Dễ dàng ôm lấy Khấu Linh, tay Triệu Quốc Đống đặt vào eo cô, điểm này làm Khấu Linh có chút xấu hổ. Chẳng qua ánh sáng nơi đây hơi tối, mà người Triệu Quốc Đống cũng vừa vặn che khuất nơi duy nhất người ta nhìn thấy nên không lo ai thấy.
Chỉ là ở nơi đông người có hành vi này làm Khấu Linh không chịu được. Chẳng qua cô biết đây là do cách ăn mặc của mình gây “họa”
Cũng may Triệu Quốc Đống không có hành vi thêm nữa, chỉ dùng hành vi mập mờ đó khiêu khích cô. Bị hành vi này của Triệu Quốc Đống làm xấu hổ, Khấu Linh dần tỉnh ra, Triệu Quốc Đống dùng cách này để “hấp dẫn lại” cô.
Mùi café thơm ngát làm tâm trạng hai người tốt lên nhiều. Triệu Quốc Đống khá vui, Khấu Linh dùng sức hấp dẫn của cô để “dụ” mình, “kích thích” mình. Cách ăn mặc này cùng với trang điểm của cô, kèm theo đó là mùi nước hoa Pháp đúng là muốn hắn phải đi vào khuôn khổ.
Chẳng qua chiêu phản kích của hắn lại làm cô có chút không chống đỡ được. Điều này làm Triệu Quốc Đống rất đắc ý.
Đàn ông và phụ nữ giống như không ngừng dùng các loại thủ đoạn để chứng minh mình.
- Công việc ở cục có tốt không em?
Triệu Quốc Đống vốn không muốn phá vỡ loại không khí này nhưng hắn biết mình phải làm như vậy.
- Cũng được, khá phong phú, cũng thấy mình rất thoải mái.
Khấu Linh rất không tình nguyện đi ra khỏi không khí kia. Dựa vào vai Triệu Quốc Đống rất thoải mái, đây là cảm giác nhiều năm qua cô không có. Dựa vào hắn làm người ta có cảm giác kiên định như dựa vào núi, chỉ tiếc…
- Có lẽ sau này thời gian chúng ta qua lại sẽ nhiều hơn.
Triệu Quốc Đống liếc nhìn Khấu Linh vẫn đang chìm đắm trong tâm trạng sung sướng, trên khuôn mặt xinh đẹp kia khó làm người ta tin đó là người phụ nữ 34, 35 tuổi, mà giống như một cô gái mới biết yêu.
- Em biết, em đã xem công việc anh phụ trách quản lý, rất nhiều đều có liên hệ với Bộ Thương mại. Cục em có nhiều công việc cần bên anh ủng hộ.
Nói tới công việc của mình, Khấu Linh tỉnh táo lên nhiều nhưng cô vẫn không giãy dụa ra khỏi lòng hắn, cảm giác này rất tuyệt diệu, không nghĩ gì cả, cứ thế dựa vào nhau, không cần biết hắn đã có vợ, cũng không cần biết hắn có quan hệ kia với Mễ Á không, giống như cô không muốn nghĩ gì cả.
Giọng của Khấu Linh mang theo một tia xấu hổ làm Triệu Quốc Đống run lên trong lòng, ở tình huống này muốn nói nữa là rất khó, Triệu Quốc Đống cũng có chút đau đầu, đây là tự mua dây buộc mình.
Lưu Nhược Đồng đi Iran, cô cùng với Ban thư ký tổ chức hợp tác Thượng Hải, người của Bộ Ngoại giao, Bộ quốc phòng cùng đi. Iran cùng Pakistan năm ngoái đã thành quan sát viên của tổ chức hợp tác Thượng Hải, bây giờ đã chính thức đề nghị thành thành viên của tổ chức hợp tác Thượng Hải.
Quyết định chấp nhận một quốc gia gia nhập tổ chức hợp tác Thượng Hải cần phải tất cả các thành viên của tổ chức hợp tác Thượng Hải thông qua, nhưng hai nước Trung, Nga vẫn có tác dụng mang tính quyết định.
