- Tiểu tử, nhận thua đi, Nghịch Thiên Tà Long quá mạnh mẽ, ngươi không phải là đối thủ, bởi vì hiệp nghị ở đây quá cứng nhắc, tóm lại chúng ta thân là trưởng thượng, cũng không thể ra tay với Nghịch Thiên Tà Long, nghiệp súc này quá gian trá, ngươi bây giờ nhận thua đi, ngươi có thua cũng đã chứng minh thực lực của mình rồi.
Giờ phút này Tam Kỳ lão nhân truyền âm vào tai Lục Thiếu Du.
Nghịch Thiên Tà Long nhìn qua Lục Thiếu Du, cho rằng Lục Thiếu Du có ý định nghe Huyền Tuyết Ngưng trực tiếp đầu hàng, đến lúc đó nó sẽ gặp phiền toái, lập tức cười lạnh quát:
- Tiểu tử, ngươi muốn đầu hàng sao, ngươi dám đầu hàng, ta sẽ cho phế vật kia mượn lực lượng, hắn hận ngươi thấu xương, ta từ linh hồn của hắn biết rõ, phế vật này sau khi trở vê Vô Sắc thế giới sẽ ra tay với người Phi Linh Môn, chó gà không tha.
Lục Thiếu Du nghe xong, ánh mắt biến hóa, hàn ý bao phủ toàn thân hắn.
- Nghiệt súc, ngươi chọc giận ta.
Nhìn Nghịch Thiên Tà Long, Lục Thiếu Du gầm lên, người bên cạnh chính là nghịch lân của Lục Thiếu Du, lúc này Nghịch Thiên Tà Long nói thế, đã chọc vào nghịch lân của hắn.
- Lục Thiếu Du còn chiến sao, hắn không phải đối thủ.
- Nghịch Thiên Tà Long quá mạnh mẽ, không thể như vậy.
- Ngươi đi xuống đi, hôm nay ta sẽ diệt nghiệp súc này.
Lục Thiếu Du nói với Huyền Tuyết Ngưng, lập tức lao về phía Tà Long.
Rống.
Lục Thiếu Du gào thét một tiếng, hắn trực tiếp dùng không gian công kích Tà Long.
- Ở trước mặt ta chơi không gian chi lực, ngươi còn kém hơn cả phế vật kia.
Nghịch Thiên Tà Long cười lạnh.
- Sớm giải quyết ngươi cho xong!
Nghịch Thiên Tà Long lập tức dùng uy áp đè ép Lục Thiếu Du, nó muốn lập tức nghiền nát Lục Thiếu Du tránh đêm dài lắm mộng.
Lục Thiếu Du bị uy áp cảnh giới Tuyên Cổ Cảnh đè ép, hắn rất khó động đậy.
PHỤT...
Lục Thiếu Du cảm thấy huyết khí sôi trào, xương cốt sinh ra tiếng kêu răng rắc.
- Lục Thiếu Du, đầu hàng đi!
Tam Kỳ lão nhân nhanh chóng nhắc nhở.
Khí tức âm tà không ngừng tiến vào trong cơ thể, năng lượng tà ác nhanh chóng bị hắn luyện hóa cho mình dùng.
Nhưng khí tức âm tà quá khổng lồ, Lục Thiếu Du cảm giác được tốc độ luyện hóa càng ngày càng không đủ, âm thanh điên cuồng của tà khí bị cây đao màu vàng áp chế, cho nên hắn vẫn bảo trì bình tĩnh.
Lục Thiếu Du lúc này bị Nghịch Thiên Tà Long đè ép, xương cốt toàn thân nghiền nát, ngũ tạng lục phủ cũng nghiền nát, lân phiến rạn nứt, máu tươi chảy ra ngoài, áp lực này muốn nghiền nát thân thể hắn thành nhiều mảnh.
Tà khí từ từ ăn mòn sinh cơ trong cơ thể hắn, Lục Thiếu Du cảm thấy thân thể khó chèo chống nổi, âm thanh tà dị kia càng ngày càng nhiều.
