Ngoài ra còn có Phi Long thân vương, Vân Lôi thân vương, Thanh Lôi thân vương cũng đi theo phía sau.
- Bái kiến điện chủ.
- Bái kiến chư vị trưởng lão.
Khi Hậu Khánh Lâm vừa xuất hiện, không ít thân ảnh nhảy ra, đều cung kính hành lễ, không ít cường giả tuy rằng đều là cường giả các đại thế giới, nhưng cũng là đệ tử Tuyên Cổ điện, tỷ như Lôi Tiểu Thiên cùng Lục Linh.
Trong mắt Phượng Thanh càng thêm sợ hãi, Tuyên Cổ điện đại biểu điều gì hắn rõ ràng nhất, lần này các điện chủ cùng Hậu Khánh Lâm đích thân xuất hiện, trong thiên địa này chỉ sợ không mấy ai dám đối kháng.
Theo hắn biết thậm chí cả Chí Tôn điện cũng phải ẩn nhẫn với Tuyên Cổ điện phần nào.
- Long đầu, chư vị điện chủ!
Lục Thiếu Du đi qua hành lễ.
- Không tệ, nhìn dáng vẻ thực lực lại tiến bộ không ít.
Nhóm người Thiên Lôi tử nhìn Lục Thiếu Du hài lòng mỉm cười.
Hậu Khánh Lâm cười nói:
- Sau này đừng gọi ta là điện chủ hoặc long đầu, gọi ta tam sư huynh đi.
- Tam sư huynh…
Thần sắc Lục Thiếu Du ngạc nhiên.
Hậu Khánh Lâm cười nhẹ, nói:
- Ta cùng lão lục vẫn chưa nói cho ngươi biết, là vì sợ ngươi biết quá nhiều ngược lại làm ảnh hưởng ngươi tu hành, hiện tại thực lực của ngươi đã không kém, đã tới thời điểm nói với ngươi.
- Tam sư huynh!
Hoàng Phủ Minh Long đi qua gật đầu chào, cười nói:
- Cửu sư đệ, ngươi hẳn nên suy đoán được, ta còn tưởng rằng trong lòng ngươi đã đoán được chứ, thì ra ngươi còn chưa biết a.
Lục Thiếu Du cười khổ, hắn thật không nghĩ tới long đầu Tuyên Cổ điện là một trong những vị sư huynh của mình, khó trách lão Ảnh nói, tám sư huynh tỷ đều là người đứng đầu trong thiên địa này, là cường giả thanh danh hiển hách, long đầu Tuyên Cổ điện, Tử Hư Thôn Thiên Hậu Khánh Lâm tự nhiên là cường giả nhất phương.
- Tử Hư Thôn Thiên cũng là sư huynh của Lục Thiếu Du.
- Điện chủ Tuyên Cổ điện là sư huynh Lục Thiếu Du.
- Lai lịch Lục Thiếu Du càng lúc càng lớn a, chẳng lẽ Phượng Thanh hồng tôn thật sự là người của Chí Tôn điện sao, tin tức của Tuyên Cổ điện hẳn không sai.
Thậm chí nhóm người Phong Hành, Tử Hoàng cùng Vạn Độc chí tôn đều ngạc nhiên, với họ mà nói, vẫn có quan hệ thật tốt với Hoàng Phủ Minh Long, nhưng chưa từng biết họ cũng là sư huynh đệ.
Giữa không trung, Phượng Thanh ngày càng đơn độc, người Phượng Thiên thế giới còn có Tam Hợp thế giới dần dần lui ra sau.
Bởi vì người Tuyên Cổ điện xuất hiện, hơn phân nửa nhân số có mặt cũng bắt đầu tin tưởng Phượng Thanh thật sự là người của Chí Tôn điện.
Cỗ thế lực Chí Tôn điện thần bí kia, đối với các thế lực lớn như Thiên La minh cùng Thương Khung minh mà nói mặc dù còn chưa trở mặt, nhưng không ai thích kết giao, đối với thế lực khủng bố luôn che giấu tung tích thật nhiều năm như vậy, bất luận kẻ nào cũng tâm sinh kính sợ, tôn kính mà không dám gần gũi.
