- Đây là. một thế giới thật hoàn chình! Lực lượng pháp tắc cũng hoàn thiện.
- Tuy rằng hiện tại ta không cảm ứng được sự tồn tại của bản thân, nhưng là cảm giác thế giới xung quanh lại Phi thường rõ ràng.
Tư đuy của Hạ Ngôn không chịu bất kỳ hạn chế nào.
ở trong thế giới này, Hạ Ngôn cảm giác được quá trình vô số sinh linh từ sinh ra đến chết đi, còn có ý niệm của một số người tu luyện cũng bị Hạ Ngôn thấy rõ ràng. Nhìn vô số người tu luyện nhỏ yếu đau khổ giãy đụa, từng bước lần mò về phía trước, Hạ Ngôn đường như lại trở về thời điểm mình ở Quang Ly phân thế giới, ở Hạ gia tu luyện mười năm không có tiến bộ.
Mỗi người, đều có một cảnh ngộ. Có người luôn kiên trì trên đường tu luyện, có thể đi được rất xa, bỗ xa người Khác ở phá sau. Mà đại đa số người tuy rằng cũng vẫn kiên trì, nhưng lại rất Khó không ngừng đi tiếp. Người tu luyện có thể đột phá một cái rồi một cái gông cùm, có thể nói là lông phượng và sừng lân.
Hạ Ngôn cảm ứng được không chỉ là đủ loại tình cảm của người tu luyện, còn có càng nhiều là cuộc sống người thường. Sinh ly tử biệt, tụ hợp ly tán, dường như Hạ Ngôn có thể đích thân cảm thụ.
Thời gian dần dần trôi qua, trong thế giới thang trời bậc một này, Hạ Ngôn không thể cảm giác được thời gian bên ngoài trôi qua Nhưng ồ trong thế giới thang trời bậc một này, ý chí, tín niệm, linh hồn của Hạ Ngôn đều. xảy ra thay đổi không thể nhận thấy được theo thời gian. Tuy nhiên, quá trình thay đổi, ngay cả bản thân Hạ Ngôn đều không chút phát hiện.
Bên trôi thang trời, hai mươi bóng người lúc này đều còn ở bậc thứ nhất. Đúng lúc này, đột nhiên một bóng người hơi lay động, bắt đầu từ bậc thứ nhất bay vọt xuống.
Người này, chính là Dương Thu Vân. Sau khi hắn từ thang trời bậc một nhảy xuống, ánh mắt chuyển động đảo qua mười chín người còn lại trong thế giới bậc một, ánh mắt sáng lên rất nhiều.
- vẫn là tốc độ của ta nhanh nhất. Tuy rằng lần trước ta đã tiến vào Bí Cảnh cấp một, đã tiến vào thế giới thang trời, tuy nhiên lúc này lại tiến vào cũng vẫn có thu hoạch mới. ừ, hiện tại, ta liền tiến vào thế giới thang trời bậc hai. Trăm năm thời gian, ta nhất định phải bước vào cảnh giới Thiên Thần! Nhất định.
Tâm niệm chuyển động, trong mắt lệ quang lóe lên, thân hình Dương Thu Vân nhanh chóng xông về phía thang trời bậc thứ hai. Khi vừa tiến vào trên không thang trời bậc hai, thân hình Dương Thu Vân cũng hơi bị kiềm hãm, giống như bị một năng lượng vô hình ngăn trở trong không trung. Tuy nhiên, chỉ ngừng lại trong nháy mắt, thân hình Dương Thu Vân lập tức xuyên qua lực cản này, lập tức hạ xuống bậc thứ hai.
Một ngàn năm trước, Dương Thu Vân đã từng tiến vào Tinh Đấu Bí Cảnh cấp một, tự nhiên có ưu thế rất lớn.
Không bao lâu sau khi Dương Thu Vân bước vào bậc thứ hai, lại có một bóng người từ bậc thứ nhất vọt xuống.
Người này, cũng là một người từng tiến vào Tinh Đấu Bí Cảnh cấp một ngàn năm trước, tênlà Tống ChíMinh.
- ồ?
- Dương Thu Vân đã lên đến bậc thang trời thứ hai rồi!
- ừ, những người khác cũng đều còn lại ở bậc một Xem ra, tiến độ của ta vẫn rất nhanh, chỉ sau Dương Thu Vân. Ta phải nắm chặt thời gian, trăm năm.