Iran cùng Pakistan cũng đã đề nghị với tổ chức hợp tác Thượng Hải, đây là vấn đề mang tính khiêu chiến và khó khăn lớn cho tổ chức hợp tác Thượng Hải.
Pakistan bởi vì liên quan tới chiến dịch chống khủng bố của Mình, bây giờ thành đồng minh chiến lược của Mỹ chống lại phần tử khủng bố ở Afghanistan, hơn nữa lại có xung đột với Ấn Độ ở khu vực Kashmir nên cả Nga hay Trung Quốc đều có thái độ cẩn thận. Nhưng Iran lại khác.
Iran đều được Nga, Trung Quốc chú ý. Nga có thể thông qua Iran để tăng cường sức ảnh hưởng với khu vực Trung Đông thậm chí thế giới Ảrập. Mà Trung Quốc cũng có lợi ích kinh tế ở đó, nguồn dầu mỏ phong phú của Iran cùng với cơ sở vật chất lạc hậu cũng hấp dẫn các công ty năng lượng, xây dựng của Trung Quốc. Mà nếu có thể xây dựng đường ống dẫn dầu từ Iran qua cảng Gwadar - Pakistan sẽ càng đảm bảo nguồn cung năng lượng cho Trung Quốc hơn.
Nói tóm lại Iran được gọi là đồng minh chiến lược với Trung Quốc và Nga, nhất là lập trường kiên định chống Mỹ của Iran cũng làm hai nước Trung Quốc, Nga có cảm giác gần gũi.
Chính vì như vậy khi Iran đưa ra đề nghị muốn gia nhập tổ chức hợp tác Thượng Hải, dù là Trung Quốc hay Nga đều khá ủng hộ, nhất là bên Quân đội cũng rất ủng hộ Iran tham gia tổ chức hợp tác Thượng Hải. Nhưng ở trình độ nào đó tổ chức hợp tác Thượng Hải thực chất là một tổ chức dựa vào Quân đội là chính, mặc dù danh nghĩa là chống khủng bố nhưng đến lúc quan trọng là thành viên trong tổ chức thì anh khó có thể nói mình đặt ngoài sự việc, cho nên ở vấn đề này hai nước Trung Quốc, Nga cũng gặp áp lực tương đối lớn.
Tình huống này Triệu Quốc Đống từ Trầm Đông Chiêu nói cho biết. Hắn về Bắc Kinh đương nhiên phải tụ tập với mấy người này, không say không về.
Chuyến đi này của Lưu Nhược Đồng mất gần mười ngày, Nga cũng sẽ phái đoàn đại biểu bí mật tới Tehran, hai nước sẽ nói chuyện với lãnh đạo Iran. Việc gia nhập tổ chức hợp tác Thượng Hải của Iran không phải chuyện một hai ngày là xong, trước đó có không ít công tác chuẩn bị. Lưu Nhược Đồng đưa ra sự phán đoán khá chính xác về tình hình Iran nên được Bộ tổng tham mưu tin tưởng, vì thế lần này cô không thể không đi. Chẳng qua Triệu Quốc Đống cảm thấy Lưu Nhược Đồng khá hưng phấn, cô thấy vinh dự vì được tham dự công việc quan trọng này.
Sau cơn mưa Khấu Linh như một bông hoa hồng nở rộ. Người phụ nữ ngủ say lộ ra đôi chân trắng lõn bên ngoài váy ngủ, váy ngủ bằng lụa chỉ che được mấy chỗ nguy hiểm.
Lát sau như vừa tỉnh táo lại từ mộng cảnh, nhìn hắn đang chống tay nhìn mình, Khấu Linh không nhịn được kêu lên như nhớ ra gì đó. Cô vội vàng đứng lên gần như không kịp che đậy cứ như vậy cầm lấy áo lót và quần lót chạy vào phòng tắm.
- Sao, còn định mặc như vậy ngủ à? Ở đây có váy ngủ đó.
Triệu Quốc Đống nhẹ nhàng nói.
Lúc này Khấu Linh mới có phản ứng, cô xoay người lấy tay che ngực, tay kia dùng quần lót, áo lót.
- Đưa hộ em, em muốn rửa.
