Phụ nhân âm trầm nhìn qua An Thi Đình rồi nói:
- Lục Thiếu Du quả thực bất phàm, nếu như con có thể ở cùng hắn thì có thể chân chính được coi là hóa thành phượng hoàng bay lượn trên không trung, mẫu tử chúng ta về sau đừng nói là ở trong Vô Sắc thế giới, coi như là ở trong cả Thượng Thanh Đại thiên thế giới cũng có trọng lượng không nhỏ.
- Mẫu thân, Lục Thiếu Du kia dường như rất khó dụ.
Con mắt tràn ngập sự đố kỵ, ghen ghét của An Thi Đình chấn động, khẽ mỉm cười rồi nói tiếp:
- Bất quá con cũng không tin có nam nhân nào có thể chạy thoát khỏi lòng bàn ta con, sớm muộn con cũng sẽ khiến cho hắn quỳ gối trước váy con.
Trong thạch thất u ám, toàn thân An Thi Dao bị cấm chế, đôi mắt vốn như ngọc thạch lúc này đã tràn ngập vẻ ảm đạm, nguyên lực bị cấm chế, khí tức suy yếu tới cực điểm.
Mà thân hình nàng vô cùng thê thảm, lúc này bị ngâm mình trong một cái ao nhỏ, hai tay bị khóa sắt kéo về phía sau, thân hình vốn trắng nõn lúc này lại tràn ngập vết máu tươi, trên mặt, trên ngực, trên bụng đều có vết máu tràn ra, rút da, tróc thịt, máu tươi chảy ra nhuộm đỏ cái ao, thân hình động lòng người lúc này vô cùng thê thảm.
Phanh Phanh.
Bên cạnh cái ao, một người dường như là tỳ nữ có tu vi Phá Giới cảnh trẻ tuổi đang cầm một thanh trường tiên sắc bén mang theo huyết thủy trong ao không ngừng hung hăng quất vào thân hình tràn ngập vết thương của An Thi Dao. Máu tươi nhuộm đỏ cái ao nhỏ, mỗi lần trường tiên đánh xuống thân hình An Thi Dao đều khiến cho thân hình mềm mại của An Thi Dao không ngừng run rẩy, thế nhưng lại vô lực kêu lên tiếng kêu thảm thiết.
Xem ra, loại tra tấn thê thảm này An Thi Dao đã phải chịu đựng vô cùng lâu.
Oanh.
Bên ngoài thạch thất u ám, cánh cửa có cấm chế dày đặc mở ra, An Thi Đình chậm rãi đi tới, tỳ nữ kia lập tức cung kính lùi sang một bên.
- Hừ, tiện tỳ, lúc này xem ngươi còn tư cách gì đoạt với ta?
Nhìn bộ dáng thê thảm của An Thi Dao lúc này, trong mắt An Thi Đình không có bất kỳ sự thương cảm nào, ánh mắt âm hàn, khóe miệng nở nụ cười lạnh, lập tức thỏa mãn nói với tiện tỳ kia:
- Chậm rãi quất cho ta, quất chết mới thôi. Đoán chừng tiện tỳ này cũng không chịu đựng được bao lâu nữa, sắp chết thì nói cho ta biết. Đừng để cho linh hồn phân thân và hồn anh của nàng ta chạy trốn, thực lực của ngươi còn chưa diệt được linh hồn của tiện tỳ này.
- Vâng, đại tiểu thư.
Tỳ nữ kia cung kính đáp, lúc này An Thi Đình mới thỏa mãn rời khỏi thạch thất.
Thải vân thương hội ở trong cả Vô Sắc Trung thiên thế giới là một thương hội không kém, có thể nói là gần bằng Kỳ Phong thương hội cũng không quá, mà đây cũng là sự thật.
