Vù~
Vù Vù Vù ~
- Mảnh địa vực này làm gì có khí tức tu luyện giả nào?
- Lão gia hỏa Lâm Xuyên Vân này sẽ không cố ý đùa giỡn chúng ta chứ?
Ngay khi Hạ Ngôn tiến vào trong Tháp Thời Gian không lâu, mấy bóng người màu xám cũng liền từ phương hướng khác nhau tập trung tới địa vực này. Tuy nhiên, sau khi ý niệm của bọn họ tra xét khu vực này lại không phát hiện bất kỳ khí tức cùng tưng tích tu luyện giả nào.
Vù~
Lại một bóng người nhoáng lên tới gần, nhìn thấy mấy tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ trước một bước tới nơi này, trên mặt lộ ra một tia không cam lòng rồi biến mất không thấy. Người vừa tới chính là Lâm Xuyên Vân đuổi giết Hạ Ngôn ba ngày ba đêm.
Mà những người khác thi là mấy tu luyện giả cấp Giới chủ mà Lâm Xuyên Vân quen biết, đương nhiên là đến từ đại thế giới khác nhau.
- Lâm Xuyên Vân, người ngươi nói đâu?
Một tu luyện giả thấp bé tóc thưa thớt nhướng mày, trước tiên lên tiếng hỏi Lâm Xuyên Vân.
Lâm Xuyên Vân nghe vậy, trên mặt cũng lộ ra vẻ nghi hoặc. Ba ngày này hắn một mực đuổi theo Hạ Ngôn, lúc mới đầu hắn còn ôm hy vọng mình có thể đuổi kịp Hạ Ngôn. Nếu tự mình có thể đuổi kịp, hắn đương nhiên không muốn đem tin tức Hạ Ngôn chính là người truyền thừa của nhân vật cường đại kia ra ngoài. Tin tức này truyền ra ngoài, như vậy cho dù chiếm được bảo vật cũng không phải mình hắn độc chiếm.
Nhưng đuổi theo nhiều ngày như vậy, hắn phát hiện không chỉ không có dấu hiệu đuổi kịp Hạ Ngôn, hơn nữa khoảng cách hai người còn càng lúc càng xa. Bất đắc dĩ Lâm Xuyên Vân mới thông báo cho mấy tu luyện giả cấp Giới chủ mình biết ở vài đại thế giới lân cận, hy vọng dựa vào bọn họ có thể ngăn chặn Hạ Ngôn.
Nhưng khi bọn họ từ tứ phía tập trung lại đây lại phát hiện Hạ Ngôn đã mất tăm hình dạng. Dưới tình huống bình thường, bọn họ bao vây quanh Hạ Ngôn, ý niệm tản ra thăm dò bất kỳ người nào đều khó thể tránh thoát Nhưng tình huống hiện tại lại sau khi tìm tòi vẫn như cũ không thấy tung tích Hạ Ngôn theo như lời Lâm Xuyên Vân.
Cho nên mấy người này mới bất mãn với Lâm Xuyên Vân. Tu luyện giả dáng người thấp bé kia lại trực tiếp lên tiếng hỏi.
- Bangày nay ta vẫn luôn đuổi theo tiểu tử này, làm sao lại đột nhiên biến mất?
Trong đầu Lâm Xuyên Vân cũng đều. là nghi vấn, không ĩõ tại sao Hạ Ngôn liền biến mất tăm tích.
- Lâm Xuyên Vân. Ngươi có phải là trêu đùa mấy người chúng ta không đây? Ta đang trong bế quan, nghe tin tức ngươi nói mới cố ý xuất quan!
Tu luyện giả đứng ở giữa bất mãn nói.
Ba người cộng thêm Lâm Xuyên Vân là bốn vừa lúc ở bốn hướng hình thành vòng vây.
- Chu Minh. Ngươi có ý tứ gì?
Lâm Xuyên Vân cũng mang theo một tia tức giận:
- Chẳng lẽ ngươi cho là ta từ khu vực Khung Lung đại thế giới chạy đến khu vực Hỏa Ly đại thế giới chỉ là muốn trêu đùa các ngươi?
Khoảng cách giữa Khung Lung đại thế giới với khu vực Hỏa Ly đại thế giới cho dù là cường giả cấp Giới chủ chạy với tốc độ cao nhất cũng cần thời gian ba ngày.