Ánh mắt Tống Chí Minh hơi lóe lên, thân hình chớp động, rất nhanh bay vút lên thang trời bậc hai.
Bước vào cảnh giới Thiên Thần, là nguyện vọng Phi thường bức thiểt của mỗi một người tiến vào Bí Cảnh cấp một Hơn nữa, bọn họ đều có tự tin vô cùng cường đại, cảm thấy được mình khẳng định có thể trong trăm năm tại đây bước vào cảnh giới Thiên Thần.
- Kỳ lạ!
- Tinh Đấu Bí Cảnh quả nhiên thần kỳ, cũng không biết những thế giới này rốt cục được hình thành như thế nào.
- Chỉ sợ, chỉ có Thái thượng trưởng lão của Thiên Ngoại Thiên cùng Điện chủ là biết được huyền bí trong đó.
Vạn La lắc đầu.
Ba mươi năm!
Trong Thống Chiếm Viện Cửu Trọng Thiên, vài đạo hào quang thoáng hiện, ở trên một vùng đất trống trải xuất hiện mấy bóng người.
Mấy người này, phân biệt là Động chủ Tiên Phong Động Chung Viễn Ly, Động chủ Thanh Nguyên Động Tiền Long, còn có một người chính là Tiếp dẫn đại nhân Thiên Ngoại Thiên Hầu Phương Lôi. Ba người đứng ở trên đất trống.
- Như thế nào? Hầu Phương Lôi tiên sinh, hắc hắc. Tình hình bên trong hiện tại như thế nào?
Chung Viễn Ly híp mắt, cười hỏi Hầu Phương Lôi.
- Ngươi hỏi là tình hình trong Bí Cảnh cấp mấy?
- Đương nhiên là Bí Cảnh cấp một! Người tu luyện trong Bí Cảnh cấp hai, cấp ba gần như không có khả năng bước vào cảnh giới Thiên Thần trong vòng trăm năm. Ta muốn biết hiện tại Hạ Ngôn của Tiên Phong Động ta đã bước lên thang trời bậc thứ mấy rồi.
Mắt Chung Viễn Ly mở lớn nhìn Hầu Phương Lôi thở ra một hơi nói.
Tuy rằng từ lý luận mà nói, người tu luyện trong Bí Cảnh cấp hai, cấp ba trải qua trăm năm tu luyện cũng có khả năng bước vào cảnh giới Thiên Thần, nhưng loại khả năng đó thật sự là rất nhỏ rất nhỏ, gần như có thể bỗ qua không tính.
Có thể tưởng tượng, ngay cả hai mưoi người tu luyện trong Bí Cảnh cấp một, cuối cùng có thể bước vào cảnh giới Thiên Thần cũng chỉ một, hai người mà thôi, càng đừng nói là Bí Cảnh cấp hai, ba.
- Ha ha. Ngươi hỏi là Hạ Ngôn nào? Đúng rồi, Hạ Ngôn là người tu luyện của Tiên Phong Động, Khó trách ngươi quan tầm tới hắn như vậy. Tiểu tử này sau khi tiến vào Tinh Đấu Điện, tốc độ tu luyện quả thật quỷ thần khó lường. Tuy nhiên.
Hầu Phương Lôi đầu tiên là cười cười, nói đến sau cùng đột nhiên giọng nói khẽ chuyển:
- Lúc này đã qua ba mươi năm, Hạ Ngôn vẫn dừng ở thang trời bậc thứ nhất!
Hầu Phương Lôi cũng vừa mới từ trong Tinh Đấu Bí Cảnh cấp một đi ra, đương nhiên biết được tình huống bên trong. Hầu Phương Lôi phụ trách dẫn đường đám người tu luyện đoạt được danh ngạch tiến vào Bí Cảnh tự nhiên không phải xem xét định kỳ. Trên người hắn có một lệnh bài do Thủy Vụ Điện chủ đưa cho, cho nên hắn có thể tránh được đại trận bên ngoài Bí Cảnh, tiến vào trong Tinh Đấu Bí Cảnh.
- Cái gì?
Chung Viễn Ly hơi ngẩn ra, mắt trợn tròn:
- Điều này sao có thể? Với thiên phú của Hạ Ngôn, như thế nào có thể ba mươi năm vẫn ở bậc thử nhất?
- Hầu Phương Lôi tiên sinh. Có phải là Nhầm hay không?
