Lộng Triều

Chương 34

/1736


Cũng căn cứ vì lý do này nên Triệu Quốc Đống mới dốc sức đề cử Ngô Nguyên Tể thay Vệ Cơ Thành với Thái Chánh Dương. Thái Chánh Dương mặc dù không quá rõ là tán thành Ngô Nguyên Tể nhưng cũng tỏ vẻ tán thành biểu hiện của Ngô Nguyên Tể. Đương nhiên trong này không tránh chuyện khúc chiết. Muốn được trung ương tán thành thì Ngô Nguyên Tể còn rất nhiều công việc phải làm. Cho nên việc mới kéo dài đến khi Thái Chánh Dương và Trương Bảo Quốc lên Bắc Kinh họp về thì chuyện này mới được xác định.

Triệu Quốc Đống lúc này thay mặt Tỉnh ủy chính thức nói chuyện với Ngô Nguyên Tể. Chẳng qua do quan hệ mật thiết giữa hai người nên nghiên cứu không cần quá nghiêm túc.

Ngô Nguyên Tể cũng hỏi sau khi mình đi thì ai sẽ lên làm Bí thư thị ủy Hồng Sơn. Triệu Quốc Đống nói thẳng do thị trưởng Lý Khánh làm Bí thư thị ủy Hồng Sơn, còn ai làm thị trưởng Hồng Sơn thì Tỉnh ủy chưa cân nhắc kỹ nên trước mắt còn cần Lý Khánh kiêm chức thị trưởng, đợi đến khi Tỉnh ủy tiến hành điều chỉnh bộ máy mấy thị xã khu vực Điền tây nam, điền tây bắc thì sẽ cân nhắc chung.

Triệu Quốc Đống có thể nhận ra Ngô Nguyên Tể không quá kinh ngạc việc Lý Khánh lên làm Bí thư thị ủy. Dù sao đây cũng là phù hợp logic và tục lệ điều chỉnh nhân sự. Nhưng Ngô Nguyên Tể vẫn tỏ vẻ trên tỉnh cần nhanh chóng xác định ai làm thị trưởng Hồng Sơn, có lẽ là lo việc Lý Khánh phải gánh vác trọng trách quá nặng nề.

Triệu Quốc Đống mơ hồ biết quan hệ không quá tốt giữa Ngô Nguyên Tể và Lý Khánh. Chẳng qua Triệu Quốc Đống cảm thấy đây chỉ là do hai người kia có quan điểm không nhất trí trong công việc, hai người ít nhất cũng phối hợp trong phạm vi công việc bình thường, không vì sự bất đồng quan điểm mà ảnh hưởng tới triển khai công việc. Chỉ riêng điểm này Triệu Quốc Đống cảm thấy Lý Khánh đủ tư cách làm Bí thư thị ủy.



- Lúc Vi Văn Minh và Diệp Khánh Xuyên lên báo cáo công việc có nói đến việc bọn họ muốn chạy cho hạng mục xây dựng cao tốc Côn Văn?

Thái Chánh Dương rất thoải mái nằm trên ghế dựa, trước mặt là một chén trà, tay cầm quyển sách không biết do nhà xuất bản nào bán: “Thái bình quảng ký”

Hồ Dã Áp có thể nói là nơi tốt nhất để ngắm cảnh, từ đây có thể thấy núi, cây xanh.

Triệu Quốc Đống biết Thái Chánh Dương rất thích đến hồ này ngồi. Nơi này mặc dù đã được cho phép kinh doanh nhưng lúc Vệ Cơ Thành làm Bí thư thị ủy đã rất nghiêm khắc hạn chế việc kinh doanh quá độ, làm nơi này lưu lại một hoàn cảnh tốt để dân chúng thành phố Côn Châu để vui chơi. Điểm này rất được Thái Chánh Dương tán thành. Nếu như không phải do sức khỏe của Vệ Cơ Thành thì Thái Chánh Dương thực ra không muốn điều chỉnh vị trí của Vệ Cơ Thành.

Cho nên khi tỉnh có người đề nghị để Vệ Cơ Thành sang bên Đại hội đại biểu nhân dân tỉnh, Thái Chánh Dương không đồng ý, cuối cùng mới có kết quả như hiện nay.