- Hừ.
Tu luyện giả Chu Minh khẽ hừ một tiếng:
- Vây tiểu tử kia mà ngươi nói, hiện tại ở nơi nào?
- Ha ha, ta thấy Lâm Xuyên Vân khẳng định không nói láo.
Tu luyện giả ở bên trái cùng vẫn không nói gì cười ha ha tiếp lời.
- Tiểu tử kia, Chỉ sợ vẫn còn trong mảnh địa vực này. Có lẽ hắn thu liễm khí tức của mình khiến cho chúng ta đều không cảm ứng được.
Tu luyện giả mặc áo bào tro phân tích.
- Đương nhiên cũng có khả năng hắn tiến vào không gian loạn lưu. Tuy nhiên không gian loạn lưu hung hiềm vạn phần, nếu là hắn tiến vào không gian loạn lưu, cũng sẽ không bị Lâm Xuyên Vân đuổi theo ba ngày. Cho nên, khả năng tiến vào không gian loạn lưu là rất nhỏ.
Tu luyện giả áo bào tro chậm rãi nói.
- Nói cũng có lý. Ta một mực đuổi tới đây mới mất khí tức tiểu tử kia. Mà ba người các ngươi lại từ ba phía khác vây quanh đến, vậy tiểu tử kia khẳng định còn ở trong mảnh địa vực này.
Lâm Xuyên Vân lập tức gật mạnh đầu.
- Lâm Xuyên Vân. Tiểu tử kia thật sự là người thừa kế của vị Thần chủ kia? Ngươi xác định trên người hắn có bảo vật?
Tu luyện giả thấp bé vẫn không quá tin tưởng hỏi.
- Hừ. Nếu hắn không phải người thừa kế của vị cường giả Thần chủ kia, làm sao có thể chạy thoát được khỏi tay ta?
Lâm Xuyên Vân lập tức phản bác:
- Khưu Mao Quái, nếu ngươi không tin hiện tại có thể đi!
Cường giả Tạo Hóa cấp Giới chủ thấp bé nhất này tên gọi Khưu Mao Quái.
- VI Thần chủ kia, vì sao ta chưa bao giờ nghe nói tới? Ta vạn năm trước, theo đạo lý ta hẳn là biết một ít tin tức về vị cường giả Thần chủ đó mới đúng!
Chu Minh lắc đầu, hắn dường nhuyẫn chưa nghe nói qua Thần chủ Thương Hà.
Đối với những cường giả cấp Giới chủ này mà nói, ba vạn năm cũng không tính dài. Cho dù một ít tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường, cũng đều là tu luyện mấy vạn, mấy chục vạn năm.
- Cường giả Thần chủ, không thể tìm thấy tung tích. Nếu không phải linh lực hắn đặc thù, là màu vàng chói mắt, chỉ sợ người nghe nói tới hắn lại càng ít.
Lâm Xuyêữ Vân khẽ hít một ầơi nói.
- Tiểu tử này cùng vị Thần chủ kia rốt cục có quan hệ gì? Vì sao có thể được truyền thừa của cường giả Thần chủ?
Chu Minh lại đảo mắt hỏi.
- Điều này chỉ sợ có tiểu tử kia biết.
Lâm Xuyên Vân cười lạnh nói.
- Ta thật ra biết một ít chuyện về Thần chủ Thương Hà, Thần chủ Thương Hà có một con gái, là giới chủ thực lực cực mạnh. Nghe một số lời đồn, nàng chỉ cách Thần chủ một bước nhỏ.
Tu luyện giả áo bào tro híp mắt nói
- Ồ? Người đó hiện ở nơi nào?
Những người khác tự nhiên lên tiếng hỏi.
- Hẳn là ở Trọng Thiên giới. Thần chủ Thương Hà trước khi trở thành Thần chủ cũng vẫn đều tu luyện ở Trọng Thiên giới.
Tu luyện giả áo bào tro trực tiếp nói
- Cái gì? Trọng Thiên giới?
- Trọng Thiên giới.
Nghe được mấy từ Trọng Thiên giới này, mấy tên cường giả bá chủ cấp Giới chủ đều có chút thất thần.
