây người nói một câu.
- Hạ Ngôn! Chuyện này cũng không thể nói đùa!
Lan Phượng tò vẻ lo lắng nói với Hạ Ngôn.
- Hạ Ngôn! Ngươi. Vạn Trọng Lâu này. ngươi cũng không thể làm càn. lâu chủ của Vạn Trọng Lâu thực lực sâu không lường được!
Tác Kỳ cũng là cách không truyền âm nói với Hạ Ngôn.
- Được rồi! Xin chờ một chút!
Nhân viên công tác bừng tỉnh lại. vội vàng đi mở ra lồng năng lượng phòng hộ phía trên Đại Phần Diệt Thuạt.
"Xoạt xoạt."
Sau tiếng vang rất nhỏ. cái lồng năng lượng phía trên Đại Phần Diệt Thuật được mở ra. Nhân viên công tác nhón tay một cái. lấy thủy tinh cầu Đại Phần Diệt Thuật kia cầm trong tay. sau đó đi trở lại bên cạnh Hạ Ngôn.
- Vị đại nhân này! Mời ngài kiểm tra thực giả tính hoàn chinh của bí pháp thần thông!
Gã nhân viên công tác đưa thủy tinh cầu đến trước mặt Hạ Ngôn. Hạ Ngôn đưa ý thức trong nháy mắt tham nhập trong thủy tinh cầu. thoáng kiểm tra. liền biết viên thủy tinh cầu này là hoàn chinh không sứt mẻ. kết tinh bí pháp thần thông bên trong nó cũng không hư hao chút nào.
"Xoạt!"
Ý thức hơi vừa động, trong không gian nhần Linh La. Hạ Ngôn kiểm đếm lấy ra hai trăm lẻ tám viên Thất Nguyên Đan. cùng với năm ngàn viên Lục Nguyên Đan. Ngón tay vạch trong không khí một cái rất nhẹ. một Hộp gấm càn khôn lập tức xuất hiện trước mặt Hạ Ngôn.
- Bí pháp Thần thông không có vấn đề. mời kiểm tra và nhận Nguyên Đan!
Hạ Ngôn đưa Hộp gấm càn khôn qua. đồng thời tiếp nhận thủy tinh cầu cầm trong tay mình.
Thủy tinh cầu tỏa ra năng lượng thần bí. ở trong tay Hạ Ngôn tản phát ra vầng sáng màu trắng ngà.
Đám người Vương Đức Sơn nhìn chằm chằm thủy tinh cầu bí pháp thần thông trong tay Hạ Ngôn. Mà Bạt Hồ thì lại nhìn về phía Hộp gấm càn khôn, hắn không tin. không tin Hạ Ngôn có thể xuất ra nhiều Nguyên Đan như vậy. điều này hoàn toàn không có khả năng.
Bạt Hồ cũng kìm lòng không đậu nghiển chặt hàm rằng, sắc mặt âm trầm đáng sợ. từng tia từng tia linh lực vận chuyển ở bên ngoài thần hắn, thậm chí phát ra âm thanh như tiếng nước chảy.
Nhân viên công tác mở ra Hộp gấm càn khôn, ánh mắt đảo qua liền kiểm kê xong.
- Năm ngàn viên Lục Nguyên Đan, hai trăm lẻ tám viên Thất Nguyên Đan, vừa đúng là bảy trăm lẻ tám ngàn vạn viên Nhất Nguyên. Đan! Vị đại nhân này! Chúc mừng ngài mua được một kiện bảo vật có giá trị!
Nhân viên công tác hướng về Hạ Ngôn chúc mừng.
Thủy tinh cầu bí pháp thần thông thất cấp đã thuộc về Hạ Ngôn.
Đám người tan Phượng đều là mở to hai mắt nhìn Hạ Ngôn, hoàn toàn không thể tin nổi. Bọn họ căn bản không thể hiểu được, rốt cuộc Hạ Ngôn làm thế nào có thể có được nhiều Nguyên Đan Như vậy. Người phụ trách Tiên Phong Động Ngũ Trọng Thiên, mỗi tháng có thể lĩnh một vạn viên Nhất Nguyên Đan, cũng chính là một viên Ngũ Nguyên Đan. Một năm, cũng mới tương đương với một viên Lục Nguyên Đan nhiều một ít. Đương nhiên, làm người phụ trách ba mươi sáu động thiên, còn có một số thu nhập các thứ thêm vào, tỷ như một ít mạch khoáng linh thạch, dược điển là do thủ hạ quản lý V. V..., người phụ trách từ trong đó kiếm được một ít ưu đãi. đó cũng là chuyện bình thường. Kỳ thật cách thu được Nguyên Đan nhanh nhất, vẫn là đi hoàn thành nhiệm vụ của Tin Tức Viện Tinh Đấu Điện tuyên bổ để được phần thưởng cho.
