Bành!
Mạc Kình Thiên vận dụng linh hồn áo nghĩa nghênh tiếp một kích của Ngâm Tiêu Diêu.
Va chạm này làm không gian rung động rất mạnh.
Hừ.
Năng lượng va chạm vào nhau, cổ họng Mạc Kình Thiên ngòn ngọt, thân thể lảo đảo lui ra phía sau.
Đạp!
Thân thể Nhâm Tiêu Diêu chỉ lảo đảo lui một bước, khóe miệng cười nhạt, nói nhỏ:
- Ngươi không phải đối thủ của ta, Niết Bàn Cảnh sơ giai, ta vẫn chưa dùng toàn lực đâu.
Vừa dứt lời, thân thể Nhâm Tiêu Diêu phá không xuất hiện trước mặt Mạc Kình Thiên.
Ầm ầm.
Lúc này Nhâm Tiêu Diêu ngưng kết thủ ấn, hỏa thuộc tính năng lượng bạo phát ra thật mạnh, hư không sinh ra chấn động thật lớn, hỏa thuộc tính bàng bạc đốt nóng năng lượng thiên địa.
Không hề nghi ngờ Nhâm Tiêu Diêu đã không hề thu liễm, khí tức Niết Bàn Cảnh trung giai phóng thích ra ngoài, là áp chế giai vị cũng sinh ra uy áp vô hình rất lớn, hắn đánh ra một hỏa quyền vào thân thể Mạc Kình Thiên.
- Bình thường ta thật sự không cách nào làm gì được ngươi, ta cũng không muốn thắng ngươi quá bình thường, đương nhiên, ta cũng không dùng toàn lực.
Mạc Kình Thiên ổn định thân thể, nhìn thấy Nhâm Tiêu Diêu lại phá không lao tới, trong mi tâm có hào quang lóe lên, khí tức băng hàn bao phủ các nơi, cả không gian sinh ra khí tức băng sương thật mạnh, linh hồn phân thân xuất hiện giống bản thể như đúc, nhưng mà khí tức lại khác biệt thật lớn.
Xùy.
Đối mặt hỏa quyền của Ngâm Tiêu Diêu, linh hồn phân thân của Mạc Kình Thiên dùng hàn băng chưởng nghênh đón, hàn khí ngập trời bạo phát ra ngoài, hàn khí giữa không trung bao phủ không gian, băng sương nương theo gợn sóng không gian khuếch tán ra xa.
Bành.
Quyền chưởng va chạm vào nhau, không gian vị trí va chạm bị hủy diệt, băng và hỏa dây dưa với nhau một lúc, hỏa diễm từ từ bị đóng băng.
Khí tức băng hàn khủng bố, hỏa thuộc tính áo nghĩa của Nhâm Tiêu Diêu bị áp chế trong vô hình, lập tức hai người đồng thời lui lại.
Đạp đạp.
Nhâm Tiêu Diêu lảo đảo khó đứng vững, hắn ngạc nhiên nhìn linh hồn phân thân của Mạc Kình Thiên.
- Đây là linh vật trời sinh!
Trên bệ đá, khi linh hồn phân thân của Mạc Kình Thiên xuất hiện, ánh mắt của các tông lão và nhiều cường giả ngạc nhiên, linh hồn phân thân đã dung hợp linh vật trời sinh tự nhiên không thể giấu bọn họ.
Dung hợp linh vật trời sinh, cho dù trong thế giới hỗn độn cũng cực kỳ thưa thớt, đối với trung thiên thế giới mà nói có áo nghĩa linh khí đã rất quý hiếm, nhưng dung hợp linh vật trời sinh còn khó tìm hơn cả người có áo nghĩa linh khí.
Bởi vì linh vật trời sinh rất thưa thớt, huống chi muốn dung hợp linh vật trời sinh, tuyệt đối là chuyện cửu tử nhất sinh, không người giúp là không được.
Thậm chí trong ba ngàn đại thế giới, người có thể dung hợp linh vật trời sinh đã ít lại càng ít.
- Linh vật trời sinh!
Nhâm Tiêu Diêu ổn định thân hình, nhìn linh hồn phân thân của Mạc Kình Thiên với ánh mắt khác lạ.
