Từ Thu Nhạn lái xe rất nhanh, xe chạy đến 140km trên đường cao tốc tới sân bay, Triệu Quốc Đống quan sát thấy Từ Thu Nhạn đã quen đi xe nhanh như vậy. Hắn lần đầu ngồi xe Từ Thu Nhạn lái cũng đi nhanh như thế này.
Cửa kính xe dán phim màu sẫm, từ bên ngoài căn bản không nhìn được gì bên trong, hơn nữa tốc độ cũng nhanh. Triệu Quốc Đống không làm gì mà chỉ ôm Từ Xuân Nhạn vào lòng. Hắn có chút áy náy với các cô, lần này hắn về tỉnh An Nguyên chỉ có thể đến chỗ La Băng một đêm, sau đó đến chõ hai chị em, cuộc sống này không biết bao giờ thì kết thúc.
Từ Xuân Nhạn rất hưởng thụ nửa tiếng ngọt ngào này. Trên xe có em gái cô nhưng sau cảnh xấu hổ đêm qua nên cả hai người đều hoàn toàn buông ra.
Cuộc sống ngắn ngủi khổ sở, nếu đã không thèm để ý mấy thứ kia thì sao phải giả vờ xấu hổ chứ?
Khi tay Triệu Quốc Đống đưa vào trong áo sờ sờ bụng cô, Từ Xuân Nhạn nhẹ nhàng cởi móc áo lót để hắn dễ thực hiện hơn.
Chiếc áo lót cỡ 35D làm người cô hơi chặt, cô không thể không đổi một loại khác. Có lẽ đây là do thời gian dài tập luyện nên ngực to lên đôi chút.
Triệu Quốc Đống rất cảm động vì sự dịu dàng và hiểu ý của Từ Xuân Nhạn. Từ Xuân Nhạn chỉ lặng lẽ đến với mình, chỉ lẳng lặng chờ đợi giây phút này, người phụ nữ như vậy không có nhiều trên đời. Triệu Quốc Đống cảm thấy đến bước này không phải cá nhân hắn có thể giải thoát được. Hắn chỉ có thể cố gắng dành nhiều thời gian thêm nữa để bù đắp cho hai cô.
Khi xe dừng ở bãi đỗ xe, Triệu Quốc Đống mới lưu luyến bỏ tay từ áo cô ra, nhẹ nhàng hôn lên môi Từ Xuân Nhạn. Hắn cũng không hề khách khí kéo mặt Từ Thu Nhạn lại, hôn Từ Thu Nhạn thật dài, tay đưa vào ngực mở khóa áo và sờ nắn một phen. Lúc buông ra, Triệu Quốc Đống thấy rõ cả hai cô đều nở nụ cười đầy hạnh phúc.
Trong ánh mắt si mê của hai người, Triệu Quốc Đống rất nhanh nhẹn chỉnh lại quần áo, cầm cặp đi xuống.
- Chị, lần này hắn về có gì đó khác khác.
- Có gì khác?
- Em không biết, ít nhất trên giường khác.
Từ Thu Nhạn thường làm càn hơn Từ Xuân Nhạn, vẻ đỏ ửng trên mặt vẫn chưa tan đi.
- Làm em và chị chết đi sống lại cả đêm, không biết yêu quý sức khỏe gì cả. Em cảm thấy trong lòng hắn có chuyện gì đó.
- Ừ, cuộc điện tối qua làm hắn liên tục giật mình, nếu không phải em thì chị sợ mình không chịu nổi.
Từ Xuân Nhạn xấu hổ trừng mắt nhìn Từ Thu Nhạn:
- Không biết em học từ đâu tư thế đó.
- Chị đó, trong lòng rõ ràng là nghĩ tới nhưng không dám nói không dám làm, em không sợ, thích gì thì nói là làm, hai bên tình nguyện, em muốn hắn quan hệ với em thì sao chứ?
Từ Thu Nhạn một bên móc lại khóa, một bên không thèm để ý nói:
- Con người ở đời mong gì chứ? Người đàn ông trọng tình cảm như Quốc Đống, làm tình nhân cả đời cho hắn em thấy cũng đáng. Là bây giờ chứ trước giải phóng thì chúng ta không phải đường hoàng vào nhà làm thiếp cho hắn sao? Hắn thật sự muốn có con thì em sẽ sinh.
Từ Xuân Nhạn không nói được gì trước tư tưởng của Từ Thu Nhạn. Lát sau Từ Xuân Nhạn mới thở dài nói:
- Đây là số của chúng ta, hắn nói với em là muốn có con ư?
