Chương 390: Gặp lại
Không khiến Trần Phong nghĩ ngợi lâu, MC nữ mặc lễ phục màu đỏ đã chứng thực suy đoán của Trần Phong.
“Bài độc tấu dương cầm này tên là ‘Thư gửi Elise'”.
“Mọi người đều biết ‘Thư gửi Elise’ là tác phẩm nổi tiếng của nhà soạn nhạc Beethoven lừng danh, mục đích Beethoven sáng tác bản nhạc này lúc ấy chính là để bày tỏ tình yêu của mình người thương. Nói đến đây, mọi người chắc sẽ tò mò, Bạch Văn Lịch – tài tử của chúng ta tại sao lại chọn ‘Thư gửi Elise’ làm khúc diễn tấu của mình trong ngày hôm nay nhỉ?”.
Phải nói là năng lực làm thay đổi cảm xúc của MC rất mạnh, cô ta vừa nói xong thì tâm trạng mọi người có mặt đều tăng vọt
“Chẳng lẽ nam thần muốn mượn ‘Thư gửi Elise’ để tỏ tình với người ta?”.
“Không phải chứ? Chưa từng nghe nói Bạch Văn Lịch thích ai mà”.
“MC đã nói thế rồi sao có thể không phải?”.
“Đù, nữ sinh nào may mắn vậy, thế mà được Bạch Văn Lịch thích?”.
Nhiều nữ sinh dưới sân khấu bắt đầu tíu tít thảo luận, Bạch Văn Lịch là nam khôi thực sự của Đại học Trung Hải, gia thế cực tốt, chơi bóng rổ giỏi, lại còn đẹp trai, dương cầm thì từng được giải bạc trong kì thi diễn tấu quốc tế, người gần như không có khuyết điểm như vậy, nghĩ thôi cũng biết có bao nhiêu nữ sinh thích.
“Mọi người đoán không sai, tài tử của chúng ta tối nay đúng là muốn mượn ‘Thư gửi Elise’ để bày tỏ với nữ sinh mình thích”, MC nữ mỉm chi nói, thực ra vốn không có đoạn này, nhưng vừa nãy lúc ở cánh gà, Bạch Văn Lịch lại đột nhiên tìm cô ta muốn cô ta thêm phần này vào.
Với yêu cầu này, MC nữ đương nhiên chẳng có lí do gì từ chối, dù sao giờ cũng là đại học chứ không phải trung học, học sinh yêu đương lãnh đạo cũng không quản được.
“Là ai?!”.
“Người con gái ấy là ai?!”.
MC nữ vừa nói xong thì trong hội trường lại lần nữa bùng nổ, thậm chí có nhiều nữ sinh đã quá khích đến mức lên, Bạch Văn Lịch thế mà lại có người trong lòng rồi, đây là tin tức sốc nhất năm nay của Đại học Trung Hải.
Mọi người sôi nổi hò hét, muốn MC nữ nói ra tên của nữ sinh.
Nhưng MC nữ lại mỉm cười lắc đầu: “Tên của nữ sinh may mắn đó tạm thời giữ bí mật, đợi tài tử của chúng ta diễn tấu xong ‘Thư gửi Elise’, thì anh ấy sẽ chính miệng nói với mọi người”.
Sau khi nói xong, MC nữ bèn chậm rãi xuống sân khấu, nhưng sự hồi hộp cô ta để lại lại khiến tim mọi người như bị thít chặt lên.
“Toi rồi, nam tần của tôi có người trong lòng rồi, tôi sắp thất tình rồi, hu, hu”.
“Tại sao lại bất ngờ vậy, lúc trước rõ ràng chẳng có tin gì”.
“Tôi chỉ muốn biết, nữ sinh may mắn đó là ai? Cô ta có tư cách gì mà được Bạch Văn Lịch thích?”.
Nhiều nữ sinh yêu thầm Bạch Văn Lịch bắt đầu khóc lóc, cũng có nhiều nữ sinh tức giận bất bình nghe ngóng tên nữ sinh Bạch Văn Lịch muốn tỏ tình.
Trong đám đông, sắc mặt Trần Phong lạnh đến mức đáng sợ.
Anh coi như đã hiểu, Bạch Văn Lịch trước khi đi sao lại nói lời không đầu không đuôi vậy rồi, thì ra là muốn cho mình một bài học.
MC xuống sân khấu không lâu thì Bạch Văn Lịch chậm rãi lên sân khấu, dưới ánh đèn rực rỡ, cậu ta mặc chiếc áo đuôi yến màu trắng, trông như một hoàng tử trong chuyện cổ tích, khiến người ta chú ý.
“A!!!! Tôi chết rồi!!”.
“Nam thần của tôi đẹp trai quá!”.
“Nam thần, em yêu anh!”.
Cả hội trường lại lần nữa vang lên tiếng thét, nhiều nữ sinh thậm chí còn hưng phấn đến mức sắp ngất, cứ như thấy siêu sao vậy.
Với cảnh tưởng long trọng thế này, từ đầu chí cuối Bạch Văn Lịch vẫn rất bình tĩnh, trên mặt giữ nụ cười hoàn mỹ.
