Lời hứa của Giản Trì

Chương 47 - Chương 34

/54


Giản Nặc sắc bén như vậy Cốc Trì không phải chưa thấy, nhưng lúc này lại đem đến cho anh cảm giác hoàn toàn khác. Anh không ngờ cô gái nhỏ bé , yếu ớt và tốt bụng sẽ vì anh mà phá bỏ nguyên tắc phản pháo Đan Thục Nhu, anh thực sự không hy vọng vì mình mà khiến cô ủy khuất và tổn thương. Nhưng cô lại bị một người lại một người nhắm vào.

Nhìn cô chăm chú với ánh mắt tràn đầy đau lòng, Cốc Trì cảm thấy mình phải nhanh chóng xử lý chuyện công ty Viên Khải Thành ở nước ngoài, trong thời gian ngắn nhất xóa bỏ thân phận vị hôn thê của Viên Thiển Tích. Đối với Giản Nặc, đây là loại thương tổn vô hình mà đau đớn nhất, anh không thể ích kỷ vì yêu mà khiến cô chịu đựng nhiều hơn.

Đan Thục Nhu bị nghẹn nửa ngày không nói nên lời, hung hăng nhìn chằm chằm Giản Nặc, sắc mặt ngày càng hung ác. Viên Thiển Tích cuối cùng cũng thông minh, nhìn sắc mặt Cốc Trì chìm xuống, nháy mắt biểu hiện vẻ mềm mại đáng yêu không chút sơ hở, thân thiện đưa bàn tay hướng Giản Nặc: “Thật không ngờ cô ở Trúc Hải, lại là bạn bè của Trì. Chuyện ở sân bay rất cám ơn cô.”

Một câu nói đơn giản, dễ dàng đặt Giản Nặc ở vị trí bạn bè, cố ý vô tình tạo khoảng cách giữa cô và Cốc Trì. Giản Nặc trong lòng không tiếng động cười cười, đầu mơ hồ đau. Có lẽ nghề nghiệp có liên quan, cô từ trước đến nay rất nhạy cảm, trực giác cho biết Viên Thiển Tích đang diễn trò trước mặt Cốc Trì, cô không muốn hùy theo diễn cảnh giả tạo, thậm chí không thèm bảo trì phong độ. Vì thế, tay xuôi theo thân không muốn động, hoàn toàn không có ý ngẩng đầu, chỉ có ánh mắt bình thản nhìn mặt Viên Thiển Tích, không nhúc nhích.

Viên Thiển Tích vẫn cố chấp để tay giữa không trung, mà Giản Nặc không có…. Một hành động ý tứ nào, hai người phụ nữ đứng đối mặt. Ánh đèn khuếch đại lên tường mờ ảo mà ấm áp, nhưng dần dần trở nên khẩn trương vì giằng co và không khí cũng bắt đầu lạnh lẽo. Chỉ không biết, đến cuối cùng lòng ai lạnh lẽo hơn?!

Im lặng khác thường kỳ lạ khuếch tán, khiến người ta hoảng hốt không thôi.

Thật lâu sau, Đan Thục Nhu không nhịn được liền mở miệng châm chọc: “Giản luật sưu thật có giá…..”

“Cô quá nhiều lời!” Cốc Trì hạ mắt, giọng nói rét lạnh mà uy nghiêm, cảm giác khiến người khác lạc vào chốn băng giá, cả người tản ra khí thế băng lãnh khiến hơi thở co rút.

Ý thức anh tức giận, Giản Nặc nghiêng đầu nhìn anh, ánh mắt từ mơ hồ mà dần trấn tĩnh, trong lòng không nhịn được dâng lên nỗi chua xót. Cô không nên bén nhọn như vậy, dù sao thời điểm Cốc Trì khó khăn được cha con Viên gia giúp đỡ, , , cho dù trái với cảm giác bài xích, Giản Nặc cuối cùng vẫn không muốn ỷ vào tình yêu của Cốc Trì mà khoe khoang. Vì thế, cô đè nén dư vị chua chát trong lòng, nhẹ nói: “Viên tiểu thư không cần phải khách khí, nghe Cốc Trì nói cô lần đầu tiên về nước, lựa xem ngày nào có thời gian chúng tôi mời cô ăn, xem nư mời khách.”

Có lẽ lời nói vô tâm, nhưng tựa như có thâm ý khác. Một từ “chúng tôi”, không chỉ từ chối “ý tốt” mời cơm của Viên Thiển Tích, đồng thời khéo léo gạt cô ấy ra bên ngoài. Giống như im lặng tuyên bố, chỉ có Giản Nặc mới cùng Cốc Trì dùng danh xưng “Chúng tôi”. Nhận thức điều này, dễ dàng đánh nát kiên quyết của Viên Thiển Tích.

Chuyện về sau đối với Giản Nặc rất mơ hồ, chỉ nhớ ánh mắt lạnh thấu xương của Viên Thiển Tích chống lại tầm mắt dịu dàng của cô, mà bàn tay to lớn bên hông dùng sức ôm cô vào lòng, như muốn nhận toàn bộ sức nặng của cô, sau đó nghe được giọng nói Cốc Trì lành lạnh


/54

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status