Trừ Đàm Khâm ra hai cường giả cảnh giới Thiên Thần khác của Đàm gia lúc này cũng lơ lừng ở vị trí vừa rồi trên mặt tuy rằng biêu lộ ra vẻ kinh di đối với biểu hiện vừa rồi của Hạ Ngôn nhưng cũng không có ý tứ liên thủ với Đàm Khâm ra tay đánh chết Hạ Ngôn, chỉ là mắt nhìn phía trước. Trong suy nghĩ của bọn họ. Có lẽ là cảm thấy được Hạ Ngôn căn bản không phải là đối thủ của Đàm Khâm, vừa rồi chỉ là Đàm Khâm sơ suất.
- Xích!
- Đại Xuyên Vân Thuật!
- Tiểu tử. chết đi cho ta!
Đàm Khám lúc này đã cực kỳ giận dữ. ra tay không hề lưu thủ mà toàn lực công kích. Sau khi lắc mình tới gần Hạ Ngôn một kiếm đánh ra, đồng thời cao giọng gầm lên. Đạo kiếm quang lăng lệ vô cùng kia. ngang trời xuất hiện đánh về phía Hạ Ngôn.
- Đại Xuyên Vân Thuật? Uy lực thần thông này không tệ. có thể phối hợp với thần khí vận chuyển, hẳn là thần thông công kích cấp tám. Một kiếm này. lực công kích chừng 170 triệu độ. Ừm. phòng chừng xấp xỉ uy lực toàn lực công kích của người này.
Áo bào toàn thân Hạ Ngôn bay lên. thân hình lại không chút động đặy. ánh mắt nhìn vào đạo kiếm quang quét đến này. Thân hình hắn trong khoảnh khắc một phần mười chớp mắt lại đột nhiên biến mất tung tích. Đàm Khâm thi triển Đại Xuyên Vân Thuật muốn giết chết Hạ Ngôn, nhưng khi kiếm quang hắn sắp đánh trúng mục tiêu, lại mất tung tích đối phương.
Tốc độ di động của Hạ Ngôn thậm chí so với ánh mắt tập trung của Đàm Khâm còn nhanh hơn. Tốc độ di động như vậy. dưới tình huống như vậy. còn hữu hiệu hơn thuấn di rất nhiều.
- Tốc độ thật nhanh!
Ý niệm trong đầu Đàm Khám thay đổi thật nhanh, phản ứng của hắn cũng cực nhanh, lập tức cảm ứng được vị trí Hạ Ngôn sau khi né tránh, mạnh mẽ vận chuyển linh lực toàn thân nghịch chuyển gức độ công kích của một kiếm này. lại một lần nữa cuốn tới vị trí Hạ Ngôn hiện tại.
- Hừ. Tốc độ nhanh lại có tác dụng gì. Ta cũng không tin lúc này ngươi còn có thể tránh thoát!
Khóe miệng Đàm Khâm hiện lên một tia cười lạnh, trong mắt liên tục lóe hào quang, biểu tình âm độc hoàn toàn lộ ra trên mặt.
Công kích do linh lực hoàn thành tốc độ đương nhiên là mau lẹ vô cùng. Tốc độ người tu luyện Phi hành tránh né có mau tới đâu cũng không có khả năng nhanh hơn tốc độ linh lực công kích, trừ khi là sử dụng thuấn di. Nhưng là thuấn di cũng không phải lập tức thi triển mà ra cần linh lực phổi hợp lực lượng pháp tắc không gian. Cho nên. trong chiến đấu phạm vị nhỏ. thuấn di cũng không thường được sử dụng, cũng không thể phát huy ra hiệu quá lớn lao.
Sở dĩ Hạ Ngôn có thể tránh thoát rất nhiều người công kích đó là bởi vì trước khi đối phương công kích đã bắt đầu động tác né tránh. Muốn liên tục né tránh công kích, cũng rất khó khăn.
Tuy nhiên Đàm Khâm nghĩ rằng Hạ Ngôn đang né tránh công kích của mình, trên thực tê lại không phải như thế. Động tác Hạ Ngôn né tráiứI kỳ thật là đôi một vị trí đê dễ dàng tới gần Đàm Khâm hơn.