Sau khi cúi chào mọi người rất lịch thiệp, Bạch Văn Lịch ngồi vào ghế, bắt đầu diễn tấu.
Thanh lịch, ung dung, không vội vàng, không quá chậm.
Mỗi một nốt nhạc đều được cậu ta đánh ra cảm giác yêu thích.
Cả hội trường như say như mê.
Mấy phút sau, Bạch Văn Lịch ung dung đứng dậy, lại lần nữa cúi chào mọi người, kết thúc màn diễn tấu.
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm, mãi không dứt.
Đến cả những người máu mặt ngồi ghế khách quý cũng âm thầm giơ ngón tay cái, châu đầu ghé tai khen ngợi Bạch Văn Lịch.
Thấy không khí đã được làm nóng ổn ổn rồi, Bạch Văn Lịch cười nhận mic, hắng giọng, cao giọng nói: “Chào mọi người, tôi là sinh viên lớp 1, khoa Quản trị kinh doanh, khóa 13, Bạch Văn Lịch “.
Ba chữ Bạch Văn Lịch vừa dừng thì cả hội trường lại lần nữa vang lên tiếng thét.
Bạch Văn Lịch bình thản cười, ấn tay, để mọi người ngừng hét.
“Chắc mọi người đã biết, mục đích tối nay tôi diễn tấu bài ‘Thư gửi Elise’ này. Đúng vậy, tôi đã thích một nữ sinh”.
Nghe thấy Bạch Văn Lịch chính miệng thừa nhận, tiếng tim vỡ vụn lại lần nữa vang lên trong hội trường.
“Cô ấy rất đẹp, rất xinh, tôi sống hơn hai mươi năm, chưa từng gặp cô gái nào xinh đẹp như cô ấy, dùng một câu để hình dung thì là cô gái này chắc là chỉ có trên trời mới có, dưới nhân gian nào gặp được mấy lần”.
Cô gái này chỉ có trên trời mới có, dưới nhân gian nào gặp được mấy lần!
Lời này nói ra từ miệng Bạch Văn Lịch, có thể nói là đánh giá cao nhất với một nữ sinh!
“Tôi là người dung tục, tôi ham tiền, cũng háo sắc, nên lần đầu gặp cô ấy tôi đã thích cô ấy rồi. Lâm Uyển Thu! Hẹn hò với anh được không?”.
Bạch Văn Lịch đột nhiên nắm mic, hét một câu với cánh gà.
Tất cả mọi người bỗng chốc lặng im.
Lâm Uyển Thu?
Nữ sinh Bạch Văn Lịch thích tên là Lâm Uyển Thu?!
Lâm Uyển Thu là ai?!
Tại sao lúc trước chưa từng nghe cái tên này?
Nhiều người không hiểu ra sao, ngoài một vài sinh viên cùng khoa, cùng lớp với Lâm Uyển Thu.
Lâm Uyển Thu dù sao cũng vừa đến trường không lâu, mặc dù dung mạo khuynh quốc khuynh thành, nhưng danh tiếng ở Đại học Trung Hải lại không lớn, chỉ đồn đại trong phạm vi nhỏ.
Nên Bạch Văn Lịch đột nhiên nói ra, nhiều người trong hội trường đều ngơ ngẩn.
Thực tế không chỉ nhiều người trong hội trường sững sờ.
Mà nhiều người biểu diễn đang chuẩn bị lên diễn ở cánh gà cũng sững sờ, cảnh Bạch Văn Lịch chào hỏi với Lâm Uyển Thu lúc trước, họ có thấy, họ cũng biết Bạch Văn Lịch thích Lâm Uyển Thu, nhưng họ không ngờ, Bạch Văn Lịch lại điên cuồng như vậy, thế mà lại tỏ tình với Lâm Uyển Thu ngay trước mặt giáo viên và sinh viên trong hội trường.
Bỗng chốc, ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào Lâm Uyển Thu, ngạc nhiên, hâm mộ, ghen tị…
Mà Lâm Uyển Thu – trung tâm ánh mắt của mọi người thì lại hơi phẫn nộ.
“Đồ khốn Bạch Văn Lịch này làm gì thế? Cậu ta tưởng mình rất ngầu à?”, Tiêu Nhược cũng tức giận, chiêu này của Bạch Văn Lịch đúng là đã đẩy Lâm Uyển Thu đến nơi đầu sóng ngọn gió, dù kết quả của việc này thế nào thì sau này cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn với Lâm Uyển Thu.
“Uyển Thu, anh biết em ở cánh gà, đồng ý với anh, được không?”, không cho Lâm Uyển Thu quá nhiều thời gian để phản ứng, Bạch Văn Lịch tiếp tục thúc ép, nụ cười bên khóe môi cậu ta rất cuốn hút, cũng rất tự tin, chiêu này của cậu ta mặc dù đột ngột nhưng tiếng vang tạo được thì lại thật trăm phần trăm.
Cậu ta tin không có nữ sinh nào có thể từ chối lời tỏ tình long trọng thế này.
——————–
/651
|