So với màn đối thoại có chút nặng nề của Cốc Trì và Kỳ Dược Minh, trọng tâm cuộc nói chuyện giữa Giản Nặc và Tân Duệ cũng không nhẹ nhàng gì.
Tân Duệ, cô có thể giúp tôi tìm hiểu một chút vụ án di chúc của nhà họ Cốc bốn năm trước là như thế nào không? Giản Nặc thu lại ý cười nhàn nhạt trên gương mặt, lộ ra vài phần nghiêm túc, khiến cho Tân Duệ bất giác nhớ đến sự sắc bén của cô ấy ở trên tòa.
Cốc Trì định kháng án sao? Sao tôi không nghe thấy Nhược Minh nói gì? Tân Duệ ngạc nhiên.
Không phải. Tôi phải đeo bám rất lâu anh ấy mới đồng ý xin rút hồ sơ gốc ra. Nhưng cô cũng biết trình tự công việc rất phức tạp cần mất một khoảng thời gian, tôi nghĩ nếu nhờ quan hệ có thể biết sớm một chút. Giản Nặc không đoán ra lí do vì sao Cốc Trì tình nguyện mua lại Trúc Hải cũng không định lật lại bản án này, cô tin tưởng rằng pháp luật có thể bảo vệ quyền lợi hợp pháp của mỗi người, cô cảm thấy nhất định phải thông qua luật pháp để buộc Nguyên Nghị phải trả lại tất cả những gì vốn thuộc về nhà họ Cốc. Mặt khác cô thực sự lo lắng, sợ Cốc Trì sẽ tìm cách nào đó để trả thù Nguyên Nghị, cô không muốn anh xảy ra nguy hiểm gì.
Trước khi Cốc Trì về nước tôi và Nhược Minh cũng có nói về việc này, hình như Cốc Trì vốn không muốn kháng án. Biến cố năm ấy của nhà họ Cốc, Tân Duệ cũng không biết được nội tình, cô cũng từng hỏi qua Kỳ Dược Minh, nhưng anh rõ ràng không muốn nói nhiều về chuyện này, chỉ nói tự Cốc Trì có tính toán riêng của mình, thân là bạn bè, bọn họ chỉ cần ra mặt đúng thời điểm hỗ trợ là tốt rồi, những cái khác, không cần phải hỏi nhiều, càng không cần nhiều lời.
Tôi biết Thiệu Nghị lúc anh ta còn học đại học, nghe ba tôi nói quan hệ giữa ba mẹ anh ta không được tốt lắm, anh ta vẫn luôn sống trong kí túc của trường, sau này thì ra nước ngoài một thời gian, ước chừng khoảng hơn một năm, sau đó trở về, đoán chừng chắc là tiếp nhận Trúc Hải. Mà tôi cũng không biết vì sao anh ta lại không màng đến vi phạm pháp luật chiếm đoạt tài sản nhà người khác, cũng sẽ không vô duyên vô cớ làm ra việc đó, nhất định là có nguyên do. Khiến cho người ta không thể không nghĩ đến biến cố khác, Giản Nặc đã suy nghĩ rất nhiều giả thuyết nhưng vẫn không tài nào xâu chuỗi tất cả những sự kiện đó lại một cách hợp lí, cô thậm chí có đoán rằng Nguyên Nghị vốn không phải do ba anh ta sinh ra, mới dẫn đến việc ba anh ta vừa qua đời đã liền sửa tên sang họ mẹ, như thế chẳng lẽ anh ta là người nhà họ Cốc sao? Rốt cuộc có quan hệ gì với ba Cốc Trì? Tới đây, Giản Nặc không dám suy nghĩ tiếp nữa, càng nghĩ càng cảm thấy sự tình quá mức rối rắm, đương nhiên cô cũng không dám hỏi thẳng Cốc Trì, sợ chạm đến nỗi đau chôn sâu trong lòng anh.
Tân Duệ vốn cũng rất hiếu kỳ với vụ án này, bây giờ biết được Giản Nặc và Nguyên Nghị lại quen biết nhau từ trước khiến cho cô không khỏi cảm thấy hứng thú, thêm nữa trong việc này Kỳ Dược Minh chắc chắn đứng về phía Cốc Trì, vì thế cô liền thủ thỉ với Giản Nặc: Chờ tôi đi tìm hiểu chút thông tin rồi sẽ nói lại với cô sau.
Nhận được sự đồng ý của Tân Duệ, Giản Nặc nghịch ngợm nháy nháy mắt: Trước tiên đừng để cho Minh Minh nhà cô biết được, miễn cho Cốc Trì lại nói tôi.
Nghe thấy cô gọi Kỳ Dược Minh là Minh Minh, Tân Duệ liền bật cười, giơ tay ra dấu OK, Đây là bí mật của hai chúng ta, kiên quyết không để cho Trì Trì biết.