Lúc này khí tức trên người Nhâm Tiêu Diêu bộc phát, nguyên lực vô cùng cường hãn, khí tức Niết Bàn Cảnh trung giai trung kỳ tăng lên, tăng thêm áo nghĩa bổn nguyên trong người, còn bản thân hắn bất phàm, loại thực lực này không phải cao thủ Niết Bàn Cảnh cao giai có thể chống lại.
- Áo nghĩa kỳ lạ, người mang bổn nguyên kỳ lạ.
Khí tức trên người Nhâm Tiêu Diêu khuếch tán ra ngoài làm ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, Nhâm Tiêu Diêu thúc dục một loại áo nghĩa kỳ lạ, từ khí tức nặng nề của hắn mà xem ra, dường như có một ít quan hệ với thổ thuộc tính áo nghĩa, trên người có áo nghĩa bổn nguyên, hơn phân nửa là bản thân ngộ ra.
Tiết Mặc Kỳ có đại phục nguyên áo nghĩa là từ mộc thuộc tính áo nghĩa lĩnh ngộ ra, Lục Thiếu Du cảm giác Nhâm Tiêu Diêu thúc dục áo nghĩa kỳ lạ có liên quan tới thổ thuộc tính áo nghĩa của hắn.
- Áo nghĩa kỳ lạ.
Mạc Kình Thiên nhìn Nhâm Tiêu Diêu, thần sắc ngưng trọng, lập tức linh hồn phân thân bộc phát hàn khí ngập trời, năng lượng thiên địa chung quanh không ngừng biến hóa.
Một đóa hoa sen màu xanh khổng lồ xuất hiện, vô cùng xinh đẹp động lòng người, nó giống như mỹ ngọc hoàn mỹ nhất thiên hạ, khí tức hàn băng ngập trời khuếch tán ra chung quanh, đây chính là bản thể Hồn Thiên Hàn Băng Bích Long Liên.
Xoẹt!
Thân thể khổng lồ của Nhâm Tiêu Diêu hơi do dự, lập tức lao tới.
Linh hồn phân thân của Mạc Kình Thiên có linh vật trời sinh uy hiếp hắn, tuy linh vật trời sinh chỉ có tu vị Niết Bàn Cảnh sơ giai, nhưng mà thân là linh vật trời sinh, thực lực tuyệt đối khó đối phó.
Oanh.
Nhâm Tiêu Diêu lướt tới đấm ra một kích thật mạnh.
Xoẹt!
Hồn Thiên Hàn Băng Bích Long Liên xoay tròn, hàn khí mênh mông bao phủ thiên địa, gần như có thể đông cứng không gian, trực tiếp ngăn cản một quyền của Nhâm Tiêu Diêu.
Phá.
Bành.
Trong khoảng thời gian ngắn, một đấm này đánh tan hàn băng, cả không gian sinh ra hư không đen kịt.
Ngao!
Lúc này trong Hồn Thiên Hàn Băng Bích Long Liên xuất hiện băng long, băng long mang theo hàn khí đóng băng thiên địa lao thẳng về phía Nhâm Tiêu Diêu.
Băng long không ngừng hấp thu năng lượng trong thiên địa, đột nhiên năng lượng hàn băng nhanh chóng bao phủ không gian chung quanh Nhâm Tiêu Diêu.
- Hừ, có chút át chủ bài, nhưng linh vật trời sinh này chỉ là Niết Bàn Cảnh sơ giai, muốn đối phó ta còn chưa đủ đâu.
Nhâm Tiêu Diêu hừ một tiếng, nhưng cũng không dám chủ quan, hắn lập tức đánh ra quyền kình như mưa.
Rầm rầm rầm...
Nhâm Tiêu Diêu và băng long va chạm với nhau, nắm đấm tung bay, hư ảnh cự long gào thét, từng lực lượng khủng bố bộc phát dữ dội, khí kình cường hãn khuếch tán không gian, trực tiếp chấn vỡ không gian chung quanh, trong lúc nhất thời sơn băng địa liệt, người xem hãi hùng khiếp vía.
- Quyết đấu thật cường hãn.