Nhưng dù vậy, cũng không có khả năng chỉ trong thời gian vài năm, mà có thể tích lũy ra một khoản tài phú lớn như thế?
Trái ngược với Hạ Ngôn, đám người tan Phượng thì quả thực là nghèo đến đáng thương. Bọn họ tích lũy cả ngàn năm mà muốn lập tức xuất ra mấy trăm vạn viên Nhất Nguyên Đan, cũng phải nghẹn họng mà nhìn.
"Ta hiện tại còn lại ba trăm ba mươi bảy viên Thất Nguyên Đan, hơn ba ngàn viên Lục Nguyên Đan, không thể tiêu phí lung tung. Những Nguyên Đan này còn phái dùng để tu luyện." Hạ Ngôn vốn còn định mua một ít các loại quả, sau một hồi đắn đo. tạm thời vẫn là không mua. Chờ sau này khi thực lực mạnh lên. tốc độ kiểm Nguyên Đan tự nhiên sẽ nhanh hơn. Hiện tại mà mua một ít đô vật tạm thời chua dùng tới thì Quả thật lãng phí. về phản thần phù kia đúng là có thể bào mệnh, nhưng thần phù cấp thấp đối với Hạ Ngôn mà nói tác dụng không lớn. còn thần phù cao cấp một chút, giá cả lại khiến người ta không đành lòng.
Thời điểm Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Linh Hoàng bát cấp. còn thừa lại hơn mười viên Lục Nguyên Đan. Sau đó đánh chết đám người Cừu Lộc lấy được nhẫn trữ vật, cũng kiếm được một số đan dược, hơn nữa bán ra các loại tài liệu và thần khí vốn đã tăng thêm tới tám ngàn mấy trăm viên Lục Nguyên Đan. Khi mua Luyện Đan Bảo Điển. Hạ Ngôn dùng ba trăm tám mươi sáu viên Thất Nguyên Đan, đồng thời còn thêm sáu viên Lục Nguyên Đan.
Cho nên hiện tại, Hạ Ngôn chỉ còn có ba trăm ba mươi bảy viên Thất Nguyên Đan, ba ngàn mấy trăm viên Lục Nguyên Đan. Những Nguyên Đan cấp thấp cũng không hê ít, tuy nhiên Nguyên Đan cấp thấp đối với tu luyện của Hạ Ngôn mà nói, đều đã lười đi tính toán.
"Đáng giận."
Ánh mắt hung ác của Bạt Hồ nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, trong lòng rống giận.
- Hạ Ngôn! Ngươi lại dám tranh giành thần thông thất cấp cùng Bạt Hồ đại nhân!
Vương Đức Sơn lúc này kêu gào nói. hắn kỳ thật chỉ là một tên ngang ngược tàn ác. Là hạng người xu thời nịnh nọt. Tuy rằng thiên phú tu luyện không tệ, tốc độ tu luyện cũng rất nhanh, chỉ thời gian bốn năm ngàn năm đã bước vào cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp. nhung lại khó đại thành.
- Ha ha! Bạt Hồ đại nhân vừa rồi cũng nói thứ tự đến trước và sau. Ta đến trước Bạt Hồ đại nhân, tự nhiên có thể ưu tiên mua nó. Hơn nữa hiện giờ Bạt Hồ đại nhân cũng tạm thời không lấy ra nhiều Nguyên Đan như vậy!
Hạ Ngôn ung dung nói.
Tuy rằng là một câu nói nhẹ nhàng, nhung Mỗi một chữ đều hung hăng đánh thẳng vào trái tim Bạt Hồ, khiến Bạt Hồ gần như sắp không áp chế được lửa giận trong lòng.
Thể diện của hắn cũng trong câu nói nhẹ nhàng bâng quơ này, hoàn toàn mất sạch.
