Trên mặt nữ Nhân viên công tác xinh đẹp đầy vẻ xin lỗi. Nàng cũng là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa, lại không dám có chút bất kính nào đối với Hạ Ngôn. Khách nhân có thể đi vào tầng bảy trung tâm giao dịch, nếu không có thực lực rất mạnh thì cũng là bối cảnh to lớn, nàng đương nhiên không dám dễ dàng đắc tội người Như vậy.
- Tuy nhiên.
Ngay khi Hạ Ngôn chau mày, suy tư nên phải làm như thế nào, ánh mắt nữ Nhân viên công tác này đột nhiên chợt lóe, tròng mắt xoay chuyển nói:
- Nếu tiên sinh có vật phẩm Phi thường đặc thù, vậy có lẽ hiện tại cũng có thể tiến hành giao dịch bán ra.
- Ồ?
Hạ Ngôn nghe vậy, chân mảy thoáng giản ra, trong hai mắt bắn hào quang.
- Lúc này Trữ Khúc địa nhân đang ở trong trung tâm giao dịch chúng ta, ông ấy là chủ quản trung tâm giao dịch chúng ta. Nêu tiên sinh có bảo vật hiếm lạ, hiện tại ta có thể thông báo ông ấy, mời ông ấy gặp mặt tiên sinh. Tuy nhiên, bảo vật tiên sinh muốn bán ra phải có thể khiến cho Trữ Khúc tiên sinh có hứng thú mới được.
Nữ nhân viên công tác nói nhanh với Hạ Ngôn.
- Chủ quản trung tâm giao dịch?
Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động.
Nhân vật có thể đảm nhiệm chủ quản trung tâm giao dịch thành Chu Tước khẳng định không tầm thường, ánh mắt tự nhiên cũng cực cao, vật bình thường căn bản không thể khiến hắn vừa lòng.
- Để ta xem trước đã, trong nhẫn không gian quả thật có một số đồ vật ngay cả ta đều không rõ. có lẽ có thể có bảo vật nhuyậy.
Ý niệm của Hạ Ngôn lập tức tiến vào trong không gian nhẫn Linh La.
Vật phẩm tài nguyên trong không gian nhẫn Linh La đều được Hạ Ngôn phân loại, một số vật phẩm tài nguyên thông thường hắn không cầnđều dựa theo loại đặt ồ cùng nhau. Mà vật phẩm tài nguyên tạm thời hắn không nhận ra và không biết sử dụng thì để ở một nơi riềng trong không gian. Ý niệm của Hạ Ngôn tiến vào trong không gian nhẫn Linh La, trực tiếp cẩn thận xem xét những vật phẩm mình không nhận ra.
- Thứ này hẳn là khôngđáng tiền.
Vật phẩm không phải rất đáng giá, cho dù hiện tại có thể bán đi cũng không tạo được tác dụng lớn. Chân Linh Đan mà Hạ Ngôn muốn mua Phi thường đắt đỏ.
- Ừm? Thứ này. có chút kỳ lạ, không biết có phải rất quý trọng hay không?
Những vật phẩm hiện tại ngay cả Hạ Ngôn đều không thể biết rõ ràng kỳ thật cũng không nhiều, tổng cộng cũng chỉ hơn chục thú; hơn nữa gần như đều là chỉ có một Nếu số lượng nhiều, vậy cho dù đồ vật không biết tác dụng, giá trị khẳng định cũng sẽ không quá cao.
- Xem lại xem, Như Ý Bàn khẳng định là không thể bán.
Hạ Ngôn đặt Như Ý Bàn ở một bên. Như Ý Bàn này là lúc trước Hạ Ngôn đoạt được trong tay một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ, tác dụng rất lớn.
- Đây là thứ gì? Ta thật ra không chú ý tới.
Tinh thần Hạ Ngôn tập trung tới phía trên một đoàn vật thề màu trắng:
- Ý niệm của ta không ngờ không thể thẩm thấu vào bên trong!
Đoản vật thể màu trắng này nhìn qua chi lớn bằng đầu người, mặt ngoài cũng không có điểm gì kỳ lạ, nhưng là ý niệm của Hạ Ngôn lại không cách nào thẩm thấu. Nên biết, tuy rằng cảnh giới của Hạ Ngôn chỉ là Tạo Hóa cấp Điện chủ, nhưng tinh thần ý niệm lại có thể so với Tạo Hóa cấp Giới chủ. Đồ vật ngay cả Hạ Ngôn đều không thể dò xét, vậy tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ bình thường Chỉ sợ cũng bất lực.