Linh hồn được cây đao màu vàng bảo vệ không chút hư hao, nhưng mà sinh cơ từ từ biến mất, linh hồn cũng nhận ảnh hưởng to lớn. Loại ảnh hưởng này cây đao màu vàng cũng không thể ngăn cản nổi.
Nhưng hắn điều động Thái Cổ U Minh Viêm, hậu quả khó có thể cân nhắc, nhưng hiện tại hắn không có biện pháp gì khác, trừ phi mình có thể chính thức đặt chân Niết Bàn Cảnh, nếu không hắn không có lực chống cự.
- Chẳng lẽ, thực sự bỏ qua tất cả mà vận dụng Thái Cổ U Minh Viêm sao?
Trong đầu Lục Thiếu Du suy nghĩ như thế, linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm trong người mở hai mắt ra, tia lửa bắn ra ngoài.
Xùy.
Cùng lúc đó, tiểu hồn anh dần dần hôn mê của Lục Thiếu Du cũng ngất đi, trong linh hồn chỉ còn lại năng lượng tinh khiết nhất, đó là khí tinh khiết từ bình ngọc Huyết Tuyết Ngưng tặng cho hắn, tiểu hồn anh lúc này đang được khí tức này tẩm bổ.
Thái Cổ U Minh Viêm linh hồn phân thân động, khí tức nóng bỏng lướt qua không gian.
Ông ông.
Đồng thời cây đao màu vàng cũng sinh ra chấn động không nhỏ, trực tiếp bao phủ trên người Thái Cổ U Minh Viêm thể.
Khí tức mênh mông này trấn áp xuống, nhưng lại trực tiếp ngăn cản Thái Cổ U Minh Viêm thể linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du, không cho hắn hành động.
Lục Thiếu Du lúc này bị uy áp đè nén vặn vẹo giống như cục thịt, toàn thân máu tươi đầm đìa, mọi người cảm giác sinh cơ của Lục Thiếu Du từ từ biến mất không còn nữa.
- Lục Thiếu Du không được.
- Nghịch Thiên Tà Long là Tuyên Cổ Cảnh, Lục Thiếu Du không thể làm gì.
- Sinh cơ tiêu tán, Lục Thiếu Du chết chắc!
Mọi người không ngừng nghị luận, lúc này không ai cho rằng Lục Thiếu Du sẽ chiến thắng.
Nhâm Tiêu Diêu, Tịnh Vô Ngân đều âm thầm ủng hộ Lục Thiếu Du, cầu mong hắn chiến thắng.
- Lục Thiếu Du không còn bao nhiêu sinh cơ.
- Tràn đầy nguy cơ ah.
Mấy vị trưởng thượng ánh mắt ngưng trọng, lúc này cũng bất lực.
- Chư vị, tiểu tử này không thể chết.
Tam Kỳ lão nhân vỗ vào ghế đá, hắn định đứng lên.
- Tam Kỳ, ngươi tiến vào sau, muốn làm gì chúng ta không quản được ngươi.
Mặc Ngã Hành nói với Tam Kỳ lão nhân.
- Đúng thế, dù sao ngươi chạy vào đây, kỳ thật đã xem như phá hư quy củ, làm chút gì đó cũng không sao.
Tịnh Kiếm Hoàng lườm Tam Kỳ lão nhân.
- Chúng ta không biết cái gì.
Quỷ Cốc hoàng giả, Nhàn Vân hoàng giả, Phục Ma hoàng giả, Dược Vương cũng tỏ thái độ.
- Tam Kỳ, ngươi muốn làm cái gì, Phong Thần đài có quy củ không thể phá, ngươi muốn nhúng tay, trước phải qua cửa ải của ta.
Hỏa Loan lạnh nhạt nói một tiếng, khí tức nóng bỏng tập trung Tam Kỳ lão nhân, Lục Thiếu Du chết là chuyện nàng muốn thấy, không thể để Tam Kỳ nhúng tay vào.
- Hỏa Loan, ngươi dám nhúng tay, chờ lão tử đi ra ngoài, nhìn thấy Phượng Hoàng nhất tộc, gặp một giết một.
Tam Kỳ lão nhân lại bộc phát sát ý với Hỏa Loan.
