- Vương Đức Sơn! Đám người Phương Viên, Hạ Ngôn tổng cộng có mười ba người hả?
Đám người Bạt Hồ Phi hành đuổi theo một phương hướng trong thời gian một nén nhang, trong phạm vi ý thức hắn bao phủ liền cảm ứng được ở mấy ngàn dặm phía trước có mười ba cỗ linh lực dao động, vừa lúc bằng với nhân số đám người Hạ Ngôn và Phương Viên.
Trong Không gian Hỗn Độn, phạm vi do thám của ý thức người tu luyện dưới bình thường cũng bằng một phần ba so với bên ngoài. Cho nên, Bạt Hồ tuy rằng đã là cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp hậu kỳ cũng chỉ có thể cảm ứng được phạm vi mấy ngàn dặm mà thôi.
- Đúng vậy!
Vương Đức Sơn lập tức chuyền mắt nhìn đáp, vẻ mặt hiện lên một tia âm ngoan.
Trong tám người bọn họ, thực lực Bạt Hồ là mạnh nhất, phạm vi do thám cũng rộng nhất. Cho nên tuy rằng những người còn lại lúc này đều tản ra ý thức của mình, nhưng cũng không thể phát hiện hơi thở linh lực của mười ba người phía trước.
- Như vậy đám người phía trước hẳn là đúng rồi, chúng ta hiện tại giảm tốc độ lại, đừng đuổi theo quá gần. nếu không bọn họ mà phát hiện chúngtạ, vị tất sẽ rời khỏi Khu Tuần Tra. ở trong Khu Tuần Tra bất cứ người nào cũng không thể động thủ.
Ánh mắt Bạt Hồ ngưng tụ, hai đạo lệ quang bắn ra, tốc độ thân thểPhi hành lập tức giảm lại không ít, bảo trì khoảng cách như hiện tại với mười ba hơi thở linh lực phía trước.
- Bạt Hồ đại nhân nói đúng!
Đám người Vương Đức Sơn gật gật đầu lên tiếng đáp.
- Có tám gã tu luyện dường như luôn đi theo chúng ta!
Phương Viên nhíu mày, ánh mắt chuyến động, thoáng nheo mắt lại chớp động mấy cái rồi lên tiếng nói.
- Cái gì?
- Có người theo dõi chúng ta sao?
- Bọn họ là ai? Phương Viên, mấy tên đi theo chúng ta thực lực thế nào?
Mọi người nghe vậy đều lộ ra vẻ hoảng sợ. Hiện tại mọi người đang ở chính là Không gian Hỗn Độn, nếu bị người tu luyện khác theo dõi vậy quả thật không ổn. Vô cùng nguy hiểm.
- Khoảng cách quá xa, ta chỉ có thể phát hiện có tám cỗ hơi thở linh lực vẫn ẩn nấp phía sau chúng ta mấy ngàn dặm. Tuy nhiên, thực lực bọn họ hẳn cũng không phải quá mạnh, nếu. bằng không ta căn bản không có khả năng phát hiện được bọn họ.
Phương Viên trầm ngâm suy đoán.
- Phương Viên nói đúng!
Trong đôi mắt tròn xinh đẹp của Doãn Tú quang hoa chớp động.
- Chỉ là không biết rốt cuộc là ai đi theo chúng ta, chẳng lẽ là trùng hợp?
- Sợ rằng không phải là trùng hợp, tuy rằng chúng ta vừa mới tiến vào Không gian Hỗn Độn nhưng hiện tại đã qua thời gian khoảng một canh giờ rồi. Không gian Hỗn Độn to lớn nhưthệ, vì sao bọn họ vẫn luôn đi cùng đường với chúng ta?
Tôn Nguyên lắc đầu, hắn cảm thấy được tám người phía sau khẳng định là Nhằm vào đoàn người mình mà tới.