- Thái ca, ý này thực ra là em đề xuất. Đường giao thông của Văn Thành rất lạc hậu, chỉ dựa vào tài chính của bản thân Văn Thành đẩy mạnh là không thực tế. Đường sắt Điền Quế sắp khởi công tuy giảm bớt khó khăn về giao thông cho Văn Thành nhưng còn chưa đủ. Đường cao tốc Côn Văn là một con đường quan trọng khác. Tỉnh ủy nếu để em phụ trách Văn Thành thì em cũng cần suy nghĩ làm chuyện gì đó giải quyết khó khăn cho dân chúng Văn Thành mới được.

Triệu Quốc Đống cầm ấm trà rót nước cho Thái Chánh Dương sau đó hắn mới ngồi xuống ghế bên cạnh.

- Ồ, ý của chú là công việc ở Ban Tổ chức cán bộ không thực sự sao?

Thái Chánh Dương từ chối cho ý kiến.

- Cũng không phải như vậy nhưng cao tốc Côn Văn có thể bổ sung cho thiếu hụt về đường giao thông của Văn Thành, em cảm thấy nó rất có ý nghĩa.

Triệu Quốc Đống nói.

- Ừ, vậy chú cố gắng đi. Nếu mở được lỗ hổng này thì coi như là việc tốt.

Thái Chánh Dương gật đầu. Y khá hài lòng với tính cách nói một không hai của Triệu Quốc Đống, ít nhất lời Triệu Quốc Đống nói còn chưa từng thất bại.

- Thái ca, anh lúc nào thấy em nói vu vơ chưa? Chẳng qua trung ương lần này nếu chú trọng phát triển khu vực biên giới như vậy, cũng có chính sách tinh thần truyền tới các cấp bộ thì em nghĩ Điền Nam chúng ta cần phải nắm bắt cơ hội này mà tiến công, chạy lên các bộ tranh thủ nhiều hạng mục một chút. Có vài hạng mục cho Điền Nam cũng là cho, cho tỉnh Quế, Cam Túc ũng là cho, phải xem mình có thể làm xong công tác chuẩn bị không, làm bên trên cảm thấy đến địa phương này sẽ phát huy tác dụng lớn hơn, càng có thể nhanh chóng thấy hiệu quả hơn.

Triệu Quốc Đống giải thích. Hôm nay hắn thực ra không muốn đến vì Thái Chánh Dương không mấy khi có ngày nghỉ, nhưng hắn lại không thể không đến. Khu vực điền tây nam hắn đã chạy qua, chỉ còn ba thị xã khu vực điền tây bắc. Nói cách khác sau khi khảo sát xong ba thị xã kia thì công tác đầu tiên của hắn từ khi lên làm trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Điền Nam coi như xong.

Mà đợt khảo sát lần này đã nhấc lên cơn sóng rất lớn. Việc điều chỉnh nhân sự ở khu vực điền tây, đông chưa chắc do mình Triệu Quốc Đống hắn tạo ra nhưng hắn là quân chủ lực, tác dụng của hắn là không thể nghi ngờ. Thậm chí có thể nói vòng điều tra này của hắn đã khiến Thái Chánh Dương hạ quyết tâm.

Cũng vì hắn không ngừng tiếp xúc với Trương Bảo Quốc, Đào Hòa Khiêm khiến cho liên minh Đào Trương xuất hiện vết rạn.

Việc điều chỉnh nhân sự ở điền đông, tây đã xong nhưng ở điền trung, Điền Tây nam cùng Điền Tây bắc vẫn còn không ít vấn đề, còn đợi đợt giải quyết thứ hai. Lúc này Triệu Quốc Đống cũng chính là hy vọng có thể đạt được việc chấp thuận điều chỉnh từ Thái Chánh Dương.

- Có phải là chú lại có ý tưởng gì không?

Thái Chánh Dương cũng biết Triệu Quốc Đống không có việc gì sẽ không tới, biết rõ mình không mấy khi có thời gian nghỉ mà còn chạy tới thì nhất định là có chuyện gì cần nói.

- Cũng không phải ý tưởng gì mới mà là muốn nói chuyện với Thái ca một chút, xem sắp tới điều chỉnh mấy thị xã khu vực còn lại ở cấp độ nào, việc này còn cần nhờ anh xem xét. Em cũng tiện bố trí trong ban nghiên cứu một chút.