Huống chi còn có lời đồn đãi, Thương Khung minh cùng Thiên La minh luôn chém giết trong Thương Khung chiến trường đều do Chí Tôn điện đứng sau lưng chọc ngoáy, âm thầm gây xích mích.
Ánh mắt Phượng Thanh ngày càng kiêng kỵ, Tuyên Cổ điện xuất hiện làm hắn e sợ, ánh mắt đỏ đậm không ngừng lóe ra.
- Bái kiến tam sư huynh!
Lục Thiếu Du lại hành lễ, nói thế nào đây cũng là việc vui.
- Không cần đa lễ.
Hậu Khánh Lâm gật đầu, nói:
- Ta được một ít tin tức, Chí Tôn điện tính toán động thủ với ngươi ở đây, không nghĩ tới lại tới chậm, cũng may ngươi không có việc gì.
- Tam sư huynh, còn có ta ở đây, không xảy ra chuyện gì.
Hoàng Phủ Minh Long cười nói.
Trong mắt Hậu Khánh Lâm hiện lên vẻ ngưng trọng, nhíu mày nói:
- Ta hoài nghi Chí Tôn điện không phải thật sự muốn đối phó cửu sư đệ, mà là muốn đoạt thứ gì đó, nếu không sẽ không lựa chọn động thủ ngay lúc Thương Khung bí cảnh mở ra.
Nghe vậy thần sắc Hoàng Phủ Minh Long cũng nghiêm túc, việc này đích thật làm người ta khó hiểu.
- Phượng Thanh, ngươi còn muốn đi sao.
Diễm Hoàng đột nhiên hô, thân ảnh lao tới nhanh như điện, chỉ nháy mắt Phượng Thanh vừa định phá không bỏ chạy, Tuyên Cổ điện đã theo dõi hắn, hắn tự biết nếu mình không trốn, chỉ sợ không còn cơ hội chạy thoát.
Chẳng qua khi hắn vừa động liền bị Diễm Hoàng phát hiện, thân ảnh xinh đẹp lao nhanh như chớp, không ngừng chớp động giữa không trung.
Xuy lạp lạp!
Diễm Hoàng phất tay dựng lên, một đạo hỏa diễm dải lụa như đầu hỏa long bay tới, xuyên thủng không gian đánh về hướng Phượng Thanh hồng tôn.
- Diễm Hoàng, ngươi ra tay với ta, đồng tộc tương tàn, ngươi muốn phản tộc sao!
Phượng Thanh quát một tiếng, thân hình khựng lại, hoảng sợ đánh ra một đạo quyền ấn như hỏa cầu nghênh tới.
Hoa lạp lạp!
Hai cỗ năng lượng nóng cháy va chạm, không gian vặn vẹo, phá nát, năng lượng gió lốc nóng cháy thổi quét như cuồng phong, rực rỡ như khói hoa chói sáng.
Đặng đặng!
Thân ảnh Phượng Thanh lảo đảo thối lui, thực lực vẫn kém hơn một chút.
Vừa bị ngăn trở, Phượng Thanh cũng không tiếp tục bỏ chạy, bởi vì hắn cảm giác được đông đảo khí tức đang tập trung hắn, một khi hắn tiếp tục trốn sẽ bị đông đảo cường giả ra tay.
Phượng Thanh biết tình huống như vậy mình không khả năng chạy trốn, huống chi nơi này còn có Hoàng Phủ Minh Long, Hậu Khánh Lâm cùng Tử Hoàng, là những nhân vật hắn thật sự kiêng kỵ.