- Không, hắn chỉ nói nếu chị em ta muốn có con thì nên có sớm, không thể kéo dài, chúng ta từng này tuổi rồi mà.
Từ Thu Nhạn lấy bao thuốc trong ví ra nhưng thấy chị nhíu mày nên bỏ lại. Cô không nghiện thuốc chỉ ở một số lúc đặc biệt mới hút, có khi cả tuần không hút một điếu.
Từ Xuân Nhạn lắc đầu không nói, vấn đề này hai người phải suy nghĩ thật kỹ. Nếu có con thì chỉ sợ phải bỏ cuộc sống hiện nay, rời khỏi An Đô, rời khỏi Trung Quốc, đi Australia hoặc là Canada, ít nhất cũng đi Hongkong hoặc là Singapore, điểm này cô không chưa nghĩ kỹ.
…
Vừa lên máy bay, Triệu Quốc Đống rơi vào dòng suy nghĩ. Cuộc điện tối qua của Tằng Quyền Quân làm hắn rất chấn động, Trung ương nhanh như vậy có quyết định làm hắn vẫn hy vọng sớm có lại lo lắng. Dù sao đây là lần đầu hắn ra chiêu sau khi làm phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển, áp lực tới từ khắp nơi là rất lớn. Nếu pháo này không bắn ra thì danh tiếng của hắn sẽ mất sạch.
May là có yêu tinh Từ Thu Nhạn mới làm hắn thoát ra khỏi dòng suy nghĩ. Triệu Quốc Đống vô thức lắc đầu, tính cách hai chị em Từ Thu Nhạn hoàn toàn khác nhau đúng là hiếm thấy. Từ Thu Nhạn săm hình con bướm tinh xảo ở trên mu cũng làm Triệu Quốc Đống kích thích.
Suy nghĩ nhanh chóng thoát ra khỏi cơ thể chị em Từ Thu Nhạn quay về công việc. 10h30 ủy ban sẽ họp, có lẽ là muốn tiến hành nghiên cứu tin tức mà bên trên truyền tới. Mặc dù chỉ có mình và Tằng Quyền Quân tham gia hội nghị nhưng ủy ban cũng cần có nhận thức chung, đợi bên trên thật sự có quyết định thì sẽ dựa vào quyết định đó để thao tác.
Xuống máy bay Âu Dương Cẩm Hoa sớm đã chờ ở đó. Xe Audi khởi động, Âu Dương Cẩm Hoa đưa mấy tài liệu mà Triệu Quốc Đống gọi điện bảo mình làm cho hắn.
Triệu Quốc Đống muốn lợi dụng thời gian từ sân bay tới ủy ban để tiêu hóa một chút thứ trong tay. Chờ hội nghị chủ nhiệm diễn ra thì hắn sẽ tỏ rõ quan điểm cá nhân, đây coi như lần đầu hắn nói thẳng quan điểm của mình. Lần trước chỉ là nói đến công việc cụ thể. Mà lần này hắn trình bày toàn diện quan điểm của mình về lĩnh vực mình phân công với Thủ tướng, các Phó thủ tướng.
Âu Dương Cẩm Hoa nhìn qua kính quan sát sếp, hai hôm nay y về Bắc Kinh đều không yên ổn. Mấy đồng nghiệp cũ ở hai cơ quan từng làm đều gọi điện tới tìm hắn, khiến hắn và bạn gái đang ở cạnh nhau bị làm phiền.
Chẳng qua bạn gái khá vui vẻ, điện thoại nhiều chứng minh địa vị của hắn tăng lên, quan hệ mở rộng. Chính vì vậy hai hôm nay mặc dù không ở bên bạn gái mấy nhưng cô không oán thán nửa câu.
Phương hướng thay đổi là điều không ai có thể nắm chắc, vốn nghĩ sếp lâu như vậy không có động thái gì là do phê bình của Trung ương và áp lực khắp nơi, nhưng Âu Dương Cẩm Hoa lại thấy sếp mình sợ là không dễ dàng thua cuộc, hơn nữa mới tới hai tháng đã dám phát ngôn như vậy, nếu không phải liều lĩnh, đó chính là đã tính trước.
Sếp hôm qua gọi điện bảo chuẩn bị tài liệu, Âu Dương Cẩm Hoa chỉ biết chuyện rốt cục muốn có một chút biến hóa.