- Với tốc độ tu luyện của Hạ Ngôn, hiện tại ít nhất cũng phải tới bậc thứ năm tĩờ lên mới đúng chứ hả?
Chung Viễn Ly lắc đầu, vẻ không tin nói.
- Sao nhầm được?
Chung Viễn Ly cũng nhìn ra được Hầu Phương Lôi không giống như nói giỡn.
- Hầu Phương Lôi tiên sinh. Người tu luyện Trịnh Thương Hòa của Thanh Nguyên Động chúng ta tiến độ như thế nào?
Tiền Long ở bên cạnh cũng lên tiếng hỏi. Trịnh Thương Hòa của Thanh Nguyên Động cũng đoạt được một danh ngạch tiến vào Tinh Đấu Bí Cảnh cấp một, đồng thời tiến vào cùng đám Hạ Ngôn.
- Trịnh Thương Hòa?
Hầu Phương Lôi thoáng nhớ lại, lập tức nghĩ đến người tu luyện Trịnh Thương Hòa. Bí Cảnh cấp một tổng cộng chỉ có hai mươi người tu luyện. Hầu Phương Lôi đều nhớ rất rõ làng tên họ mỗi người.
- Ta biết người đó, hiện tại hắn đã bước lên thang trời bậc năm. Tiến triển nhanh nhất trong Tinh Đấu Bí Cảnh cấp một vẫn là Dương Thu Vân. Lúc này Dương Thu Vân đã tiến lên thang trời bậc thứ bảy.
Ánh mắt Hầu Phương Lôi khẽ chuyển nói.
- Lại nói. Đối với tiến độ hiện tại của Hạ Ngôn, ngay cả ta đều có chút nghi hoặc! Ba mươi năm qua đi, không ngờ vẫn còn ở bậc thứ nhất!
Hầu Phương Lôi lắc lắc đầu, mày cũng hơi nhíu lại.
- Khẳng định là có nguyên nhân! Ta không tin, với ngộ tính của Hạ Ngôn vẫn dừng ở bậc thứ nhất!
Chung Viễn Ly vẻ Phi thường chắc chắn, cắn răng nói.
- Bất kể là nguyên nhân gì, dù sao thang trời trong Bí Cảnh bậc càng cao, trợ giúp người tu luyện càng lớn. Hạ Ngôn vẫn dừng ở bậc thứ nhất, vậy khả năng bước vào cảnh giới Thiên Thần gần như bằng không.
Động chủ Thanh Nguyên Động Tiền Long nhìn Chung Viễn Ly nói.
- Ha ha. Hiện tại nói những lời này còn quá sớm. Tiểu tử Hạ Ngôn này, không phải vẫn đều ngoài dự đoán của mọi người sao? Trước khi khảo hạch Bí Cảnh, các ngươi nghĩ được hắn sẽ đoạt được danh ngạch tiến vào Bí Cảnh cấp một sao? Không có phải không? Hắc. Nói không chừng tiểu tử Hạ Ngôn này, cuối cùng mới bắt đầu phát lực, một mạch tiến vào thang trời bậc thứ chín thì sao?
Hầu Phương Lôi ngăn lời nói của Chung Viễn Ly.
Nghe vậy, Chung Viễn Ly cũng gật mạnh đầu. Hầu Phương Lôi nói không sai. Hạ Ngôn quả thật vẫn đi con đường không tầm thường, luôn làm cho người ta không thể dự đoán trước. Lúc này hắn chậm chạp dừng ở thang trời bậc một trong Bí Cảnh, nói không chừng có cảm ngộ gì khác cũng không chừng. Hơn nữa, cho dù là bậc thứ nhất trong Bí Cảnh, về lý luận cũng có thể khiến người tu luyện bước vào cảnh giới Thiên Thần.
- Nói không sai. Ha ha Ta coi trọng Hạ Ngôn. Hạ Ngôn từ trong Bí Cảnh đi ra, nhất định đã bước vào cảnh giới Thiên Thần, tức chết mấy lão tiểu tử Hồng Đồng Mạc kia. Thế lực Tiên Phong Động ta cũng tiếp tục lớn mạnh. Lại nói, ta thật ra hy vọng Hạ Ngôn có thể tiếp nhận vị trí Động chủ của ta. Với năng lực của Hạ Ngôn, hẳn là có thể được các vị Thái thượng trưởng lão thừa nhận hả?
Ánh mắt Chung Viễn Ly sáng quắc, khẽ thở ra, cười ha ha nói với hai người.