Đám người tan Phượng đều lộ ra vé tuơi cười. Chiêu đó của Hạ Ngôn quả thực làm cho trong lòng bọn họ vui sướng không còn gì bang. Nhất là Tác Kỳ càng vô cùng thống khoái. Ẩn tượng đối với Hạ Ngôn lại phát sinh đôi mới. trong lòng làm ra đủ loại xét đoán.
- Hạ Ngôn! Bạt Hồ đại nhân dạy ngươi làm người như thế, cho ngươi có thể sống dài lâu một chút, ngươi còn không mau cám ơn Bạt Hồ đại nhân!
Vương Đức Sơn châm biếm nói với Hạ Ngôn.
- Đa tạ Bạt Hồ đại nhân dạy bào. Hạ Ngôn nhất định ghi nhớ lời khuyên bảo của đại nhân!
Trong nháy mắt Hạ Ngôn đã khôi phục thái độ bình thường, cười dài nói lời cảm tạ với Bạt Hồ.
Hạ Ngôn vừa nói ra những lời này. Bạt Hồ đầu tiên là hơi sửng sốt. rồi sau đó là đắc ý nỡ nụ cười, ở hắn xem ra. Hạ Ngôn là sợ hãi mình, cho nên mới cung kính với mình như thế. Cho dù đáy lòng hắn không kính sợ mình, nhưng ít nhất biểu hiện bên ngoài kính sợ. Nhưng dù thế nào Bạt Hồ cũng không thể nảy sinh hào cảm đối với tu luyện giả của Tiên Phong Động.
Mà đám người tan Phượng thì lại là nhíu mày. Biểu hiện của Hạ Ngôn quá mức yếu đuối, mặc dù ở ngoài mặt không thể cứng đổi cứng cùng Bạt Hồ, nhưng cũng không cần ăn nói khép nép hạ phẩm giá của mình như thế? Bạt Hồ đó tuy rằng là môn nhân tinh anh của Thất Trọng Thiên, nhưng lại là người của Hắc Phong Động, vốn cùng người của Tiên Phong Động là quan hệ đối lập.
Làm người phụ trách Tiên Phong Động Ngũ Trọng Thiên, Hạ Ngôn căn bản là không cần ăn nói khép nép như thế.
Ngay cả Tác Kỳ ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, cũng nhiều thêm một vẻ khó hiểu, hiển nhiên không hài lòng với hành vi của Hạ Ngôn.
- Ha ha! Hạ Ngôn! Ngươi quả nhiên là biết chuyện! Ừ! Ta thực thích ngươi! Hôm nay ngươi tới Khu Kỳ Trân cũng là mua bảo vật à?
Bạt Hồ mắt lóe sáng, cười ha hả nói với Hạ Ngôn.
- Bạt Hồ đại nhân! Hạ Ngôn gia nhập Tinh Đấu Điện thời gian mới vài năm, như thế nào có khả năng có Nguyên Đan mua bảo vật. Ta nghĩ, chỉ sợ là hắn đi theo đê mở mang tâm nhìn đây?
Vương Đức Son ra tiếng cười nhạo nói.
- Không sao không sao! Hạ Ngôn! Ngươi nhìn xem nơi này có cái gì ngươi để ý, nói với ta. ta giúp ngươi Nguyên Đan chỉ trá. À! chỉ cần vật gì đó không vượt qua mười vạn viên Nhất Nguyên Đan, ngươi tùy tiện chọn, chọn một hai kiện hoàn toàn không có vấn đề gì!
Bạt Hồ phất tay. hào sảng nói.
Mười vạn viên Nhất Nguyên Đan.
ờ trong mắt tu luyện giả bình thường, cho dù là trong mắt một ít môn nhân tinh anh, mười vạn viên Nhất Nguyên Đan quả thật đều là một khoản lớn. Nhưng Khu Kỳ Trân Vạn Trọng Lâu này, làm sao có thể có bảo vật trị giá dưới mười vạn viên Nhất Nguyên Đan?
Hắn nói như vậy, rõ ràng là châm chọc Hạ Ngôn. Hạ Ngôn không ngốc, đương nhiên hiểu được đối phương châm chọc mình. Chẳng qua là Hạ Ngôn vẫn không có biểu hiện ra vẻ gì khác thường.
- Chúng ta đi chỗ khác dạo xem đi!
