Chương 572: Một cú đấm khiến Liễu Sinh Kiếm Tông banh xác
Mặc dù không sợ hãi.
Nhưng Diệp Phàm cũng không phải kẻ ngốc.
Không thể để mặc cho ba người đó thực hiện tuyệt chiêu giết chết anh được.
Vì thế, khi Liễu Sinh Kiếm Tông lao đến chém giết mình, Diệp Phàm mặt lạnh tanh, anh quyết định đón đánh chính diện.
Cơ thể của anh rung lên liền có nguồn năng lượng dồi dào cuộn trào khắp cơ thể.
“Giết!”
Lúc này, Liễu Sinh Kiếm Tông đã lao đến trước mặt Diệp Phàm, anh ta hét lên một tiếng rồi từ bao kiếm rút ra một thanh Sakabato màu tím, kiếm khí dồi dào cuộn trào ra ngoài, dường như đã mở tung Thiên môn kiếm giới.
Liễu Sinh Kiếm Tông là cao thủ đứng đầu đất nước Mặt Trời, mạnh đến mức không thể nào đoán được.
Cho dù là nhà tu hành Kim Đan kỳ gặp phải anh ta cũng sẽ bị giết chết trong tức khắc.
Nhưng mặc dù Diệp Phàm là nhà tu hành Kim Đan kỳ, nhưng sức chiến đấu của anh hơn hẳn nhà tu hành Kim Đan kỳ bình thường, hơn nữa anh còn là nhà tu hành tâm cảnh.
“Nhất kiếm thí thần!”
Liễu Sinh Kiếm Tông hét lớn một tiếng liền có kiếm khí dồi dào phóng ra từ người anh ta.
Sau đó, anh ta vung thanh Sakabato trong tay, thi triển kiếm chiêu mạnh mẽ nhất, trong phút chốc có một nguồn kiếm khí vô tận bộc phát ra từ thiên địa hư không, những luồng kiếm khí này đều chảy vào trong thanh Sakabato.
Trong phút chốc cơ thể của Liễu Sinh Kiếm Tông giống như một tia chớp xé toạc không trung, anh ta vung thanh Sabakato trong tay, uy lực mạnh mẽ có thể chọc thủng bầu trời.
Anh ta biết sự lợi hại của Diệp Phàm, vì thế liền dốc toàn lực ra tay không hề giữ sức.
“Nam Thiên Môn!”
Diệp Phàm cũng cảm nhận được uy lực tỏa ra từ thanh kiếm của Liễu Sinh Kiếm Tông, anh không dám lơ là mất cảnh giác, lập tức sử dụng chiêu thức của nhà tu hành tâm cảnh, hai cánh cửa khổng lồ xuất hiện trong không trung, chặn trước người Diệp Phàm.
Bịch!
Nhát kiếm mạnh mẽ của Liễu Sinh Kiếm Tông đâm vào hai cánh cửa xuất hiện trong không trung, nhưng lại bị cản lại.
Điều này khiến mặt Liếu Sinh Kiếm Tông hơi biến sắc!
Anh ta biết rõ nhát kiếm của mình có uy lực mạnh mẽ như thế nào.
Tuy nhiên, hai cánh cửa khổng lồ xuất hiện không hư không bị thanh kiếm của Liếu Sinh Kiếm Tông đâm trúng, nhưng lại chẳng hề hấn gì.
“Đi chết đi!”
Lúc Liễu Sinh Kiếm Tông kinh ngạc, không ngờ rằng kiếm chiêu mạnh mẽ nhất của mình lại bị Diệp Phàm chặn lại như thế thì Diệp Phàm phẫn nộ hét lên, thực hiện đòn phản kích đối với anh ta.
Chỉ nhìn thấy Diệp Phàm vung hai cú đấm liền có nguồn năng lượng vô tận hội tụ ở hai nắm đấm của anh.
“Quyền pháp tự nhiên – Lôi!”
Diệp Phàm thi triển quyền pháp tự nhiên mà bản thân lĩnh hội được, chỉ nhìn thấy anh tung hai nắm đấu liền có vô vàn đạo quyền ấn to lớn bộc phát, lao về phía Liễu Sinh Kiếm Tông.
Hơn nữa uy lực của những đạo quyền ấn này vô cùng mạnh mẽ.
Mỗi đạo quyền ấn đều hình thành từ sức mạnh của sấm sét thuần túy.
Đối diện với sự tấn công của vô số đạo quyền ấn, mặt Liễu Sinh Tống Kiêm biến sắc, anh ta lập tức giơ thanh Sakabato trong tay, liền có hàng nghìn hàng vạn kiếm khí xuất hiện trong hư không, hội tụ thành một cái lồng hình cầu bao phủ lấy anh ta, tạo ra sự phòng ngự kiên cố.
Ầm! Ầm! Ầm!
Cũng ngay lúc này, từng đạo quyền ấn đập vào bề mặt quả cầu kiếm khí che phủ lấy Liễu Sinh Kiếm Tông, mỗi đạo quyền ấn đều nổ tung giống như sấm sét nổ, tiếng nổ vang dội làm chấn động trời đất.
Mặc dù sức phòng ngự của quả cầu kiếm khí bao phủ lấy Liễu Sinh Kiếm Khí vô cùng vững chắc, nhưng dưới sự tấn công của từng đạo quyền ấn thì hoàn toàn không đỡ nổi một chiêu, cầm cự chưa đầy ba giây thì quả cầu đã nứt toác rồi vỡ vụn……
“Aaaaa……”
Khi Liễu Sinh Kiếm Tông khiếp sợ thì từng đạo quyền ấn đập vào người anh ta, cho dù anh ta phi phàm, thân xác cường tráng hơn người thường rất nhiều, cơ thể chắc nịch như xi măng cốt thép thì cũng vô ích.