Bốn trận đấu trước chỉ dùng một hai chiêu là phân thắng thua, nhưng lần này lại đấu rất kịch liệt, giơ tay nhấc chân là đánh nát hư không, nhiều người cảm thán tự thẹn không bằng.
- Hồn Thiên Hàn Băng Bích Long Liên thật không kém, nhưng mà muốn dựa vào Hồn Thiên Hàn Băng Bích Long Liên đánh bại Nhâm Tiêu Diêu, sợ là làm không được, đã bắt đầu có dấu hiệu thua cuộc hiện ra.
Lục Thiếu Du nhìn hai người đang giao thủ, linh hồn lực nhạy cảm quan sát tình hình, tự nhiên có thể nhìn rõ ràng, Mạc Kình Thiên dung hợp Hồn Thiên Hàn Băng Bích Long Liên rất mạnh, nhưng dù sao chỉ là Niết Bàn Cảnh sơ giai, Nhâm Tiêu Diêu lại rất cường hãn, ít nhất là từ thời điểm Tịnh Vô Ngân và Hoàng Lạc Nhan ra tay, Nhâm Tiêu Diêu tuyệt đối không dưới Tịnh Vô Ngân và Hoàng Lạc Nhan.
- Sư phụ, Kình Thiên sư thúc đang làm cái gì?
Thái A nhìn Mạc Kình Thiên trong sân rộng, lập tức hỏi.
Lục Thiếu Du nghe tiếng nhìn theo, chỉ thấy Mạc Kình Thiên lúc này đang đắm chìm trong trạng thái huyền ảo, từng đạo thủ ấn không ngừng ngưng kết với nhau. Từ khi thủ ấn ngưng kết làm không gian chung quanh sinh ra chấn động kỳ diệu.
Vào lúc này hư không trong Tương Hoàng Không Gian chấn động, nhật nguyệt tinh lơ lửng trên cao bắt đầu lờ mờ đi rất nhanh.
- Khí tức rất quen thuộc!
Lục Thiếu Du nhìn Mạc Kình Thiên biến hóa nhanh chóng, hắn có cảm giác tim đập nhanh hơn, khí tức này mang theo thuộc tính quen thuộc như hắn từng biết đến.
Mạc Kình Thiên vận dụng linh hồn áo nghĩa nghênh tiếp một kích của Ngâm Tiêu Diêu.
Va chạm này làm không gian rung động rất mạnh.
Hừ.
Năng lượng va chạm vào nhau, cổ họng Mạc Kình Thiên ngòn ngọt, thân thể lảo đảo lui ra phía sau.
Đạp!
Thân thể Nhâm Tiêu Diêu chỉ lảo đảo lui một bước, khóe miệng cười nhạt, nói nhỏ:
- Ngươi không phải đối thủ của ta, Niết Bàn Cảnh sơ giai, ta vẫn chưa dùng toàn lực đâu.
Vừa dứt lời, thân thể Nhâm Tiêu Diêu phá không xuất hiện trước mặt Mạc Kình Thiên.
Ầm ầm.
Lúc này Nhâm Tiêu Diêu ngưng kết thủ ấn, hỏa thuộc tính năng lượng bạo phát ra thật mạnh, hư không sinh ra chấn động thật lớn, hỏa thuộc tính bàng bạc đốt nóng năng lượng thiên địa.
Không hề nghi ngờ Nhâm Tiêu Diêu đã không hề thu liễm, khí tức Niết Bàn Cảnh trung giai phóng thích ra ngoài, là áp chế giai vị cũng sinh ra uy áp vô hình rất lớn, hắn đánh ra một hỏa quyền vào thân thể Mạc Kình Thiên.
- Bình thường ta thật sự không cách nào làm gì được ngươi, ta cũng không muốn thắng ngươi quá bình thường, đương nhiên, ta cũng không dùng toàn lực.
Mạc Kình Thiên ổn định thân thể, nhìn thấy Nhâm Tiêu Diêu lại phá không lao tới, trong mi tâm có hào quang lóe lên, khí tức băng hàn bao phủ các nơi, cả không gian sinh ra khí tức băng sương thật mạnh, linh hồn phân thân xuất hiện giống bản thể như đúc, nhưng mà khí tức lại khác biệt thật lớn.
Xùy.