Một chất màu trắng từ bên dưới chảy ra, ướt sũng làm cho Khấu Linh vừa chạy vào phòng tắm không nhịn được khẽ kêu lên.
Đóng cửa phòng, Khấu Linh cứ như vậy nhảy thật mạnh, tay che ngực cũng đã hạ xuống.
Người phụ nữ trong gương vẫn đẹp như vậy, dán sát vào gương, trên mặt không có bất cứ tỳ vết nào, có chỉ là một đôi môi đẹp hơi nhòe mầu, đôi mắt sinh động, đây là kết quả sau cơn ân ái. Nhìn dọc theo cổ xuống dưới là bộ ngực đang run rẩy, lực hấp dẫn như không có tác dụng gì cả. Bên dưới là vùng bụng phẳng lì, cuối cùng là hình tam giác phát sáng…
Khấu Linh khẽ thở dài một tiếng trên thực tế lúc tỉnh lại cô có chút hối hận.
Lưu Nhược Đồng nếu ở Bắc Kinh có lẽ cô và Triệu Quốc Đống có quan hệ cô còn thấy dễ chịu. Hoặc là nói cô và Triệu Quốc Đống nếu rời khỏi Bắc Kinh, có việc này ở An Đô hoặc Côn Châu thì cô thấy tự nhiên hơn. Nhưng tình huống hôm nay làm cô cảm thấy nguy cơ.
Mà cơn điên cuồng vừa rồi làm cô nghĩ tới là sợ. Cô đang ở lúc nguy hiểm, kết quả quên dùng bao, mai chỉ có thể uống thuốc khẩn cấp.
Một lần nữa trở lại giường, tâm trạng Khấu Linh không quá tốt. Triệu Quốc Đống nhạy cảm nhận ra điểm này. Hắn thoáng nghĩ cái là hiểu nhưng vấn đề này hắn không tiện mở miệng nói, chỉ có thể dùng vấn đề khác để phân tán sự chú ý của cô.
- Khấu Linh, bạn học của em - Lý Vĩnh Cương vẫn còn làm ở Ủy ban kế hoạch phát triển…
- Còn, Cục công nghiệp đổi thành Cục phối hợp ngành nghề, y hình như là phó trưởng phòng công nghiệp luyện kim.
Khấu Linh không ngờ Triệu Quốc Đống nhớ kỹ như vậy.
- Ừ, anh còn chưa thấy y, nghe nói y đi Thượng Hải công tác, chưa về.
Triệu Quốc Đống rất tự nhiên nói.
- Ồ, phòng y hình như chủ yếu phụ trách ngành thép, rất bận. Sản lượng thép thừa quá nhiều, đào thải các công ty nhỏ, lò nhỏ chưa tiến triển. Lý Vĩnh Cương cũng nói hoàn cảnh đặc thù trong nước và quốc tế khiến chính quyền địa phương không muốn bỏ khối này. Chỉ có thể thông qua việc đổi mới kỹ thuật, quy luật thị trường mà ép các lò nhỏ bị đào thải, nếu không khi cơ quan chức năng mạo muội dùng biện pháp mạnh thì dễ làm người ta cho rằng chèn ép công ty tư nhân, tạo thành không khí xấu…
Khấu Linh thoáng khôi phục tinh thần, cô dựa lưng vào đầu giường.
- Vậy y cũng cho rằng bây giờ đào thải các công ty nhỏ lẻ kia chưa đúng thời cơ? Không khí chính trị xấu? Ai nói đào thỉa nhất định là công ty tư nhân?
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi nói. Lý Vĩnh Cương này không ngờ nói việc giảm sản lượng có thể biến thành khí hậu chính trị, mình còn có chút không ý thức được sự nguy hiểm trong đó.
Trên thực tế Triệu Quốc Đống sau khi biết tin mình tới Ủy ban kế hoạch phát triển vẫn cân nhắc việc này. Lần gặp ngẫu nhiên kia làm hắn nhớ rất kỹ. Bạn của Khấu Linh làm ở tập đoàn thép quốc tế Bắc Kinh có ý đồ với Lý Vĩnh Cương. Triệu Quốc Đống có một dự cảm mình tới Ủy ban kế hoạch phát triển, phụ trách quản lý Cục phối hợp ngành nghề, chẳng lẽ coi như là sắp đặt cho mình?