Thấy Đàm Khâm mạnh mẽ vận chuyển linh lực công kích chuyển hướng đánh tới minh, khóe miệng Hạ Ngôn cũng hiện nụ cười, ánh mắt lóe lên. trong nháy mắt thân hình tới gần sát Đàm Khâm.
- Chết đi!
Cùng lúc Hạ Ngôn tới gần sát. miệng đồng thời quát lên. Một hào quang màu đỏ từ trong cơ thể Hạ Ngôn bắn ra. Lúc này khoảng cách giữa Hạ Ngôn và Đàm Khâm chi khoảng mấy trăm thước.
- A!
- Phốc!
Lúc này Đàm Khâm căn bản không kịp phản ứng. thậm chí ngay cả thần khí phòng ngự cũng chưa kịp thúc giục liền bị kiếm quang màu đỏ này trực tiếp đánh lên thân thể. Trước ngực hắn, xuất hiện một cái lỗ to bằng nắm tay nhìn ghê người.
- Cái gì?
Hai cường giả Thiên Thần khác của Đàm gia. tuy rằng mắt nắm giữ được động tác của Hạ Ngôn nhưng lại căn bản không kịp nhắc nhỏ Đàm Khâm. Hơn nữa. bọn họ cũng tuyệt đối không thể tưởng được Đàm Khâm lại bị một kích nhìn như đơn giản của Hạ Ngôn đánh trúng.
- Không có khả năng! Ta.
Toàn thân Đàm Khâm chấn động, ánh mắt chậm rãi hạ xuống nhìn vào lỗ thủng trước ngực mình:
- Ta như thế nào lại chết?
Đã sống mấy vạn năm. người tu luyện như Đàm Khâm chỉ sợ rất khó nghĩ tới mình cũng sẽ tử vong. Thẳng đến hiện tại. Đàm Khâm vẫn không tin mình cứ vậy chết đi.
- Trưởng lão Đàm Khâm!
Hai gã cường giả Thiên Thần khác của Đàm gia sau khi phản ứng lại. một người trong đó lập tức thúc giục linh lực. cấp tốc Phi thân lên. Đồng thời miệng hét lớn một tiếng, một quyền mang theo lực lượng mạnh mẽ đánh tới toàn thân Hạ Ngôn.
Mà một người khác, thân hình lay động một hồi nhưng không hề động. Ý niệm hắn khẽ động, ý thức rót vào nhẫn không gian, truyền tin trưởng lão Đàm Khâm chết về Đàm gia. Hiện tại bọn họ đương nhiên rõ ràng thực lực Hạ Ngôn mạnh mẽ. không phải bọn họ có thể đối phó. Hạ Ngôn có thể giết chết Đàm Khâm, đương nhiên có thể giết chết hai người bọn họề Thực lực hai người, không bằng trưởng lão Đàm Khâm.
- Ba!
Trưởng lão Đàm gia đánh một quyền về Hạ Ngôn, trên nắm tay mang theo một tầng cương phong, mắt trợn lên như muốn nứt ra. nghiến răng nghiến lợi hung hăng muốn một quyền đánh chết Hạ Ngôn.
- Hừ! Quả thực không biết tự lượng sức minh!
Lúc này. Hạ Ngôn cũng không né tránh công kích, cũng là một quyền dùng phương thức rất nhanh đánh ra ngoài. Nắm tay màu vàng cùng nắm tay trưởng lão Đàm gia trong không gian rõ ràng lưu loát va chạm vào nhau.
Bóng quyền của trưởng lão Đàm gia bị mọi người nhìn thấy rõ ràng, đầu tiên là giống như bị đè ép biến hình, rồi sau đó vỡ tan như khí cầu.
Crắc!
- Lực lượng thật mạnh!
Trong đầu trưởng lão Đàm gia kia chi kịp toát lên ý niệm này. toàn thân lập tức run rẩy dữ dội sau đó trong không trung như sao sa bay ngược ra ngoài, đồng thời liên tục phun ra vài ngụm máu tươi.
Phốc~
Sau khi thân hình trưởng lão Đàm gia công kích Hạ Ngôn bị bay ngược ra thi thể Đàm Khâm mới từ trên không trung rơi xuống mặt đất. mọi diễn biến kỳ thật chỉ xảy ra trong thời gian hai hô hấp. Phần đông người tu luyện đứng xem ở xa xa. ngay cả nói cũng chưa được mấy câu. ba cường giả Thiên Thần của Đàm gia đã một chết một thương, một người đứng ở xa xa không dám ra tay với người tu luyện trẻ tuổi áo trắng.