Đối mặt hỏa quyền của Ngâm Tiêu Diêu, linh hồn phân thân của Mạc Kình Thiên dùng hàn băng chưởng nghênh đón, hàn khí ngập trời bạo phát ra ngoài, hàn khí giữa không trung bao phủ không gian, băng sương nương theo gợn sóng không gian khuếch tán ra xa.
Bành.
Quyền chưởng va chạm vào nhau, không gian vị trí va chạm bị hủy diệt, băng và hỏa dây dưa với nhau một lúc, hỏa diễm từ từ bị đóng băng.
Khí tức băng hàn khủng bố, hỏa thuộc tính áo nghĩa của Nhâm Tiêu Diêu bị áp chế trong vô hình, lập tức hai người đồng thời lui lại.
Đạp đạp.
Nhâm Tiêu Diêu lảo đảo khó đứng vững, hắn ngạc nhiên nhìn linh hồn phân thân của Mạc Kình Thiên.
- Đây là linh vật trời sinh!
Trên bệ đá, khi linh hồn phân thân của Mạc Kình Thiên xuất hiện, ánh mắt của các tông lão và nhiều cường giả ngạc nhiên, linh hồn phân thân đã dung hợp linh vật trời sinh tự nhiên không thể giấu bọn họ.
Dung hợp linh vật trời sinh, cho dù trong thế giới hỗn độn cũng cực kỳ thưa thớt, đối với trung thiên thế giới mà nói có áo nghĩa linh khí đã rất quý hiếm, nhưng dung hợp linh vật trời sinh còn khó tìm hơn cả người có áo nghĩa linh khí.
Bởi vì linh vật trời sinh rất thưa thớt, huống chi muốn dung hợp linh vật trời sinh, tuyệt đối là chuyện cửu tử nhất sinh, không người giúp là không được.
Thậm chí trong ba ngàn đại thế giới, người có thể dung hợp linh vật trời sinh đã ít lại càng ít.
- Linh vật trời sinh!
Nhâm Tiêu Diêu ổn định thân hình, nhìn linh hồn phân thân của Mạc Kình Thiên với ánh mắt khác lạ.
Lúc này khí tức trên người Nhâm Tiêu Diêu bộc phát, nguyên lực vô cùng cường hãn, khí tức Niết Bàn Cảnh trung giai trung kỳ tăng lên, tăng thêm áo nghĩa bổn nguyên trong người, còn bản thân hắn bất phàm, loại thực lực này không phải cao thủ Niết Bàn Cảnh cao giai có thể chống lại.
- Áo nghĩa kỳ lạ, người mang bổn nguyên kỳ lạ.
Khí tức trên người Nhâm Tiêu Diêu khuếch tán ra ngoài làm ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, Nhâm Tiêu Diêu thúc dục một loại áo nghĩa kỳ lạ, từ khí tức nặng nề của hắn mà xem ra, dường như có một ít quan hệ với thổ thuộc tính áo nghĩa, trên người có áo nghĩa bổn nguyên, hơn phân nửa là bản thân ngộ ra.
Tiết Mặc Kỳ có đại phục nguyên áo nghĩa là từ mộc thuộc tính áo nghĩa lĩnh ngộ ra, Lục Thiếu Du cảm giác Nhâm Tiêu Diêu thúc dục áo nghĩa kỳ lạ có liên quan tới thổ thuộc tính áo nghĩa của hắn.
- Áo nghĩa kỳ lạ.
Mạc Kình Thiên nhìn Nhâm Tiêu Diêu, thần sắc ngưng trọng, lập tức linh hồn phân thân bộc phát hàn khí ngập trời, năng lượng thiên địa chung quanh không ngừng biến hóa.
Một đóa hoa sen màu xanh khổng lồ xuất hiện, vô cùng xinh đẹp động lòng người, nó giống như mỹ ngọc hoàn mỹ nhất thiên hạ, khí tức hàn băng ngập trời khuếch tán ra chung quanh, đây chính là bản thể Hồn Thiên Hàn Băng Bích Long Liên.
Xoẹt!
Thân thể khổng lồ của Nhâm Tiêu Diêu hơi do dự, lập tức lao tới.