Triệu Quốc Đống cười hì hì nói.

- Ngoài ra em cảm thấy Điền Vĩnh Thái có năng lực đủ để lên làm Phó trưởng ban thường trực.

Thái Chánh Dương gật đầu, Ban Tổ chức cán bộ đã thành công tạo được uy tín trong đợt điều chỉnh kia. Việc điều chỉnh lãnh đạo chủ yếu mấy thị xã khu vực điền đông, tây đều xuất phát từ ý kiến của Ban Tổ chức cán bộ, mặc dù cũng tổng hợp ý kiến của hai phái Đào Trương nhưng nó cũng thể hiện quyền chủ động trong đợt điều chỉnh này của Ban Tổ chức cán bộ.

Nhất là việc Trương Tùng điều tới làm Bí thư thị ủy Tam Giang. Trương Bảo Quốc hy vọng Trương Tùng nếu không thể làm Bí thư thị ủy Vĩnh Xương thì ít nhất cũng điều tới Chiêu Đạt nhưng Triệu Quốc Đống lại kiên quyết đề cử Trương Quốc Phú làm Bí thư thị ủy Chiêu Đạt, để Trương Tùng làm Bí thư thị ủy khu vực lạc hậu hơn là Tam Giang. Việc này cũng được Đào Hòa Khiêm, Tống Quốc Lương ủng hộ. Trương Bảo Quốc cũng biết đây là do hai người Đào Hòa Khiêm trả thù việc mình ủng hộ Triệu Quốc Đống điều chỉnh bộ máy Đức Hồng nên đành ngậm miệng.

Đợt điều chỉnh này khiến uy tín và sức ảnh hưởng của Triệu Quốc Đống bay vút lên. Hơn nữa lần này việc Ngô Nguyên Tể đột nhiên làm Bí thư thị ủy Côn Châu, người biết tin đều hiểu đây có một phần nguyên nhân quan trọng từ Triệu Quốc Đống. Đủ nhân tố hợp lại khiến uy tín của Triệu Quốc Đống bay vọt. Ngay cả Thái Chánh Dương cũng mơ hồ lo lắng Triệu Quốc Đống thoáng cái bị nhiều người chú ý như vậy sẽ khiến hắn trở nên tự kiêu hay không?

Chẳng qua hôm nay Triệu Quốc Đống đến làm Thái Chánh Dương yên tâm hơn. Triệu Quốc Đống vẫn rất tỉnh táo, không vì đợt điều chỉnh trước đó diễn ra thuận lợi mà mất đi sức phán đoán. Hắn có thể tới trưng cầu ý kiến của mình về nguyên tắc điều chỉnh mấy khu vực còn lại đã cho thấy trí tuệ chính trị của hắn.

- Quốc Đống, chuyện của Trương Tùng thì anh nghĩ được. Ban tổ chức cán bộ thiếu một Phó trưởng ban thường trực cũng không phải biện pháp, cá nhân anh đồng ý. Còn điều chỉnh ở mấy khu vực còn lại theo anh thấy nên thận trọng, nhất là ở điền tây bắc không nên làm quá mạnh, cần trưng cầu ý kiến Đảng ủy, chính quyền địa phương nhiều hơn. Qua đó đảm bảo sự ổn định của Điền Nam chúng ta.

Thái Chánh Dương nói làm Triệu Quốc Đống hiểu ra đôi chút.

Triệu Quốc Đống đang suy nghĩ lời vừa rồi của Thái Chánh Dương, Thái Chánh Dương đã tiện tay đưa một tập tài liệu cho hắn:

- Chú xem cái này đi.

Triệu Quốc Đống có chút khó hiểu cầm lấy mở ra xem. Đây là một tập tài liệu rất dày nói về việc khai thác dòng Nộ Giang. Trong đó có các tài liệu liên quan đến từ Ủy ban kế hoạch phát triển tỉnh, từ sở Thủy lợi tỉnh, cục Bảo vệ môi trường tỉnh, sở Văn hóa tỉnh… cũng có đến từ mấy tập đoàn năng lượng lớn của quốc gia như Quốc điện, Đức năng, cũng có yêu cầu đến từ Thị ủy, Ủy ban Tam Giang.