- Bọn họ cách chúng ta chừng mấy ngàn dặm, hiện tại cũng không có khả năng biết bọn họ rốt cuộc là ai, có thân phận gì. Dù sao hiện tại vẫn đang trong Khu Tuần Tra, chúng ta tiếp tục Phi hành, tới khu vực Lôi Đình rồi mới quyết định tiếp, chung quy cũng không thể bởi vì mấy người đi theo này mà quay lại thành Tinh Đấu được.
Phương Viên suy tư một lát rồi đưa ra một quyết định, tiếp tục Phi hành về phía trước.
Đến bốn canh giờ sau.
- Phía trước đã là khu vực Lôi Đình rồi. Khu vực Lôi Đình lôi vân quay cuồng, hỗn độn lôi đình tùy thời đều có thể từ không trung đánh xuống, nếu bị hỗn độn lôi đình này đánh trứng thân thể thì ngay cả Thiên thần cũng phải tử vong. Tuy nhiên, người tu luyện cảnh giới Thiên Thần hoàn toàn lĩnh ngộ không gian pháp tắc, nắm giữ thuật thuấn di huyền bí, hỗn độn lôi đình rất Khó đánh trúng bọn họ. Nhưng những người chúng ta còn chưa thể thuấn di, cho nên mọi người nhất định phải cẩn thận!
Phương Viên giơ tay chỉ về khu vực có vẻ sáng ngời phía trước, kỹ càng tỉ mỉ nói. Hạ Ngôn nhìn về một mảnh khu vực sáng rực phía trước, trong lòng Khẽ chấn động, ánh mắt ngưng tụ lại.
- Trong Không gian Hỗn Độn bất cứ bảo vật gì cũng có thể hinh thành ra. Nếu vận khí tốt cũng có thể phát hiện một số khoáng thạch, dược liệu trân quý. Không bằng.mọi người nhớ kỹ, cho dù phát hiện một chút bảo vật cũng phải cẩn thận điều tra rồi mới xuất thủ. Đôi khi, nguy hiểm trí mạng đều ngay trong khi chúng ta sơ ý liền đến. Tuy nhiên mục đích chủ yếu lần này chúng ta tới đây là thu thập hỗn độn chi lực do khí trời trong không gian sinh ra,
mọi người không nên bỏ gốc lấy ngọn.
Thân thể Phương Viên chậm lại một chút, ánh mắt nhìn mọi người nói.
- Phá sau chúng ta có tám người. Từ khi tiến vào Không gian Hỗn Độn vẫn luôn đi theo chúng ta, mọi người cẩn thận một chút Nếu phải động thủ thì không thể nương tay. trong Không gian Hỗn Độn này không phải ngươi chết thì chính là ta vong!
Những lời này khi ở trong Tinh Đấu Điện Phương Viên cũng đã từng nói qua, hiện tại nhắc lại một lần.
Trong khi nói chuyện, trên người Phương Viên cũng tỏa ra một tia sát khí lăng lệ.
- ở trong này, ta từng tận mắt nhìn thấy một số bằng hữu, huynh đệ cùng minh tu luyện chết ở nơi này, bị người giết chết!
Phương Viên có chút kích động, thân hình run rẩy.
- Ta không hy vọng lại nhìn thấy bằng hữu mà ta quen biết chết ở chỗ này. Cái loại cảm giác này rất bi thương! Rất thê thảm!
-Đi thôi! Ta thật muốn xem rốt cuộc là ai vẫn đi theo chúng ta, có mục đích gì!
Hơi thở Phương Viên trầm xuống, nắm tay lập tức xiết chặt, đột nhiên từ trong đôi mắt bắn ra quang mang vô củng kiên định, chém đinh chặt sắt nói.
Đám người Hạ Ngôn cũng đều đi theo phía sau Phương Viên Phi hành tiến về phía khu vực Lôi đình.
"Hô"
"Oanh oanh oanh"
"Ca ca"
Khu vực Lôi đình, các loại thanh âm chấn nhiếp lòng người liên tiếp vang lên. Phá trên không trung, những bụi sáng do hỗn độn lôi đình gây nên lúc ân lúc hiển.
