Nhâm Vi Phong nở nụ cười, y biết Triệu Quốc Đống trong thời gian này tạo rất nhiều sóng gió, thậm chí aln tới khá nhiều lĩnh vực. Y phục dũng khí của Triệu Quốc Đống, có thể làm được điểm này không có khí phách là không thể.
- Quốc Đống, bên trên nếu có hành động này thì sợ Ủy ban Tư vấn về Chính sách Thương mại Quốc gia và các công ty nhà nước sẽ phản ứng rất mạnh.
- Hừ, cả đường khóc không bằng một nhà khóc, mọi chuyện cũng cần suy nghĩ rõ ràng. Sợ không phải là phản ứng của bọn họ, mà sợ chính là dân ý.
Triệu Quốc Đống lắc đầu, ở vấn đề này hắn có thể có quyền lên tiếng nhưng không có quyền quyết định. Làm như thế nào quyết định chính là vấn đề của Trung ương.
- Quốc Đống, cậu nói rất đúng trọng tâm của vấn đề, bảo sao tôi ở An Nguyên nghe được không ít cách nói. Nói cậu từ Bộ năng lượng đi ra nên hiểu rõ nhất các công ty thuộc Bộ năng lượng, nên phản kích rất sắc bén, có người còn nói cậu định làm phản đồ của Bộ năng lượng.
Nhâm Vi Phong cũng có thể hiểu tâm trạng của Triệu Quốc Đống. Làm quan một khóa, tạo phúc một phương, Triệu Quốc Đống đây là nghĩ đúng nhưng ở vị trí phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển nên nếu muốn làm đúng theo suy nghĩ của mình thì sẽ gây ra sóng gió.
- Mặc bọn họ nói, ở Bộ năng lượng vốn có một số người quen bây giờ thấy tôi đều cười cười đầy thâm ý, tôi cũng thấy buồn bực. Muốn làm việc tất nhiên phải chạm tới quần thể lợi ích nào đó, không làm thì tôi cần gì phải ngồi ở vị trí này? Thà đi xuống làm việc thật còn hơn.
Triệu Quốc Đống có chút mất hứng thở dài nói.
- Quốc Đống, suy nghĩ của cậu thì tôi cũng hiểu đôi chút, nhưng cải cách sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều quần thể lợi ích, cậu phải chuẩn bị tư tưởng. Quần thể lợi ích này có năng lực rất mạnh, bọn họ nếu hợp sức lại chỉ sợ thanh thế kinh người, cũng có thể ảnh hưởng lớn tới chính sách của Trung ương, có một số việc cậu không thể quá lạc quan.
Nhâm Vi Phong trầm giọng nói.
- Tôi cũng đã chuẩn bị tư tưởng, ngài không cảm thấy tôi bây giờ ở ủy ban như người cô độc tự hỏi sao? Hắc hắc nói khó nghe là kẻ quái dị, thích lấy lòng dư luận, thích đứng ở góc độ quá cao mà nhìn nhận vấn đề.
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Một ít người cũng đã khuyên hoặc ám chỉ tôi cơm phải ăn từng miếng, đường phải đi từng bước, muốn tôi đừng quá gấ, không nên quá kích động. Ví dụ như có nên mở quyền nhập khẩu phân ka-li, khyến khích công ty tư nhân đi ra nước ngoài, không phải là tôi cũng có chút ý kiến khác với quy hoạch chỉnh hợp ngành thép Tề Lỗ sao? Đây là đại biểu tôi cấp tiến, kích động ư? Có phải nhất định cùng quan điểm với hầu hết mọi người thì mới là trưởng thành không?
Nhâm Vi Phong liên tục thở dài…
Tuy nói quan điểm của Triệu Quốc Đống không tính là cấp tiến nhưng suy nghĩ của hắn là muốn cướp đoạt đặc quyền của quần thể lợi ích khá lớn, đương nhiên sẽ có bắn ngược. Bọn họ bây giờ còn chưa rõ ý đồ của Trung ương, vì thế có thể thông qua nhiều con đường để công kích hắn. Cuối cùng có lẽ còn đâm đao thấy máu.
