Linh Vũ Cửu Thiên

Chương 125: Khảo hạch sang sư

/482


Võ đường khiêu chiến ba ngày rất nhanh trôi qua. Hàn Phi mỗi ngày thắng một trận, không chỉ lấy được tám điểm cống hiến mà còn được thưởng hàng nghìn đồng vàng. Hắn càng được đại bộ phận đệ tử trong gia tộc nhận thức --- mặc kệ là phe phái trận doanh nào, người có thực lực luôn luôn được người khác tôn trọng. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Thành tích ba trận thắng của Hàn Phi cũng làm danh tiếng của Hàn Phi ở trong võ đường đại chấn. Thụy Bác đại biểu cho đám đệ tử địa phương không ngừng mượn hơi lôi kéo, ngay cả đệ tử vương đô cũng muốn nhét hắn vào trong trận doanh của mình. Nhưng mà Hàn Phi nhất nhất nói lời xin miễn.

Hắn đối với việc nội bộ võ đường lục đục với nhau không hề có chút hứng thú nào. Hắn cảm thấy bọn họ giống như ăn no rửng mỡ vậy, làm sao hắn có thể rơi vào dòng xoáy này được.

Hàn Phi hiện tại chỉ có một việc phải làm đó chính là kiếm tiền!

Lúc trải qua khiêu chiến võ đường xong, hắn phi thường thuận lợi lấy được chứng thực tứ giai đại địa võ sĩ. Nhưng là Hàn Phi cũng không có lĩnh hai khối truyền thừa linh tinh thưởng cho mà hắn đổi thành hai điểm ngạch độ phân phối. Bởi vì hiện giờ ánh mắt của hắn không chỉ giới hạn trong hoàng cấp đấu kỹ nữa, mà là huyền cấp đấu kỹ cao giai hơn. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Thế nhưng huyền cấp đấu kỹ giá cả tuyệt không rẻ chút nào. Ngoại trừ cần phải có thật nhiều ngạch độ phân phối của gia tộc ra, giá cả bên trong võ các bán ra cũng đắt hơn hoàng cấp đấu kỹ tới bốn năm lần, hiện giờ hắn còn chưa mua nổi một viên.

Toàn bộ hàng hóa hắn đặt đã được phu nhân Hoa Hồng mang tới, Hàn Phi đưa toàn bộ tiền thiếu trả lại cho mập mạp Hàn Thiên Kình. Cuối cùng trên người hắn chỉ còn lại mấy trăm đồng vàng, không chỉ nói chuyện huyền cấp đấu kỹ, ngay cả hoàng cấp cũng không mua được nữa là.

Nhưng mà tất cả đều đã nằm trong lòng bàn tay của Hàn Phi rồi. Sau khi đứng vững chân ở võ đường, đại kế kiếm tiền của hắn chính thức bắt đầu.

Sang sư công hội của vương đô Tắc Ân ở góc phía đông nội thành Bắc, khác với những kiến trúc cao lớn xa hoa ở đây, sang sư công hội có vẻ phi thường phổ thông. Nhiều lắm chỉ bằng gian lầu thấp ba tầng bên cạnh tập võ trường chữ Thiên của Hàn thị võ đường mà thôi. Nơi này cũng không nhìn thấy nhiều võ sĩ hộ vệ uy phong lẫm lẫm, rất ít người mặc bào phục sang sư ra vào, nếu như không chú ý có thể cho rằng nơi này là một phủ đệ của một gia đình quý tộc.

Lúc Hàn Phi đi tới phòng khách của công hội, cũng không có bất luận ngăn cản gì cả, tự do mở ra, bầu không khí thoải mái của sang sư công hội rất đặc sắc. Ở đây mặc kệ là không có việc gì, người tiến vào trong đó cũng rất dễ trầm tĩnh lại.

Hàn Phi cũng không phải là lần đầu tiên đi tới sang sư công hội, lần trước tới là vì mua nguyên liệu cùng công cụ. Thế nhưng bởi vì giá cả quá đắt mà phải tay không quay về.

Hắn trực tiếp đi tới trước cửa sổ, nói với một nhân viên bên trong rằng:

-Ta tới xin cấp chứng thực sang sư.

Người nọ cũng không ngẩng đầu lên, tiện tay đưa một khối minh bài:

-Chứng thực sơ cấp sang sư, ba trăm đồng vàng, phòng thứ nhất bên trái, có hai cơ hội khảo hạch, thất bại không trả lại tiền.

Sang sư công hội là nơi duy nhất toàn bộ vương đô Minh Lam vương quốc cung cấp chứng thực sang sư. Tuy rằng nói số lượng sang sư rất thưa thớt, thế nhưng nhiều người tập trung ở một chỗ thì thành bình thường, cấp thấp chứng thực với cán sự ở đây mà nói thật sự rất bình thường.

Hàn Phi có chút đau lòng móc từ trong túi tiền ra ba mai linh tinh tệ đưa cho đối phương, hắn cầm lấy minh bài đi tới gian phòng đầu tiên bên trái.