Chỉ là ở nơi đông người có hành vi này làm Khấu Linh không chịu được. Chẳng qua cô biết đây là do cách ăn mặc của mình gây “họa”
Cũng may Triệu Quốc Đống không có hành vi thêm nữa, chỉ dùng hành vi mập mờ đó khiêu khích cô. Bị hành vi này của Triệu Quốc Đống làm xấu hổ, Khấu Linh dần tỉnh ra, Triệu Quốc Đống dùng cách này để “hấp dẫn lại” cô.
Mùi café thơm ngát làm tâm trạng hai người tốt lên nhiều. Triệu Quốc Đống khá vui, Khấu Linh dùng sức hấp dẫn của cô để “dụ” mình, “kích thích” mình. Cách ăn mặc này cùng với trang điểm của cô, kèm theo đó là mùi nước hoa Pháp đúng là muốn hắn phải đi vào khuôn khổ.
Chẳng qua chiêu phản kích của hắn lại làm cô có chút không chống đỡ được. Điều này làm Triệu Quốc Đống rất đắc ý.
Đàn ông và phụ nữ giống như không ngừng dùng các loại thủ đoạn để chứng minh mình.
- Công việc ở cục có tốt không em?
Triệu Quốc Đống vốn không muốn phá vỡ loại không khí này nhưng hắn biết mình phải làm như vậy.
- Cũng được, khá phong phú, cũng thấy mình rất thoải mái.
Khấu Linh rất không tình nguyện đi ra khỏi không khí kia. Dựa vào vai Triệu Quốc Đống rất thoải mái, đây là cảm giác nhiều năm qua cô không có. Dựa vào hắn làm người ta có cảm giác kiên định như dựa vào núi, chỉ tiếc…
- Có lẽ sau này thời gian chúng ta qua lại sẽ nhiều hơn.
Triệu Quốc Đống liếc nhìn Khấu Linh vẫn đang chìm đắm trong tâm trạng sung sướng, trên khuôn mặt xinh đẹp kia khó làm người ta tin đó là người phụ nữ 34, 35 tuổi, mà giống như một cô gái mới biết yêu.
- Em biết, em đã xem công việc anh phụ trách quản lý, rất nhiều đều có liên hệ với Bộ Thương mại. Cục em có nhiều công việc cần bên anh ủng hộ.
Nói tới công việc của mình, Khấu Linh tỉnh táo lên nhiều nhưng cô vẫn không giãy dụa ra khỏi lòng hắn, cảm giác này rất tuyệt diệu, không nghĩ gì cả, cứ thế dựa vào nhau, không cần biết hắn đã có vợ, cũng không cần biết hắn có quan hệ kia với Mễ Á không, giống như cô không muốn nghĩ gì cả.
Giọng của Khấu Linh mang theo một tia xấu hổ làm Triệu Quốc Đống run lên trong lòng, ở tình huống này muốn nói nữa là rất khó, Triệu Quốc Đống cũng có chút đau đầu, đây là tự mua dây buộc mình.
Lưu Nhược Đồng đi Iran, cô cùng với Ban thư ký tổ chức hợp tác Thượng Hải, người của Bộ Ngoại giao, Bộ quốc phòng cùng đi. Iran cùng Pakistan năm ngoái đã thành quan sát viên của tổ chức hợp tác Thượng Hải, bây giờ đã chính thức đề nghị thành thành viên của tổ chức hợp tác Thượng Hải.
Quyết định chấp nhận một quốc gia gia nhập tổ chức hợp tác Thượng Hải cần phải tất cả các thành viên của tổ chức hợp tác Thượng Hải thông qua, nhưng hai nước Trung, Nga vẫn có tác dụng mang tính quyết định.
Iran cùng Pakistan cũng đã đề nghị với tổ chức hợp tác Thượng Hải, đây là vấn đề mang tính khiêu chiến và khó khăn lớn cho tổ chức hợp tác Thượng Hải.