- Thứ kỳ quái này, cứ chọn nó đi. Xem nó có thể bán đi hay không.
Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động, ý niệm tùy theo rời khỏi nhẫn Linh La. Chợt trong tay hắn có thêm đoàn vật thể màu trắng này.
- Ngươi nhìn xem thứ này!
Hạ Ngôn duỗi tay ra, đưa đoàn vật thể màu trắng tới trước mặt nữ nhân viên công tác. Nếu là tu luyện giả bình thường xem vật thể này, có lẽ chỉ cho là vật tầm thường, tương tự như khoáng thạch. Nhưng nếu tu luyện giả thực lực tương đối cường đại nhìn vật này sẽ thấy được không phải tầm thường.
Nếu không phải Hạ Ngôn nóng lòng muốn có đại lượng Quy Nguyên Đan, cũng sẽ Không bán vật phẩm này ra.
- Đây là.
Nữ nhân viên công tác cẩn thận đánh giá một hồi, lại cũng nhẹ nhàng cau mày.
- Tiên sinh, vật phẩm nảy của người có tác dụng gì?
Mặc dù Thân là nhân viên công tác của trung tâm giao dịch, nàng cũng không thể nhận ra thứtrong tay Hạ Ngôn là thứ gì, có thể thấy được rất hiếm thấy.
- Ta cũng không quá rõ ràng. Ngươi không ngại mời Trữ Khúc địa nhân nhìn xem. Có lẽ ông ấy rõ ràng thì sao?
Hạ Ngôn cười nói.
- Được rồi, mời ngài theo ta.
Nữ nhân viên công tác khẽ gật đầu với Hạ Ngôn, rồi sau đó xoay người dẫn đường. Hạ Ngôn tự nhiên đi theo phía sau.
- Thứ mà tiểu tử này lấy ra là gì?
Tống Đông Cường một mực giám thị Hạ Ngôn cũng thấy được đoàn vật thể màu trắng Hạ Ngôn lấy ra Tuy nhiên hắn cũng không nhận ra đó là thứ gì.
- Cùng đi qua xem. Thời gian hội đấu giá trung tâm giao dịch cử hành là không tiến hành giao dịch. Thứ tiếu tử này lấy ra khẳng định không tầm thường, bằng không.
Trong lòng Tống Đông Cường suy tính, cũng lặng yên bám theo.
Hạ Ngôn đi theo nữ nhân viên công tác tiến vào một căn phòng. Trong phòng có một loại mùi hương thơm mát nhàn nhạt, sương khói lượn lờ. Hạ Ngôn khẽ ngửi một chút, liền biết loại mùi hương này không phải là tầm thường.
- Tiên sinh. Mời ngài ngồi một lát, ta lập tức đi thông báo Trữ Khúc đại nhân tới.
Nữ nhân viên công tác chìa tay ra mời Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn cũng không nói nhiều, trực tiếp ngồi xuống ghế, ánh mắt đánh giá sơ qua một vòng rồi thu hồi, nhìn nữ nhân viên công tác đi ra.
Đại khái đợi khoảng một nửa chén trà nhỏ, Hạ Ngôn mới nghe được ngoài cửa vang lên tiếng bước chân của hai người, ánh mắt tự nhiên nhìn lại. Quả nhiên trước cửa chợt lóe bóng người, trước sau hai người đi vào.
- Đại nhân. Chính là vị tiên sinh này muốn bán kỳ trân.
Nữ nhân viên công tác vừa rồi dẫn Hạ Ngôn vào nói với một lão già mặc trường bào gấm thêu.
Lão già này để một chòm râu dài, đôi mắt cực kỳ có thển, ánh mắt hơi đảo qua trên người Hạ Ngôn, lập tức lộ ra nụ cười ôn hòa
- Ngươi đi trước đi.
Lão già này xua tay nói với nữ nhân viên công tác.
- Dạ.
Nữ nhân viên công tác gật đầu, thật cẩn thận lui ra.
