"Ngươi chỉ cần đi vào trong đấu giá hội mua một tờ bản đồ là được!"
"Ah không biết là bản đồ gì vậy?"
"Ngươi không cần biết đó là cái gì, chỉ cần mua nó là được!"
"Nghe nói lần này có Nguyên Anh kỳ tiền bối đi đến đây, vãn bối nếu tranh giành thì kết cục rất thê thảm ah!" Du Vân vẻ mặt sợ hãi nói, hắn cùng không dám lấy mạng mình ra giỡn.
"Hừ, nếu ngươi không đồng ý mua thì bây giờ kết cục của ngươi còn thảm hơn..."
Cô gái này nói xong rồi liếc Du Vân, mà cái liếc này thì xung quanh không khí như bị đông cứng lại làm cho Du Vân hoảng lên.
"Ra mua, ta đi... Nhưng mà không biết mua xong thì như thế nào để gặp tiền bối?"
"Đến lúc đó ta sẽ truyền âm cho ngươi... Nhớ là phải mua cho bằng được, linh thạch ta cũng để lại ở đây."
Nói xong cô gái này thân hình nhoáng cái rồi biến mất, ở trên bàn trà xuất hiện một cái túi trữ vật. Du Vân đi đến dùng tinh thần lực quét vào thì hoảng sợ lên, cái túi trữ vật này không gian rất lớn, chiều dài và chiều rộng phải mấy trăm trượng, mà trong đó đầy ắp linh thạch, Du Vân cầm cái túi lên thì ngửi được một mùi thơm nhẹ nhàng.
"Haizzz... Đã không muốn đi vào đấu giá hội rồi mà cuối cùng bị dính vào... Không biết sau chuyện này sẽ như thế nào nữa đây..." Du Vân đau đầu mà nằm lên giường suy nghĩ. Ba ngày sau. Phải nói hôm nay Lục Phong Đảo, Lục Phong thành thị là một ngày nhộn nhịp nhất trong mấy chục năm qua, bởi vì hôm nay là một trăm năm một lần đấu giá hội, vô số tu sĩ từ Trúc Cơ cho đến Nguyên Anh kỳ tụ tập lại đây làm nên một phong cảnh nhộp nhịp. Lần đấu giá này không biết bán ra bao nhiêu thứ tốt và cũng tạo ra nhiều trận chiém giết vì giết người đoạt bảo nhưng nó vẫn hấp dẫn vô số tu sĩ. Hôm nay Du Vân đang trên đường đi đến Đấu Gía Hội, trong ba ngày này hắn thấy rất nhiều ti sĩ đến đây, có người phi hành rồi dừng lại trước cổng thành, có những Nguyên Anh kỳ trực tiếp bay vào hoặc ngồi lên các chiến xa bay đi vào, chiến xa đủ mọi màu sắc và các yêu thú, mà cái này làm cho Du Vân mở rộng tầm mắt không thôi. Mà Du Vân đi đến chỗ đấu giá hội thì trước cửa vào có mười mấy tên Kết Đan đang đứng ở đó để tiếp khách, hai lão già Nguyên Anh đứng ở sau, chỉ khi nào có một vị tiền bối Nguyên Anh Kỳ tiến đến mới đi ra chào hỏi, mà việc này cũng đủ cho thấy đấu giá hội này được tổ chức rầm rộ và có sự mạnh mẽ như thế nào. Du Vân thấy thế cũng theo vào, trong ba ngày này hắn cũng biết một số quy tắc khi tham gia đấu giá hội đó làphải đủ tiền đăng ký mới được phép vào đó, Du Vân đi vào và lấy ra túi trữ vật cho mấy người kia xem xét.
"Vị đạo hữu này, linh thạch của ngươi đã đủ, nếu như ngươi không muốn bị người khác biết mặt và nhận ra thì có thể mua một cái nón do chúng ta bán để che lại, cái nón này được luyện chế rất đặc biệt, có thể che chắn khuôn mặt và ngăn cản tinh thần lực khi bị quét qua!"
"Được, bán cho ta một cái đi!"
"Đây, chúc đạo hữu vào trong đó sẽ thu hoạch thật tốt!"
"Cảm ơn!"
Du Vân nói xong thì đội cái mũ lên và bước vào trong đó, mà vào bên trong thì có một nữ đệ tử Trúc Cơ dẫn đường đi. DU Vân bước vào trong này mới biết trong này thật khác, nhìn bên ngoài thì không to lớn lắm nhưng ở bên trong thì to lớn khủng khiếp, ở trong này đủ để dung nạp mấy trăm vạn người.