- Tam Kỳ, Phượng Hoàng nhất tộc cũng không phải ai giết thì giết, ngươi dám động, Phượng Hoàng nhất tộc ta sẽ không chết không thôi với ngươi.
Ánh mắt Hỏa Loan run lên, lập tức nhìn thẳng vào Tam Kỳ lão nhân.
Ngao.
Nghịch Thiên Tà Long hét lớn:
- Nhân loại nhỏ bé, ngươi không có tư cách chống lại ta, chết đi!
Nghịch Thiên Tà Long quát lớn, nó há miệng trực tiếp thôn phệ thân thể Lục Thiếu Du.
Xùy.
Tam Kỳ lão nhân động, lướt thẳng tới phía trước.
- Tam Kỳ, ngươi dám nhúng tay.
Hỏa Loan lập tức ra tay ngăn cản Tam Kỳ lão nhân, không cho hắn cứu viện.
Vèo.
Huyền Tuyết Ngưng cũng động, nàng phát động công kích nhắm vào Tà Long.
Nhưng lúc này tốc độ của Nghịch Thiên Tà Long còn nhanh hơn, há miệng muốn nuốt Lục Thiếu Du.
Xùy.
Nhưng vào lúc này, hai mắt Lục Thiếu Du nhắm chặt, mi tâm có kim quang tỏa ra, kim quang mang theo khí chất ngập trời.
- Đây là cái gì, khí tức thật mạnh!
Khi kim quang bộc phát, ánh mắt Nghịch Thiên Tà Long từ cười lạnh biến thành kinh hãi, kim sắc quang mang mang theo khí tức làm nó sợ hãi.
Đối mặt với khí tức này, làm cho Nghịch Thiên Tà Long cảm giác linh hồn đầy hàn ý, bởi vì khí tức quá khủng bố.
- Trốn.
Khí tức này bao phủ, sâu trong long Nghịch Thiên Tà Long nghĩ tới đầu tiên là chạy trốn khỏi chết..
Xùy!
Nghịch Thiên Tà Long đột nhiên trốn đi, uy áp đè nén thân thể Lục Thiếu Du như cục thịt được giải phóng.
Mi tâm của Lục Thiếu Du sinh ra kim quang sáng ngời, kim quang nhanh chóng bao phủ toàn thân, thân thể bị nén thành cục thịt vặn vẹo biến hóa.
Giờ phút này Tam Kỳ lão nhân truyền âm vào tai Lục Thiếu Du.
Nghịch Thiên Tà Long nhìn qua Lục Thiếu Du, cho rằng Lục Thiếu Du có ý định nghe Huyền Tuyết Ngưng trực tiếp đầu hàng, đến lúc đó nó sẽ gặp phiền toái, lập tức cười lạnh quát:
- Tiểu tử, ngươi muốn đầu hàng sao, ngươi dám đầu hàng, ta sẽ cho phế vật kia mượn lực lượng, hắn hận ngươi thấu xương, ta từ linh hồn của hắn biết rõ, phế vật này sau khi trở vê Vô Sắc thế giới sẽ ra tay với người Phi Linh Môn, chó gà không tha.
Lục Thiếu Du nghe xong, ánh mắt biến hóa, hàn ý bao phủ toàn thân hắn.
- Nghiệt súc, ngươi chọc giận ta.
Nhìn Nghịch Thiên Tà Long, Lục Thiếu Du gầm lên, người bên cạnh chính là nghịch lân của Lục Thiếu Du, lúc này Nghịch Thiên Tà Long nói thế, đã chọc vào nghịch lân của hắn.
- Lục Thiếu Du còn chiến sao, hắn không phải đối thủ.
- Nghịch Thiên Tà Long quá mạnh mẽ, không thể như vậy.
- Ngươi đi xuống đi, hôm nay ta sẽ diệt nghiệp súc này.
Lục Thiếu Du nói với Huyền Tuyết Ngưng, lập tức lao về phía Tà Long.
Rống.
Lục Thiếu Du gào thét một tiếng, hắn trực tiếp dùng không gian công kích Tà Long.
- Ở trước mặt ta chơi không gian chi lực, ngươi còn kém hơn cả phế vật kia.