- Quốc Đống, nếu cậu thật sự quyết định làm gì thì cứ làm. Chẳng qua tôi cảm thấy nên chọn điểm vào chính xác, không nên một lần thụ địch quá nhiều, cũng cần chú ý phương pháp, như vậy có thể giảm áp lực cho cậu đôi chút.
Nhâm Vi Phong rất chân thành nói:
- Không có Trung ương kiên quyết ủng hộ, quan điểm này của cậu rất khó áp dụng vào thực tế, cuối cùng chỉ có thể hư thối. Nhưng tôi có cảm giác Trung ương lần này sẽ không làm qua loa.
- Ừ, tôi cũng cảm thấy điểm này nên coi đây là sự ủng hộ đối với mình. Không làm thì thôi, muốn làm phải thành, đây là suy nghĩ của tôi. Chuyện không ở lớn nhỏ, chủ yếu là phải thành công, nói được phải làm được.
Triệu Quốc Đống vung tay lên nói:
- Chủ tịch Vi Phong, tình hình của ngài bây giờ chắc không quá tốt. Lăng Chính Dược mới tới chỉ sợ có tác phong làm việc khác bí thư Đông Lưu, ngài chỉ sợ giống tôi là cần thích ứng một phen, ít nhất cũng cần làm như vậy trước khi ngài đi.
Nhâm Vi Phong im lặng không nói, Triệu Quốc Đống nói đúng tiếng lòng của y. Lăng Chính Dược đến An Nguyên, hướng gió lập tức thay đổi. Nhâm Vi Phong, Hàn Độ cùng Dương Kính Quang đứng mũi chịu sào, Hàn Độ là người gốc An Nguyên, lý lịch thâm hậu, người cũng khiêm nhường nên còn đỡ một chút. Chỉ Nhâm Vi Phong và Dương Kính Quang là khác loại.
Lăng Chính Dược không hổ là người từ Ban Tổ chức cán bộ Trung ương đi ra, làm việc rất có phương pháp, cũng có thể nắm được mấu chốt. Chẳng qua Nhâm Vi Phong thấy Lăng Chính Dược rất giỏi” lạm quyền”, nhất là quyền dùng người càng nắm chặt hơn, rất tự nhiên đưa ra vài chế độ. Hơn nữa Tần Hạo Nghiên bây giờ cũng có ý nhân nhượng nên khiến mấy người Nhâm Vi Phong cảm thấy An Nguyên như biến thành của Lăng gia.
Nhâm Vi Phong rất có cảm tình với An Nguyên, cũng hy vọng làm ra sự nghiệp ở An Nguyên, nhưng y cũng biết theo tình hình hiện nay thì mình rời khỏi An Nguyên chỉ là vấn đề thời gian. Triệu Quốc Đống lúc trước đề cập áo gấm hồi hương là rất có thể, về phần có thể về Tề Lỗ hay không thì phải do Trung ương quyết định.
Nói chuyện với Triệu Quốc Đống làm Nhâm Vi Phong cảm thấy Trung ương đúng là sẽ có thay đổi. Nhâm Vi Phong không tin Triệu Quốc Đống là người chỉ biết cúi đầu lái xe. Hắn kiên trì quan điểm cá nhân của mình nhất định là có chỗ dựa.
Hơn nữa dân ý bây giờ đúng là rất phê phán một ít lĩnh vực lũng đoạn, cho rằng đây là nuôi béo công ty nhà nước. Nhưng lợi ích từ đó lại rơi vào tay nhân viên quản lý của công ty nhà nước, hoàn toàn quên mất chủ của công ty nhà nước là ai.
