Nói đến đây, vẻ mặt Nam Khi cũng cay đắng, than nhẹ một tiếng, bất đắc dĩ nói: “Mặc kệ các ngươi thừa nhận hay không, chúng ta quả thực rất ỷ lại hắn, mà hắn... Lại không ỷ lại chúng ta như vậy.”
Đám người Lợi Duy nghe giải thích hắn như vậy, đều trầm mặc xuống.
Bọn họ đều nghiêm túc cân nhắc tầm quan trọng của Tần Liệt.
Một lát sau, Lợi Duy lạnh mặt, nói: “Vậy chúng ta về sau chẳng lẽ đều phải nghe hắn? Gia hỏa này quá đánh giá cao bản thân, hơn nữa lại là hỗn huyết giả, hắn tương lai nói không chừng còn có càng nhiều phiền toái hơn.”
“Quan sát chút nữa đi. Nơi đây... Hung hiểm trùng trùng, ác ma bậc cao như Vi Sâm Đặc, đều là đối thủ cực kỳ khó chơi. Mặt khác, nếu đụng phải những gia hỏa của tám tầng thâm uyên luyện ngục bên dưới, chúng ta sẽ gặp phải khiêu chiến càng thêm lớn. Vì toàn bộ đoàn đội, chúng ta cần tạm thời nhẫn nại, bằng không về sau sẽ càng thêm gian nan.” Nam Khi trấn an mọi người.
Ba người bọn Lợi Duy, nhiều năm qua đều rất tin cậy hắn, nghe hắn giải thích như vậy, cũng đều dần dần tỉnh táo lại.
“Chúng ta nghe ngươi.”
...
Bên kia.
Vẻ mặt Kiền Thăng thành khẩn, nói: “Tần Liệt, ngươi rốt cuộc làm sao vậy? Có chuyện gì có thể thẳng thắn nói ra, chúng ta cùng nhau nghĩ cách giải quyết nó.”
Hắn từ trên người Tần Liệt, nhìn ra không thích hợp, biết ở trên người Tần Liệt nhất định đã xảy ra chuyện gì, bằng không Tần Liệt sẽ không một bộ dạng kiên quyết không đi không được.
Diễm Phong trầm mặc, lấy ánh mắt phức tạp nhìn về phía hắn, không
tỏ thái độ.
Vụ Sa và Lưu Dạng hai nàng cũng đều đang truy hỏi nguyên do.
Các nàng cũng cảm giác được Tần Liệt đột nhiên trở nên không thích hợp.
Ở dưới ánh mắt nghi hoặc của bốn người, Tần Liệt do dự một lúc, kiên trì nói: “Ta có mấy người bạn cũng tiến vào nơi đây.”
“Bạn? Bạn thế nào? Rất thân mật sao?” Kiền Thăng hỏi.
“Thân phận bọn họ lúc trước là chủng tộc U Minh giới.” Tần Liệt nói.
“Chủng tộc U Minh giới...” Kiền Thăng giật mình, châm chước một chút, nói: “Ngươi hiểu biết với thâm uyên như thế, hẳn là biết... liên hệ vi diệu của huyết thống các tộc U Minh giới và thâm uyên ác ma chứ?”
Tần Liệt gật gật đầu, nói: “Ngọn nguồn huyết mạch bọn họ chính là thâm uyên ác ma.”
“Nói kĩ tình huống một chút đi.” Kiền Thăng khẽ than thở.
Tần Liệt không giấu diếm, đem chuyện ác ma quân chủ của tám tầng thâm uyên luyện ngục bên dưới bỗng nhiên xuất hiện ở Hàn Tịch Thâm Uyên, tiến hành chỉ dẫn cho đám người Lăng Ngữ Thi, đem bọn họ cũng đưa vào bí cảnh nói ra rõ ràng.
Nói xong phen lời này, hắn lại bổ sung: “Bọn họ là người thân mật nhất của ta.”
“Người thân mật nhất...”
Kiền Thăng hiểu ra, chậm rãi gật đầu, nói: “Ngươi là muốn tìm cớ rời khỏi, sau đó đi tìm bọn họ?”
“Ừm.” Tần Liệt không phủ nhận.
“Ngươi biết đi tìm như thế nào không?” Kiền Thăng hỏi tiếp.