Pakistan bởi vì liên quan tới chiến dịch chống khủng bố của Mình, bây giờ thành đồng minh chiến lược của Mỹ chống lại phần tử khủng bố ở Afghanistan, hơn nữa lại có xung đột với Ấn Độ ở khu vực Kashmir nên cả Nga hay Trung Quốc đều có thái độ cẩn thận. Nhưng Iran lại khác.
Iran đều được Nga, Trung Quốc chú ý. Nga có thể thông qua Iran để tăng cường sức ảnh hưởng với khu vực Trung Đông thậm chí thế giới Ảrập. Mà Trung Quốc cũng có lợi ích kinh tế ở đó, nguồn dầu mỏ phong phú của Iran cùng với cơ sở vật chất lạc hậu cũng hấp dẫn các công ty năng lượng, xây dựng của Trung Quốc. Mà nếu có thể xây dựng đường ống dẫn dầu từ Iran qua cảng Gwadar - Pakistan sẽ càng đảm bảo nguồn cung năng lượng cho Trung Quốc hơn.
Nói tóm lại Iran được gọi là đồng minh chiến lược với Trung Quốc và Nga, nhất là lập trường kiên định chống Mỹ của Iran cũng làm hai nước Trung Quốc, Nga có cảm giác gần gũi.
Chính vì như vậy khi Iran đưa ra đề nghị muốn gia nhập tổ chức hợp tác Thượng Hải, dù là Trung Quốc hay Nga đều khá ủng hộ, nhất là bên Quân đội cũng rất ủng hộ Iran tham gia tổ chức hợp tác Thượng Hải. Nhưng ở trình độ nào đó tổ chức hợp tác Thượng Hải thực chất là một tổ chức dựa vào Quân đội là chính, mặc dù danh nghĩa là chống khủng bố nhưng đến lúc quan trọng là thành viên trong tổ chức thì anh khó có thể nói mình đặt ngoài sự việc, cho nên ở vấn đề này hai nước Trung Quốc, Nga cũng gặp áp lực tương đối lớn.
Tình huống này Triệu Quốc Đống từ Trầm Đông Chiêu nói cho biết. Hắn về Bắc Kinh đương nhiên phải tụ tập với mấy người này, không say không về.
Chuyến đi này của Lưu Nhược Đồng mất gần mười ngày, Nga cũng sẽ phái đoàn đại biểu bí mật tới Tehran, hai nước sẽ nói chuyện với lãnh đạo Iran. Việc gia nhập tổ chức hợp tác Thượng Hải của Iran không phải chuyện một hai ngày là xong, trước đó có không ít công tác chuẩn bị. Lưu Nhược Đồng đưa ra sự phán đoán khá chính xác về tình hình Iran nên được Bộ tổng tham mưu tin tưởng, vì thế lần này cô không thể không đi. Chẳng qua Triệu Quốc Đống cảm thấy Lưu Nhược Đồng khá hưng phấn, cô thấy vinh dự vì được tham dự công việc quan trọng này.
Sau cơn mưa Khấu Linh như một bông hoa hồng nở rộ. Người phụ nữ ngủ say lộ ra đôi chân trắng lõn bên ngoài váy ngủ, váy ngủ bằng lụa chỉ che được mấy chỗ nguy hiểm.
Lát sau như vừa tỉnh táo lại từ mộng cảnh, nhìn hắn đang chống tay nhìn mình, Khấu Linh không nhịn được kêu lên như nhớ ra gì đó. Cô vội vàng đứng lên gần như không kịp che đậy cứ như vậy cầm lấy áo lót và quần lót chạy vào phòng tắm.
- Sao, còn định mặc như vậy ngủ à? Ở đây có váy ngủ đó.
Triệu Quốc Đống nhẹ nhàng nói.
Lúc này Khấu Linh mới có phản ứng, cô xoay người lấy tay che ngực, tay kia dùng quần lót, áo lót.
- Đưa hộ em, em muốn rửa.
Một chất màu trắng từ bên dưới chảy ra, ướt sũng làm cho Khấu Linh vừa chạy vào phòng tắm không nhịn được khẽ kêu lên.