Gian phòng khảo hạch chứng thực cũng không lớn, ở giữa phòng bày một cái lò luyện khí màu xám trắng. Chung quanh có không ít tài liệu, người phục trách tài liệu là một lão sang sư đang cười tủm tỉm, lão thấy Hàn Phi tới so với cán sự lúc nãy còn nhiệt tình hơn nhiều.

-Chứng thực sơ cấp sang sư? Hiện giờ rất ít khi thấy được sang sư trẻ tuổi như vậy rồi, lại còn là một võ sĩ nữa.

Lão sang sư tiếp nhận minh bài cười hỏi:

-Ngươi học tập sang sư bao nhiêu năm rồi?

-Hai năm rồi, đại sư.

Hàn Phi thi lễ không kiêu ngạo không siểm nịnh nói, hắn hôm nay mặc trang phục võ sĩ thế nhưng không có đeo huy chương võ giai.

“Đại sư” là cách gọi tôn kính của đê giai sang sư đối với cao giai sang sư. Tuy rằng Hàn Phi không biết đẳng giai của đối phương, thế nhưng sang sư có thể đảm nhiệm khảo hạch đương nhiên không phải là đê giai sang sư rồi.

Lão sang sư lấy một trọng kiếm phổ thông bên cạnh giá đỡ vũ khí xuống, đặt lên trên cái bàn gỗ trước mặt Hàn Phi:

-Nội dung khảo hạch rất đơn giản, ngươi vẽ một linh văn đồ “Sắc Bén” lên trên thanh kiếm này, chỉ cần có thể kích phát thành công là thông qua rồi. Ngươi có hai lần cơ hội, thất bại chỉ có thể trở lại lần sau.

Quả nhiên đơn giản! đơn giản tới mức Hàn Phi không có gì để nói. Học tập sang sư hơn hai năm rồi, bắt đầu phải làm nghề nguội, nhận khoáng thạch, tinh luyện kinh loại hiếm, vẽ linh pháp trận, cho tới khi luyện chế thành linh vũ khí. Toàn bộ quá trình này hắn đã phải tốn không biết bao nhiêu tâm huyết cùng mồ hôi trong đó. Thật không ngờ ở chỗ này chỉ cần có thể vẽ một trương linh võ đồ là được rồi, chứng thực sang sư này không biết có phải là quá đơn giản hay không nữa?

Nhưng mà tuy nói thầm trong lòng như vậy, Hàn Phi chính là đặt trọng kiếm ở trước mặt, từ trong túi lấy ra linh văn bút cùng máu linh thú đã được chuẩn bị sẵn --- đây là yêu cầu tự mang theo, sang sư công hội cũng phải kiếm tiền chứ.

-A! răng Bạch Văn Mãng sao?

Vừa nhìn thấy linh văn bút của Hàn Phi, lão sang sư không khỏi sáng ngời con mắt: “Thứ tốt à, linh văn bút như vậy ở trong công hội cũng chỉ có hai ba cái mà thôi!”

Mãng Nha bút trong tay Hàn Phi đương nhiên là kiếm được tiện nghi ở trong phiên chợ lần trước. Chế răng Bạch Văn Mãng thành linh văn bút là phi thường đơn giản, bên trong của nó có chứa nọc độc. Chỉ cần trải qua một lần tẩy đi, lại dùng tơ tằm quấn phủ lên trên là có thể trực tiếp lấy ra sử dụng rồi.

Cầm răng mãng chấm vào trong bình thủy tinh một chút, Hàn Phi đề bút bắt đầu vẽ linh văn đồ lên trên thân kiếm.

Theo ngòi bút di chuyển từng giọt máu linh thú chảy từ trong răng mãng ra tạo thành vết tích ăn mòn trên thân kiếm, khói trắng bắt đầu lượn lờ bay ra.

So sánh với bút lông ngỗng, răng Bạch Văn Mãng càng dễ dàng khống chế hơn, nó có thể thu nạp máu linh thú gấp mười lần bút lông ngỗng, tránh cho quá trình nạp máu nhiều lần. Hơn nữa răng mãng có năng lực truyền linh lực vô cùng tốt, bởi vậy có thể đề thăng xác xuất thành công khi vẽ linh văn đồ.

Hàn Vi Nhi có thể dễ dàng vẽ được “Sắc Bén” linh văn đồ, thì đối với Hàn Phi lại càng đơn giản hơn. Răng mãng chạy tới chạy lui trên thân kiếm, chỉ trong nháy mắt linh văn đồ đã dần dần thành hình.

Lão sang sư ở bên cạnh không nhịn được mà gật đầu, ánh mắt nhìn Hàn Phi lộ ra vài phần tán thưởng.