- VI tiên sinh này, không biết ngươi muốn bán loại vật phẩm nào? Trung tâm giao dịch có một số quy định, trong thời gian hội đấu giá cử hành cũng không tiến hành buôn bán, trừ khi là bảo vật đặc biệt hi hữu.
Lão già mặc hoa phục này, giọng ôn hòa chậm rãi nói với Hạ Ngôn.
Vừa rồi hắn cũng từ trong miệng nữ nhân viên công tác kia biết được một chút tin tức vật phẩm Hạ Ngôn muốn bán. tuy nhiên cũng không thể xác định đó rốt cục là cái gì. Tuy nhiên, vật phẩm ngay cả nhân viên công tác nơi này đều không thể nhận ra, chắc rằng có thể là bảo vật hiếm thấy.
- Ha ha, ngài chính là Trữ Khúc đại nhân chủ quản nơi này?
Hạ Ngôn cười hỏi.
- Đúng vậy.
Trữ Khúc gật đầu.
Từ khi Trữ Khúc này tiến vào, Hạ Ngôn liền cảm giác được người này đã là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ, hơn nữa thực lực rất mạnh, chỉ sợ không kém hơn Giới chủ Khương Vân bao nhiêu.
- Bởi vì ta cần đại lượng Quy Nguyên Đan, cho nên quả thật cần bán ra một món đồ. Nếu Không phải cần gấp đại lượng Quy Nguyên Đan, ta cũng sẽ không bán ra.
Hạ Ngôn đứng lên, biểu tình ngưng trọng nói với Trữ Khúc.
- Xin tiên sinh cho ta nhìn lại vật phẩm ngươi muốn bán.
Trữ Khúc khẽ nhấc tay, ôn hòa nói.
- Chính là thứ này.
Thần sắc Hạ Ngôn ngưng trọng dị thường, Phi thường trịnh tọng lấy ra đoàn vật thể màu trắng kia. Tuy rằng không biết nó là thứ gì, nhưng là Hạ Ngôn cũng không muốn bị Trữ Khúc này biết được bản thân ngay cả vật phẩm này là gì cũng không biết, cho nên đặc biệt ngưng trọng.
- Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, lúc này trung tâm giao dịch lại không buôn bán, ta tuyệt đối sẽ không bán ra thứ này.
Hạ Ngôn lại thở dài một tiếng, bổ sung.
Khi Hạ Ngôn lấy vật thể màu trắng kia ra, sắc mặt Trữ Khúc liền hơi thay đổi. Hắn là chủ quản trung tâm giao dịch, ở trung tâm giao dịch thành Chu Tước nảy đã gần ức năm, từ một nhân viên công tác bình thường dần dần trở thành chủ quản, ánh mắt của hắn chỉ sợ cực ít có người có thể vượt qua.
Hạ Ngôn cảm giác được một cỗ ý niệm của Trữ Khúc này đã rơi xuống vật thề màu trắng trong tay minh.
"Xem ra đây thật sự không phải là thứ đơn giản a!" Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động, trên mặt lại không lộ ra bất kỳ biểu tình gì.
- Ta hy vọng nhận được một cái giá có thể khiến ta vừa lòng.
Ánh mắt Hạ Ngôn dừng trên mặt Trữ Khúc:
- Nếu giá cả không thể khiến ta vừa lòng, ta sẽ không bán ra
Lúc Hạ Ngôn lên tiếng, thanh âm Phi thường kiên định.
- Xin yên tâm. Trung tâm giao dịch thành Chu Tước chúng ta tuyệt đối sẽ cho ngươi một giá cả họp lý nhất. Toàn bộ Tây Vực, nếu trung tâm giao dịch thành Chu Tước chúng ta cũng không thể cho ngươi yên tâm, vậy Không còn trung tâm giao dịch nào khác có thể khiến ngươi yên tâm.
Khí tức Trữ Khúc đều hơi có chút nặng nề, mặc dù đang nói chuyện với Hạ Ngôn, nhưng là lực chú ý của hắn vẫn đặt ở vật thể màu trắng trong tay Hạ Ngôn, dường như đang cẩn thận nghiên cứu.
"Bây rốt cục là thứ gì?" Trong lòng Hạ Ngôn nghi hoặc.
Theo biểu tình trên mặt Trữ Khúc, vật thể màu trắng này khẳng định không đơn giản, hơn nữa dường như Trữ Khúc nhận ra vật ấy. Nếu không, hắn cũng không lộ ra biểu tình như vậy.