"Thật to lớn ah..."
"Ah không biết là bản đồ gì vậy?"
"Ngươi không cần biết đó là cái gì, chỉ cần mua nó là được!"
"Nghe nói lần này có Nguyên Anh kỳ tiền bối đi đến đây, vãn bối nếu tranh giành thì kết cục rất thê thảm ah!" Du Vân vẻ mặt sợ hãi nói, hắn cùng không dám lấy mạng mình ra giỡn.
"Hừ, nếu ngươi không đồng ý mua thì bây giờ kết cục của ngươi còn thảm hơn..."
Cô gái này nói xong rồi liếc Du Vân, mà cái liếc này thì xung quanh không khí như bị đông cứng lại làm cho Du Vân hoảng lên.
"Ra mua, ta đi... Nhưng mà không biết mua xong thì như thế nào để gặp tiền bối?"
"Đến lúc đó ta sẽ truyền âm cho ngươi... Nhớ là phải mua cho bằng được, linh thạch ta cũng để lại ở đây."
Nói xong cô gái này thân hình nhoáng cái rồi biến mất, ở trên bàn trà xuất hiện một cái túi trữ vật. Du Vân đi đến dùng tinh thần lực quét vào thì hoảng sợ lên, cái túi trữ vật này không gian rất lớn, chiều dài và chiều rộng phải mấy trăm trượng, mà trong đó đầy ắp linh thạch, Du Vân cầm cái túi lên thì ngửi được một mùi thơm nhẹ nhàng.
"Haizzz... Đã không muốn đi vào đấu giá hội rồi mà cuối cùng bị dính vào... Không biết sau chuyện này sẽ như thế nào nữa đây..." Du Vân đau đầu mà nằm lên giường suy nghĩ. Ba ngày sau. Phải nói hôm nay Lục Phong Đảo, Lục Phong thành thị là một ngày nhộn nhịp nhất trong mấy chục năm qua, bởi vì hôm nay là một trăm năm một lần đấu giá hội, vô số tu sĩ từ Trúc Cơ cho đến Nguyên Anh kỳ tụ tập lại đây làm nên một phong cảnh nhộp nhịp. Lần đấu giá này không biết bán ra bao nhiêu thứ tốt và cũng tạo ra nhiều trận chiém giết vì giết người đoạt bảo nhưng nó vẫn hấp dẫn vô số tu sĩ. Hôm nay Du Vân đang trên đường đi đến Đấu Gía Hội, trong ba ngày này hắn thấy rất nhiều ti sĩ đến đây, có người phi hành rồi dừng lại trước cổng thành, có những Nguyên Anh kỳ trực tiếp bay vào hoặc ngồi lên các chiến xa bay đi vào, chiến xa đủ mọi màu sắc và các yêu thú, mà cái này làm cho Du Vân mở rộng tầm mắt không thôi. Mà Du Vân đi đến chỗ đấu giá hội thì trước cửa vào có mười mấy tên Kết Đan đang đứng ở đó để tiếp khách, hai lão già Nguyên Anh đứng ở sau, chỉ khi nào có một vị tiền bối Nguyên Anh Kỳ tiến đến mới đi ra chào hỏi, mà việc này cũng đủ cho thấy đấu giá hội này được tổ chức rầm rộ và có sự mạnh mẽ như thế nào. Du Vân thấy thế cũng theo vào, trong ba ngày này hắn cũng biết một số quy tắc khi tham gia đấu giá hội đó làphải đủ tiền đăng ký mới được phép vào đó, Du Vân đi vào và lấy ra túi trữ vật cho mấy người kia xem xét.
"Vị đạo hữu này, linh thạch của ngươi đã đủ, nếu như ngươi không muốn bị người khác biết mặt và nhận ra thì có thể mua một cái nón do chúng ta bán để che lại, cái nón này được luyện chế rất đặc biệt, có thể che chắn khuôn mặt và ngăn cản tinh thần lực khi bị quét qua!"
"Được, bán cho ta một cái đi!"
"Đây, chúc đạo hữu vào trong đó sẽ thu hoạch thật tốt!"
"Cảm ơn!"
Du Vân nói xong thì đội cái mũ lên và bước vào trong đó, mà vào bên trong thì có một nữ đệ tử Trúc Cơ dẫn đường đi. DU Vân bước vào trong này mới biết trong này thật khác, nhìn bên ngoài thì không to lớn lắm nhưng ở bên trong thì to lớn khủng khiếp, ở trong này đủ để dung nạp mấy trăm vạn người.
"Thật to lớn ah..."
/123
|