Ở tình huống này thì Trung ương nhất định phải có điều chỉnh, nhất là gặp phải yêu cầu khi gia nhập tổ chức WTO. Mở cho tập đoàn nước ngoài tiến vào đầu tư trong lĩnh vực năng lượng cũng khiến các công ty nhà nước gặp khiêu chiến rất lớn. Cùng với việc làm tập đoàn nước ngoài từng bước xâm chiếm thì sao không thể bồi dưỡng công ty tư nhân.
Nhâm Vi Phong cảm thấy nếu mình còn làm phó chủ tịch thường trực An Nguyên một ngày thì phải làm hết chức trách một ngày. Y cảm thấy công ty tư nhân Tề Lỗ đã đi được bước này, như vậy y có thể khuyến khích công ty tư nhân của An Nguyên, để bọn họ mở mắt ra nhìn thế giới.
…
Truyền thông luôn là nơi nhạy cảm nhất, mà phong cách trời sinh của bọn họ cũng sẽ dùng tốc độ nhanh nhất đưa tin để mang tới sự hưng phấn hoặc u sầu cho vô số người.
Mà theo mạng inte phát triển, mạng đã dần trở thành một miệng lưỡi truyền thông rất quan trọng.
Ngày 25/5, hai trang web lớn là Tân Lãng, Thiên Hạ đăng bài hóa chất Trung Hải đang bí mật đàm phán với công ty quặng mỏ Hoa Xuyên có trụ sở chính ở Tân Môn, nghe nói hai công ty đã ký thỏa thuận thành lập công ty liên doanh, cùng tiến hành thăm dò khai thác nguồn nguyên liệu phân kali ở Canada, hóa chất Trung Hải sẽ lấy tiền mặt góp cổ phần, mà công ty Hoa Xuyên sẽ lấy quyền khai thác và thăm dò ở khai khu vực để góp cổ phần, cũng lợi dụng nguồn tài chính của Trung Hải mà tiến hành xây dựng cơ sở vật chất.
Ngay lập tức cổ phiếu của Trung hải tăng rất mạnh. Có phóng viên đến phỏng vấn lãnh đạo tập đoàn Trung Hải nhưng được câu trả lời đều là tạm thời không giải đáp, tới lúc thích hợp sẽ có câu trả lời thuyết phục với mọi người.
Ngày 26/5, mạng lại đưa tin Hóa chất Á Châu đang tích cực đàm phán với tập đoàn phân kali hoàng gia Canada, muốn mua một bộ phận cổ phiếu của tập đoàn này, qua đó tăng cường quyền khống chế và đối với nguồn nguyên liệu, nhưng tin này không được chứng thực.
Ngày 28/5, ba công ty tư nhân hàng đầu Tề Lô tuyên bố sẽ đầu tư 150 triệu tệ thành lập công ty trách nhiệm hữu hạn hóa chất Tề Lô, cũng lấy danh nghĩa công ty này mà mua lại quyền thăm dò khai thác tám trăm triệu tấn đất từ công ty Hà Lan ở Canada, hai bên đã ký thỏa thuận chỉ chờ các ngành chức năng trong nước phê duyệt.
Nhất thời ngành sản xuất phân bón thành tâm điểm chú ý của giới truyền thông.
Tâm điểm còn lại chính là chính sách quốc gia có bật đèn xanh với hành vi này của ba công ty tư nhân Tề Lô không? Quyền nhập khẩu và đầu tư nước ngoài này có được mở ra cho công ty tư nhân không?
Bên phía Canada rất hoan nghênh các công ty Trung Quốc tiến vào Canada theo đúng pháp luật hiện hành, tham gia khai thác, phát triển ngành khai khaongs của Canada…
Ngày 1/6, trong cuộc họp báo của Quốc vụ viện, có phóng viên Nhật Bản hỏi Trung Quốc có phải chuẩn bị mở quyền nhập khẩu phân bón không, có chính sách đầu tư nước ngoài hay không? Người phát ngôn Quốc vụ viện cũng nói đầu tư của giới kinh tế tư nhân cũng có căn cứ chính sách, còn sự việc cụ thể có thể đi tham khảo bên Ủy ban kế hoạch phát triển cùng Bộ Thương mại.