- Thứ này, ngươi lấy được từ nơi nào?
Ánh mắt Trữ Khúc thu lại, lại nhìn về phía Hạ Ngôn, có chút vội vàng đò hỏi
- Điều này. Chỉ sợ ta không thể nói cho ngươi.
Hạ Ngôn nhíu mày lắc đầu.
Kỳ thật này cả hắn cũng không biết lấy được vật thể màu trắng này từ nơi nào. ở băi săn thú ngoại giới đánh giết nhiều tu luyện giả như vậy, các loại vật phẩm tài nguyên lấy được trên người bọn họ nhiều không đếm xuể. Còn có tài nguyên vật phẩm khổng lồ lấy được từ không gian Kim Di. Hạ Ngôn thật sự không biết vật thê màu trắng này lấy được từ nơi nào.
- Ha ha, là ta nhiều chuyện rồi. Chỉ là muốn xác định vật phẩm này, không phải một mình ta làm được. Như vậy đi, ta đi mời vài người phụ trách của trung tâm giao dịch cùng lại đây xem một chút mới có thể xác định. Xin ngươi không cần gấp gáp.
Trữ Khúc khách khí nói với Hạ Ngôn, trong mắt một đạo thần quang chợp lóe.
- Tốt, ta ở nơi này chờ.
Hạ Ngôn gật đầu.
- Ngay cả chủ quản Trữ Khúc của trung tâm giao dịch đều không thể đánh giá, thứ này rốt cục là thứ gì?
Hạ Ngôn nhìn Trữ Khúc rời phòng, cau mày, nhìn đoàn vật thể màu trắng trong lòng bàn tay.
- Lát nữa, phải nghĩ biện pháp biết rõ.
Trong lòng quyết định, Hạ Ngôn một lần nữa ngồi xuống ghế, chờ Trữ Khúc trở về.
Dựa theo tình huống bình thường, nếu là thứ tầm thường, ngay cả nhân viên công tác khu thu mua của trung tâm giao địch đều có thể trực tiếp quyấ định giá, càng đừng nói là chủ quản của trung tâm giao dịch. Tình huống hiện tại, lại không phải là như thế Trữ Khúc không ngờ còn phải đi mời vài người phụ trách khác lại đây.
- Tuy nhiên.
Ngay khi Hạ Ngôn chau mày, suy tư nên phải làm như thế nào, ánh mắt nữ Nhân viên công tác này đột nhiên chợt lóe, tròng mắt xoay chuyển nói:
- Nếu tiên sinh có vật phẩm Phi thường đặc thù, vậy có lẽ hiện tại cũng có thể tiến hành giao dịch bán ra.
- Ồ?
Hạ Ngôn nghe vậy, chân mảy thoáng giản ra, trong hai mắt bắn hào quang.
- Lúc này Trữ Khúc địa nhân đang ở trong trung tâm giao dịch chúng ta, ông ấy là chủ quản trung tâm giao dịch chúng ta. Nêu tiên sinh có bảo vật hiếm lạ, hiện tại ta có thể thông báo ông ấy, mời ông ấy gặp mặt tiên sinh. Tuy nhiên, bảo vật tiên sinh muốn bán ra phải có thể khiến cho Trữ Khúc tiên sinh có hứng thú mới được.
Nữ nhân viên công tác nói nhanh với Hạ Ngôn.
- Chủ quản trung tâm giao dịch?
Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động.
Nhân vật có thể đảm nhiệm chủ quản trung tâm giao dịch thành Chu Tước khẳng định không tầm thường, ánh mắt tự nhiên cũng cực cao, vật bình thường căn bản không thể khiến hắn vừa lòng.
- Để ta xem trước đã, trong nhẫn không gian quả thật có một số đồ vật ngay cả ta đều không rõ. có lẽ có thể có bảo vật nhuyậy.
Ý niệm của Hạ Ngôn lập tức tiến vào trong không gian nhẫn Linh La.
