Tối hôm đó, lúc 6h, hắn điện cho nó :- xin lỗi quý khách! Số máy quý khách dùng không tồn tại........."
( điện thoại nó rơi xuống nước rồi còn gì nữa. Hắn điện hơn 20 cuộc mà ko thấy nghe máy, hắn bắt đầu lo sợ . Hắn liền đi xe về nhà nó xem sao
Thấy bố mẹ và anh trai nó cũng đang lo lắng. Hắn liền hỏi :
- Như có nhà không ah ???
- Như nó đi từ chiều tới giờ vẫn chưa về. Từ trước tới giờ chưa bao giờ nó về muộn như vậy, bác hỏi khắp vẫn không thấy nó . Bác lo quá !!!!!!
- Hả ??? Từ chiều sao ???
- Uk ! Anh đã đi tìm nó khắp nơi và điện cho nó nhưng không thấy gì cả ( Gia Bảo )
Hắn không nói gì lao xe thẳng tới nhà Bảo Trân :
- Gia Như có ở đây không ???
- Không có. Từ chiều tới giờ tôi không thấy bạn ấy đâu cả
Hắn ra đi trong sự hụt hẫng, rồi hắn lấy máy điện cho Quân , cũng không có, cả hắn và Quân đều vô cùng lo lắng
Quay lại nhà nó , hắn hỏi :
- TỪ chiều tới giờ bạn ấy có nói gì với bác không ạ ???
- Không có( mẹ nó lo sợ )
- Cháu đã hỏi tất cả mọi người rồi nhưng không có. Nói đến đây, bỗng mẹ nó khóc, mẹ nó trách không quan tâm đến nó nhiều hơn, trách mình đã quá vô tâm nên nó mới bỏ nhà đi như vậy,.....Hắn thấy vậy liền an ủi :
- Thực ra chuyện này là do cháu. Nhất định cháu sẽ tìm được ra cô ấy ....
........................................................................................................................
Hắn cho người đi tìm nhưng không có tin tức gì. Quân cũng vậy nhưng đều vô ích. Duy ở bên Mỹ nghe được tin liền cho người ráo riết đi tìm nó
Hắn cảm thấy thiếu nó, hắn như mất đi một cái gì đó rất lớn, rất ý nghĩa và rất quan trọng. Nghĩ lại những chuyện hắn đã làm với nó, hắn thấy mình thật có lỗi và hối hận. Hắn nhất định sẽ phải tìm ra nó. Nhấc máy lên, hắn nói với giọng lạnh lùng :
- Tìm Kiếm và Điều tra cho tôi bằng mọi giá ......
- Dạ
- Tut...tút...tút
Hắn gác tay lên trán rồi suy nghĩ , trước giờ nó không bao giờ đi chơi mà không đi cùng hắn, nó cũng không có thù oán với ai cả.....Còn Trâm Anh và Chị em Nhã Uyên, Nhã Thy thôi. Với suy nghĩ logic của mình thì hắn tin chắc rằng không thể là Trâm Anh được vì nhỏ vừa bị hắn vạch trần bộ mặt ban chiều, nào dám. Vậy thì chỉ có thể là chị em họ Đào thôi. Nắm tay hình nắm đấm, hắn thầm nghĩ :
" Tôi sẽ không tha cho những ai động vào Giá Như đâu "
( điện thoại nó rơi xuống nước rồi còn gì nữa. Hắn điện hơn 20 cuộc mà ko thấy nghe máy, hắn bắt đầu lo sợ . Hắn liền đi xe về nhà nó xem sao
Thấy bố mẹ và anh trai nó cũng đang lo lắng. Hắn liền hỏi :
- Như có nhà không ah ???
- Như nó đi từ chiều tới giờ vẫn chưa về. Từ trước tới giờ chưa bao giờ nó về muộn như vậy, bác hỏi khắp vẫn không thấy nó . Bác lo quá !!!!!!
- Hả ??? Từ chiều sao ???
- Uk ! Anh đã đi tìm nó khắp nơi và điện cho nó nhưng không thấy gì cả ( Gia Bảo )
Hắn không nói gì lao xe thẳng tới nhà Bảo Trân :
- Gia Như có ở đây không ???
- Không có. Từ chiều tới giờ tôi không thấy bạn ấy đâu cả
Hắn ra đi trong sự hụt hẫng, rồi hắn lấy máy điện cho Quân , cũng không có, cả hắn và Quân đều vô cùng lo lắng
Quay lại nhà nó , hắn hỏi :
- TỪ chiều tới giờ bạn ấy có nói gì với bác không ạ ???
- Không có( mẹ nó lo sợ )
- Cháu đã hỏi tất cả mọi người rồi nhưng không có. Nói đến đây, bỗng mẹ nó khóc, mẹ nó trách không quan tâm đến nó nhiều hơn, trách mình đã quá vô tâm nên nó mới bỏ nhà đi như vậy,.....Hắn thấy vậy liền an ủi :
- Thực ra chuyện này là do cháu. Nhất định cháu sẽ tìm được ra cô ấy ....
........................................................................................................................
Hắn cho người đi tìm nhưng không có tin tức gì. Quân cũng vậy nhưng đều vô ích. Duy ở bên Mỹ nghe được tin liền cho người ráo riết đi tìm nó
Hắn cảm thấy thiếu nó, hắn như mất đi một cái gì đó rất lớn, rất ý nghĩa và rất quan trọng. Nghĩ lại những chuyện hắn đã làm với nó, hắn thấy mình thật có lỗi và hối hận. Hắn nhất định sẽ phải tìm ra nó. Nhấc máy lên, hắn nói với giọng lạnh lùng :
- Tìm Kiếm và Điều tra cho tôi bằng mọi giá ......
- Dạ
- Tut...tút...tút
Hắn gác tay lên trán rồi suy nghĩ , trước giờ nó không bao giờ đi chơi mà không đi cùng hắn, nó cũng không có thù oán với ai cả.....Còn Trâm Anh và Chị em Nhã Uyên, Nhã Thy thôi. Với suy nghĩ logic của mình thì hắn tin chắc rằng không thể là Trâm Anh được vì nhỏ vừa bị hắn vạch trần bộ mặt ban chiều, nào dám. Vậy thì chỉ có thể là chị em họ Đào thôi. Nắm tay hình nắm đấm, hắn thầm nghĩ :
" Tôi sẽ không tha cho những ai động vào Giá Như đâu "
/60
|