Vẽ linh văn đồ “sắc bén” này cũng không khó, khó chính là chuôi trọng kiếm này cũng không phải là chế tác để dùng làm linh vũ khí. Trên thân kiếm cũng không có xử lý đặc thù, bởi vậy có chút ghập ghềnh làm ảnh hưởng tới bức linh văn đồ. Nếu như người khảo hạch dựa theo kinh nghiệm mà vẽ thì sẽ rất kinh ngạc đi. Nó cho thấy bản lĩnh cơ sở cùng năng lực nắm giữ kết cấu linh văn đồ của sang sư.

Mà trong quá trình vẽ Hàn Phi thể hiện ra thành thạo không gì sánh được, bẫy rập trên thân kiếm không chút trở ngại cho hắn. Mấy điểm khó khăn đều bị hắn dễ dàng cho qua --- chỉ có một kết cấu hoàn chỉnh, một ít cải biến nho nhỏ cũng không ảnh hưởng tới hiệu quả của linh văn đồ, nhất là đối với cơ sở linh văn đồ là như vậy.

Chỉ trong vài phút thời gian, linh văn đồ “sắc bén” hoàn mỹ không chút sứt mẻ đã được khắc lên trên thân trọng kiếm. Hàn Phi đứng dậy thu hồi bút lại nói rằng:

-Đại sư, ta đã hoàn thành, mời ngài kiểm tra.

-A …

Lão sang sư cầm lấy trọng kiếm, lão quán thâu vào đó một chút linh lực, linh văn đồ lập tức sáng lên --- đây là đặc thù kích phát thành công.

-Tốt, rất không tồi…

Lão sang sư không nhịn được gật đầu tán thưởng nói:

-Ngươi có lý giải đối với linh văn đồ cơ sở hoàn toàn hợp cách, ta thật cao hứng vì vương quốc lại xuất hiện một vị sang sư trẻ tuổi!

Hàn Phi trong lòng khẽ động, lập tức nói rằng:

-Còn chưa có thỉnh giáo tính danh của đại sư?

-Ta là Pura Boutini là nghi trượng trưởng lão của công hội…

Lão sang sư buông trọng kiếm mỉm cười nói:

-Người thanh niên, có hứng thú vào công hội sang sư chúng ta không?

Thêm vào sang sư công hội? cái này thực ra Hàn Phi chưa nghĩ qua, hắn cũng không muốn có ràng buộc gì cả.

Pura Boutini hiển nhiên nhìn ra do dự của Hàn Phi, vừa cười vừa nói:

- Yên tâm, những sang sư của sang sư công hội của chúng ta hoàn toàn tự do. Công hội sáng lập mục đích là giao lưu hợp tác, nếu như trở thành một thành viên của công hội ngươi có thể mua các loại vật phẩm cùng tài liệu với giá phải chăng, mà ngươi gánh chịu chỉ là giữ gìn vinh dự của công hội mà thôi!

Lão sang sư nói một phen làm cho Hàn Phi hết lo lắng, hắn lập tức nói rằng: Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

-Thưa Pura Boutini trưởng lão, nếu như vậy, ta nguyện ý thêm vào sang sư công hội.

-Đây tuyệt đối là tuyển chọn chính xác của ngươi.

Pura Boutini rất vui vẻ nói rằng.

Quá trình thêm vào sang sư công hội cũng không quá phức tạp, Hàn Phi đầu tiên thu được một huy chương sơ cấp sang sư, sau đó tiến hành đăng ký thân phận của mình tại công hội. Về sau có thể bằng vào thân phận này mà mua bán các loại vật tư cần thiết cho sang sư, đẳng cấp càng cao thì lại có ưu đãi chiết khấu càng lớn.

Thêm vào công hội chỗ tốt không chỉ có như vậy, tại công hội này, Hàn Phi chỉ có cần đưa tiền, hắn có thể xin cao giai sang sư chỉ đạo học tập. Thậm chí có cơ hội học được vài tài nghệ độc đáo tâm đắc của sang sư, đây đối với chuyện tiến giai của hắn không thể nghi ngờ là rất có lợi.

Hoàn thành thủ tục xong, Hàn Phi cảm thấy mỹ mãn mà rời khỏi sang sư công hội. Mà lúc này ở trong gian phòng kia, Pura Boutini nhìn tư liệu trên tay, vẻ mặt không nhịn được một chút kinh ngạc:

-Hàn Phi, mười sáu tuổi, võ sĩ, có ý tứ!

Hắn cầm lấy bút, gạch một đường đỏ đậm dưới tên Hàn Phi.

Lúc rời khỏi công hội, Hàn Phi trực tiếp đi tới một con đường lớn bên cạnh quảng trường Tự Do, mua hai thanh trọng kiếm tiêu chuẩn, một thanh võ sĩ kiếm cùng một chiến đao ở trong một tiệm vũ khí sau đó mới quay trở về võ đường.

Đến bây giờ, trong túi tiền hắn chỉ còn 10 đồng vàng, hơn một vạn đồng vàng mang từ Tập Thủy thành tới đây hiện giờ đã không còn, hắn đã ở sát biên giới phá sản rồi


/482

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status