Linh hồn phân thân của Mạc Kình Thiên có linh vật trời sinh uy hiếp hắn, tuy linh vật trời sinh chỉ có tu vị Niết Bàn Cảnh sơ giai, nhưng mà thân là linh vật trời sinh, thực lực tuyệt đối khó đối phó.
Oanh.
Nhâm Tiêu Diêu lướt tới đấm ra một kích thật mạnh.
Xoẹt!
Hồn Thiên Hàn Băng Bích Long Liên xoay tròn, hàn khí mênh mông bao phủ thiên địa, gần như có thể đông cứng không gian, trực tiếp ngăn cản một quyền của Nhâm Tiêu Diêu.
Phá.
Bành.
Trong khoảng thời gian ngắn, một đấm này đánh tan hàn băng, cả không gian sinh ra hư không đen kịt.
Ngao!
Lúc này trong Hồn Thiên Hàn Băng Bích Long Liên xuất hiện băng long, băng long mang theo hàn khí đóng băng thiên địa lao thẳng về phía Nhâm Tiêu Diêu.
Băng long không ngừng hấp thu năng lượng trong thiên địa, đột nhiên năng lượng hàn băng nhanh chóng bao phủ không gian chung quanh Nhâm Tiêu Diêu.
- Hừ, có chút át chủ bài, nhưng linh vật trời sinh này chỉ là Niết Bàn Cảnh sơ giai, muốn đối phó ta còn chưa đủ đâu.
Nhâm Tiêu Diêu hừ một tiếng, nhưng cũng không dám chủ quan, hắn lập tức đánh ra quyền kình như mưa.
Rầm rầm rầm...
Nhâm Tiêu Diêu và băng long va chạm với nhau, nắm đấm tung bay, hư ảnh cự long gào thét, từng lực lượng khủng bố bộc phát dữ dội, khí kình cường hãn khuếch tán không gian, trực tiếp chấn vỡ không gian chung quanh, trong lúc nhất thời sơn băng địa liệt, người xem hãi hùng khiếp vía.
- Quyết đấu thật cường hãn.
Bốn trận đấu trước chỉ dùng một hai chiêu là phân thắng thua, nhưng lần này lại đấu rất kịch liệt, giơ tay nhấc chân là đánh nát hư không, nhiều người cảm thán tự thẹn không bằng.
- Hồn Thiên Hàn Băng Bích Long Liên thật không kém, nhưng mà muốn dựa vào Hồn Thiên Hàn Băng Bích Long Liên đánh bại Nhâm Tiêu Diêu, sợ là làm không được, đã bắt đầu có dấu hiệu thua cuộc hiện ra.
Lục Thiếu Du nhìn hai người đang giao thủ, linh hồn lực nhạy cảm quan sát tình hình, tự nhiên có thể nhìn rõ ràng, Mạc Kình Thiên dung hợp Hồn Thiên Hàn Băng Bích Long Liên rất mạnh, nhưng dù sao chỉ là Niết Bàn Cảnh sơ giai, Nhâm Tiêu Diêu lại rất cường hãn, ít nhất là từ thời điểm Tịnh Vô Ngân và Hoàng Lạc Nhan ra tay, Nhâm Tiêu Diêu tuyệt đối không dưới Tịnh Vô Ngân và Hoàng Lạc Nhan.
- Sư phụ, Kình Thiên sư thúc đang làm cái gì?
Thái A nhìn Mạc Kình Thiên trong sân rộng, lập tức hỏi.
Lục Thiếu Du nghe tiếng nhìn theo, chỉ thấy Mạc Kình Thiên lúc này đang đắm chìm trong trạng thái huyền ảo, từng đạo thủ ấn không ngừng ngưng kết với nhau. Từ khi thủ ấn ngưng kết làm không gian chung quanh sinh ra chấn động kỳ diệu.
Vào lúc này hư không trong Tương Hoàng Không Gian chấn động, nhật nguyệt tinh lơ lửng trên cao bắt đầu lờ mờ đi rất nhanh.
- Khí tức rất quen thuộc!
Lục Thiếu Du nhìn Mạc Kình Thiên biến hóa nhanh chóng, hắn có cảm giác tim đập nhanh hơn, khí tức này mang theo thuộc tính quen thuộc như hắn từng biết đến.
/5024
|