Trọng Thiên giới cực kỳ nồi danh, nghe nói là đại thế giới tồn tại từ thời kỳ thượng cổ, cường giả vô số, Thần chủ được sinh ra tuyệt đối không chỉ một người. Giới chủ Trọng Thiên giới có thể chính là một vị Thần chủ, ngàn vạn năm khó lộ mặt một lần.
Trong vũ trụ, đại thế giới có thể so sánh với Trọng Thiên giới tuyệt đối không vượt qua hàng chục.
- Các ngươi nói, Thần chủ Thương Hà rốt cục có ngã xuống hay không?
Tu luyện giả áo bào tro hạ giọng, ánh mắt lóe lên hỏi ba người kia
Ba người Lâm Xuyên Vân hai mặt nhìn nhau. Tin tức bọn họ biết về vị Thần chủ kia Phi thường ít, Lâm Xuyên Vân biết cũng coi như khá nhiều, biết vị Thần chủ kia là tu luyện giả bình thường tu luyện thành Thần chủ cường đại.
- Ha ha, ai nói chính xác được! Chúng ta vẫn nên cẩn thận tìm tòi địa vực này, xem tiểu tử kia rốt cục trốn ở nơi nào đi thôi!
Tu luyện giả áo bào tro thấy ba người không đáp lại, Liền cười ha hả chuyển chủ đề.
- ừ, cẩn thận tìm tòi, không tin không tìm thấy tiểu tử này.
- Đi!
Bốn cường giả cấp Giới chủ phân tán ra cẩn thận sưu tầm khu vực này một lần lại một lần. Ngay cả một Phiến lá cây, một tảng đá trong rừng cũng không bỏ qua
Nhưng kết quả cuối cùng vẫn không thấy tung tích Hạ Ngôn.
- Tiểu tử này rốt cục trốn tới nơi nào?
Bốn người tìm tòi mấy ngày lại một lần tụ tập cùng một chỗ, cực kỳ không cam lòng.
- Chẳng lẽ, thật sự rời đi rồi sao?
Chu Minh nhíu mày nói.
- Chua chắc!
Tu luyện giả áo bào tro lắc đầu, ánh mắt lóe lên.
- ồ? Quách Nghị, ngươi có phát hiện gì sao?
Ánh mắt Lâm Xuyên Vắn sáng ngời, lập tức lên tiếng hỏi.
- Phát hiện thì không có, tuy nhiên cho dù chúng ta không tìm được tiểu tử kia, cũng không nói rõ hắn không ồ trong mảnh địa vực này.
Tu luyện giả Quách Nghị trầm giọng chậm rãi nói.
- Có ý tứ gì? Nếu tiểu tử kia còn ở trong mảnh địa vực này, lấy thủ đoạn của chúng la làm sao hắn có thể trốn được? Bốn người chúng ta chì thiếu mỗi xới tung cả đất. Cho dù là thu liễm khí tức cũng không có khả năng trốn được.
Khuu Mao Quái khó hiểu mang theo không tin tưởng được nói.
- Nhưng hắn là người thừa kế của Thần chủ!
Quách Nghị cười cười:
- Người thừa kế có một món bảo vật có thể ẩn giấu hành tung cũng rất bình thường. Đừng nói là Thần chủ, ngay cả chúng ta đều có thể làm được điềm này.
- Nhưng. Dạng bảo vật gì không ngờ có thể che giấu tốt như thế một chút khí tức cũng không lộ ra?
Lâm Xuyên Vân cau mày nói.
Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ csocó mở ra một thế giới ổn định. Nếu là lợi dụng tại liệu quý báu luyện chế ra một không gian đặc biệt vật sống có thể tiến vào, vậy cũng rất bình thường. Nhưng là những không gian này bình thường đều phóng ra khí tức rõ ràng, cũng không dễ dàng che giấu. Đây cũng là nguyên nhân mấy người lúc trước không hoài nghi đến loại khả năng này.
- Điều này thì ta không biết, chỉ có thể nhìn thấy bảo vật này mới biết được.
Quách Nghị nói.
- Vậy chúng ta hiện tại làm sao giờ? Chẳng lẽ nếu tiểu tử một mực không ra, chúng ta vẫn chờ ở đây sao?