Tác Ky nói với mọi người, rồi sau đó lại nhìn về phía Hạ Ngôn:
- Hạ Ngôn! Ngươi ở lại chỗ này? Hay là cùng đi theo chúng ta?
Hiển nhiên, Tác Kỳ đã có ý bài trừ Hạ Ngôn ra ngoài rồi. Tuy rằng đều là người của Tiên Phong Động, nhưng Tác Kỳ đúng là đã có ngăn cách với Hạ Ngôn. Hắn hỏi như vậy, những người khác tự nhiên cũng đều biết thái độ của Tác Ky đối với Hạ Ngôn.
Bạt Hồ ở trong này. tự nhiên đám người Tác Kỳ cũng sẽ không ở lúc này mua các loại báo vật nữa. Bọn họ kiếm cớ đi một vòng các khu vực khác, đê đợi Bạt Hồ đi rồi. mới trở lại mua sắm tiếp.
- Tác Kỳ! Ta muốn mua một món đồ!
Hạ Ngôn cũng vẫn không một chút hoang mang cười khẽ nói.
- Hạ Ngôn! Chẳng lẽ ngươi thật sự phải nhờ Bạt Hồ giúp ngươi mua bảo vật? Bảo vật nơi này chỉ sợ rất khó tìm ra thứ gì dưới mười vạn viên Nhất Nguyên Đan!
Lan Phượng thật sự không kìm nổi. đôi mày liễu châu lại thành một đoàn.
- Được rồi! Vậy chúng ta đi trước đi!
Tác Kỳ quay sang nhừng người khác nói.
- Tác Ky! Xin chờ một chút!
Nghe câu nói của Hạ Ngôn, Tác Kỳ đã đưa chân lên. lại lằn nừa hạ xuống, chuyên ánh mắt khó hiểu nhìn Hạ Ngôn.
- Ta muốn mua thần thông thất cấp Đại Phần Diệt Thuật này!
Hạ Ngôn xoay người, tùy ý nói với gã nhân viên công tác.
- Ồ!
- Cái gì?
- Hả?
Lập tức. mọi người đều chuyển ánh mắt nhìn trên người Hạ Ngôn. Mà ngay cảmấy tên nhân viên công tác của Khu Kỳ Trân Vạn Trọng Lâu cũng đều là ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Hạ Ngôn. Lời đối đáp giữa hai đám người Tác Kỳ cùng Bạt Hồ. bọn họ cũng đều nghe được, tự nhiên biết thân phận của những người này. biết những người này đều là tu luyện giả của Tinh Đấu Điện. Trong đó địa vị và thực lực của Tác Kỳ cùng Bạt Hồ là cao nhất.
Ngay cả hai người bọn họ đều không thể có đủ bảy trăm lẻ tám ngàn vạn viên Nhất Nguyên Đan. Bạt Hồ kia còn phải chờ người đem Nguyên Đan lại đây. Mà hiện tại, người tuổi trẻ này lại nói muốn mua Đại Phần Diệt Thuặt. sao có thể không khiến cho người ta kinh ngạc?
- Tiểu tử! Bạt Hồ đại nhân là nói cho ngươi mua vật phẩm thắp hơn mười vạn viên Nhất Nguyên Đan mà!
Vương Đức Sơn trợn tròn mắt. hung tợn nói như quát với Hạ Ngôn.
- Ha ha! Ta mua đồ vật này nọ. còn cần Bạt Hồ đại nhân cho phép sao?
Hạ Ngôn không thèm để ý cười nói.
- Hạ Ngôn! Ngươi có thể mua nổi thần thông thất cấp sao?
Mặt Bạt Hồ sa sầm xuống, trong mắt chớp động tia sáng hung ác. đảo qua đào lại trên mặt Hạ Ngôn
- Ta nghĩ ta đủ bảy trăm lẻ tám ngàn vạn viên Nhất Nguyên Đan để chi trả!
Hạ Ngôn gật đầu.
- Hãy lấy Đại Phần Diệt Thuật ra đi!
Hạ Ngôn lại quay sang gã nhân viên công tác vẫn còn có chút ngây người nói một câu.
- Hạ Ngôn! Chuyện này cũng không thể nói đùa!
Lan Phượng tò vẻ lo lắng nói với Hạ Ngôn.
- Hạ Ngôn! Ngươi. Vạn Trọng Lâu này. ngươi cũng không thể làm càn. lâu chủ của Vạn Trọng Lâu thực lực sâu không lường được!