Tần Liệt cười khổ lắc đầu.
“Vậy không phải đúng rồi? Ngươi rời khỏi chúng ta, cũng không có cách nào tìm được bọn họ, cho dù là tìm được bọn họ, nhỡ đâu gặp phải bọn họ bị ác ma bậc cao vây đánh, ngươi chỉ bằng lực lượng một người, có lòng tin tuyệt đối có thể giúp bọn họ thoát hiểm sao?” Kiền Thăng nói.
“Không.” Tần Liệt lại nói.
Kiền Thăng nghĩ một chút, nói: “Ngươi vẫn là đi cùng chúng ta đi. Về phần những chuyện ngươi lo lắng, ta sẽ rút thời gian câu thông với bọn Nam Khi, ta có thể cam đoan với ngươi, về sau chúng ta nếu thực chạm mặt những người bạn kia của ngươi, chúng ta sẽ tuyệt đối không động thủ!”
Tâm thần Tần Liệt chấn động, nói: “Đa tạ.”
“Sự việc không có không ổn như ngươi tưởng tượng, cho dù bọn họ là ác ma bậc cao, chỉ cần không uy hiếp đến chúng ta, không chủ động công kích với chúng ta, chúng ta cũng có thể tường an vô sự với bọn họ.” Kiền Thăng nói.
Tần Liệt chậm rãi yên lòng.
Sau một đoạn thời gian, hắn và đám người Kiền Thăng, Nam Khi đi chung, tiếp tục tiến lên ở Bổn Nguyên Thủy Giới.
Chẳng qua, giữa hắn cùng bốn người nọ bọn Nam Khi, rõ ràng có một tầng ngăn cách.
Mỗi một lần tĩnh tu, bốn người bọn Nam Khi cũng sẽ chủ động kéo giãn khoảng cách với hắn, để tránh sẽ xảy ra tranh cãi.
Tần Liệt sẽ thường xuyên gọi Hư Hồn Chi Linh, ở sau khi chúng nó tỉnh lại, để nó biến thành mắt của mình ở bí cảnh này, để chúng nó tới lui chung quanh, mang đến tin tức cho hắn.
Nhưng một đoạn thời gian về sau Hư Hồn Chi Linh cũng không có phát hiện gì.
Hôm nay, lúc bọn họ ở trên cánh đồng bát ngát, lấy thần diệu của Bổn Nguyên Thủy Giới để quan sát ảo diệu của huyết mạch.
Đột nhiên, Lưu Dạng hưng phấn hét lên.
Tần Liệt nhanh chóng tiến đến.
Đám người Kiền Thăng, Nam Khi và Diễm Phong, cũng vội vàng từ trong bóng đêm bay tới.
“Ta, ta lĩnh ngộ được ảo diệu của Viêm Giới rồi! Trong huyết mạch của ta đã thức tỉnh thiên phú Viêm Giới!” Lưu Dạng mừng rỡ như điên.
Một cái Viêm Giới màu đỏ rực, ở dưới lực lượng huyết mạch nàng dâng trào, quả thực chậm rãi ngưng luyện ra.
Cùng Viêm Giới Tần Liệt, Kiền Thăng phóng ra giống nhau như đúc.
Nói chung, tộc nhân Liệt Diễm gia tộc, chỉ có ở lúc đột phá huyết mạch, mới có thể thức tỉnh huyết mạch thiên phú mới.
Lưu Dạng nay vẫn là cấp bảy, chưa đột phá đến tầng thứ huyết mạch cấp tám, lại bởi vậy đã thức tỉnh thiên phú Viêm Giới hiếm thấy.
Cái này không thể không nói là kỳ tích.
“Cũng chỉ có ở trong Bổn Nguyên Thủy Giới, có thể ở lúc cấp bậc huyết mạch chưa đột phá, vẫn thức tỉnh huyết mạch thiên phú mới!” Kiền Thăng nhìn về phía mọi người, khóe miệng tràn ra vui mừng, nói: “Gần đây, ta cũng có điều cảm ngộ, không ngoài ý muốn mà nói, ta có thể ở không lâu sau, cũng sẽ thức tỉnh huyết mạch thiên phú mới!”
Đám người Nam Khi nghe hắn nói như vậy, đều âm thầm phấn chấn.