"Ca triệt"
Nơi tận cùng trong thị lực của Hạ Ngôn, nhìn thấy một đạo lôi đình đột nhiên từ không trung đánh xuống. Tia chớp màu xám sau đó rất nhanh biến mất. Tuy nhiên, tia chớp đó đánh trúng rốt cuộc là cái gì Hạ Ngôn lại không thể thấy rõ bởi khoảng cách quá xa.
- Mọi người phải luôn cẩn thận, lôi đình tùy thời có thể từ trên không trung đánh xuống, bình thường đều có dấu hiệu nhất định.
Chỉ cần chúng ta cẩn thận, khả năng bị đánh trúng có thể tính là rất nhỏ. Đương nhiên, còn cần chú ý bốn phía xung quanh, nói không chừng sẽ có một số linh thú đột nhiên xuất hiện công kích chúng ta!
Ý thức Phương Viên tản ra, dẫn theo mọi người không ngừng thay đổi lộ tuyến Phi hành. Những nơi hỗn độn lôi đình ngưng tụ trong không trung, Phương Viên tự nhiên sẽ không đi qua đó.
Đám người Hạ Ngôn cũng đều tỏa ra thần thức cảm ứng bốn phía. Hỗn độn chi lực là một loại năng lượng thần bí tinh thuần, nếu được khí trời sinh ra trong phạm vi cảm ứng của mọi người tự nhiên có thể bị mọi người cảm ứng được. Tuy nhiên Không gian Hỗn Độn này Phi thường khổng lồ, nếu muốn trong khoảng thời gian ngắn tìm được hỗn độn chi lực vậy không quả thực tế. Nhất là nơi này càng tiến gần với Khu Tuần Tra. tỷ lệ số lượng người tu luyện có thể tìm được hỗn độn chi lực càng nhỏ.
Trong khoảng thời gian này Hạ Ngôn cũng cảm ứng được bốn người tu luyện từng xuất hiện trong phạm vi cảm ứng của mình.
Lộ tuyến Phương Viên Phi hành cũng không cố ý tránh đi những người tu luyện này. Dù sao mọi người tiến vào Không gian Hỗn Độn này mục đích là thu thập hỗn độn chi lực, mà không phải phát sinh xung đột với những người tu luyện khác.
Nửa canh giờ sau.
- Chú. ý, tám người kia đang gia tăng tốc độ Phi hành.
Với tốc độ Phi hành hiện tại của chúng ta đại khái sau thời gian một chén trà nhỏ sẽ bị bọn họ đuổi kịp!
Phương Viên vẫn luôn để ý tám người phía sau kia, lúc này cảm ứng được tám người kia đang rất nhanh tiến lại gần mình, lập tức thông báo cho đám người Hạ Ngôn.
Mọi người nghe vậy cũng đều chấn động tinh thần, trong mắt không ngừng hiện lên quang hoa!
- Ta thực muốn xem rốt cuộc là ai!
Doãn Tú nhíu mày, linh lực chuyển động bên ngoài thân thể, nổi giận thấp giọng nói.
- ừ, chúng ta tạm thời đừng lại đợi bọn họ ở chỗ này! Xem bọn hắn rốt cuộc muốn làm gì? Tôn Nguyên đưa mắt nhìn về phía Phương Viên nói.
- Được! Cứ làm như vậy. Chúng ta liền chờ bọn họ ở chỗ này.
Phương Viên lập tức gật đầu, ánh mắt tập trung nhìn về phía xa
Mười ba người đều dừng Phi hành lơ lửng trong không trung, xoay người chờ đón tám người vẫn luôn đi theo sau mình đang rất nhanh tới gần.
- Ha ha! Tên Phương Viên kia mau như vậy đã phát hiện chúng ta!
Bạt Hồ cười ha ha, khuôn mặt hiện lên vẻ dữ tợn.
- Đúng vậy, bọn chúng đều đưng lại. Dường như đang chờ chúng ta qua đó.
Vương Đức Sơn cười nói.