Ánh mắt Phượng Thanh âm trầm, nói:
- Tuyên Cổ điện thật lợi hại, Diễm Hoàng cũng thật giỏi, Lục Thiếu Du ngươi thật áp người, Diễm Hoàng, ngươi muốn độc chưởng Phượng Hoàng bộ tộc, Lục Thiếu Du, ngươi muốn tính nợ cũ, tới lúc đó Thượng Thanh thế giới một nhà độc đại, cấu kết với nhau làm việc xấu, còn nói ta cùng Hồng Mộc là người Chí Tôn điện, lại không lấy ra được bằng chứng, toàn bộ mọi người ngẫm lại đi, Tuyên Cổ điện cùng Thượng Thanh thế giới, Thần Thú thế giới âm thầm liên thủ, kế tiếp sẽ tới phiên các ngươi, kiệt kiệt…
Lúc này tuy không có người bị kích động, nhưng cũng có người cảm thấy nghi hoặc một ít.
- Tuyên Cổ điện nói ngươi là người Chí Tôn điện thì ngươi là người Chí Tôn điện, ta tin tưởng ba chữ Tuyên Cổ điện, đó chính là chiêu bài!
Diễm Hoàng thản nhiên nói.
- Kiệt kiệt kiệt kiệt…
Phượng Âm thanh trầm cười to, lộ vẻ kiêng kỵ cắn răng nói:
- Buồn cười, đừng nói ta có phải người Chí Tôn điện hay không, cho dù là phải thì tính sao, ta là người Chí Tôn điện thì thế nào, chẳng lẽ vì vậy các ngươi có lý do liên thủ bài xích dị kỷ để đối phó ta sao.
- Việc này…
Diễm Hoàng nghe vậy, thần sắc ngưng lại, đích xác, dù cho Phượng Thanh là người Chí Tôn điện thì tính sao?
- Ngươi là người Chí Tôn điện, vốn chuyện không liên quan tới ta.
Lục Thiếu Du thản nhiên nói, bước tới bên cạnh Diễm Hoàng:
- Chỉ tiếc, Chí Tôn điện trêu chọc ta, có chút món nợ hiện tại nên tính toán rành mạch mới được, người Chí Tôn điện, ta thấy một tên giết một tên, mà ngươi là người Chí Tôn điện…
Sát ý càng thêm lan tràn, hắn nhìn thẳng Phượng Thanh, nói:
- Cho nên hôm nay ngươi chết chắc rồi, Chí Tôn điện, không nên trêu chọc ta!
- Bái kiến điện chủ.
- Bái kiến chư vị trưởng lão.
Khi Hậu Khánh Lâm vừa xuất hiện, không ít thân ảnh nhảy ra, đều cung kính hành lễ, không ít cường giả tuy rằng đều là cường giả các đại thế giới, nhưng cũng là đệ tử Tuyên Cổ điện, tỷ như Lôi Tiểu Thiên cùng Lục Linh.
Trong mắt Phượng Thanh càng thêm sợ hãi, Tuyên Cổ điện đại biểu điều gì hắn rõ ràng nhất, lần này các điện chủ cùng Hậu Khánh Lâm đích thân xuất hiện, trong thiên địa này chỉ sợ không mấy ai dám đối kháng.
Theo hắn biết thậm chí cả Chí Tôn điện cũng phải ẩn nhẫn với Tuyên Cổ điện phần nào.
- Long đầu, chư vị điện chủ!
Lục Thiếu Du đi qua hành lễ.
- Không tệ, nhìn dáng vẻ thực lực lại tiến bộ không ít.
Nhóm người Thiên Lôi tử nhìn Lục Thiếu Du hài lòng mỉm cười.
Hậu Khánh Lâm cười nói:
- Sau này đừng gọi ta là điện chủ hoặc long đầu, gọi ta tam sư huynh đi.
- Tam sư huynh…
Thần sắc Lục Thiếu Du ngạc nhiên.
Hậu Khánh Lâm cười nhẹ, nói:
- Ta cùng lão lục vẫn chưa nói cho ngươi biết, là vì sợ ngươi biết quá nhiều ngược lại làm ảnh hưởng ngươi tu hành, hiện tại thực lực của ngươi đã không kém, đã tới thời điểm nói với ngươi.
- Tam sư huynh!
Hoàng Phủ Minh Long đi qua gật đầu chào, cười nói:
- Cửu sư đệ, ngươi hẳn nên suy đoán được, ta còn tưởng rằng trong lòng ngươi đã đoán được chứ, thì ra ngươi còn chưa biết a.