- Tuy rằng hiện tại ta không cảm ứng được sự tồn tại của bản thân, nhưng là cảm giác thế giới xung quanh lại Phi thường rõ ràng.
Tư đuy của Hạ Ngôn không chịu bất kỳ hạn chế nào.
ở trong thế giới này, Hạ Ngôn cảm giác được quá trình vô số sinh linh từ sinh ra đến chết đi, còn có ý niệm của một số người tu luyện cũng bị Hạ Ngôn thấy rõ ràng. Nhìn vô số người tu luyện nhỏ yếu đau khổ giãy đụa, từng bước lần mò về phía trước, Hạ Ngôn đường như lại trở về thời điểm mình ở Quang Ly phân thế giới, ở Hạ gia tu luyện mười năm không có tiến bộ.
Mỗi người, đều có một cảnh ngộ. Có người luôn kiên trì trên đường tu luyện, có thể đi được rất xa, bỗ xa người Khác ở phá sau. Mà đại đa số người tuy rằng cũng vẫn kiên trì, nhưng lại rất Khó không ngừng đi tiếp. Người tu luyện có thể đột phá một cái rồi một cái gông cùm, có thể nói là lông phượng và sừng lân.
Hạ Ngôn cảm ứng được không chỉ là đủ loại tình cảm của người tu luyện, còn có càng nhiều là cuộc sống người thường. Sinh ly tử biệt, tụ hợp ly tán, dường như Hạ Ngôn có thể đích thân cảm thụ.
Thời gian dần dần trôi qua, trong thế giới thang trời bậc một này, Hạ Ngôn không thể cảm giác được thời gian bên ngoài trôi qua Nhưng ồ trong thế giới thang trời bậc một này, ý chí, tín niệm, linh hồn của Hạ Ngôn đều. xảy ra thay đổi không thể nhận thấy được theo thời gian. Tuy nhiên, quá trình thay đổi, ngay cả bản thân Hạ Ngôn đều không chút phát hiện.
Bên trôi thang trời, hai mươi bóng người lúc này đều còn ở bậc thứ nhất. Đúng lúc này, đột nhiên một bóng người hơi lay động, bắt đầu từ bậc thứ nhất bay vọt xuống.
Người này, chính là Dương Thu Vân. Sau khi hắn từ thang trời bậc một nhảy xuống, ánh mắt chuyển động đảo qua mười chín người còn lại trong thế giới bậc một, ánh mắt sáng lên rất nhiều.
- vẫn là tốc độ của ta nhanh nhất. Tuy rằng lần trước ta đã tiến vào Bí Cảnh cấp một, đã tiến vào thế giới thang trời, tuy nhiên lúc này lại tiến vào cũng vẫn có thu hoạch mới. ừ, hiện tại, ta liền tiến vào thế giới thang trời bậc hai. Trăm năm thời gian, ta nhất định phải bước vào cảnh giới Thiên Thần! Nhất định.
Tâm niệm chuyển động, trong mắt lệ quang lóe lên, thân hình Dương Thu Vân nhanh chóng xông về phía thang trời bậc thứ hai. Khi vừa tiến vào trên không thang trời bậc hai, thân hình Dương Thu Vân cũng hơi bị kiềm hãm, giống như bị một năng lượng vô hình ngăn trở trong không trung. Tuy nhiên, chỉ ngừng lại trong nháy mắt, thân hình Dương Thu Vân lập tức xuyên qua lực cản này, lập tức hạ xuống bậc thứ hai.
Một ngàn năm trước, Dương Thu Vân đã từng tiến vào Tinh Đấu Bí Cảnh cấp một, tự nhiên có ưu thế rất lớn.
Không bao lâu sau khi Dương Thu Vân bước vào bậc thứ hai, lại có một bóng người từ bậc thứ nhất vọt xuống.
Người này, cũng là một người từng tiến vào Tinh Đấu Bí Cảnh cấp một ngàn năm trước, tênlà Tống ChíMinh.
- ồ?
- Dương Thu Vân đã lên đến bậc thang trời thứ hai rồi!
- ừ, những người khác cũng đều còn lại ở bậc một Xem ra, tiến độ của ta vẫn rất nhanh, chỉ sau Dương Thu Vân. Ta phải nắm chặt thời gian, trăm năm.
Ánh mắt Tống Chí Minh hơi lóe lên, thân hình chớp động, rất nhanh bay vút lên thang trời bậc hai.