- Quốc Đống, bên trên nếu có hành động này thì sợ Ủy ban Tư vấn về Chính sách Thương mại Quốc gia và các công ty nhà nước sẽ phản ứng rất mạnh.
- Hừ, cả đường khóc không bằng một nhà khóc, mọi chuyện cũng cần suy nghĩ rõ ràng. Sợ không phải là phản ứng của bọn họ, mà sợ chính là dân ý.
Triệu Quốc Đống lắc đầu, ở vấn đề này hắn có thể có quyền lên tiếng nhưng không có quyền quyết định. Làm như thế nào quyết định chính là vấn đề của Trung ương.
- Quốc Đống, cậu nói rất đúng trọng tâm của vấn đề, bảo sao tôi ở An Nguyên nghe được không ít cách nói. Nói cậu từ Bộ năng lượng đi ra nên hiểu rõ nhất các công ty thuộc Bộ năng lượng, nên phản kích rất sắc bén, có người còn nói cậu định làm phản đồ của Bộ năng lượng.
Nhâm Vi Phong cũng có thể hiểu tâm trạng của Triệu Quốc Đống. Làm quan một khóa, tạo phúc một phương, Triệu Quốc Đống đây là nghĩ đúng nhưng ở vị trí phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển nên nếu muốn làm đúng theo suy nghĩ của mình thì sẽ gây ra sóng gió.
- Mặc bọn họ nói, ở Bộ năng lượng vốn có một số người quen bây giờ thấy tôi đều cười cười đầy thâm ý, tôi cũng thấy buồn bực. Muốn làm việc tất nhiên phải chạm tới quần thể lợi ích nào đó, không làm thì tôi cần gì phải ngồi ở vị trí này? Thà đi xuống làm việc thật còn hơn.
Triệu Quốc Đống có chút mất hứng thở dài nói.
- Quốc Đống, suy nghĩ của cậu thì tôi cũng hiểu đôi chút, nhưng cải cách sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều quần thể lợi ích, cậu phải chuẩn bị tư tưởng. Quần thể lợi ích này có năng lực rất mạnh, bọn họ nếu hợp sức lại chỉ sợ thanh thế kinh người, cũng có thể ảnh hưởng lớn tới chính sách của Trung ương, có một số việc cậu không thể quá lạc quan.
Nhâm Vi Phong trầm giọng nói.
- Tôi cũng đã chuẩn bị tư tưởng, ngài không cảm thấy tôi bây giờ ở ủy ban như người cô độc tự hỏi sao? Hắc hắc nói khó nghe là kẻ quái dị, thích lấy lòng dư luận, thích đứng ở góc độ quá cao mà nhìn nhận vấn đề.
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Một ít người cũng đã khuyên hoặc ám chỉ tôi cơm phải ăn từng miếng, đường phải đi từng bước, muốn tôi đừng quá gấ, không nên quá kích động. Ví dụ như có nên mở quyền nhập khẩu phân ka-li, khyến khích công ty tư nhân đi ra nước ngoài, không phải là tôi cũng có chút ý kiến khác với quy hoạch chỉnh hợp ngành thép Tề Lỗ sao? Đây là đại biểu tôi cấp tiến, kích động ư? Có phải nhất định cùng quan điểm với hầu hết mọi người thì mới là trưởng thành không?
Nhâm Vi Phong liên tục thở dài…
Tuy nói quan điểm của Triệu Quốc Đống không tính là cấp tiến nhưng suy nghĩ của hắn là muốn cướp đoạt đặc quyền của quần thể lợi ích khá lớn, đương nhiên sẽ có bắn ngược. Bọn họ bây giờ còn chưa rõ ý đồ của Trung ương, vì thế có thể thông qua nhiều con đường để công kích hắn. Cuối cùng có lẽ còn đâm đao thấy máu.