Triệu Quốc Đống lập tức hiểu nguyên nhân tại sao mà Thái Chánh Dương lại thấy phiền lòng. Thái Chánh Dương đến đây nghỉ ngơi chỉ là lấy cớ, mục đích thật sự là muốn mượn hoàn cảnh yên tĩnh ở đây để sửa lại suy nghĩ của mình.

Việc tranh chấp khai thác Nộ Giang đã duy trì liên tục gần hai năm. Tháng sau Thủ tướng sẽ đến tham gia hội nghị lãnh đạo các quốc gia lưu vực sông Mê Koong, đến lúc đó sẽ đi qua và khảo sát Điền Nam. Có lẽ đề tài này lại được đưa ra. Thủ tướng sẽ nghe Tỉnh ủy, Ủy ban Điền Nam báo cáo về vấn đề này.

Bây giờ Tỉnh ủy, Ủy ban cũng rất mâu thuẫn. Thị xã Tam Giang do có ba dòng sông chảy qua nên được đặt tên là như vậy. Nhưng ba dòng sông chảy qua mặc dù được công nhận là di sản thế giới nhưng thực tế nó lại mang lại không nhiều lợi ích cho địa phương. Thị xã Tam Giang vẫn là một trong những thị xã nghèo nhất tỉnh, quần chúng nhân dân sống ở núi cao có một bộ phận lớn đều sống dưới mức nghèo khổ, làm thế nào để những người này thoát nghèo chính là vấn đề mà Tỉnh ủy, Ủy ban tỉnh Điền Nam quan tâm nhất.

Triệu Quốc Đống khẽ thở dài một tiếng, lại là một vấn đề mâu thuẫn giữa phát triển và bảo vệ môi trường. Mâu thuẫn này ở thị xã Tam Giang khác với những nơi khác, ngoài vị trí địa lý và văn hóa dân tộc ra thì nơi này còn có mấy trăm ngàn dân sống dưới mức nghèo khổ, làm như thế nào giúp người dân thoát nghèo giàu lên cũng là một vấn đề khó giải quyết.

Tam Giang chiếm trên 70% tài nguyên nước của Điền Nam, điều kiện rất ưu việt, đất đai nhiều, di dân ít, còn có tài nguyên khoáng sản khá phong phú, nhìn như tất cả đều hợp logic để phát triển. Phát triển khai thác thủy điện sau đó lợi dụng thủy điện để phát triển ngành khai khoáng, luyện kim. Nếu là mấy chục năm trước thì kế hoạch này nhất định được đẩy mạnh nhưng bây giờ thì khác.

- Hắc hắc có một số người tự nhận là nhà bảo vệ môi trường thậm chí còn chưa đến Tam Giang xem xét mà dám nói cái gì mà tai nạn sinh thái, hủy diệt văn hóa, em rất coi thường những người này. Nhưng điều này cũng không có nghĩa em cho rằng khai thác phát triển thị xã Tam Giang là bất chấp thủ đoạn.

Triệu Quốc Đống nghiêm túc nói:

- Thái ca, chúng ta không quá quen với mấy vấn đề mang tính chuyên môn này cho nên quyền lên tiếng không thuộc về chúng ta. Mặc dù chúng ta có thể có quyền lực hành chính nhưng em thấy ở vấn đề liên quan đến hoàn cảnh sinh thái thì chúng ta cần phải có thái độ cẩn thanaja, nhất là loại hành vi ảnh hưởng không thể vãn hồi này thì càng cần có luận chứng khoa học đầy đủ, trước khi có luận chứng tuyệt đối đáng tin cậy thì em thấy nên giữ nguyên hiện trạng. Đương nhiên Tỉnh ủy, Ủy ban chúng ta có thái độ này không phải là nhân nhượng mấy kẻ gọi là nhà bảo vệ môi trường mà đây là thái độ phụ trách với dân chúng Tam Giang.

Thái Chánh Dương khẽ gật đầu. Quan điểm của Triệu Quốc Đống phù hợp suy nghĩ của y. Thái Chánh Dương rất phản cảm một số kẻ lấy danh nghĩa bảo vệ môi trường mà làm loạn, nhưng y cũng không chấp nhận dễ dàng có kết luận ở chuyện quan trọng như vậy, ở vấn đề này y thà chấp nhận bảo thủ còn hơn.

