Lôi Hỏa

Chương 20 - Phi Kiếm

/51




Sở Nghị Phong từ hoàng cung trở về, ở lại trong quân dịch. Lúc này tuy lửa đã được dập tắt nhưng căn phòng đã bị thiêu huỷ, bất quá lính canh cửa đã biết thân phận của Sở Nghị Phong không bình thường, liền lập tức bố trí cho hắn một căn phòng cao cấp.

Sở Nghị Phong vào phòng liền phân phó không cho ai quấy rầy, sau đó lập tức bắt đầu nghiên cứu tập luyện võ công. Thân thể hắn vốn do Tử Tinh ngọc hồ lô cải tạo qua, lại tu luyện Lôi Tiêu thần đạo kinh nên não bộ đã chứa kinh nghiệm tu luyện lôi điện. Cho nên lúc này não bộ linh hoạt dị thường, nghiên cứu hoàn toàn thông suốt, đọc sách hầu như siêu khoái, đã đọc qua là không quên được. Mà trong võ công bí kíp tối quan trọng các loại nhân thể đồ hình, Sở Nghị Phong chỉ nhìn một lần là có thể diễn lại, cũng bởi vì cơ thể hắn được quy công Lan thần cải tạo, đạt tới nguyên anh kỳ, làm cho cơ thể linh hoạt thông suốt dị thường. Bởi vậy hắn chỉ cần nhớ kỹ hình đồ chiêu thức là có thể sử dụng tự nhiên linh hoạt thậm chí một số động tác còn tinh thâm hơn cao thủ nhiều năm kinh nghiệm.

Sở Nghị Phong đem tất cả bản sao chép các bí kíp võ công đọc qua một lần, tất cả đều ghi nhớ vào trong đầu, hơn một trăm bí kíp võ công hắn chỉ dùng một ngày đã xem hết, sau đó tìm một nơi rộng rãi bắt đầu diễn luyện.

Ưng trảo công, liên hoàn thối, La Hán quyền, Truy Hồn kiếm, Đoạn hồn đao… Sở Nghị Phong luyện một bộ rồi lại một bộ không biết nhiều ít bao nhiêu, chỉ là không chút ngơi nghỉ hơn nữa còn không nói ra ngoài, từ buổi sáng luyện đến tối khiến quan viên của dịch quán, người hầu đều bị hấp dẫn đi tới.

Tại đây bọn họ nhìn thấy các loại võ công rất cao minh mà thân thể Sở Nghị Phong cũng ngày càng linh hoạt, cuối cùng họ chỉ nhìn thấy một cái bong đen, không ai nhìn thấy thân hình, ngay cả các võ quan của dịch quán cũng không thấy qua.

Sở Nghị Phong chỉ cần có hai ngày đã trở thành tuyệt thế cao thủ, nói ra không ai tin nhưng sự thật hắn so với người thường đã thành tuyệt thế cao thủ.

Nhưng mà Sở Nghị Phong không phải từ võ ngộ đạo cho nên những quyền cước chỉ là che mắt người thường, làm cho họ không nhận ra bản lĩnh chân chính của hắn là lôi điện, do Lôi Tiêu thần đạo kinh phát ra.

Tại dịch quán Sở Nghị Phong an tĩnh tu luyện, nhưng có người không muốn cho hắn an nhàn như vậy.

Vừa mới sử một trăm chiêu thức võ công, Sở Nghị Phong cảm thấy thông suốt cả quá trình diễn luyện của mình. Đột nhiên hắn nghe thấy người trong dịch quán la to. Ngay sau đó là một đội khôi giáp chiến sĩ vọt tới trước cửa phòng.

Trong phòng Sở Nghị Phong nghe được tiếng nói: “Bao vây căn phòng lại, Sở Nghị Phong mưu đồ bất chính âm mưu hại Hoàng Thượng, phụng mệnh hoàng hậu, tróc nã Sở Nghị Phong, nếu phản kháng giết không tha”.

Mưu hại Hoàng Thượng? Ta khi nào lại mưu hại Hoàng Thượng nhỉ? Sở Nghị Phong đương nhiên biết nhìm không hại Hoàng Thượng. Trên thực tế hắn giao khối Sí Dương thạch cho Trương Tuyên và Vương Bá Chí, kẻ đã mưu tính giết vua lên ngôi hoàng đế.

Bên ngoài còn không ít người nhưng hắn không sợ hãi, cho dù là Trương Tuyên và Vương Bá Chí đến thì hắn cũng tin tưởng đánh bại bọn chúng. Sở Nghị Phong cao nhân đại đảm, trực tiếp từ trong phòng đi ra.

“Các ngươi nói gì? ta mưu hại Hoàng Thượng, ta nhưn thế nào mà lại mưu hại Hoàng Thượng? hai ngày hôm nay ta đều ở trong dịch quán, mọi người ở đây đều có thể làm chứng” mặc dù không sợ bọn chúng nhưng Sở Nghị Phong không nghĩ người khác vu oan, nghiêm mặt hỏi.