- Quốc Đống, nếu cậu thật sự quyết định làm gì thì cứ làm. Chẳng qua tôi cảm thấy nên chọn điểm vào chính xác, không nên một lần thụ địch quá nhiều, cũng cần chú ý phương pháp, như vậy có thể giảm áp lực cho cậu đôi chút.
Nhâm Vi Phong rất chân thành nói:
- Không có Trung ương kiên quyết ủng hộ, quan điểm này của cậu rất khó áp dụng vào thực tế, cuối cùng chỉ có thể hư thối. Nhưng tôi có cảm giác Trung ương lần này sẽ không làm qua loa.
- Ừ, tôi cũng cảm thấy điểm này nên coi đây là sự ủng hộ đối với mình. Không làm thì thôi, muốn làm phải thành, đây là suy nghĩ của tôi. Chuyện không ở lớn nhỏ, chủ yếu là phải thành công, nói được phải làm được.
Triệu Quốc Đống vung tay lên nói:
- Chủ tịch Vi Phong, tình hình của ngài bây giờ chắc không quá tốt. Lăng Chính Dược mới tới chỉ sợ có tác phong làm việc khác bí thư Đông Lưu, ngài chỉ sợ giống tôi là cần thích ứng một phen, ít nhất cũng cần làm như vậy trước khi ngài đi.
Nhâm Vi Phong im lặng không nói, Triệu Quốc Đống nói đúng tiếng lòng của y. Lăng Chính Dược đến An Nguyên, hướng gió lập tức thay đổi. Nhâm Vi Phong, Hàn Độ cùng Dương Kính Quang đứng mũi chịu sào, Hàn Độ là người gốc An Nguyên, lý lịch thâm hậu, người cũng khiêm nhường nên còn đỡ một chút. Chỉ Nhâm Vi Phong và Dương Kính Quang là khác loại.
Lăng Chính Dược không hổ là người từ Ban Tổ chức cán bộ Trung ương đi ra, làm việc rất có phương pháp, cũng có thể nắm được mấu chốt. Chẳng qua Nhâm Vi Phong thấy Lăng Chính Dược rất giỏi” lạm quyền”, nhất là quyền dùng người càng nắm chặt hơn, rất tự nhiên đưa ra vài chế độ. Hơn nữa Tần Hạo Nghiên bây giờ cũng có ý nhân nhượng nên khiến mấy người Nhâm Vi Phong cảm thấy An Nguyên như biến thành của Lăng gia.
Nhâm Vi Phong rất có cảm tình với An Nguyên, cũng hy vọng làm ra sự nghiệp ở An Nguyên, nhưng y cũng biết theo tình hình hiện nay thì mình rời khỏi An Nguyên chỉ là vấn đề thời gian. Triệu Quốc Đống lúc trước đề cập áo gấm hồi hương là rất có thể, về phần có thể về Tề Lỗ hay không thì phải do Trung ương quyết định.
Nói chuyện với Triệu Quốc Đống làm Nhâm Vi Phong cảm thấy Trung ương đúng là sẽ có thay đổi. Nhâm Vi Phong không tin Triệu Quốc Đống là người chỉ biết cúi đầu lái xe. Hắn kiên trì quan điểm cá nhân của mình nhất định là có chỗ dựa.
Hơn nữa dân ý bây giờ đúng là rất phê phán một ít lĩnh vực lũng đoạn, cho rằng đây là nuôi béo công ty nhà nước. Nhưng lợi ích từ đó lại rơi vào tay nhân viên quản lý của công ty nhà nước, hoàn toàn quên mất chủ của công ty nhà nước là ai.
Ở tình huống này thì Trung ương nhất định phải có điều chỉnh, nhất là gặp phải yêu cầu khi gia nhập tổ chức WTO. Mở cho tập đoàn nước ngoài tiến vào đầu tư trong lĩnh vực năng lượng cũng khiến các công ty nhà nước gặp khiêu chiến rất lớn. Cùng với việc làm tập đoàn nước ngoài từng bước xâm chiếm thì sao không thể bồi dưỡng công ty tư nhân.