Chu Minh nhìn những người khác hỏi.
- Hừ, la không chơi nữa Cho dù tiểu tử kia thật sự là người thừa kế của cường giả Thần chủ ta cũng không đợi. Chờ đợi như vậy, biết đến năm nào? Các vị, ta đi trước. Cáo từ!
Khuu Mao Quái hướng về ba người chắp tay, rồi sau đó vận chuyển linh lực chạy về phía chân trời xa xa, trong khoảnh khắc biến mát khỏi không gian này.
- Quên đi, ta cũng không tiếp tục đợi. Sau khi trở về, ta còn cần bế quan!
Chu Minh cũng lắc đầu, thở dài một tiếng, từ bỏ tiếp tục chờ đợi. Giây lát sau, Chu Minh cũng rời khỏi mảnh địa vực này.
Ánh mắt Lâm Xuyên Vân nhìn Quách Nghị ở đối diện, sắc mặt ngưng trọng, trầm ngâm một hồi mới nói:
- Quách Nghị. Có phải ngươi phát hiện cái gì? Chẳng lẽ ngươi tìm được nơi tiểu tử kia ẩn thân sao?
- Lâm Xuyên Vân, ta quả thật không tìm được nơi ẩn thân của tu luyện giả kia. Tuy nhiên, ta sẽ tiếp tục chờ ở đây.
Quách Nghị nghiêm mặt nói:
- Ta biết một vị bằng hữu, có lẽ hắn có biện pháp tìm được tiểu tử kia. Chỉ là, lúc này hắn đang bế quan, phải chờ sau khi hắn xuất quan.
-Ồ?
Ánh mắt Lâm Xuyên Vắn tỏa sáng.
- ha ha, vậy ta cũng chờ. ở đây cũng không càn trở chúng ta tu luyện.
Lâm Xuyên Vân nói xong liền tìm một thân cây đại thụ, khoanh chân ngồi xuống.
- Quách Nghị, không biết bằng hữu kia của ngươi bao lâu mới có thể xuất quan?
Lâm Xuyên Vân sau khi ngồi xuống, tự nhiên nhìn về Quách Nghị hỏi một câu.
Vù Vù Vù ~
- Mảnh địa vực này làm gì có khí tức tu luyện giả nào?
- Lão gia hỏa Lâm Xuyên Vân này sẽ không cố ý đùa giỡn chúng ta chứ?
Ngay khi Hạ Ngôn tiến vào trong Tháp Thời Gian không lâu, mấy bóng người màu xám cũng liền từ phương hướng khác nhau tập trung tới địa vực này. Tuy nhiên, sau khi ý niệm của bọn họ tra xét khu vực này lại không phát hiện bất kỳ khí tức cùng tưng tích tu luyện giả nào.
Vù~
Lại một bóng người nhoáng lên tới gần, nhìn thấy mấy tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ trước một bước tới nơi này, trên mặt lộ ra một tia không cam lòng rồi biến mất không thấy. Người vừa tới chính là Lâm Xuyên Vân đuổi giết Hạ Ngôn ba ngày ba đêm.
Mà những người khác thi là mấy tu luyện giả cấp Giới chủ mà Lâm Xuyên Vân quen biết, đương nhiên là đến từ đại thế giới khác nhau.
- Lâm Xuyên Vân, người ngươi nói đâu?
Một tu luyện giả thấp bé tóc thưa thớt nhướng mày, trước tiên lên tiếng hỏi Lâm Xuyên Vân.
Lâm Xuyên Vân nghe vậy, trên mặt cũng lộ ra vẻ nghi hoặc. Ba ngày này hắn một mực đuổi theo Hạ Ngôn, lúc mới đầu hắn còn ôm hy vọng mình có thể đuổi kịp Hạ Ngôn. Nếu tự mình có thể đuổi kịp, hắn đương nhiên không muốn đem tin tức Hạ Ngôn chính là người truyền thừa của nhân vật cường đại kia ra ngoài. Tin tức này truyền ra ngoài, như vậy cho dù chiếm được bảo vật cũng không phải mình hắn độc chiếm.