- Đi, chúng ta liền qua đó chào hỏi một chút. Chú ý, không có tuyệt đối nắm chắc thì không thể động thủ. Một khi động thủ sẽ toàn bộ giết chết, một người cũng không lưu lại. Nếu bằng không sau khi chúng ta trở lại Tinh Đấu Điện, chờ đợi chúng ta chính là chế tài nghiêm khắc như thế nào của Huấn Pháp Viện Cửu Trọng Thiên, ngay cả Động chủ đại nhân cũng không bảo đảm được chúng ta!
Bạt Hồ ngoan độc chậm rãi nói.
Trong khi nói chuyện, tốc độ Phi hành cũng không có giảm lại chút nào, một lần hô hấp liền bay qua hơn mười dặm.
- Chúng ta hiểu rồi, Bạt Hồ đại nhân!
Trên mặt mấy người đều hiện lên vẻ tàn nhẫn, đồng thời lên tiếng đáp lại Bạt Hồ. Mấy tên tu luyện này hoàn toàn là thủ hạ tâm phúc của Bạt Hồ.
"Xích"
Tám đạo Nhân ảnh rất nhanh liền xuất hiện trong tầm mắt đám người Hạ Ngôn, lại qua thời gian mấy lần hô hấp, Hạ Ngôn đã có thể nhìn rõ ràng diện mạo tám người đang đến.
- Dĩ nhiên là Bạt Hồ!
Ánh mắt Hạ Ngôn ngưng tụ, nhìn một người cầm đầu tám người tu luyện đang rất nhanh tới gần. Người này đúng là Bạt Hồ người phụ trách Hắc Phong Động tại Thất Trọng Thiên trong Tinh Đấu Điện mà Hạ Ngôn đã từng gặp qua.
- Bạt Hồ!
Phương Viên lúc này cũng nhận ra Bạt Hồ.
Một ngàn năm trước hắn cùng Bạt Hồ đều là người tu luyện Lục Trọng Thiên. Hắn là người phụ trách Tiên Phong Động tại Lục Trọng Thiên, mà Bạt Hồ lại là người phụ trách Hắc Phong Động.
"Bạt Hồ này có cừu với ta, hẳn là tới để tìm ta!"
Hạ Ngôn lập tức nghĩ ra Bạt Hồ vẫn đuổi theo đám người minh, mục tiêu thực ra chính là mình.
- Hừ, tên hỗn đản này!
Phương Viên hừ lạnh một tiếng, ánh mắt ngưng tụ nói.
- Ta biết chuyện ở trong Vạn Trọng Lâu không lâu trước, Tác Kỳ đã nói với ta rồi. Bạt Hồ này vẫn bụng dạ hẹp hỏi như vậy, có thù tất báo. Hạ Ngôn! Ngươi yên tâm, có ta ở đây, Bạt Hồ này không dám làm càn. Thực lực của hắn cũng sản sản như tạ, không phần biệt cao thấp. Bày người bên cạnh hắn thực lực bình thường, căn bản không có khả năng nuốt trôi chứng ta.
Trong nháy mắt, Phương Viên liền phán đoán ra thực lực đám người Bạt Hồ, biết được tám người Bạt Hồ căn bản không có khả năng đánh chết mười ba người phía mình, trong lòng cũng hơi trầm tĩnh lại một chút.
- Cho rằng Ngọc Nữ Động chúng ta dễ khi đễ sao? Người tu luyện Hắc Phong Động cả đám đều khiến người khác chán ghét. Bạt Hồ này ta cũng biết, Thu Nguyệt đại nhân của Ngọc Nữ Động Thất Trọng Thiên thực sự rất ghét hắn.
Doãn Tú khinh miệt nói một câu.
- Ha ha ha! Phương Viên lão đệ, thật sự trùng hợp nha. Dĩ nhiên ở trong này mà ta cũng gặp được ngươi!
Sau khi đám người Bạt Hồ tới gần, ánh mắt đảo qua trên người Hạ Ngôn, lại nhìn về phía Phương Viên rồi sau đó đẫn đầu lên tiếng cười nói, trong ánh mắt hiện lên một đoàn quang hoa quỷ dị.