Hai cô gái tuổi tác xấp xỉ nhau cứ như vậy đạt thành nhận thức chung, quyết định trước tiên cứ âm thầm tìm hiểu tình
Tân Duệ, cô có thể giúp tôi tìm hiểu một chút vụ án di chúc của nhà họ Cốc bốn năm trước là như thế nào không? Giản Nặc thu lại ý cười nhàn nhạt trên gương mặt, lộ ra vài phần nghiêm túc, khiến cho Tân Duệ bất giác nhớ đến sự sắc bén của cô ấy ở trên tòa.
Cốc Trì định kháng án sao? Sao tôi không nghe thấy Nhược Minh nói gì? Tân Duệ ngạc nhiên.
Không phải. Tôi phải đeo bám rất lâu anh ấy mới đồng ý xin rút hồ sơ gốc ra. Nhưng cô cũng biết trình tự công việc rất phức tạp cần mất một khoảng thời gian, tôi nghĩ nếu nhờ quan hệ có thể biết sớm một chút. Giản Nặc không đoán ra lí do vì sao Cốc Trì tình nguyện mua lại Trúc Hải cũng không định lật lại bản án này, cô tin tưởng rằng pháp luật có thể bảo vệ quyền lợi hợp pháp của mỗi người, cô cảm thấy nhất định phải thông qua luật pháp để buộc Nguyên Nghị phải trả lại tất cả những gì vốn thuộc về nhà họ Cốc. Mặt khác cô thực sự lo lắng, sợ Cốc Trì sẽ tìm cách nào đó để trả thù Nguyên Nghị, cô không muốn anh xảy ra nguy hiểm gì.
Trước khi Cốc Trì về nước tôi và Nhược Minh cũng có nói về việc này, hình như Cốc Trì vốn không muốn kháng án. Biến cố năm ấy của nhà họ Cốc, Tân Duệ cũng không biết được nội tình, cô cũng từng hỏi qua Kỳ Dược Minh, nhưng anh rõ ràng không muốn nói nhiều về chuyện này, chỉ nói tự Cốc Trì có tính toán riêng của mình, thân là bạn bè, bọn họ chỉ cần ra mặt đúng thời điểm hỗ trợ là tốt rồi, những cái khác, không cần phải hỏi nhiều, càng không cần nhiều lời.
Tôi biết Thiệu Nghị lúc anh ta còn học đại học, nghe ba tôi nói quan hệ giữa ba mẹ anh ta không được tốt lắm, anh ta vẫn luôn sống trong kí túc của trường, sau này thì ra nước ngoài một thời gian, ước chừng khoảng hơn một năm, sau đó trở về, đoán chừng chắc là tiếp nhận Trúc Hải. Mà tôi cũng không biết vì sao anh ta lại không màng đến vi phạm pháp luật chiếm đoạt tài sản nhà người khác, cũng sẽ không vô duyên vô cớ làm ra việc đó, nhất định là có nguyên do. Khiến cho người ta không thể không nghĩ đến biến cố khác, Giản Nặc đã suy nghĩ rất nhiều giả thuyết nhưng vẫn không tài nào xâu chuỗi tất cả những sự kiện đó lại một cách hợp lí, cô thậm chí có đoán rằng Nguyên Nghị vốn không phải do ba anh ta sinh ra, mới dẫn đến việc ba anh ta vừa qua đời đã liền sửa tên sang họ mẹ, như thế chẳng lẽ anh ta là người nhà họ Cốc sao? Rốt cuộc có quan hệ gì với ba Cốc Trì? Tới đây, Giản Nặc không dám suy nghĩ tiếp nữa, càng nghĩ càng cảm thấy sự tình quá mức rối rắm, đương nhiên cô cũng không dám hỏi thẳng Cốc Trì, sợ chạm đến nỗi đau chôn sâu trong lòng anh.
Tân Duệ vốn cũng rất hiếu kỳ với vụ án này, bây giờ biết được Giản Nặc và Nguyên Nghị lại quen biết nhau từ trước khiến cho cô không khỏi cảm thấy hứng thú, thêm nữa trong việc này Kỳ Dược Minh chắc chắn đứng về phía Cốc Trì, vì thế cô liền thủ thỉ với Giản Nặc: Chờ tôi đi tìm hiểu chút thông tin rồi sẽ nói lại với cô sau.
Nhận được sự đồng ý của Tân Duệ, Giản Nặc nghịch ngợm nháy nháy mắt: Trước tiên đừng để cho Minh Minh nhà cô biết được, miễn cho Cốc Trì lại nói tôi.
Nghe thấy cô gọi Kỳ Dược Minh là Minh Minh, Tân Duệ liền bật cười, giơ tay ra dấu OK, Đây là bí mật của hai chúng ta, kiên quyết không để cho Trì Trì biết.
Hai cô gái tuổi tác xấp xỉ nhau cứ như vậy đạt thành nhận thức chung, quyết định trước tiên cứ âm thầm tìm hiểu tình
/54
|