Bước vào cảnh giới Thiên Thần, là nguyện vọng Phi thường bức thiểt của mỗi một người tiến vào Bí Cảnh cấp một Hơn nữa, bọn họ đều có tự tin vô cùng cường đại, cảm thấy được mình khẳng định có thể trong trăm năm tại đây bước vào cảnh giới Thiên Thần.
- Kỳ lạ!
- Tinh Đấu Bí Cảnh quả nhiên thần kỳ, cũng không biết những thế giới này rốt cục được hình thành như thế nào.
- Chỉ sợ, chỉ có Thái thượng trưởng lão của Thiên Ngoại Thiên cùng Điện chủ là biết được huyền bí trong đó.
Vạn La lắc đầu.
Ba mươi năm!
Trong Thống Chiếm Viện Cửu Trọng Thiên, vài đạo hào quang thoáng hiện, ở trên một vùng đất trống trải xuất hiện mấy bóng người.
Mấy người này, phân biệt là Động chủ Tiên Phong Động Chung Viễn Ly, Động chủ Thanh Nguyên Động Tiền Long, còn có một người chính là Tiếp dẫn đại nhân Thiên Ngoại Thiên Hầu Phương Lôi. Ba người đứng ở trên đất trống.
- Như thế nào? Hầu Phương Lôi tiên sinh, hắc hắc. Tình hình bên trong hiện tại như thế nào?
Chung Viễn Ly híp mắt, cười hỏi Hầu Phương Lôi.
- Ngươi hỏi là tình hình trong Bí Cảnh cấp mấy?
- Đương nhiên là Bí Cảnh cấp một! Người tu luyện trong Bí Cảnh cấp hai, cấp ba gần như không có khả năng bước vào cảnh giới Thiên Thần trong vòng trăm năm. Ta muốn biết hiện tại Hạ Ngôn của Tiên Phong Động ta đã bước lên thang trời bậc thứ mấy rồi.
Mắt Chung Viễn Ly mở lớn nhìn Hầu Phương Lôi thở ra một hơi nói.
Tuy rằng từ lý luận mà nói, người tu luyện trong Bí Cảnh cấp hai, cấp ba trải qua trăm năm tu luyện cũng có khả năng bước vào cảnh giới Thiên Thần, nhưng loại khả năng đó thật sự là rất nhỏ rất nhỏ, gần như có thể bỗ qua không tính.
Có thể tưởng tượng, ngay cả hai mưoi người tu luyện trong Bí Cảnh cấp một, cuối cùng có thể bước vào cảnh giới Thiên Thần cũng chỉ một, hai người mà thôi, càng đừng nói là Bí Cảnh cấp hai, ba.
- Ha ha. Ngươi hỏi là Hạ Ngôn nào? Đúng rồi, Hạ Ngôn là người tu luyện của Tiên Phong Động, Khó trách ngươi quan tầm tới hắn như vậy. Tiểu tử này sau khi tiến vào Tinh Đấu Điện, tốc độ tu luyện quả thật quỷ thần khó lường. Tuy nhiên.
Hầu Phương Lôi đầu tiên là cười cười, nói đến sau cùng đột nhiên giọng nói khẽ chuyển:
- Lúc này đã qua ba mươi năm, Hạ Ngôn vẫn dừng ở thang trời bậc thứ nhất!
Hầu Phương Lôi cũng vừa mới từ trong Tinh Đấu Bí Cảnh cấp một đi ra, đương nhiên biết được tình huống bên trong. Hầu Phương Lôi phụ trách dẫn đường đám người tu luyện đoạt được danh ngạch tiến vào Bí Cảnh tự nhiên không phải xem xét định kỳ. Trên người hắn có một lệnh bài do Thủy Vụ Điện chủ đưa cho, cho nên hắn có thể tránh được đại trận bên ngoài Bí Cảnh, tiến vào trong Tinh Đấu Bí Cảnh.
- Cái gì?
Chung Viễn Ly hơi ngẩn ra, mắt trợn tròn:
- Điều này sao có thể? Với thiên phú của Hạ Ngôn, như thế nào có thể ba mươi năm vẫn ở bậc thử nhất?
- Hầu Phương Lôi tiên sinh. Có phải là Nhầm hay không?
- Với tốc độ tu luyện của Hạ Ngôn, hiện tại ít nhất cũng phải tới bậc thứ năm tĩờ lên mới đúng chứ hả?