Đám người Bạt Hồ Phi hành đuổi theo một phương hướng trong thời gian một nén nhang, trong phạm vi ý thức hắn bao phủ liền cảm ứng được ở mấy ngàn dặm phía trước có mười ba cỗ linh lực dao động, vừa lúc bằng với nhân số đám người Hạ Ngôn và Phương Viên.
Trong Không gian Hỗn Độn, phạm vi do thám của ý thức người tu luyện dưới bình thường cũng bằng một phần ba so với bên ngoài. Cho nên, Bạt Hồ tuy rằng đã là cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp hậu kỳ cũng chỉ có thể cảm ứng được phạm vi mấy ngàn dặm mà thôi.
- Đúng vậy!
Vương Đức Sơn lập tức chuyền mắt nhìn đáp, vẻ mặt hiện lên một tia âm ngoan.
Trong tám người bọn họ, thực lực Bạt Hồ là mạnh nhất, phạm vi do thám cũng rộng nhất. Cho nên tuy rằng những người còn lại lúc này đều tản ra ý thức của mình, nhưng cũng không thể phát hiện hơi thở linh lực của mười ba người phía trước.
- Như vậy đám người phía trước hẳn là đúng rồi, chúng ta hiện tại giảm tốc độ lại, đừng đuổi theo quá gần. nếu không bọn họ mà phát hiện chúngtạ, vị tất sẽ rời khỏi Khu Tuần Tra. ở trong Khu Tuần Tra bất cứ người nào cũng không thể động thủ.
Ánh mắt Bạt Hồ ngưng tụ, hai đạo lệ quang bắn ra, tốc độ thân thểPhi hành lập tức giảm lại không ít, bảo trì khoảng cách như hiện tại với mười ba hơi thở linh lực phía trước.
- Bạt Hồ đại nhân nói đúng!
Đám người Vương Đức Sơn gật gật đầu lên tiếng đáp.
- Có tám gã tu luyện dường như luôn đi theo chúng ta!
Phương Viên nhíu mày, ánh mắt chuyến động, thoáng nheo mắt lại chớp động mấy cái rồi lên tiếng nói.
- Cái gì?
- Có người theo dõi chúng ta sao?
- Bọn họ là ai? Phương Viên, mấy tên đi theo chúng ta thực lực thế nào?
Mọi người nghe vậy đều lộ ra vẻ hoảng sợ. Hiện tại mọi người đang ở chính là Không gian Hỗn Độn, nếu bị người tu luyện khác theo dõi vậy quả thật không ổn. Vô cùng nguy hiểm.
- Khoảng cách quá xa, ta chỉ có thể phát hiện có tám cỗ hơi thở linh lực vẫn ẩn nấp phía sau chúng ta mấy ngàn dặm. Tuy nhiên, thực lực bọn họ hẳn cũng không phải quá mạnh, nếu. bằng không ta căn bản không có khả năng phát hiện được bọn họ.
Phương Viên trầm ngâm suy đoán.
- Phương Viên nói đúng!
Trong đôi mắt tròn xinh đẹp của Doãn Tú quang hoa chớp động.
- Chỉ là không biết rốt cuộc là ai đi theo chúng ta, chẳng lẽ là trùng hợp?
- Sợ rằng không phải là trùng hợp, tuy rằng chúng ta vừa mới tiến vào Không gian Hỗn Độn nhưng hiện tại đã qua thời gian khoảng một canh giờ rồi. Không gian Hỗn Độn to lớn nhưthệ, vì sao bọn họ vẫn luôn đi cùng đường với chúng ta?
Tôn Nguyên lắc đầu, hắn cảm thấy được tám người phía sau khẳng định là Nhằm vào đoàn người mình mà tới.
- Bọn họ cách chúng ta chừng mấy ngàn dặm, hiện tại cũng không có khả năng biết bọn họ rốt cuộc là ai, có thân phận gì. Dù sao hiện tại vẫn đang trong Khu Tuần Tra, chúng ta tiếp tục Phi hành, tới khu vực Lôi Đình rồi mới quyết định tiếp, chung quy cũng không thể bởi vì mấy người đi theo này mà quay lại thành Tinh Đấu được.