Nhâm Vi Phong cảm thấy nếu mình còn làm phó chủ tịch thường trực An Nguyên một ngày thì phải làm hết chức trách một ngày. Y cảm thấy công ty tư nhân Tề Lỗ đã đi được bước này, như vậy y có thể khuyến khích công ty tư nhân của An Nguyên, để bọn họ mở mắt ra nhìn thế giới.
…
Truyền thông luôn là nơi nhạy cảm nhất, mà phong cách trời sinh của bọn họ cũng sẽ dùng tốc độ nhanh nhất đưa tin để mang tới sự hưng phấn hoặc u sầu cho vô số người.
Mà theo mạng inte phát triển, mạng đã dần trở thành một miệng lưỡi truyền thông rất quan trọng.
Ngày 25/5, hai trang web lớn là Tân Lãng, Thiên Hạ đăng bài hóa chất Trung Hải đang bí mật đàm phán với công ty quặng mỏ Hoa Xuyên có trụ sở chính ở Tân Môn, nghe nói hai công ty đã ký thỏa thuận thành lập công ty liên doanh, cùng tiến hành thăm dò khai thác nguồn nguyên liệu phân kali ở Canada, hóa chất Trung Hải sẽ lấy tiền mặt góp cổ phần, mà công ty Hoa Xuyên sẽ lấy quyền khai thác và thăm dò ở khai khu vực để góp cổ phần, cũng lợi dụng nguồn tài chính của Trung Hải mà tiến hành xây dựng cơ sở vật chất.
Ngay lập tức cổ phiếu của Trung hải tăng rất mạnh. Có phóng viên đến phỏng vấn lãnh đạo tập đoàn Trung Hải nhưng được câu trả lời đều là tạm thời không giải đáp, tới lúc thích hợp sẽ có câu trả lời thuyết phục với mọi người.
Ngày 26/5, mạng lại đưa tin Hóa chất Á Châu đang tích cực đàm phán với tập đoàn phân kali hoàng gia Canada, muốn mua một bộ phận cổ phiếu của tập đoàn này, qua đó tăng cường quyền khống chế và đối với nguồn nguyên liệu, nhưng tin này không được chứng thực.
Ngày 28/5, ba công ty tư nhân hàng đầu Tề Lô tuyên bố sẽ đầu tư 150 triệu tệ thành lập công ty trách nhiệm hữu hạn hóa chất Tề Lô, cũng lấy danh nghĩa công ty này mà mua lại quyền thăm dò khai thác tám trăm triệu tấn đất từ công ty Hà Lan ở Canada, hai bên đã ký thỏa thuận chỉ chờ các ngành chức năng trong nước phê duyệt.
Nhất thời ngành sản xuất phân bón thành tâm điểm chú ý của giới truyền thông.
Tâm điểm còn lại chính là chính sách quốc gia có bật đèn xanh với hành vi này của ba công ty tư nhân Tề Lô không? Quyền nhập khẩu và đầu tư nước ngoài này có được mở ra cho công ty tư nhân không?
Bên phía Canada rất hoan nghênh các công ty Trung Quốc tiến vào Canada theo đúng pháp luật hiện hành, tham gia khai thác, phát triển ngành khai khaongs của Canada…
Ngày 1/6, trong cuộc họp báo của Quốc vụ viện, có phóng viên Nhật Bản hỏi Trung Quốc có phải chuẩn bị mở quyền nhập khẩu phân bón không, có chính sách đầu tư nước ngoài hay không? Người phát ngôn Quốc vụ viện cũng nói đầu tư của giới kinh tế tư nhân cũng có căn cứ chính sách, còn sự việc cụ thể có thể đi tham khảo bên Ủy ban kế hoạch phát triển cùng Bộ Thương mại.
/1736
|