Lục Thiếu Du cười khổ, hắn thật không nghĩ tới long đầu Tuyên Cổ điện là một trong những vị sư huynh của mình, khó trách lão Ảnh nói, tám sư huynh tỷ đều là người đứng đầu trong thiên địa này, là cường giả thanh danh hiển hách, long đầu Tuyên Cổ điện, Tử Hư Thôn Thiên Hậu Khánh Lâm tự nhiên là cường giả nhất phương.
- Tử Hư Thôn Thiên cũng là sư huynh của Lục Thiếu Du.
- Điện chủ Tuyên Cổ điện là sư huynh Lục Thiếu Du.
- Lai lịch Lục Thiếu Du càng lúc càng lớn a, chẳng lẽ Phượng Thanh hồng tôn thật sự là người của Chí Tôn điện sao, tin tức của Tuyên Cổ điện hẳn không sai.
Thậm chí nhóm người Phong Hành, Tử Hoàng cùng Vạn Độc chí tôn đều ngạc nhiên, với họ mà nói, vẫn có quan hệ thật tốt với Hoàng Phủ Minh Long, nhưng chưa từng biết họ cũng là sư huynh đệ.
Giữa không trung, Phượng Thanh ngày càng đơn độc, người Phượng Thiên thế giới còn có Tam Hợp thế giới dần dần lui ra sau.
Bởi vì người Tuyên Cổ điện xuất hiện, hơn phân nửa nhân số có mặt cũng bắt đầu tin tưởng Phượng Thanh thật sự là người của Chí Tôn điện.
Cỗ thế lực Chí Tôn điện thần bí kia, đối với các thế lực lớn như Thiên La minh cùng Thương Khung minh mà nói mặc dù còn chưa trở mặt, nhưng không ai thích kết giao, đối với thế lực khủng bố luôn che giấu tung tích thật nhiều năm như vậy, bất luận kẻ nào cũng tâm sinh kính sợ, tôn kính mà không dám gần gũi.
Huống chi còn có lời đồn đãi, Thương Khung minh cùng Thiên La minh luôn chém giết trong Thương Khung chiến trường đều do Chí Tôn điện đứng sau lưng chọc ngoáy, âm thầm gây xích mích.
Ánh mắt Phượng Thanh ngày càng kiêng kỵ, Tuyên Cổ điện xuất hiện làm hắn e sợ, ánh mắt đỏ đậm không ngừng lóe ra.
- Bái kiến tam sư huynh!
Lục Thiếu Du lại hành lễ, nói thế nào đây cũng là việc vui.
- Không cần đa lễ.
Hậu Khánh Lâm gật đầu, nói:
- Ta được một ít tin tức, Chí Tôn điện tính toán động thủ với ngươi ở đây, không nghĩ tới lại tới chậm, cũng may ngươi không có việc gì.
- Tam sư huynh, còn có ta ở đây, không xảy ra chuyện gì.
Hoàng Phủ Minh Long cười nói.
Trong mắt Hậu Khánh Lâm hiện lên vẻ ngưng trọng, nhíu mày nói:
- Ta hoài nghi Chí Tôn điện không phải thật sự muốn đối phó cửu sư đệ, mà là muốn đoạt thứ gì đó, nếu không sẽ không lựa chọn động thủ ngay lúc Thương Khung bí cảnh mở ra.
Nghe vậy thần sắc Hoàng Phủ Minh Long cũng nghiêm túc, việc này đích thật làm người ta khó hiểu.
- Phượng Thanh, ngươi còn muốn đi sao.
Diễm Hoàng đột nhiên hô, thân ảnh lao tới nhanh như điện, chỉ nháy mắt Phượng Thanh vừa định phá không bỏ chạy, Tuyên Cổ điện đã theo dõi hắn, hắn tự biết nếu mình không trốn, chỉ sợ không còn cơ hội chạy thoát.
Chẳng qua khi hắn vừa động liền bị Diễm Hoàng phát hiện, thân ảnh xinh đẹp lao nhanh như chớp, không ngừng chớp động giữa không trung.