- Quốc Đống, chú nói rất đúng. Tỉnh ủy, Ủy ban chúng ta cần phải lắng nghe ý kiến các nơi, nhất là ý kiến của các chuyên gia. Cá nhân anh đồng ý tiến chậm ở phương diện này, thậm chí dừng lại cũng có thể, xem nhiều một chút, nghe nhiều một chút cũng không có hại gì.

Thái Chánh Dương từ tốn nói.

- Nhưng chúng ta cũng phải xem xét vấn đề thực tế mà Thị ủy, Ủy ban Tam Giang đưa ra. Ưu thế phát triển của thị xã Tam Giang chính là dựa vào thủy điện và khai khoáng, luyện kim. Đồng thời dân chúng thị xã Tam Giang phá rừng làm rẫy sản xuất nông nghiệp cũng mang tới áp lực cho hệ sinh thái chỉ sợ không nhẹ hơn là khai thác thủy điện ở Tam Giang.

- Giúp dân chúng Tam Giang thoát nghèo chưa chắc chỉ có thể dựa vào phát triển thủy điện, em tin rằng chúng ta có thể tìm được phương thức khác để giải quyết. Chẳng qua có thể sẽ đầu tư lớn hơn, thời gian dài hơn nhưng như vậy sẽ hữu hiệu giảm bớt áp lực.

Triệu Quốc Đống trầm ngâm một chút và nói:

- Tóm lại khi khai thác phát triển ở thị xã Tam Giang thì không nên nóng lòng cầu thành, thà chậm từng bước còn hơn. Em thật ra cảm thấy chưa chắc chỉ có thể dựa vào phát triển thủy điện mới là hy vọng phát triển duy nhất của thị xã Tam Giang.

Vấn đề phát triển thị xã Tam Giang là rất cấp bách. Bí thư thị ủy Tam Giang Trương Tùng xem ra vừa mới nhận chức đã đặt tâm tư vào việc này, bây giờ lại làm đưa ra ý tưởng khai thác tài nguyên thủy điện của Tam Giang nên khiến không ít người chú ý tới.

- Quốc Đống, ý kiến của Thị ủy Tam Giang cũng có lý, muốn thuyết phục bọn họ thì Tỉnh ủy phải đưa ra lý lẽ xác đáng, nếu không chúng ta sao có thể khiến bên dưới phục tùng.

Thái Chánh Dương vừa nghĩ vừa nói:

- Tháng sau Thủ tướng sẽ tới Điền Nam khảo sát, anh sẽ nghĩ cơ hội nói về vấn đề phát triển thị xã Tam Giang, tranh thủ chính sách của trung ương. Đúng như chú nói, nếu như có thể vứt bỏ vấn đề gây nhiều tranh cãi là phát triển thủy điện, chúng ta có phải có thể tìm được con đường phát triển càng thích hợp với thực tế Tam Giang không? Hoặc là nói chúng ta có thể tránh mạo hiểm về bảo vệ môi trường mà chấp nhận đầu tư lớn hơn ở phương diện khác nhằm hóa giải mâu thuẫn này.

Thái Chánh Dương, Triệu Quốc Đống thảo luận khá chăm chú về vấn đề này. Việc khai thác phát triển thị xã Tam Giang có mâu thuẫn rất đột xuất, ngoài phát triển thủy điện có tiềm lực rất lớn ra, thị xã Tam Giang nếu muốn thông qua con đường khác phát triển thì đúng là không nhiều, nhưng không nhiều cũng không có nghĩa là không có.

Lợi dụng việc trung ương đang chú trọng khu vực biên giới, mượn việc nếu khai thác phát triển thủy điện ảnh hưởng đến bảo vệ môi trường mà đưa ra phương án tổng hợp vừa phát triển được Tam Giang, vừa bảo vệ môi trường, tranh thủ tài chính xóa đói giảm nghèo và phát triển khu vực biên giới của quốc gia, cố gắng để quốc gia đầu tư phần nhiều, tỉnh phụ trách phần nhỏ, đảm bảo toàn bộ tiền đầu tư giải quyết trở ngại cho sự phát triển của Tam Giang là cơ sở vật chất, làm cho kinh tế Tam Giang vốn bị phong bế hòa nhập vào kinh tế của cả tỉnh, ở vấn đề này Thái Chánh Dương và Triệu Quốc Đống nói chuyện khá lâu.


/1736

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status