Cửa hàng của Thải Vân thương hội ở trong thành Vô Sắc có không ít, mà đại bản doanh chân chính, mọi người đều biết là ở trong sơn mạch Thải Vân, trong sơn mạch ba la có một ngọn núi trùng điệp, chung quanh có những ngọn núi cao ngất trong mây cùng với những cánh rừng bao la, bạt ngàn.
Tuy rằng Thải Vân thương hội ở trong sơn mạch, thế nhưng trong sơn mạch này có vô số trạm gác ngầm, một khi có người tiếp cận sẽ lập tức bị phát hiện ra, cho nên nếu như có người nào muốn trà trộn vào trong đại bản doanh của Thải Vân thương hội mà nói, cũng khó có thể làm được.
Trong đại bản doanh của Thải Vân thương hội, kiến trúc liên miên không ngớt, không ít đệ tử An gia cùng với tộc nhân họ hàng xa gần, đệ tử Thải Vân thương hội cũng có mấy chục vạn nhân khẩu, xem như cũng rất đông đúc. Cường giả trong Thải Vân thương hội cũng khá nhiều, khiến cho Thải Vân ở trong cả Vô Sắc Trung thiên thế giới cũng là tồn tại nổi danh, không ít tiểu thế lực thường ngày đến đây nịnh bợ cũng nhiều vô số kể.
Nhưng đột nhiên gần đây Thải Vân thương hội lại đột nhiên vắng vẻ hơn không ít, người tới nịnh nọt Thải Vân thương hội đều chuyển hướng sang Phi Linh môn. Thải Vân thương hội vốn không phải là sự lựa chọn tốt nhất, cho nên người hiện tại tới đây nịnh nọt cũng càng ngày càng ít.
Oanh.
Trong sơn mạch yên tĩnh, đột nhiên phía xa truyền đến vô số tiếng xé gió, vô số tiếng xé gió hội tụ lại một chỗ khiến cho cả không gian run run từ phía xa.
Lập tức giữa không trung xuất hiện mấy trăm khôi lỗi tọa giá lớn nhỏ đột nhiên ngang trời xuất hiện, khí tức sắc bén áp bách cánh rừng bao la bạt ngàn phía dưới, tạo thành chấn động, sóng to gió lớn.
Ầm ầm.
Theo đám khôi lỗi tọa giá lớn nhỏ này xuất hiện, từ bốn phía chung quanh sơn mạch lại xuất hiện thêm vô số khôi lỗi tọa giá lớn nhỏ khác. Khôi lỗi tọa giá lớn nhỏ cùng với trên trăm khôi lỗi tọa giá vừa rồi tạo thành đội hình ước chừng gần bốn trăm khôi lỗi tọa giá lớn nhỏ. Mỗi một đầu khôi lỗi tọa giá đều có tiêu chí của Phi Linh môn hiện tại, chỉ cần liếc mắt cũng có thể nhìn ra đây là khôi lỗi tọa giá của Phi Linh môn.
Gần bốn trăm khôi lỗi tọa giá hiện lên, mang theo thanh thế mênh mông cuồn cuộn phóng về phía ngọn núi trùng điệp phía trước, khí thế rõ ràng không có ý tốt, cũng không có chút khách khí nào.
Trong sơn mạch này, không ít trạm gác ngầm của Thải Vân thương hội nhìn thấy động tĩnh mênh mông cuồn cuộn trên không trung lập tức há hốc mồm không nói được lời nào, sắc mặt lập tức trắng bệch, ngừng một chút rồi lập tức bóp nát ngọc giản truyền tin.
Ầm ầm.
Một lát sau, mấy trăm khôi lỗi tọa giá lớn nhỏ của Phi Linh môn đã xuất hiện trước sơn mạch liên miên, từng đạo thân ảnh từ trong khôi lỗi tọa giá nhảy ra. Ban đầu là hơn mười đạo thân ảnh, sau đó là mấy trăm, lại hơn ngàn, tuy rằng ít thế nhưng đội hình ngay ngắn, không có chút hỗn loạn nào, trong chớp mắt ngắn ngủi đã chỉnh tề đạp không đứng lơ lửng.