Vật phẩm tài nguyên trong không gian nhẫn Linh La đều được Hạ Ngôn phân loại, một số vật phẩm tài nguyên thông thường hắn không cầnđều dựa theo loại đặt ồ cùng nhau. Mà vật phẩm tài nguyên tạm thời hắn không nhận ra và không biết sử dụng thì để ở một nơi riềng trong không gian. Ý niệm của Hạ Ngôn tiến vào trong không gian nhẫn Linh La, trực tiếp cẩn thận xem xét những vật phẩm mình không nhận ra.
- Thứ này hẳn là khôngđáng tiền.
Vật phẩm không phải rất đáng giá, cho dù hiện tại có thể bán đi cũng không tạo được tác dụng lớn. Chân Linh Đan mà Hạ Ngôn muốn mua Phi thường đắt đỏ.
- Ừm? Thứ này. có chút kỳ lạ, không biết có phải rất quý trọng hay không?
Những vật phẩm hiện tại ngay cả Hạ Ngôn đều không thể biết rõ ràng kỳ thật cũng không nhiều, tổng cộng cũng chỉ hơn chục thú; hơn nữa gần như đều là chỉ có một Nếu số lượng nhiều, vậy cho dù đồ vật không biết tác dụng, giá trị khẳng định cũng sẽ không quá cao.
- Xem lại xem, Như Ý Bàn khẳng định là không thể bán.
Hạ Ngôn đặt Như Ý Bàn ở một bên. Như Ý Bàn này là lúc trước Hạ Ngôn đoạt được trong tay một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ, tác dụng rất lớn.
- Đây là thứ gì? Ta thật ra không chú ý tới.
Tinh thần Hạ Ngôn tập trung tới phía trên một đoàn vật thề màu trắng:
- Ý niệm của ta không ngờ không thể thẩm thấu vào bên trong!
Đoản vật thể màu trắng này nhìn qua chi lớn bằng đầu người, mặt ngoài cũng không có điểm gì kỳ lạ, nhưng là ý niệm của Hạ Ngôn lại không cách nào thẩm thấu. Nên biết, tuy rằng cảnh giới của Hạ Ngôn chỉ là Tạo Hóa cấp Điện chủ, nhưng tinh thần ý niệm lại có thể so với Tạo Hóa cấp Giới chủ. Đồ vật ngay cả Hạ Ngôn đều không thể dò xét, vậy tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ bình thường Chỉ sợ cũng bất lực.
- Thứ kỳ quái này, cứ chọn nó đi. Xem nó có thể bán đi hay không.
Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động, ý niệm tùy theo rời khỏi nhẫn Linh La. Chợt trong tay hắn có thêm đoàn vật thể màu trắng này.
- Ngươi nhìn xem thứ này!
Hạ Ngôn duỗi tay ra, đưa đoàn vật thể màu trắng tới trước mặt nữ nhân viên công tác. Nếu là tu luyện giả bình thường xem vật thể này, có lẽ chỉ cho là vật tầm thường, tương tự như khoáng thạch. Nhưng nếu tu luyện giả thực lực tương đối cường đại nhìn vật này sẽ thấy được không phải tầm thường.
Nếu không phải Hạ Ngôn nóng lòng muốn có đại lượng Quy Nguyên Đan, cũng sẽ Không bán vật phẩm này ra.
- Đây là.
Nữ nhân viên công tác cẩn thận đánh giá một hồi, lại cũng nhẹ nhàng cau mày.
- Tiên sinh, vật phẩm nảy của người có tác dụng gì?
Mặc dù Thân là nhân viên công tác của trung tâm giao dịch, nàng cũng không thể nhận ra thứtrong tay Hạ Ngôn là thứ gì, có thể thấy được rất hiếm thấy.
- Ta cũng không quá rõ ràng. Ngươi không ngại mời Trữ Khúc địa nhân nhìn xem. Có lẽ ông ấy rõ ràng thì sao?
Hạ Ngôn cười nói.
- Được rồi, mời ngài theo ta.
Nữ nhân viên công tác khẽ gật đầu với Hạ Ngôn, rồi sau đó xoay người dẫn đường. Hạ Ngôn tự nhiên đi theo phía sau.
- Thứ mà tiểu tử này lấy ra là gì?
Tống Đông Cường một mực giám thị Hạ Ngôn cũng thấy được đoàn vật thể màu trắng Hạ Ngôn lấy ra Tuy nhiên hắn cũng không nhận ra đó là thứ gì.