Từng đạo quyền ấn đập vào người anh ta rồi nổ tung, giống như vô vàn tia sấm chớp nổ trên người, uy lực vô cùng khủng khiếp.
Dưới sự tấn công dữ dội như vậy, Liễu Sinh Kiếm Tông hoàn toàn không có sức phản kháng, cơ thể lập tức nổ tung, hóa thành mưa máu bay lả tả, cảnh tượng vô cùng kinh hoàng.
Chỉ một quyền mà thôi!
Liễu Sinh Kiếm Tông – người được mệnh danh là cao thủ số một đất nước Mặt Trời đã bị trừ khử.
Sức chiến đấu mà Diệp Phàm thể hiện thực sự quá sức khủng khiếp.
Mà ngay lúc này, ba người mà Mr. Ghost đặc biệt phái đến để giết Diệp Phàm còn không kịp sử dụng tuyệt chiêu.
“Nói ra tung tích của Mr. Ghost thì tôi có thể xem xét để các người chết một cách thoải mái!”
Diệp Phàm nhìn ba người họ, lạnh lùng nói.
Mặt anh lạnh tanh, ánh mắt vô tình.
Giống như thần chết tái thế.
Ba người mà Mr. Ghost đặc biệt sắp xếp để đi giết Diệp Phàm đều há hốc mồm, trong ánh mắt lộ ra sự kinh hãi.
Thực lực của họ chỉ ngang với Liễu Sinh Kiếm Tông.
Nếu như có thể sử dụng tuyệt chiêu thì cũng có thể chiến đấu một trận với Diệp Phàm.
Nhưng muốn sử dụng tuyệt chiêu thì cần phải có thời gian, cũng có nghĩa là, bây giờ bọn họ không thể nào đỡ nổi một chiêu của Diệp Phàm, nếu đấu trực diện với Diệp Phàm thì bọn họ sẽ rơi vào kết cục bị giết giống như Liễu Sinh Kiếm Tông.
Sắc mặt của ba người họ vô cùng khó coi.
Bọn họ bây giờ rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan, tất cả đều mơ hồ không biết nên làm gì.
“Cứ yên tâm sử dụng tuyệt chiêu của các người đi, tôi sẽ giữ chân anh ta!”
Ngay lúc này một giọng nói uy nghiêm lạnh lùng vang lên, một người thần bí đeo mặt nạ đột nhiên xuất hiện ở đây.
Người thần bí này mặc một chiếc áo khoác màu đen rất dài, đeo một chiếc mặt nạ quỷ.
Đem đến cho người ta một cảm giác thần bí, kỳ lạ và kinh hãi!
Khiến người ta trông đã thấy khiếp sợ!
“Mr. Ghost!”
Nhìn thấy người thần bí đeo mặt nạ, ba người họ đều kinh ngạc, nhao nhao lên nói.
Ba người họ, ông già tên là Tô Hằng, người đàn ông trung nhiên tên là Châu Bách Sự, đứa bé gái tên là Lãnh Diệm.
“Ừm!”, người thần bí đeo mặt nạ gật đầu với Tô Hằng, Châu Bách Sự và Lãnh Diệm: “Mau thực hiện tuyệt chiêu đi!”
Người đàn ông thần bí đeo mặt nạ này là Mr. Ghost, là nhân vật thần bí nhất của đất nước Mặt Trời, nghe nói cả đất nước Mặt Trời đều nằm trong tầm kiểm soát của anh ta.
Diệp Phàm nhìn Mr. Ghost một lượt, anh không khỏi nhíu mày lại.
Anh đã từng nghe nói đến Mr. Ghost.
Mà sau khi quan sát kỹ càng một lượt, anh phát hiện ra mình không thể nào nhìn thấu tu vi của Mr. Ghost, chỉ có hai khả năng, một là môn pháp tu hành của Mr. Ghost rất đặc biệt, hai là thực lực của Mr. Ghost lợi hại khó đoán hơn anh rất nhiều.
“Long thần, tôi không muốn giết anh nhanh như thế này, nhưng mà anh đã muốn chết vậy thì tôi chỉ có thể giết anh, để tránh anh làm hỏng chuyện tốt của tôi!”
Mr. Ghost nói với Diệp Phàm.
“Haha, giết tôi sao?’, Diệp Phàm cười mỉa mai, anh nói: “Trên thế giới này, người muốn giết tôi nhiều lắm, nhưng cuối cùng họ đều bị đích thân tôi tiễn xuống địa ngục, không phải anh tên là Mr. Ghost sao? Hôm nay tôi sẽ cho anh làm một con quỷ thực sự!”
Vừa dứt lời, Diệp Phàm liền trực tiếp ra tay mà không hề do dự, anh giơ cao tay phải, tung nắm đấm về phía Mr. Ghost.
“Quyền pháp tự nhiên – Điện!”
Diệp Phàm tung cú đấm, bầu trời giống như bị nứt toác vậy, xuất hiện một cái lỗ rất lớn, lập tức có một số lượng lớn tia chớp cuộn trào phun ra từ lỗ đó rồi đâm thẳng về phía Mr. Ghost.
—————————–