- Ba người Đàm gia này là cảnh giới Thiên Thần sao? Cường giả Thiên Thần lại yếu ớt như vậy sao?
Một Linh Hoàng cấp chín thì thào nói một câu. ở trong mắt người tu luyện Linh Hoàng cấp chín bọn họ. cường giả cảnh giới Thiên Thần quả thực là không thể địch nổi.
ở trước mặt cường giả Thiên Thần, bọn họ nhỏ yếu giống như con kiến đứng trước con voi.
Nhưng hiện tại ba cường giả cảnh giới Thiên Thần của Đàm gia vốn cường đại vô cùng này không ngờ chỉ trong vài hô hấp liền rơi vào kết cục như vậy. Yếu ớt mỏng manh như tờ giấy.
ở xa xa trang viên Hồng gia. ngoài mấy vạn thước, hai bong sngười cũng đứng lơ lửng trên không một kiến trúc màu đen. nhìn trận chiến trên không trung viên Hồng gia.
Hai người này. một người mặc trường bào đỏ. mà người còn lại là trường bào vàng. Lúc này. trong mắt hai người đều mang theo nghi hoặc thật sâu.
- Ngư Phu. Ngươi nhìn thấy không? Người tu luyện áo trắng kia chẳng qua là cảnh giới Thiên Thần cấp một. lại đánh chết trưởng lão Đàm gia cảnh giới Thiên Thần cấp ba. Lực lượng của hắn mạnh đến khó tin. ta thấy cho dù cảnh giới Thiên Thần cấp bốn cũng không phải đối thủ của hắn. Áp chế của cảnh giới Thiên Thần cấp ba cũng không có tác dụng lớn.
Người tu luyện mặc trường bào vàng thật lâu sau mới thở ra một hơi. chuyên mắt nhìn sang người tu lụvện trường bào đỏ. chậm rãi nói. Trong lúc lông mày chuyển động, mơ hồ sát khí lưu chuyên.
- Ừm. Hơn nữa hắn rất trẻ tuổi tiền đồ vô lượng. Vừa rồi hắn tự xưng là người tu luyện Tinh Đấu Điện?
Người tu luyện áo bào đỏ tên Ngư Phu khẽ gật đầu. đột nhiên ánh mắt sáng lên nói.
- ừ. Đáng tiếc. Nếu có thể sớm phát hiện tiểu tử này. thu làm đệ tử.
Người mặc trường bào vàng cười khan hai tiếng, lắc đầu. trong mắt thoáng hiện lệ quang.
- Ba trưởng lão Đàm gia này. đều là cảnh giới Thiên Thần cấp ba thực lực tương tự nhau Bọn họ cũng không phải đối thủ tiểu tử áo trắng. Ta thấy. Đàm Đông Lai của Đàm gia chỉ sợ sẽ lập tức chạy tới. Bồi dưỡng một Thiên Thần không dễ dàng gì. hiện tại lại bị Tiểu tử áo trắng này đánh cho một chết một thương. Đàm gia nguyên khí đại thương.
Ngư Phu cười cười, bộ dạng như rất vui vẻ. lộ ra hàm răng trắng nhơn.
- Ha ha. Tiểu tử áo trắng này. giết chết ba trưởng lão Đàm gia kia mới là người ta thoải mái. Tuy nhiên tiểu tử này thật đúng là độc. Chỉ chốc lát liền giết vài chục người.
Ngư Phu gật đầu. bỗng nhiên lại lắc đầu. Một đoàn linh lực ngưng tụ ở trên đầu ngón tay hình thành một lốc xoáy nhỏ. xoay tròn.
- Đáng tiếc, vẫn là quá non một chút! Nếu hắn giết chết cả ba người này. còn có đầy đủ thời gian chạy trốn trước khi Đàm Đông Lai của Đàm gia tới. Nhưng hiện tại hắn lại không nhanh động thủ. một khi Đàm Đông Lai tới nơi. hắn chỉ sợ bị giết chết tại chỗ. Đàm Đông Lai dưới tình huống như vậy. chỉ sợ không vì thân phận tiểu tử áo trắng là người tu luyện Tinh Đấu Điện mà sẽ không hạ sát thủ với hắn!