Trong mắt mọi người đều phóng thích tia lửa, trong lúc nhất thời ý chí chiến đấu của ai cũng sục sôi.
“Tần Liệt, ngươi thì sao? Ngươi có cảm ngộ gì không?” Lưu Dạng tò mò nói.
Tần Liệt lắc lắc đầu, “Chưa có.”
“Mọi người hảo hảo nỗ lực lên.” Kiền Thăng ủng hộ mọi người.
Chợt, mọi người lại đều tự tản ra, trong bóng đêm trầm tĩnh xuống, càng thêm dụng tâm quan sát ảo diệu của huyết mạch.
Mà Tần Liệt, sau khi tách ra với bọn họ, vẫn là chưa đem tinh lực chủ yếu đặt ở trong huyết mạch.
Linh hồn ý thức hắn hóa thành một đám hồn ảnh, vẫn như cũ ở trong không gian Trấn Hồn Châu tầng thứ tư lĩnh ngộ huyền ảo của cổ trận đồ cao cấp.
Bức cổ trận đồ cao cấp này hắn đã cảm ngộ hồi lâu, tên là “Thông Thiên”.
Dựa theo lý giải cùng nhận thức của hắn trong khoảng thời gian này, “Thông Thiên” này một khi cảm ngộ được ảo diệu, có thể đem nó thành công khắc vẽ ra, “Thông Thiên” đó có thể làm đồ vật cùng bản thân người làm phép, lập tức hình thành một loại liên hệ kỳ diệu với thiên địa quanh thân.
“Thông Thiên” cổ trận đồ, có thể nháy mắt điều động thiên địa lực lượng để mình dùng, làm uy lực của mình cùng đồ vật tăng vọt.
Chỉ là, hắn tiêu phí thời gian dài như vậy, cũng chưa thể thật sự lĩnh ngộ ảo diệu của “Thông Thiên”, thậm chí không biết nên khắc họa như thế nào.
Hắn cũng từng lấy ra linh bản, thử đem “Thông Thiên” vẽ ở trên linh bản, đáng tiếc mỗi lần vừa mới khắc ra mấy nét linh tuyến, linh bản đã giống như không chịu nổi nổ tung.
Hắn chỉ có thể bỏ dở giữa đường
Đám người Lợi Duy nghe giải thích hắn như vậy, đều trầm mặc xuống.
Bọn họ đều nghiêm túc cân nhắc tầm quan trọng của Tần Liệt.
Một lát sau, Lợi Duy lạnh mặt, nói: “Vậy chúng ta về sau chẳng lẽ đều phải nghe hắn? Gia hỏa này quá đánh giá cao bản thân, hơn nữa lại là hỗn huyết giả, hắn tương lai nói không chừng còn có càng nhiều phiền toái hơn.”
“Quan sát chút nữa đi. Nơi đây... Hung hiểm trùng trùng, ác ma bậc cao như Vi Sâm Đặc, đều là đối thủ cực kỳ khó chơi. Mặt khác, nếu đụng phải những gia hỏa của tám tầng thâm uyên luyện ngục bên dưới, chúng ta sẽ gặp phải khiêu chiến càng thêm lớn. Vì toàn bộ đoàn đội, chúng ta cần tạm thời nhẫn nại, bằng không về sau sẽ càng thêm gian nan.” Nam Khi trấn an mọi người.
Ba người bọn Lợi Duy, nhiều năm qua đều rất tin cậy hắn, nghe hắn giải thích như vậy, cũng đều dần dần tỉnh táo lại.
“Chúng ta nghe ngươi.”
...
Bên kia.
Vẻ mặt Kiền Thăng thành khẩn, nói: “Tần Liệt, ngươi rốt cuộc làm sao vậy? Có chuyện gì có thể thẳng thắn nói ra, chúng ta cùng nhau nghĩ cách giải quyết nó.”
Hắn từ trên người Tần Liệt, nhìn ra không thích hợp, biết ở trên người Tần Liệt nhất định đã xảy ra chuyện gì, bằng không Tần Liệt sẽ không một bộ dạng kiên quyết không đi không được.
Diễm Phong trầm mặc, lấy ánh mắt phức tạp nhìn về phía hắn, không
tỏ thái độ.