Nhưng đuổi theo nhiều ngày như vậy, hắn phát hiện không chỉ không có dấu hiệu đuổi kịp Hạ Ngôn, hơn nữa khoảng cách hai người còn càng lúc càng xa. Bất đắc dĩ Lâm Xuyên Vân mới thông báo cho mấy tu luyện giả cấp Giới chủ mình biết ở vài đại thế giới lân cận, hy vọng dựa vào bọn họ có thể ngăn chặn Hạ Ngôn.
Nhưng khi bọn họ từ tứ phía tập trung lại đây lại phát hiện Hạ Ngôn đã mất tăm hình dạng. Dưới tình huống bình thường, bọn họ bao vây quanh Hạ Ngôn, ý niệm tản ra thăm dò bất kỳ người nào đều khó thể tránh thoát Nhưng tình huống hiện tại lại sau khi tìm tòi vẫn như cũ không thấy tung tích Hạ Ngôn theo như lời Lâm Xuyên Vân.
Cho nên mấy người này mới bất mãn với Lâm Xuyên Vân. Tu luyện giả dáng người thấp bé kia lại trực tiếp lên tiếng hỏi.
- Bangày nay ta vẫn luôn đuổi theo tiểu tử này, làm sao lại đột nhiên biến mất?
Trong đầu Lâm Xuyên Vân cũng đều. là nghi vấn, không ĩõ tại sao Hạ Ngôn liền biến mất tăm tích.
- Lâm Xuyên Vân. Ngươi có phải là trêu đùa mấy người chúng ta không đây? Ta đang trong bế quan, nghe tin tức ngươi nói mới cố ý xuất quan!
Tu luyện giả đứng ở giữa bất mãn nói.
Ba người cộng thêm Lâm Xuyên Vân là bốn vừa lúc ở bốn hướng hình thành vòng vây.
- Chu Minh. Ngươi có ý tứ gì?
Lâm Xuyên Vân cũng mang theo một tia tức giận:
- Chẳng lẽ ngươi cho là ta từ khu vực Khung Lung đại thế giới chạy đến khu vực Hỏa Ly đại thế giới chỉ là muốn trêu đùa các ngươi?
Khoảng cách giữa Khung Lung đại thế giới với khu vực Hỏa Ly đại thế giới cho dù là cường giả cấp Giới chủ chạy với tốc độ cao nhất cũng cần thời gian ba ngày.
- Hừ.
Tu luyện giả Chu Minh khẽ hừ một tiếng:
- Vây tiểu tử kia mà ngươi nói, hiện tại ở nơi nào?
- Ha ha, ta thấy Lâm Xuyên Vân khẳng định không nói láo.
Tu luyện giả ở bên trái cùng vẫn không nói gì cười ha ha tiếp lời.
- Tiểu tử kia, Chỉ sợ vẫn còn trong mảnh địa vực này. Có lẽ hắn thu liễm khí tức của mình khiến cho chúng ta đều không cảm ứng được.
Tu luyện giả mặc áo bào tro phân tích.
- Đương nhiên cũng có khả năng hắn tiến vào không gian loạn lưu. Tuy nhiên không gian loạn lưu hung hiềm vạn phần, nếu là hắn tiến vào không gian loạn lưu, cũng sẽ không bị Lâm Xuyên Vân đuổi theo ba ngày. Cho nên, khả năng tiến vào không gian loạn lưu là rất nhỏ.
Tu luyện giả áo bào tro chậm rãi nói.
- Nói cũng có lý. Ta một mực đuổi tới đây mới mất khí tức tiểu tử kia. Mà ba người các ngươi lại từ ba phía khác vây quanh đến, vậy tiểu tử kia khẳng định còn ở trong mảnh địa vực này.
Lâm Xuyên Vân lập tức gật mạnh đầu.
- Lâm Xuyên Vân. Tiểu tử kia thật sự là người thừa kế của vị Thần chủ kia? Ngươi xác định trên người hắn có bảo vật?
Tu luyện giả thấp bé vẫn không quá tin tưởng hỏi.
- Hừ. Nếu hắn không phải người thừa kế của vị cường giả Thần chủ kia, làm sao có thể chạy thoát được khỏi tay ta?
Lâm Xuyên Vân lập tức phản bác:
- Khưu Mao Quái, nếu ngươi không tin hiện tại có thể đi!
Cường giả Tạo Hóa cấp Giới chủ thấp bé nhất này tên gọi Khưu Mao Quái.