Vô số thân ảnh rậm rạp, chằng chịt, ước chừng gần hai mươi vạn người, cùng với mấy trăm đầu khôi lỗi tọa giá khổng lồ, gần như là che khuất bầu trời, lơ lửng trên không trung.
Từng đạo thân ảnh tràn ngập khí tức sắc bén, khí tức này nếu như chỉ có một mình có lẽ cũng không quá mạnh, thế nhưng hai mươi vạn khí tức hội tụ khiến cho cả không trung nhất thời gió nổi mây phun, run run không ngớt.
- Người Thải Vân thương hội, cút ra đây cho ta.
Ngay khi người của Phi Linh môn đạp không đứng lơ lửng giữa không trung, âm thanh gào thét của Địa Long mang theo nguyên lực bàng bạc cuồn cuộn, quanh quẩn trên không trung.
Tiếng quát lớn như vậy xen lẫn nguyên lực lập tức quanh quẩn trong không trung, tràn vào trong mỗi một góc của Thải Vân thương hội, vô số người ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía không gian phong vân biến sắc xa xa, khí tức sắc bén kia xuyên thấu không gian thẩm thấu tới khiến cho lòng người rung động, tự nhiên bị áp bách cực lớn.
- Chuyện gì vậy? Xảy ra chuyện gì vậy?
Cả đại bản doanh của Thải Vân thương hội chỉ trong thoáng chốc hỗn loạn một mảnh, cùng lúc này, trong không trung, vô số thân ảnh mang theo ánh mắt ngưng trọng tới cực điểm phóng ra. Trong giây lát không ít thân ảnh xuất hiện trước ngọn núi trùng điệp, sau lưng còn có không ít tiếng xé gió không ngừng vang vọng. Nhìn khí thế mênh mông cuồn cuộn không có ý tốt kia, sắc mặt cả đám tái nhợt.
- Lục Thiếu Du quả thực bất phàm, nếu như con có thể ở cùng hắn thì có thể chân chính được coi là hóa thành phượng hoàng bay lượn trên không trung, mẫu tử chúng ta về sau đừng nói là ở trong Vô Sắc thế giới, coi như là ở trong cả Thượng Thanh Đại thiên thế giới cũng có trọng lượng không nhỏ.
- Mẫu thân, Lục Thiếu Du kia dường như rất khó dụ.
Con mắt tràn ngập sự đố kỵ, ghen ghét của An Thi Đình chấn động, khẽ mỉm cười rồi nói tiếp:
- Bất quá con cũng không tin có nam nhân nào có thể chạy thoát khỏi lòng bàn ta con, sớm muộn con cũng sẽ khiến cho hắn quỳ gối trước váy con.
Trong thạch thất u ám, toàn thân An Thi Dao bị cấm chế, đôi mắt vốn như ngọc thạch lúc này đã tràn ngập vẻ ảm đạm, nguyên lực bị cấm chế, khí tức suy yếu tới cực điểm.
Mà thân hình nàng vô cùng thê thảm, lúc này bị ngâm mình trong một cái ao nhỏ, hai tay bị khóa sắt kéo về phía sau, thân hình vốn trắng nõn lúc này lại tràn ngập vết máu tươi, trên mặt, trên ngực, trên bụng đều có vết máu tràn ra, rút da, tróc thịt, máu tươi chảy ra nhuộm đỏ cái ao, thân hình động lòng người lúc này vô cùng thê thảm.
Phanh Phanh.
Bên cạnh cái ao, một người dường như là tỳ nữ có tu vi Phá Giới cảnh trẻ tuổi đang cầm một thanh trường tiên sắc bén mang theo huyết thủy trong ao không ngừng hung hăng quất vào thân hình tràn ngập vết thương của An Thi Dao. Máu tươi nhuộm đỏ cái ao nhỏ, mỗi lần trường tiên đánh xuống thân hình An Thi Dao đều khiến cho thân hình mềm mại của An Thi Dao không ngừng run rẩy, thế nhưng lại vô lực kêu lên tiếng kêu thảm thiết.