Người tu luyện bào đỏ thở dài một tiếng, bộ dạng dường như có chút tiếc hậa
- Nếu yêu tài. ta không ngại nhắc nhở hắn một chút. Ta thật không muốn nhìn tiểu tử này bị Đàm Đông Lai đánh chết!
Ngư Phu cười cười, ánh mắt khẽ chuyển, sau khi nói xong liền cách không truyền âm với Hạ Ngôn.
- Tiểu tử kia nhanh chóng giết chết hai trưởng lão Đàm gia còn sống kia đi. sau đó dùng tốc độ nhanh nhất thuấn di chạy trốn. Hiện tại Chỉ sợ lão quái vật Đàm Đông Lai của Đàm gia đang trên đường tới đây. nếu chậm một chút, ngươi liền không thể trở về Tinh Đấu Điện rồi!
ở bên tai Hạ Ngôn đột nhiên vang lên một giọng nói nhỏ. ngược lại khiến Hạ Ngôn nao nao. có chút bất ngờ. Lúc này không ngờ có người truyền âm nhắc nhở mình. Ánh mắt thoáng ngưng. Hạ Ngôn liền cảm giác được một trong hai người đang lơ lửng trên không một kiến trúc ngoài mấy vạn thước đang truyền âm nhắc nhở mình.
- Ngư Phu. Ngươi xem Tiểu tử kia. đã vậy còn quá nhanh liền phát hiện chúng ta biết chúng ta truyền âm cho hắn!
Người tu luyện áo bào đỏ nhìn thấy ánh mắt Hạ Ngôn, không khỏi sửng sốt. rồi sau đó giọng kinh ngạc nói. Năng lực cảm ứng của Tiểu tử áo trắng này không ngờ chuẩn xác như thế. Ha ha. Ngư Phu. hình như hắn muốn động thủ rồi!
ở trong tầm mắt người tu luyện mặc áo bào đỏ. Hạ Ngôn thu hồi ánh mắt. cánh tay liền nâng lên. Tuy nhiên, chỉ chớp mắt. sắc mặt người tu luyện mặc bào đỏ liền ngây dại. Bởi vì hắn nhìn thấy Hạ Ngôn nhấc tay lên không phải đánh chết hai gã trưởng lão còn lại của Đàm gia. mà là thu ba món thần khí của trưởng lão Đàm Khâm đã chết vào trong tay.
- Xích!
- Đại Xuyên Vân Thuật!
- Tiểu tử. chết đi cho ta!
Đàm Khám lúc này đã cực kỳ giận dữ. ra tay không hề lưu thủ mà toàn lực công kích. Sau khi lắc mình tới gần Hạ Ngôn một kiếm đánh ra, đồng thời cao giọng gầm lên. Đạo kiếm quang lăng lệ vô cùng kia. ngang trời xuất hiện đánh về phía Hạ Ngôn.
- Đại Xuyên Vân Thuật? Uy lực thần thông này không tệ. có thể phối hợp với thần khí vận chuyển, hẳn là thần thông công kích cấp tám. Một kiếm này. lực công kích chừng 170 triệu độ. Ừm. phòng chừng xấp xỉ uy lực toàn lực công kích của người này.
Áo bào toàn thân Hạ Ngôn bay lên. thân hình lại không chút động đặy. ánh mắt nhìn vào đạo kiếm quang quét đến này. Thân hình hắn trong khoảnh khắc một phần mười chớp mắt lại đột nhiên biến mất tung tích. Đàm Khâm thi triển Đại Xuyên Vân Thuật muốn giết chết Hạ Ngôn, nhưng khi kiếm quang hắn sắp đánh trúng mục tiêu, lại mất tung tích đối phương.
Tốc độ di động của Hạ Ngôn thậm chí so với ánh mắt tập trung của Đàm Khâm còn nhanh hơn. Tốc độ di động như vậy. dưới tình huống như vậy. còn hữu hiệu hơn thuấn di rất nhiều.
- Tốc độ thật nhanh!