Phương Viên suy tư một lát rồi đưa ra một quyết định, tiếp tục Phi hành về phía trước.
Đến bốn canh giờ sau.
- Phía trước đã là khu vực Lôi Đình rồi. Khu vực Lôi Đình lôi vân quay cuồng, hỗn độn lôi đình tùy thời đều có thể từ không trung đánh xuống, nếu bị hỗn độn lôi đình này đánh trứng thân thể thì ngay cả Thiên thần cũng phải tử vong. Tuy nhiên, người tu luyện cảnh giới Thiên Thần hoàn toàn lĩnh ngộ không gian pháp tắc, nắm giữ thuật thuấn di huyền bí, hỗn độn lôi đình rất Khó đánh trúng bọn họ. Nhưng những người chúng ta còn chưa thể thuấn di, cho nên mọi người nhất định phải cẩn thận!
Phương Viên giơ tay chỉ về khu vực có vẻ sáng ngời phía trước, kỹ càng tỉ mỉ nói. Hạ Ngôn nhìn về một mảnh khu vực sáng rực phía trước, trong lòng Khẽ chấn động, ánh mắt ngưng tụ lại.
- Trong Không gian Hỗn Độn bất cứ bảo vật gì cũng có thể hinh thành ra. Nếu vận khí tốt cũng có thể phát hiện một số khoáng thạch, dược liệu trân quý. Không bằng.mọi người nhớ kỹ, cho dù phát hiện một chút bảo vật cũng phải cẩn thận điều tra rồi mới xuất thủ. Đôi khi, nguy hiểm trí mạng đều ngay trong khi chúng ta sơ ý liền đến. Tuy nhiên mục đích chủ yếu lần này chúng ta tới đây là thu thập hỗn độn chi lực do khí trời trong không gian sinh ra,
mọi người không nên bỏ gốc lấy ngọn.
Thân thể Phương Viên chậm lại một chút, ánh mắt nhìn mọi người nói.
- Phá sau chúng ta có tám người. Từ khi tiến vào Không gian Hỗn Độn vẫn luôn đi theo chúng ta, mọi người cẩn thận một chút Nếu phải động thủ thì không thể nương tay. trong Không gian Hỗn Độn này không phải ngươi chết thì chính là ta vong!
Những lời này khi ở trong Tinh Đấu Điện Phương Viên cũng đã từng nói qua, hiện tại nhắc lại một lần.
Trong khi nói chuyện, trên người Phương Viên cũng tỏa ra một tia sát khí lăng lệ.
- ở trong này, ta từng tận mắt nhìn thấy một số bằng hữu, huynh đệ cùng minh tu luyện chết ở nơi này, bị người giết chết!
Phương Viên có chút kích động, thân hình run rẩy.
- Ta không hy vọng lại nhìn thấy bằng hữu mà ta quen biết chết ở chỗ này. Cái loại cảm giác này rất bi thương! Rất thê thảm!
-Đi thôi! Ta thật muốn xem rốt cuộc là ai vẫn đi theo chúng ta, có mục đích gì!
Hơi thở Phương Viên trầm xuống, nắm tay lập tức xiết chặt, đột nhiên từ trong đôi mắt bắn ra quang mang vô củng kiên định, chém đinh chặt sắt nói.
Đám người Hạ Ngôn cũng đều đi theo phía sau Phương Viên Phi hành tiến về phía khu vực Lôi đình.
"Hô"
"Oanh oanh oanh"
"Ca ca"
Khu vực Lôi đình, các loại thanh âm chấn nhiếp lòng người liên tiếp vang lên. Phá trên không trung, những bụi sáng do hỗn độn lôi đình gây nên lúc ân lúc hiển.