- VI Thần chủ kia, vì sao ta chưa bao giờ nghe nói tới? Ta vạn năm trước, theo đạo lý ta hẳn là biết một ít tin tức về vị cường giả Thần chủ đó mới đúng!
Chu Minh lắc đầu, hắn dường nhuyẫn chưa nghe nói qua Thần chủ Thương Hà.
Đối với những cường giả cấp Giới chủ này mà nói, ba vạn năm cũng không tính dài. Cho dù một ít tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường, cũng đều là tu luyện mấy vạn, mấy chục vạn năm.
- Cường giả Thần chủ, không thể tìm thấy tung tích. Nếu không phải linh lực hắn đặc thù, là màu vàng chói mắt, chỉ sợ người nghe nói tới hắn lại càng ít.
Lâm Xuyêữ Vân khẽ hít một ầơi nói.
- Tiểu tử này cùng vị Thần chủ kia rốt cục có quan hệ gì? Vì sao có thể được truyền thừa của cường giả Thần chủ?
Chu Minh lại đảo mắt hỏi.
- Điều này chỉ sợ có tiểu tử kia biết.
Lâm Xuyên Vân cười lạnh nói.
- Ta thật ra biết một ít chuyện về Thần chủ Thương Hà, Thần chủ Thương Hà có một con gái, là giới chủ thực lực cực mạnh. Nghe một số lời đồn, nàng chỉ cách Thần chủ một bước nhỏ.
Tu luyện giả áo bào tro híp mắt nói
- Ồ? Người đó hiện ở nơi nào?
Những người khác tự nhiên lên tiếng hỏi.
- Hẳn là ở Trọng Thiên giới. Thần chủ Thương Hà trước khi trở thành Thần chủ cũng vẫn đều tu luyện ở Trọng Thiên giới.
Tu luyện giả áo bào tro trực tiếp nói
- Cái gì? Trọng Thiên giới?
- Trọng Thiên giới.
Nghe được mấy từ Trọng Thiên giới này, mấy tên cường giả bá chủ cấp Giới chủ đều có chút thất thần.
Trọng Thiên giới cực kỳ nồi danh, nghe nói là đại thế giới tồn tại từ thời kỳ thượng cổ, cường giả vô số, Thần chủ được sinh ra tuyệt đối không chỉ một người. Giới chủ Trọng Thiên giới có thể chính là một vị Thần chủ, ngàn vạn năm khó lộ mặt một lần.
Trong vũ trụ, đại thế giới có thể so sánh với Trọng Thiên giới tuyệt đối không vượt qua hàng chục.
- Các ngươi nói, Thần chủ Thương Hà rốt cục có ngã xuống hay không?
Tu luyện giả áo bào tro hạ giọng, ánh mắt lóe lên hỏi ba người kia
Ba người Lâm Xuyên Vân hai mặt nhìn nhau. Tin tức bọn họ biết về vị Thần chủ kia Phi thường ít, Lâm Xuyên Vân biết cũng coi như khá nhiều, biết vị Thần chủ kia là tu luyện giả bình thường tu luyện thành Thần chủ cường đại.
- Ha ha, ai nói chính xác được! Chúng ta vẫn nên cẩn thận tìm tòi địa vực này, xem tiểu tử kia rốt cục trốn ở nơi nào đi thôi!
Tu luyện giả áo bào tro thấy ba người không đáp lại, Liền cười ha hả chuyển chủ đề.
- ừ, cẩn thận tìm tòi, không tin không tìm thấy tiểu tử này.
- Đi!
Bốn cường giả cấp Giới chủ phân tán ra cẩn thận sưu tầm khu vực này một lần lại một lần. Ngay cả một Phiến lá cây, một tảng đá trong rừng cũng không bỏ qua
Nhưng kết quả cuối cùng vẫn không thấy tung tích Hạ Ngôn.
- Tiểu tử này rốt cục trốn tới nơi nào?
Bốn người tìm tòi mấy ngày lại một lần tụ tập cùng một chỗ, cực kỳ không cam lòng.
- Chẳng lẽ, thật sự rời đi rồi sao?
Chu Minh nhíu mày nói.
- Chua chắc!
Tu luyện giả áo bào tro lắc đầu, ánh mắt lóe lên.