Nghịch Thiên Tà Long cười lạnh.
- Sớm giải quyết ngươi cho xong!
Nghịch Thiên Tà Long lập tức dùng uy áp đè ép Lục Thiếu Du, nó muốn lập tức nghiền nát Lục Thiếu Du tránh đêm dài lắm mộng.
Lục Thiếu Du bị uy áp cảnh giới Tuyên Cổ Cảnh đè ép, hắn rất khó động đậy.
PHỤT...
Lục Thiếu Du cảm thấy huyết khí sôi trào, xương cốt sinh ra tiếng kêu răng rắc.
- Lục Thiếu Du, đầu hàng đi!
Tam Kỳ lão nhân nhanh chóng nhắc nhở.
Khí tức âm tà không ngừng tiến vào trong cơ thể, năng lượng tà ác nhanh chóng bị hắn luyện hóa cho mình dùng.
Nhưng khí tức âm tà quá khổng lồ, Lục Thiếu Du cảm giác được tốc độ luyện hóa càng ngày càng không đủ, âm thanh điên cuồng của tà khí bị cây đao màu vàng áp chế, cho nên hắn vẫn bảo trì bình tĩnh.
Lục Thiếu Du lúc này bị Nghịch Thiên Tà Long đè ép, xương cốt toàn thân nghiền nát, ngũ tạng lục phủ cũng nghiền nát, lân phiến rạn nứt, máu tươi chảy ra ngoài, áp lực này muốn nghiền nát thân thể hắn thành nhiều mảnh.
Tà khí từ từ ăn mòn sinh cơ trong cơ thể hắn, Lục Thiếu Du cảm thấy thân thể khó chèo chống nổi, âm thanh tà dị kia càng ngày càng nhiều.
Linh hồn được cây đao màu vàng bảo vệ không chút hư hao, nhưng mà sinh cơ từ từ biến mất, linh hồn cũng nhận ảnh hưởng to lớn. Loại ảnh hưởng này cây đao màu vàng cũng không thể ngăn cản nổi.
Nhưng hắn điều động Thái Cổ U Minh Viêm, hậu quả khó có thể cân nhắc, nhưng hiện tại hắn không có biện pháp gì khác, trừ phi mình có thể chính thức đặt chân Niết Bàn Cảnh, nếu không hắn không có lực chống cự.
- Chẳng lẽ, thực sự bỏ qua tất cả mà vận dụng Thái Cổ U Minh Viêm sao?
Trong đầu Lục Thiếu Du suy nghĩ như thế, linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm trong người mở hai mắt ra, tia lửa bắn ra ngoài.
Xùy.
Cùng lúc đó, tiểu hồn anh dần dần hôn mê của Lục Thiếu Du cũng ngất đi, trong linh hồn chỉ còn lại năng lượng tinh khiết nhất, đó là khí tinh khiết từ bình ngọc Huyết Tuyết Ngưng tặng cho hắn, tiểu hồn anh lúc này đang được khí tức này tẩm bổ.
Thái Cổ U Minh Viêm linh hồn phân thân động, khí tức nóng bỏng lướt qua không gian.
Ông ông.
Đồng thời cây đao màu vàng cũng sinh ra chấn động không nhỏ, trực tiếp bao phủ trên người Thái Cổ U Minh Viêm thể.
Khí tức mênh mông này trấn áp xuống, nhưng lại trực tiếp ngăn cản Thái Cổ U Minh Viêm thể linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du, không cho hắn hành động.
Lục Thiếu Du lúc này bị uy áp đè nén vặn vẹo giống như cục thịt, toàn thân máu tươi đầm đìa, mọi người cảm giác sinh cơ của Lục Thiếu Du từ từ biến mất không còn nữa.
- Lục Thiếu Du không được.
- Nghịch Thiên Tà Long là Tuyên Cổ Cảnh, Lục Thiếu Du không thể làm gì.
- Sinh cơ tiêu tán, Lục Thiếu Du chết chắc!
Mọi người không ngừng nghị luận, lúc này không ai cho rằng Lục Thiếu Du sẽ chiến thắng.