Ý niệm trong đầu Đàm Khám thay đổi thật nhanh, phản ứng của hắn cũng cực nhanh, lập tức cảm ứng được vị trí Hạ Ngôn sau khi né tránh, mạnh mẽ vận chuyển linh lực toàn thân nghịch chuyển gức độ công kích của một kiếm này. lại một lần nữa cuốn tới vị trí Hạ Ngôn hiện tại.
- Hừ. Tốc độ nhanh lại có tác dụng gì. Ta cũng không tin lúc này ngươi còn có thể tránh thoát!
Khóe miệng Đàm Khâm hiện lên một tia cười lạnh, trong mắt liên tục lóe hào quang, biểu tình âm độc hoàn toàn lộ ra trên mặt.
Công kích do linh lực hoàn thành tốc độ đương nhiên là mau lẹ vô cùng. Tốc độ người tu luyện Phi hành tránh né có mau tới đâu cũng không có khả năng nhanh hơn tốc độ linh lực công kích, trừ khi là sử dụng thuấn di. Nhưng là thuấn di cũng không phải lập tức thi triển mà ra cần linh lực phổi hợp lực lượng pháp tắc không gian. Cho nên. trong chiến đấu phạm vị nhỏ. thuấn di cũng không thường được sử dụng, cũng không thể phát huy ra hiệu quá lớn lao.
Sở dĩ Hạ Ngôn có thể tránh thoát rất nhiều người công kích đó là bởi vì trước khi đối phương công kích đã bắt đầu động tác né tránh. Muốn liên tục né tránh công kích, cũng rất khó khăn.
Tuy nhiên Đàm Khâm nghĩ rằng Hạ Ngôn đang né tránh công kích của mình, trên thực tê lại không phải như thế. Động tác Hạ Ngôn né tráiứI kỳ thật là đôi một vị trí đê dễ dàng tới gần Đàm Khâm hơn.
Thấy Đàm Khâm mạnh mẽ vận chuyển linh lực công kích chuyển hướng đánh tới minh, khóe miệng Hạ Ngôn cũng hiện nụ cười, ánh mắt lóe lên. trong nháy mắt thân hình tới gần sát Đàm Khâm.
- Chết đi!
Cùng lúc Hạ Ngôn tới gần sát. miệng đồng thời quát lên. Một hào quang màu đỏ từ trong cơ thể Hạ Ngôn bắn ra. Lúc này khoảng cách giữa Hạ Ngôn và Đàm Khâm chi khoảng mấy trăm thước.
- A!
- Phốc!
Lúc này Đàm Khâm căn bản không kịp phản ứng. thậm chí ngay cả thần khí phòng ngự cũng chưa kịp thúc giục liền bị kiếm quang màu đỏ này trực tiếp đánh lên thân thể. Trước ngực hắn, xuất hiện một cái lỗ to bằng nắm tay nhìn ghê người.
- Cái gì?
Hai cường giả Thiên Thần khác của Đàm gia. tuy rằng mắt nắm giữ được động tác của Hạ Ngôn nhưng lại căn bản không kịp nhắc nhỏ Đàm Khâm. Hơn nữa. bọn họ cũng tuyệt đối không thể tưởng được Đàm Khâm lại bị một kích nhìn như đơn giản của Hạ Ngôn đánh trúng.
- Không có khả năng! Ta.
Toàn thân Đàm Khâm chấn động, ánh mắt chậm rãi hạ xuống nhìn vào lỗ thủng trước ngực mình:
- Ta như thế nào lại chết?
Đã sống mấy vạn năm. người tu luyện như Đàm Khâm chỉ sợ rất khó nghĩ tới mình cũng sẽ tử vong. Thẳng đến hiện tại. Đàm Khâm vẫn không tin mình cứ vậy chết đi.
- Trưởng lão Đàm Khâm!
Hai gã cường giả Thiên Thần khác của Đàm gia sau khi phản ứng lại. một người trong đó lập tức thúc giục linh lực. cấp tốc Phi thân lên. Đồng thời miệng hét lớn một tiếng, một quyền mang theo lực lượng mạnh mẽ đánh tới toàn thân Hạ Ngôn.
Mà một người khác, thân hình lay động một hồi nhưng không hề động. Ý niệm hắn khẽ động, ý thức rót vào nhẫn không gian, truyền tin trưởng lão Đàm Khâm chết về Đàm gia. Hiện tại bọn họ đương nhiên rõ ràng thực lực Hạ Ngôn mạnh mẽ. không phải bọn họ có thể đối phó. Hạ Ngôn có thể giết chết Đàm Khâm, đương nhiên có thể giết chết hai người bọn họề Thực lực hai người, không bằng trưởng lão Đàm Khâm.