- ồ? Quách Nghị, ngươi có phát hiện gì sao?
Ánh mắt Lâm Xuyên Vắn sáng ngời, lập tức lên tiếng hỏi.
- Phát hiện thì không có, tuy nhiên cho dù chúng ta không tìm được tiểu tử kia, cũng không nói rõ hắn không ồ trong mảnh địa vực này.
Tu luyện giả Quách Nghị trầm giọng chậm rãi nói.
- Có ý tứ gì? Nếu tiểu tử kia còn ở trong mảnh địa vực này, lấy thủ đoạn của chúng la làm sao hắn có thể trốn được? Bốn người chúng ta chì thiếu mỗi xới tung cả đất. Cho dù là thu liễm khí tức cũng không có khả năng trốn được.
Khuu Mao Quái khó hiểu mang theo không tin tưởng được nói.
- Nhưng hắn là người thừa kế của Thần chủ!
Quách Nghị cười cười:
- Người thừa kế có một món bảo vật có thể ẩn giấu hành tung cũng rất bình thường. Đừng nói là Thần chủ, ngay cả chúng ta đều có thể làm được điềm này.
- Nhưng. Dạng bảo vật gì không ngờ có thể che giấu tốt như thế một chút khí tức cũng không lộ ra?
Lâm Xuyên Vân cau mày nói.
Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ csocó mở ra một thế giới ổn định. Nếu là lợi dụng tại liệu quý báu luyện chế ra một không gian đặc biệt vật sống có thể tiến vào, vậy cũng rất bình thường. Nhưng là những không gian này bình thường đều phóng ra khí tức rõ ràng, cũng không dễ dàng che giấu. Đây cũng là nguyên nhân mấy người lúc trước không hoài nghi đến loại khả năng này.
- Điều này thì ta không biết, chỉ có thể nhìn thấy bảo vật này mới biết được.
Quách Nghị nói.
- Vậy chúng ta hiện tại làm sao giờ? Chẳng lẽ nếu tiểu tử một mực không ra, chúng ta vẫn chờ ở đây sao?
Chu Minh nhìn những người khác hỏi.
- Hừ, la không chơi nữa Cho dù tiểu tử kia thật sự là người thừa kế của cường giả Thần chủ ta cũng không đợi. Chờ đợi như vậy, biết đến năm nào? Các vị, ta đi trước. Cáo từ!
Khuu Mao Quái hướng về ba người chắp tay, rồi sau đó vận chuyển linh lực chạy về phía chân trời xa xa, trong khoảnh khắc biến mát khỏi không gian này.
- Quên đi, ta cũng không tiếp tục đợi. Sau khi trở về, ta còn cần bế quan!
Chu Minh cũng lắc đầu, thở dài một tiếng, từ bỏ tiếp tục chờ đợi. Giây lát sau, Chu Minh cũng rời khỏi mảnh địa vực này.
Ánh mắt Lâm Xuyên Vân nhìn Quách Nghị ở đối diện, sắc mặt ngưng trọng, trầm ngâm một hồi mới nói:
- Quách Nghị. Có phải ngươi phát hiện cái gì? Chẳng lẽ ngươi tìm được nơi tiểu tử kia ẩn thân sao?
- Lâm Xuyên Vân, ta quả thật không tìm được nơi ẩn thân của tu luyện giả kia. Tuy nhiên, ta sẽ tiếp tục chờ ở đây.
Quách Nghị nghiêm mặt nói:
- Ta biết một vị bằng hữu, có lẽ hắn có biện pháp tìm được tiểu tử kia. Chỉ là, lúc này hắn đang bế quan, phải chờ sau khi hắn xuất quan.
-Ồ?
Ánh mắt Lâm Xuyên Vắn tỏa sáng.
- ha ha, vậy ta cũng chờ. ở đây cũng không càn trở chúng ta tu luyện.
Lâm Xuyên Vân nói xong liền tìm một thân cây đại thụ, khoanh chân ngồi xuống.
- Quách Nghị, không biết bằng hữu kia của ngươi bao lâu mới có thể xuất quan?
Lâm Xuyên Vân sau khi ngồi xuống, tự nhiên nhìn về Quách Nghị hỏi một câu.
/1062
|