Nhâm Tiêu Diêu, Tịnh Vô Ngân đều âm thầm ủng hộ Lục Thiếu Du, cầu mong hắn chiến thắng.
- Lục Thiếu Du không còn bao nhiêu sinh cơ.
- Tràn đầy nguy cơ ah.
Mấy vị trưởng thượng ánh mắt ngưng trọng, lúc này cũng bất lực.
- Chư vị, tiểu tử này không thể chết.
Tam Kỳ lão nhân vỗ vào ghế đá, hắn định đứng lên.
- Tam Kỳ, ngươi tiến vào sau, muốn làm gì chúng ta không quản được ngươi.
Mặc Ngã Hành nói với Tam Kỳ lão nhân.
- Đúng thế, dù sao ngươi chạy vào đây, kỳ thật đã xem như phá hư quy củ, làm chút gì đó cũng không sao.
Tịnh Kiếm Hoàng lườm Tam Kỳ lão nhân.
- Chúng ta không biết cái gì.
Quỷ Cốc hoàng giả, Nhàn Vân hoàng giả, Phục Ma hoàng giả, Dược Vương cũng tỏ thái độ.
- Tam Kỳ, ngươi muốn làm cái gì, Phong Thần đài có quy củ không thể phá, ngươi muốn nhúng tay, trước phải qua cửa ải của ta.
Hỏa Loan lạnh nhạt nói một tiếng, khí tức nóng bỏng tập trung Tam Kỳ lão nhân, Lục Thiếu Du chết là chuyện nàng muốn thấy, không thể để Tam Kỳ nhúng tay vào.
- Hỏa Loan, ngươi dám nhúng tay, chờ lão tử đi ra ngoài, nhìn thấy Phượng Hoàng nhất tộc, gặp một giết một.
Tam Kỳ lão nhân lại bộc phát sát ý với Hỏa Loan.
- Tam Kỳ, Phượng Hoàng nhất tộc cũng không phải ai giết thì giết, ngươi dám động, Phượng Hoàng nhất tộc ta sẽ không chết không thôi với ngươi.
Ánh mắt Hỏa Loan run lên, lập tức nhìn thẳng vào Tam Kỳ lão nhân.
Ngao.
Nghịch Thiên Tà Long hét lớn:
- Nhân loại nhỏ bé, ngươi không có tư cách chống lại ta, chết đi!
Nghịch Thiên Tà Long quát lớn, nó há miệng trực tiếp thôn phệ thân thể Lục Thiếu Du.
Xùy.
Tam Kỳ lão nhân động, lướt thẳng tới phía trước.
- Tam Kỳ, ngươi dám nhúng tay.
Hỏa Loan lập tức ra tay ngăn cản Tam Kỳ lão nhân, không cho hắn cứu viện.
Vèo.
Huyền Tuyết Ngưng cũng động, nàng phát động công kích nhắm vào Tà Long.
Nhưng lúc này tốc độ của Nghịch Thiên Tà Long còn nhanh hơn, há miệng muốn nuốt Lục Thiếu Du.
Xùy.
Nhưng vào lúc này, hai mắt Lục Thiếu Du nhắm chặt, mi tâm có kim quang tỏa ra, kim quang mang theo khí chất ngập trời.
- Đây là cái gì, khí tức thật mạnh!
Khi kim quang bộc phát, ánh mắt Nghịch Thiên Tà Long từ cười lạnh biến thành kinh hãi, kim sắc quang mang mang theo khí tức làm nó sợ hãi.
Đối mặt với khí tức này, làm cho Nghịch Thiên Tà Long cảm giác linh hồn đầy hàn ý, bởi vì khí tức quá khủng bố.
- Trốn.
Khí tức này bao phủ, sâu trong long Nghịch Thiên Tà Long nghĩ tới đầu tiên là chạy trốn khỏi chết..
Xùy!
Nghịch Thiên Tà Long đột nhiên trốn đi, uy áp đè nén thân thể Lục Thiếu Du như cục thịt được giải phóng.
Mi tâm của Lục Thiếu Du sinh ra kim quang sáng ngời, kim quang nhanh chóng bao phủ toàn thân, thân thể bị nén thành cục thịt vặn vẹo biến hóa.
/5024
|