"Ca triệt"
Nơi tận cùng trong thị lực của Hạ Ngôn, nhìn thấy một đạo lôi đình đột nhiên từ không trung đánh xuống. Tia chớp màu xám sau đó rất nhanh biến mất. Tuy nhiên, tia chớp đó đánh trúng rốt cuộc là cái gì Hạ Ngôn lại không thể thấy rõ bởi khoảng cách quá xa.
- Mọi người phải luôn cẩn thận, lôi đình tùy thời có thể từ trên không trung đánh xuống, bình thường đều có dấu hiệu nhất định.
Chỉ cần chúng ta cẩn thận, khả năng bị đánh trúng có thể tính là rất nhỏ. Đương nhiên, còn cần chú ý bốn phía xung quanh, nói không chừng sẽ có một số linh thú đột nhiên xuất hiện công kích chúng ta!
Ý thức Phương Viên tản ra, dẫn theo mọi người không ngừng thay đổi lộ tuyến Phi hành. Những nơi hỗn độn lôi đình ngưng tụ trong không trung, Phương Viên tự nhiên sẽ không đi qua đó.
Đám người Hạ Ngôn cũng đều tỏa ra thần thức cảm ứng bốn phía. Hỗn độn chi lực là một loại năng lượng thần bí tinh thuần, nếu được khí trời sinh ra trong phạm vi cảm ứng của mọi người tự nhiên có thể bị mọi người cảm ứng được. Tuy nhiên Không gian Hỗn Độn này Phi thường khổng lồ, nếu muốn trong khoảng thời gian ngắn tìm được hỗn độn chi lực vậy không quả thực tế. Nhất là nơi này càng tiến gần với Khu Tuần Tra. tỷ lệ số lượng người tu luyện có thể tìm được hỗn độn chi lực càng nhỏ.
Trong khoảng thời gian này Hạ Ngôn cũng cảm ứng được bốn người tu luyện từng xuất hiện trong phạm vi cảm ứng của mình.
Lộ tuyến Phương Viên Phi hành cũng không cố ý tránh đi những người tu luyện này. Dù sao mọi người tiến vào Không gian Hỗn Độn này mục đích là thu thập hỗn độn chi lực, mà không phải phát sinh xung đột với những người tu luyện khác.
Nửa canh giờ sau.
- Chú. ý, tám người kia đang gia tăng tốc độ Phi hành.
Với tốc độ Phi hành hiện tại của chúng ta đại khái sau thời gian một chén trà nhỏ sẽ bị bọn họ đuổi kịp!
Phương Viên vẫn luôn để ý tám người phía sau kia, lúc này cảm ứng được tám người kia đang rất nhanh tiến lại gần mình, lập tức thông báo cho đám người Hạ Ngôn.
Mọi người nghe vậy cũng đều chấn động tinh thần, trong mắt không ngừng hiện lên quang hoa!
- Ta thực muốn xem rốt cuộc là ai!
Doãn Tú nhíu mày, linh lực chuyển động bên ngoài thân thể, nổi giận thấp giọng nói.
- ừ, chúng ta tạm thời đừng lại đợi bọn họ ở chỗ này! Xem bọn hắn rốt cuộc muốn làm gì? Tôn Nguyên đưa mắt nhìn về phía Phương Viên nói.
- Được! Cứ làm như vậy. Chúng ta liền chờ bọn họ ở chỗ này.
Phương Viên lập tức gật đầu, ánh mắt tập trung nhìn về phía xa
Mười ba người đều dừng Phi hành lơ lửng trong không trung, xoay người chờ đón tám người vẫn luôn đi theo sau mình đang rất nhanh tới gần.
- Ha ha! Tên Phương Viên kia mau như vậy đã phát hiện chúng ta!
Bạt Hồ cười ha ha, khuôn mặt hiện lên vẻ dữ tợn.
- Đúng vậy, bọn chúng đều đưng lại. Dường như đang chờ chúng ta qua đó.
Vương Đức Sơn cười nói.