Xuy lạp lạp!
Diễm Hoàng phất tay dựng lên, một đạo hỏa diễm dải lụa như đầu hỏa long bay tới, xuyên thủng không gian đánh về hướng Phượng Thanh hồng tôn.
- Diễm Hoàng, ngươi ra tay với ta, đồng tộc tương tàn, ngươi muốn phản tộc sao!
Phượng Thanh quát một tiếng, thân hình khựng lại, hoảng sợ đánh ra một đạo quyền ấn như hỏa cầu nghênh tới.
Hoa lạp lạp!
Hai cỗ năng lượng nóng cháy va chạm, không gian vặn vẹo, phá nát, năng lượng gió lốc nóng cháy thổi quét như cuồng phong, rực rỡ như khói hoa chói sáng.
Đặng đặng!
Thân ảnh Phượng Thanh lảo đảo thối lui, thực lực vẫn kém hơn một chút.
Vừa bị ngăn trở, Phượng Thanh cũng không tiếp tục bỏ chạy, bởi vì hắn cảm giác được đông đảo khí tức đang tập trung hắn, một khi hắn tiếp tục trốn sẽ bị đông đảo cường giả ra tay.
Phượng Thanh biết tình huống như vậy mình không khả năng chạy trốn, huống chi nơi này còn có Hoàng Phủ Minh Long, Hậu Khánh Lâm cùng Tử Hoàng, là những nhân vật hắn thật sự kiêng kỵ.
Ánh mắt Phượng Thanh âm trầm, nói:
- Tuyên Cổ điện thật lợi hại, Diễm Hoàng cũng thật giỏi, Lục Thiếu Du ngươi thật áp người, Diễm Hoàng, ngươi muốn độc chưởng Phượng Hoàng bộ tộc, Lục Thiếu Du, ngươi muốn tính nợ cũ, tới lúc đó Thượng Thanh thế giới một nhà độc đại, cấu kết với nhau làm việc xấu, còn nói ta cùng Hồng Mộc là người Chí Tôn điện, lại không lấy ra được bằng chứng, toàn bộ mọi người ngẫm lại đi, Tuyên Cổ điện cùng Thượng Thanh thế giới, Thần Thú thế giới âm thầm liên thủ, kế tiếp sẽ tới phiên các ngươi, kiệt kiệt…
Lúc này tuy không có người bị kích động, nhưng cũng có người cảm thấy nghi hoặc một ít.
- Tuyên Cổ điện nói ngươi là người Chí Tôn điện thì ngươi là người Chí Tôn điện, ta tin tưởng ba chữ Tuyên Cổ điện, đó chính là chiêu bài!
Diễm Hoàng thản nhiên nói.
- Kiệt kiệt kiệt kiệt…
Phượng Âm thanh trầm cười to, lộ vẻ kiêng kỵ cắn răng nói:
- Buồn cười, đừng nói ta có phải người Chí Tôn điện hay không, cho dù là phải thì tính sao, ta là người Chí Tôn điện thì thế nào, chẳng lẽ vì vậy các ngươi có lý do liên thủ bài xích dị kỷ để đối phó ta sao.
- Việc này…
Diễm Hoàng nghe vậy, thần sắc ngưng lại, đích xác, dù cho Phượng Thanh là người Chí Tôn điện thì tính sao?
- Ngươi là người Chí Tôn điện, vốn chuyện không liên quan tới ta.
Lục Thiếu Du thản nhiên nói, bước tới bên cạnh Diễm Hoàng:
- Chỉ tiếc, Chí Tôn điện trêu chọc ta, có chút món nợ hiện tại nên tính toán rành mạch mới được, người Chí Tôn điện, ta thấy một tên giết một tên, mà ngươi là người Chí Tôn điện…
Sát ý càng thêm lan tràn, hắn nhìn thẳng Phượng Thanh, nói:
- Cho nên hôm nay ngươi chết chắc rồi, Chí Tôn điện, không nên trêu chọc ta!
/5024
|