“Chúng ta phụng mệnh hành sự, có việc gì thì nói với nhiếp chánh đại nhân”. Thủ lĩnh của đám lính nhìn Sở Nghị Phong lạnh lùng, cũng có chút khiếp đảm nhưng cũng cứng rắn nói.

“Nhiếp chánh đại nhân? Tống đại nhân? Tống Hiển?”

“Bớt nói nhảm đi, lập tức đi theo bọn ta.” Bọn lính trông thấy Sở Nghị Phong có chút chần chừ nghi hoặc, còn tưởng rằng hắn sợ hãi, cho nên khí thế cũng bắt đầu to lên.

“Hừ, nếu ta không đi, các ngươi có thể làm gì ta? Sở Nghị Phong trừng mắt, hai tròng mắt toát ra hai đạo thiểm diện.

Bọn lính sợ hãi giật lùi một bước nhưng tên đầu lĩnh nói: Các huynh đệ lặp tức bắt Sở Nghị Phong, hoàng hậu có thưởng, nếu để hắn chạy thoát chúng ta chịu tội không nổi đâu. Tiến lên.”

Nói xong hắn lấy hết can đảm vọt lên.

Sở Nghị Phong cũng nhìn ra ý tứ bên trong lời nói tên đầu lĩnh, nên hắn cũng không hận bọn binh sĩ này. Sở Nghị Phong biết, muốn biết rõ chân tướng sự việc chỉ có đi tìm Trương Tuyên, Tống Hiển cùng hoàng hậu. Vì vậy hắn đối mặt với đám lính xông lên này không muốn hạ thủ, ngược lại muốn đem đám lính làm vật thí nghiệm những võ công vừa học. Cho nên Sở Nghị Phong không dùng chân nguyên mà chỉ dùng thân thể cùng võ công đấu với chúng.

Dù vậy, đám lính này cũng không phải là đối thủ của hắn. Sở Nghị Phong ra quyền tung cước, trong nháy máy mắt cả đám lính không có kẻ nào còn đứng vững.

“Hừ, đừng ẩn náu nữa.”

Hắn chưa dứt lời thì sau lưng truyền tới tiếng xé gió. Sở Nghị Phong cúi người xuống một chút, một đạo hồng mang bay qua sát người, để lại một tia khí nóng.

Sở Nghị Phong tập trung nhìn, thì là là một thanh phi kiếm màu đỏ ẩn chứa hoả tính, hiển nhiên là phi kiếm hoả hệ.

Lần đầu Sở Nghị Phong cùng tu chân giả đối địch cho nên không dám khinh thường, vội vàng từ trữ vật giới chỉ xuất ra một thanh thượng phẩm linh kiếm, nhưng không phải là lôi hệ linh kiếm, bởi vì lôi hệ không thuộc ngũ hành cho nên lôi hệ pháp bảo rất ít, bởi vậy Sở Nghị Phong tạm dùm một thanh thương phẩm linh khí kim hệ.

Hoả hệ phi kiếm đánh lén Sở Nghị Phong hiển nhiên là do có người thao túng, một kích không trúng liền quay lại, hướng về Sở Nghị Phong lần nữa, tốc độ lại càng nhanh hơn, chỉ thấy hồng quang, không thấy thân kiếm.

Nếu chỉ có thế Sở Nghị Phong an tâm không sợ, vận chuyển chân nguyên trong cơ thể quán nhập vào linh kiếm của mình, ngắm kỹ kiếm đến, phóng thẳng lên.

Chỉ nghe Đang” một tiếng. Phi kiếm màu đỏ lập tức bị đánh bay ra ngoài, mà Sở Nghị Phong vẫn an nhiên bất động, một chút ảnh hưởng cũng không có.

Cùng lúc đó, trên đỉnh một toà nhà cách dịch quán không xa, Vương Bá Chí thân thể run lên nhổ ra một ngụm máu.

Nguyên nhân là hoả hệ phi kiếm là phi kiếm của hắn, cấp bậc không cao, chỉ là hạ phẩm linh khí, kém hơn pinh kiếm của Sở Nghị Phong hai bậc, vừa rồi va chạm đã bị đánh khuyết một mảnh, tâm thần của hắn đặt trên thân kiếm, lập tức bị thương nên bị thổ huyết.

Vương Bá Chí bị thương chân nguyên chấn động, Sở Nghị Phong phát hiện ra tức thời phóng lên cao tiến về phía hắn.

Vương Bá Chí, hoảng lọan trong lòng, vội vàng triệu hồi phi kiếm chạy đi trối chết. Mà phía sau Sở Nghị Phong đuổi sát không tha.


/51

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status