Tác Kỳ cũng là cách không truyền âm nói với Hạ Ngôn.
- Được rồi! Xin chờ một chút!
Nhân viên công tác bừng tỉnh lại. vội vàng đi mở ra lồng năng lượng phòng hộ phía trên Đại Phần Diệt Thuạt.
"Xoạt xoạt."
Sau tiếng vang rất nhỏ. cái lồng năng lượng phía trên Đại Phần Diệt Thuật được mở ra. Nhân viên công tác nhón tay một cái. lấy thủy tinh cầu Đại Phần Diệt Thuật kia cầm trong tay. sau đó đi trở lại bên cạnh Hạ Ngôn.
- Vị đại nhân này! Mời ngài kiểm tra thực giả tính hoàn chinh của bí pháp thần thông!
Gã nhân viên công tác đưa thủy tinh cầu đến trước mặt Hạ Ngôn. Hạ Ngôn đưa ý thức trong nháy mắt tham nhập trong thủy tinh cầu. thoáng kiểm tra. liền biết viên thủy tinh cầu này là hoàn chinh không sứt mẻ. kết tinh bí pháp thần thông bên trong nó cũng không hư hao chút nào.
"Xoạt!"
Ý thức hơi vừa động, trong không gian nhần Linh La. Hạ Ngôn kiểm đếm lấy ra hai trăm lẻ tám viên Thất Nguyên Đan. cùng với năm ngàn viên Lục Nguyên Đan. Ngón tay vạch trong không khí một cái rất nhẹ. một Hộp gấm càn khôn lập tức xuất hiện trước mặt Hạ Ngôn.
- Bí pháp Thần thông không có vấn đề. mời kiểm tra và nhận Nguyên Đan!
Hạ Ngôn đưa Hộp gấm càn khôn qua. đồng thời tiếp nhận thủy tinh cầu cầm trong tay mình.
Thủy tinh cầu tỏa ra năng lượng thần bí. ở trong tay Hạ Ngôn tản phát ra vầng sáng màu trắng ngà.
Đám người Vương Đức Sơn nhìn chằm chằm thủy tinh cầu bí pháp thần thông trong tay Hạ Ngôn. Mà Bạt Hồ thì lại nhìn về phía Hộp gấm càn khôn, hắn không tin. không tin Hạ Ngôn có thể xuất ra nhiều Nguyên Đan như vậy. điều này hoàn toàn không có khả năng.
Bạt Hồ cũng kìm lòng không đậu nghiển chặt hàm rằng, sắc mặt âm trầm đáng sợ. từng tia từng tia linh lực vận chuyển ở bên ngoài thần hắn, thậm chí phát ra âm thanh như tiếng nước chảy.
Nhân viên công tác mở ra Hộp gấm càn khôn, ánh mắt đảo qua liền kiểm kê xong.
- Năm ngàn viên Lục Nguyên Đan, hai trăm lẻ tám viên Thất Nguyên Đan, vừa đúng là bảy trăm lẻ tám ngàn vạn viên Nhất Nguyên. Đan! Vị đại nhân này! Chúc mừng ngài mua được một kiện bảo vật có giá trị!
Nhân viên công tác hướng về Hạ Ngôn chúc mừng.
Thủy tinh cầu bí pháp thần thông thất cấp đã thuộc về Hạ Ngôn.
Đám người tan Phượng đều là mở to hai mắt nhìn Hạ Ngôn, hoàn toàn không thể tin nổi. Bọn họ căn bản không thể hiểu được, rốt cuộc Hạ Ngôn làm thế nào có thể có được nhiều Nguyên Đan Như vậy. Người phụ trách Tiên Phong Động Ngũ Trọng Thiên, mỗi tháng có thể lĩnh một vạn viên Nhất Nguyên Đan, cũng chính là một viên Ngũ Nguyên Đan. Một năm, cũng mới tương đương với một viên Lục Nguyên Đan nhiều một ít. Đương nhiên, làm người phụ trách ba mươi sáu động thiên, còn có một số thu nhập các thứ thêm vào, tỷ như một ít mạch khoáng linh thạch, dược điển là do thủ hạ quản lý V. V..., người phụ trách từ trong đó kiếm được một ít ưu đãi. đó cũng là chuyện bình thường. Kỳ thật cách thu được Nguyên Đan nhanh nhất, vẫn là đi hoàn thành nhiệm vụ của Tin Tức Viện Tinh Đấu Điện tuyên bổ để được phần thưởng cho.