- Cùng đi qua xem. Thời gian hội đấu giá trung tâm giao dịch cử hành là không tiến hành giao dịch. Thứ tiếu tử này lấy ra khẳng định không tầm thường, bằng không.
Trong lòng Tống Đông Cường suy tính, cũng lặng yên bám theo.
Hạ Ngôn đi theo nữ nhân viên công tác tiến vào một căn phòng. Trong phòng có một loại mùi hương thơm mát nhàn nhạt, sương khói lượn lờ. Hạ Ngôn khẽ ngửi một chút, liền biết loại mùi hương này không phải là tầm thường.
- Tiên sinh. Mời ngài ngồi một lát, ta lập tức đi thông báo Trữ Khúc đại nhân tới.
Nữ nhân viên công tác chìa tay ra mời Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn cũng không nói nhiều, trực tiếp ngồi xuống ghế, ánh mắt đánh giá sơ qua một vòng rồi thu hồi, nhìn nữ nhân viên công tác đi ra.
Đại khái đợi khoảng một nửa chén trà nhỏ, Hạ Ngôn mới nghe được ngoài cửa vang lên tiếng bước chân của hai người, ánh mắt tự nhiên nhìn lại. Quả nhiên trước cửa chợt lóe bóng người, trước sau hai người đi vào.
- Đại nhân. Chính là vị tiên sinh này muốn bán kỳ trân.
Nữ nhân viên công tác vừa rồi dẫn Hạ Ngôn vào nói với một lão già mặc trường bào gấm thêu.
Lão già này để một chòm râu dài, đôi mắt cực kỳ có thển, ánh mắt hơi đảo qua trên người Hạ Ngôn, lập tức lộ ra nụ cười ôn hòa
- Ngươi đi trước đi.
Lão già này xua tay nói với nữ nhân viên công tác.
- Dạ.
Nữ nhân viên công tác gật đầu, thật cẩn thận lui ra.
- VI tiên sinh này, không biết ngươi muốn bán loại vật phẩm nào? Trung tâm giao dịch có một số quy định, trong thời gian hội đấu giá cử hành cũng không tiến hành buôn bán, trừ khi là bảo vật đặc biệt hi hữu.
Lão già mặc hoa phục này, giọng ôn hòa chậm rãi nói với Hạ Ngôn.
Vừa rồi hắn cũng từ trong miệng nữ nhân viên công tác kia biết được một chút tin tức vật phẩm Hạ Ngôn muốn bán. tuy nhiên cũng không thể xác định đó rốt cục là cái gì. Tuy nhiên, vật phẩm ngay cả nhân viên công tác nơi này đều không thể nhận ra, chắc rằng có thể là bảo vật hiếm thấy.
- Ha ha, ngài chính là Trữ Khúc đại nhân chủ quản nơi này?
Hạ Ngôn cười hỏi.
- Đúng vậy.
Trữ Khúc gật đầu.
Từ khi Trữ Khúc này tiến vào, Hạ Ngôn liền cảm giác được người này đã là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ, hơn nữa thực lực rất mạnh, chỉ sợ không kém hơn Giới chủ Khương Vân bao nhiêu.
- Bởi vì ta cần đại lượng Quy Nguyên Đan, cho nên quả thật cần bán ra một món đồ. Nếu Không phải cần gấp đại lượng Quy Nguyên Đan, ta cũng sẽ không bán ra.
Hạ Ngôn đứng lên, biểu tình ngưng trọng nói với Trữ Khúc.
- Xin tiên sinh cho ta nhìn lại vật phẩm ngươi muốn bán.
Trữ Khúc khẽ nhấc tay, ôn hòa nói.
- Chính là thứ này.
Thần sắc Hạ Ngôn ngưng trọng dị thường, Phi thường trịnh tọng lấy ra đoàn vật thể màu trắng kia. Tuy rằng không biết nó là thứ gì, nhưng là Hạ Ngôn cũng không muốn bị Trữ Khúc này biết được bản thân ngay cả vật phẩm này là gì cũng không biết, cho nên đặc biệt ngưng trọng.
- Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, lúc này trung tâm giao dịch lại không buôn bán, ta tuyệt đối sẽ không bán ra thứ này.
Hạ Ngôn lại thở dài một tiếng, bổ sung.