Đóng cửa phòng, Khấu Linh cứ như vậy nhảy thật mạnh, tay che ngực cũng đã hạ xuống.
Người phụ nữ trong gương vẫn đẹp như vậy, dán sát vào gương, trên mặt không có bất cứ tỳ vết nào, có chỉ là một đôi môi đẹp hơi nhòe mầu, đôi mắt sinh động, đây là kết quả sau cơn ân ái. Nhìn dọc theo cổ xuống dưới là bộ ngực đang run rẩy, lực hấp dẫn như không có tác dụng gì cả. Bên dưới là vùng bụng phẳng lì, cuối cùng là hình tam giác phát sáng…
Khấu Linh khẽ thở dài một tiếng trên thực tế lúc tỉnh lại cô có chút hối hận.
Lưu Nhược Đồng nếu ở Bắc Kinh có lẽ cô và Triệu Quốc Đống có quan hệ cô còn thấy dễ chịu. Hoặc là nói cô và Triệu Quốc Đống nếu rời khỏi Bắc Kinh, có việc này ở An Đô hoặc Côn Châu thì cô thấy tự nhiên hơn. Nhưng tình huống hôm nay làm cô cảm thấy nguy cơ.
Mà cơn điên cuồng vừa rồi làm cô nghĩ tới là sợ. Cô đang ở lúc nguy hiểm, kết quả quên dùng bao, mai chỉ có thể uống thuốc khẩn cấp.
Một lần nữa trở lại giường, tâm trạng Khấu Linh không quá tốt. Triệu Quốc Đống nhạy cảm nhận ra điểm này. Hắn thoáng nghĩ cái là hiểu nhưng vấn đề này hắn không tiện mở miệng nói, chỉ có thể dùng vấn đề khác để phân tán sự chú ý của cô.
- Khấu Linh, bạn học của em - Lý Vĩnh Cương vẫn còn làm ở Ủy ban kế hoạch phát triển…
- Còn, Cục công nghiệp đổi thành Cục phối hợp ngành nghề, y hình như là phó trưởng phòng công nghiệp luyện kim.
Khấu Linh không ngờ Triệu Quốc Đống nhớ kỹ như vậy.
- Ừ, anh còn chưa thấy y, nghe nói y đi Thượng Hải công tác, chưa về.
Triệu Quốc Đống rất tự nhiên nói.
- Ồ, phòng y hình như chủ yếu phụ trách ngành thép, rất bận. Sản lượng thép thừa quá nhiều, đào thải các công ty nhỏ, lò nhỏ chưa tiến triển. Lý Vĩnh Cương cũng nói hoàn cảnh đặc thù trong nước và quốc tế khiến chính quyền địa phương không muốn bỏ khối này. Chỉ có thể thông qua việc đổi mới kỹ thuật, quy luật thị trường mà ép các lò nhỏ bị đào thải, nếu không khi cơ quan chức năng mạo muội dùng biện pháp mạnh thì dễ làm người ta cho rằng chèn ép công ty tư nhân, tạo thành không khí xấu…
Khấu Linh thoáng khôi phục tinh thần, cô dựa lưng vào đầu giường.
- Vậy y cũng cho rằng bây giờ đào thải các công ty nhỏ lẻ kia chưa đúng thời cơ? Không khí chính trị xấu? Ai nói đào thỉa nhất định là công ty tư nhân?
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi nói. Lý Vĩnh Cương này không ngờ nói việc giảm sản lượng có thể biến thành khí hậu chính trị, mình còn có chút không ý thức được sự nguy hiểm trong đó.
Trên thực tế Triệu Quốc Đống sau khi biết tin mình tới Ủy ban kế hoạch phát triển vẫn cân nhắc việc này. Lần gặp ngẫu nhiên kia làm hắn nhớ rất kỹ. Bạn của Khấu Linh làm ở tập đoàn thép quốc tế Bắc Kinh có ý đồ với Lý Vĩnh Cương. Triệu Quốc Đống có một dự cảm mình tới Ủy ban kế hoạch phát triển, phụ trách quản lý Cục phối hợp ngành nghề, chẳng lẽ coi như là sắp đặt cho mình?
/1736
|