Xem ra, loại tra tấn thê thảm này An Thi Dao đã phải chịu đựng vô cùng lâu.
Oanh.
Bên ngoài thạch thất u ám, cánh cửa có cấm chế dày đặc mở ra, An Thi Đình chậm rãi đi tới, tỳ nữ kia lập tức cung kính lùi sang một bên.
- Hừ, tiện tỳ, lúc này xem ngươi còn tư cách gì đoạt với ta?
Nhìn bộ dáng thê thảm của An Thi Dao lúc này, trong mắt An Thi Đình không có bất kỳ sự thương cảm nào, ánh mắt âm hàn, khóe miệng nở nụ cười lạnh, lập tức thỏa mãn nói với tiện tỳ kia:
- Chậm rãi quất cho ta, quất chết mới thôi. Đoán chừng tiện tỳ này cũng không chịu đựng được bao lâu nữa, sắp chết thì nói cho ta biết. Đừng để cho linh hồn phân thân và hồn anh của nàng ta chạy trốn, thực lực của ngươi còn chưa diệt được linh hồn của tiện tỳ này.
- Vâng, đại tiểu thư.
Tỳ nữ kia cung kính đáp, lúc này An Thi Đình mới thỏa mãn rời khỏi thạch thất.
Thải vân thương hội ở trong cả Vô Sắc Trung thiên thế giới là một thương hội không kém, có thể nói là gần bằng Kỳ Phong thương hội cũng không quá, mà đây cũng là sự thật.
Cửa hàng của Thải Vân thương hội ở trong thành Vô Sắc có không ít, mà đại bản doanh chân chính, mọi người đều biết là ở trong sơn mạch Thải Vân, trong sơn mạch ba la có một ngọn núi trùng điệp, chung quanh có những ngọn núi cao ngất trong mây cùng với những cánh rừng bao la, bạt ngàn.
Tuy rằng Thải Vân thương hội ở trong sơn mạch, thế nhưng trong sơn mạch này có vô số trạm gác ngầm, một khi có người tiếp cận sẽ lập tức bị phát hiện ra, cho nên nếu như có người nào muốn trà trộn vào trong đại bản doanh của Thải Vân thương hội mà nói, cũng khó có thể làm được.
Trong đại bản doanh của Thải Vân thương hội, kiến trúc liên miên không ngớt, không ít đệ tử An gia cùng với tộc nhân họ hàng xa gần, đệ tử Thải Vân thương hội cũng có mấy chục vạn nhân khẩu, xem như cũng rất đông đúc. Cường giả trong Thải Vân thương hội cũng khá nhiều, khiến cho Thải Vân ở trong cả Vô Sắc Trung thiên thế giới cũng là tồn tại nổi danh, không ít tiểu thế lực thường ngày đến đây nịnh bợ cũng nhiều vô số kể.
Nhưng đột nhiên gần đây Thải Vân thương hội lại đột nhiên vắng vẻ hơn không ít, người tới nịnh nọt Thải Vân thương hội đều chuyển hướng sang Phi Linh môn. Thải Vân thương hội vốn không phải là sự lựa chọn tốt nhất, cho nên người hiện tại tới đây nịnh nọt cũng càng ngày càng ít.
Oanh.
Trong sơn mạch yên tĩnh, đột nhiên phía xa truyền đến vô số tiếng xé gió, vô số tiếng xé gió hội tụ lại một chỗ khiến cho cả không gian run run từ phía xa.
Lập tức giữa không trung xuất hiện mấy trăm khôi lỗi tọa giá lớn nhỏ đột nhiên ngang trời xuất hiện, khí tức sắc bén áp bách cánh rừng bao la bạt ngàn phía dưới, tạo thành chấn động, sóng to gió lớn.