Nhưng dù vậy, cũng không có khả năng chỉ trong thời gian vài năm, mà có thể tích lũy ra một khoản tài phú lớn như thế?
Trái ngược với Hạ Ngôn, đám người tan Phượng thì quả thực là nghèo đến đáng thương. Bọn họ tích lũy cả ngàn năm mà muốn lập tức xuất ra mấy trăm vạn viên Nhất Nguyên Đan, cũng phải nghẹn họng mà nhìn.
"Ta hiện tại còn lại ba trăm ba mươi bảy viên Thất Nguyên Đan, hơn ba ngàn viên Lục Nguyên Đan, không thể tiêu phí lung tung. Những Nguyên Đan này còn phái dùng để tu luyện." Hạ Ngôn vốn còn định mua một ít các loại quả, sau một hồi đắn đo. tạm thời vẫn là không mua. Chờ sau này khi thực lực mạnh lên. tốc độ kiểm Nguyên Đan tự nhiên sẽ nhanh hơn. Hiện tại mà mua một ít đô vật tạm thời chua dùng tới thì Quả thật lãng phí. về phản thần phù kia đúng là có thể bào mệnh, nhưng thần phù cấp thấp đối với Hạ Ngôn mà nói tác dụng không lớn. còn thần phù cao cấp một chút, giá cả lại khiến người ta không đành lòng.
Thời điểm Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Linh Hoàng bát cấp. còn thừa lại hơn mười viên Lục Nguyên Đan. Sau đó đánh chết đám người Cừu Lộc lấy được nhẫn trữ vật, cũng kiếm được một số đan dược, hơn nữa bán ra các loại tài liệu và thần khí vốn đã tăng thêm tới tám ngàn mấy trăm viên Lục Nguyên Đan. Khi mua Luyện Đan Bảo Điển. Hạ Ngôn dùng ba trăm tám mươi sáu viên Thất Nguyên Đan, đồng thời còn thêm sáu viên Lục Nguyên Đan.
Cho nên hiện tại, Hạ Ngôn chỉ còn có ba trăm ba mươi bảy viên Thất Nguyên Đan, ba ngàn mấy trăm viên Lục Nguyên Đan. Những Nguyên Đan cấp thấp cũng không hê ít, tuy nhiên Nguyên Đan cấp thấp đối với tu luyện của Hạ Ngôn mà nói, đều đã lười đi tính toán.
"Đáng giận."
Ánh mắt hung ác của Bạt Hồ nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, trong lòng rống giận.
- Hạ Ngôn! Ngươi lại dám tranh giành thần thông thất cấp cùng Bạt Hồ đại nhân!
Vương Đức Sơn lúc này kêu gào nói. hắn kỳ thật chỉ là một tên ngang ngược tàn ác. Là hạng người xu thời nịnh nọt. Tuy rằng thiên phú tu luyện không tệ, tốc độ tu luyện cũng rất nhanh, chỉ thời gian bốn năm ngàn năm đã bước vào cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp. nhung lại khó đại thành.
- Ha ha! Bạt Hồ đại nhân vừa rồi cũng nói thứ tự đến trước và sau. Ta đến trước Bạt Hồ đại nhân, tự nhiên có thể ưu tiên mua nó. Hơn nữa hiện giờ Bạt Hồ đại nhân cũng tạm thời không lấy ra nhiều Nguyên Đan như vậy!
Hạ Ngôn ung dung nói.
Tuy rằng là một câu nói nhẹ nhàng, nhung Mỗi một chữ đều hung hăng đánh thẳng vào trái tim Bạt Hồ, khiến Bạt Hồ gần như sắp không áp chế được lửa giận trong lòng.
Thể diện của hắn cũng trong câu nói nhẹ nhàng bâng quơ này, hoàn toàn mất sạch.
Đám người tan Phượng đều lộ ra vé tuơi cười. Chiêu đó của Hạ Ngôn quả thực làm cho trong lòng bọn họ vui sướng không còn gì bang. Nhất là Tác Kỳ càng vô cùng thống khoái. Ẩn tượng đối với Hạ Ngôn lại phát sinh đôi mới. trong lòng làm ra đủ loại xét đoán.
/1062
|