Khi Hạ Ngôn lấy vật thể màu trắng kia ra, sắc mặt Trữ Khúc liền hơi thay đổi. Hắn là chủ quản trung tâm giao dịch, ở trung tâm giao dịch thành Chu Tước nảy đã gần ức năm, từ một nhân viên công tác bình thường dần dần trở thành chủ quản, ánh mắt của hắn chỉ sợ cực ít có người có thể vượt qua.
Hạ Ngôn cảm giác được một cỗ ý niệm của Trữ Khúc này đã rơi xuống vật thề màu trắng trong tay minh.
"Xem ra đây thật sự không phải là thứ đơn giản a!" Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động, trên mặt lại không lộ ra bất kỳ biểu tình gì.
- Ta hy vọng nhận được một cái giá có thể khiến ta vừa lòng.
Ánh mắt Hạ Ngôn dừng trên mặt Trữ Khúc:
- Nếu giá cả không thể khiến ta vừa lòng, ta sẽ không bán ra
Lúc Hạ Ngôn lên tiếng, thanh âm Phi thường kiên định.
- Xin yên tâm. Trung tâm giao dịch thành Chu Tước chúng ta tuyệt đối sẽ cho ngươi một giá cả họp lý nhất. Toàn bộ Tây Vực, nếu trung tâm giao dịch thành Chu Tước chúng ta cũng không thể cho ngươi yên tâm, vậy Không còn trung tâm giao dịch nào khác có thể khiến ngươi yên tâm.
Khí tức Trữ Khúc đều hơi có chút nặng nề, mặc dù đang nói chuyện với Hạ Ngôn, nhưng là lực chú ý của hắn vẫn đặt ở vật thể màu trắng trong tay Hạ Ngôn, dường như đang cẩn thận nghiên cứu.
"Bây rốt cục là thứ gì?" Trong lòng Hạ Ngôn nghi hoặc.
Theo biểu tình trên mặt Trữ Khúc, vật thể màu trắng này khẳng định không đơn giản, hơn nữa dường như Trữ Khúc nhận ra vật ấy. Nếu không, hắn cũng không lộ ra biểu tình như vậy.
- Thứ này, ngươi lấy được từ nơi nào?
Ánh mắt Trữ Khúc thu lại, lại nhìn về phía Hạ Ngôn, có chút vội vàng đò hỏi
- Điều này. Chỉ sợ ta không thể nói cho ngươi.
Hạ Ngôn nhíu mày lắc đầu.
Kỳ thật này cả hắn cũng không biết lấy được vật thể màu trắng này từ nơi nào. ở băi săn thú ngoại giới đánh giết nhiều tu luyện giả như vậy, các loại vật phẩm tài nguyên lấy được trên người bọn họ nhiều không đếm xuể. Còn có tài nguyên vật phẩm khổng lồ lấy được từ không gian Kim Di. Hạ Ngôn thật sự không biết vật thê màu trắng này lấy được từ nơi nào.
- Ha ha, là ta nhiều chuyện rồi. Chỉ là muốn xác định vật phẩm này, không phải một mình ta làm được. Như vậy đi, ta đi mời vài người phụ trách của trung tâm giao dịch cùng lại đây xem một chút mới có thể xác định. Xin ngươi không cần gấp gáp.
Trữ Khúc khách khí nói với Hạ Ngôn, trong mắt một đạo thần quang chợp lóe.
- Tốt, ta ở nơi này chờ.
Hạ Ngôn gật đầu.
- Ngay cả chủ quản Trữ Khúc của trung tâm giao dịch đều không thể đánh giá, thứ này rốt cục là thứ gì?
Hạ Ngôn nhìn Trữ Khúc rời phòng, cau mày, nhìn đoàn vật thể màu trắng trong lòng bàn tay.
- Lát nữa, phải nghĩ biện pháp biết rõ.
Trong lòng quyết định, Hạ Ngôn một lần nữa ngồi xuống ghế, chờ Trữ Khúc trở về.
Dựa theo tình huống bình thường, nếu là thứ tầm thường, ngay cả nhân viên công tác khu thu mua của trung tâm giao địch đều có thể trực tiếp quyấ định giá, càng đừng nói là chủ quản của trung tâm giao dịch. Tình huống hiện tại, lại không phải là như thế Trữ Khúc không ngờ còn phải đi mời vài người phụ trách khác lại đây.
/1062
|