Ầm ầm.
Theo đám khôi lỗi tọa giá lớn nhỏ này xuất hiện, từ bốn phía chung quanh sơn mạch lại xuất hiện thêm vô số khôi lỗi tọa giá lớn nhỏ khác. Khôi lỗi tọa giá lớn nhỏ cùng với trên trăm khôi lỗi tọa giá vừa rồi tạo thành đội hình ước chừng gần bốn trăm khôi lỗi tọa giá lớn nhỏ. Mỗi một đầu khôi lỗi tọa giá đều có tiêu chí của Phi Linh môn hiện tại, chỉ cần liếc mắt cũng có thể nhìn ra đây là khôi lỗi tọa giá của Phi Linh môn.
Gần bốn trăm khôi lỗi tọa giá hiện lên, mang theo thanh thế mênh mông cuồn cuộn phóng về phía ngọn núi trùng điệp phía trước, khí thế rõ ràng không có ý tốt, cũng không có chút khách khí nào.
Trong sơn mạch này, không ít trạm gác ngầm của Thải Vân thương hội nhìn thấy động tĩnh mênh mông cuồn cuộn trên không trung lập tức há hốc mồm không nói được lời nào, sắc mặt lập tức trắng bệch, ngừng một chút rồi lập tức bóp nát ngọc giản truyền tin.
Ầm ầm.
Một lát sau, mấy trăm khôi lỗi tọa giá lớn nhỏ của Phi Linh môn đã xuất hiện trước sơn mạch liên miên, từng đạo thân ảnh từ trong khôi lỗi tọa giá nhảy ra. Ban đầu là hơn mười đạo thân ảnh, sau đó là mấy trăm, lại hơn ngàn, tuy rằng ít thế nhưng đội hình ngay ngắn, không có chút hỗn loạn nào, trong chớp mắt ngắn ngủi đã chỉnh tề đạp không đứng lơ lửng.
Vô số thân ảnh rậm rạp, chằng chịt, ước chừng gần hai mươi vạn người, cùng với mấy trăm đầu khôi lỗi tọa giá khổng lồ, gần như là che khuất bầu trời, lơ lửng trên không trung.
Từng đạo thân ảnh tràn ngập khí tức sắc bén, khí tức này nếu như chỉ có một mình có lẽ cũng không quá mạnh, thế nhưng hai mươi vạn khí tức hội tụ khiến cho cả không trung nhất thời gió nổi mây phun, run run không ngớt.
- Người Thải Vân thương hội, cút ra đây cho ta.
Ngay khi người của Phi Linh môn đạp không đứng lơ lửng giữa không trung, âm thanh gào thét của Địa Long mang theo nguyên lực bàng bạc cuồn cuộn, quanh quẩn trên không trung.
Tiếng quát lớn như vậy xen lẫn nguyên lực lập tức quanh quẩn trong không trung, tràn vào trong mỗi một góc của Thải Vân thương hội, vô số người ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía không gian phong vân biến sắc xa xa, khí tức sắc bén kia xuyên thấu không gian thẩm thấu tới khiến cho lòng người rung động, tự nhiên bị áp bách cực lớn.
- Chuyện gì vậy? Xảy ra chuyện gì vậy?
Cả đại bản doanh của Thải Vân thương hội chỉ trong thoáng chốc hỗn loạn một mảnh, cùng lúc này, trong không trung, vô số thân ảnh mang theo ánh mắt ngưng trọng tới cực điểm phóng ra. Trong giây lát không ít thân ảnh xuất hiện trước ngọn núi trùng điệp, sau lưng còn có không ít tiếng xé gió không ngừng vang vọng. Nhìn khí thế mênh mông cuồn cuộn không có ý tốt kia, sắc mặt cả đám tái nhợt.
/5024
|