Theo Triệu Quốc Đống lâu như vậy Âu Dương Cẩm Hoa biết sếp không thích nói chuyện công việc khi nghỉ, muộn như vậy bảo mình thu thập tài liệu để đưa lúc đầu giờ sáng nhất định có nguyên nhân. Nhưng kết quả cuối cùng là như thế nào thì Âu Dương Cẩm Hoa không rõ.
Triệu Quốc Đống không biết Âu Dương Cẩm Hoa nghĩ nhiều như vậy. Hắn không có tâm tư suy nghĩ việc khác, tiêu hóa tài liệu, viết thêm vài chữ, qua đó chuẩn bị đầy đủ cho cuộc chiến trong hội nghị chủ nhiệm lát nữa và hội nghị báo cáo chiều nay.
Triệu Quốc Đống rất hài lòng về Âu Dương Cẩm Hoa, ngoài trầm ổn, cầm mẫn, còn có tố chất tổng hợp. Tốt nghiệp đại học xuất sắc ở ủy ban không thiếu, nhưng mấy năm công tác ở các cơ quan khác, đây là kinh nghiệm tốt co Âu Dương Cẩm Hoa. Thông qua việc trao đổi với Âu Dương Cẩm Hoa và tài liệu tìm được, Triệu Quốc Đống bắt đầu tìm được nhiều thứ liên quan tới ngành thép.
Thấy sếp bỏ tài liệu xuống, mặt lộ vẻ suy nghĩ, Âu Dương Cẩm Hoa thở phào nhẹ nhõm. Sếp yêu cầu rất cao, đối với thu thập tài liệu và phân tích có thể nói là đặt ra điều kiện ngặt nghèo. Đây coi như thử thách lớn đối với Âu Dương Cẩm Hoa. Trước đó y đã chứng minh được mình, bây giờ càng không thể sơ sót.
- Âu Dương, làm rất tốt, chiều tôi và chủ nhiệm Quyền Quân muốn đi báo cáo công việc, cậu sửa lại mấy thứ này cho tốt, có vài đoạn cần sửa lại, tôi rất nhanh sẽ dùng tới.
Triệu Quốc Đống hít sâu một hơi, lúc này hắn cảm thấy đầu óc mình trống trải, cơn ân ái triền miên tối qua không ảnh hưởng đến tinh lực của hắn, còn làm hắn thả lỏng hoàn toàn.
Cửa kính xe dán phim màu sẫm, từ bên ngoài căn bản không nhìn được gì bên trong, hơn nữa tốc độ cũng nhanh. Triệu Quốc Đống không làm gì mà chỉ ôm Từ Xuân Nhạn vào lòng. Hắn có chút áy náy với các cô, lần này hắn về tỉnh An Nguyên chỉ có thể đến chỗ La Băng một đêm, sau đó đến chõ hai chị em, cuộc sống này không biết bao giờ thì kết thúc.
Từ Xuân Nhạn rất hưởng thụ nửa tiếng ngọt ngào này. Trên xe có em gái cô nhưng sau cảnh xấu hổ đêm qua nên cả hai người đều hoàn toàn buông ra.
Cuộc sống ngắn ngủi khổ sở, nếu đã không thèm để ý mấy thứ kia thì sao phải giả vờ xấu hổ chứ?
Khi tay Triệu Quốc Đống đưa vào trong áo sờ sờ bụng cô, Từ Xuân Nhạn nhẹ nhàng cởi móc áo lót để hắn dễ thực hiện hơn.
Chiếc áo lót cỡ 35D làm người cô hơi chặt, cô không thể không đổi một loại khác. Có lẽ đây là do thời gian dài tập luyện nên ngực to lên đôi chút.
Triệu Quốc Đống rất cảm động vì sự dịu dàng và hiểu ý của Từ Xuân Nhạn. Từ Xuân Nhạn chỉ lặng lẽ đến với mình, chỉ lẳng lặng chờ đợi giây phút này, người phụ nữ như vậy không có nhiều trên đời. Triệu Quốc Đống cảm thấy đến bước này không phải cá nhân hắn có thể giải thoát được. Hắn chỉ có thể cố gắng dành nhiều thời gian thêm nữa để bù đắp cho hai cô.