- Đi, chúng ta liền qua đó chào hỏi một chút. Chú ý, không có tuyệt đối nắm chắc thì không thể động thủ. Một khi động thủ sẽ toàn bộ giết chết, một người cũng không lưu lại. Nếu bằng không sau khi chúng ta trở lại Tinh Đấu Điện, chờ đợi chúng ta chính là chế tài nghiêm khắc như thế nào của Huấn Pháp Viện Cửu Trọng Thiên, ngay cả Động chủ đại nhân cũng không bảo đảm được chúng ta!
Bạt Hồ ngoan độc chậm rãi nói.
Trong khi nói chuyện, tốc độ Phi hành cũng không có giảm lại chút nào, một lần hô hấp liền bay qua hơn mười dặm.
- Chúng ta hiểu rồi, Bạt Hồ đại nhân!
Trên mặt mấy người đều hiện lên vẻ tàn nhẫn, đồng thời lên tiếng đáp lại Bạt Hồ. Mấy tên tu luyện này hoàn toàn là thủ hạ tâm phúc của Bạt Hồ.
"Xích"
Tám đạo Nhân ảnh rất nhanh liền xuất hiện trong tầm mắt đám người Hạ Ngôn, lại qua thời gian mấy lần hô hấp, Hạ Ngôn đã có thể nhìn rõ ràng diện mạo tám người đang đến.
- Dĩ nhiên là Bạt Hồ!
Ánh mắt Hạ Ngôn ngưng tụ, nhìn một người cầm đầu tám người tu luyện đang rất nhanh tới gần. Người này đúng là Bạt Hồ người phụ trách Hắc Phong Động tại Thất Trọng Thiên trong Tinh Đấu Điện mà Hạ Ngôn đã từng gặp qua.
- Bạt Hồ!
Phương Viên lúc này cũng nhận ra Bạt Hồ.
Một ngàn năm trước hắn cùng Bạt Hồ đều là người tu luyện Lục Trọng Thiên. Hắn là người phụ trách Tiên Phong Động tại Lục Trọng Thiên, mà Bạt Hồ lại là người phụ trách Hắc Phong Động.
"Bạt Hồ này có cừu với ta, hẳn là tới để tìm ta!"
Hạ Ngôn lập tức nghĩ ra Bạt Hồ vẫn đuổi theo đám người minh, mục tiêu thực ra chính là mình.
- Hừ, tên hỗn đản này!
Phương Viên hừ lạnh một tiếng, ánh mắt ngưng tụ nói.
- Ta biết chuyện ở trong Vạn Trọng Lâu không lâu trước, Tác Kỳ đã nói với ta rồi. Bạt Hồ này vẫn bụng dạ hẹp hỏi như vậy, có thù tất báo. Hạ Ngôn! Ngươi yên tâm, có ta ở đây, Bạt Hồ này không dám làm càn. Thực lực của hắn cũng sản sản như tạ, không phần biệt cao thấp. Bày người bên cạnh hắn thực lực bình thường, căn bản không có khả năng nuốt trôi chứng ta.
Trong nháy mắt, Phương Viên liền phán đoán ra thực lực đám người Bạt Hồ, biết được tám người Bạt Hồ căn bản không có khả năng đánh chết mười ba người phía mình, trong lòng cũng hơi trầm tĩnh lại một chút.
- Cho rằng Ngọc Nữ Động chúng ta dễ khi đễ sao? Người tu luyện Hắc Phong Động cả đám đều khiến người khác chán ghét. Bạt Hồ này ta cũng biết, Thu Nguyệt đại nhân của Ngọc Nữ Động Thất Trọng Thiên thực sự rất ghét hắn.
Doãn Tú khinh miệt nói một câu.
- Ha ha ha! Phương Viên lão đệ, thật sự trùng hợp nha. Dĩ nhiên ở trong này mà ta cũng gặp được ngươi!
Sau khi đám người Bạt Hồ tới gần, ánh mắt đảo qua trên người Hạ Ngôn, lại nhìn về phía Phương Viên rồi sau đó đẫn đầu lên tiếng cười nói, trong ánh mắt hiện lên một đoàn quang hoa quỷ dị.
/1062
|