- Thiếu Du ca, ngươi thật là lợi hại ah, không ngờ lại là vũgiả tam hệ.
Lục Mị đến bên người Lục Thiếu Du, vốn nàng vẫn đang nhìn Lục Thiếu Hổ, lúc này hai mắt đã nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du.
Toàn thân Lục Thiếu Du run lên, cô gái nhỏ này đúng là khó lường, quả thực chính là máy phát điện.
- Vũgiả tam hệ, có thể chống lại yêu nữ trong Vân Dương Tông rồi, nhưng mà trên thực lực Thiếu Du còn kém quá nhiều.
Lục Vô Song nhìn qua Lục Thiếu Du, vũgiả tam hệ hoàn toàn vượt qua dự kiến của nàng.
- Mọi người yên lặng một chút, thực lực đến cấp độ Vũ Sĩ, hiện tại chuẩn bị đọ sức. Lục Thiếu Hổ, Chu Hải Minh, Lục Vân, Lục Thiếu Du, bốn người các ngươi chuẩn bị, người khác lui ra.
Trưởng lão áo bào xám nhìn thấy đám đệ tử Lục gia vây lại thì quát lên.
Cả đám đệ tử Lục gia đưa mắt kinh ngạc nhìn qua Lục Thiếu Du, không có người nào lại dám khinh thị, nghe trưởng lão áo xám nói thế thì tản ra, trong tràng chỉ còn lại Lục Vân, Chu Hải Minh, Lục Thiếu Hổ, Lục Thiếu Du bốn người ở giữa sân, cũng chỉ có bốn người bọn họ là có thực lực VũSĩ.
Lục Thiếu Du cảm giác thực lực của ba người, Lục Thiếu Hổ thổ hệ, mộc hệ song hệ VũSĩ tam trọng, Chu Hải Minh chính là thổ hệ VũSĩ thất trọng, Lục Vân chính là thủy hệ VũSĩ nhị trọng, tăng thêm chính mình, thực lực mạnh nhất không thể nghi ngờ là Chu Hải Minh, thực lực tương đối yếu nhược chính là Lục Vân.
- Bốn người các ngươi rút thăm đi, một người đấu một, hai người chiến thắng cuối cùng thay Lục gia đấu với các đại gia tộc trong trấn Thanh Vân, tranh giành danh ngạch tiến vào Vân Dương Tông, ai rút số 4 sẽ đấu với số 1, số 2 sẽ đấu với số 3, toàn bằng vận khí.
Trưởng lão áo xám nói xong lui ra, trong tay cầm cái hộp có bốn cây thăm.
Lục Thiếu Hổ ánh mắt lạnh lẽo nhìn qua Lục Thiếu Du, không chút do dự thò tay rút một đầu thăm, lập tức Chu Hải Minh cùng Lục Vân hai người cũng cầm một đầu thăm.
Trong lòng Lục Thiếu Du đã sớm có tính toán, Nam thúc bảo mình đi vào Vân Dương Tông, vậy mình phải là một trong hai người thắng trận, nhưng nếu gặp gỡ Chu Hải Minh, như vậy hơi phiền phức, Chu Hải Minh chính là thổ hệ VũSĩ thất trọng, mình mới là VũSĩ tam trọng, kém bốn cấp độ là khoảng cách khá lớn, tuyệt đối khó đối phó.
Chính mình nếu đụng Lục Thiếu Hổ cùng Lục Vân bất cứ ai trong hai người đều không phải vấn đề lớn, Lục Thiếu Du thò tay cầm cây thăm cuối cùng, chỉ thấy trên đó viết số 3.
- Hiện tại, số 1 sẽ đấu với số 4, người thắng lại có thể thay thế Lục gia tham gia đọ sức giành danh ngạch Vân Dương Tông, đồng thời đạt được hai ngàn kim tệ và một viên đan dược nhị phẩm, thua cũng có thể có được đan dược nhị phẩm, nhớ kỹ đọ sức không được hạ sát thủ, nếu không hủy bỏ tư cách, nhốt vào mật thất Lục gia diện bích.