Vụ Sa và Lưu Dạng hai nàng cũng đều đang truy hỏi nguyên do.
Các nàng cũng cảm giác được Tần Liệt đột nhiên trở nên không thích hợp.
Ở dưới ánh mắt nghi hoặc của bốn người, Tần Liệt do dự một lúc, kiên trì nói: “Ta có mấy người bạn cũng tiến vào nơi đây.”
“Bạn? Bạn thế nào? Rất thân mật sao?” Kiền Thăng hỏi.
“Thân phận bọn họ lúc trước là chủng tộc U Minh giới.” Tần Liệt nói.
“Chủng tộc U Minh giới...” Kiền Thăng giật mình, châm chước một chút, nói: “Ngươi hiểu biết với thâm uyên như thế, hẳn là biết... liên hệ vi diệu của huyết thống các tộc U Minh giới và thâm uyên ác ma chứ?”
Tần Liệt gật gật đầu, nói: “Ngọn nguồn huyết mạch bọn họ chính là thâm uyên ác ma.”
“Nói kĩ tình huống một chút đi.” Kiền Thăng khẽ than thở.
Tần Liệt không giấu diếm, đem chuyện ác ma quân chủ của tám tầng thâm uyên luyện ngục bên dưới bỗng nhiên xuất hiện ở Hàn Tịch Thâm Uyên, tiến hành chỉ dẫn cho đám người Lăng Ngữ Thi, đem bọn họ cũng đưa vào bí cảnh nói ra rõ ràng.
Nói xong phen lời này, hắn lại bổ sung: “Bọn họ là người thân mật nhất của ta.”
“Người thân mật nhất...”
Kiền Thăng hiểu ra, chậm rãi gật đầu, nói: “Ngươi là muốn tìm cớ rời khỏi, sau đó đi tìm bọn họ?”
“Ừm.” Tần Liệt không phủ nhận.
“Ngươi biết đi tìm như thế nào không?” Kiền Thăng hỏi tiếp.
Tần Liệt cười khổ lắc đầu.
“Vậy không phải đúng rồi? Ngươi rời khỏi chúng ta, cũng không có cách nào tìm được bọn họ, cho dù là tìm được bọn họ, nhỡ đâu gặp phải bọn họ bị ác ma bậc cao vây đánh, ngươi chỉ bằng lực lượng một người, có lòng tin tuyệt đối có thể giúp bọn họ thoát hiểm sao?” Kiền Thăng nói.
“Không.” Tần Liệt lại nói.
Kiền Thăng nghĩ một chút, nói: “Ngươi vẫn là đi cùng chúng ta đi. Về phần những chuyện ngươi lo lắng, ta sẽ rút thời gian câu thông với bọn Nam Khi, ta có thể cam đoan với ngươi, về sau chúng ta nếu thực chạm mặt những người bạn kia của ngươi, chúng ta sẽ tuyệt đối không động thủ!”
Tâm thần Tần Liệt chấn động, nói: “Đa tạ.”
“Sự việc không có không ổn như ngươi tưởng tượng, cho dù bọn họ là ác ma bậc cao, chỉ cần không uy hiếp đến chúng ta, không chủ động công kích với chúng ta, chúng ta cũng có thể tường an vô sự với bọn họ.” Kiền Thăng nói.
Tần Liệt chậm rãi yên lòng.
Sau một đoạn thời gian, hắn và đám người Kiền Thăng, Nam Khi đi chung, tiếp tục tiến lên ở Bổn Nguyên Thủy Giới.
Chẳng qua, giữa hắn cùng bốn người nọ bọn Nam Khi, rõ ràng có một tầng ngăn cách.
Mỗi một lần tĩnh tu, bốn người bọn Nam Khi cũng sẽ chủ động kéo giãn khoảng cách với hắn, để tránh sẽ xảy ra tranh cãi.
Tần Liệt sẽ thường xuyên gọi Hư Hồn Chi Linh, ở sau khi chúng nó tỉnh lại, để nó biến thành mắt của mình ở bí cảnh này, để chúng nó tới lui chung quanh, mang đến tin tức cho hắn.
Nhưng một đoạn thời gian về sau Hư Hồn Chi Linh cũng không có phát hiện gì.