Chung Viễn Ly lắc đầu, vẻ không tin nói.
- Sao nhầm được?
Chung Viễn Ly cũng nhìn ra được Hầu Phương Lôi không giống như nói giỡn.
- Hầu Phương Lôi tiên sinh. Người tu luyện Trịnh Thương Hòa của Thanh Nguyên Động chúng ta tiến độ như thế nào?
Tiền Long ở bên cạnh cũng lên tiếng hỏi. Trịnh Thương Hòa của Thanh Nguyên Động cũng đoạt được một danh ngạch tiến vào Tinh Đấu Bí Cảnh cấp một, đồng thời tiến vào cùng đám Hạ Ngôn.
- Trịnh Thương Hòa?
Hầu Phương Lôi thoáng nhớ lại, lập tức nghĩ đến người tu luyện Trịnh Thương Hòa. Bí Cảnh cấp một tổng cộng chỉ có hai mươi người tu luyện. Hầu Phương Lôi đều nhớ rất rõ làng tên họ mỗi người.
- Ta biết người đó, hiện tại hắn đã bước lên thang trời bậc năm. Tiến triển nhanh nhất trong Tinh Đấu Bí Cảnh cấp một vẫn là Dương Thu Vân. Lúc này Dương Thu Vân đã tiến lên thang trời bậc thứ bảy.
Ánh mắt Hầu Phương Lôi khẽ chuyển nói.
- Lại nói. Đối với tiến độ hiện tại của Hạ Ngôn, ngay cả ta đều có chút nghi hoặc! Ba mươi năm qua đi, không ngờ vẫn còn ở bậc thứ nhất!
Hầu Phương Lôi lắc lắc đầu, mày cũng hơi nhíu lại.
- Khẳng định là có nguyên nhân! Ta không tin, với ngộ tính của Hạ Ngôn vẫn dừng ở bậc thứ nhất!
Chung Viễn Ly vẻ Phi thường chắc chắn, cắn răng nói.
- Bất kể là nguyên nhân gì, dù sao thang trời trong Bí Cảnh bậc càng cao, trợ giúp người tu luyện càng lớn. Hạ Ngôn vẫn dừng ở bậc thứ nhất, vậy khả năng bước vào cảnh giới Thiên Thần gần như bằng không.
Động chủ Thanh Nguyên Động Tiền Long nhìn Chung Viễn Ly nói.
- Ha ha. Hiện tại nói những lời này còn quá sớm. Tiểu tử Hạ Ngôn này, không phải vẫn đều ngoài dự đoán của mọi người sao? Trước khi khảo hạch Bí Cảnh, các ngươi nghĩ được hắn sẽ đoạt được danh ngạch tiến vào Bí Cảnh cấp một sao? Không có phải không? Hắc. Nói không chừng tiểu tử Hạ Ngôn này, cuối cùng mới bắt đầu phát lực, một mạch tiến vào thang trời bậc thứ chín thì sao?
Hầu Phương Lôi ngăn lời nói của Chung Viễn Ly.
Nghe vậy, Chung Viễn Ly cũng gật mạnh đầu. Hầu Phương Lôi nói không sai. Hạ Ngôn quả thật vẫn đi con đường không tầm thường, luôn làm cho người ta không thể dự đoán trước. Lúc này hắn chậm chạp dừng ở thang trời bậc một trong Bí Cảnh, nói không chừng có cảm ngộ gì khác cũng không chừng. Hơn nữa, cho dù là bậc thứ nhất trong Bí Cảnh, về lý luận cũng có thể khiến người tu luyện bước vào cảnh giới Thiên Thần.
- Nói không sai. Ha ha Ta coi trọng Hạ Ngôn. Hạ Ngôn từ trong Bí Cảnh đi ra, nhất định đã bước vào cảnh giới Thiên Thần, tức chết mấy lão tiểu tử Hồng Đồng Mạc kia. Thế lực Tiên Phong Động ta cũng tiếp tục lớn mạnh. Lại nói, ta thật ra hy vọng Hạ Ngôn có thể tiếp nhận vị trí Động chủ của ta. Với năng lực của Hạ Ngôn, hẳn là có thể được các vị Thái thượng trưởng lão thừa nhận hả?
Ánh mắt Chung Viễn Ly sáng quắc, khẽ thở ra, cười ha ha nói với hai người.
/1062
|