Trưởng lão áo xám nhìn qua bốn người nói ra.
Lão giả áo xám nói xong, chỉ thấy Lục Vân cùng Lục Thiếu Hổ hai người đi lên bệ đá phía trước, mà còn lại Lục Thiếu Du cùng Chu Hải Minh hai người mà thôi.
- Vận khí đúng là quá kém, không ngờ lại gặp Chu Hải Minh.
Thần sắc Lục Thiếu Du hơi biến đổi, trong ba người, khó đối phó nhất chính là Chu Hải Minh.
- Hai người các ngươi có thể bắt đầu.
Lục Thiếu Hổ cùng Lục Vân hai người tiến lên, lão giả áo xám nói ra.
- Ta sẽ không khách khí.
Lục Thiếu Hổ nói một tiếng, chân khí quanh quẩn bên thân, phát ra ánh sáng nhàn nhạt, giống như bên ngoài cơ thể hình thành hào quang.
- Đến đây đi Thiếu Hổ thiếu gia.
Lục Vân nhàn nhạt nói ra, quanh người cũng có chân khí chấn động, trước người hình thành hào quang lam nhạt sáng bóng.
Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào Lục Vân, Lục Vân chính là đệ tử chi thứ Lục gia, khi còn nhỏ hắn chỉ nhìn thấy một hai lần, thật không ngờ, con gái mười tám biển đổi thật nhiều.
Lúc này Lục Vân mặc bộ váy tơ đỏ thẫm, cổ áo mở hơi thấp, có thể nhìn thấy bộ ngực nhỏ như ẩn như hiện và đường cong mê người, dung mạo như hoa sen, lông mày như liễu, da thịt như tuyết, mái tóc dài đen nhánh, là một tiểu mỹ nhân, bờ môi đỏ tươi nhếch lên, so với Lục Mị là phong cách khác biệt, nhưng Lục Vân lúc này cho thấy vài phần điềm đạm nho nhã, không có hấp dẫn người như Lục Mị.
- Vậy ngươi chú ý.
Thần sắc trong mắt Lục Thiếu Hổ thu liễm, chân khí ngoài cơ thể chấn động, hai người tranh đoạt danh ngạch, thắng có thể bắt được danh ngạch đi Vân Dương Tông, tự nhiên sẽ không khách khí.
Hai người tại Lục gia cũng có chút danh khí, đặc biệt là Lục Thiếu Hổ, danh khí càng lớn, lập tức không ít người hầu và đệ tử hô to cổ vũ.
Lục Thiếu Du đánh giá hai người, Lục Thiếu Hổ chính là vũgiả song hệ, mộc thuộc tính hiếm thấy cùng thổ thuộc tính, hai thuộc tính này tương sinh hỗ trợ lẫn nhau, cho nên như hổ thêm cánh, từ cấp độ thực lực, Lục Thiếu Hổ chính là vũgiả song hệ, nếu so với Lục Vân còn muốn mạnh hơn một ít, xem ra Lục Vân không may rồi.
Ngay lúc Lục Thiếu Du đang phân thần, Lục Thiếu Hổ cùng Lục Vân hai người đã giao thủ với nhau, hai người phất tay, Lục Vân đã hóa thành thân ảnh màu lam, dường như biết rõ mình liều mạng sẽ không chiếm được tiện nghi, chỉ có dựa vào tìm cơ hội chiến thắng.
Mà Lục Thiếu Hổ thì nhẹ nhõm hơn nhiều, biết thực lực mình mạnh cho nên lấy tĩnh chế động, hai người ngẫu nhiên giao thủ một lần, cũng không ai làm gì được hai, hai người đều lựa chọn pháp môn công kích chuẩn xác, làm cho một đám trưởng lão Lục gia và đám người Lục Đông gật đầu mỉm cười.