Hôm nay, lúc bọn họ ở trên cánh đồng bát ngát, lấy thần diệu của Bổn Nguyên Thủy Giới để quan sát ảo diệu của huyết mạch.
Đột nhiên, Lưu Dạng hưng phấn hét lên.
Tần Liệt nhanh chóng tiến đến.
Đám người Kiền Thăng, Nam Khi và Diễm Phong, cũng vội vàng từ trong bóng đêm bay tới.
“Ta, ta lĩnh ngộ được ảo diệu của Viêm Giới rồi! Trong huyết mạch của ta đã thức tỉnh thiên phú Viêm Giới!” Lưu Dạng mừng rỡ như điên.
Một cái Viêm Giới màu đỏ rực, ở dưới lực lượng huyết mạch nàng dâng trào, quả thực chậm rãi ngưng luyện ra.
Cùng Viêm Giới Tần Liệt, Kiền Thăng phóng ra giống nhau như đúc.
Nói chung, tộc nhân Liệt Diễm gia tộc, chỉ có ở lúc đột phá huyết mạch, mới có thể thức tỉnh huyết mạch thiên phú mới.
Lưu Dạng nay vẫn là cấp bảy, chưa đột phá đến tầng thứ huyết mạch cấp tám, lại bởi vậy đã thức tỉnh thiên phú Viêm Giới hiếm thấy.
Cái này không thể không nói là kỳ tích.
“Cũng chỉ có ở trong Bổn Nguyên Thủy Giới, có thể ở lúc cấp bậc huyết mạch chưa đột phá, vẫn thức tỉnh huyết mạch thiên phú mới!” Kiền Thăng nhìn về phía mọi người, khóe miệng tràn ra vui mừng, nói: “Gần đây, ta cũng có điều cảm ngộ, không ngoài ý muốn mà nói, ta có thể ở không lâu sau, cũng sẽ thức tỉnh huyết mạch thiên phú mới!”
Đám người Nam Khi nghe hắn nói như vậy, đều âm thầm phấn chấn.
Trong mắt mọi người đều phóng thích tia lửa, trong lúc nhất thời ý chí chiến đấu của ai cũng sục sôi.
“Tần Liệt, ngươi thì sao? Ngươi có cảm ngộ gì không?” Lưu Dạng tò mò nói.
Tần Liệt lắc lắc đầu, “Chưa có.”
“Mọi người hảo hảo nỗ lực lên.” Kiền Thăng ủng hộ mọi người.
Chợt, mọi người lại đều tự tản ra, trong bóng đêm trầm tĩnh xuống, càng thêm dụng tâm quan sát ảo diệu của huyết mạch.
Mà Tần Liệt, sau khi tách ra với bọn họ, vẫn là chưa đem tinh lực chủ yếu đặt ở trong huyết mạch.
Linh hồn ý thức hắn hóa thành một đám hồn ảnh, vẫn như cũ ở trong không gian Trấn Hồn Châu tầng thứ tư lĩnh ngộ huyền ảo của cổ trận đồ cao cấp.
Bức cổ trận đồ cao cấp này hắn đã cảm ngộ hồi lâu, tên là “Thông Thiên”.
Dựa theo lý giải cùng nhận thức của hắn trong khoảng thời gian này, “Thông Thiên” này một khi cảm ngộ được ảo diệu, có thể đem nó thành công khắc vẽ ra, “Thông Thiên” đó có thể làm đồ vật cùng bản thân người làm phép, lập tức hình thành một loại liên hệ kỳ diệu với thiên địa quanh thân.
“Thông Thiên” cổ trận đồ, có thể nháy mắt điều động thiên địa lực lượng để mình dùng, làm uy lực của mình cùng đồ vật tăng vọt.
Chỉ là, hắn tiêu phí thời gian dài như vậy, cũng chưa thể thật sự lĩnh ngộ ảo diệu của “Thông Thiên”, thậm chí không biết nên khắc họa như thế nào.
Hắn cũng từng lấy ra linh bản, thử đem “Thông Thiên” vẽ ở trên linh bản, đáng tiếc mỗi lần vừa mới khắc ra mấy nét linh tuyến, linh bản đã giống như không chịu nổi nổ tung.
Hắn chỉ có thể bỏ dở giữa đường
/2116
|