- Ba!
Trưởng lão Đàm gia đánh một quyền về Hạ Ngôn, trên nắm tay mang theo một tầng cương phong, mắt trợn lên như muốn nứt ra. nghiến răng nghiến lợi hung hăng muốn một quyền đánh chết Hạ Ngôn.
- Hừ! Quả thực không biết tự lượng sức minh!
Lúc này. Hạ Ngôn cũng không né tránh công kích, cũng là một quyền dùng phương thức rất nhanh đánh ra ngoài. Nắm tay màu vàng cùng nắm tay trưởng lão Đàm gia trong không gian rõ ràng lưu loát va chạm vào nhau.
Bóng quyền của trưởng lão Đàm gia bị mọi người nhìn thấy rõ ràng, đầu tiên là giống như bị đè ép biến hình, rồi sau đó vỡ tan như khí cầu.
Crắc!
- Lực lượng thật mạnh!
Trong đầu trưởng lão Đàm gia kia chi kịp toát lên ý niệm này. toàn thân lập tức run rẩy dữ dội sau đó trong không trung như sao sa bay ngược ra ngoài, đồng thời liên tục phun ra vài ngụm máu tươi.
Phốc~
Sau khi thân hình trưởng lão Đàm gia công kích Hạ Ngôn bị bay ngược ra thi thể Đàm Khâm mới từ trên không trung rơi xuống mặt đất. mọi diễn biến kỳ thật chỉ xảy ra trong thời gian hai hô hấp. Phần đông người tu luyện đứng xem ở xa xa. ngay cả nói cũng chưa được mấy câu. ba cường giả Thiên Thần của Đàm gia đã một chết một thương, một người đứng ở xa xa không dám ra tay với người tu luyện trẻ tuổi áo trắng.
- Ba người Đàm gia này là cảnh giới Thiên Thần sao? Cường giả Thiên Thần lại yếu ớt như vậy sao?
Một Linh Hoàng cấp chín thì thào nói một câu. ở trong mắt người tu luyện Linh Hoàng cấp chín bọn họ. cường giả cảnh giới Thiên Thần quả thực là không thể địch nổi.
ở trước mặt cường giả Thiên Thần, bọn họ nhỏ yếu giống như con kiến đứng trước con voi.
Nhưng hiện tại ba cường giả cảnh giới Thiên Thần của Đàm gia vốn cường đại vô cùng này không ngờ chỉ trong vài hô hấp liền rơi vào kết cục như vậy. Yếu ớt mỏng manh như tờ giấy.
ở xa xa trang viên Hồng gia. ngoài mấy vạn thước, hai bong sngười cũng đứng lơ lửng trên không một kiến trúc màu đen. nhìn trận chiến trên không trung viên Hồng gia.
Hai người này. một người mặc trường bào đỏ. mà người còn lại là trường bào vàng. Lúc này. trong mắt hai người đều mang theo nghi hoặc thật sâu.
- Ngư Phu. Ngươi nhìn thấy không? Người tu luyện áo trắng kia chẳng qua là cảnh giới Thiên Thần cấp một. lại đánh chết trưởng lão Đàm gia cảnh giới Thiên Thần cấp ba. Lực lượng của hắn mạnh đến khó tin. ta thấy cho dù cảnh giới Thiên Thần cấp bốn cũng không phải đối thủ của hắn. Áp chế của cảnh giới Thiên Thần cấp ba cũng không có tác dụng lớn.
Người tu luyện mặc trường bào vàng thật lâu sau mới thở ra một hơi. chuyên mắt nhìn sang người tu lụvện trường bào đỏ. chậm rãi nói. Trong lúc lông mày chuyển động, mơ hồ sát khí lưu chuyên.
- Ừm. Hơn nữa hắn rất trẻ tuổi tiền đồ vô lượng. Vừa rồi hắn tự xưng là người tu luyện Tinh Đấu Điện?
Người tu luyện áo bào đỏ tên Ngư Phu khẽ gật đầu. đột nhiên ánh mắt sáng lên nói.