Khi xe dừng ở bãi đỗ xe, Triệu Quốc Đống mới lưu luyến bỏ tay từ áo cô ra, nhẹ nhàng hôn lên môi Từ Xuân Nhạn. Hắn cũng không hề khách khí kéo mặt Từ Thu Nhạn lại, hôn Từ Thu Nhạn thật dài, tay đưa vào ngực mở khóa áo và sờ nắn một phen. Lúc buông ra, Triệu Quốc Đống thấy rõ cả hai cô đều nở nụ cười đầy hạnh phúc.
Trong ánh mắt si mê của hai người, Triệu Quốc Đống rất nhanh nhẹn chỉnh lại quần áo, cầm cặp đi xuống.
- Chị, lần này hắn về có gì đó khác khác.
- Có gì khác?
- Em không biết, ít nhất trên giường khác.
Từ Thu Nhạn thường làm càn hơn Từ Xuân Nhạn, vẻ đỏ ửng trên mặt vẫn chưa tan đi.
- Làm em và chị chết đi sống lại cả đêm, không biết yêu quý sức khỏe gì cả. Em cảm thấy trong lòng hắn có chuyện gì đó.
- Ừ, cuộc điện tối qua làm hắn liên tục giật mình, nếu không phải em thì chị sợ mình không chịu nổi.
Từ Xuân Nhạn xấu hổ trừng mắt nhìn Từ Thu Nhạn:
- Không biết em học từ đâu tư thế đó.
- Chị đó, trong lòng rõ ràng là nghĩ tới nhưng không dám nói không dám làm, em không sợ, thích gì thì nói là làm, hai bên tình nguyện, em muốn hắn quan hệ với em thì sao chứ?
Từ Thu Nhạn một bên móc lại khóa, một bên không thèm để ý nói:
- Con người ở đời mong gì chứ? Người đàn ông trọng tình cảm như Quốc Đống, làm tình nhân cả đời cho hắn em thấy cũng đáng. Là bây giờ chứ trước giải phóng thì chúng ta không phải đường hoàng vào nhà làm thiếp cho hắn sao? Hắn thật sự muốn có con thì em sẽ sinh.
Từ Xuân Nhạn không nói được gì trước tư tưởng của Từ Thu Nhạn. Lát sau Từ Xuân Nhạn mới thở dài nói:
- Đây là số của chúng ta, hắn nói với em là muốn có con ư?
- Không, hắn chỉ nói nếu chị em ta muốn có con thì nên có sớm, không thể kéo dài, chúng ta từng này tuổi rồi mà.
Từ Thu Nhạn lấy bao thuốc trong ví ra nhưng thấy chị nhíu mày nên bỏ lại. Cô không nghiện thuốc chỉ ở một số lúc đặc biệt mới hút, có khi cả tuần không hút một điếu.
Từ Xuân Nhạn lắc đầu không nói, vấn đề này hai người phải suy nghĩ thật kỹ. Nếu có con thì chỉ sợ phải bỏ cuộc sống hiện nay, rời khỏi An Đô, rời khỏi Trung Quốc, đi Australia hoặc là Canada, ít nhất cũng đi Hongkong hoặc là Singapore, điểm này cô không chưa nghĩ kỹ.
…
Vừa lên máy bay, Triệu Quốc Đống rơi vào dòng suy nghĩ. Cuộc điện tối qua của Tằng Quyền Quân làm hắn rất chấn động, Trung ương nhanh như vậy có quyết định làm hắn vẫn hy vọng sớm có lại lo lắng. Dù sao đây là lần đầu hắn ra chiêu sau khi làm phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển, áp lực tới từ khắp nơi là rất lớn. Nếu pháo này không bắn ra thì danh tiếng của hắn sẽ mất sạch.
May là có yêu tinh Từ Thu Nhạn mới làm hắn thoát ra khỏi dòng suy nghĩ. Triệu Quốc Đống vô thức lắc đầu, tính cách hai chị em Từ Thu Nhạn hoàn toàn khác nhau đúng là hiếm thấy. Từ Thu Nhạn săm hình con bướm tinh xảo ở trên mu cũng làm Triệu Quốc Đống kích thích.
Suy nghĩ nhanh chóng thoát ra khỏi cơ thể chị em Từ Thu Nhạn quay về công việc. 10h30 ủy ban sẽ họp, có lẽ là muốn tiến hành nghiên cứu tin tức mà bên trên truyền tới. Mặc dù chỉ có mình và Tằng Quyền Quân tham gia hội nghị nhưng ủy ban cũng cần có nhận thức chung, đợi bên trên thật sự có quyết định thì sẽ dựa vào quyết định đó để thao tác.