Ngược lại dưới đài không ít người thét to trợ uy, không ngừng hội tụ với nhau quanh quẩn diễn võ trường, làm cho hào khí diễn võ trường vô cùng náo nhiệt, ngay cả Lục Thiếu Du cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào vài phần, chính mình hôm nay cũng có ngày chính diện đối mặt đối thủ.
Lục Thiếu Du nhìn vào hai người đang đấu, nhìn qua mỗi chiêu mỗi thức của hai người, Nam thúc ngay từ đầu đã từng nói qua, trong đối chiến phải nhớ kỹ đừng nhìn đối thủ là kẻ yếu thì khinh thị, chỉ cần ra tay thì sẽ có nhược điểm, trên thế giới này không có vũ kỹ hoàn mỹ không sơ hở, dưới tình huống thực lực không hơn kém nhiều, tìm được nhược điểm của đối thủ là thắng hơn phân nửa.
- Lục Vân không ổn ah!
Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng, tuy Lục Vân mượn tốc độ linh mẫn tìm cơ hội, thế nhưng mà cũng tiêu hao không ít chân khí, mà Lục Thiếu Hổ vẫn không di động chút nào cả, ngẫu nhiên giao thủ một hai chiêu cũng là dựa vào đặc thù của vũ giả thổ hệ, mang tất cả lực công kích rót vào mặt đất, phương pháp này nhìn không cao minh, nhưng lại rất hữu hiệu.
- Lục Thiếu Hổ còn có chút tâm cơ.
Lục Thiếu Du nhẹ nhàng nói thầm.
Mà lúc này Lục Vân cũng cảm nhận đươc điểm này, dường như càng di động thì mình càng bất lợi, sắc mặt đã biến đổi, dù sao nàng còn trẻ nên không nhịn được, quát một tiếng, cũng không biết thi triển vũ kỹ gì, chỉ thấy thủ ấn trong tay biến hóa, chân khí quanh người cuồng bạo quét mạnh ra.
Lục Mị đến bên người Lục Thiếu Du, vốn nàng vẫn đang nhìn Lục Thiếu Hổ, lúc này hai mắt đã nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du.
Toàn thân Lục Thiếu Du run lên, cô gái nhỏ này đúng là khó lường, quả thực chính là máy phát điện.
- Vũgiả tam hệ, có thể chống lại yêu nữ trong Vân Dương Tông rồi, nhưng mà trên thực lực Thiếu Du còn kém quá nhiều.
Lục Vô Song nhìn qua Lục Thiếu Du, vũgiả tam hệ hoàn toàn vượt qua dự kiến của nàng.
- Mọi người yên lặng một chút, thực lực đến cấp độ Vũ Sĩ, hiện tại chuẩn bị đọ sức. Lục Thiếu Hổ, Chu Hải Minh, Lục Vân, Lục Thiếu Du, bốn người các ngươi chuẩn bị, người khác lui ra.
Trưởng lão áo bào xám nhìn thấy đám đệ tử Lục gia vây lại thì quát lên.
Cả đám đệ tử Lục gia đưa mắt kinh ngạc nhìn qua Lục Thiếu Du, không có người nào lại dám khinh thị, nghe trưởng lão áo xám nói thế thì tản ra, trong tràng chỉ còn lại Lục Vân, Chu Hải Minh, Lục Thiếu Hổ, Lục Thiếu Du bốn người ở giữa sân, cũng chỉ có bốn người bọn họ là có thực lực VũSĩ.
Lục Thiếu Du cảm giác thực lực của ba người, Lục Thiếu Hổ thổ hệ, mộc hệ song hệ VũSĩ tam trọng, Chu Hải Minh chính là thổ hệ VũSĩ thất trọng, Lục Vân chính là thủy hệ VũSĩ nhị trọng, tăng thêm chính mình, thực lực mạnh nhất không thể nghi ngờ là Chu Hải Minh, thực lực tương đối yếu nhược chính là Lục Vân.