- ừ. Đáng tiếc. Nếu có thể sớm phát hiện tiểu tử này. thu làm đệ tử.
Người mặc trường bào vàng cười khan hai tiếng, lắc đầu. trong mắt thoáng hiện lệ quang.
- Ba trưởng lão Đàm gia này. đều là cảnh giới Thiên Thần cấp ba thực lực tương tự nhau Bọn họ cũng không phải đối thủ tiểu tử áo trắng. Ta thấy. Đàm Đông Lai của Đàm gia chỉ sợ sẽ lập tức chạy tới. Bồi dưỡng một Thiên Thần không dễ dàng gì. hiện tại lại bị Tiểu tử áo trắng này đánh cho một chết một thương. Đàm gia nguyên khí đại thương.
Ngư Phu cười cười, bộ dạng như rất vui vẻ. lộ ra hàm răng trắng nhơn.
- Ha ha. Tiểu tử áo trắng này. giết chết ba trưởng lão Đàm gia kia mới là người ta thoải mái. Tuy nhiên tiểu tử này thật đúng là độc. Chỉ chốc lát liền giết vài chục người.
Ngư Phu gật đầu. bỗng nhiên lại lắc đầu. Một đoàn linh lực ngưng tụ ở trên đầu ngón tay hình thành một lốc xoáy nhỏ. xoay tròn.
- Đáng tiếc, vẫn là quá non một chút! Nếu hắn giết chết cả ba người này. còn có đầy đủ thời gian chạy trốn trước khi Đàm Đông Lai của Đàm gia tới. Nhưng hiện tại hắn lại không nhanh động thủ. một khi Đàm Đông Lai tới nơi. hắn chỉ sợ bị giết chết tại chỗ. Đàm Đông Lai dưới tình huống như vậy. chỉ sợ không vì thân phận tiểu tử áo trắng là người tu luyện Tinh Đấu Điện mà sẽ không hạ sát thủ với hắn!
Người tu luyện bào đỏ thở dài một tiếng, bộ dạng dường như có chút tiếc hậa
- Nếu yêu tài. ta không ngại nhắc nhở hắn một chút. Ta thật không muốn nhìn tiểu tử này bị Đàm Đông Lai đánh chết!
Ngư Phu cười cười, ánh mắt khẽ chuyển, sau khi nói xong liền cách không truyền âm với Hạ Ngôn.
- Tiểu tử kia nhanh chóng giết chết hai trưởng lão Đàm gia còn sống kia đi. sau đó dùng tốc độ nhanh nhất thuấn di chạy trốn. Hiện tại Chỉ sợ lão quái vật Đàm Đông Lai của Đàm gia đang trên đường tới đây. nếu chậm một chút, ngươi liền không thể trở về Tinh Đấu Điện rồi!
ở bên tai Hạ Ngôn đột nhiên vang lên một giọng nói nhỏ. ngược lại khiến Hạ Ngôn nao nao. có chút bất ngờ. Lúc này không ngờ có người truyền âm nhắc nhở mình. Ánh mắt thoáng ngưng. Hạ Ngôn liền cảm giác được một trong hai người đang lơ lửng trên không một kiến trúc ngoài mấy vạn thước đang truyền âm nhắc nhở mình.
- Ngư Phu. Ngươi xem Tiểu tử kia. đã vậy còn quá nhanh liền phát hiện chúng ta biết chúng ta truyền âm cho hắn!
Người tu luyện áo bào đỏ nhìn thấy ánh mắt Hạ Ngôn, không khỏi sửng sốt. rồi sau đó giọng kinh ngạc nói. Năng lực cảm ứng của Tiểu tử áo trắng này không ngờ chuẩn xác như thế. Ha ha. Ngư Phu. hình như hắn muốn động thủ rồi!
ở trong tầm mắt người tu luyện mặc áo bào đỏ. Hạ Ngôn thu hồi ánh mắt. cánh tay liền nâng lên. Tuy nhiên, chỉ chớp mắt. sắc mặt người tu luyện mặc bào đỏ liền ngây dại. Bởi vì hắn nhìn thấy Hạ Ngôn nhấc tay lên không phải đánh chết hai gã trưởng lão còn lại của Đàm gia. mà là thu ba món thần khí của trưởng lão Đàm Khâm đã chết vào trong tay.
/1062
|