Xuống máy bay Âu Dương Cẩm Hoa sớm đã chờ ở đó. Xe Audi khởi động, Âu Dương Cẩm Hoa đưa mấy tài liệu mà Triệu Quốc Đống gọi điện bảo mình làm cho hắn.
Triệu Quốc Đống muốn lợi dụng thời gian từ sân bay tới ủy ban để tiêu hóa một chút thứ trong tay. Chờ hội nghị chủ nhiệm diễn ra thì hắn sẽ tỏ rõ quan điểm cá nhân, đây coi như lần đầu hắn nói thẳng quan điểm của mình. Lần trước chỉ là nói đến công việc cụ thể. Mà lần này hắn trình bày toàn diện quan điểm của mình về lĩnh vực mình phân công với Thủ tướng, các Phó thủ tướng.
Âu Dương Cẩm Hoa nhìn qua kính quan sát sếp, hai hôm nay y về Bắc Kinh đều không yên ổn. Mấy đồng nghiệp cũ ở hai cơ quan từng làm đều gọi điện tới tìm hắn, khiến hắn và bạn gái đang ở cạnh nhau bị làm phiền.
Chẳng qua bạn gái khá vui vẻ, điện thoại nhiều chứng minh địa vị của hắn tăng lên, quan hệ mở rộng. Chính vì vậy hai hôm nay mặc dù không ở bên bạn gái mấy nhưng cô không oán thán nửa câu.
Phương hướng thay đổi là điều không ai có thể nắm chắc, vốn nghĩ sếp lâu như vậy không có động thái gì là do phê bình của Trung ương và áp lực khắp nơi, nhưng Âu Dương Cẩm Hoa lại thấy sếp mình sợ là không dễ dàng thua cuộc, hơn nữa mới tới hai tháng đã dám phát ngôn như vậy, nếu không phải liều lĩnh, đó chính là đã tính trước.
Sếp hôm qua gọi điện bảo chuẩn bị tài liệu, Âu Dương Cẩm Hoa chỉ biết chuyện rốt cục muốn có một chút biến hóa.
Theo Triệu Quốc Đống lâu như vậy Âu Dương Cẩm Hoa biết sếp không thích nói chuyện công việc khi nghỉ, muộn như vậy bảo mình thu thập tài liệu để đưa lúc đầu giờ sáng nhất định có nguyên nhân. Nhưng kết quả cuối cùng là như thế nào thì Âu Dương Cẩm Hoa không rõ.
Triệu Quốc Đống không biết Âu Dương Cẩm Hoa nghĩ nhiều như vậy. Hắn không có tâm tư suy nghĩ việc khác, tiêu hóa tài liệu, viết thêm vài chữ, qua đó chuẩn bị đầy đủ cho cuộc chiến trong hội nghị chủ nhiệm lát nữa và hội nghị báo cáo chiều nay.
Triệu Quốc Đống rất hài lòng về Âu Dương Cẩm Hoa, ngoài trầm ổn, cầm mẫn, còn có tố chất tổng hợp. Tốt nghiệp đại học xuất sắc ở ủy ban không thiếu, nhưng mấy năm công tác ở các cơ quan khác, đây là kinh nghiệm tốt co Âu Dương Cẩm Hoa. Thông qua việc trao đổi với Âu Dương Cẩm Hoa và tài liệu tìm được, Triệu Quốc Đống bắt đầu tìm được nhiều thứ liên quan tới ngành thép.
Thấy sếp bỏ tài liệu xuống, mặt lộ vẻ suy nghĩ, Âu Dương Cẩm Hoa thở phào nhẹ nhõm. Sếp yêu cầu rất cao, đối với thu thập tài liệu và phân tích có thể nói là đặt ra điều kiện ngặt nghèo. Đây coi như thử thách lớn đối với Âu Dương Cẩm Hoa. Trước đó y đã chứng minh được mình, bây giờ càng không thể sơ sót.
- Âu Dương, làm rất tốt, chiều tôi và chủ nhiệm Quyền Quân muốn đi báo cáo công việc, cậu sửa lại mấy thứ này cho tốt, có vài đoạn cần sửa lại, tôi rất nhanh sẽ dùng tới.
Triệu Quốc Đống hít sâu một hơi, lúc này hắn cảm thấy đầu óc mình trống trải, cơn ân ái triền miên tối qua không ảnh hưởng đến tinh lực của hắn, còn làm hắn thả lỏng hoàn toàn.
/1736
|