- Bốn người các ngươi rút thăm đi, một người đấu một, hai người chiến thắng cuối cùng thay Lục gia đấu với các đại gia tộc trong trấn Thanh Vân, tranh giành danh ngạch tiến vào Vân Dương Tông, ai rút số 4 sẽ đấu với số 1, số 2 sẽ đấu với số 3, toàn bằng vận khí.
Trưởng lão áo xám nói xong lui ra, trong tay cầm cái hộp có bốn cây thăm.
Lục Thiếu Hổ ánh mắt lạnh lẽo nhìn qua Lục Thiếu Du, không chút do dự thò tay rút một đầu thăm, lập tức Chu Hải Minh cùng Lục Vân hai người cũng cầm một đầu thăm.
Trong lòng Lục Thiếu Du đã sớm có tính toán, Nam thúc bảo mình đi vào Vân Dương Tông, vậy mình phải là một trong hai người thắng trận, nhưng nếu gặp gỡ Chu Hải Minh, như vậy hơi phiền phức, Chu Hải Minh chính là thổ hệ VũSĩ thất trọng, mình mới là VũSĩ tam trọng, kém bốn cấp độ là khoảng cách khá lớn, tuyệt đối khó đối phó.
Chính mình nếu đụng Lục Thiếu Hổ cùng Lục Vân bất cứ ai trong hai người đều không phải vấn đề lớn, Lục Thiếu Du thò tay cầm cây thăm cuối cùng, chỉ thấy trên đó viết số 3.
- Hiện tại, số 1 sẽ đấu với số 4, người thắng lại có thể thay thế Lục gia tham gia đọ sức giành danh ngạch Vân Dương Tông, đồng thời đạt được hai ngàn kim tệ và một viên đan dược nhị phẩm, thua cũng có thể có được đan dược nhị phẩm, nhớ kỹ đọ sức không được hạ sát thủ, nếu không hủy bỏ tư cách, nhốt vào mật thất Lục gia diện bích.
Trưởng lão áo xám nhìn qua bốn người nói ra.
Lão giả áo xám nói xong, chỉ thấy Lục Vân cùng Lục Thiếu Hổ hai người đi lên bệ đá phía trước, mà còn lại Lục Thiếu Du cùng Chu Hải Minh hai người mà thôi.
- Vận khí đúng là quá kém, không ngờ lại gặp Chu Hải Minh.
Thần sắc Lục Thiếu Du hơi biến đổi, trong ba người, khó đối phó nhất chính là Chu Hải Minh.
- Hai người các ngươi có thể bắt đầu.
Lục Thiếu Hổ cùng Lục Vân hai người tiến lên, lão giả áo xám nói ra.
- Ta sẽ không khách khí.
Lục Thiếu Hổ nói một tiếng, chân khí quanh quẩn bên thân, phát ra ánh sáng nhàn nhạt, giống như bên ngoài cơ thể hình thành hào quang.
- Đến đây đi Thiếu Hổ thiếu gia.
Lục Vân nhàn nhạt nói ra, quanh người cũng có chân khí chấn động, trước người hình thành hào quang lam nhạt sáng bóng.
Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào Lục Vân, Lục Vân chính là đệ tử chi thứ Lục gia, khi còn nhỏ hắn chỉ nhìn thấy một hai lần, thật không ngờ, con gái mười tám biển đổi thật nhiều.
Lúc này Lục Vân mặc bộ váy tơ đỏ thẫm, cổ áo mở hơi thấp, có thể nhìn thấy bộ ngực nhỏ như ẩn như hiện và đường cong mê người, dung mạo như hoa sen, lông mày như liễu, da thịt như tuyết, mái tóc dài đen nhánh, là một tiểu mỹ nhân, bờ môi đỏ tươi nhếch lên, so với Lục Mị là phong cách khác biệt, nhưng Lục Vân lúc này cho thấy vài phần điềm đạm nho nhã, không có hấp dẫn người như Lục Mị.
- Vậy ngươi chú ý.
Thần sắc trong mắt Lục Thiếu Hổ thu liễm, chân khí ngoài cơ thể chấn động, hai người tranh đoạt danh ngạch, thắng có thể bắt được danh ngạch đi Vân Dương Tông, tự nhiên sẽ không khách khí.
Hai người tại Lục gia cũng có chút danh khí, đặc biệt là Lục Thiếu Hổ, danh khí càng lớn, lập tức không ít người hầu và đệ tử hô to cổ vũ.
Lục Thiếu Du đánh giá hai người, Lục Thiếu Hổ chính là vũgiả song hệ, mộc thuộc tính hiếm thấy cùng thổ thuộc tính, hai thuộc tính này tương sinh hỗ trợ lẫn nhau, cho nên như hổ thêm cánh, từ cấp độ thực lực, Lục Thiếu Hổ chính là vũgiả song hệ, nếu so với Lục Vân còn muốn mạnh hơn một ít, xem ra Lục Vân không may rồi.
Ngay lúc Lục Thiếu Du đang phân thần, Lục Thiếu Hổ cùng Lục Vân hai người đã giao thủ với nhau, hai người phất tay, Lục Vân đã hóa thành thân ảnh màu lam, dường như biết rõ mình liều mạng sẽ không chiếm được tiện nghi, chỉ có dựa vào tìm cơ hội chiến thắng.
Mà Lục Thiếu Hổ thì nhẹ nhõm hơn nhiều, biết thực lực mình mạnh cho nên lấy tĩnh chế động, hai người ngẫu nhiên giao thủ một lần, cũng không ai làm gì được hai, hai người đều lựa chọn pháp môn công kích chuẩn xác, làm cho một đám trưởng lão Lục gia và đám người Lục Đông gật đầu mỉm cười.
Ngược lại dưới đài không ít người thét to trợ uy, không ngừng hội tụ với nhau quanh quẩn diễn võ trường, làm cho hào khí diễn võ trường vô cùng náo nhiệt, ngay cả Lục Thiếu Du cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào vài phần, chính mình hôm nay cũng có ngày chính diện đối mặt đối thủ.
Lục Thiếu Du nhìn vào hai người đang đấu, nhìn qua mỗi chiêu mỗi thức của hai người, Nam thúc ngay từ đầu đã từng nói qua, trong đối chiến phải nhớ kỹ đừng nhìn đối thủ là kẻ yếu thì khinh thị, chỉ cần ra tay thì sẽ có nhược điểm, trên thế giới này không có vũ kỹ hoàn mỹ không sơ hở, dưới tình huống thực lực không hơn kém nhiều, tìm được nhược điểm của đối thủ là thắng hơn phân nửa.
- Lục Vân không ổn ah!
Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng, tuy Lục Vân mượn tốc độ linh mẫn tìm cơ hội, thế nhưng mà cũng tiêu hao không ít chân khí, mà Lục Thiếu Hổ vẫn không di động chút nào cả, ngẫu nhiên giao thủ một hai chiêu cũng là dựa vào đặc thù của vũ giả thổ hệ, mang tất cả lực công kích rót vào mặt đất, phương pháp này nhìn không cao minh, nhưng lại rất hữu hiệu.
- Lục Thiếu Hổ còn có chút tâm cơ.
Lục Thiếu Du nhẹ nhàng nói thầm.
Mà lúc này Lục Vân cũng cảm nhận đươc điểm này, dường như càng di động thì mình càng bất lợi, sắc mặt đã biến đổi, dù sao nàng còn trẻ nên không nhịn được, quát một tiếng, cũng không biết thi triển vũ kỹ gì, chỉ thấy thủ ấn trong tay biến hóa, chân khí quanh người cuồng bạo quét mạnh ra.
/5024
|